Linh La Giới
Chương 347: Đề thăng cảnh giới Linh Tông
Tuy rằng không biết chất lỏng này rốt cục sử dụng thế nào nhưng từ cỗ linh lực tinh thuần chứng mình loại chất lỏng này không phải hạng tầm thường. Nếu không cũng sẽ không có nhiều cường giả tụ tập ở đây tìm kiếm loại Bích Lộ Huyền Thủy này.
- Hạ Ngôn, vận khí ngươi thật tốt, tùy tiện có thể phát hiện ra một giọt Bích Lộ Huyền Thủy.
Nhìn Hạ Ngôn thu giọt Bích Lộ Huyền Thủy, Hỏa Phượng Hoàng cười nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
Mới vừa rồi nàng cũng chiếm được một giọt Bích Lộ Huyền Thủy, tuy nhiên lại bị mấy cường giả đuổi giết.
Nghe vậy, Hạ Ngôn cười cười không nói thêm gì, cất bình sứ chứa Bích Lộ Huyền Thủy vào trong ngực áo.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì? Mấy người vừa rồi rất có khả năng ở gần lối vào Hư Ảo Chi Cảnh, nếu chúng ta đi qua khẳng định sẽ bị phát hiện.
Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói.
- Đúng! Tuy nhiên nếu đã đến, nhất định phải vào. Những người đó đều tụ tập ở bên ngoài, cũng không tiến vào. Hừ hừ, bọn họ khẳng định không biết phương pháp tiến vào! Mấy người đuổi theo ta, có lẽ cũng chưa về đó.
- Phương pháp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, hiện tại chỉ mình ta biết.
- Hơn nữa, cho dù tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, bọn họ cũng rất khó tìm được đường chính xác bên trong. Không có bản đồ, bọn họ đi vào cũng vô dụng.
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng lóe lên, con ngươi màu đen liên tục chuyển động, nghĩ như thế nào tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh.
Muốn nàng vô cớ giao ra một giọt Bích Lộ Huyền Thủy kia, tuyệt đối không có khả năng.
- Chúng ta trước tiên đi xem, nói không chừng không có mấy tên hỗn đản kia.
Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm một hồi rồi nói.
Tiếp theo, nàng từ trên cây nhảy xuống, đề phòng nhìn bốn phía. Hạ Ngôn cũng đành phải nhảy xuống theo.
Hạ Ngôn đi sau Hỏa Phượng Hoàng lần mò về phá lối vào Hư Ảo Chi Cảnh. Hắn chưa từng tới nơi này, hiện tại chỉ có thể đi theo Hỏa Phượng Hoàng. Nếu hiện tại xoay người trở về Đại Lục Long Chi, hắn cũng có chút không cam lòng.
Hiện tại hắn còn không biết nên sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy thế nào, càng không biết Bích Lộ Huyền Thủy rốt cục có tác dụng gì. Đây cũng không phải là một trong các loại đan được tồn tại trên đại lục, nếu mạo muội dùng rất có khả năng có tác dụng phụ.
Hai người đang đi, đột nhiên một con rắn từ cách đó không xa trườn tới. Con ngươi Hỏa Phượng Hoàng co rút lại thân thể đều trở nên cứng ngắc.
"Nguyên lai nàng sợ rắn!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm đoán, khóe miệng nhếch lên.
Rất nhanh, hai người tới một nơi có vẻ trống trải, trên mảnh đất này không có đá cùng cây cối, từ rất xa có thể nhìn thấy một số người đang tụ tập.
Giống như lời của Hỏa Phượng Hoàng, mảnh đất nơi này tụ tập hơn trăm người.
Một cỗ linh lực cường đại tràn ngập không gian bốn phía, mảnh đất nhỏ bé này hiện tại không ngờ tụ tập nhiều cường giả như vậy.
- Ngươi không phải dong binh tứ cấp sao? Đeo huy chương dong binh lên.
