Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 3 - Chương 16: Tái chiến linh mãng
Tiếng kèn vang lên đại biểu cho việc bộ lạc Cuồng Hùng lọt vào tập kích của địch nhân. Y Bố trưởng lão bỗng nhiên đứng dậy, hắn giơ mộc trượng trong tay lên lớn tiếng nói rằng:
-Mau đi xem chuyện gì xảy ra!
Tiếng nói của Y Bố trưởng lão vừa dứt, vài chiến sĩ Cuồng Hùng bộ lạc lập tức chạy về phía cửa sơn cốc kiểm tra nguyên nhân.
Sự phát đột nhiên, Hàn Phi cùng Khảm Mạt Tư tất nhiên là không thể tiếp tục chiến đấu nữa rồi, vẻ mặt Khảm Mạt Tư nghiêm túc đi tới trước mặt hắn, vươn hữu quyền về phía Hàn Phi tiếc nuối nói rằng:
-Hàn Phi, mong lần sau sẽ có cơ hội tái chiến với ngươi một trận thật thống khoái!
Hàn Phi cũng dùng quyền chạm vào quyền của đối phương nói:
-Không có vấn đề! Bên ngoài không biết xảy ra chuyện gì, muốn ta hỗ trợ cứ nói một tiếng!
Khảm Mạt Tư gật đầu, sau đó xoay người quát mọi người trong bộ lạc:
-Chúng ta đi, đi xem người nào dám tới bộc lạc Cuồng Hùng chúng ta phiền phức!
Nhất hô bách ứng, tất cả chiến sĩ bộ lạc đều mang vũ khí, vội nhưng không loạn xuất phát chạy về phía cổng sơn cốc. Tình huống như vậy đối với bọn họ những người đã sinh sống hàng trăm năm trong rừng rậm thành thói quen rồi.
Hàn Phi trở lại bên người Y Bố trưởng lão, hắn một lần nữa mặc vào trang phục võ sĩ cùng hộ thân bì giáp, chỉ thấy Y Bố trưởng lão nhìn ra phương hướng cốc khẩu xa xa cau mày thì thào nói rằng:
-Có chút không đúng à…
Hàn Phi quay đầu nhìn ra ngoài, chỉ thấy trên bầu trời bên ngoài sơn cốc ngưng tụ nổi lên một mảnh lôi vân cuồn cuộn kịch liệt, thi thoảng lại có lôi điện hiện lên trong mây. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Mà kỳ quái chính là, trên đầu bọn họ lúc này trời quang mây tạnh phi thường sáng sủa, phiến mây đen kia chỉ tập trung bên trên cửa sơn cốc mà thôi, hơn nữa vị trí còn rất thấp, có vẻ cực kỳ quỷ dị. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Đại trưởng lão, không hay rồi…
Một chiến sĩ bộ lạc từ con đường nhỏ chạy nhanh tới, thở hồng hộc nói rằng:
-Là Thiểm Điện Mãng, vừa rồi Thiểm Điện Mãng công kích chúng ta, mấy bãi bẫy thú của chúng ta đã bị nó phá hủy rồi.
Thiểm Điện Mãng?! Hàn Phi cùng Y Bố trưởng lão đồng thời lấy làm kinh hãi, vừa rồi Hàn Phi mới giết một con Thiểm Điện Mãng không lâu, sao lại hiện ra một con mới vậy?
Những linh thú đơn độc sinh hoạt như Thiểm Điện Mãng đều có địa bàn riêng của mình, nhưng đồng loại khác sẽ không xông tới đơn giản được, bởi vì nó ý nghĩa với một trận chiến ngươi chết ta sống.
Lẽ nào Thiểm Điện Mãng vừa giết không phải là con vẫn quấy rầy Cuồng Hùng bộ lạc? Nhưng mà lúc này không còn thời gian tự hỏi mấy vấn đề này, Hàn Phi suy nghĩ một chút nói với Y Bố trưởng lão rằng:
-Ta đi xem, nếu tới vậy lưu lại nó là được rồi!
Nhị giai linh thú không thể tìm dễ được, đã có con chủ động đưa lên miệng rồi, Hàn Phi đương nhiên không có ý muốn buông tha cho nó. Một viên linh tinh nhị giai ít nhất có thể bán được hơn 100 đồng vàng, tất cả đều là tiền à!
-Vậy thì tốt quá!
Y Bố trưởng lão vui vẻ nói, Hàn Phi vừa rồi có thể giết chết Thiểm Điện Mãng giờ hỗ trợ thì vấn đề sẽ không lớn nữa.
Kỳ thực với thực lực của Cuồng Hùng bộ lạc đối phó với nhị giai linh thú cũng không có gì quá khó khăn cả, cái khó chính là Thiểm Điện Mãng quá giảo hoạt lại hành động nhanh chóng, tại khu rừng rậm rạp vây quanh như thế này để bắt được nó độ khó quá lớn. Bộ lạc phái ra đội ngũ bao vây tiễu trừ nó bình thường đều mệt mỏi trở về mà không có thu hoạch gì.
Do ở trong bộ lạc Cuồng Hùng, cho nên Hàn Phi cũng không bận tâm nhiều lắm. Hắn rút trường kiếm phóng người lên, thi triển ra thân pháp lướt tới phương hứng cốc khẩu bay vọt tới, trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của Y Bố trưởng lão.
Chỉ mấy cái nhảy lên thụp xuống, Hàn Phi đã tới hàng rào bảo vệ cốc khẩu. Đây là đạo phòng tuyến của Cuồng Hùng bộ lạc, cũng là phòng tuyến duy nhất, hắn một cước dẫm nát một giá gỗ to mượn lức nhảy lên trên, vững vàng rơi vào một tòa nhà hình tháp cao hơn mười thước.
Thủ vệ tại tòa tháp này là hai gã hùng tộc chiến sĩ đột nhiên sợ hãi, theo bản năng hướng vũ khí chỉ về phía Hàn Phi. Hàn Phi khoát khoát tay nói rằng:
-Là Y Bố trưởng lão để cho ta tới giúp các ngươi!
Hùng tộc chiến sĩ nhất thời thở dài một hơi, trong đó một chiến sĩ chỉ vào thảo nguyên trước mặt nói rằng:
-Ngươi xem, là Thiểm Điện Mãng lại tới nữa rồi, lúc này hình như còn lợi hại hơn so với trước.
Hàn Phi theo ngón tay chỉ hướng nhìn lại, chỉ thấy khoảng một trăm mét phía trước thảo nguyên, một mãng xà cực lớn, dáng dấp của nó cùng với con Thiểm Điện Mãng bị Hàn Phi giết chết hầu như hoàn toàn giống nhau.
Đầu Thiểm Điện Mãng vừa phá hủy hàng rào chắn trường nuôi gia súc của bộ lạc Cuồng Hùng đặt ở trên thảo nguyên. Những tấm gỗ lớn dễ dàng bị cái đuôi to của nó đánh tan nát, trâu dê nuôi bên trong chạy toán loạn.
Trên không trung Thiểm Điện Mãng, lôi vân không ngừng tụ tập, những điện mang trên lôi vân liên tiếp với góc sừng bên trên đỉnh đầu Thiểm Điện Mãng, từng đạo thiểm điện từ trên không trung đánh trúng, .. những đầu trâu, dê liên tiếp ngã xuống dưới điện mang màu tím.
Lúc san bằng trại gia súc, Thiểm Điện Mãng nương theo uy của lôi vân hướng về cốc khẩu chạy nhanh tới. Cuồng phong hỗn loạn làm những hạt mưa cùng cỏ cây đất đá bắn tới hàng rào tường trên cốc khẩu. Tòa tháp lầu bị cuồng phong tàn sát bừa bãi lung lay phát như những thanh âm như sắp đổ vậy.
Những chiến sĩ bộ lạc thủ hộ bên ngoài trước kia tất cả đều lùi lại phía trong tường rào, bọn họ nắm chặt vũ khí thô lậu trong tay, khẩn trương chờ đợi Thiểm Điện Mãng tới.
Hùng tộc chiến sĩ không tồi chút nào, đầu Thiểm Điện Mãng này thoạt nhìn qua khí thế còn hung mãnh hơn đầu Thiểm Điện Mãng Hàn Phi đã giết rất nhiều. Không biết vì sao, nhìn nó Hàn Phi phảng phất như có thể ngửi thấy một loại khí tức nguy hiểm như điên cuồng muốn hủy diệt tất cả vậy, trực giác nói cho hắn rằng đối phương hoàn toàn là tới liều mạng rồi!
Đây mới là đối thủ để đánh một trận! hai mắt Hàn Phi sáng lên, chiến ý trong lòng cấp tốc được đốt cháy lên!
Vung trường kiếm lên, hắn ngửa đầu huýt sáo dài một tiếng, thoáng cái lùi về phía sau hai bước rồi bỗng nhiên vọt tới trước. Hàn Phi từ trên tòa tháp cao cao nhảy bay lên như là một đầu ứng đón gió hoành hành trên bầu trời đêm vậy!
Trong khoảnh khắc Hàn Phi phát ra tiếng huýt gió khiêu chiến, Thiểm Điện Mãng cách hơn mười mét bỗng nhiên ngẩng đầu mãng của mình lên. Một đôi mắt mãng tràn ngập thị huyết cuồng bạo, trong đêm tối nó như hỏa diễm làm người phải lóa mắt.
Nó gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Phi đang bay vọt tới trên không trung, miệng mãng phát ra một tiếng tê minh thật dài, đáp lại với khiêu chiến của Hàn Phi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Sau đó một giây đồng hồ, một tia điện quang ước chừng một cánh tay từ trên góc sừng của Thiểm Điện Mãng bắn ra nhanh như chớp. Điện mang như mũi kiếm xé rách mưa gió, một đòn đánh trúng mục tiêu là Hàn Phi đang lăng không hạ xuống!
Đối với chiêu số công kích của Thiểm Điện Mãng, Hàn Phi đã sớm có phòng bị, trường kiếm vung lên trước người phóng thích ra Kiên Bích Chi Thuẫn.
Một tấm chắn đấu khí màu vàng đột nhiên xuất hiện, khó khăn lắm mới chặn được điện mang bắn tới. Thổ hệ đấu khí cùng lôi hệ linh lực hung hăng đánh vào nhau, ánh sáng bạo phát ra đủ để sáng rọi cả bầu trời đêm!
Điện tiêu, thuẫn tán! Hàn Phi bình yên vô sự vững vàng rơi xuống bãi cỏ.
Đối thủ đứng ở bên ngoài hơn mười mét, Hàn Phi dùng hai tay cầm chuôi kiếm tà tà giơ lên, thân kiếm lửa bốc lên rực rỡ.
Huy trảm! Viêm Long Phá
-Mau đi xem chuyện gì xảy ra!
Tiếng nói của Y Bố trưởng lão vừa dứt, vài chiến sĩ Cuồng Hùng bộ lạc lập tức chạy về phía cửa sơn cốc kiểm tra nguyên nhân.
Sự phát đột nhiên, Hàn Phi cùng Khảm Mạt Tư tất nhiên là không thể tiếp tục chiến đấu nữa rồi, vẻ mặt Khảm Mạt Tư nghiêm túc đi tới trước mặt hắn, vươn hữu quyền về phía Hàn Phi tiếc nuối nói rằng:
-Hàn Phi, mong lần sau sẽ có cơ hội tái chiến với ngươi một trận thật thống khoái!
Hàn Phi cũng dùng quyền chạm vào quyền của đối phương nói:
-Không có vấn đề! Bên ngoài không biết xảy ra chuyện gì, muốn ta hỗ trợ cứ nói một tiếng!
Khảm Mạt Tư gật đầu, sau đó xoay người quát mọi người trong bộ lạc:
-Chúng ta đi, đi xem người nào dám tới bộc lạc Cuồng Hùng chúng ta phiền phức!
Nhất hô bách ứng, tất cả chiến sĩ bộ lạc đều mang vũ khí, vội nhưng không loạn xuất phát chạy về phía cổng sơn cốc. Tình huống như vậy đối với bọn họ những người đã sinh sống hàng trăm năm trong rừng rậm thành thói quen rồi.
Hàn Phi trở lại bên người Y Bố trưởng lão, hắn một lần nữa mặc vào trang phục võ sĩ cùng hộ thân bì giáp, chỉ thấy Y Bố trưởng lão nhìn ra phương hướng cốc khẩu xa xa cau mày thì thào nói rằng:
-Có chút không đúng à…
Hàn Phi quay đầu nhìn ra ngoài, chỉ thấy trên bầu trời bên ngoài sơn cốc ngưng tụ nổi lên một mảnh lôi vân cuồn cuộn kịch liệt, thi thoảng lại có lôi điện hiện lên trong mây. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Mà kỳ quái chính là, trên đầu bọn họ lúc này trời quang mây tạnh phi thường sáng sủa, phiến mây đen kia chỉ tập trung bên trên cửa sơn cốc mà thôi, hơn nữa vị trí còn rất thấp, có vẻ cực kỳ quỷ dị. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Đại trưởng lão, không hay rồi…
Một chiến sĩ bộ lạc từ con đường nhỏ chạy nhanh tới, thở hồng hộc nói rằng:
-Là Thiểm Điện Mãng, vừa rồi Thiểm Điện Mãng công kích chúng ta, mấy bãi bẫy thú của chúng ta đã bị nó phá hủy rồi.
Thiểm Điện Mãng?! Hàn Phi cùng Y Bố trưởng lão đồng thời lấy làm kinh hãi, vừa rồi Hàn Phi mới giết một con Thiểm Điện Mãng không lâu, sao lại hiện ra một con mới vậy?
Những linh thú đơn độc sinh hoạt như Thiểm Điện Mãng đều có địa bàn riêng của mình, nhưng đồng loại khác sẽ không xông tới đơn giản được, bởi vì nó ý nghĩa với một trận chiến ngươi chết ta sống.
Lẽ nào Thiểm Điện Mãng vừa giết không phải là con vẫn quấy rầy Cuồng Hùng bộ lạc? Nhưng mà lúc này không còn thời gian tự hỏi mấy vấn đề này, Hàn Phi suy nghĩ một chút nói với Y Bố trưởng lão rằng:
-Ta đi xem, nếu tới vậy lưu lại nó là được rồi!
Nhị giai linh thú không thể tìm dễ được, đã có con chủ động đưa lên miệng rồi, Hàn Phi đương nhiên không có ý muốn buông tha cho nó. Một viên linh tinh nhị giai ít nhất có thể bán được hơn 100 đồng vàng, tất cả đều là tiền à!
-Vậy thì tốt quá!
Y Bố trưởng lão vui vẻ nói, Hàn Phi vừa rồi có thể giết chết Thiểm Điện Mãng giờ hỗ trợ thì vấn đề sẽ không lớn nữa.
Kỳ thực với thực lực của Cuồng Hùng bộ lạc đối phó với nhị giai linh thú cũng không có gì quá khó khăn cả, cái khó chính là Thiểm Điện Mãng quá giảo hoạt lại hành động nhanh chóng, tại khu rừng rậm rạp vây quanh như thế này để bắt được nó độ khó quá lớn. Bộ lạc phái ra đội ngũ bao vây tiễu trừ nó bình thường đều mệt mỏi trở về mà không có thu hoạch gì.
Do ở trong bộ lạc Cuồng Hùng, cho nên Hàn Phi cũng không bận tâm nhiều lắm. Hắn rút trường kiếm phóng người lên, thi triển ra thân pháp lướt tới phương hứng cốc khẩu bay vọt tới, trong nháy mắt đã biến mất trong tầm mắt của Y Bố trưởng lão.
Chỉ mấy cái nhảy lên thụp xuống, Hàn Phi đã tới hàng rào bảo vệ cốc khẩu. Đây là đạo phòng tuyến của Cuồng Hùng bộ lạc, cũng là phòng tuyến duy nhất, hắn một cước dẫm nát một giá gỗ to mượn lức nhảy lên trên, vững vàng rơi vào một tòa nhà hình tháp cao hơn mười thước.
Thủ vệ tại tòa tháp này là hai gã hùng tộc chiến sĩ đột nhiên sợ hãi, theo bản năng hướng vũ khí chỉ về phía Hàn Phi. Hàn Phi khoát khoát tay nói rằng:
-Là Y Bố trưởng lão để cho ta tới giúp các ngươi!
Hùng tộc chiến sĩ nhất thời thở dài một hơi, trong đó một chiến sĩ chỉ vào thảo nguyên trước mặt nói rằng:
-Ngươi xem, là Thiểm Điện Mãng lại tới nữa rồi, lúc này hình như còn lợi hại hơn so với trước.
Hàn Phi theo ngón tay chỉ hướng nhìn lại, chỉ thấy khoảng một trăm mét phía trước thảo nguyên, một mãng xà cực lớn, dáng dấp của nó cùng với con Thiểm Điện Mãng bị Hàn Phi giết chết hầu như hoàn toàn giống nhau.
Đầu Thiểm Điện Mãng vừa phá hủy hàng rào chắn trường nuôi gia súc của bộ lạc Cuồng Hùng đặt ở trên thảo nguyên. Những tấm gỗ lớn dễ dàng bị cái đuôi to của nó đánh tan nát, trâu dê nuôi bên trong chạy toán loạn.
Trên không trung Thiểm Điện Mãng, lôi vân không ngừng tụ tập, những điện mang trên lôi vân liên tiếp với góc sừng bên trên đỉnh đầu Thiểm Điện Mãng, từng đạo thiểm điện từ trên không trung đánh trúng, .. những đầu trâu, dê liên tiếp ngã xuống dưới điện mang màu tím.
Lúc san bằng trại gia súc, Thiểm Điện Mãng nương theo uy của lôi vân hướng về cốc khẩu chạy nhanh tới. Cuồng phong hỗn loạn làm những hạt mưa cùng cỏ cây đất đá bắn tới hàng rào tường trên cốc khẩu. Tòa tháp lầu bị cuồng phong tàn sát bừa bãi lung lay phát như những thanh âm như sắp đổ vậy.
Những chiến sĩ bộ lạc thủ hộ bên ngoài trước kia tất cả đều lùi lại phía trong tường rào, bọn họ nắm chặt vũ khí thô lậu trong tay, khẩn trương chờ đợi Thiểm Điện Mãng tới.
Hùng tộc chiến sĩ không tồi chút nào, đầu Thiểm Điện Mãng này thoạt nhìn qua khí thế còn hung mãnh hơn đầu Thiểm Điện Mãng Hàn Phi đã giết rất nhiều. Không biết vì sao, nhìn nó Hàn Phi phảng phất như có thể ngửi thấy một loại khí tức nguy hiểm như điên cuồng muốn hủy diệt tất cả vậy, trực giác nói cho hắn rằng đối phương hoàn toàn là tới liều mạng rồi!
Đây mới là đối thủ để đánh một trận! hai mắt Hàn Phi sáng lên, chiến ý trong lòng cấp tốc được đốt cháy lên!
Vung trường kiếm lên, hắn ngửa đầu huýt sáo dài một tiếng, thoáng cái lùi về phía sau hai bước rồi bỗng nhiên vọt tới trước. Hàn Phi từ trên tòa tháp cao cao nhảy bay lên như là một đầu ứng đón gió hoành hành trên bầu trời đêm vậy!
Trong khoảnh khắc Hàn Phi phát ra tiếng huýt gió khiêu chiến, Thiểm Điện Mãng cách hơn mười mét bỗng nhiên ngẩng đầu mãng của mình lên. Một đôi mắt mãng tràn ngập thị huyết cuồng bạo, trong đêm tối nó như hỏa diễm làm người phải lóa mắt.
Nó gắt gao nhìn chằm chằm vào Hàn Phi đang bay vọt tới trên không trung, miệng mãng phát ra một tiếng tê minh thật dài, đáp lại với khiêu chiến của Hàn Phi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Sau đó một giây đồng hồ, một tia điện quang ước chừng một cánh tay từ trên góc sừng của Thiểm Điện Mãng bắn ra nhanh như chớp. Điện mang như mũi kiếm xé rách mưa gió, một đòn đánh trúng mục tiêu là Hàn Phi đang lăng không hạ xuống!
Đối với chiêu số công kích của Thiểm Điện Mãng, Hàn Phi đã sớm có phòng bị, trường kiếm vung lên trước người phóng thích ra Kiên Bích Chi Thuẫn.
Một tấm chắn đấu khí màu vàng đột nhiên xuất hiện, khó khăn lắm mới chặn được điện mang bắn tới. Thổ hệ đấu khí cùng lôi hệ linh lực hung hăng đánh vào nhau, ánh sáng bạo phát ra đủ để sáng rọi cả bầu trời đêm!
Điện tiêu, thuẫn tán! Hàn Phi bình yên vô sự vững vàng rơi xuống bãi cỏ.
Đối thủ đứng ở bên ngoài hơn mười mét, Hàn Phi dùng hai tay cầm chuôi kiếm tà tà giơ lên, thân kiếm lửa bốc lên rực rỡ.
Huy trảm! Viêm Long Phá
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả