Linh Chu
Chương 278: Khách tới từ lòng đất (2)
- Tại sao nàng về nhà?
Quý Tiểu Nô cũng cảm thấy lời của Phong Phi Vân không thể tin được.
Chỉ có Mao Ô Quy nhếch miệng ra, trên khuôn mặt rùa cười đến có chút quỷ dị, nó rất muốn mở miệng nói chuyện, nói ra sự thật cho hai nữ hài tử có chút ngây thơ này nghe, nhưng mà lại bị Phong Phi Vân trừng mắt, nó liền lại thõng đầu xuống.
- Ân! Cái này... Khụ khụ... Chúng ta vẫn là không nói đến cái vấn đề này nữa, à, đúng rồi, chúng ta vẫn là nói đến chuyện Dương thần thánh thai một chút đi!
Phong Phi Vân vội vàng nói sang chuyện khác, cũng không thể nói cho các nàng biết chính mình cường bạo Kỷ Thương Nguyệt rồi, mặc dù đây là sự thật nhưng mà chỉ cần Phong Phi Vân nói ra lời này, nhất định sẽ hù dọa các nàng chạy mất.
Đối với chuyện của Kỷ Thương Nguyệt, sau khi trải qua Phong Phi Vân cũng đã cảm giác hối hận, cái này căn bản cũng không phải là phong cách làm việc của hắn, hơn nữa lúc ấy tính tình của mình cũng căn bản không cách nào dùng lý tính để áp chế, cho nên mới làm ra loại chuyện đó.
Phong Phi Vân tự nhân tâm tính của mình đã đủ kiên định, dưới tình huống bình thường hắn sẽ một chưởng giết chết Kỷ Thương Nguyệt, mà không phải là cường bạo nàng.
Lại là vì sao xảy ra chuyện không bình thường như thế?
Giờ phút này hồi tưởng lại, Phong Phi Vân cảm giác được trong đó lộ ra quỷ dị.
Phong Phi Vân nghĩ tới có hai khả năng, trong thân thể mình chảy xuôi một nửa yêu ma chi huyết, mà cỗ yê ma chi huyết này đã bắt đầu thức tỉnh, Lưu gia gia đã từng nói, khi yêu ma chi huyết thức tỉnh, lực lượng cùng nguy cơ sẽ đến cùng lúc, nếu không thể trấn áp cỗ nguy cơ này, như vậy rất có thể sẽ chết thảm ở trên con đường tu đạo.
Chẳng lẽ nguy cơ nói đến chính là cái này?
Dĩ nhiên đây chỉ là khả năng thứ nhất, còn có một cái khả năng khác, có phải là người thần bí được bao phủ ở trong hỏa diễm kia động tay động chân với Phong Phi Vân cùng Kỷ Thương Nguyệt hay không?
Thần bí nhân kia nhưng là từ đầu đến cuối đều ẩn nấp ở trong bóng tối, cho đến sau khi Phong Phi Vân xâm phạm Kỷ Thương Nguyệt, hắn mới phiêu nhiên xuất hiện.
Người này cũng đáng giá hoài nghi vô cùng!
Dĩ nhiên những thứ này cho dù thật sự tồn tại cũng chỉ là nhân tố bên ngoài, nguyên nhân chân chính vẫn là quy kết cho tâm của mình không đủ cường đại, cho nên mới làm ra chuyện như vậy.
- Lần này thật đúng là xung động rồi, làm sao lại phạm phải một cái sai lầm cấp thấp như vậy chứ?
Một nam nhân không sáng suốt nhất chính là cùng với nữ nhân có cừu hận với mình phát sinh quan hệ, vô luận là trên mặt tình cảm hay là trên thân thể.
- Lão đại, còn có lộ trình nửa ngày sẽ đi tới Vạn Tượng tháp rồi!
Thanh âm của Vương Mãnh từ bên ngoài xe truyền tới.
Phong Phi Vân thu hồi suy nghĩ, đang định từ trong đồng xa đi ra ngoài, chợt có một cỗ khí tức khác thường từ dưới đất truyền đến, cảm giác như vậy chợt lóe lên rồi biến mất, nhưng mà lại vô cùng chân thực.
Sát khí!
Vốn là muốn đứng dậy, Phong Phi Vân bỗng nhiên lại bất động, hai mắt trở nên có chút phát lạnh, trên ngón tay sinh ra một phiến thủy vụ, Hắc Thủy thuật chậm rãi ngưng tụ.
Quý gia tỷ muội đều cảm thấy tò mò, rõ ràng mới vừa rồi Phong Phi Vân đã chuẩn bị đứng dậy, nhưng mà lại bỗng nhiên dừng ở chỗ đó, thu liễm hoàn toàn khí tức trên người, bộ dáng như lâm đại địch.
Các nàng tự nhiên không nhận ra được có một đạo khí tức từ dưới đất truyền đến.
Mao Ô Quy bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt sinh quang, hiển nhiên cũng đã nhận ra một tia khí tức không tầm thường.
- Hưu! Hưu!
Lại có mấy cỗ khí tức cổ quái từ phía xa đi tới, xuyên qua ở dưới lòng đất!
Thế nhưng không chỉ là một cái, ít nhất là ba trở lên, rốt cuộc là người hay là thú?
Phong Phi Vân tâm bình khí hòa mà nói:
- Phong mỗ mới tới Vạn Tượng tháp, không biết là đắc tội với vị bằng hữu nào?
Quy Tâm Nô cùng Quý Tiểu Nô đều hơi sửng sốt, không biết Phong Phi Vân đang nói chuyện với ai.
Đúng lúc này mặt đất chung quanh đồng xa nứt ra, giống như là cái gương bị rơi vỡ, nứt ra càng lúc càng lớn, dường như muốn từ trên mặt đất lún xuống.
Đồng xa bắt đầu lay động, một cái càng xe đã rơi vào trong lòng đất.
Lung lay dữ dội, như muốn rơi xuống thâm uyên dưới lòng đất.
Hưu!
Phong Phi Vân bắt lấy Quý gia tỷ muội, bỗng nhiên từ trong đồng xa bay ra, hạ xuống bên ngoài, sau khi để Quý gia tỷ muội ở trên mặt đất, liền là một cước dẫm lên mặt đát, lòng bàn chân truyền ra sóng lớn màu vàng, chấn xuống dưới đáy.
- Oanh!
Mặt đất hoàn toàn sụp đổ, lộ ra hố to phương viên mười thước.
Bá, bá, bá, bá, bá!
Năm đạo hắc ảnh từ phía dưới xông lên trên, thân mặc la bì hắc giáp, trên đầu riêng mình lơ lửng một con chiến thú tinh hồn, tựa như năm cái cờ màu đen rơi vào năm cái phương vị của Phong Phi Vân, vây khốn hắn lại.
...
Động tác của năm đạo hắc ảnh giống nhau, ẩn chứa quy luật đặc thù, có chút giống với năm tôn tử nhân khôi lỗi, nhưng mà lại là người sống xác thực.
Vương Mãnh xoa xoa tay, mắt hổ nhìn chằm chằm vào năm đạo thân ảnh này, mang theo một ngụm cười lạnh.
Phong Phi Vân như cũ lẳng lặng đứng đó, quét nhìn năm "người lùn" mặc la bì hắc giáp, năm người bọn họ thân cao đều chỉ chừng một thước, chỉ cao bằng thắt lưng của Phong Phi Vân, ngược lại cũng coi như là người lùn.
- Là hắn?
- Chính là hắn!
Năm người lùn đồng thời lẩm bẩm một câu, năm đôi ánh mắt chỉ to bằng hạt gạo đồng thời bắn ra một đạo tinh mang, tựa như năm mũi kim tiễn sắc bén.
