Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 4 - Chương 324
Đa Lan vương quốc không lớn, là nước phụ thuộc của Liệt Phong đế quốc. Cảng Mã Lạp Ni là thành thị phồn hoa, lớn nhất phía đông bộ của nó, vì chỗ này có hai con sông lớn đổ về biển cả, các đội tàu từ nam đến bắc đều ngừng tại đây bổ sung lương thực. Mậu dịch hưng thịnh mang đến phồn vinh cho thành thị này. Trong cảng rợp bóng cột buồm, tình huống đồ sộ khiến người lần đầu gặp thấy rung động.
Bởi vì sau khi ra biển, đội tàu muốn đến cảng tiếp theo bổ sung lương thực cần đi một tháng. Trước khi ra biển, ngừng lại bổ sung lương thực là thời gian các thủy thủ, Võ Sĩ hộ vệ sung sướng nhất.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni cười mập mờ, cong ngón cái nói:
- Các chàng trai trẻ tuổi vạm vỡ cần trút bầu tâm sự.
- Một tháng sắp tới bọn họ chỉ có thể nhịn. Hàn Phi các hạ, bọn họ đi chơi, chúng ta cũng đi chơi. Ta dẫn ngươi đi quầy rượu tốt nhất thành, tìm cô nương đẹp nhất.
Hàn Phi cười nói:
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!
Hàn Phi cùng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni rời khỏi con thuyền.
Có các mỹ nữ như Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi, Hàn Hâm Nhi làm Hàn Phi không có hứng thú mấy với các cô nương bán rượu tốt nhất chỗ này. Trước khi xuất phát kết hợp với Hàn Bích Tuyền, ăn luôn Hàn Hâm Nhi, mấy ngày kiều diễm kích tình còn chưa quên, sao Hàn Phi có thể nổi hứng thú với các cô nàng phong trần.
Nhưng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đã nhiệt tình mời thì Hàn Phi không thể làm gã mất vui, không tán gái, uống rượu nói chuyện cũng được.
Bởi vì biết thân phận của Hàn Phi cộng với bản thân là Võ Sĩ cường đại nên thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni không mang theo hộ vệ nào. Hàn Phi, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đón một chiếc xe ngựa đi vào thành, đến nơi thì sắc trời tối sầm.
Ban đêm cảng Mã Lạp Ni nở rộ ánh đèn, tòa thành thị này phồn hoa, náo nhiệt không thua gì Xuất Vân vệ thành. Trên đường đi đám đông ồn ào, đa số là thương nhân, thủy thủ, Dong Binh, Mạo Hiểm Giả và người lang thang. Tương đối thì hiếm thấy quý tộc.
Quán rượu tốt nhất thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni giới thiệu tên là Hắc Yêu Tinh, ở khu náo nhiệt phồn hoa nhất. Bây giờ trời mới tối mà chỗ này đã chật ních khách, rất náo nhiệt.
Phong cách trang sức của quán rượu thô kệch như biển, mặt đất là sàn thuyền dày, quầy rượu vây thành lan can thuyền, có rất nhiều khách hàng là thủy thủ. Bước vào đây như đi vào một con thuyền lớn.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni không nói phóng đại, chỗ này tràn ngập phong tình biển cả, và còn các cô gái bán rượu xinh đẹp, cao kiều, thon thả , đầy đặn gợi cảm. Chỉ cần ngươi tưởng tượng được thì gần như tìm thấy mẫu người mình thích tại đây.
Các cô gái bán rượu cầm bia và thức ăn vặt đi tới đi lui giữa các bàn rượu, bọn họ vừa nhanh nhẹn né tránh từng đôi tay dâm dục duỗi hướng mông, eo mình vừa mị hoặc cười chào hàng rượu với các khách nhân. Nếu khách ra tay rộng rãi, bộ dáng vừa mắt thì hai bên có thể ngồi xuống trò chuyện, thảo luận giá tiền xong xuôi liền nắm tay nhau biến mất ở cửa thang lầu lên tầng hai.
Sau khi ngồi xuống kêu rượu và thức ăn, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni nháy mắt nói với Hàn Phi:
- Nhìn trúng ai thì ta kêu giúp ngươi cho!
- Cô nương chỗ này chỗ này nhiệt tình lắm, chỉ cần ngươi nhìn trúng thì bao ngươi hưởng thụ muốn lên trời.
Hàn Phi dở khóc dở cười. Bây giờ Hàn Phi không phải là lúc cô độc du lịch đại lục nữa, khi đó hắn vì gải sầu tịch mịch nên có ăn chơi qua đường. Nay tâm tình võ đạo tăng lên, giảm bớt hưởng thụ đàng điếm. Nhưng quan trọng nhất là mấy cô gái bán rượu này không lọt vào mắt xanh của Hàn Phi.
Tuy Hàn Phi không nhìn trúng ai nhưng có nhiều nữ nhân bán rượu vừa mắt hắn, liên tục có người bưng rượu đến bắt chuyện. Ngay cả thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni kinh nghiệm phong phú cũng nhìn không kịp.
Hàn Phi ứng đối các nữ nhân bán rượu thong dong mà bình tĩnh, ai đến cũng không chối từ, mua rượu của họ nhưng làm bộ như không thấy ám chỉ. Hàn Phi vung tiền rộng rãi, lại đẹp trai hạc trong bầy gà khiến nhiều người chú ý, khiến nhiều nữ nhân động tâm thật là vừa yêu vừa hân. Trong đó có một số người ngồi trong góc xì xầm chỉ trỏ Hàn Phi.
- Hàn Phi các hạ, Hàn Phi đại nhân, người tha ta đi!
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni miễn cưỡng uống đến cốc rượu thứ bảy thì mắt đã trắng dã, không phải say mà là quá no.
- Ta uống không nổi nữa!
Trên bàn rượu trước mặt hai người chất hơn mười ly rượu thủy tinh lớn.
Hàn Phi uống hết ly rượu trong tay, cười nói:
- Mới nãy là ai nói chuốc say vác ta về?
Hàn Phi vừa dứt lời, một thanh âm dịu dàng êm tai đột nhiên vang lên:
- Vị khách nhân này, người có muốn uống một ly cốc - tai ngon nhất chỗ này không?
Mắt thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni ngơ ngác nhìn chằm chằm sau lưng Hàn Phi, biểu tình kỳ lạ.
Hàn Phi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy sau lưng hắn đứng một mỹ nữ cầm ly rượu thủy tinh. Mỹ nữ là nguyên nhân khiến thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni ngây người, cũng là tiêu điểm cả quán rượu chú ý.
Nhìn từ bề ngoài rất khó đoán tuổi của nàng, làn da trắng như ngọc, ánh đèn tiệm rượu chiếu rọi khuôn mặt có vẻ dịu dàng, cho người cảm giác như mộng như ảo. Nàng có mái tóc dài xõa vài màu xanh hiếm thấy, đôi mắt xanh thẳm lấp lánh, loại khí chất kỳ lạ như tinh linh biển mới từ trong biển đi tới lục địa.
Nếu nhìn bề ngoài thì nữ nhân chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng nàng có dáng người trước nhô sau vêu nóng bỏng, cặp chân thon dài giấu dưới váy xanh nhạt lộ ra một khúc hấp dẫn người. Hèn chi cánh đàn ông nhìn đăm đăm.
Mỹ nhân tuyệt sắc rõ ràng có huyết thống dị tộc hiển nhiên không phải nữ nhân bán rượu đi qua đêm với khách.
Ly rượu trong tay nữ nhân có màu giống như mắt nàng, màu xanh biếc, nước dao động phản xạ ánh sáng như biển mê người.
Thấy mỹ nữ xuất chúng làm Hàn Phi ngẩn ra, cảm giác như trong ổ gà mái thấy một con khổng tước. Nữ nhân không đẹp bằng Hàn Vi Nhi, so với Dạ Võ Đế cũng kém một bậc, cho nên Hàn Phi chỉ hơi dao động sau đó vẻ mặt trở về bình tĩnh.
Mỹ nữ váy xanh thấy hết phản ứng của Hàn Phi, làm nàng hơi kinh ngạc. Hiếm có nam nhân trẻ tuổi nào mới gặp mặt nàng vẫn giữ thong dong như vậy. Ánh mắt bình tĩnh của Hàn Phi biểu thị nàng không phải làm bộ bình tĩnh.
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Xem bộ dáng không tệ, hiếm thấy cốc - tai màu thuần như vậy.
Tên cốc - tai là vì nó có màu sắc rực rỡ, nếu chỉ một màu thì không thể gọi là cốc - tai, chỉ kêu là điều chế rượu.
