Linh La Giới
Chương 255
- Lỗ Hạng Chi! Ta nhắc lại câu nói vừa rồi với ngươi lần nữa. Ngươi nghiêm túc trả lời, nếu ngươi không thể tiếp tục tiến hành so đấu cùng Hạ Ngôn, ta sẽ tuyên bố Học Viện Tử Diệp Hạ Ngôn thắng!
Nhân viên công tác thấy Lỗ Hạng Chi trì trệ không có trả lời mình, liền lại nhíu mày hỏi. Lúc này Lỗ Hạng Chi hoàn toàn không còn nghe được câu hỏi của nhân viên công tác. Lỗ Hạng Chi lúc này có hơi choáng váng!
Lần đầu tiên đánh cuộc cùng Hạ Ngôn, hắn thua một trăm vạn kim tệ. Hiện tại lần thứ hai đánh cuộc này, trước mắt hắn thua cược ba trăm vạn kim tệ. Hỏa Thai Đan đều sử dụng, cuối cùng vẫn không thể thắng Hạ Ngôn. Thua trận so đấu này ở trước mặt nhiều người như vậy, không chỉ có riêng hắn mất hết mặt mũi, mà ngay cả danh tiếng của Học Viện Hồng Hà cũng bị giảm xuống rất nhiều.
Trong đầu Lỗ Hạng Chi vang lên tiếng kêu "ong ong", hắn loạng choạng xoay mình lại, ánh mắt dại ra nhìn Lý Lỗi, Tiêu Tử Ngọc phía sau, rồi lại quay đầu đờ đẫn nhìn Hạ Ngôn.
Thực lực của Hạ Ngôn mạnh đến mức khiến Lỗ Hạng Chi cùng hết sức bất ngờ, vốn trước trận so đấu hắn tưởng rằng: thực lực của mình dưới sự trợ giúp của Hỏa Thai Đan tăng lên hơn gấp đôi, lại sử dụng Phá Thiên Đao uy lực thật lớn, hẳn là có thể dễ dàng đánh bại Hạ Ngôn. Nhưng trên thực tế lại hoàn toàn không phải như thế.
"Ta thua rồi!"
Trong đầu Lỗ Hạng Chi chỉ có một ý niệm này.
"Ta không ngờ thua rồi!"
Thua!
Đột nhiên, Lỗ Hạng Chi chậm rãi quay mình, đi tới chỗ hai người Lý Lỗi. Hiển nhiên, trận so đấu này Hạ Ngôn thắng!
- Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn thắng!
Theo nhân viên công tác trịnh trọng tuyên bố, trên quảng trường lại một lần nữa sôi sục ầm ĩ như dậy sóng.
Không chỉ có sắc mặt Lỗ Hạng Chi trắng bệch, mà ngay cả sắc mặt của Đổng Hoa Viện trưởng Học Viện Hồng Hà đều có chút tái nhợt.
Hắn đương nhiên biết rõ Lỗ Hạng Chi là sử dụng Hỏa Thai Đan, hiện tại đã tới giới hạn suy yếu, dưới tình huống thực lực chỉ tương đương với một phần mười lúc bình thường. Cho nên, kế tiếp Lỗ Hạng Chi so đấu cùng Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết cũng hoàn toàn không có phần thắng.
Nói cách khác, Hồng Hà học viện của hắn, hôm nay phải xuất ra vị trí học viện thứ nhất tặng cho Học viện Tử Diệp rồi
Ý niệm hiện lên trong đầu, ánh mắt Đổng Hoa không khỏi nhìn về phía Liễu Vân.
"Vận may của Liễu Vân thật quá tốt!" Tâm tình Đổng Hoa phức tạp nghĩ.
Trận so đấu kế tiếp, Hạ Ngôn thoải mái thắng Lý Lỗi, Lý Lỗi căn bản là đã hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu.
Vừa rồi khi Hạ Ngôn sử dụng thực lực so đấu cùng Lỗ Hạng Chi, làm cho ý đồ liên tiếp công kích Hạ Ngôn của hắn cùng không còn. Thực lực chênh lệch quá lớn! So đấu cùng hoàn toàn không còn chút ý nghĩa gì.
Tuy nhiên, cùng vì nguyên nhân như thế. Hạ Ngôn định làm tiêu hao linh lực của Lý Lỗi cũng không có cơ hội. Lý Lỗi đi lên sân đấu sau đó chỉ tùy trận ứng phó vài cái, liền trực tiếp buông tay không tiếp tục so đấu cùng Hạ Ngôn nữa.
Theo sau, nhân viên công tác liền tuyên bố Hạ Ngôn thắng.