Ánh mắt của bọn họ thật sự có chút kinh người, ánh mắt kia khiến cho người ta không thể nhìn thẳng vào bọn họ.
- Các ngươi là ai?
Phong Phi Vân nói.
- Người giết ngươi!
Năm người lùn đồng thời nói.
- Các ngươi có biết các ngươi đang giết người nào không?
Phong Phi Vân nói.
- Không biết, cũng không cần biết!
Năm người lùn đồng thời nói.
Phong Phi Vân hiểu, nguyên lai là năm sát thủ, bởi vì chỉ có sát thủ mới không cần biết tên họ của đối phương cũng có thể giết người.
Xem ra không phải là người của Trừ ma liên minh, mà là có người mời tới sát thủ chuyên vì giết hắn.
Năm người lùn xuất thủ, động tác của bọn họ chỉnh tề như một, mà năm người đồng thời động, năm đầu dị thú chiến hồn có tu vi ba trăm năm từ trong thân thể của bọn họ lao ra, có xích hổ, có song đầu báo, có kiếm xỉ tượng.
Bọn họ chém giết dị thú, luyện hóa tinh hồn kia, nhét vào trong thân thể, gia tăng tu vi cùng lực lượng của mình.
Năm người đều có cảnh giới Thần Cơ sơ kỳ, hơn nữa sát khí trên người dày đặc vô cùng, hiển nhiên đều là sát thủ giết qua trăm người, vô luận là trình độ quỷ dị của thân pháp hay là vận dụng đối với sát thuật đều đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh.
Nơi xa, trên một tòa núi nhỏ có ba thanh niên mặc bạch sắc nho bào, khí chất trang nhã, lộ ra vẻ cao quý, từ xa nhìn về phía trước.
- Tiểu tử kia quả nhiên tới Vạn Tượng tháp, Mộ Dung Trác, lần này coi như ngươi đã đón đúng.
Quý Tiểu Nô cũng cảm thấy lời của Phong Phi Vân không thể tin được.
Chỉ có Mao Ô Quy nhếch miệng ra, trên khuôn mặt rùa cười đến có chút quỷ dị, nó rất muốn mở miệng nói chuyện, nói ra sự thật cho hai nữ hài tử có chút ngây thơ này nghe, nhưng mà lại bị Phong Phi Vân trừng mắt, nó liền lại thõng đầu xuống.
- Ân! Cái này... Khụ khụ... Chúng ta vẫn là không nói đến cái vấn đề này nữa, à, đúng rồi, chúng ta vẫn là nói đến chuyện Dương thần thánh thai một chút đi!
Phong Phi Vân vội vàng nói sang chuyện khác, cũng không thể nói cho các nàng biết chính mình cường bạo Kỷ Thương Nguyệt rồi, mặc dù đây là sự thật nhưng mà chỉ cần Phong Phi Vân nói ra lời này, nhất định sẽ hù dọa các nàng chạy mất.
Đối với chuyện của Kỷ Thương Nguyệt, sau khi trải qua Phong Phi Vân cũng đã cảm giác hối hận, cái này căn bản cũng không phải là phong cách làm việc của hắn, hơn nữa lúc ấy tính tình của mình cũng căn bản không cách nào dùng lý tính để áp chế, cho nên mới làm ra loại chuyện đó.
Phong Phi Vân tự nhân tâm tính của mình đã đủ kiên định, dưới tình huống bình thường hắn sẽ một chưởng giết chết Kỷ Thương Nguyệt, mà không phải là cường bạo nàng.
Lại là vì sao xảy ra chuyện không bình thường như thế?
Giờ phút này hồi tưởng lại, Phong Phi Vân cảm giác được trong đó lộ ra quỷ dị.
Phong Phi Vân nghĩ tới có hai khả năng, trong thân thể mình chảy xuôi một nửa yêu ma chi huyết, mà cỗ yê ma chi huyết này đã bắt đầu thức tỉnh, Lưu gia gia đã từng nói, khi yêu ma chi huyết thức tỉnh, lực lượng cùng nguy cơ sẽ đến cùng lúc, nếu không thể trấn áp cỗ nguy cơ này, như vậy rất có thể sẽ chết thảm ở trên con đường tu đạo.
Chẳng lẽ nguy cơ nói đến chính là cái này?
Dĩ nhiên đây chỉ là khả năng thứ nhất, còn có một cái khả năng khác, có phải là người thần bí được bao phủ ở trong hỏa diễm kia động tay động chân với Phong Phi Vân cùng Kỷ Thương Nguyệt hay không?
Thần bí nhân kia nhưng là từ đầu đến cuối đều ẩn nấp ở trong bóng tối, cho đến sau khi Phong Phi Vân xâm phạm Kỷ Thương Nguyệt, hắn mới phiêu nhiên xuất hiện.
Người này cũng đáng giá hoài nghi vô cùng!
Dĩ nhiên những thứ này cho dù thật sự tồn tại cũng chỉ là nhân tố bên ngoài, nguyên nhân chân chính vẫn là quy kết cho tâm của mình không đủ cường đại, cho nên mới làm ra chuyện như vậy.
- Lần này thật đúng là xung động rồi, làm sao lại phạm phải một cái sai lầm cấp thấp như vậy chứ?
Một nam nhân không sáng suốt nhất chính là cùng với nữ nhân có cừu hận với mình phát sinh quan hệ, vô luận là trên mặt tình cảm hay là trên thân thể.
- Lão đại, còn có lộ trình nửa ngày sẽ đi tới Vạn Tượng tháp rồi!
Thanh âm của Vương Mãnh từ bên ngoài xe truyền tới.
Phong Phi Vân thu hồi suy nghĩ, đang định từ trong đồng xa đi ra ngoài, chợt có một cỗ khí tức khác thường từ dưới đất truyền đến, cảm giác như vậy chợt lóe lên rồi biến mất, nhưng mà lại vô cùng chân thực.
Sát khí!
Vốn là muốn đứng dậy, Phong Phi Vân bỗng nhiên lại bất động, hai mắt trở nên có chút phát lạnh, trên ngón tay sinh ra một phiến thủy vụ, Hắc Thủy thuật chậm rãi ngưng tụ.
Quý gia tỷ muội đều cảm thấy tò mò, rõ ràng mới vừa rồi Phong Phi Vân đã chuẩn bị đứng dậy, nhưng mà lại bỗng nhiên dừng ở chỗ đó, thu liễm hoàn toàn khí tức trên người, bộ dáng như lâm đại địch.
Các nàng tự nhiên không nhận ra được có một đạo khí tức từ dưới đất truyền đến.
Mao Ô Quy bỗng nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt sinh quang, hiển nhiên cũng đã nhận ra một tia khí tức không tầm thường.
- Hưu! Hưu!
Lại có mấy cỗ khí tức cổ quái từ phía xa đi tới, xuyên qua ở dưới lòng đất!
Thế nhưng không chỉ là một cái, ít nhất là ba trở lên, rốt cuộc là người hay là thú?
Phong Phi Vân tâm bình khí hòa mà nói:
- Phong mỗ mới tới Vạn Tượng tháp, không biết là đắc tội với vị bằng hữu nào?
Quy Tâm Nô cùng Quý Tiểu Nô đều hơi sửng sốt, không biết Phong Phi Vân đang nói chuyện với ai.
Đúng lúc này mặt đất chung quanh đồng xa nứt ra, giống như là cái gương bị rơi vỡ, nứt ra càng lúc càng lớn, dường như muốn từ trên mặt đất lún xuống.
Đồng xa bắt đầu lay động, một cái càng xe đã rơi vào trong lòng đất.