Hỏa Phượng Hoàng xoay người nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn gật đầu, lấy huy chương dong binh tứ cấp ra đeo trước ngực.
- Hạ Ngôn, trên vách đá kia có hai nơi tản ra một loại lực lượng đặc thù, hai nơi đó nối liền với một chỗ, chính là lối vào Hư Ảo Chi Cảnh. Lát nữa chúng ta tới vách núi, ngươi ta mỗi người một nơi sau đó đồng thời quán chú linh lực. Nhớ kỹ, nhất định phải đồng thời mới có thể mở ra cảnh cửa Hư Ảo Chi Cảnh. Nếu không, sẽ không thể mở ra được.
Biểu tình Hỏa Phượng Hoàng ngưng trọng.
Phương pháp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh chỉ có mình nàng biết.
Trên vách núi này có hai nơi phát ra năng lượng đặc thù, gọi là Âm Dương Sinh Tử Môn, phải có một nam một nữ đồng thời quán chú linh lực âm dương vào mới có thể mở cửa, nếu không cho dù thực lực cường đại tới đâu cũng không thể tiến vào.
-Ồ!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Được rồi, sau khi đi vào chúng ta hội họp sau đó dựa theo dấu trên bản đồ mà đi. Hư Ảo Chi Cảnh này trong truyền thuyết là một cường giả thực lực phi thường cường đại rất lâu trước đây đựng nên. bên trong khẳng định có rất nhiều bảo vật. Ta nghi Bích Lộ Huyền Thủy này xuất hiện cũng có quan hệ với Hư Ảo Chi Cảnh.
Hỏa Phượng Hoàng vừa phân tích, vừa quan sát đám người đằng kia.
Mấy người vừa đuổi giết nàng cũng không ở trong đó.
- Đi, chúng ta qua đó.
Hỏa Phượng Hoàng nói xong liền dẫn đầu đi ra.
Hạ Ngôn cũng theo sau đi hướng vách núi.
Hai người vừa xuất hiện liền hấp dẫn không ít ánh mắt người xung quanh, tuy nhiên mọi người chỉ đảo qua liền đi chuyển tầm mắt.
Ở trong này, gặp phải dong binh là chuyện rất bình thường. Một dong binh lục cấp, một dong binh tứ cấp, uy hiếp không lớn.
- Thường Húc, hôm nay còn không tìm được Bích Lộ Huyền Thủy?
Một gã trường giả thoạt nhìn tuổi có vẻ lớn hỏi một trung niên mới vừa tới bên cạnh.
- Không. Mỗi nhành cây ngọn cỏ ở gần đây ta đều tìm vài lần, mà vẫn không phát hiện ra tung tích Bích Lộ Huyền Thủy.
Người trung niên kêu Thường Húc kia lắc đầu nói.
- Ồ, xem ra hôm nay cũng không có hy vọng. Mặt trời sắp lên rồi, qua lúc này sẽ không xuất hiện Bích Lộ Huyền Thủy nữa.
Vị trưởng giả nhìn sắc trời nói.
- Ngọc tiền bối, Bích Lộ Huyền Thủy kia nhất định là lúc sáng sớm mới xuất hiện sao? Chẳng lẽ, thời điểm khác trong ngày không xuất hiện sao?
Thường Húc nhướng mày, nghi hoặc hỏi.
- Đúng! Bích Lộ Huyển Thủy này là đồng thời sinh ra cùng sương sớm, khi mặt trời dâng lên sẽ không xuất hiện nữa. Ngươi cứ đi tìm xem, nói không chừng một chút thời gian cuối cùng này còn có hy vọng.
Vị Ngọc tiền bối kia khoát tay áo với Thường Húc.
-Dạ!
Thường Húc đáp lời, xoay người biến mất. Bọn họ đối thoại Hạ Ngôn đều nghe rõ ràng.
"Nguyên lai Bích Lộ Huyền Thủy này chỉ sinh ra vào một thời gian ngắn lúc sáng sớm". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Khó trách nhiều người như vậy sưu tầm gần đây.
"Thoạt nhìn, muốn tìm Bích Lộ Huyền Thủy này quả thật không dễ dàng. Vừa rồi ta phát hiện một giọt, quả thật là vận khí tốt". Hạ Ngôn mừng thầm trong lòng.
Ngọc tiền bối kia nhìn qua chính là cường giả Linh Tông. Cường giả Linh Tông đều coi trọng Bích Lộ Huyền Thủy như vậy, tuyệt đối không phải tầm thường.
Hỏa Phượng Hoàng kéo tay áo Hạ Ngôn, hai người chậm rãi tới gần vách núi.
Trên vách núi này có hai thứ giống như lốc xoáy, tuy rằng mọi người đều sớm phát hiện hai nơi bất đồng này nhưng thừ nhiều lần vẫn không thể tiến vào, cuối cùng bất đắc ** đành phải bỏ qua.
Phương pháp tiến vào bọn họ quả thật không biết.
Hạ Ngôn cũng thấy được hai lốc xoáy kia, một cỗ năng lượng tinh thuần từ hai lốc xoáy này phát ra.
- Lưu Đảo, thế nào rồi? Hôm nay các ngươi tìm được Bích Lộ Huyền Thủy không?
Một giọng nói truyền tới.
Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn, là một người mái tóc có chút trắng bệch, đang nói chuyện với một người khác.
Người tên Lưu Đảo lắc đầu, có chút thất vọng.
- Khó! Suốt một canh giờ hôm nay, không phát hiện bất cứ cái gì! Ôi, hôm trước, chúng ta còn phát hiện một giọt! Ngươi thì sao, hôm nay có thu hoạch hay không?
Lưu Đáo nhìn người nọ, hỏi lại.
- Ha ha! Hôm nay ta lại phát hiện một giọt. Vận khí, thật khó mà nói.
Tên kia đắc ý nói.
- Chúc mừng! Một giọt Bích Lộ Huyển Thủy đủ cho thực lực ngươi đề cao một cảnh giới
- Lưu Đảo ôm quyền nói trong mắt bắn ra một luồng tinh quang nóng bỏng.
- Ha ha! Bích Lộ Huyền Thủy này có thể quý báu hơn đan dược bát phẩm rất nhiều. Một giọt Bích Lộ Huyền Thủy có thể khiến cho một Linh Tông sơ kỳ trực tiếp tăng lên Linh Tông trung kỳ.
Tên kia cười ha ha nói.
Hôm nay hắn tìm được một giọt Bích Lộ Huyền Thủy, tâm tình phi thường tốt.
- Ta lại đi tìm xem, ta cũng không tin!
Lưu Đảo cắn răng một cái, xoay người đi nhanh.
Hạ Ngôn nghe được đoạn đối thoại vừa rồi, trong lòng kinh ngạc một hồi. Bích Lộ Huyền Thủy này không ngờ có thể tăng cường cảnh giới của cường giả Linh Tông. Quá cường hãn!
- Hỏa Phượng Hoàng! Bích Lộ Huyền Thủy này quý báu hơn cả đan dược bát phẩm.
Hạ Ngôn tỉnh táo lại sau khi kinh ngạc, hít sâu một hơi không kìm nổi thốt lên.
Nói như vậy, giá trị Bích Lộ Huyền Thủy này quá lớn.
Hỏa Phượng Hoàng cũng nghe được lời đối thoại của hai người kia.
- Đúng! Nếu không, như thế nào có nhiều người như vậy ở đây. Hừ, nghe bọn họ nói Bích Lộ Huyền Thủy mới bị phát hiện khoảng sáu, bảy ngày. Nếu đợi thêm vài ngày nữa, người ở đây càng nhiều!