Về phần Tiêu Tử Ngọc tuy rằng thời điểm so đấu cùng Hạ Ngôn bị tiêu hao rất nhiều linh lực, chẳng qua chỉ khôi phục một thời gian ngắn, thực lực của Tiêu Tử Ngọc vẫn còn khá mạnh. Vương Thiên Hà bị Tiêu Tử Ngọc đánh bại, tiếp theo Vương Thiên Hà lại bị Lý Lỗi đánh bại.
Lý Lỗi ở trước mặt Hạ Ngôn không hề có ý chí chiền đấu, nhưng tới thời điểm so đấu cùng Vương Thiên Hà, lại trở nên ý chí chiến đấu sực sôi.
Hắn đã hoàn toàn biến nỗi sợ hãi Hạ Ngôn thành chiến lực đối phó với Vương Thiên Hà.
Vương Thiên Hà kiên trì thời gian không đến uống cạn chén trà nhỏ, đã bị Lý Lỗi đánh bại.
Tuy nhiên, đợi đến lúc Vương Thiên Hà cùng Lỗ Hạng Chi giao thủ. Lỗ Hạng Chi lại khiến người ta bất ngờ là tuyên bố buông bỏ so đấu. Nói cách khác, Vương Thiên Hà không cần tiến hành so đấu vẫn coi như đánh thắng Lỗ Hạng Chi.
Đến lúc này, Học Viện Tử Diệp thắng bốn trận. Học Viện Hồng Hà thắng hai trận. Chỉ cần Học Viện Tử Diệp thắng tiếp một trận nữa, vậy xem như đạt được thắng lợi cuối cùng. Cũng thành công thay thế Học Viện Hồng Hà trở thành Học viện nhất lưu xếp hạng thứ nhất.
Sau Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết học viên cuối cùng của Học Viện Tử Diệp lên sân đấu.
Cũng giống như Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết cũng liên tiếp bại dưới tay hai người Tiêu Tử Ngọc cùng Lý Lỗi, tuy rằng Mễ Tuyết cũng đã cố hết sức. Tuy nhiên vẫn không thể chiến thắng hai học viên của Học Viện Hồng Hà này.
Đến thời điểm Lỗ Hạng Chi lên đài, mọi người trên quảng trường đều chiếu ánh mắt nhìn về phía Lỗ Hạng Chi.
Nếu Lỗ Hạng Chi lại buông bỏ không so đấu, như vậy Học Viện Tử Diệp sẽ thắng Học Viện Hồng Hà.
Một trận cuối cùng này, cũng là trận so đấu quan trọng nhất. Trước mắt, Học Viện Hồng Hà thắng bốn trận, Học Viện Tử Diệp cũng là thắng bốn trận.
Ở trong mắt các khán giả không rõ chân tướng, thực lực của Lỗ Hạng Chi. tất nhiên có thể đánh bại Mễ Tuyết một cách thoải mái. Cho nên, không ít người ủng hộ Học Viện Hồng Hà đều lớn tiếng hò hét, giơ cao nắm tay, bọn họ hy vọng Lỗ Hạng Chi lên sàn đấu đánh bại Mễ Tuyết.
Trong đó không ít người chính là đều đặt cược Học Viện Hồng Hà giành được thắng lợi cuối cùng.
Tới thời khắc quan trọng nhất này, tất cả mọi người có vẻ như điên cuồng.
- Ta. bỏ cuộc!
Mặt Lỗ Hạng Chi tái xanh, lại cắn răng nói ra ba chữ này, nhìn ra được hắn cũng rất thống khổ.
Sau khi hắn nói ra ba chữ này, gã nhân viên công tác cũng có chút xúc động. Dường như, đã có tới năm sáu mươi năm. Học Viện Hồng Hà vẫn luôn là học viện thứ nhất. Mà hôm nay, Học Viện Hồng Hà lại bị Học Viện Tử Diệp chiến thắng.
Năm sáu mươi năm, một thời gian thực dài!
- Học Viện Tử Diệp thắng Học Viện Hồng Hà!
Nhân viên công tác tuy rằng trong lòng cũng không ngừng cảm thán, tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng hắn tuyên bố kết quả cuối cùng.
Sau khi kết quả này được tuyên bố, toàn bộ quảng trường hoàn toàn không thể khống chế được nữa. Các khán giả đặt cược Học Viện Hồng Hà thắng, hoàn toàn phẫn nộ, ở trong mắt bọn họ xem ra là một cá nhân Lỗ Hạng Chi gây ra tất cả, dẫn tới Học Viện Hồng Hà thất bại trong trận so đấu này. Lỗ Hạng Chi liên tục bỏ hai trận không so đấu, nguyên nhân chính vì vậy Học Viện Hổng Hà mới thua trận so đấu cuối cùng.
