Linh Vũ Cửu Thiên
Quyển 2 - Chương 19: Nạp vật chỉ hoàn
Đằng Thủy Tú lấy từ trong túi ra một cái đồng đỉnh to bằng nắm tay, đặt ở trên tảng đá đã được dọn sạch sẽ rồi. Tảng đá lớn đáng thương vừa rồi còn được mỹ nhân ngồi lên giờ dã bị Hàn Phi dùng chiến phủ bổ đi mất một khối rồi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
Hàn Phi có chút hứng thú nhìn thiếu nữ chuẩn bị việc chế thuốc, hắn cảm giác cái túi của Đằng Thủy Tú mang theo giống như là một cái túi thần kỳ của doremon vậy, vật gì cũng có thể lấy từ bên trong đó ra được.
Ngoại trừ cái đồng đỉnh chế thuốc ra, Đằng Thủy Tú còn lấy ra một chút thảo dược, đúng như lời nàng đã nói từ trước, dự định khi tìm được báo nhãn tam diệp thảo là lập tức luyện chế ngay!
-Dựa theo yêu cầu của phương thuốc, báo nhãn tam diệp thảo phải càng tươi mới càng tốt.
Đằng Thủy Tú đặt các loại dược thảo vào giữa dược đỉnh, vừa cười vừa nói:
-Ta lần đầu tiên luyện chế loại dược hoàn này, hy vọng có thể thành công.
Bạch y nữ nhân họ Dạ vừa mang báo nhãn tam diệp thảo trở về, có hơn mười cây, cho nên Đằng Thủy Tú cũng không lo lắng thất bại một hai lần, nàng mang theo cũng nhiều tài liệu.
Báo nhãn tam diệp thảo được đặt vào trong dược đỉnh sau cùng, lúc nắp dược đỉnh lại, Đằng Thủy Tú dùng hai tay mình ôm lấy dược đỉnh, hít một hơi thật sâu nhắm hai mắt lại.
Hàn Phi không phải lần đầu tiên nhìn thấy Đằng Thủy Tú luyện chế dược vật, dược sư cùng sang sư có việc chung, đó chính là cần phải thôi phát linh lực trong cơ thể để sản sinh ra linh hỏa, sau đó đưa qua đỉnh để luyện chế ra vật phẩm cần thiết. Nhưng mà linh hỏa bất quá cũng chia làm rất nhiều loại.
Vô thanh vô tức cái đồng đỉnh nguyên màu vàng tươi dần dần biến sắc, từ những khe hở qua kẽ ngón tay nhỏ và dài của Đằng Thủy Tú lộ ra những quang màu xích sắc. Đôi ngọc thủ của nàng cũng vì vậy mà đỏ lên, phảng phất như là bạch ngọc bị nhiễm hồng vậy.
Nàng sử dụng đồng đỉnh chế thuốc tuy rằng nhỏ, nhưng mà bên trên cũng được khắc rất nhiều linh văn phức tạp, trong đỉnh còn có linh pháp trận đặc thù để tăng cường hiệu quả linh hỏa, giá trị cực kỳ cao.
Theo thời gian trôi qua, một mùi hương dược từ trong đỉnh truyền ra ngoài, Hàn Phi ngửi thấy không khỏi cảm thấy tinh thần rung lên.
Những xích mang lộ ra ngoài dược đỉnh ngày càng thịnh hơn, Đằng Thủy Tú không ngừng quán thâu linh hỏa vào trong dược đỉnh cho nên trên trán cũng toát ra mồ hôi tinh mịn. Lông mày nàng hơi nhíu lại, hiển nhiên luyện chế loại dược này đối với nàng mà nói cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Điều này không khỏi làm cho Hàn Phi âm thầm lo lắng, đây không phải là luyện chế thất bại mà là lo lắng cho Đằng Thủy Tú tiêu hao quá mức khó tránh khỏi có tổn hại nhất định tới thân thể.
Thình thịch!
Chỉ nghe thấy một thanh âm muộn hưởng, trên nóc dược đỉnh có một cỗ khí màu trắng bốc lên trên đỉnh, nếu tinh tường có thể nhìn thấy trong làn khói trắng có một viên dược hoàn màu lục nhạt đang chuyển động rất nhanh, mùi hương của dược hoàn đã nồng nặc tới cực điểm.
Thành! Hàn Phi thầm khen một tiếng, đưa tay tiếp lấy khỏa dược hoàn, bởi vì hai tay Đằng Thủy Tú đang cầm lấy dược đỉnh, tự mình rất khó lấy được dược hoàn.