Mỹ nữ mặc váy lam mỉm cười nói:
- Nó cũng không phải thuần sắc . . .
Bởi vì sau khi ra biển, đội tàu muốn đến cảng tiếp theo bổ sung lương thực cần đi một tháng. Trước khi ra biển, ngừng lại bổ sung lương thực là thời gian các thủy thủ, Võ Sĩ hộ vệ sung sướng nhất.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni cười mập mờ, cong ngón cái nói:
- Các chàng trai trẻ tuổi vạm vỡ cần trút bầu tâm sự.
- Một tháng sắp tới bọn họ chỉ có thể nhịn. Hàn Phi các hạ, bọn họ đi chơi, chúng ta cũng đi chơi. Ta dẫn ngươi đi quầy rượu tốt nhất thành, tìm cô nương đẹp nhất.
Hàn Phi cười nói:
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!
Hàn Phi cùng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni rời khỏi con thuyền.
Có các mỹ nữ như Hàn Bích Tuyền, Hàn Vi Nhi, Hàn Hâm Nhi làm Hàn Phi không có hứng thú mấy với các cô nương bán rượu tốt nhất chỗ này. Trước khi xuất phát kết hợp với Hàn Bích Tuyền, ăn luôn Hàn Hâm Nhi, mấy ngày kiều diễm kích tình còn chưa quên, sao Hàn Phi có thể nổi hứng thú với các cô nàng phong trần.
Nhưng thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đã nhiệt tình mời thì Hàn Phi không thể làm gã mất vui, không tán gái, uống rượu nói chuyện cũng được.
Bởi vì biết thân phận của Hàn Phi cộng với bản thân là Võ Sĩ cường đại nên thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni không mang theo hộ vệ nào. Hàn Phi, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni đón một chiếc xe ngựa đi vào thành, đến nơi thì sắc trời tối sầm.
Ban đêm cảng Mã Lạp Ni nở rộ ánh đèn, tòa thành thị này phồn hoa, náo nhiệt không thua gì Xuất Vân vệ thành. Trên đường đi đám đông ồn ào, đa số là thương nhân, thủy thủ, Dong Binh, Mạo Hiểm Giả và người lang thang. Tương đối thì hiếm thấy quý tộc.
Quán rượu tốt nhất thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni giới thiệu tên là Hắc Yêu Tinh, ở khu náo nhiệt phồn hoa nhất. Bây giờ trời mới tối mà chỗ này đã chật ních khách, rất náo nhiệt.
Phong cách trang sức của quán rượu thô kệch như biển, mặt đất là sàn thuyền dày, quầy rượu vây thành lan can thuyền, có rất nhiều khách hàng là thủy thủ. Bước vào đây như đi vào một con thuyền lớn.
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni không nói phóng đại, chỗ này tràn ngập phong tình biển cả, và còn các cô gái bán rượu xinh đẹp, cao kiều, thon thả , đầy đặn gợi cảm. Chỉ cần ngươi tưởng tượng được thì gần như tìm thấy mẫu người mình thích tại đây.
Các cô gái bán rượu cầm bia và thức ăn vặt đi tới đi lui giữa các bàn rượu, bọn họ vừa nhanh nhẹn né tránh từng đôi tay dâm dục duỗi hướng mông, eo mình vừa mị hoặc cười chào hàng rượu với các khách nhân. Nếu khách ra tay rộng rãi, bộ dáng vừa mắt thì hai bên có thể ngồi xuống trò chuyện, thảo luận giá tiền xong xuôi liền nắm tay nhau biến mất ở cửa thang lầu lên tầng hai.
Sau khi ngồi xuống kêu rượu và thức ăn, thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni nháy mắt nói với Hàn Phi:
- Nhìn trúng ai thì ta kêu giúp ngươi cho!
- Cô nương chỗ này chỗ này nhiệt tình lắm, chỉ cần ngươi nhìn trúng thì bao ngươi hưởng thụ muốn lên trời.
Hàn Phi dở khóc dở cười. Bây giờ Hàn Phi không phải là lúc cô độc du lịch đại lục nữa, khi đó hắn vì gải sầu tịch mịch nên có ăn chơi qua đường. Nay tâm tình võ đạo tăng lên, giảm bớt hưởng thụ đàng điếm. Nhưng quan trọng nhất là mấy cô gái bán rượu này không lọt vào mắt xanh của Hàn Phi.
Tuy Hàn Phi không nhìn trúng ai nhưng có nhiều nữ nhân bán rượu vừa mắt hắn, liên tục có người bưng rượu đến bắt chuyện. Ngay cả thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni kinh nghiệm phong phú cũng nhìn không kịp.
Hàn Phi ứng đối các nữ nhân bán rượu thong dong mà bình tĩnh, ai đến cũng không chối từ, mua rượu của họ nhưng làm bộ như không thấy ám chỉ. Hàn Phi vung tiền rộng rãi, lại đẹp trai hạc trong bầy gà khiến nhiều người chú ý, khiến nhiều nữ nhân động tâm thật là vừa yêu vừa hân. Trong đó có một số người ngồi trong góc xì xầm chỉ trỏ Hàn Phi.
- Hàn Phi các hạ, Hàn Phi đại nhân, người tha ta đi!
Thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni miễn cưỡng uống đến cốc rượu thứ bảy thì mắt đã trắng dã, không phải say mà là quá no.
- Ta uống không nổi nữa!
Trên bàn rượu trước mặt hai người chất hơn mười ly rượu thủy tinh lớn.
Hàn Phi uống hết ly rượu trong tay, cười nói:
- Mới nãy là ai nói chuốc say vác ta về?
Hàn Phi vừa dứt lời, một thanh âm dịu dàng êm tai đột nhiên vang lên:
- Vị khách nhân này, người có muốn uống một ly cốc - tai ngon nhất chỗ này không?
Mắt thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni ngơ ngác nhìn chằm chằm sau lưng Hàn Phi, biểu tình kỳ lạ.
Hàn Phi quay đầu lại nhìn, chỉ thấy sau lưng hắn đứng một mỹ nữ cầm ly rượu thủy tinh. Mỹ nữ là nguyên nhân khiến thuyền trưởng của con thuyền số hiệu nữ thần chiến thắng, Môn Lai Đức Ni ngây người, cũng là tiêu điểm cả quán rượu chú ý.
Nhìn từ bề ngoài rất khó đoán tuổi của nàng, làn da trắng như ngọc, ánh đèn tiệm rượu chiếu rọi khuôn mặt có vẻ dịu dàng, cho người cảm giác như mộng như ảo. Nàng có mái tóc dài xõa vài màu xanh hiếm thấy, đôi mắt xanh thẳm lấp lánh, loại khí chất kỳ lạ như tinh linh biển mới từ trong biển đi tới lục địa.
Nếu nhìn bề ngoài thì nữ nhân chỉ mới mười mấy tuổi, nhưng nàng có dáng người trước nhô sau vêu nóng bỏng, cặp chân thon dài giấu dưới váy xanh nhạt lộ ra một khúc hấp dẫn người. Hèn chi cánh đàn ông nhìn đăm đăm.
Mỹ nhân tuyệt sắc rõ ràng có huyết thống dị tộc hiển nhiên không phải nữ nhân bán rượu đi qua đêm với khách.
Ly rượu trong tay nữ nhân có màu giống như mắt nàng, màu xanh biếc, nước dao động phản xạ ánh sáng như biển mê người.
Thấy mỹ nữ xuất chúng làm Hàn Phi ngẩn ra, cảm giác như trong ổ gà mái thấy một con khổng tước. Nữ nhân không đẹp bằng Hàn Vi Nhi, so với Dạ Võ Đế cũng kém một bậc, cho nên Hàn Phi chỉ hơi dao động sau đó vẻ mặt trở về bình tĩnh.
Mỹ nữ váy xanh thấy hết phản ứng của Hàn Phi, làm nàng hơi kinh ngạc. Hiếm có nam nhân trẻ tuổi nào mới gặp mặt nàng vẫn giữ thong dong như vậy. Ánh mắt bình tĩnh của Hàn Phi biểu thị nàng không phải làm bộ bình tĩnh.
Hàn Phi mỉm cười nói:
- Xem bộ dáng không tệ, hiếm thấy cốc - tai màu thuần như vậy.
Tên cốc - tai là vì nó có màu sắc rực rỡ, nếu chỉ một màu thì không thể gọi là cốc - tai, chỉ kêu là điều chế rượu.
Mỹ nữ mặc váy lam mỉm cười nói:
- Nó cũng không phải thuần sắc . . .
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả