Linh La Giới
Chương 104: Tộc trưởng hậu tuyển
Hạ Ngôn hơi chắp tay, chân mày khẽ nhúc nhích, nhấc chân đi tới vị trí còn trống.
Vốn mặt bàn trưởng lão hội chỉ có mười chỗ ngồi, nhưng hiện tại lại biến thành mười một chỗ. Hiển nhiên, chỗ cuối cùng là cố ý chuẩn bị cho Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Gần đây tu luyện có chỗ nào khó khăn không? Kinh các Hạ gia chúng ta, con có thể tùy ý đi vào xem điển tịch. Nếu như có bất cứ chỗ nào không rõ, có thể nói với ta và các vị trưởng lão.
Dừng một chút, Hạ Phi Long mỉm cười nói:
- Tuy rằng con bị xóa danh ngạch tham gia khảo hạch Học Viện Tử Diệp, tuy nhiên đó không tính là gì, dù là không tiến vào Học Viện Tử Diệp, lấy tốc độ tu luyện của con, sớm muộn cũng có thể bước vào cảnh giới Linh sư.
Các vị trưởng lão khác cũng đều gật đầu, tán thưởng nhìn Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Thiên phú của con là ưu tú nhất trong con cháu Hạ gia chúng ta. Trong trăm năm qua, Hạ gia chưa bao giờ xuất hiện một con cháu mười lăm tuổi liền đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Phụ thân con năm đó cũng là lúc mười bảy tuổi mới đả thông toàn bộ kinh mạch. Chẳng qua, bất cứ lúc nào thì con cũng không được kiêu ngạo, đây là tối kỵ của người tu luyện.
Hạ Trường Hà ngưng giọng chậm rãi nói.
Hạ Ngôn gật đầu, trầm giọng nói:
- Hạ Ngôn nhớ kỹ, nhất định sẽ không phụ lòng tộc trưởng cùng các vị trưởng lão.
Bây giờ còn không ai biết được Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Linh sư! Nếu như bọn họ đã biết, vậy còn không biết sẽ phản ứng thế nào.
Người tu luyện mười lăm tuổi bước vào cảnh giới Linh sư, trên toàn thành Tử Diệp, sợ rằng không tìm ra được kẻ thứ hai.
Nói Hạ Ngôn là thiên tài trăm năm khó gặp, cũng không quá đáng.
- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, ta vẫn muốn sang tháng chín sẽ đi tham gia khảo hạch Học Viện Tử Diệp.
Ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên lóe lên.
- Hả?
Hạ Phi Long sững sờ, vô cùng kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. Các vị trưởng lão khác cũng hít một hơi mạnh, ánh mắt rơi trên người Hạ Ngôn.
Hơi dừng một chút, Hạ Ngôn lại nói:
- Học viện Tử Diệp tuyển nhận học viên mở ra trên toàn đại lục, mặc dù không có Thánh đường đề cử, con nghĩ bọn họ cũng sẽ không ngăn cản học viên ưu tú ở ngoài cửa được chứ?
- Ha ha.
Hạ Phi Long liền cười ha ha.
- Hạ Ngôn! Con nói không sai, không đi thử thì sao biết người ta không tiếp nhận. Như thế này, đến lúc đó con đi cùng mấy người Tử Hân, dù cuối cùng không thể gia nhập Học Viện Tử Diệp, vậy cũng không có gì.
Hạ Phi Long gật đầu cười nói.
- Dạ!
Hạ Ngôn đáp.
- Tiếp theo, nói tới mục đích tổ chức trưởng lão hội chúng ta hôm nay đi.
Hạ Phi Long đảo ánh mắt.
Các vị trưởng lão kỳ thật đã sớm biết mục đích triệu tập trưởng lão hội lần này. Ngày hôm qua bọn họ thu được tộc trưởng truyền tin, gọi bọn họ vội vàng trở về từ các nơi.