Nhưng mà động tác của hắn mặc dù nhanh, vẫn có người còn nhanh hơn so với hắn. Tay của Hàn Phi vừa mới vươn ra, dược hoàn đã bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn bay đi, vừa vặn rơi xuống lòng bàn tay đã mở sẵn của bạch y nữ nhân.
Chiêu linh khống thuật này có hiệu quả giống như thủ pháp luyện chế linh vũ khí của Đằng Thác Hải, Hàn Phi chỉ có thể phẫn nộ trong lòng mà nhìn. Nếu như hắn luyện tới cảnh giới thứ bốn trọng của “huyền môn sinh tử quyết” thật ra có thể xuất ra một loại tương tự là cầm long kính, nhưng hiện giờ chỉ có thể giương mắt nhìn.
-Ha ha, cuối cùng cũng không có mất mặt.
Đằng Thủy Tú buông dược đỉnh, xoa xoa mồ hôi trên trán vừa cười vừa nói.
Bởi vì lần đầu tiên luyện chế, cho nên khi động thủ cũng không có nắm chắc lắm, thật không ngờ một lần đã thành công rồi, cho nên trong lòng tự nhiên vui vẻ hơn nhiều: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Dạ tỷ tỷ, tỷ thử xem, xem có hiệu quả hay không.
Bạch y nữ nhân gật đầu, cánh tay nhỏ nhắn vừa nhấc lên, không chút do dự đưa viên dược hoàn vừa luyện chết tốt nuốt xuống.
Đằng Thủy Tú mở to hai mắt không chút chớp mắt mà nhìn nàng, tâm tình rất là thấp thỏm, bạch y nữ nhân hoàn toàn tín nhiệm nàng mới ăn dược hoàn vừa mới luyện chế này, nhưng đã tạo áp lực không nhỏ với nàng.
Lúc này, Đằng Thủy Tú cảm thấy đôi tay nhỏ bé của mình bị người nhẹ nhàng kéo một chút, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hàn Phi trừng mắt nhìn nàng, sau đó giơ ngón tay cái lên.
Đằng Thủy Tú không nhịn được mà mỉm cười, trái tim đang đập thình thịch thoáng chút khôi phục lại bình thường.
Nuốt dược hoàn xuống, bạch y nữ nhân cũng không có động tác gì, nhưng mà vết thương trên cánh tay trái của nàng toát ra khói trắng nhè nhẹ, nhưng là băng tuyết bị hòa tan sinh ra vụ khí vậy, xoay quanh thật lâu không tiêu tan.
Khoảnh chừng quá nửa phút, vết thương cháy đen của nàng dần dần biến trở thành màu sáng bình thường, ngay cả lớp áo vải chung quanh vết thương cũng vậy, rất hiển nhiên đây là tác dụng của dược hoàn mà Đằng Thủy Tú vừa luyện chế ra.
Cuối cùng, vết thương của bạch y nữ nhân hoàn toàn khôi phục lại bình thường, băng vụ vì thế cũng tiêu tan, một lớp ra thịt trong sáng lõa lồ hiện ra bên ngoài – cho dù là Thiên không võ sĩ, cũng chỉ có thể chữa trị thương thế của mình được tốt mà không thể tu bổ được quần áo và đồ dùng hàng ngày bị tổn hại được.
Mà đồng thời biến mất còn có cả chiếc khăn màu bạc che khuôn mặt của nàng nữa, một khuôn mặt mỹ lệ vô cùng hiển hiện ra trước mặt Đằng Thủy Tú và Hàn Phi.
-Dạ tỷ tỷ, tỷ thật xinh đẹp à…
Đằng Thủy Tú thì thào nói, nàng đối với dung mạo của mình luôn luôn tự tin, thế nhưng đứng trước mặt bạch y nữ nhân này lại có một cảm giác tự ti mặc cảm.
Với định lực của Hàn Phi cũng không khỏi có chút tâm thần rung động, vẻ đẹp mỹ lệ siêu phàm thoát tục của đối phương hắn trải qua ba kiếp cũng chưa từng có gặp qua.
Bạch y nữ nhân cười cười nhẹ nhàng, dung mạo như tuyết, có một loại mị lực kinh tâm động phách, nàng kéo tay Đằng Thủy Tú nói rằng:
-Thủy Tú muội muội dược hoàn của muội hiệu quả rất tốt, thương thế của tỷ đã khỏi rồi!
Đằng Thủy Tú hài lòng nói:
-Vậy thật tốt quá, xem ra phương thuốc này quả thực có hiệu quả, vừa rồi muội còn lo lắng à.
Bạch y nữ nhân cười cười, buông lỏng tay ra, sau đó lấy một chiếc nhẫn màu bạch ngân nhét vào trong tay Đằng Thủy Tú nói rằng:
-Chiếc nhẫn này trong lúc vô ý tỷ nhặt được, chỉ làm một chút tâm ý mà thôi.
Đằng Thủy Tú liên tục lắc đầu: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Như vậy sau được à, tỷ đã cứu muội cùng sư đệ, chúng ta cảm ơn còn không kịp, làm sao lại lấy cái gì của tỷ chứ!
-Không dối gạt gì muội muội, kỳ thực tỷ đối với phương thuốc muội vừa luyện chế cảm thấy rất hứng thú.
Bạch y nữ nhân nói rằng:
-Ta chưa từng thấy qua, chỉ dựa vào một chút dược liệu phổ thông là có thể chế được dược hoàn chống dị hỏa ăn mòn, cho nên muốn dùng cái nạp vật giới chỉ này trao đổi phối phương của muội.
Nạp vật chỉ hoàn! Hàn Phi nhất thời cảm thấy kinh hãi, hắn nghe nói loại nhẫn này có thể dung nạp các loại đồ vật, số lượng cực kỳ thưa thớt cùng trân quý. Nó là do linh pháp sư cường đại nhất thời thượng cổ chế tạo ra, phương pháp chế tạo đã thất truyền từ lâu rồi, có tiền cũng không thể mua được, thật không ngờ đối phương lại dùng nó để trao đổi phối phương của Đằng Thủy Tú.
Đằng Thủy Tú khuôn mặt đỏ bừng lên vội vã khước từ nói:
-Quá quý trọng rồi, Dạ tỷ tỷ muội không thể nhận, tỷ cần phương muội tặng cho tỷ là được rồi, cũng không đáng bao nhiêu tiền!
-Thủy Tú muội muội, Dạ Băng Linh ta từ trước tới giờ không lấy không của người khác cái gì, cho nên chiếc nhẫn này muội nhất định phải nhận lấy.
Bạch y nữ nhân dùng ngữ điệu không cho phép cự tuyệt mà nói.
-Khụ! Sư tỷ, tỷ đã nghe Dạ tỷ tỷ nói như vậy rồi, tỷ cứ thu nhận đi!
Hàn Phi ho khan một tiếng nói rằng.
Hai nàng đồng thời quay đầu lại, một người liếc mắt nhìn hắn, một người còn lại trợn mắt nhìn hắn
Hàn Phi có chút hứng thú nhìn thiếu nữ chuẩn bị việc chế thuốc, hắn cảm giác cái túi của Đằng Thủy Tú mang theo giống như là một cái túi thần kỳ của doremon vậy, vật gì cũng có thể lấy từ bên trong đó ra được.
Ngoại trừ cái đồng đỉnh chế thuốc ra, Đằng Thủy Tú còn lấy ra một chút thảo dược, đúng như lời nàng đã nói từ trước, dự định khi tìm được báo nhãn tam diệp thảo là lập tức luyện chế ngay!
-Dựa theo yêu cầu của phương thuốc, báo nhãn tam diệp thảo phải càng tươi mới càng tốt.
Đằng Thủy Tú đặt các loại dược thảo vào giữa dược đỉnh, vừa cười vừa nói:
-Ta lần đầu tiên luyện chế loại dược hoàn này, hy vọng có thể thành công.
Bạch y nữ nhân họ Dạ vừa mang báo nhãn tam diệp thảo trở về, có hơn mười cây, cho nên Đằng Thủy Tú cũng không lo lắng thất bại một hai lần, nàng mang theo cũng nhiều tài liệu.
Báo nhãn tam diệp thảo được đặt vào trong dược đỉnh sau cùng, lúc nắp dược đỉnh lại, Đằng Thủy Tú dùng hai tay mình ôm lấy dược đỉnh, hít một hơi thật sâu nhắm hai mắt lại.
Hàn Phi không phải lần đầu tiên nhìn thấy Đằng Thủy Tú luyện chế dược vật, dược sư cùng sang sư có việc chung, đó chính là cần phải thôi phát linh lực trong cơ thể để sản sinh ra linh hỏa, sau đó đưa qua đỉnh để luyện chế ra vật phẩm cần thiết. Nhưng mà linh hỏa bất quá cũng chia làm rất nhiều loại.
Vô thanh vô tức cái đồng đỉnh nguyên màu vàng tươi dần dần biến sắc, từ những khe hở qua kẽ ngón tay nhỏ và dài của Đằng Thủy Tú lộ ra những quang màu xích sắc. Đôi ngọc thủ của nàng cũng vì vậy mà đỏ lên, phảng phất như là bạch ngọc bị nhiễm hồng vậy.
Nàng sử dụng đồng đỉnh chế thuốc tuy rằng nhỏ, nhưng mà bên trên cũng được khắc rất nhiều linh văn phức tạp, trong đỉnh còn có linh pháp trận đặc thù để tăng cường hiệu quả linh hỏa, giá trị cực kỳ cao.
Theo thời gian trôi qua, một mùi hương dược từ trong đỉnh truyền ra ngoài, Hàn Phi ngửi thấy không khỏi cảm thấy tinh thần rung lên.
Những xích mang lộ ra ngoài dược đỉnh ngày càng thịnh hơn, Đằng Thủy Tú không ngừng quán thâu linh hỏa vào trong dược đỉnh cho nên trên trán cũng toát ra mồ hôi tinh mịn. Lông mày nàng hơi nhíu lại, hiển nhiên luyện chế loại dược này đối với nàng mà nói cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Điều này không khỏi làm cho Hàn Phi âm thầm lo lắng, đây không phải là luyện chế thất bại mà là lo lắng cho Đằng Thủy Tú tiêu hao quá mức khó tránh khỏi có tổn hại nhất định tới thân thể.
Thình thịch!
Chỉ nghe thấy một thanh âm muộn hưởng, trên nóc dược đỉnh có một cỗ khí màu trắng bốc lên trên đỉnh, nếu tinh tường có thể nhìn thấy trong làn khói trắng có một viên dược hoàn màu lục nhạt đang chuyển động rất nhanh, mùi hương của dược hoàn đã nồng nặc tới cực điểm.
Thành! Hàn Phi thầm khen một tiếng, đưa tay tiếp lấy khỏa dược hoàn, bởi vì hai tay Đằng Thủy Tú đang cầm lấy dược đỉnh, tự mình rất khó lấy được dược hoàn.
Nhưng mà động tác của hắn mặc dù nhanh, vẫn có người còn nhanh hơn so với hắn. Tay của Hàn Phi vừa mới vươn ra, dược hoàn đã bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn bay đi, vừa vặn rơi xuống lòng bàn tay đã mở sẵn của bạch y nữ nhân.
Chiêu linh khống thuật này có hiệu quả giống như thủ pháp luyện chế linh vũ khí của Đằng Thác Hải, Hàn Phi chỉ có thể phẫn nộ trong lòng mà nhìn. Nếu như hắn luyện tới cảnh giới thứ bốn trọng của “huyền môn sinh tử quyết” thật ra có thể xuất ra một loại tương tự là cầm long kính, nhưng hiện giờ chỉ có thể giương mắt nhìn.
-Ha ha, cuối cùng cũng không có mất mặt.
Đằng Thủy Tú buông dược đỉnh, xoa xoa mồ hôi trên trán vừa cười vừa nói.
Bởi vì lần đầu tiên luyện chế, cho nên khi động thủ cũng không có nắm chắc lắm, thật không ngờ một lần đã thành công rồi, cho nên trong lòng tự nhiên vui vẻ hơn nhiều: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Dạ tỷ tỷ, tỷ thử xem, xem có hiệu quả hay không.
Bạch y nữ nhân gật đầu, cánh tay nhỏ nhắn vừa nhấc lên, không chút do dự đưa viên dược hoàn vừa luyện chết tốt nuốt xuống.
Đằng Thủy Tú mở to hai mắt không chút chớp mắt mà nhìn nàng, tâm tình rất là thấp thỏm, bạch y nữ nhân hoàn toàn tín nhiệm nàng mới ăn dược hoàn vừa mới luyện chế này, nhưng đã tạo áp lực không nhỏ với nàng.
Lúc này, Đằng Thủy Tú cảm thấy đôi tay nhỏ bé của mình bị người nhẹ nhàng kéo một chút, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Hàn Phi trừng mắt nhìn nàng, sau đó giơ ngón tay cái lên.
Đằng Thủy Tú không nhịn được mà mỉm cười, trái tim đang đập thình thịch thoáng chút khôi phục lại bình thường.
Nuốt dược hoàn xuống, bạch y nữ nhân cũng không có động tác gì, nhưng mà vết thương trên cánh tay trái của nàng toát ra khói trắng nhè nhẹ, nhưng là băng tuyết bị hòa tan sinh ra vụ khí vậy, xoay quanh thật lâu không tiêu tan.
Khoảnh chừng quá nửa phút, vết thương cháy đen của nàng dần dần biến trở thành màu sáng bình thường, ngay cả lớp áo vải chung quanh vết thương cũng vậy, rất hiển nhiên đây là tác dụng của dược hoàn mà Đằng Thủy Tú vừa luyện chế ra.
Cuối cùng, vết thương của bạch y nữ nhân hoàn toàn khôi phục lại bình thường, băng vụ vì thế cũng tiêu tan, một lớp ra thịt trong sáng lõa lồ hiện ra bên ngoài – cho dù là Thiên không võ sĩ, cũng chỉ có thể chữa trị thương thế của mình được tốt mà không thể tu bổ được quần áo và đồ dùng hàng ngày bị tổn hại được.
Mà đồng thời biến mất còn có cả chiếc khăn màu bạc che khuôn mặt của nàng nữa, một khuôn mặt mỹ lệ vô cùng hiển hiện ra trước mặt Đằng Thủy Tú và Hàn Phi.
-Dạ tỷ tỷ, tỷ thật xinh đẹp à…
Đằng Thủy Tú thì thào nói, nàng đối với dung mạo của mình luôn luôn tự tin, thế nhưng đứng trước mặt bạch y nữ nhân này lại có một cảm giác tự ti mặc cảm.
Với định lực của Hàn Phi cũng không khỏi có chút tâm thần rung động, vẻ đẹp mỹ lệ siêu phàm thoát tục của đối phương hắn trải qua ba kiếp cũng chưa từng có gặp qua.
Bạch y nữ nhân cười cười nhẹ nhàng, dung mạo như tuyết, có một loại mị lực kinh tâm động phách, nàng kéo tay Đằng Thủy Tú nói rằng:
-Thủy Tú muội muội dược hoàn của muội hiệu quả rất tốt, thương thế của tỷ đã khỏi rồi!
Đằng Thủy Tú hài lòng nói:
-Vậy thật tốt quá, xem ra phương thuốc này quả thực có hiệu quả, vừa rồi muội còn lo lắng à.
Bạch y nữ nhân cười cười, buông lỏng tay ra, sau đó lấy một chiếc nhẫn màu bạch ngân nhét vào trong tay Đằng Thủy Tú nói rằng:
-Chiếc nhẫn này trong lúc vô ý tỷ nhặt được, chỉ làm một chút tâm ý mà thôi.
Đằng Thủy Tú liên tục lắc đầu: Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "
-Như vậy sau được à, tỷ đã cứu muội cùng sư đệ, chúng ta cảm ơn còn không kịp, làm sao lại lấy cái gì của tỷ chứ!
-Không dối gạt gì muội muội, kỳ thực tỷ đối với phương thuốc muội vừa luyện chế cảm thấy rất hứng thú.
Bạch y nữ nhân nói rằng:
-Ta chưa từng thấy qua, chỉ dựa vào một chút dược liệu phổ thông là có thể chế được dược hoàn chống dị hỏa ăn mòn, cho nên muốn dùng cái nạp vật giới chỉ này trao đổi phối phương của muội.
Nạp vật chỉ hoàn! Hàn Phi nhất thời cảm thấy kinh hãi, hắn nghe nói loại nhẫn này có thể dung nạp các loại đồ vật, số lượng cực kỳ thưa thớt cùng trân quý. Nó là do linh pháp sư cường đại nhất thời thượng cổ chế tạo ra, phương pháp chế tạo đã thất truyền từ lâu rồi, có tiền cũng không thể mua được, thật không ngờ đối phương lại dùng nó để trao đổi phối phương của Đằng Thủy Tú.
Đằng Thủy Tú khuôn mặt đỏ bừng lên vội vã khước từ nói:
-Quá quý trọng rồi, Dạ tỷ tỷ muội không thể nhận, tỷ cần phương muội tặng cho tỷ là được rồi, cũng không đáng bao nhiêu tiền!
-Thủy Tú muội muội, Dạ Băng Linh ta từ trước tới giờ không lấy không của người khác cái gì, cho nên chiếc nhẫn này muội nhất định phải nhận lấy.
Bạch y nữ nhân dùng ngữ điệu không cho phép cự tuyệt mà nói.
-Khụ! Sư tỷ, tỷ đã nghe Dạ tỷ tỷ nói như vậy rồi, tỷ cứ thu nhận đi!
Hàn Phi ho khan một tiếng nói rằng.
Hai nàng đồng thời quay đầu lại, một người liếc mắt nhìn hắn, một người còn lại trợn mắt nhìn hắn
Tác giả :
Dạ Sắc Phóng Giả