Lung lay dữ dội, như muốn rơi xuống thâm uyên dưới lòng đất.
Hưu!
Phong Phi Vân bắt lấy Quý gia tỷ muội, bỗng nhiên từ trong đồng xa bay ra, hạ xuống bên ngoài, sau khi để Quý gia tỷ muội ở trên mặt đất, liền là một cước dẫm lên mặt đát, lòng bàn chân truyền ra sóng lớn màu vàng, chấn xuống dưới đáy.
- Oanh!
Mặt đất hoàn toàn sụp đổ, lộ ra hố to phương viên mười thước.
Bá, bá, bá, bá, bá!
Năm đạo hắc ảnh từ phía dưới xông lên trên, thân mặc la bì hắc giáp, trên đầu riêng mình lơ lửng một con chiến thú tinh hồn, tựa như năm cái cờ màu đen rơi vào năm cái phương vị của Phong Phi Vân, vây khốn hắn lại.
...
Động tác của năm đạo hắc ảnh giống nhau, ẩn chứa quy luật đặc thù, có chút giống với năm tôn tử nhân khôi lỗi, nhưng mà lại là người sống xác thực.
Vương Mãnh xoa xoa tay, mắt hổ nhìn chằm chằm vào năm đạo thân ảnh này, mang theo một ngụm cười lạnh.
Phong Phi Vân như cũ lẳng lặng đứng đó, quét nhìn năm "người lùn" mặc la bì hắc giáp, năm người bọn họ thân cao đều chỉ chừng một thước, chỉ cao bằng thắt lưng của Phong Phi Vân, ngược lại cũng coi như là người lùn.
- Là hắn?
- Chính là hắn!
Năm người lùn đồng thời lẩm bẩm một câu, năm đôi ánh mắt chỉ to bằng hạt gạo đồng thời bắn ra một đạo tinh mang, tựa như năm mũi kim tiễn sắc bén.
Ánh mắt của bọn họ thật sự có chút kinh người, ánh mắt kia khiến cho người ta không thể nhìn thẳng vào bọn họ.
- Các ngươi là ai?
Phong Phi Vân nói.
- Người giết ngươi!
Năm người lùn đồng thời nói.
- Các ngươi có biết các ngươi đang giết người nào không?
Phong Phi Vân nói.
- Không biết, cũng không cần biết!
Năm người lùn đồng thời nói.
Phong Phi Vân hiểu, nguyên lai là năm sát thủ, bởi vì chỉ có sát thủ mới không cần biết tên họ của đối phương cũng có thể giết người.
Xem ra không phải là người của Trừ ma liên minh, mà là có người mời tới sát thủ chuyên vì giết hắn.
Năm người lùn xuất thủ, động tác của bọn họ chỉnh tề như một, mà năm người đồng thời động, năm đầu dị thú chiến hồn có tu vi ba trăm năm từ trong thân thể của bọn họ lao ra, có xích hổ, có song đầu báo, có kiếm xỉ tượng.
Bọn họ chém giết dị thú, luyện hóa tinh hồn kia, nhét vào trong thân thể, gia tăng tu vi cùng lực lượng của mình.
Năm người đều có cảnh giới Thần Cơ sơ kỳ, hơn nữa sát khí trên người dày đặc vô cùng, hiển nhiên đều là sát thủ giết qua trăm người, vô luận là trình độ quỷ dị của thân pháp hay là vận dụng đối với sát thuật đều đã đạt đến trình độ lô hỏa thuần thanh.
Nơi xa, trên một tòa núi nhỏ có ba thanh niên mặc bạch sắc nho bào, khí chất trang nhã, lộ ra vẻ cao quý, từ xa nhìn về phía trước.
- Tiểu tử kia quả nhiên tới Vạn Tượng tháp, Mộ Dung Trác, lần này coi như ngươi đã đón đúng.
Tác giả :
Cửu Đương Gia