Linh La Giới
Chương 267
- Tiểu đệ đệ! Ngươi mau đi tìm sư phụ ngươi đi, đừng nghe người xấu xúi giục. Rốt cục Thu tỷ kia không kìm nổi mở miệng!
Tuy rằng Cao đại ca vẫn luôn ý bảo nàng không cần nhiều chuyện, tuy nhiên lúc này thấy Hạ Ngôn xoay người muốn đi. Thu tỷ liền buột miệng nói một câu như thế.
Hạ Ngôn nhìn lại phía Thu tỷ, cười khẽ một tiếng: "Thu tỷ này, thật đúng là có lòng nhiệt tình. "
Lưu Hải nghe Thu tỷ nói mặt liền biến sắc, tuy nhiên cũng không nói gì thêm, lập tức lại khôi phục khuôn mặt tươi cười nhìn Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Lưu Hải gọi Hạ Ngôn lại.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Như vậy, ta dùng lọ Tử Quỳnh Tương quý báu vừa mới được này, cộng thêm ba trăm vạn kim tệ như thế nào?
Lưu Hải hạ hết vốn gốc.
Nếu không phải bởi vì có nắm chắc tất thắng, hắn không có khả năng dùng nhiều kim tệ như vậy cộng với Tử Quỳnh Tương đặt cược khiêu chiến cùng Hạ Ngôn. Mà có nắm chắc tất thắng thì cho dù có xuất ra tiền vốn lớn hơn một chút, cũng là đáng giá.
Mua bán kiếm lời cho dù lợi nhuận có ít một chút, cũng đáng bỏ công của ra làm.
-Ồ!?
Hạ Ngôn vừa dợm bước đi liền ngừng lại.
"Tử Quỳnh Tương còn có thêm ba trăm vạn kim tệ?" Hạ Ngôn thầm nghĩ: "Nếu nói như vậy, thật sự cũng đáng để mạo hiểm. Ta hiện tại kim tệ đã dùng coi như gần hết rồi, cũng phải tiếp tục kiếm thêm một ít. Nếu không nhìn đến có thứ gì tốt bán ra, lại không đủ tiền mua, vậy chẳng phải là đáng tiếc lắm sao?"
Hạ Ngôn trầm ngâm một lát.
- Lưu đại ca! Nếu huynh dùng Tử Quỳnh Tương cùng bốn trăm vạn kim tệ, ta sẽ liều một phen!
Hạ Ngôn cắn răng một cái, trầm giọng nói. Tử Quỳnh Tương, thêm bốn trăm vạn kim tệ!
Hạ Ngôn nói rất lớn, những người còn chưa có rời đi Đại sảnh Khiêu chiến, đa số đều có thể nghe Hạ Ngôn nói những lời này. Ánh mắt mọi người đều tụ về phía Hạ Ngôn cùng huynh đệ Lưu Dương, Lưu Hải.
Lưu Hải hít vào một hơi. Mà Lưu Dương, lại khẩn trương nhìn về phía đại ca Lưu Hải của mình, ánh mắt có ý bảo Lưu Hải mau đáp ứng.
Kỳ thật trong lòng Lưu Hải đã đáp ứng rồi, tuy nhiên lúc này bộ dáng vẫn làm ra vẻ khó xử, thống khổ tính toán một hồi lâu, mới mạnh mẽ gật đầu một cái:
-Được! Hạ Ngôn huynh đệ! Cứ chiếu theo lời ngươi nói. Đi! Chúng ta tới chỗ quầy đăng ký, sau đó chờ Đại sảnh Khiêu chiến sắp xếp thời gian cho chúng ta.
Lưu Hải cười nói với Hạ Ngôn.
- Được!
Hạ Ngôn cũng gật đầu.
Hai người đi đến chỗ quầy. Mấy tên nhân viên công tác trong quầy, đã sớm nhìn đến Lưu Hải, Lưu Dương cùng Hạ Ngôn ba người, cũng nghe được ba người đối thoại. Thấy ba người đi tới, liền biết muốn khiêu chiến rồi
Cho nên, nhân viên công tác không đợi ba người đi đến quầy, cũng đã lấy ra một cái văn kiện khá lớn.
- Ta cùng Hạ Ngôn huynh đệ, muốn khiêu chiến một trận. Nhờ các ngươi hãy sắp xếp thời gian một chút.
Lưu Hải nói thẳng với nhân viên công tác.
- Được rồi! Mời ghi tên họ cùng với vật phẩm đặt cược vào đây. Nhân viên công tác chỉ tập văn kiện nói với hai người.
Khiêu chiến, phải ký tên vào một tờ hiệp nghị: Hiệp Nghị Sinh Tử.
Ở trong khiêu chiến, cho dù có người bị giết chết, như vậy Đại sảnh Khiêu chiến cũng không chịu trách nhiệm gì.
Hai người đều ký tên trong tờ hiệp nghị sinh tử.
- Thỉnh hai vị nộp lệ phí một vạn kim tệ.
Gã nhân viên công tác lại nhìn hai người cười nói.
Ở trong này tiến hành khiêu chiến, cần giao nộp lệ phí một vạn kim tệ. Mặc kệ song phương cược với nhau là vật phẩm gì, lệ phí này vẫn không thay đổi. Cho dù giữa hai người không có đánh cược gì với nhau, cũng cần phải đóng lệ phí.
Nghe được phải đóng lệ phi, Hạ Ngôn nhíu mày: "Quy củ của Đại sảnh Khiêu chiến ở Thánh thành này, quả thật không giống như các Đại sảnh Khiêu chiến ở phía dưới. Thời điểm Hạ Ngôn ở thành Ngọc Thủy, nếu tiến hành khiêu chiến ở Đại sảnh Khiêu chiến, sau khi
thắng lợi Đại sảnh Khiêu chiến còn phải cấp kim tệ tiền thưởng cho Hạ Ngôn. Mà ở đây, người khiêu chiến lại phải đóng tiền lệ phí cho Đại sảnh Khiêu chiến.
Có điều là Hạ Ngôn cũng nhìn thấy Đại sảnh Khiêu chiến cùng không tiến hành chiết xuất theo tỷ lệ, cũng không có bố trí quầy đặt cược.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Phí dụng này ta xuất ra cho. Lưu Hải hào phóng nói với Hạ Ngôn.
Bốn trăm vạn kim tệ còn lấy ra được, vậy phí dụng năm ngàn kim tệ này cũng chẳng ăn thua gì.
- Ha ha! Vậy đa tạ Lưu đại ca!
Hạ Ngôn cảm kích nói, Lưu Hải thay mình xuất ra phi dụng này, đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không từ chối.
Đăng ký xong. gã nhân viên công tác kia kiểm tra đối chiếu tư liệu của hai người một lần. Nhìn thấy mấy trăm vạn kim tệ, đan dược bát phẩm còn có dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương. Hắn cũng không kìm nổi hít sâu một hơi, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mà các nhân viên công tác khác, cũng đều liếc mắt nhìn vào tờ giấy kia, ngay cả hai nữ nhân viên cũng không kìm nổi liếm cặp môi đỏ hồng.
Các nhân viên Đại sảnh Khiêu chiến bọn họ từng thấy qua nhiều thứ tốt, nhưng vẫn bình thường, đều không có cảm giác quá lớn. Nhưng hôm nay trong trận khiêu chiến này các thứ đề cập trong đó khiến bọn họ cũng cảm thấy rung động.
- Hạ Ngôn tiên sinh. Lưu Hải tiên sinh! Thời gian khiêu chiến của các ngài, là ngày mai vào lúc giữa trưa.
Gã nhân viên công tác kiểm tra một hồi, mới nói với Hạ Ngôn cùng Lưu Hải.
Một ngày sẽ có rất nhiều trận so tài khiêu chiến, nếu là người khiêu chiến không nhiều lắm, như vậy có thể chỉ cách khoảng một canh giờ, sẽ có một trận so tài khiêu chiến. Mà hôm nay người so tài khiêu chiến hiển nhiên có quá nhiều, cho nên trận so tài khiêu chiến của Hạ Ngôn và Lưu Hải, phải dời tới ngày mai. Sau một canh giờ nữa, nơi này còn có thể có người tu luyện khác tiến hành so tài khiêu chiến.
- Hai vị tiên sinh! Mời hai vị trước buổi trưa ngày mai tới Đại sảnh Khiêu chiến chúng ta, lúc đó hãy tạm thời giao các vật phẩm kể trên cho chúng ta bảo quản.