Hỏa Phượng Hoàng đảo mắt ra xa, nói.
- Đứng yên! Chính là nữ nhân kia, bắt lấy nàng!
Đúng lúc này, một tiếng rống giận từ sau Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng truyền tới.
Hỏa Phượng Hoàng biến sắc mặt.
Mấy người đang bay nhanh tới này chính là mấy người đuổi giết nàng.
- Đi mau. Hạ Ngôn!
Hỏa Phượng Hoàng kéo mạnh tay Hạ Ngôn, chạy về một phía.
- Vũ Sắc, hai người kia có cừu oán với ngươi?
Một người nhìn thấy đám người Vũ sắc tiên sinh, cười hỏi.
- Hừ! Nàng cướp của chúng ta một giọt Bích Lộ Huyền Thủy!
Sắc mặt Vũ Sắc tiên sinh âm trầm, trường bào trên người phồng lên, linh lực điên cuồng vận chuyển xông về phía Hỏa Phượng Hoàng cùng Hạ Ngôn.
- Ồ?
Tên nói chuyện với Vũ sắc hơi chút ngừng lại, cũng bắt đầu vận chuyển linh lực đuổi theo.
Lời nói của Vũ Sắc, người chung quanh đều nghe được. Biết được trên người nữ nhân Vũ Sắc đang đuổi theo có Bích Lộ Huyền Thủy, bọn họ không khỏi đều đuổi theo.
- Hạ Ngôn! Hiện tại chúng ta tách ra, mấy người kia đuổi ta, bọn họ hẳn không làm khó ngươi!
Hỏa Phượng Hoàng buông tay ra:
- Tuy nhiên, ngươi phải cân thận, tốt nhất trốn đi đừng hiện thân. Đám hỗn đản này có thể trực tiếp giết chết những người không có thế lực ở lân cận. Như vậy, người tranh đoạt với bọn họ sẽ ít đi một chút.
Hỏa Phượng Hoàng vặn người, chuyển sang một hướng khác, muốn tách khỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn trong lòng cười thẩm: "Hỏa Phượng Hoàng này cũng không xấu!"
Nàng lựa chọn tách khỏi Hạ Ngôn quả thật cũng là bảo vệ hắn. Nếu hai người không phân tách ra, vậy cuối cùng bị đuổi theo, cả hai đều xong đời. Mà một mình Hỏa Phượng Hoàng dẫn đắt những người kia đuổi theo, Hạ Ngôn liền an toàn.
- Ngươi như thế nào còn đi theo ta?
Hỏa Phượng Hoàng cảm thấy được Hạ Ngôn không rời đi, đôi mắt đẹp trợn lên, tức giận nói.
- Ngươi nhanh đi sang hướng khác, bọn họ rất nhanh liền đuổi kịp rồi. Vũ Sắc kia là cường giả Linh Tông. Ta đánh không lại hắn.
Hỏa Phượng Hoàng còn tưởng rằng Hạ Ngôn không rõ tình huống hiện tại.
- Vù vù vù!
Vài đạo sóng khí linh lực cách hai người càng gần.
- Ngươi làm sao thế?
Hỏa Phượng Hoàng thấy Hạ Ngôn không nói gì, nhưng vẫn không rời đi, lập tức có chút lo lắng.
- Ngươi lo cho ta? Không sao đâu, ta nếu thật sự không ổn sẽ giao Bích Lộ Huyền Thủy cho bọn họ là được.
Bị bắt lại chỉ cần bỏ Bích Lộ Huyền Thủy, Hóa Phượng Hoàng đã có tính toán trong lòng, Hạ Ngôn lắc đầu:
- Quên đi, chạy không thoát!
Hạ Ngôn cảm thấy được phía trước mình cùng Hỏa Phượng Hoàng có hai đạo linh lực vọt tới, hiển nhiên là có người chặn đường bọn họ.