Khán giả phẫn nộ dùng bạo lực xông phá phong tỏa của hộ vệ Thánh điện, điên cuồng vọt tới phía quảng trường.
Nếu Lỗ Hạng Chi dùng hết sức so đấu, cuối cùng dù có thua trận so đấu, như vậy khán giả cũng sẽ không phẫn nộ thế này, nhưng hiện tại. lửa giận này, đương nhiên phi thường lớn không thể kiềm chế được.
- Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, chúng ta mau trở lại khán đài cao đi.
Hạ Ngôn vừa thấy khán giả từ bốn phương tám hướng hướng ào tới, vội vàng nói với hai người.
Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng đều biến sắc. Nghe Hạ Ngôn kêu như vậy, liền nhanh chóng chạy tới hướng khán đài cao gần đó.
- Lỗ đại ca! Đi mau đi! Những người này đều là hướng tới huynh đó! Lý Lỗi trợn to hai mắt, kéo ống tay áo Lỗ Hạng Chi, lớn tiếng nói.
Tiêu Tử Ngọc cũng vươn tay, nhanh chóng kéo Lỗ Hạng Chi đang ngẩn ngơ chạy đi.
Nếu như bị đám người tu luyện đang phẫn nộ này bao vây lại, thì cho dù thực lực bọn họ có mạnh đến mấy đi nữa, thì có thể phát huy ra được bao nhiêu chứ? Đám người tu luyện đang phẫn nộ này, mặc dù chỉ là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng nhiều người như vậy.
Nghĩ đến mối nguy hiểm bị bao vây, Tiêu Tử Ngọc cùng Lý Lỗi đều cố sức vận chuyển linh lực mang theo Lỗ Hạng Chi chạy về hướng khán đài cao.
Mà hộ vệ Thánh điện cũng lại một lần nữa tổ chức công tác giữ gin trật tự. Bởi vì trên quảng trường quá mức hỗn loạn, hộ vệ Thánh điện cũng chỉ có thể tập trung toàn bộ nhân viên ở gần khán đài, rồi hoàn toàn ngăn cách khán đài cao, không để bị các khán giả đó phẫn nộ phá hủy.
Ba người Hạ Ngôn sau khi vọt tới khán đài liền thở phào nhẹ nhõm.
- Lỗ Hạng Chi! Đồ khốn!
- Lỗ Hạng Chi! Đi ăn phân đi! Đồ rác rưởi! Tiếng chửi tiếng mắng cuồn cuộn truyền đến.
Lưu tiên sinh đứng ở trên khán đài cao, cũng có phần không biết giải quyết thế nào. Lão không ngừng hướng về phía đám người bốn phía kêu gọi ổn định, nhưng căn bản là không ai có thể nghe được lời của lão.
Phải biết rằng, nơi này có tới hơn hai mươi vạn khán giả xem đấu, mà đặt cửa Học Viện Hồng Hà thắng cũng không ít.
- Các vị Viện trưởng! Hay là chúng ta trở lại trước Tử Nguyệt tửu lâu đi. Lưu tiên sinh quay sang mọi người nói.
- Được!
Các vị Viện trưởng đều lên tiếng trả lời.
Dưới sự bảo vệ của rất đông hộ vệ Thánh điện, mọi người an toàn quay về đến tửu lâu. Ba người Lỗ Hạng Chi tuy rằng thành công theo trong đám người về tới, tuy nhiên trên người rõ ràng nhiều thêm đủ loại loại dấu giày, mặt mày xám xịt, khuôn mặt đau khổ, không còn dáng vẻ của học viên ưu tú Học viện nhất lưu tí nào.
Tới Tử Nguyệt tửu lâu, Mục Điện chủ đã sớm sai người cách ly tửu lâu, bất cứ người ngoài nào cũng không thể tùy ý tiến vào Tử Nguyệt tửu lâu. Tửu lâu tạm thời cũng không buôn bán cho bên ngoài.
Khi đám người Hạ Ngôn về tới tửu lâu, trên tấm bảng gỗ thật lớn treo ở trung tâm đại sảnh, thứ hạng các học viện lại phát sinh biến hóa. Học Viện Tử Diệp rõ ràng đã lên tới vị trí thứ nhất. Học Viện Hồng Hà xếp hạng thứ hai.
Nhìn thấy bảng xép hạng này, khóe miệng Liễu Vân hơi hơi giương lên.
"Đạt được thứ nhất, tâm nguyện của sư phụ coi như là hoàn thành được một chuyện đi?"