Gã nhân viên công tác còn nói thêm, ở trước khi khiêu chiến, Đại sảnh Khiêu chiến sẽ bảo quản vật phẩm đánh cược của hai bên. Đương nhiên, đến lúc đó cũng phải mang tới.
Hạ Ngôn cùng Lưu Hải đều gật đầu đáp ứng.
- Ha ha! Hạ Ngôn huynh đệ! Vậy chúng ta ngày mai gặp lại! Lưu Hải cười nói.
- Được! Ngày mai gặp!
Hạ Ngôn cũng cười khẽ nói.
Rời Đại sảnh Khiêu chiến, Hạ Ngôn cũng không cần tiếp tục ở lại Kim Long Điện. So tài khiêu chiến sắp xếp vào ngày mai, vậy Hạ Ngôn còn có thời gian cẩn thận suy nghĩ một chút nên làm thế nào để mình có thêm nhiều hy vọng thắng lợi trong trận so tài khiêu chiến này.
"Sư phụ nói cho ta tự mình sắp xếp thời gian, cũng không có yêu cầu ta lập tức quay về thành Tử Nguyệt. " Ý niệm xoay chuyển trong đầu Hạ Ngôn: "Ta trước đi tìm tửu lâu ở lại một đêm đi, sau đó chậm rãi suy nghĩ chuyện so tài khiêu chiến. "
Nghĩ vậy, Hạ Ngôn bước nhanh chân ra ngoài Kim Long Điện.
"Lưu Hải này là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, thực lực của ta hiện tại so với hắn, đúng là còn kém hơn không ít. Thế nhưng hắn dùng Tử Quỳnh Tương cùng bốn trăm vạn kim tệ, thật sự là hấp dẫn khiến ta cũng khó có thể cự tuyệt được. " Hạ Ngôn lắc lắc đầu cười khổ.
Bên ngoài Kim Long Điện, vẫn không hề ít người ra vào.
"Ôi! Súc Linh Đan bát phẩm này có thể rất nhanh tăng lên thực lực của ta, nhưng hiện tại ta cũng không thể sử dụng. Nếu bây giờ dùng nó thì ngày mai không lấy đâu ra để giao cho quầy bảo quản, khẳng định không thể tiến hành khiêu chiến. " Hạ Ngôn sờ hai hộp đan dược trong lòng, chau mày suy nghĩ.
"Còn viên Đoán Thần Đan cũng vậy!"
-Này!
Đúng lúc này, đột nhiên từ phía sau truyền đến tiếng gọi.
Hạ Ngôn xoay người lại nhìn, thấy đúng là vị Thu tỷ gặp ở Đại sảnh Khiêu chiến. Mà mấy người Cao đại ca thì đi theo phía sau Thu tỷ.
Cao đại ca cùng hai người kia đều là dong binh lục cấp, thực lực cũng không yếu.
-Ồ!?
Hạ Ngôn thấy Thu tỷ đuổi theo, liền dừng lại chờ bọn họ đến gần.
- Tiểu tử! Ngươi bị lừa ngươi biết không? Thu tỷ đi gần tới chỗ Hạ Ngôn, lớn tiếng nói.
Hạ Ngôn nhíu mày thầm nghĩ: "Nữ nhân này, quả thật rất nhiệt tâm nha. Không ngờ lại đuổi theo, nói cho biết mình bị lừa. "
- Tên Lưu Hải kia, còn có Lưu Dương nữa đều không phải là thứ tốt. Bọn họ cả ngày ở Kim Long Điện tìm kiếm mục tiêu xuống tay, bọn họ tìm người thực lực không mạnh, mà lại có rất nhiều tiền tài hoặc là vật phẩm đáng giá. Sau đó bọn họ liền dụ dỗ đối phương tiến hành khiêu chiến: "Thắng đi tiền tài này là của các ngươi. "'
Thu tỷ nói một hơi rất nhanh.
Hạ Ngôn nghe nàng nói như vậy, cùng làm ra vẻ kinh ngạc một hồi lâu không nói gì.
- Tiểu tử! Ngươi mau rời khỏi Thánh thành đi! Tìm sư phụ của ngươi đi! Ngày mai đừng đến Đại sảnh Khiêu chiến.
Thu tỷ thấy Hạ Ngôn ngẩn người, có vẻ đắc ý vì chuyện tốt mình làm, lại ríu rít nói:
- Thực không hiểu được sư phụ của ngươi kia, như thế nào lại yên tâm để ngươi đến đây mua đan dược đắt tiền nhu vậy.
Lúc này, mấy người Cao đại ca mới từ phía sau đuổi tới.
- Thu muội! Đã bảo muội không nên xen vào chuyện của người khác. Sao muội không nghe?
Cao đại ca mặt sa sầm xuống.
- Hừ! Ta thật không sợ hai tên vô lại kia. Không phái chỉ là dựa hơi một vị trưởng lão của Tuần gia thôi sao.
Thu tỷ không thèm quan tâm chút nào nói tiếp:
- Ta chỉ là không quen nhìn bọn chúng lừa gạt người ta.
- Hừ! Các ngươi xem đệ đệ này mới bao nhiêu tuổi, bọn chúng đã lừa gạt hắn. Thu tỷ lại nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt lộ ra vẻ thương cảm.
Hạ Ngôn bất đắc dĩ nhếch miệng một cái, hắn quả thật không lớn. Tuy nhiên, Thu tỷ này cũng quá coi thường mình, thực tưởng mình là đứa trẻ cái gì cùng không biết sao.
- Đây là chuyện của người ta, chúng ta không nên xen vào. Cao đại ca dịu sắc mặt đi một ít, nói.
- Tiểu tử! Ngươi đi tìm sư phụ ngươi đi! Dù sao bọn chúng tìm không thấy ngươi, cũng không có biện pháp bắt ngươi. Phí dụng khiêu chiến, ngươi cùng không xuất ra, ngươi cũng không có tổn thất chút nào.
Thu tỷ lại thúc giục Hạ Ngôn rời đi.
Tuy rằng Hạ Ngôn không quan tâm tới lời khuyên của Thu tỷ, có điều trong lòng hắn vẫn rất cảm kích nữ nhân này.
- Ta sẽ không đi!
Hạ Ngôn kiên quyết nói như đinh đóng cột.
- Cái gì?
Thu tỷ thoáng sửng sốt, sau đó giận dữ nói:
- Tiểu tử! Ngươi có biết thực lực của Lưu Hải không? Hắn là Đại Linh Sư hậu kỳ, là Đại Linh Sư không phải Linh Sư đâu!
- Đứa nhỏ ngươi này! Như thế nào không nghe lời? Ngươi có thể đánh thắng Lưu Hải sao?
Thu tỷ trợn mắt, trông rất phẫn nộ.
Ba người Cao đại ca cũng nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Nhị vị! Chúng ta ngày khác gặp lại?
Đột nhiên Cao đại ca xoay người ôm quyền nói với hai người bên cạnh.
- Được! Cao huynh! Ngày khác chúng ta gặp lại uống với nhau một chén. Hai người cùng ôm quyền chào, sau đó liền theo đường khác rời đi.
- Thu muội, vị tiểu huynh đệ này! Chúng ta trước tim một chỗ tâm sự đi, ở đây người đông phức tạp.
Cao đại ca hít vào một hơi, hắn nhìn trước nhìn sau, rồi nói.
Ở nơi này nói chuyện, thực rất có thể bị huynh đệ Lưu Dương, Lưu Hải nhìn thấy, Cao đại ca tuy rằng không sợ Lưu Dương, Lưu Hải, nhưng cũng không muốn đắc tội với hai tên vô lại này.
- Được!
Hạ Ngôn trầm ngâm một chút rồi nói.
Ba người đi tới một trà lâu cách đó không xa:
- Ý tốt của hai vị Hạ Ngôn tâm lĩnh, tuy nhiên hôm nay ta sẽ không rời Thánh thành. Thực lực của Lưu Hải kia là Đại Linh Sư hậu kỳ, ta sớm đã biết!
Sau khi ngồi vào bàn, Hạ Ngôn nhìn hai người trịnh trọng nói.
Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, Cao đại ca cùng Thu tỷ đều lộ rõ ánh mắt kinh ngạc.
Đứa nhỏ mười mấy tuổi này, chẳng lè đã sớm biết quỷ kế của huynh đệ Lưu Hải? Nhưng vì sao còn muốn đáp ứng khiêu chiến cùng hắn vậy?
Cao đại ca, Thu tỷ càng thêm khó hiểu nhìn Hạ Ngôn.
Tuy rằng Cao đại ca vẫn luôn ý bảo nàng không cần nhiều chuyện, tuy nhiên lúc này thấy Hạ Ngôn xoay người muốn đi. Thu tỷ liền buột miệng nói một câu như thế.
Hạ Ngôn nhìn lại phía Thu tỷ, cười khẽ một tiếng: "Thu tỷ này, thật đúng là có lòng nhiệt tình. "
Lưu Hải nghe Thu tỷ nói mặt liền biến sắc, tuy nhiên cũng không nói gì thêm, lập tức lại khôi phục khuôn mặt tươi cười nhìn Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Lưu Hải gọi Hạ Ngôn lại.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Như vậy, ta dùng lọ Tử Quỳnh Tương quý báu vừa mới được này, cộng thêm ba trăm vạn kim tệ như thế nào?
Lưu Hải hạ hết vốn gốc.
Nếu không phải bởi vì có nắm chắc tất thắng, hắn không có khả năng dùng nhiều kim tệ như vậy cộng với Tử Quỳnh Tương đặt cược khiêu chiến cùng Hạ Ngôn. Mà có nắm chắc tất thắng thì cho dù có xuất ra tiền vốn lớn hơn một chút, cũng là đáng giá.
Mua bán kiếm lời cho dù lợi nhuận có ít một chút, cũng đáng bỏ công của ra làm.
-Ồ!?
Hạ Ngôn vừa dợm bước đi liền ngừng lại.
"Tử Quỳnh Tương còn có thêm ba trăm vạn kim tệ?" Hạ Ngôn thầm nghĩ: "Nếu nói như vậy, thật sự cũng đáng để mạo hiểm. Ta hiện tại kim tệ đã dùng coi như gần hết rồi, cũng phải tiếp tục kiếm thêm một ít. Nếu không nhìn đến có thứ gì tốt bán ra, lại không đủ tiền mua, vậy chẳng phải là đáng tiếc lắm sao?"
Hạ Ngôn trầm ngâm một lát.
- Lưu đại ca! Nếu huynh dùng Tử Quỳnh Tương cùng bốn trăm vạn kim tệ, ta sẽ liều một phen!
Hạ Ngôn cắn răng một cái, trầm giọng nói. Tử Quỳnh Tương, thêm bốn trăm vạn kim tệ!
Hạ Ngôn nói rất lớn, những người còn chưa có rời đi Đại sảnh Khiêu chiến, đa số đều có thể nghe Hạ Ngôn nói những lời này. Ánh mắt mọi người đều tụ về phía Hạ Ngôn cùng huynh đệ Lưu Dương, Lưu Hải.
Lưu Hải hít vào một hơi. Mà Lưu Dương, lại khẩn trương nhìn về phía đại ca Lưu Hải của mình, ánh mắt có ý bảo Lưu Hải mau đáp ứng.
Kỳ thật trong lòng Lưu Hải đã đáp ứng rồi, tuy nhiên lúc này bộ dáng vẫn làm ra vẻ khó xử, thống khổ tính toán một hồi lâu, mới mạnh mẽ gật đầu một cái:
-Được! Hạ Ngôn huynh đệ! Cứ chiếu theo lời ngươi nói. Đi! Chúng ta tới chỗ quầy đăng ký, sau đó chờ Đại sảnh Khiêu chiến sắp xếp thời gian cho chúng ta.
Lưu Hải cười nói với Hạ Ngôn.
- Được!
Hạ Ngôn cũng gật đầu.
Hai người đi đến chỗ quầy. Mấy tên nhân viên công tác trong quầy, đã sớm nhìn đến Lưu Hải, Lưu Dương cùng Hạ Ngôn ba người, cũng nghe được ba người đối thoại. Thấy ba người đi tới, liền biết muốn khiêu chiến rồi
Cho nên, nhân viên công tác không đợi ba người đi đến quầy, cũng đã lấy ra một cái văn kiện khá lớn.
- Ta cùng Hạ Ngôn huynh đệ, muốn khiêu chiến một trận. Nhờ các ngươi hãy sắp xếp thời gian một chút.
Lưu Hải nói thẳng với nhân viên công tác.
- Được rồi! Mời ghi tên họ cùng với vật phẩm đặt cược vào đây. Nhân viên công tác chỉ tập văn kiện nói với hai người.