- Hạ Ngôn, vận khí ngươi thật tốt, tùy tiện có thể phát hiện ra một giọt Bích Lộ Huyền Thủy.
Nhìn Hạ Ngôn thu giọt Bích Lộ Huyền Thủy, Hỏa Phượng Hoàng cười nhìn về phía Hạ Ngôn nói.
Mới vừa rồi nàng cũng chiếm được một giọt Bích Lộ Huyền Thủy, tuy nhiên lại bị mấy cường giả đuổi giết.
Nghe vậy, Hạ Ngôn cười cười không nói thêm gì, cất bình sứ chứa Bích Lộ Huyền Thủy vào trong ngực áo.
- Hiện tại chúng ta nên làm gì? Mấy người vừa rồi rất có khả năng ở gần lối vào Hư Ảo Chi Cảnh, nếu chúng ta đi qua khẳng định sẽ bị phát hiện.
Hạ Ngôn suy nghĩ một chút rồi nói.
- Đúng! Tuy nhiên nếu đã đến, nhất định phải vào. Những người đó đều tụ tập ở bên ngoài, cũng không tiến vào. Hừ hừ, bọn họ khẳng định không biết phương pháp tiến vào! Mấy người đuổi theo ta, có lẽ cũng chưa về đó.
- Phương pháp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, hiện tại chỉ mình ta biết.
- Hơn nữa, cho dù tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh, bọn họ cũng rất khó tìm được đường chính xác bên trong. Không có bản đồ, bọn họ đi vào cũng vô dụng.
Ánh mắt Hỏa Phượng Hoàng lóe lên, con ngươi màu đen liên tục chuyển động, nghĩ như thế nào tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh.
Muốn nàng vô cớ giao ra một giọt Bích Lộ Huyền Thủy kia, tuyệt đối không có khả năng.
- Chúng ta trước tiên đi xem, nói không chừng không có mấy tên hỗn đản kia.
Hỏa Phượng Hoàng trầm ngâm một hồi rồi nói.
Tiếp theo, nàng từ trên cây nhảy xuống, đề phòng nhìn bốn phía. Hạ Ngôn cũng đành phải nhảy xuống theo.
Hạ Ngôn đi sau Hỏa Phượng Hoàng lần mò về phá lối vào Hư Ảo Chi Cảnh. Hắn chưa từng tới nơi này, hiện tại chỉ có thể đi theo Hỏa Phượng Hoàng. Nếu hiện tại xoay người trở về Đại Lục Long Chi, hắn cũng có chút không cam lòng.
Hiện tại hắn còn không biết nên sử dụng Bích Lộ Huyền Thủy thế nào, càng không biết Bích Lộ Huyền Thủy rốt cục có tác dụng gì. Đây cũng không phải là một trong các loại đan được tồn tại trên đại lục, nếu mạo muội dùng rất có khả năng có tác dụng phụ.
Hai người đang đi, đột nhiên một con rắn từ cách đó không xa trườn tới. Con ngươi Hỏa Phượng Hoàng co rút lại thân thể đều trở nên cứng ngắc.
"Nguyên lai nàng sợ rắn!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm đoán, khóe miệng nhếch lên.
Rất nhanh, hai người tới một nơi có vẻ trống trải, trên mảnh đất này không có đá cùng cây cối, từ rất xa có thể nhìn thấy một số người đang tụ tập.
Giống như lời của Hỏa Phượng Hoàng, mảnh đất nơi này tụ tập hơn trăm người.
Một cỗ linh lực cường đại tràn ngập không gian bốn phía, mảnh đất nhỏ bé này hiện tại không ngờ tụ tập nhiều cường giả như vậy.
- Ngươi không phải dong binh tứ cấp sao? Đeo huy chương dong binh lên.
Hỏa Phượng Hoàng xoay người nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn gật đầu, lấy huy chương dong binh tứ cấp ra đeo trước ngực.
- Hạ Ngôn, trên vách đá kia có hai nơi tản ra một loại lực lượng đặc thù, hai nơi đó nối liền với một chỗ, chính là lối vào Hư Ảo Chi Cảnh. Lát nữa chúng ta tới vách núi, ngươi ta mỗi người một nơi sau đó đồng thời quán chú linh lực. Nhớ kỹ, nhất định phải đồng thời mới có thể mở ra cảnh cửa Hư Ảo Chi Cảnh. Nếu không, sẽ không thể mở ra được.
Biểu tình Hỏa Phượng Hoàng ngưng trọng.
Phương pháp tiến vào Hư Ảo Chi Cảnh chỉ có mình nàng biết.
Trên vách núi này có hai nơi phát ra năng lượng đặc thù, gọi là Âm Dương Sinh Tử Môn, phải có một nam một nữ đồng thời quán chú linh lực âm dương vào mới có thể mở cửa, nếu không cho dù thực lực cường đại tới đâu cũng không thể tiến vào.
-Ồ!
Hạ Ngôn gật gật đầu.
- Được rồi, sau khi đi vào chúng ta hội họp sau đó dựa theo dấu trên bản đồ mà đi. Hư Ảo Chi Cảnh này trong truyền thuyết là một cường giả thực lực phi thường cường đại rất lâu trước đây đựng nên. bên trong khẳng định có rất nhiều bảo vật. Ta nghi Bích Lộ Huyền Thủy này xuất hiện cũng có quan hệ với Hư Ảo Chi Cảnh.
Hỏa Phượng Hoàng vừa phân tích, vừa quan sát đám người đằng kia.
Mấy người vừa đuổi giết nàng cũng không ở trong đó.
- Đi, chúng ta qua đó.
Hỏa Phượng Hoàng nói xong liền dẫn đầu đi ra.
Hạ Ngôn cũng theo sau đi hướng vách núi.
Hai người vừa xuất hiện liền hấp dẫn không ít ánh mắt người xung quanh, tuy nhiên mọi người chỉ đảo qua liền đi chuyển tầm mắt.
Ở trong này, gặp phải dong binh là chuyện rất bình thường. Một dong binh lục cấp, một dong binh tứ cấp, uy hiếp không lớn.
- Thường Húc, hôm nay còn không tìm được Bích Lộ Huyền Thủy?
Một gã trường giả thoạt nhìn tuổi có vẻ lớn hỏi một trung niên mới vừa tới bên cạnh.
- Không. Mỗi nhành cây ngọn cỏ ở gần đây ta đều tìm vài lần, mà vẫn không phát hiện ra tung tích Bích Lộ Huyền Thủy.
Người trung niên kêu Thường Húc kia lắc đầu nói.
- Ồ, xem ra hôm nay cũng không có hy vọng. Mặt trời sắp lên rồi, qua lúc này sẽ không xuất hiện Bích Lộ Huyền Thủy nữa.
Vị trưởng giả nhìn sắc trời nói.
- Ngọc tiền bối, Bích Lộ Huyền Thủy kia nhất định là lúc sáng sớm mới xuất hiện sao? Chẳng lẽ, thời điểm khác trong ngày không xuất hiện sao?
Thường Húc nhướng mày, nghi hoặc hỏi.
- Đúng! Bích Lộ Huyển Thủy này là đồng thời sinh ra cùng sương sớm, khi mặt trời dâng lên sẽ không xuất hiện nữa. Ngươi cứ đi tìm xem, nói không chừng một chút thời gian cuối cùng này còn có hy vọng.
Vị Ngọc tiền bối kia khoát tay áo với Thường Húc.
-Dạ!
Thường Húc đáp lời, xoay người biến mất. Bọn họ đối thoại Hạ Ngôn đều nghe rõ ràng.
"Nguyên lai Bích Lộ Huyền Thủy này chỉ sinh ra vào một thời gian ngắn lúc sáng sớm". Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.