Hạ Ngôn liếc nhìn một cái, trong lòng thầm nghĩ, hắn đoán rằng Liễu Vân khẳng định có một cái tâm nguyện là nhìn thấy Học Viện Tử Diệp giành được vị trí thứ nhất trong danh sách Học viện nhất lưu.
- Viện trưởng! Chúng ta xếp thứ nhất rồi!
Vương Thiên Hà nắm chặt bàn tay hưng phấn nói, ánh mắt kích động đến đỏ bừng.
Ngay cả Mễ Tuyết luôn trầm tĩnh, trong đôi mắt nàng cũng phát sáng lấp lánh.
Lúc này đây Học Viện Tử Diệp có thể trở thành hạng nhất, đương nhiên mấu chốt là có Hạ Ngôn. Nếu không nhờ có Hạ Ngôn lực mạnh xông phá sóng to gió lớn, bọn họ căn bản là không có khả năng một đường xông tới, hơn nữa đi đến vị trí thứ nhất.
- Viện trưởng Liễu Vân! Lần này Học Viện Tử Diệp đạt được hạng nhất Hội Giao Lưu Học viện nhất lưu, vậy tháng ba sang năm, có thể tiến hành giao lưu với ba Học viện siêu cấp rồi.
Lưu tiên sinh cười nói.
Viện trưởng các học viện khác, cảm xúc trong lòng đều rất phức tạp.
Học Viện Tử Diệp vốn gần như cũng chi là học viện xếp hạng gần cuối cùng, nhưng chỉ chớp mắt một cái không ngờ trở thành hạng nhất.
"Thế sự vô thường mà!"
Các Viện trưởng này chỉ có thể cảm thán ở trong lòng, đồng thời cũng hy vọng học viện của mình lúc nào đó có thể toát ra một học viên giống như Hạ Ngôn vậy.
- Đa tạ Lưu tiên sinh! ừm! Tháng ba sang năm. Chúng ta sẽ tới tham gia Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp đúng giờ quy định.
Liễu Vân cũng cười đáp.
Xếp hạng nhất Học viện nhất lưu, có thể cùng ba Học viện siêu cấp so đấu giao lưu. Nếu có thể chiến thắng Học viện siêu cấp, tự nhiên bản thân sẽ được xếp vào Học viện siêu cấp.
Tuy nhiên, loại khả năng này rất khó. Cho dù không thể chiến thắng, nếu có thể trao đổi một lần cùng Học viện siêu cấp thì cùng làm cho tất cả Học viện nhất lưu luôn chờ mong và là mục tiêu hướng tới. Cho tới nay, đều là Học Viện Hồng Hà có thể có cơ hội như vậy. Nguyên nhân cùng chính vì thế, Học Viện Hồng Hà vẫn luôn là mạnh nhất.
- Hạ Ngôn!
Lưu tiên sinh xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Hạ Ngôn bên cạnh Liễu Vân.
Hạ Ngôn mi tâm nhảy dựng, cũng tự nhiên nhìn về phía Lưu tiên sinh.
- Lưu tiên sinh?
- Hạ Ngôn! Ta sẽ đề cử ngươi vào Thiên Cung tu luyện. Cá nhân ngươi có vấn đề gì không? Nếu không có vấn đề, sang năm sau khi Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp kết thúc, ta sẽ thông báo đề cử lần này lên trên. Đến lúc đó, ngươi cần đi tới Thánh địa tham gia khảo hạch của Thiên Cung.
Gương mặt Lưu tiên sinh ngưng trọng, nghiêm túc nói với Hạ Ngôn.
Trước đó Lưu tiên sinh nói chuyện đều là vẻ mặt tươi cười, lúc này lại rất nghiêm túc. Hạ Ngôn cũng cung kính nhất khom người thi lễ nói:
- Đa tạ Lưu tiên sinh! Hạ Ngôn nhất định cố gắng thông qua khảo hạch để vào Thiên Cung.
Lưu tiên sinh thấy vậy, vuốt chòm râu, vui vẻ gật đầu.
Trong Thiên Cung phụ trách công tác đề cử, tổng cộng có tất cả ba người. Lưu tiên sinh chính là một trong số đó. Lưu tiên sinh chuyên môn phụ trách Hội Giao Lưu học viện các cấp, soát tìm từ trong các học viện học viên ưu tú nhất đề cử tham gia khảo hạch của Thiên Cung. Mà hai người kia thì tiến hành tìm kiếm người tu luyện ở khắp đại lực. Đương nhiên muốn vào Thiên Cung cũng có hạn chế số tuổi: Người tu luyện phải dưới bốn mươi tuổi mới được.
Nhân viên công tác thấy Lỗ Hạng Chi trì trệ không có trả lời mình, liền lại nhíu mày hỏi. Lúc này Lỗ Hạng Chi hoàn toàn không còn nghe được câu hỏi của nhân viên công tác. Lỗ Hạng Chi lúc này có hơi choáng váng!
Lần đầu tiên đánh cuộc cùng Hạ Ngôn, hắn thua một trăm vạn kim tệ. Hiện tại lần thứ hai đánh cuộc này, trước mắt hắn thua cược ba trăm vạn kim tệ. Hỏa Thai Đan đều sử dụng, cuối cùng vẫn không thể thắng Hạ Ngôn. Thua trận so đấu này ở trước mặt nhiều người như vậy, không chỉ có riêng hắn mất hết mặt mũi, mà ngay cả danh tiếng của Học Viện Hồng Hà cũng bị giảm xuống rất nhiều.
Trong đầu Lỗ Hạng Chi vang lên tiếng kêu "ong ong", hắn loạng choạng xoay mình lại, ánh mắt dại ra nhìn Lý Lỗi, Tiêu Tử Ngọc phía sau, rồi lại quay đầu đờ đẫn nhìn Hạ Ngôn.
Thực lực của Hạ Ngôn mạnh đến mức khiến Lỗ Hạng Chi cùng hết sức bất ngờ, vốn trước trận so đấu hắn tưởng rằng: thực lực của mình dưới sự trợ giúp của Hỏa Thai Đan tăng lên hơn gấp đôi, lại sử dụng Phá Thiên Đao uy lực thật lớn, hẳn là có thể dễ dàng đánh bại Hạ Ngôn. Nhưng trên thực tế lại hoàn toàn không phải như thế.
"Ta thua rồi!"
Trong đầu Lỗ Hạng Chi chỉ có một ý niệm này.
"Ta không ngờ thua rồi!"
Thua!
Đột nhiên, Lỗ Hạng Chi chậm rãi quay mình, đi tới chỗ hai người Lý Lỗi. Hiển nhiên, trận so đấu này Hạ Ngôn thắng!
- Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn thắng!
Theo nhân viên công tác trịnh trọng tuyên bố, trên quảng trường lại một lần nữa sôi sục ầm ĩ như dậy sóng.
Không chỉ có sắc mặt Lỗ Hạng Chi trắng bệch, mà ngay cả sắc mặt của Đổng Hoa Viện trưởng Học Viện Hồng Hà đều có chút tái nhợt.
Hắn đương nhiên biết rõ Lỗ Hạng Chi là sử dụng Hỏa Thai Đan, hiện tại đã tới giới hạn suy yếu, dưới tình huống thực lực chỉ tương đương với một phần mười lúc bình thường. Cho nên, kế tiếp Lỗ Hạng Chi so đấu cùng Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết cũng hoàn toàn không có phần thắng.
Nói cách khác, Hồng Hà học viện của hắn, hôm nay phải xuất ra vị trí học viện thứ nhất tặng cho Học viện Tử Diệp rồi
Ý niệm hiện lên trong đầu, ánh mắt Đổng Hoa không khỏi nhìn về phía Liễu Vân.
"Vận may của Liễu Vân thật quá tốt!" Tâm tình Đổng Hoa phức tạp nghĩ.
Trận so đấu kế tiếp, Hạ Ngôn thoải mái thắng Lý Lỗi, Lý Lỗi căn bản là đã hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu.
Vừa rồi khi Hạ Ngôn sử dụng thực lực so đấu cùng Lỗ Hạng Chi, làm cho ý đồ liên tiếp công kích Hạ Ngôn của hắn cùng không còn. Thực lực chênh lệch quá lớn! So đấu cùng hoàn toàn không còn chút ý nghĩa gì.
Tuy nhiên, cùng vì nguyên nhân như thế. Hạ Ngôn định làm tiêu hao linh lực của Lý Lỗi cũng không có cơ hội. Lý Lỗi đi lên sân đấu sau đó chỉ tùy trận ứng phó vài cái, liền trực tiếp buông tay không tiếp tục so đấu cùng Hạ Ngôn nữa.
Theo sau, nhân viên công tác liền tuyên bố Hạ Ngôn thắng.
Về phần Tiêu Tử Ngọc tuy rằng thời điểm so đấu cùng Hạ Ngôn bị tiêu hao rất nhiều linh lực, chẳng qua chỉ khôi phục một thời gian ngắn, thực lực của Tiêu Tử Ngọc vẫn còn khá mạnh. Vương Thiên Hà bị Tiêu Tử Ngọc đánh bại, tiếp theo Vương Thiên Hà lại bị Lý Lỗi đánh bại.
Lý Lỗi ở trước mặt Hạ Ngôn không hề có ý chí chiền đấu, nhưng tới thời điểm so đấu cùng Vương Thiên Hà, lại trở nên ý chí chiến đấu sực sôi.
Hắn đã hoàn toàn biến nỗi sợ hãi Hạ Ngôn thành chiến lực đối phó với Vương Thiên Hà.
Vương Thiên Hà kiên trì thời gian không đến uống cạn chén trà nhỏ, đã bị Lý Lỗi đánh bại.
Tuy nhiên, đợi đến lúc Vương Thiên Hà cùng Lỗ Hạng Chi giao thủ. Lỗ Hạng Chi lại khiến người ta bất ngờ là tuyên bố buông bỏ so đấu. Nói cách khác, Vương Thiên Hà không cần tiến hành so đấu vẫn coi như đánh thắng Lỗ Hạng Chi.
Đến lúc này, Học Viện Tử Diệp thắng bốn trận. Học Viện Hồng Hà thắng hai trận. Chỉ cần Học Viện Tử Diệp thắng tiếp một trận nữa, vậy xem như đạt được thắng lợi cuối cùng. Cũng thành công thay thế Học Viện Hồng Hà trở thành Học viện nhất lưu xếp hạng thứ nhất.
Sau Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết học viên cuối cùng của Học Viện Tử Diệp lên sân đấu.
Cũng giống như Vương Thiên Hà, Mễ Tuyết cũng liên tiếp bại dưới tay hai người Tiêu Tử Ngọc cùng Lý Lỗi, tuy rằng Mễ Tuyết cũng đã cố hết sức. Tuy nhiên vẫn không thể chiến thắng hai học viên của Học Viện Hồng Hà này.
Đến thời điểm Lỗ Hạng Chi lên đài, mọi người trên quảng trường đều chiếu ánh mắt nhìn về phía Lỗ Hạng Chi.
Nếu Lỗ Hạng Chi lại buông bỏ không so đấu, như vậy Học Viện Tử Diệp sẽ thắng Học Viện Hồng Hà.
Một trận cuối cùng này, cũng là trận so đấu quan trọng nhất. Trước mắt, Học Viện Hồng Hà thắng bốn trận, Học Viện Tử Diệp cũng là thắng bốn trận.
Ở trong mắt các khán giả không rõ chân tướng, thực lực của Lỗ Hạng Chi. tất nhiên có thể đánh bại Mễ Tuyết một cách thoải mái. Cho nên, không ít người ủng hộ Học Viện Hồng Hà đều lớn tiếng hò hét, giơ cao nắm tay, bọn họ hy vọng Lỗ Hạng Chi lên sàn đấu đánh bại Mễ Tuyết.
Trong đó không ít người chính là đều đặt cược Học Viện Hồng Hà giành được thắng lợi cuối cùng.
Tới thời khắc quan trọng nhất này, tất cả mọi người có vẻ như điên cuồng.
- Ta. bỏ cuộc!
Mặt Lỗ Hạng Chi tái xanh, lại cắn răng nói ra ba chữ này, nhìn ra được hắn cũng rất thống khổ.
Sau khi hắn nói ra ba chữ này, gã nhân viên công tác cũng có chút xúc động. Dường như, đã có tới năm sáu mươi năm. Học Viện Hồng Hà vẫn luôn là học viện thứ nhất. Mà hôm nay, Học Viện Hồng Hà lại bị Học Viện Tử Diệp chiến thắng.
Năm sáu mươi năm, một thời gian thực dài!
- Học Viện Tử Diệp thắng Học Viện Hồng Hà!
Nhân viên công tác tuy rằng trong lòng cũng không ngừng cảm thán, tuy nhiên điều này cũng không ảnh hưởng hắn tuyên bố kết quả cuối cùng.
Sau khi kết quả này được tuyên bố, toàn bộ quảng trường hoàn toàn không thể khống chế được nữa. Các khán giả đặt cược Học Viện Hồng Hà thắng, hoàn toàn phẫn nộ, ở trong mắt bọn họ xem ra là một cá nhân Lỗ Hạng Chi gây ra tất cả, dẫn tới Học Viện Hồng Hà thất bại trong trận so đấu này. Lỗ Hạng Chi liên tục bỏ hai trận không so đấu, nguyên nhân chính vì vậy Học Viện Hổng Hà mới thua trận so đấu cuối cùng.
Khán giả phẫn nộ dùng bạo lực xông phá phong tỏa của hộ vệ Thánh điện, điên cuồng vọt tới phía quảng trường.
Nếu Lỗ Hạng Chi dùng hết sức so đấu, cuối cùng dù có thua trận so đấu, như vậy khán giả cũng sẽ không phẫn nộ thế này, nhưng hiện tại. lửa giận này, đương nhiên phi thường lớn không thể kiềm chế được.
- Vương đại ca, Mễ Tuyết tỷ, chúng ta mau trở lại khán đài cao đi.
Hạ Ngôn vừa thấy khán giả từ bốn phương tám hướng hướng ào tới, vội vàng nói với hai người.
Vương Thiên Hà cùng Mễ Tuyết cũng đều biến sắc. Nghe Hạ Ngôn kêu như vậy, liền nhanh chóng chạy tới hướng khán đài cao gần đó.
- Lỗ đại ca! Đi mau đi! Những người này đều là hướng tới huynh đó! Lý Lỗi trợn to hai mắt, kéo ống tay áo Lỗ Hạng Chi, lớn tiếng nói.
Tiêu Tử Ngọc cũng vươn tay, nhanh chóng kéo Lỗ Hạng Chi đang ngẩn ngơ chạy đi.
Nếu như bị đám người tu luyện đang phẫn nộ này bao vây lại, thì cho dù thực lực bọn họ có mạnh đến mấy đi nữa, thì có thể phát huy ra được bao nhiêu chứ? Đám người tu luyện đang phẫn nộ này, mặc dù chỉ là cảnh giới Hậu Thiên, nhưng nhiều người như vậy.
Nghĩ đến mối nguy hiểm bị bao vây, Tiêu Tử Ngọc cùng Lý Lỗi đều cố sức vận chuyển linh lực mang theo Lỗ Hạng Chi chạy về hướng khán đài cao.
Mà hộ vệ Thánh điện cũng lại một lần nữa tổ chức công tác giữ gin trật tự. Bởi vì trên quảng trường quá mức hỗn loạn, hộ vệ Thánh điện cũng chỉ có thể tập trung toàn bộ nhân viên ở gần khán đài, rồi hoàn toàn ngăn cách khán đài cao, không để bị các khán giả đó phẫn nộ phá hủy.
Ba người Hạ Ngôn sau khi vọt tới khán đài liền thở phào nhẹ nhõm.
- Lỗ Hạng Chi! Đồ khốn!
- Lỗ Hạng Chi! Đi ăn phân đi! Đồ rác rưởi! Tiếng chửi tiếng mắng cuồn cuộn truyền đến.
Lưu tiên sinh đứng ở trên khán đài cao, cũng có phần không biết giải quyết thế nào. Lão không ngừng hướng về phía đám người bốn phía kêu gọi ổn định, nhưng căn bản là không ai có thể nghe được lời của lão.
Phải biết rằng, nơi này có tới hơn hai mươi vạn khán giả xem đấu, mà đặt cửa Học Viện Hồng Hà thắng cũng không ít.
- Các vị Viện trưởng! Hay là chúng ta trở lại trước Tử Nguyệt tửu lâu đi. Lưu tiên sinh quay sang mọi người nói.
- Được!
Các vị Viện trưởng đều lên tiếng trả lời.
Dưới sự bảo vệ của rất đông hộ vệ Thánh điện, mọi người an toàn quay về đến tửu lâu. Ba người Lỗ Hạng Chi tuy rằng thành công theo trong đám người về tới, tuy nhiên trên người rõ ràng nhiều thêm đủ loại loại dấu giày, mặt mày xám xịt, khuôn mặt đau khổ, không còn dáng vẻ của học viên ưu tú Học viện nhất lưu tí nào.
Tới Tử Nguyệt tửu lâu, Mục Điện chủ đã sớm sai người cách ly tửu lâu, bất cứ người ngoài nào cũng không thể tùy ý tiến vào Tử Nguyệt tửu lâu. Tửu lâu tạm thời cũng không buôn bán cho bên ngoài.
Khi đám người Hạ Ngôn về tới tửu lâu, trên tấm bảng gỗ thật lớn treo ở trung tâm đại sảnh, thứ hạng các học viện lại phát sinh biến hóa. Học Viện Tử Diệp rõ ràng đã lên tới vị trí thứ nhất. Học Viện Hồng Hà xếp hạng thứ hai.
Nhìn thấy bảng xép hạng này, khóe miệng Liễu Vân hơi hơi giương lên.
"Đạt được thứ nhất, tâm nguyện của sư phụ coi như là hoàn thành được một chuyện đi?"
Hạ Ngôn liếc nhìn một cái, trong lòng thầm nghĩ, hắn đoán rằng Liễu Vân khẳng định có một cái tâm nguyện là nhìn thấy Học Viện Tử Diệp giành được vị trí thứ nhất trong danh sách Học viện nhất lưu.
- Viện trưởng! Chúng ta xếp thứ nhất rồi!
Vương Thiên Hà nắm chặt bàn tay hưng phấn nói, ánh mắt kích động đến đỏ bừng.
Ngay cả Mễ Tuyết luôn trầm tĩnh, trong đôi mắt nàng cũng phát sáng lấp lánh.
Lúc này đây Học Viện Tử Diệp có thể trở thành hạng nhất, đương nhiên mấu chốt là có Hạ Ngôn. Nếu không nhờ có Hạ Ngôn lực mạnh xông phá sóng to gió lớn, bọn họ căn bản là không có khả năng một đường xông tới, hơn nữa đi đến vị trí thứ nhất.
- Viện trưởng Liễu Vân! Lần này Học Viện Tử Diệp đạt được hạng nhất Hội Giao Lưu Học viện nhất lưu, vậy tháng ba sang năm, có thể tiến hành giao lưu với ba Học viện siêu cấp rồi.
Lưu tiên sinh cười nói.
Viện trưởng các học viện khác, cảm xúc trong lòng đều rất phức tạp.
Học Viện Tử Diệp vốn gần như cũng chi là học viện xếp hạng gần cuối cùng, nhưng chỉ chớp mắt một cái không ngờ trở thành hạng nhất.
"Thế sự vô thường mà!"
Các Viện trưởng này chỉ có thể cảm thán ở trong lòng, đồng thời cũng hy vọng học viện của mình lúc nào đó có thể toát ra một học viên giống như Hạ Ngôn vậy.
- Đa tạ Lưu tiên sinh! ừm! Tháng ba sang năm. Chúng ta sẽ tới tham gia Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp đúng giờ quy định.
Liễu Vân cũng cười đáp.
Xếp hạng nhất Học viện nhất lưu, có thể cùng ba Học viện siêu cấp so đấu giao lưu. Nếu có thể chiến thắng Học viện siêu cấp, tự nhiên bản thân sẽ được xếp vào Học viện siêu cấp.
Tuy nhiên, loại khả năng này rất khó. Cho dù không thể chiến thắng, nếu có thể trao đổi một lần cùng Học viện siêu cấp thì cùng làm cho tất cả Học viện nhất lưu luôn chờ mong và là mục tiêu hướng tới. Cho tới nay, đều là Học Viện Hồng Hà có thể có cơ hội như vậy. Nguyên nhân cùng chính vì thế, Học Viện Hồng Hà vẫn luôn là mạnh nhất.
- Hạ Ngôn!
Lưu tiên sinh xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Hạ Ngôn bên cạnh Liễu Vân.
Hạ Ngôn mi tâm nhảy dựng, cũng tự nhiên nhìn về phía Lưu tiên sinh.
- Lưu tiên sinh?
- Hạ Ngôn! Ta sẽ đề cử ngươi vào Thiên Cung tu luyện. Cá nhân ngươi có vấn đề gì không? Nếu không có vấn đề, sang năm sau khi Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp kết thúc, ta sẽ thông báo đề cử lần này lên trên. Đến lúc đó, ngươi cần đi tới Thánh địa tham gia khảo hạch của Thiên Cung.
Gương mặt Lưu tiên sinh ngưng trọng, nghiêm túc nói với Hạ Ngôn.
Trước đó Lưu tiên sinh nói chuyện đều là vẻ mặt tươi cười, lúc này lại rất nghiêm túc. Hạ Ngôn cũng cung kính nhất khom người thi lễ nói:
- Đa tạ Lưu tiên sinh! Hạ Ngôn nhất định cố gắng thông qua khảo hạch để vào Thiên Cung.
Lưu tiên sinh thấy vậy, vuốt chòm râu, vui vẻ gật đầu.
Trong Thiên Cung phụ trách công tác đề cử, tổng cộng có tất cả ba người. Lưu tiên sinh chính là một trong số đó. Lưu tiên sinh chuyên môn phụ trách Hội Giao Lưu học viện các cấp, soát tìm từ trong các học viện học viên ưu tú nhất đề cử tham gia khảo hạch của Thiên Cung. Mà hai người kia thì tiến hành tìm kiếm người tu luyện ở khắp đại lực. Đương nhiên muốn vào Thiên Cung cũng có hạn chế số tuổi: Người tu luyện phải dưới bốn mươi tuổi mới được.
Tác giả :
Dạ Thủy Hàn