Khiêu chiến, phải ký tên vào một tờ hiệp nghị: Hiệp Nghị Sinh Tử.
Ở trong khiêu chiến, cho dù có người bị giết chết, như vậy Đại sảnh Khiêu chiến cũng không chịu trách nhiệm gì.
Hai người đều ký tên trong tờ hiệp nghị sinh tử.
- Thỉnh hai vị nộp lệ phí một vạn kim tệ.
Gã nhân viên công tác lại nhìn hai người cười nói.
Ở trong này tiến hành khiêu chiến, cần giao nộp lệ phí một vạn kim tệ. Mặc kệ song phương cược với nhau là vật phẩm gì, lệ phí này vẫn không thay đổi. Cho dù giữa hai người không có đánh cược gì với nhau, cũng cần phải đóng lệ phí.
Nghe được phải đóng lệ phi, Hạ Ngôn nhíu mày: "Quy củ của Đại sảnh Khiêu chiến ở Thánh thành này, quả thật không giống như các Đại sảnh Khiêu chiến ở phía dưới. Thời điểm Hạ Ngôn ở thành Ngọc Thủy, nếu tiến hành khiêu chiến ở Đại sảnh Khiêu chiến, sau khi
thắng lợi Đại sảnh Khiêu chiến còn phải cấp kim tệ tiền thưởng cho Hạ Ngôn. Mà ở đây, người khiêu chiến lại phải đóng tiền lệ phí cho Đại sảnh Khiêu chiến.
Có điều là Hạ Ngôn cũng nhìn thấy Đại sảnh Khiêu chiến cùng không tiến hành chiết xuất theo tỷ lệ, cũng không có bố trí quầy đặt cược.
- Hạ Ngôn huynh đệ! Phí dụng này ta xuất ra cho. Lưu Hải hào phóng nói với Hạ Ngôn.
Bốn trăm vạn kim tệ còn lấy ra được, vậy phí dụng năm ngàn kim tệ này cũng chẳng ăn thua gì.
- Ha ha! Vậy đa tạ Lưu đại ca!
Hạ Ngôn cảm kích nói, Lưu Hải thay mình xuất ra phi dụng này, đương nhiên Hạ Ngôn sẽ không từ chối.
Đăng ký xong. gã nhân viên công tác kia kiểm tra đối chiếu tư liệu của hai người một lần. Nhìn thấy mấy trăm vạn kim tệ, đan dược bát phẩm còn có dược liệu đặc thù Tử Quỳnh Tương. Hắn cũng không kìm nổi hít sâu một hơi, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Mà các nhân viên công tác khác, cũng đều liếc mắt nhìn vào tờ giấy kia, ngay cả hai nữ nhân viên cũng không kìm nổi liếm cặp môi đỏ hồng.
Các nhân viên Đại sảnh Khiêu chiến bọn họ từng thấy qua nhiều thứ tốt, nhưng vẫn bình thường, đều không có cảm giác quá lớn. Nhưng hôm nay trong trận khiêu chiến này các thứ đề cập trong đó khiến bọn họ cũng cảm thấy rung động.
- Hạ Ngôn tiên sinh. Lưu Hải tiên sinh! Thời gian khiêu chiến của các ngài, là ngày mai vào lúc giữa trưa.
Gã nhân viên công tác kiểm tra một hồi, mới nói với Hạ Ngôn cùng Lưu Hải.
Một ngày sẽ có rất nhiều trận so tài khiêu chiến, nếu là người khiêu chiến không nhiều lắm, như vậy có thể chỉ cách khoảng một canh giờ, sẽ có một trận so tài khiêu chiến. Mà hôm nay người so tài khiêu chiến hiển nhiên có quá nhiều, cho nên trận so tài khiêu chiến của Hạ Ngôn và Lưu Hải, phải dời tới ngày mai. Sau một canh giờ nữa, nơi này còn có thể có người tu luyện khác tiến hành so tài khiêu chiến.
- Hai vị tiên sinh! Mời hai vị trước buổi trưa ngày mai tới Đại sảnh Khiêu chiến chúng ta, lúc đó hãy tạm thời giao các vật phẩm kể trên cho chúng ta bảo quản.
Gã nhân viên công tác còn nói thêm, ở trước khi khiêu chiến, Đại sảnh Khiêu chiến sẽ bảo quản vật phẩm đánh cược của hai bên. Đương nhiên, đến lúc đó cũng phải mang tới.
