Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 3 - Chương 28: Thủ đoạn ác độc vô cùng
Trong mấy đời của mình, Hàn Phi vốn từ trong thi sơn biển máu chém giết mà đi ra, đối với địch nhân hắn đều không chút lưu tình, sát tâm giống nhau, cho dù là hồng nhan khuynh quốc đi nữa thì trong mắt hắn vẫn chỉ là một bộ xương khô phấn hồng mà thôi. Một khi lợi kiếm đã xuất ra khỏi vỏ không thấy máu không về!
Nữ cung tiễn thủ trong nhát mắt bị chém giết thi thể sụp nửa đoạn, còn lại nửa thân thể trong lúc nhất thời còn chưa có ngã. Hàn Phi một cước đá ra, sau đó trường kiếm lần thứ hai giơ lên, liệt diễm đỏ rực bốc lên trên thân kiếm.
Viêm Long Phá!
Đấu khí hùng hồn ngưng tụ trong tinh khí hải tuôn mạnh ra ngoài, đi qua cánh tay của Hàn Phi quán thâu vào giữa thân kiếm. Trong tình huống hai tay cầm chặt kiếm như vậy, đấu khí của đấu kỹ trong nháy mắt đã đạt được uy lực đỉnh phong tốc độ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Dưới đấu khí quán thâu, toàn bộ linh văn đồ trên thân kiếm sáng lên, điên cuồng hấp thu hỏa hệ linh lực của thiên địa chung quanh. Đấu khí cùng đấu khí đoàn dung hợp trong thân kiếm bỗng nhiên bộc phát ra lực lượng cực mạnh, cuối cùng hóa thành hỏa long phun trào mãnh liệt rít gào theo hướng kiếm chỉ mà xông tới.
Oanh! Trường kiếm hạ xuống, Viêm Long hỏa bay ra dọc theo thông đạo, dùng khí thế vô kiên bất tồi(không gì có thể cản) đánh úp về phía hai gã Thiên Linh tộc nhân phía trước!
Đây có thể nói là một cái bẫy tử vong do Hàn Phi cố ý sắp đặt nên. Hắn lợi dụng tư duy tập quán của người, lúc đầu sử dụng một đòn Viêm Long Phá tạo ra một đường thông đao, là vì để cho truy binh tưởng rằng mình đang muốn chạy trốn rất nhanh mới cố ý làm ra như vậy.
Ba người Thiên Linh tộc chắc hẳn cho rằng Hàn Phi chạy dọc theo thông đạo, tự nhiên cứ như vậy mà đuổi tới trước, mà chiều rộng của thông đạo này cũng chỉ cho phép ba người trước sau mà đi, tạo điều kiện cho Hàn Phi núp kỹ bên cạnh lao ra đánh úp từng người một.
Trước hết giết phía sau, Hàn Phi từ sau đánh lén lên trên, đường đường chính chính giết cho đối phương không kịp trở tay.
Cái này gọi là tạo một cái túi lớn cho ngươi chui vào bên trong, tiến vào trong túi thì bịt miệng túi, hoàn toàn làm cho đối phương chết không kịp trở tay. Dù cho ba người Thiên Linh tộc không có đuổi dọc theo thông đạo thì Hàn Phi vẫn còn các thủ đoạn khác đối phó.
Thiên Linh cũng tiễn thủ đi theo sau võ sĩ kiếm thủ nghe thấy được động tĩnh phía sau truyền tới, quay đầu lại thì thấy một nửa thân thể đầm đìa máu của đồng bạn mình vừa bị Hàn Phi đá qua một bên.
Phản ứng đầu tiên của nàng cũng không phải là giơ trường cung lên báo thù cho đồng bạn mà là bỗng nhiên nghiêng người một cái. Nàng mang theo cả cung rơi vào trong bụi cỏ rậm rạp bên cạnh.
Cái cử động này đã cứu nàng một mạng.
Sau một giây đồng hồ, hỏa long đại biểu cho tử vong bắt đầu xuyên qua thông đạo!
Mà tên võ sĩ thiên linh kia khong có may mắn như vậy, phản ứng của hắn quá chậm, mới chỉ quay đầu lại đã nhìn thấy hỏa diễm nóng rực lao tới trước mặt mình rồi.
A!!!
Trong đám cỏ cây truyền tới tiếng thét thảm thiết khiến cho người nghe thấy phải sởn cả gai ốc. Võ sĩ Thiên Linh bị hỏa diễm Viêm Long của Hàn Phi bắn trúng chính diện. Hắn không có đấu khí cao giai phòng hộ, làm sao kháng được Viêm Long Phá đấu kỹ cao cấp có lực sát thương cực mạnh, trong khoảnh khắc liền bị đốt thành tro bụi, chết một cách vô cùng thê thảm.
Chỉ ngắn ngủi không tới nửa phút, ba người truy sát đã bị Hàn Phi phản kích chết đi hai người, tình thế chợt thay đổi.
Hàn Phi lần thứ hai đắc thủ cũng không có bởi vậy mà đắc ý, bởi vì còn có một cung tiễn thủ tránh thoát được sát chiêu. Ánh mắt hắn liền nhìn tới địa phương nơi cung tiễn thủ trốn vào trong.
Hưu! Một đạo mũi tên màu lục đột nhiên từ trong bụi cỏ bắn ra, thẳng tới yếu hại trước ngực Hàn Phi.
Tuy rằng Hàn Phi đã sớm có chuẩn bị thế nhưng mũi tên đến quá nhanh, đồng thời vị trí trong bụi cỏ bắn ra lại gần như vậy, hắn cũng chỉ kịp dựng lên trường kiếm đón đỡ, căn bản không có thời gian thả ra Kiên Bích Chi Thuẫn!
Đinh! Một tiếng kim loại va vào nhau giòn vang, lục mang đánh thẳng vào sát bên kiếm phong của Hàn Phi làm lệch ra một góc độ lớn bắn thẳng tới vai phải của hắn. Lục mang không hề ngưng trệ xuyên thấu qua bì giáp cùng hộ thể kình khí của hắn, mũi tên tam lăng sắc bén lộ ra đằng sau, máu bắn ra!
Hàn Phi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể nhoáng lên lùi về sau nửa bước, cánh tay trái vô lực buông xuống.
Nhưng mà một tên này cũng làm cho Hàn Phi thấy được tung tích của đối phương, trường kiếm chặn ngang liền vung lên, đấu khí màu lam bay lượn hình sóng nước, nhất tề cắt ngang phạm vi đám cỏ cây, bay thẳng tới cung tiễn thủ đang trốn ở trong bụi cỏ! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tên nữ cung thu Thiên Linh tộc kia đang chuẩn bị bắn tên thứ hai, thấy Hàn Phi phản kích nhanh như vậy, lập tức buông tha mà lùi nhanh!
Muốn chạy? không có dễ dàng vậy đâu! Hàn Phi giơ trường kiếm lên cố sức quay vai trái, thân kiếm nặng nề vỗ mạnh lên đuôi mũi tên vẫn còn cắm trên vai trái của hắn. Mũi tên lập tức bắn thủng vai xuyên ra đằng sau, một dòng máu nhất thời bắn ra đằng sau!
Không chút để ý tới thương thế trên vai, Hàn Phi không chút do dự nhảy vào trong bụi cỏ triển khai truy kích nữ cung thủ. Cánh tay trái của hắn tạm thời không thể nhúc nhích được, hắn vẫn tự tin có cách chém đối phương dưới kiếm của mình.
Nếu như để cho cung tiễn thủ kia rời đi dễ dàng, như vậy sẽ cho đối phương cơ hội đánh lén lần thứ hai, sai lầm như vậy Hàn Phi tuyệt đối không phạm phải!
Hai người truy đuổi nhau qua những bụi cỏ, Thiên Linh tộc không hổ danh là sủng nhi của thiên nhiên, mặc dù có cây cỏ ngăn trở rất nhiều, nhưng mà nữ cung thủ này so với lươn chạch chạy trốn còn nhanh hơn, tốc độ di chuyển rất nhanh.