- Hạ Ngôn! Không lâu trước, một mình hoàn thành lịch lãm Tội Ác Sâm Lâm. Ba ngày trước, lại xua tan dã thú tập kích thôn trang, tuy rằng mới mười lăm tuổi, nhưng đã có năng lực phụ trách một mặt. Các vị, ta nghĩ mọi người cũng có suy nghĩ tương đồng với ta. Trưởng lão hội ngày hôm nay, liền chính thức xác nhận Hạ Ngôn trở thành người hậu tuyển tộc trưởng đời tiếp theo!
Giọng nói Hạ Phi Long tuy không lớn, nhưng vẫn vang vọng trong hội nghị đường một lúc lâu.
Hạ Ngôn nghe nói như thế, thất kinh! Người hậu tuyển tộc trưởng?
Tuy rằng không lâu trước Hạ Ngôn cũng nghe được tin tức này, tuy nhiên lại không coi là thật, dù sao sự tình trọng đại. Còn hiện tại, tộc trưởng tự mình nói ra trên trửong lão hội, xem ra ván đã đóng thuyền rồi.
Đối với cái hậu tuyển tộc trưởng này, kỳ thật Hạ Ngôn cũng không quá hứng thú gì. Hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm, nếu như đảm nhiệm tộc trưởng, như vậy tất nhiên sẽ bị rất nhiều ràng buộc.
Đối với Hạ Ngôn mà nói, đây không phải là chuyện gì tốt.
- Ý của ta cũng giống như ý tộc trưởng!
Đại trưởng lão dẫn đầu biểu thị.
- Ha ha! Năng lực Hạ Ngôn không cần hoài nghi!
Tam trưởng lão cũng cười nói.
- Đúng! Ta đồng ý!
ngũ trưởng lão gật đầu.
- Nhưng mà.
Hạ Ngôn cau mày.
- Hả?
- Cái gì?
Lập tức, Hạ Phi Long cùng tất cả trưởng lão đều kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn.
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả các trưởng lão, Hạ Ngôn đứng lên lộ vẻ cười khổ, trầm ngâm:
- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, ta mới mười lăm tuổi, sợ rằng.
Nếu là người bình thường, sợ rằng nghe được tin này, trong lòng chỉ có hưng phấn cùng kích động. Còn Hạ Ngôn, lại nói ra một câu như vậy, hiển nhiên hắn không quá muốn đảm nhiệm cái đề cử người hậu tuyển tộc trưởng này.
Tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão đều chấn động, bọn họ vạn vạn lần không nghĩ tới Hạ Ngôn sẽ không muốn.
- Hạ Ngôn!
Tam trưởng lão Hạ Trường Hà sắc mặt trầm xuống.
- Tam gia gia! Không phải con không muốn, mà là hiện tại con chỉ muốn chuyên tâm tu luyện. Nếu như đảm nhiệm chức vụ này, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của con.
Hạ Ngôn vội vàng nói.
Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lúc này đều trầm mặc.
Một lát sau, Hạ Phi Long mới mở miệng nói:
- Hạ Ngôn! Tộc trưởng hậu tuyển này cũng sẽ không ảnh hưởng tu luyện của con. Hiện tại ta còn là tộc trưởng Hạ gia, chờ ta không ở vị trí này nữa, con mới có thể tiếp nhận chức vụ. Đương nhiên, chỉ là khả năng. Có thể Hạ gia chúng ta còn có người hậu tuyển tộc trưởng thứ hai thứ ba. Con hiểu chưa?
- Huống hồ tộc trưởng phải đạt được cảnh giới Linh sư. Trước khi con chưa đạt đến cảnh giới Linh sư, ta sẽ không thoái vị, trừ khi ta chết.
- Hạ Ngôn! Dù là con đảm nhận hậu tuyển tộc trưởng, cũng vẫn có thể đi Tử Diệp học tập tu luyện, cũng có thể lịch lãm, không có mâu thuẫn gì!
Đại trưởng lão Hạ Lai trong mắt chợt lóe tinh quang.
- Vâng!
Hạ Ngôn chỉ còn cách gật đầu.
Hiện tại là tên đã trên dây, không thể không bắn! Ở trên trưởng lão hội, Hạ Ngôn cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của tộc trưởng cùng các vị trưởng lão.
- Ha ha! Nếu như mọi người đều không có vấn đề, như vậy đợi sau khi trưởng lão hội sau khi kết thúc, ta sẽ công bố tin tức này ra ngoài.
Hạ Phi Long nhìn Hạ Ngôn cười nói.
- Vâng! Cám ơn tộc trưởng, cám ơn các trưởng lão!
Hạ Ngôn khom người nói.
- Tiểu tử ngươi! Đừng có làm ra bộ dạng này, nhìn dáng dấp của ngươi không có một chút mừng rỡ. Hừ! Cám ơn chúng ta, cũng chỉ là nghĩ một đằng nói một nẻo thôi.
Thất trưởng lão híp mắt, nói với Hạ Ngôn.
Nghe Thất trưởng lão nói vậy, Hạ Ngôn chỉ có thể cười khổ.
"Sau khi tin tức này công bố ra ngoài, ta lại càng không thể lộ diện trước mặt người khác".
Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
"Sau này đi ra ngoài, vẫn nên lấy thân phận Linh La. Cũng may qua nửa tháng tiếp theo, ta đã đi thành Tử Diệp rồi".
Người hậu tuyển tộc trưởng Hạ gia, thân phận này lại không đơn giản. Xem chừng tin tức này vừa truyền ra, toàn thành Ngọc Thủy lập tức sôi trào. Tịch gia cùng Vương gia cũng sẽ coi Hạ Ngôn cao hơn một đẳng cấp.
Tộc trưởng Hạ gia đời tiếp theo, rất có khả năng sẽ là Hạ Ngôn. Hơn nữa, đây không chỉ là thân phận tộc trưởng một trong ba đại gia tộc, còn có thể là Chấp sự Thánh đường, hơn nữa là một Chấp sự Thánh đường quyền lực khá lớn.
Thánh đường, nắm giữ toàn bộ thành Ngọc thủy, phần vinh quang này giống như một vòng sáng rực rỡ, đi tới đâu cũng sẽ thu hút ánh mắt của mọi người.
Cũng giống như tộc trưởng ba đại gia tộc hiện tại, nếu đi ra ngoài trường hợp công chúng, vậy tuyệt đối sẽ là tiêu điểm mọi người quan tâm.
- Hạ Lưu ca!
Bộp bộp!
Trong viện của Hạ Lưu, Hạ Hữu Chí con cháu Hạ gia vội vàng chạy vào. Hạ Lưu diễn luyện võ kỹ vừa thu công, chợt nghe tiếng Hạ Hữu Chí, sau đó thấy Hạ Hữu Chí khẩn cấp chạy vào cửa viện
Hạ Lưu khẽ cau mày, hỏi:
- Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?
Hạ hữu chí liên tục thở dốc mấy hơi:
- Hôm nay, trưởng lão hội hôm nay.
Hạ Hữu Chí vung tay loạn xạ, còn đang thở hổn hển.
- Trưởng lão hội?
Ánh mắt chợt ngưng, triệu tập trưởng lão hội hôm nay, con cháu Hạ gia như Hạ Lưu tự nhiên rõ ràng.
- Phải! Trên trưởng lão hội, tộc trưởng cùng các vị trưởng lão thông qua Hạ Ngôn đảm nhiệm tộc trưởng hậu tuyển.
Hạ Hữu Chí lau mồ hôi hột trên đầu.
Thân thể Hạ Lưu chấn động.
- Đúng vậy. Hạ Lưu ca, tin tức đã công bố ra ngoài. Vừa rồi đệ đi tới Diễn Võ Đường, cho nên nghe tin tức này trước, liền chạy không ngừng đến thông báo cho huynh.
Hạ Hữu Chí nói.
Hạ Lưu sắc mặt buồn bã, lắc đầu thở dài một tiếng nói:
- Xem ra cả đời này ta cũng không theo kịp Hạ Ngôn rồi. Ha ha, một lát nữa chúng ta cũng đi chúc mừng Hạ Ngôn!
Hạ Lưu cười khổ một chút, trong lòng có chút mất mát.
Mấy tháng trước, Hạ Ngôn còn là một phế vật bị hắn chà đạp, mà hiện giờ, đã trở thành một tồn tại hắn chỉ có thể ngưỡng vọng.
- A? Nhưng mà.
Hạ Hữu Chí ngạc nhiên, quan hệ giữa hắn và Hạ Ngôn rất kém.
- Không có nhưng gì hết. Hữu Chí, trước đây chúng ta đối với Hạ Ngôn như vậy đều là sai. Ôi, hy vọng Hạ Ngôn có thể sớm ngày thành tựu cảnh giới Linh sư! Nếu như Hạ gia chúng ta có hai vị Linh sư, vậy Vương gia cùng Tịch gia liền không cách nào tranh chấp cùng Hạ gia chúng ta nữa.
Hạ Lưu vung tay cắt lời Hạ Hữu Chí.
Hạ Hữu Chí ánh mắt lóe lên, khóe miệng mấp máy không nói nên lời.
Cùng lúc đó, tin tức Hạ Ngôn đảm nhiệm tộc trưởng hậu tuyển Hạ gia, nhanh chóng truyền bá từ hội nghị đường ra ngoài.
Thời gian nửa ngày, toàn bộ con cháu chi thứ, trực hệ Hạ gia ở thành Ngọc thủy đều đã biết được.
Đương nhiên, tin tức này cũng đồng dạng truyền tới tai tộc trưởng Vương gia cùng Tịch gia, còn một ít gia tộc, thế lực đều nhận được tin này.
Trước đây, bọn họ còn có thể chỉ xem Hạ Ngôn là một con cháu ưu tú Hạ gia. Nhưng hiện tại, đã hoàn toàn thay đổi, rất nhiều thế lực đều đang bắt đầu suy nghĩ làm sao xử lý tốt quan hệ với Hạ Ngôn.
Ở trong lòng bọn họ, địa vị Hạ Ngôn cũng từ con cháu ưu tú Hạ gia nâng thành một đối tượng cần phải nịnh bợ.
- Hắc hắc! Quả nhiên như ta dự đoán. Ngôn ca!
Trương Vận ở Trương gia nghe được tin tức này, ánh mắt lóe sáng, cười hắc hắc đắc ý.
- Người đâu! Chuẩn bị xe ngựa, đi Hạ gia!
Trương Vận quay ra ngoài cửa hô to.
- Vâng! Thưa thiếu gia!
Người hầu ngoài cửa vội vã trả lời.
Phụ thân Trương Vận cũng là Chấp sự Thánh đường. Trương Vận, chính là thiếu gia hoàn khố Trương gia đụng phải Hạ Ngôn được Vương Ngữ Yên mời dùng cơm tại Tụ Phúc lâu trước đó. Đối với Hạ Ngôn hết sức cung kính, luôn miệng Ngôn ca.
- Vẫn là bản thiếu gia có dự đoán trước mà. Kéo quan hệ tốt với Ngôn ca, sau này liền dễ ở chung rồi! Hừ hừ! Tạo quan hệ tốt với Hạ gia, thế lực Trương gia chúng ta liền lớn mạnh hơn ở thành Ngọc Thủy này. Xem phụ thân còn nói ta cả ngày mặc kệ chính sự hay không!
Trương Vận hừ hừ cười khẽ, để cho tỳ nữ chỉnh sửa quần áo, lúc này chân đạp xoải bước thầnh thơi đi ra ngoài cửa.
Vốn mặt bàn trưởng lão hội chỉ có mười chỗ ngồi, nhưng hiện tại lại biến thành mười một chỗ. Hiển nhiên, chỗ cuối cùng là cố ý chuẩn bị cho Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Gần đây tu luyện có chỗ nào khó khăn không? Kinh các Hạ gia chúng ta, con có thể tùy ý đi vào xem điển tịch. Nếu như có bất cứ chỗ nào không rõ, có thể nói với ta và các vị trưởng lão.
Dừng một chút, Hạ Phi Long mỉm cười nói:
- Tuy rằng con bị xóa danh ngạch tham gia khảo hạch Học Viện Tử Diệp, tuy nhiên đó không tính là gì, dù là không tiến vào Học Viện Tử Diệp, lấy tốc độ tu luyện của con, sớm muộn cũng có thể bước vào cảnh giới Linh sư.
Các vị trưởng lão khác cũng đều gật đầu, tán thưởng nhìn Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Thiên phú của con là ưu tú nhất trong con cháu Hạ gia chúng ta. Trong trăm năm qua, Hạ gia chưa bao giờ xuất hiện một con cháu mười lăm tuổi liền đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Phụ thân con năm đó cũng là lúc mười bảy tuổi mới đả thông toàn bộ kinh mạch. Chẳng qua, bất cứ lúc nào thì con cũng không được kiêu ngạo, đây là tối kỵ của người tu luyện.
Hạ Trường Hà ngưng giọng chậm rãi nói.
Hạ Ngôn gật đầu, trầm giọng nói:
- Hạ Ngôn nhớ kỹ, nhất định sẽ không phụ lòng tộc trưởng cùng các vị trưởng lão.
Bây giờ còn không ai biết được Hạ Ngôn đã bước vào cảnh giới Linh sư! Nếu như bọn họ đã biết, vậy còn không biết sẽ phản ứng thế nào.
Người tu luyện mười lăm tuổi bước vào cảnh giới Linh sư, trên toàn thành Tử Diệp, sợ rằng không tìm ra được kẻ thứ hai.
Nói Hạ Ngôn là thiên tài trăm năm khó gặp, cũng không quá đáng.
- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, ta vẫn muốn sang tháng chín sẽ đi tham gia khảo hạch Học Viện Tử Diệp.
Ánh mắt Hạ Ngôn đột nhiên lóe lên.
- Hả?
Hạ Phi Long sững sờ, vô cùng kinh ngạc nhìn Hạ Ngôn. Các vị trưởng lão khác cũng hít một hơi mạnh, ánh mắt rơi trên người Hạ Ngôn.
Hơi dừng một chút, Hạ Ngôn lại nói:
- Học viện Tử Diệp tuyển nhận học viên mở ra trên toàn đại lục, mặc dù không có Thánh đường đề cử, con nghĩ bọn họ cũng sẽ không ngăn cản học viên ưu tú ở ngoài cửa được chứ?
- Ha ha.
Hạ Phi Long liền cười ha ha.
- Hạ Ngôn! Con nói không sai, không đi thử thì sao biết người ta không tiếp nhận. Như thế này, đến lúc đó con đi cùng mấy người Tử Hân, dù cuối cùng không thể gia nhập Học Viện Tử Diệp, vậy cũng không có gì.
Hạ Phi Long gật đầu cười nói.
- Dạ!
Hạ Ngôn đáp.
- Tiếp theo, nói tới mục đích tổ chức trưởng lão hội chúng ta hôm nay đi.
Hạ Phi Long đảo ánh mắt.
Các vị trưởng lão kỳ thật đã sớm biết mục đích triệu tập trưởng lão hội lần này. Ngày hôm qua bọn họ thu được tộc trưởng truyền tin, gọi bọn họ vội vàng trở về từ các nơi.
- Hạ Ngôn! Không lâu trước, một mình hoàn thành lịch lãm Tội Ác Sâm Lâm. Ba ngày trước, lại xua tan dã thú tập kích thôn trang, tuy rằng mới mười lăm tuổi, nhưng đã có năng lực phụ trách một mặt. Các vị, ta nghĩ mọi người cũng có suy nghĩ tương đồng với ta. Trưởng lão hội ngày hôm nay, liền chính thức xác nhận Hạ Ngôn trở thành người hậu tuyển tộc trưởng đời tiếp theo!
Giọng nói Hạ Phi Long tuy không lớn, nhưng vẫn vang vọng trong hội nghị đường một lúc lâu.
Hạ Ngôn nghe nói như thế, thất kinh! Người hậu tuyển tộc trưởng?
Tuy rằng không lâu trước Hạ Ngôn cũng nghe được tin tức này, tuy nhiên lại không coi là thật, dù sao sự tình trọng đại. Còn hiện tại, tộc trưởng tự mình nói ra trên trửong lão hội, xem ra ván đã đóng thuyền rồi.
Đối với cái hậu tuyển tộc trưởng này, kỳ thật Hạ Ngôn cũng không quá hứng thú gì. Hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm, nếu như đảm nhiệm tộc trưởng, như vậy tất nhiên sẽ bị rất nhiều ràng buộc.
Đối với Hạ Ngôn mà nói, đây không phải là chuyện gì tốt.
- Ý của ta cũng giống như ý tộc trưởng!
Đại trưởng lão dẫn đầu biểu thị.
- Ha ha! Năng lực Hạ Ngôn không cần hoài nghi!
Tam trưởng lão cũng cười nói.
- Đúng! Ta đồng ý!
ngũ trưởng lão gật đầu.
- Nhưng mà.
Hạ Ngôn cau mày.
- Hả?
- Cái gì?
Lập tức, Hạ Phi Long cùng tất cả trưởng lão đều kinh ngạc nhìn về phía Hạ Ngôn.
Trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả các trưởng lão, Hạ Ngôn đứng lên lộ vẻ cười khổ, trầm ngâm:
- Tộc trưởng, các vị trưởng lão, ta mới mười lăm tuổi, sợ rằng.
Nếu là người bình thường, sợ rằng nghe được tin này, trong lòng chỉ có hưng phấn cùng kích động. Còn Hạ Ngôn, lại nói ra một câu như vậy, hiển nhiên hắn không quá muốn đảm nhiệm cái đề cử người hậu tuyển tộc trưởng này.
Tộc trưởng Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão đều chấn động, bọn họ vạn vạn lần không nghĩ tới Hạ Ngôn sẽ không muốn.
- Hạ Ngôn!
Tam trưởng lão Hạ Trường Hà sắc mặt trầm xuống.
- Tam gia gia! Không phải con không muốn, mà là hiện tại con chỉ muốn chuyên tâm tu luyện. Nếu như đảm nhiệm chức vụ này, sợ rằng sẽ ảnh hưởng đến tu luyện của con.
Hạ Ngôn vội vàng nói.
Hạ Phi Long cùng các vị trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lúc này đều trầm mặc.
Một lát sau, Hạ Phi Long mới mở miệng nói:
- Hạ Ngôn! Tộc trưởng hậu tuyển này cũng sẽ không ảnh hưởng tu luyện của con. Hiện tại ta còn là tộc trưởng Hạ gia, chờ ta không ở vị trí này nữa, con mới có thể tiếp nhận chức vụ. Đương nhiên, chỉ là khả năng. Có thể Hạ gia chúng ta còn có người hậu tuyển tộc trưởng thứ hai thứ ba. Con hiểu chưa?
- Huống hồ tộc trưởng phải đạt được cảnh giới Linh sư. Trước khi con chưa đạt đến cảnh giới Linh sư, ta sẽ không thoái vị, trừ khi ta chết.
- Hạ Ngôn! Dù là con đảm nhận hậu tuyển tộc trưởng, cũng vẫn có thể đi Tử Diệp học tập tu luyện, cũng có thể lịch lãm, không có mâu thuẫn gì!
Đại trưởng lão Hạ Lai trong mắt chợt lóe tinh quang.
- Vâng!
Hạ Ngôn chỉ còn cách gật đầu.
Hiện tại là tên đã trên dây, không thể không bắn! Ở trên trưởng lão hội, Hạ Ngôn cũng không thể cự tuyệt yêu cầu của tộc trưởng cùng các vị trưởng lão.
- Ha ha! Nếu như mọi người đều không có vấn đề, như vậy đợi sau khi trưởng lão hội sau khi kết thúc, ta sẽ công bố tin tức này ra ngoài.
Hạ Phi Long nhìn Hạ Ngôn cười nói.
- Vâng! Cám ơn tộc trưởng, cám ơn các trưởng lão!
Hạ Ngôn khom người nói.
- Tiểu tử ngươi! Đừng có làm ra bộ dạng này, nhìn dáng dấp của ngươi không có một chút mừng rỡ. Hừ! Cám ơn chúng ta, cũng chỉ là nghĩ một đằng nói một nẻo thôi.
Thất trưởng lão híp mắt, nói với Hạ Ngôn.
Nghe Thất trưởng lão nói vậy, Hạ Ngôn chỉ có thể cười khổ.
"Sau khi tin tức này công bố ra ngoài, ta lại càng không thể lộ diện trước mặt người khác".
Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
"Sau này đi ra ngoài, vẫn nên lấy thân phận Linh La. Cũng may qua nửa tháng tiếp theo, ta đã đi thành Tử Diệp rồi".
Người hậu tuyển tộc trưởng Hạ gia, thân phận này lại không đơn giản. Xem chừng tin tức này vừa truyền ra, toàn thành Ngọc Thủy lập tức sôi trào. Tịch gia cùng Vương gia cũng sẽ coi Hạ Ngôn cao hơn một đẳng cấp.
Tộc trưởng Hạ gia đời tiếp theo, rất có khả năng sẽ là Hạ Ngôn. Hơn nữa, đây không chỉ là thân phận tộc trưởng một trong ba đại gia tộc, còn có thể là Chấp sự Thánh đường, hơn nữa là một Chấp sự Thánh đường quyền lực khá lớn.
Thánh đường, nắm giữ toàn bộ thành Ngọc thủy, phần vinh quang này giống như một vòng sáng rực rỡ, đi tới đâu cũng sẽ thu hút ánh mắt của mọi người.
Cũng giống như tộc trưởng ba đại gia tộc hiện tại, nếu đi ra ngoài trường hợp công chúng, vậy tuyệt đối sẽ là tiêu điểm mọi người quan tâm.
- Hạ Lưu ca!
Bộp bộp!
Trong viện của Hạ Lưu, Hạ Hữu Chí con cháu Hạ gia vội vàng chạy vào. Hạ Lưu diễn luyện võ kỹ vừa thu công, chợt nghe tiếng Hạ Hữu Chí, sau đó thấy Hạ Hữu Chí khẩn cấp chạy vào cửa viện
Hạ Lưu khẽ cau mày, hỏi:
- Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?
Hạ hữu chí liên tục thở dốc mấy hơi:
- Hôm nay, trưởng lão hội hôm nay.
Hạ Hữu Chí vung tay loạn xạ, còn đang thở hổn hển.
- Trưởng lão hội?
Ánh mắt chợt ngưng, triệu tập trưởng lão hội hôm nay, con cháu Hạ gia như Hạ Lưu tự nhiên rõ ràng.
- Phải! Trên trưởng lão hội, tộc trưởng cùng các vị trưởng lão thông qua Hạ Ngôn đảm nhiệm tộc trưởng hậu tuyển.
Hạ Hữu Chí lau mồ hôi hột trên đầu.
Thân thể Hạ Lưu chấn động.
- Đúng vậy. Hạ Lưu ca, tin tức đã công bố ra ngoài. Vừa rồi đệ đi tới Diễn Võ Đường, cho nên nghe tin tức này trước, liền chạy không ngừng đến thông báo cho huynh.
Hạ Hữu Chí nói.
Hạ Lưu sắc mặt buồn bã, lắc đầu thở dài một tiếng nói:
- Xem ra cả đời này ta cũng không theo kịp Hạ Ngôn rồi. Ha ha, một lát nữa chúng ta cũng đi chúc mừng Hạ Ngôn!
Hạ Lưu cười khổ một chút, trong lòng có chút mất mát.
Mấy tháng trước, Hạ Ngôn còn là một phế vật bị hắn chà đạp, mà hiện giờ, đã trở thành một tồn tại hắn chỉ có thể ngưỡng vọng.
- A? Nhưng mà.
Hạ Hữu Chí ngạc nhiên, quan hệ giữa hắn và Hạ Ngôn rất kém.
- Không có nhưng gì hết. Hữu Chí, trước đây chúng ta đối với Hạ Ngôn như vậy đều là sai. Ôi, hy vọng Hạ Ngôn có thể sớm ngày thành tựu cảnh giới Linh sư! Nếu như Hạ gia chúng ta có hai vị Linh sư, vậy Vương gia cùng Tịch gia liền không cách nào tranh chấp cùng Hạ gia chúng ta nữa.
Hạ Lưu vung tay cắt lời Hạ Hữu Chí.
Hạ Hữu Chí ánh mắt lóe lên, khóe miệng mấp máy không nói nên lời.
Cùng lúc đó, tin tức Hạ Ngôn đảm nhiệm tộc trưởng hậu tuyển Hạ gia, nhanh chóng truyền bá từ hội nghị đường ra ngoài.
Thời gian nửa ngày, toàn bộ con cháu chi thứ, trực hệ Hạ gia ở thành Ngọc thủy đều đã biết được.
Đương nhiên, tin tức này cũng đồng dạng truyền tới tai tộc trưởng Vương gia cùng Tịch gia, còn một ít gia tộc, thế lực đều nhận được tin này.
Trước đây, bọn họ còn có thể chỉ xem Hạ Ngôn là một con cháu ưu tú Hạ gia. Nhưng hiện tại, đã hoàn toàn thay đổi, rất nhiều thế lực đều đang bắt đầu suy nghĩ làm sao xử lý tốt quan hệ với Hạ Ngôn.
Ở trong lòng bọn họ, địa vị Hạ Ngôn cũng từ con cháu ưu tú Hạ gia nâng thành một đối tượng cần phải nịnh bợ.
- Hắc hắc! Quả nhiên như ta dự đoán. Ngôn ca!
Trương Vận ở Trương gia nghe được tin tức này, ánh mắt lóe sáng, cười hắc hắc đắc ý.
- Người đâu! Chuẩn bị xe ngựa, đi Hạ gia!
Trương Vận quay ra ngoài cửa hô to.
- Vâng! Thưa thiếu gia!
Người hầu ngoài cửa vội vã trả lời.
Phụ thân Trương Vận cũng là Chấp sự Thánh đường. Trương Vận, chính là thiếu gia hoàn khố Trương gia đụng phải Hạ Ngôn được Vương Ngữ Yên mời dùng cơm tại Tụ Phúc lâu trước đó. Đối với Hạ Ngôn hết sức cung kính, luôn miệng Ngôn ca.
- Vẫn là bản thiếu gia có dự đoán trước mà. Kéo quan hệ tốt với Ngôn ca, sau này liền dễ ở chung rồi! Hừ hừ! Tạo quan hệ tốt với Hạ gia, thế lực Trương gia chúng ta liền lớn mạnh hơn ở thành Ngọc Thủy này. Xem phụ thân còn nói ta cả ngày mặc kệ chính sự hay không!
Trương Vận hừ hừ cười khẽ, để cho tỳ nữ chỉnh sửa quần áo, lúc này chân đạp xoải bước thầnh thơi đi ra ngoài cửa.
Tác giả :
Dạ Thủy Hàn