Hạ Ngôn cùng Lưu Hải đều gật đầu đáp ứng.
- Ha ha! Hạ Ngôn huynh đệ! Vậy chúng ta ngày mai gặp lại! Lưu Hải cười nói.
- Được! Ngày mai gặp!
Hạ Ngôn cũng cười khẽ nói.
Rời Đại sảnh Khiêu chiến, Hạ Ngôn cũng không cần tiếp tục ở lại Kim Long Điện. So tài khiêu chiến sắp xếp vào ngày mai, vậy Hạ Ngôn còn có thời gian cẩn thận suy nghĩ một chút nên làm thế nào để mình có thêm nhiều hy vọng thắng lợi trong trận so tài khiêu chiến này.
"Sư phụ nói cho ta tự mình sắp xếp thời gian, cũng không có yêu cầu ta lập tức quay về thành Tử Nguyệt. " Ý niệm xoay chuyển trong đầu Hạ Ngôn: "Ta trước đi tìm tửu lâu ở lại một đêm đi, sau đó chậm rãi suy nghĩ chuyện so tài khiêu chiến. "
Nghĩ vậy, Hạ Ngôn bước nhanh chân ra ngoài Kim Long Điện.
"Lưu Hải này là cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ, thực lực của ta hiện tại so với hắn, đúng là còn kém hơn không ít. Thế nhưng hắn dùng Tử Quỳnh Tương cùng bốn trăm vạn kim tệ, thật sự là hấp dẫn khiến ta cũng khó có thể cự tuyệt được. " Hạ Ngôn lắc lắc đầu cười khổ.
Bên ngoài Kim Long Điện, vẫn không hề ít người ra vào.
"Ôi! Súc Linh Đan bát phẩm này có thể rất nhanh tăng lên thực lực của ta, nhưng hiện tại ta cũng không thể sử dụng. Nếu bây giờ dùng nó thì ngày mai không lấy đâu ra để giao cho quầy bảo quản, khẳng định không thể tiến hành khiêu chiến. " Hạ Ngôn sờ hai hộp đan dược trong lòng, chau mày suy nghĩ.
"Còn viên Đoán Thần Đan cũng vậy!"
-Này!
Đúng lúc này, đột nhiên từ phía sau truyền đến tiếng gọi.
Hạ Ngôn xoay người lại nhìn, thấy đúng là vị Thu tỷ gặp ở Đại sảnh Khiêu chiến. Mà mấy người Cao đại ca thì đi theo phía sau Thu tỷ.
Cao đại ca cùng hai người kia đều là dong binh lục cấp, thực lực cũng không yếu.
-Ồ!?
Hạ Ngôn thấy Thu tỷ đuổi theo, liền dừng lại chờ bọn họ đến gần.
- Tiểu tử! Ngươi bị lừa ngươi biết không? Thu tỷ đi gần tới chỗ Hạ Ngôn, lớn tiếng nói.
Hạ Ngôn nhíu mày thầm nghĩ: "Nữ nhân này, quả thật rất nhiệt tâm nha. Không ngờ lại đuổi theo, nói cho biết mình bị lừa. "
- Tên Lưu Hải kia, còn có Lưu Dương nữa đều không phải là thứ tốt. Bọn họ cả ngày ở Kim Long Điện tìm kiếm mục tiêu xuống tay, bọn họ tìm người thực lực không mạnh, mà lại có rất nhiều tiền tài hoặc là vật phẩm đáng giá. Sau đó bọn họ liền dụ dỗ đối phương tiến hành khiêu chiến: "Thắng đi tiền tài này là của các ngươi. "'
Thu tỷ nói một hơi rất nhanh.
Hạ Ngôn nghe nàng nói như vậy, cùng làm ra vẻ kinh ngạc một hồi lâu không nói gì.
- Tiểu tử! Ngươi mau rời khỏi Thánh thành đi! Tìm sư phụ của ngươi đi! Ngày mai đừng đến Đại sảnh Khiêu chiến.
Thu tỷ thấy Hạ Ngôn ngẩn người, có vẻ đắc ý vì chuyện tốt mình làm, lại ríu rít nói:
- Thực không hiểu được sư phụ của ngươi kia, như thế nào lại yên tâm để ngươi đến đây mua đan dược đắt tiền nhu vậy.
Lúc này, mấy người Cao đại ca mới từ phía sau đuổi tới.
- Thu muội! Đã bảo muội không nên xen vào chuyện của người khác. Sao muội không nghe?
Cao đại ca mặt sa sầm xuống.
- Hừ! Ta thật không sợ hai tên vô lại kia. Không phái chỉ là dựa hơi một vị trưởng lão của Tuần gia thôi sao.
Thu tỷ không thèm quan tâm chút nào nói tiếp:
- Ta chỉ là không quen nhìn bọn chúng lừa gạt người ta.
- Hừ! Các ngươi xem đệ đệ này mới bao nhiêu tuổi, bọn chúng đã lừa gạt hắn. Thu tỷ lại nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt lộ ra vẻ thương cảm.
Hạ Ngôn bất đắc dĩ nhếch miệng một cái, hắn quả thật không lớn. Tuy nhiên, Thu tỷ này cũng quá coi thường mình, thực tưởng mình là đứa trẻ cái gì cùng không biết sao.
- Đây là chuyện của người ta, chúng ta không nên xen vào. Cao đại ca dịu sắc mặt đi một ít, nói.
- Tiểu tử! Ngươi đi tìm sư phụ ngươi đi! Dù sao bọn chúng tìm không thấy ngươi, cũng không có biện pháp bắt ngươi. Phí dụng khiêu chiến, ngươi cùng không xuất ra, ngươi cũng không có tổn thất chút nào.
Thu tỷ lại thúc giục Hạ Ngôn rời đi.
Tuy rằng Hạ Ngôn không quan tâm tới lời khuyên của Thu tỷ, có điều trong lòng hắn vẫn rất cảm kích nữ nhân này.
- Ta sẽ không đi!
Hạ Ngôn kiên quyết nói như đinh đóng cột.
- Cái gì?
Thu tỷ thoáng sửng sốt, sau đó giận dữ nói:
- Tiểu tử! Ngươi có biết thực lực của Lưu Hải không? Hắn là Đại Linh Sư hậu kỳ, là Đại Linh Sư không phải Linh Sư đâu!
- Đứa nhỏ ngươi này! Như thế nào không nghe lời? Ngươi có thể đánh thắng Lưu Hải sao?
Thu tỷ trợn mắt, trông rất phẫn nộ.
Ba người Cao đại ca cũng nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Nhị vị! Chúng ta ngày khác gặp lại?
Đột nhiên Cao đại ca xoay người ôm quyền nói với hai người bên cạnh.
- Được! Cao huynh! Ngày khác chúng ta gặp lại uống với nhau một chén. Hai người cùng ôm quyền chào, sau đó liền theo đường khác rời đi.
- Thu muội, vị tiểu huynh đệ này! Chúng ta trước tim một chỗ tâm sự đi, ở đây người đông phức tạp.
Cao đại ca hít vào một hơi, hắn nhìn trước nhìn sau, rồi nói.
Ở nơi này nói chuyện, thực rất có thể bị huynh đệ Lưu Dương, Lưu Hải nhìn thấy, Cao đại ca tuy rằng không sợ Lưu Dương, Lưu Hải, nhưng cũng không muốn đắc tội với hai tên vô lại này.
- Được!
Hạ Ngôn trầm ngâm một chút rồi nói.
Ba người đi tới một trà lâu cách đó không xa:
- Ý tốt của hai vị Hạ Ngôn tâm lĩnh, tuy nhiên hôm nay ta sẽ không rời Thánh thành. Thực lực của Lưu Hải kia là Đại Linh Sư hậu kỳ, ta sớm đã biết!
Sau khi ngồi vào bàn, Hạ Ngôn nhìn hai người trịnh trọng nói.
Nghe Hạ Ngôn nói như vậy, Cao đại ca cùng Thu tỷ đều lộ rõ ánh mắt kinh ngạc.
Đứa nhỏ mười mấy tuổi này, chẳng lè đã sớm biết quỷ kế của huynh đệ Lưu Hải? Nhưng vì sao còn muốn đáp ứng khiêu chiến cùng hắn vậy?
Cao đại ca, Thu tỷ càng thêm khó hiểu nhìn Hạ Ngôn.
Tác giả :
Dạ Thủy Hàn