Linh Hồn Ác
Chương 33
Brolin đứng một cách tự tin và chĩa khẩu Glock về phía trước và quét căn phòng bằng vài động tác khua tay về bên phải rồi bên trái. Hơi ẩm ngột ngạt lướt trên quần áo anh giống như một bàn tay vô hình rồi luồn vào áo len và sợi quần jean. Tiếng ầm ầm của một chiếc máy bơm vọng tới từ đâu đó trong bóng tối giống như một người gác cổng dữ tợn.
- Larry, chiếu đèn lên đi. Brolin thì thầm.
Ngay lập tức, chiếc đèn Mag – Lite của Salhindro bật sáng và ông bước vào bên cạnh anh thanh tra.
- Chúng ta chết ngạt trong kia mất! Ông rên lên.
- Cống ngầm mà, Larry…
Căn phòng nơi họ đang đứng trải rộng trên toàn bộ diện tích của ngôi nhà. Không một cửa sổ, bóng tối bao phủ hoàn toàn, và cùng với mùi cống, các máy bơm đang hoạt động làm bốc lên một lớp hơi nước dày đặc nóng hổi. Các bức tường nhỏ nước vì ẩm.
Craig Nova đứng ở cửa nhìn lướt qua và lắc đầu.
- Vân tay ư, không dễ đâu, anh nói to hơn dự định.
Brolin khoát tay ra hiệu im lặng.
- Anh cứ đứng ở đấy, Larry và tôi đi kiểm tra căn phòng. Anh không được vào chừng nào chúng tôi chưa xác nhận là ngôi nhà an toàn, anh thì thầm. Đưa cho tôi một cái đèn.
Craig Nova đưa đèn cho anh rồi lùi lại một bước.
Brolin tiến về bên phải, còn Larry Salhindro tiến về bên trái. Các động tác của họ nhanh gọn và chính xác, họ chỉ tiến về phía trước khi nấp sau đống máy móc. Tay trái cầm đèn, cẳng tay đặt trước ngực như để tự vệ, còn tay phải cầm vũ khí tựa vào cổ tay trái. Đúng bài bản.
Dần dần, họ thấy các máy bơm, van, hệ thống đường ống bẩn thỉu và các tấm biển báo. Họ đến gần cuối căn phòng, không khí càng nặng hơn, phải cố gắng mới thở được. Mùi amoniac bắt đầu bay tới họ khiến Brolin rùng mình ngay lập tức. Anh biết rằng một cái xác đang phân hủy bốc lên mùi amoniac khá mạnh ở một giai đoạn nào đó của quá trình thối rữa.
Nhưng các miệng cống cũng ngập trong hỗn hợp amoniac khử trùng.
Anh thở mạnh hơn, tiếng thở phát ra to hơn.
“Nếu hung thủ còn ở đây, anh tự nhủ, mình phải bảo vệ cánh tay trái khi va đập, hoặc mình sẽ bị trật khớp vai.”
Vì vết thương ở xưởng phá dỡ xe, nên đầu xương cánh tay trái trở nên dễ bị thương tổn và có thể bị trẹo khi va đập hơi mạnh. Và Brolin biết điều đó, mặc dù thường là nhẹ thôi, nhưng nó khiến anh kém nhanh nhẹn hơn kẻ khác và có thể đồng nghĩa với việc nhận một viên đạn vào giữa đầu trong những giây tiếp theo.
Bộ áo liền quần đặc biệt mà họ mặc để tránh gây sai lệch hiện trường vụ án lại không giúp họ giữ được bí mật. Nhất là các túi nhựa bao quanh giày.
Phía trước họ, một luồng hơi nước phụt lên khiến họ cùng giật nảy mình. Brolin mừng vì đi cùng với anh là một người dày dạn kinh nghiệm. Một lính mới dễ bị kích động hơn có lẽ đã bóp cò súng ngay cả trong trường hợp nhẹ nhàng hơn thế.
Chìm sâu trong bóng tối đầy hơi nước và ồn ào, hai người chỉ có trong tay những chiếc đèn huỳnh quang là công cụ dẫn đường duy nhất. Họ bước thận trọng như hai thợ mỏ lạc trong một rừng thép, giữa mù mịt hơi nước bốc mùi kinh tởm.
Cô gái hiện ra ở chỗ ngoặt của bàn điều khiển van.
Trần truồng, nằm sóng xoài, cô nhìn Brolin bằng ánh mắt cầu khẩn. Nét mặt hằn lên nỗi kinh hoàng khủng khiếp.