Thế nhưng nàng nhanh Hàn Phi cũng không chậm, cánh tay trái thụ thường không có ảnh hưởng chút nào tới tốc độ truy kích của Hàn Phi. Bằng vào thân pháp mẫn tiệp cùng chân khí hùng hậu chống đỡ, hắn đuổi theo ngay sau đối phương, đồng thời còn rút ngắn cự ly xuống không đủ mười thước, làm cho nữ cung thủ không có cơ hội quay đầu lại bắn tên.
Trận truy đuổi trong bụi cỏ này cũng không có duy trì lâu lắm, bởi vì nữ cung thủ Thiên Linh tộc này thì ra chạy trốn phương hướng ngược lại, chỉ sau một lát nàng đã chạy ra khỏi bụi cỏ, tiến vào bên bờ hồ cạn bằng phẳng.
Nữ pháp sư Thiên Linh tộc vẫn còn đang đứng ở đây, nhìn thấy đồng bạn mình một người chật vật bất kham chạy đi ra, không khỏi hơi bị sửng sốt.
Hơn nữa, nàng thấy Hàn Phi đang ở phía sau theo sát mà tiến tới, nhất thời sắc mặt đại biến, lập tức giơ pháp trượng màu xanh lục trong tay mình lên, hàng loạt chú ngữ tối nghĩa từ trong miệng nàng thì thào đọc ra.
Bên này, Hàn Phi đang lao ra khỏi bụi cây cỏ cũng nhìn thấy được phía sau cung tiễn thủ ở phía trước còn có một linh pháp sư nữa. Linh pháp sư quả nhiên không tham dự vào cuộc truy sát vừa rồi.
Nhưng mà Hàn Phi cũng không cho rằng pháp sư của Thiên Linh tộc là một người yếu. Phải biết rằng võ sĩ Nhân tộc xưng hùng đại lục, mà pháp sư Thiên Linh tộc cũng là cực mạnh, các nàng am hiểu nhất là vận dụng lực lượng tự nhiên công kích tới địch nhân. Trong truyền thuyết một pháp sư cực mạnh có thể hủy diện một thành thị!
Nếu như để cho cung tiễn thủ cùng linh pháp sư hội hợp cùng nhau, như vậy Hàn Phi đang thụ thương sẽ không có cơ hội dành chiến thắng. Lúc này lựa chọn tốt nhất có lẽ là xoay người lần thứ hai lẩn trốn vào trong đám bụi cây.
Nhưng là, Hàn Phi tuyển chọn chính là liều mạng rồi!
-Chết đi!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, đấu khí từ tinh khí hải tuôn ra, tay phải cầm kiếm bỗng nhiên vung lên ném về phía trước.
Võ sĩ kiếm giá trị hơn ngàn đồng vàng bắn thẳng tới trước như kim hồng quán nhật, còn mang theo một đoàn đấu khí màu vàng. Trong nháy mắt kiếm đã đuổi tới cung tiễn thủ đang cố sức chạy trốn phía trước.
Nữ cung thủ Thiên Linh tộc lao ra ngoài bụi cỏ, nhìn thấy pháp sư đồng bạn mình ở phía trước, trong ngực thầm thở dài một hơi. Nàng đang chuẩn bị vọt tới cự ly an toàn thì quay lại công kích Hàn Phi thì lưng bỗng nhiên tê rần, mũi trường kiếm từ từ lộ ra trước ngực nàng tới nửa thước.
Mang theo quán tính, nữ cung tiễn thủ vọt tới trước vài mét mới dừng lại được. Nàng cúi đầu lẳng lặng nhìn mũi kiếm sáng loáng trước ngực mình, trong mắt hiện lên thần sắc không thể tin tưởng, trường cung đang nằm trên tay phải nhất thời rơi xuống mặt đất. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nàng một lần nữa ngẩng đầu, xót thương nhìn đồng bạn ở gần trong gang tấc trước mắt, vừa muốn mở miệng phát ra tiếng kêu cứu, nhưng sinh mệnh trong đôi mắt mỹ lệ của nàng đã biến mất!