Khó trách nhiều người như vậy sưu tầm gần đây.
"Thoạt nhìn, muốn tìm Bích Lộ Huyền Thủy này quả thật không dễ dàng. Vừa rồi ta phát hiện một giọt, quả thật là vận khí tốt". Hạ Ngôn mừng thầm trong lòng.
Ngọc tiền bối kia nhìn qua chính là cường giả Linh Tông. Cường giả Linh Tông đều coi trọng Bích Lộ Huyền Thủy như vậy, tuyệt đối không phải tầm thường.
Hỏa Phượng Hoàng kéo tay áo Hạ Ngôn, hai người chậm rãi tới gần vách núi.
Trên vách núi này có hai thứ giống như lốc xoáy, tuy rằng mọi người đều sớm phát hiện hai nơi bất đồng này nhưng thừ nhiều lần vẫn không thể tiến vào, cuối cùng bất đắc ** đành phải bỏ qua.
Phương pháp tiến vào bọn họ quả thật không biết.
Hạ Ngôn cũng thấy được hai lốc xoáy kia, một cỗ năng lượng tinh thuần từ hai lốc xoáy này phát ra.
- Lưu Đảo, thế nào rồi? Hôm nay các ngươi tìm được Bích Lộ Huyền Thủy không?
Một giọng nói truyền tới.
Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn, là một người mái tóc có chút trắng bệch, đang nói chuyện với một người khác.
Người tên Lưu Đảo lắc đầu, có chút thất vọng.
- Khó! Suốt một canh giờ hôm nay, không phát hiện bất cứ cái gì! Ôi, hôm trước, chúng ta còn phát hiện một giọt! Ngươi thì sao, hôm nay có thu hoạch hay không?
Lưu Đáo nhìn người nọ, hỏi lại.
- Ha ha! Hôm nay ta lại phát hiện một giọt. Vận khí, thật khó mà nói.
Tên kia đắc ý nói.
- Chúc mừng! Một giọt Bích Lộ Huyển Thủy đủ cho thực lực ngươi đề cao một cảnh giới
- Lưu Đảo ôm quyền nói trong mắt bắn ra một luồng tinh quang nóng bỏng.
- Ha ha! Bích Lộ Huyền Thủy này có thể quý báu hơn đan dược bát phẩm rất nhiều. Một giọt Bích Lộ Huyền Thủy có thể khiến cho một Linh Tông sơ kỳ trực tiếp tăng lên Linh Tông trung kỳ.
Tên kia cười ha ha nói.
Hôm nay hắn tìm được một giọt Bích Lộ Huyền Thủy, tâm tình phi thường tốt.
- Ta lại đi tìm xem, ta cũng không tin!
Lưu Đảo cắn răng một cái, xoay người đi nhanh.
Hạ Ngôn nghe được đoạn đối thoại vừa rồi, trong lòng kinh ngạc một hồi. Bích Lộ Huyền Thủy này không ngờ có thể tăng cường cảnh giới của cường giả Linh Tông. Quá cường hãn!
- Hỏa Phượng Hoàng! Bích Lộ Huyền Thủy này quý báu hơn cả đan dược bát phẩm.
Hạ Ngôn tỉnh táo lại sau khi kinh ngạc, hít sâu một hơi không kìm nổi thốt lên.
Nói như vậy, giá trị Bích Lộ Huyền Thủy này quá lớn.
Hỏa Phượng Hoàng cũng nghe được lời đối thoại của hai người kia.
- Đúng! Nếu không, như thế nào có nhiều người như vậy ở đây. Hừ, nghe bọn họ nói Bích Lộ Huyền Thủy mới bị phát hiện khoảng sáu, bảy ngày. Nếu đợi thêm vài ngày nữa, người ở đây càng nhiều!
Hỏa Phượng Hoàng đảo mắt ra xa, nói.
- Đứng yên! Chính là nữ nhân kia, bắt lấy nàng!
Đúng lúc này, một tiếng rống giận từ sau Hạ Ngôn và Hỏa Phượng Hoàng truyền tới.
Hỏa Phượng Hoàng biến sắc mặt.
Mấy người đang bay nhanh tới này chính là mấy người đuổi giết nàng.
- Đi mau. Hạ Ngôn!
Hỏa Phượng Hoàng kéo mạnh tay Hạ Ngôn, chạy về một phía.
- Vũ Sắc, hai người kia có cừu oán với ngươi?
Một người nhìn thấy đám người Vũ sắc tiên sinh, cười hỏi.
- Hừ! Nàng cướp của chúng ta một giọt Bích Lộ Huyền Thủy!
Sắc mặt Vũ Sắc tiên sinh âm trầm, trường bào trên người phồng lên, linh lực điên cuồng vận chuyển xông về phía Hỏa Phượng Hoàng cùng Hạ Ngôn.
- Ồ?
Tên nói chuyện với Vũ sắc hơi chút ngừng lại, cũng bắt đầu vận chuyển linh lực đuổi theo.
Lời nói của Vũ Sắc, người chung quanh đều nghe được. Biết được trên người nữ nhân Vũ Sắc đang đuổi theo có Bích Lộ Huyền Thủy, bọn họ không khỏi đều đuổi theo.
- Hạ Ngôn! Hiện tại chúng ta tách ra, mấy người kia đuổi ta, bọn họ hẳn không làm khó ngươi!
Hỏa Phượng Hoàng buông tay ra:
- Tuy nhiên, ngươi phải cân thận, tốt nhất trốn đi đừng hiện thân. Đám hỗn đản này có thể trực tiếp giết chết những người không có thế lực ở lân cận. Như vậy, người tranh đoạt với bọn họ sẽ ít đi một chút.
Hỏa Phượng Hoàng vặn người, chuyển sang một hướng khác, muốn tách khỏi Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn trong lòng cười thẩm: "Hỏa Phượng Hoàng này cũng không xấu!"
Nàng lựa chọn tách khỏi Hạ Ngôn quả thật cũng là bảo vệ hắn. Nếu hai người không phân tách ra, vậy cuối cùng bị đuổi theo, cả hai đều xong đời. Mà một mình Hỏa Phượng Hoàng dẫn đắt những người kia đuổi theo, Hạ Ngôn liền an toàn.
- Ngươi như thế nào còn đi theo ta?
Hỏa Phượng Hoàng cảm thấy được Hạ Ngôn không rời đi, đôi mắt đẹp trợn lên, tức giận nói.
- Ngươi nhanh đi sang hướng khác, bọn họ rất nhanh liền đuổi kịp rồi. Vũ Sắc kia là cường giả Linh Tông. Ta đánh không lại hắn.
Hỏa Phượng Hoàng còn tưởng rằng Hạ Ngôn không rõ tình huống hiện tại.
- Vù vù vù!
Vài đạo sóng khí linh lực cách hai người càng gần.
- Ngươi làm sao thế?
Hỏa Phượng Hoàng thấy Hạ Ngôn không nói gì, nhưng vẫn không rời đi, lập tức có chút lo lắng.
- Ngươi lo cho ta? Không sao đâu, ta nếu thật sự không ổn sẽ giao Bích Lộ Huyền Thủy cho bọn họ là được.
Bị bắt lại chỉ cần bỏ Bích Lộ Huyền Thủy, Hóa Phượng Hoàng đã có tính toán trong lòng, Hạ Ngôn lắc đầu:
- Quên đi, chạy không thoát!
Hạ Ngôn cảm thấy được phía trước mình cùng Hỏa Phượng Hoàng có hai đạo linh lực vọt tới, hiển nhiên là có người chặn đường bọn họ.
Tác giả :
Dạ Thủy Hàn