Trán cô chỉ còn là vết đen rỉ máu.
Từ vị trí của mình, anh thanh tra trẻ chỉ thấy nửa trên của cái xác, anh thấy nạn nhân nằm ngửa, hai tay bị trói trên đầu, cánh tay giơ lên như để chỉ gì đó. Hai cẳng tay không bị cắt!
Nhận xét ấy – cho dù quá hiển nhiên – có ý nghĩa như một chiến thắng nho nhỏ trong tình huống rối loạn này, xét theo các thói quen của hung thủ. Brolin Brolin bật ngón tay để gọi Salhindro đang ở phía bên kia và chỉ cho ông một chỗ phẳng đằng trước ông. Nhận được tín hiệu, Salhindro đi vòng quanh từ phía sau lại.
Brolin chăm chú quan sát người phụ nữ nằm cách anh năm mét về phía trước.
Anh bước lên một bước.
Những dòng máu chảy từ hai bên vú bị cắt.
Ánh mắt người phụ nữ không rời Brolin.
Thêm một bước nữa.
Hơi ẩm làm lấp loáng những giọt nước trên phần bụng hơi phồng lên của cô.
Thêm năm mươi centimet nữa, Brolin gần như đứng ngang với cái xác, còn Salhindro tiến lại từ phía trước, thận trọng quan sát mỗi vùng tối.
Một cái đai bằng da móc vào da người phụ nữ ở phần hông, giống như một chiếc thắt lưng. Từ vị trí của mình, Brolin không nhìn rõ được, nhưng anh thấy hình như cái đai được gắn vào một lưới sắt trên mặt đất.
Một chiếc máy bơm cách đó vài mét bỗng khởi động, tiếng ầm ầm vang khắp căn phòng. Brolin siết chặt khẩu Glock để xua đi nỗi sợ.
Anh nhìn sâu vào mắt người phụ nữ vẫn đang quan sát anh với cách của một người nhìn cái chết trước khi nó tới.
Brolin cố gắng không để mình bị xáo động trước đống thịt nát ở nơi từng là trán của nạn nhân.
Bước cuối cùng về phía người phụ nữ.
Và anh đã hiểu.
Tất cả nỗi kinh hoàng thể hiện trên nét mặt cô gái đông đặc lại trong trí óc Brolin.
Mắt người phụ nữ hướng về phía anh.
Hai tay bị trói.
Hông nằm trên nền đất.
Và hai cái hốc há miệng ở chỗ đùi.
- Larry, chiếu đèn lên đi. Brolin thì thầm.
Ngay lập tức, chiếc đèn Mag – Lite của Salhindro bật sáng và ông bước vào bên cạnh anh thanh tra.
- Chúng ta chết ngạt trong kia mất! Ông rên lên.
- Cống ngầm mà, Larry…
Căn phòng nơi họ đang đứng trải rộng trên toàn bộ diện tích của ngôi nhà. Không một cửa sổ, bóng tối bao phủ hoàn toàn, và cùng với mùi cống, các máy bơm đang hoạt động làm bốc lên một lớp hơi nước dày đặc nóng hổi. Các bức tường nhỏ nước vì ẩm.
Craig Nova đứng ở cửa nhìn lướt qua và lắc đầu.
- Vân tay ư, không dễ đâu, anh nói to hơn dự định.
Brolin khoát tay ra hiệu im lặng.
- Anh cứ đứng ở đấy, Larry và tôi đi kiểm tra căn phòng. Anh không được vào chừng nào chúng tôi chưa xác nhận là ngôi nhà an toàn, anh thì thầm. Đưa cho tôi một cái đèn.
Craig Nova đưa đèn cho anh rồi lùi lại một bước.
Brolin tiến về bên phải, còn Larry Salhindro tiến về bên trái. Các động tác của họ nhanh gọn và chính xác, họ chỉ tiến về phía trước khi nấp sau đống máy móc. Tay trái cầm đèn, cẳng tay đặt trước ngực như để tự vệ, còn tay phải cầm vũ khí tựa vào cổ tay trái. Đúng bài bản.
Dần dần, họ thấy các máy bơm, van, hệ thống đường ống bẩn thỉu và các tấm biển báo. Họ đến gần cuối căn phòng, không khí càng nặng hơn, phải cố gắng mới thở được. Mùi amoniac bắt đầu bay tới họ khiến Brolin rùng mình ngay lập tức. Anh biết rằng một cái xác đang phân hủy bốc lên mùi amoniac khá mạnh ở một giai đoạn nào đó của quá trình thối rữa.
Nhưng các miệng cống cũng ngập trong hỗn hợp amoniac khử trùng.
Anh thở mạnh hơn, tiếng thở phát ra to hơn.
“Nếu hung thủ còn ở đây, anh tự nhủ, mình phải bảo vệ cánh tay trái khi va đập, hoặc mình sẽ bị trật khớp vai.”
Vì vết thương ở xưởng phá dỡ xe, nên đầu xương cánh tay trái trở nên dễ bị thương tổn và có thể bị trẹo khi va đập hơi mạnh. Và Brolin biết điều đó, mặc dù thường là nhẹ thôi, nhưng nó khiến anh kém nhanh nhẹn hơn kẻ khác và có thể đồng nghĩa với việc nhận một viên đạn vào giữa đầu trong những giây tiếp theo.
Bộ áo liền quần đặc biệt mà họ mặc để tránh gây sai lệch hiện trường vụ án lại không giúp họ giữ được bí mật. Nhất là các túi nhựa bao quanh giày.
Phía trước họ, một luồng hơi nước phụt lên khiến họ cùng giật nảy mình. Brolin mừng vì đi cùng với anh là một người dày dạn kinh nghiệm. Một lính mới dễ bị kích động hơn có lẽ đã bóp cò súng ngay cả trong trường hợp nhẹ nhàng hơn thế.
Chìm sâu trong bóng tối đầy hơi nước và ồn ào, hai người chỉ có trong tay những chiếc đèn huỳnh quang là công cụ dẫn đường duy nhất. Họ bước thận trọng như hai thợ mỏ lạc trong một rừng thép, giữa mù mịt hơi nước bốc mùi kinh tởm.
Cô gái hiện ra ở chỗ ngoặt của bàn điều khiển van.
Trần truồng, nằm sóng xoài, cô nhìn Brolin bằng ánh mắt cầu khẩn. Nét mặt hằn lên nỗi kinh hoàng khủng khiếp.
Trán cô chỉ còn là vết đen rỉ máu.
Từ vị trí của mình, anh thanh tra trẻ chỉ thấy nửa trên của cái xác, anh thấy nạn nhân nằm ngửa, hai tay bị trói trên đầu, cánh tay giơ lên như để chỉ gì đó. Hai cẳng tay không bị cắt!
Nhận xét ấy – cho dù quá hiển nhiên – có ý nghĩa như một chiến thắng nho nhỏ trong tình huống rối loạn này, xét theo các thói quen của hung thủ. Brolin Brolin bật ngón tay để gọi Salhindro đang ở phía bên kia và chỉ cho ông một chỗ phẳng đằng trước ông. Nhận được tín hiệu, Salhindro đi vòng quanh từ phía sau lại.
Brolin chăm chú quan sát người phụ nữ nằm cách anh năm mét về phía trước.
Anh bước lên một bước.
Những dòng máu chảy từ hai bên vú bị cắt.
Ánh mắt người phụ nữ không rời Brolin.
Thêm một bước nữa.
Hơi ẩm làm lấp loáng những giọt nước trên phần bụng hơi phồng lên của cô.
Thêm năm mươi centimet nữa, Brolin gần như đứng ngang với cái xác, còn Salhindro tiến lại từ phía trước, thận trọng quan sát mỗi vùng tối.
Một cái đai bằng da móc vào da người phụ nữ ở phần hông, giống như một chiếc thắt lưng. Từ vị trí của mình, Brolin không nhìn rõ được, nhưng anh thấy hình như cái đai được gắn vào một lưới sắt trên mặt đất.
Một chiếc máy bơm cách đó vài mét bỗng khởi động, tiếng ầm ầm vang khắp căn phòng. Brolin siết chặt khẩu Glock để xua đi nỗi sợ.
Anh nhìn sâu vào mắt người phụ nữ vẫn đang quan sát anh với cách của một người nhìn cái chết trước khi nó tới.
Brolin cố gắng không để mình bị xáo động trước đống thịt nát ở nơi từng là trán của nạn nhân.
Bước cuối cùng về phía người phụ nữ.
Và anh đã hiểu.
Tất cả nỗi kinh hoàng thể hiện trên nét mặt cô gái đông đặc lại trong trí óc Brolin.
Mắt người phụ nữ hướng về phía anh.
Hai tay bị trói.
Hông nằm trên nền đất.
Và hai cái hốc há miệng ở chỗ đùi.
Tác giả :
Maxime Chattam