Nữ cung thủ Thiên Linh tộc tử vong không phải là lần giết chóc cuối cùng của Hàn Phi. Trong lúc hắn ném mạnh trường kiếm trong tay mình ra, hắn không dừng lại mà tăng tốc độ nhanh hơn nữa phóng tới trước. Trong khoảnh khắc nữ cung thủ Thiên Linh tộc ngã xuống mặt đất, hắn đã tiến tới sát bên cạnh thân nàng, bỗng nhiên lăng không nhảy lên một cái!
Lúc này, pháp trượng trong tay nữ pháp sư Thiên Linh tộc đã giơ cao lên, ánh sáng màu xanh lục lóng lánh xuất hiện trên đầu nàng, một cái pháp thuật đã gần thành hình!
Thế nhưng nàng vĩnh viễn không có cơ hội phóng ra pháp thuật này rồi!
Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Hàn Phi giống như một con mãnh hổ, từ bảy tám mét bên ngoài nhảy thẳng tới hất nàng nhào xuống mặt cỏ.
Đồng thời, đôi bàn tay to lực lượng hơn người đã bóp lấy yết hầu của pháp sư mảnh khảnh này!
Một người trên một người dưới, hai người đang trong một tư thế rất mập mờ. Hàn Phi hoàn toàn có thể cảm nhận được thân thể mềm mại dưới lớp pháp bào này có bao nhiêu co dãn. Nhưng là lúc này trong lòng hắn không có một chút tạp niệm nào cả, chỉ lộ ra vẻ sát khí vô cùng.
Nữ pháp sư bị Hàn Phi đè chặt xuống mặt đất đồng thời yết hầu cũng bị nắm chặt cho nên không thể nào phát ra một câu chú ngữ cuối cùng được. Từ trên nét mặt hung lệ của Hàn Phi, nàng thấy được bóng ma tử vong đang tới gần. Đôi mắt lạng lùng vô tình của nàng nhất thời biến đổi thành lời cầu khẩn ai oán, từ một pháp sư cường đại lập tức biến thành thiếu nữ điềm đạm đáng yêu.
Linh pháp sư là cường đại nhất nhưng cũng là yếu đuối nhất, họ thua võ sĩ bởi nhược điểm lớn nhất chính là năng lực phòng ngự quá kém. Một khi linh pháp sư bị người tới gần công kích sẽ đối mặt với hiểm cảnh, nếu như không có đồng bạn bảo hộ, pháp sư độc thân rất khó có thể sinh tồn trong chiến đấu kịch liệt được.
Nữ pháp sư Thiên Linh tộc này phạm phải một sai lầm không thể tha thứ. Nàng không có phóng ra pháp lực hộ thuẫn bảo vệ mình trước tiên mà lại tuyển chọn pháp lực công kích cường lực có thời gian chuẩn bị lâu trợ giúp đồng bạn, nghĩ sai một chút thì thắng bại đã nghịch chuyển.
Đây là một sinh mệnh mỹ lệ à! Hàn Phi dừng ở trên khuôn mặt cười này trong gang tấc, nữ nhân Thiên Linh tộc quả thực là mỹ lệ tới mức không thể dùng lời nói mà hình dung ra được. Hắn tin tưởng dù cho trong Thiên Linh tộc mỹ nữ như mây đi nữa, thì nữ pháp sư dưới thân mình dung nhan của nàng cũng là hiếm có rồi.
Một nữ nhân Thiên Linh tộc mỹ lệ như vậy đáng giá bao nhiêu tiền đây? Một vạn đồng vàng? Hai vạn đồng vàng? Hoặc có thể là mười vạn đồng vàng nữa chứ? Trong đầu Hàn Phi đột nhiên hiện lên ý nghĩ này, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười.
Nữ pháp sư Thiên Linh tộc nhìn thấy dáng cười cười trên mặt Hàn Phi. Nàng cho rằng mình tìm được sinh cơ rồi, vì vậy cố gắng mỉm cười một cái với Hàn Phi.
Tuy rằng nụ cười của nàng mang theo vài phần miễn cưỡng, thế nhưng nụ cười vẫn có vẻ mỹ lệ động lòng người khuynh quốc khuynh thành. Nhưng là Hàn Phi bỗng nhiên dùng một ngón tay chặt đứt cổ họng của nàng!
Hương tiêu ngọc vẫn
Nữ cung tiễn thủ trong nhát mắt bị chém giết thi thể sụp nửa đoạn, còn lại nửa thân thể trong lúc nhất thời còn chưa có ngã. Hàn Phi một cước đá ra, sau đó trường kiếm lần thứ hai giơ lên, liệt diễm đỏ rực bốc lên trên thân kiếm.
Viêm Long Phá!
Đấu khí hùng hồn ngưng tụ trong tinh khí hải tuôn mạnh ra ngoài, đi qua cánh tay của Hàn Phi quán thâu vào giữa thân kiếm. Trong tình huống hai tay cầm chặt kiếm như vậy, đấu khí của đấu kỹ trong nháy mắt đã đạt được uy lực đỉnh phong tốc độ. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Dưới đấu khí quán thâu, toàn bộ linh văn đồ trên thân kiếm sáng lên, điên cuồng hấp thu hỏa hệ linh lực của thiên địa chung quanh. Đấu khí cùng đấu khí đoàn dung hợp trong thân kiếm bỗng nhiên bộc phát ra lực lượng cực mạnh, cuối cùng hóa thành hỏa long phun trào mãnh liệt rít gào theo hướng kiếm chỉ mà xông tới.
Oanh! Trường kiếm hạ xuống, Viêm Long hỏa bay ra dọc theo thông đạo, dùng khí thế vô kiên bất tồi(không gì có thể cản) đánh úp về phía hai gã Thiên Linh tộc nhân phía trước!
Đây có thể nói là một cái bẫy tử vong do Hàn Phi cố ý sắp đặt nên. Hắn lợi dụng tư duy tập quán của người, lúc đầu sử dụng một đòn Viêm Long Phá tạo ra một đường thông đao, là vì để cho truy binh tưởng rằng mình đang muốn chạy trốn rất nhanh mới cố ý làm ra như vậy.
Ba người Thiên Linh tộc chắc hẳn cho rằng Hàn Phi chạy dọc theo thông đạo, tự nhiên cứ như vậy mà đuổi tới trước, mà chiều rộng của thông đạo này cũng chỉ cho phép ba người trước sau mà đi, tạo điều kiện cho Hàn Phi núp kỹ bên cạnh lao ra đánh úp từng người một.
Trước hết giết phía sau, Hàn Phi từ sau đánh lén lên trên, đường đường chính chính giết cho đối phương không kịp trở tay.
Cái này gọi là tạo một cái túi lớn cho ngươi chui vào bên trong, tiến vào trong túi thì bịt miệng túi, hoàn toàn làm cho đối phương chết không kịp trở tay. Dù cho ba người Thiên Linh tộc không có đuổi dọc theo thông đạo thì Hàn Phi vẫn còn các thủ đoạn khác đối phó.
Thiên Linh cũng tiễn thủ đi theo sau võ sĩ kiếm thủ nghe thấy được động tĩnh phía sau truyền tới, quay đầu lại thì thấy một nửa thân thể đầm đìa máu của đồng bạn mình vừa bị Hàn Phi đá qua một bên.
Phản ứng đầu tiên của nàng cũng không phải là giơ trường cung lên báo thù cho đồng bạn mà là bỗng nhiên nghiêng người một cái. Nàng mang theo cả cung rơi vào trong bụi cỏ rậm rạp bên cạnh.
Cái cử động này đã cứu nàng một mạng.
Sau một giây đồng hồ, hỏa long đại biểu cho tử vong bắt đầu xuyên qua thông đạo!
Mà tên võ sĩ thiên linh kia khong có may mắn như vậy, phản ứng của hắn quá chậm, mới chỉ quay đầu lại đã nhìn thấy hỏa diễm nóng rực lao tới trước mặt mình rồi.
A!!!
Trong đám cỏ cây truyền tới tiếng thét thảm thiết khiến cho người nghe thấy phải sởn cả gai ốc. Võ sĩ Thiên Linh bị hỏa diễm Viêm Long của Hàn Phi bắn trúng chính diện. Hắn không có đấu khí cao giai phòng hộ, làm sao kháng được Viêm Long Phá đấu kỹ cao cấp có lực sát thương cực mạnh, trong khoảnh khắc liền bị đốt thành tro bụi, chết một cách vô cùng thê thảm.
Chỉ ngắn ngủi không tới nửa phút, ba người truy sát đã bị Hàn Phi phản kích chết đi hai người, tình thế chợt thay đổi.
Hàn Phi lần thứ hai đắc thủ cũng không có bởi vậy mà đắc ý, bởi vì còn có một cung tiễn thủ tránh thoát được sát chiêu. Ánh mắt hắn liền nhìn tới địa phương nơi cung tiễn thủ trốn vào trong.
Hưu! Một đạo mũi tên màu lục đột nhiên từ trong bụi cỏ bắn ra, thẳng tới yếu hại trước ngực Hàn Phi.
Tuy rằng Hàn Phi đã sớm có chuẩn bị thế nhưng mũi tên đến quá nhanh, đồng thời vị trí trong bụi cỏ bắn ra lại gần như vậy, hắn cũng chỉ kịp dựng lên trường kiếm đón đỡ, căn bản không có thời gian thả ra Kiên Bích Chi Thuẫn!
Đinh! Một tiếng kim loại va vào nhau giòn vang, lục mang đánh thẳng vào sát bên kiếm phong của Hàn Phi làm lệch ra một góc độ lớn bắn thẳng tới vai phải của hắn. Lục mang không hề ngưng trệ xuyên thấu qua bì giáp cùng hộ thể kình khí của hắn, mũi tên tam lăng sắc bén lộ ra đằng sau, máu bắn ra!
Hàn Phi kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể nhoáng lên lùi về sau nửa bước, cánh tay trái vô lực buông xuống.
Nhưng mà một tên này cũng làm cho Hàn Phi thấy được tung tích của đối phương, trường kiếm chặn ngang liền vung lên, đấu khí màu lam bay lượn hình sóng nước, nhất tề cắt ngang phạm vi đám cỏ cây, bay thẳng tới cung tiễn thủ đang trốn ở trong bụi cỏ! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Tên nữ cung thu Thiên Linh tộc kia đang chuẩn bị bắn tên thứ hai, thấy Hàn Phi phản kích nhanh như vậy, lập tức buông tha mà lùi nhanh!
Muốn chạy? không có dễ dàng vậy đâu! Hàn Phi giơ trường kiếm lên cố sức quay vai trái, thân kiếm nặng nề vỗ mạnh lên đuôi mũi tên vẫn còn cắm trên vai trái của hắn. Mũi tên lập tức bắn thủng vai xuyên ra đằng sau, một dòng máu nhất thời bắn ra đằng sau!
Không chút để ý tới thương thế trên vai, Hàn Phi không chút do dự nhảy vào trong bụi cỏ triển khai truy kích nữ cung thủ. Cánh tay trái của hắn tạm thời không thể nhúc nhích được, hắn vẫn tự tin có cách chém đối phương dưới kiếm của mình.
Nếu như để cho cung tiễn thủ kia rời đi dễ dàng, như vậy sẽ cho đối phương cơ hội đánh lén lần thứ hai, sai lầm như vậy Hàn Phi tuyệt đối không phạm phải!
Hai người truy đuổi nhau qua những bụi cỏ, Thiên Linh tộc không hổ danh là sủng nhi của thiên nhiên, mặc dù có cây cỏ ngăn trở rất nhiều, nhưng mà nữ cung thủ này so với lươn chạch chạy trốn còn nhanh hơn, tốc độ di chuyển rất nhanh.
Thế nhưng nàng nhanh Hàn Phi cũng không chậm, cánh tay trái thụ thường không có ảnh hưởng chút nào tới tốc độ truy kích của Hàn Phi. Bằng vào thân pháp mẫn tiệp cùng chân khí hùng hậu chống đỡ, hắn đuổi theo ngay sau đối phương, đồng thời còn rút ngắn cự ly xuống không đủ mười thước, làm cho nữ cung thủ không có cơ hội quay đầu lại bắn tên.
Trận truy đuổi trong bụi cỏ này cũng không có duy trì lâu lắm, bởi vì nữ cung thủ Thiên Linh tộc này thì ra chạy trốn phương hướng ngược lại, chỉ sau một lát nàng đã chạy ra khỏi bụi cỏ, tiến vào bên bờ hồ cạn bằng phẳng.
Nữ pháp sư Thiên Linh tộc vẫn còn đang đứng ở đây, nhìn thấy đồng bạn mình một người chật vật bất kham chạy đi ra, không khỏi hơi bị sửng sốt.
Hơn nữa, nàng thấy Hàn Phi đang ở phía sau theo sát mà tiến tới, nhất thời sắc mặt đại biến, lập tức giơ pháp trượng màu xanh lục trong tay mình lên, hàng loạt chú ngữ tối nghĩa từ trong miệng nàng thì thào đọc ra.
Bên này, Hàn Phi đang lao ra khỏi bụi cây cỏ cũng nhìn thấy được phía sau cung tiễn thủ ở phía trước còn có một linh pháp sư nữa. Linh pháp sư quả nhiên không tham dự vào cuộc truy sát vừa rồi.
Nhưng mà Hàn Phi cũng không cho rằng pháp sư của Thiên Linh tộc là một người yếu. Phải biết rằng võ sĩ Nhân tộc xưng hùng đại lục, mà pháp sư Thiên Linh tộc cũng là cực mạnh, các nàng am hiểu nhất là vận dụng lực lượng tự nhiên công kích tới địch nhân. Trong truyền thuyết một pháp sư cực mạnh có thể hủy diện một thành thị!
Nếu như để cho cung tiễn thủ cùng linh pháp sư hội hợp cùng nhau, như vậy Hàn Phi đang thụ thương sẽ không có cơ hội dành chiến thắng. Lúc này lựa chọn tốt nhất có lẽ là xoay người lần thứ hai lẩn trốn vào trong đám bụi cây.
Nhưng là, Hàn Phi tuyển chọn chính là liều mạng rồi!
-Chết đi!
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, đấu khí từ tinh khí hải tuôn ra, tay phải cầm kiếm bỗng nhiên vung lên ném về phía trước.
Võ sĩ kiếm giá trị hơn ngàn đồng vàng bắn thẳng tới trước như kim hồng quán nhật, còn mang theo một đoàn đấu khí màu vàng. Trong nháy mắt kiếm đã đuổi tới cung tiễn thủ đang cố sức chạy trốn phía trước.
Nữ cung thủ Thiên Linh tộc lao ra ngoài bụi cỏ, nhìn thấy pháp sư đồng bạn mình ở phía trước, trong ngực thầm thở dài một hơi. Nàng đang chuẩn bị vọt tới cự ly an toàn thì quay lại công kích Hàn Phi thì lưng bỗng nhiên tê rần, mũi trường kiếm từ từ lộ ra trước ngực nàng tới nửa thước.
Mang theo quán tính, nữ cung tiễn thủ vọt tới trước vài mét mới dừng lại được. Nàng cúi đầu lẳng lặng nhìn mũi kiếm sáng loáng trước ngực mình, trong mắt hiện lên thần sắc không thể tin tưởng, trường cung đang nằm trên tay phải nhất thời rơi xuống mặt đất. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Nàng một lần nữa ngẩng đầu, xót thương nhìn đồng bạn ở gần trong gang tấc trước mắt, vừa muốn mở miệng phát ra tiếng kêu cứu, nhưng sinh mệnh trong đôi mắt mỹ lệ của nàng đã biến mất!
Nữ cung thủ Thiên Linh tộc tử vong không phải là lần giết chóc cuối cùng của Hàn Phi. Trong lúc hắn ném mạnh trường kiếm trong tay mình ra, hắn không dừng lại mà tăng tốc độ nhanh hơn nữa phóng tới trước. Trong khoảnh khắc nữ cung thủ Thiên Linh tộc ngã xuống mặt đất, hắn đã tiến tới sát bên cạnh thân nàng, bỗng nhiên lăng không nhảy lên một cái!
Lúc này, pháp trượng trong tay nữ pháp sư Thiên Linh tộc đã giơ cao lên, ánh sáng màu xanh lục lóng lánh xuất hiện trên đầu nàng, một cái pháp thuật đã gần thành hình!
Thế nhưng nàng vĩnh viễn không có cơ hội phóng ra pháp thuật này rồi!
Trong khoảnh khắc chỉ mành treo chuông, Hàn Phi giống như một con mãnh hổ, từ bảy tám mét bên ngoài nhảy thẳng tới hất nàng nhào xuống mặt cỏ.
Đồng thời, đôi bàn tay to lực lượng hơn người đã bóp lấy yết hầu của pháp sư mảnh khảnh này!
Một người trên một người dưới, hai người đang trong một tư thế rất mập mờ. Hàn Phi hoàn toàn có thể cảm nhận được thân thể mềm mại dưới lớp pháp bào này có bao nhiêu co dãn. Nhưng là lúc này trong lòng hắn không có một chút tạp niệm nào cả, chỉ lộ ra vẻ sát khí vô cùng.
Nữ pháp sư bị Hàn Phi đè chặt xuống mặt đất đồng thời yết hầu cũng bị nắm chặt cho nên không thể nào phát ra một câu chú ngữ cuối cùng được. Từ trên nét mặt hung lệ của Hàn Phi, nàng thấy được bóng ma tử vong đang tới gần. Đôi mắt lạng lùng vô tình của nàng nhất thời biến đổi thành lời cầu khẩn ai oán, từ một pháp sư cường đại lập tức biến thành thiếu nữ điềm đạm đáng yêu.
Linh pháp sư là cường đại nhất nhưng cũng là yếu đuối nhất, họ thua võ sĩ bởi nhược điểm lớn nhất chính là năng lực phòng ngự quá kém. Một khi linh pháp sư bị người tới gần công kích sẽ đối mặt với hiểm cảnh, nếu như không có đồng bạn bảo hộ, pháp sư độc thân rất khó có thể sinh tồn trong chiến đấu kịch liệt được.
Nữ pháp sư Thiên Linh tộc này phạm phải một sai lầm không thể tha thứ. Nàng không có phóng ra pháp lực hộ thuẫn bảo vệ mình trước tiên mà lại tuyển chọn pháp lực công kích cường lực có thời gian chuẩn bị lâu trợ giúp đồng bạn, nghĩ sai một chút thì thắng bại đã nghịch chuyển.
Đây là một sinh mệnh mỹ lệ à! Hàn Phi dừng ở trên khuôn mặt cười này trong gang tấc, nữ nhân Thiên Linh tộc quả thực là mỹ lệ tới mức không thể dùng lời nói mà hình dung ra được. Hắn tin tưởng dù cho trong Thiên Linh tộc mỹ nữ như mây đi nữa, thì nữ pháp sư dưới thân mình dung nhan của nàng cũng là hiếm có rồi.
Một nữ nhân Thiên Linh tộc mỹ lệ như vậy đáng giá bao nhiêu tiền đây? Một vạn đồng vàng? Hai vạn đồng vàng? Hoặc có thể là mười vạn đồng vàng nữa chứ? Trong đầu Hàn Phi đột nhiên hiện lên ý nghĩ này, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra vẻ tươi cười.
Nữ pháp sư Thiên Linh tộc nhìn thấy dáng cười cười trên mặt Hàn Phi. Nàng cho rằng mình tìm được sinh cơ rồi, vì vậy cố gắng mỉm cười một cái với Hàn Phi.
Tuy rằng nụ cười của nàng mang theo vài phần miễn cưỡng, thế nhưng nụ cười vẫn có vẻ mỹ lệ động lòng người khuynh quốc khuynh thành. Nhưng là Hàn Phi bỗng nhiên dùng một ngón tay chặt đứt cổ họng của nàng!
Hương tiêu ngọc vẫn
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả