Linh Chu
Chương 155: Đại Chiến Với Cự Kình (1)
Phong Tiên Tuyết biết dược lực của Cổ Tu Đan chỉ có nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ lực lượng trong thân thể Phong Phi Vân, sẽ rơi xuống đến mức thấp nhất không đáng để ý.Vào trước lúc đó hắn nhất định phải chạy trốn tới một chỗ không người, nếu không hẳn phải chết không nghi ngờ.
Phong Phi Vân dừng bước chân lại mà nói với dáng vẻ kiên định:
- Nếu như nàng không đi ra từ trong hào quang, thì ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây.
Phong Tiên Tuyết có hơi sửng sốt. Nàng nhìn bóng dáng rắn rỏi của Phong Phi Vân, tay cầm Vô Địch Thiền Trượng mà trong lòng không khỏi run lên.Nàng bật thốt lên:
- Phong... Phi Vân!
-Gì vậy ?
Phong Phi Vân vốn đã mang theo thiền trượng xông về hướng đến Hoàng Nê Cổ Tỉnh. Hắn không muốn lãng phí thời gian ít ỏi nửa canh giờ, nhưng mà vẫn cứ dừng bước chân lại mà xoay người hỏi.
- Tên thật của ta kỳ thật không gọi Phong Tiên Tuyết!
- Thì nàng đã nói vậy mà.
Phong Phi Vân nói.
- Tên đích thực của ta là... Nạp Lan Tuyết Tiên, Tửu Nhục hòa thượng kia kỳ thật...
Nàng tựa hồ còn có muốn nói lời gì. Nhưng mà một tiếng quát lên vang lên từ trên đỉnh đầu nàng, tựa như một đạo Thiên Lôi lđang giáng xuống. Nếu không phải có Nạp Lan Phật Y giúp nàng ngăn cản một bộ phận lực lượng, thì giờ phút này chỉ sợ nàng đều đã bị đánh chết.
- Thì ra Nạp Lan Phật Y lại mặc ở trên người của ngươi, mau giao ra đây cho lão phu.
Trên bầu trời là một đám Hỏa Vân Bôn Lôi ( sấm sét), trong đó hỗn loạn vô cùng vô tận Thiên Lôi. Vô số điện quang chém nhằng nhịt, thật giống như cả thế giới đều bị bao bọc ở trong hỏa quang và điện quang.
Đây không phải một mảnh bầu trời, mà chỉ là một thủ ấn. Chỉ có điều là thủ ấn này thật sự quá lớn, cho nên mới khiến cho hai người có một loại cảm giác cả bầu trời đều biến thành Hỏa Diễm và thần lôi.
Đệ tam Điện Chủ trước đây của Sâm La Điện "Hỏa Đầu Đà", hung ma này đã nhận ra khí tức của Nạp Lan Phật Y, vì vậy bỏ qua không đi công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh, ngược lại xông về hướng bên này.
Một vị Cự Kình ra tay xuất thủ quả nhiên không phải chuyện đùa, một đạo chưởng ấn liền làm cho người ta thấy được ý định giết người vô cùng vô tận.
Phong Tiên Tuyết chưa bao giờ chứng kiến quang cảnh như thế, phật quang trên người bị Hỏa Diễm đốt cho cháy sạch, phảng phất muốn trực tiếp hòa tan nàng thành vũng máu.
- Keng keng !
Vô Địch Thiền Trượng cấp tốc chuyển động, bộc phát ra hào quang vàng chói. Cây thiền trượng Phong Phi Vân cầm trong tay, trên người hắn đột ngột phát ra chiến uy vô cùng vô tận, chiếu thẳng lên trời.
- Sát!
Lão hét lớn một tiếng.
- Rầm!
Phong Phi Vân khí thế như cầu vồng, đằng đằng sát khí, liền như một vị sát thần ra tay. Hắn cầm trong tay "Trường mâu", trực tiếp xuyên thủng đạo chưởng ấn này của Hỏa Đầu Đà, sau đó mang theo lực lượng vô tận xông về hướng bổn tôn của Hỏa Đầu Đà.
Đây là muốn nghịch thiên, một vị tiểu bối thế hệ trẻ tuổi, cũng dám ra tay đấu cùng lão ma đã nổi danh mấy trăm năm !
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Một màn này làm cho tất cả mọi người bị rung động, kinh hãi đến nói không ra lời.
- Tình huống nào đây? Tiểu tử kia là ai? Lại đã đánh tan Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn của Hỏa Đầu Đà. Chẳng lẽ hắn là một thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi !
Một vị trưởng lão của tiên môn cỡ lớn giật mình la lên thành tiếng, lão bị chấn động không nhẹ.
"Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn" chính là một trong mười hai đại tà công của Sâm La Điện, Hỏa Đầu Đà chính là đệ tam Điện Chủ trước đây của Sâm La Điện, được xưng là "Luân Chuyển Vương". Lão đã tu luyện "Luân Chuyển Ma Hỏa Đại Thủ Ấn" tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh ( cực kì thuần thục).
Điện chủ mười đại điện Sâm La Điện không có người nào mà không phải là hung ma hơn đời. Hỏa Đầu Đà từ mấy trăm năm trước đã có thể trở thành Điện Chủ một điện trong đó, tu vi của lão cao tới đâu thì có thể nghĩ.
Lão chính là nhân vật mà ngoại trừ cấp bậc Cự Kình ra, không ai có thể địch nổi một chiêu của lão.
Nhưng mà hiện tại thiếu niên mặc cẩm y này lại có khí phách tràn trề, cầm trong tay một cây thiền trượng mà bay vọt trời cao, đã phá vỡ tà công đại pháp mà Hỏa Đầu Đà vẫn lấy làm kiêu ngạo. Mặc dù vẻn vẹn chỉ là xuất một chiêu, nhưng mà cũng đã khiến cho nhiệt huyết mọi người sôi sùng sục theo.
Đây là vương giả trong thế hệ trẻ tuổi đang đối nghịch Cự Kình của thế hệ trước !
- Đó không phải bất cứ một vị nào trong thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi. Hắn là phản đồ của Phong gia, Yêu Ma Chi Tử Phong Phi Vân!
Một vị thiếu nữ là thiên kim tiểu thư Đại gia tộc nhìn trời cao mà chiến ý sôi sùng sục, trái tim rung động, mắt nhung không ngừng ràn rụa.
Trưởng lão thứ tám của Phong gia đứng ở trên đỉnh xe đồng, trong tay nắm một quyển sách cổ. Gương mặt vốn lạnh nhạt nho nhã đã trở nên xanh mét, căn bản vô phương lại biểu hiện thong dong.
Một tên tiểu bối tu vi thấp làm thế nào đột nhiên trở nên cường đại như thế, chiến lực coi như so sánh một vị Cự Kình đều không kém nhiều. Chẳng lẽ đây là lực lượng đích thực của Yêu Ma Chi Tử ?
Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn đã hồi phục ?
Đây là sống sờ sờ mà bị bôi mặt a!
Đệ tử phản đồ mà Phong gia đuổi giết khắp nơi, không ngờ lại là một vị thiên tài vô song. Điều này làm cho những lão Tổ tông Phong gia sao mà chịu đựng nổi. Đuổi giết không được, ngược lại còn mang đến cho gia tộc một tên đại địch!
Sắc mặt mỗi một vị đệ tử Phong gia ở đây đều rất khó coi, hào quang của Phong Phi Vân thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho bọn họ cảm giác được không còn tồn tại mặt mũi đâu nữa. Chỉ dựa vào một chút tu vi tầm thường của chính mình mà lại còn dám đuổi theo giết hắn, quả thực là tự rước lấy nhục.
- Tích Lý Ba Lạp (Tuôn ra rào rào) !
Hỏa Diễm đang bắn tung tóe, điện quang cũng dồn dập nổ tung!
Mặc dù một mảnh Hỏa Diễm kia cao chừng trăm thước, chỉ ngón tay cũng đã to như cái cột đình. Nhưng mà cái này lại cũng không phải bổn tôn của Hỏa Đầu Đà, mà vẻn vẹn chỉ là Hỏa Diễm ngưng tụ lại thành Hỏa Ma Thân mà thôi.
Bổn tôn Hỏa Đầu Đà kỳ thật nằm ở chỗ nào trong Hỏa Ma Thân, cũng không ai biết vị trí đích thực của thân xác hắn ở đâu ?
- Hảo tiểu tử!
Hỏa Ma Thân quát lên một tiếng, bàn tay bị Phong Phi Vân xuyên thủng liền lại được Hỏa Diễm chữa trị, trở nên hoàn hảo không tổn hao gì. Trên bề mặt bàn tay có Hỏa Diễm ngưng tụ thành áo giáp, lại thêm lớp điện quang quay vòng.
Phong Phi Vân đứng ở giữa trời cao, từ trên cao nhìn xuống.
Vô Địch Thiền Trượng trong tay tổng cộng có khắc sáu sáu ba mươi sáu tòa trận pháp, chúng dựa theo phương thức chồng chéo mà khắc ghi ở bên trong thiền trượng thành tầng tầng lớp lớp. Từ đó chớp động ba mươi sáu vòng ánh sáng tinh mang.
Sau khi dùng Tứ Phẩm Cổ Tu Đan, trong thân thể Phong Phi Vân linh khí cuồn cuộn không dứt, phảng phất có một đám Hỏa Diễm đang thiêu đốt trong đan điền, cung cấp cuồn cuộn không dứt lực lượng cho hắn, khiến cho hắn có thể dẫn động trận pháp trong Vô Địch Thiền Trượng, do đó làm thức tỉnh bộ phận lực lượng trong Vô Địch Thiền Trượng.
Phong Phi Vân dừng bước chân lại mà nói với dáng vẻ kiên định:
- Nếu như nàng không đi ra từ trong hào quang, thì ta tuyệt đối sẽ không rời khỏi đây.
Phong Tiên Tuyết có hơi sửng sốt. Nàng nhìn bóng dáng rắn rỏi của Phong Phi Vân, tay cầm Vô Địch Thiền Trượng mà trong lòng không khỏi run lên.Nàng bật thốt lên:
- Phong... Phi Vân!
-Gì vậy ?
Phong Phi Vân vốn đã mang theo thiền trượng xông về hướng đến Hoàng Nê Cổ Tỉnh. Hắn không muốn lãng phí thời gian ít ỏi nửa canh giờ, nhưng mà vẫn cứ dừng bước chân lại mà xoay người hỏi.
- Tên thật của ta kỳ thật không gọi Phong Tiên Tuyết!
- Thì nàng đã nói vậy mà.
Phong Phi Vân nói.
- Tên đích thực của ta là... Nạp Lan Tuyết Tiên, Tửu Nhục hòa thượng kia kỳ thật...
Nàng tựa hồ còn có muốn nói lời gì. Nhưng mà một tiếng quát lên vang lên từ trên đỉnh đầu nàng, tựa như một đạo Thiên Lôi lđang giáng xuống. Nếu không phải có Nạp Lan Phật Y giúp nàng ngăn cản một bộ phận lực lượng, thì giờ phút này chỉ sợ nàng đều đã bị đánh chết.
- Thì ra Nạp Lan Phật Y lại mặc ở trên người của ngươi, mau giao ra đây cho lão phu.
Trên bầu trời là một đám Hỏa Vân Bôn Lôi ( sấm sét), trong đó hỗn loạn vô cùng vô tận Thiên Lôi. Vô số điện quang chém nhằng nhịt, thật giống như cả thế giới đều bị bao bọc ở trong hỏa quang và điện quang.
Đây không phải một mảnh bầu trời, mà chỉ là một thủ ấn. Chỉ có điều là thủ ấn này thật sự quá lớn, cho nên mới khiến cho hai người có một loại cảm giác cả bầu trời đều biến thành Hỏa Diễm và thần lôi.
Đệ tam Điện Chủ trước đây của Sâm La Điện "Hỏa Đầu Đà", hung ma này đã nhận ra khí tức của Nạp Lan Phật Y, vì vậy bỏ qua không đi công kích Hoàng Nê Cổ Tỉnh, ngược lại xông về hướng bên này.
Một vị Cự Kình ra tay xuất thủ quả nhiên không phải chuyện đùa, một đạo chưởng ấn liền làm cho người ta thấy được ý định giết người vô cùng vô tận.
Phong Tiên Tuyết chưa bao giờ chứng kiến quang cảnh như thế, phật quang trên người bị Hỏa Diễm đốt cho cháy sạch, phảng phất muốn trực tiếp hòa tan nàng thành vũng máu.
- Keng keng !
Vô Địch Thiền Trượng cấp tốc chuyển động, bộc phát ra hào quang vàng chói. Cây thiền trượng Phong Phi Vân cầm trong tay, trên người hắn đột ngột phát ra chiến uy vô cùng vô tận, chiếu thẳng lên trời.
- Sát!
Lão hét lớn một tiếng.
- Rầm!
Phong Phi Vân khí thế như cầu vồng, đằng đằng sát khí, liền như một vị sát thần ra tay. Hắn cầm trong tay "Trường mâu", trực tiếp xuyên thủng đạo chưởng ấn này của Hỏa Đầu Đà, sau đó mang theo lực lượng vô tận xông về hướng bổn tôn của Hỏa Đầu Đà.
Đây là muốn nghịch thiên, một vị tiểu bối thế hệ trẻ tuổi, cũng dám ra tay đấu cùng lão ma đã nổi danh mấy trăm năm !
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Một màn này làm cho tất cả mọi người bị rung động, kinh hãi đến nói không ra lời.
- Tình huống nào đây? Tiểu tử kia là ai? Lại đã đánh tan Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn của Hỏa Đầu Đà. Chẳng lẽ hắn là một thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi !
Một vị trưởng lão của tiên môn cỡ lớn giật mình la lên thành tiếng, lão bị chấn động không nhẹ.
"Chuyển Luân Ma Hỏa Đại Thủ Ấn" chính là một trong mười hai đại tà công của Sâm La Điện, Hỏa Đầu Đà chính là đệ tam Điện Chủ trước đây của Sâm La Điện, được xưng là "Luân Chuyển Vương". Lão đã tu luyện "Luân Chuyển Ma Hỏa Đại Thủ Ấn" tới cảnh giới lô hỏa thuần thanh ( cực kì thuần thục).
Điện chủ mười đại điện Sâm La Điện không có người nào mà không phải là hung ma hơn đời. Hỏa Đầu Đà từ mấy trăm năm trước đã có thể trở thành Điện Chủ một điện trong đó, tu vi của lão cao tới đâu thì có thể nghĩ.
Lão chính là nhân vật mà ngoại trừ cấp bậc Cự Kình ra, không ai có thể địch nổi một chiêu của lão.
Nhưng mà hiện tại thiếu niên mặc cẩm y này lại có khí phách tràn trề, cầm trong tay một cây thiền trượng mà bay vọt trời cao, đã phá vỡ tà công đại pháp mà Hỏa Đầu Đà vẫn lấy làm kiêu ngạo. Mặc dù vẻn vẹn chỉ là xuất một chiêu, nhưng mà cũng đã khiến cho nhiệt huyết mọi người sôi sùng sục theo.
Đây là vương giả trong thế hệ trẻ tuổi đang đối nghịch Cự Kình của thế hệ trước !
- Đó không phải bất cứ một vị nào trong thiên tài cấp bậc Bát Đại Sử Thi. Hắn là phản đồ của Phong gia, Yêu Ma Chi Tử Phong Phi Vân!
Một vị thiếu nữ là thiên kim tiểu thư Đại gia tộc nhìn trời cao mà chiến ý sôi sùng sục, trái tim rung động, mắt nhung không ngừng ràn rụa.
Trưởng lão thứ tám của Phong gia đứng ở trên đỉnh xe đồng, trong tay nắm một quyển sách cổ. Gương mặt vốn lạnh nhạt nho nhã đã trở nên xanh mét, căn bản vô phương lại biểu hiện thong dong.
Một tên tiểu bối tu vi thấp làm thế nào đột nhiên trở nên cường đại như thế, chiến lực coi như so sánh một vị Cự Kình đều không kém nhiều. Chẳng lẽ đây là lực lượng đích thực của Yêu Ma Chi Tử ?
Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn đã hồi phục ?
Đây là sống sờ sờ mà bị bôi mặt a!
Đệ tử phản đồ mà Phong gia đuổi giết khắp nơi, không ngờ lại là một vị thiên tài vô song. Điều này làm cho những lão Tổ tông Phong gia sao mà chịu đựng nổi. Đuổi giết không được, ngược lại còn mang đến cho gia tộc một tên đại địch!
Sắc mặt mỗi một vị đệ tử Phong gia ở đây đều rất khó coi, hào quang của Phong Phi Vân thật sự quá mạnh mẽ, khiến cho bọn họ cảm giác được không còn tồn tại mặt mũi đâu nữa. Chỉ dựa vào một chút tu vi tầm thường của chính mình mà lại còn dám đuổi theo giết hắn, quả thực là tự rước lấy nhục.
- Tích Lý Ba Lạp (Tuôn ra rào rào) !
Hỏa Diễm đang bắn tung tóe, điện quang cũng dồn dập nổ tung!
Mặc dù một mảnh Hỏa Diễm kia cao chừng trăm thước, chỉ ngón tay cũng đã to như cái cột đình. Nhưng mà cái này lại cũng không phải bổn tôn của Hỏa Đầu Đà, mà vẻn vẹn chỉ là Hỏa Diễm ngưng tụ lại thành Hỏa Ma Thân mà thôi.
Bổn tôn Hỏa Đầu Đà kỳ thật nằm ở chỗ nào trong Hỏa Ma Thân, cũng không ai biết vị trí đích thực của thân xác hắn ở đâu ?
- Hảo tiểu tử!
Hỏa Ma Thân quát lên một tiếng, bàn tay bị Phong Phi Vân xuyên thủng liền lại được Hỏa Diễm chữa trị, trở nên hoàn hảo không tổn hao gì. Trên bề mặt bàn tay có Hỏa Diễm ngưng tụ thành áo giáp, lại thêm lớp điện quang quay vòng.
Phong Phi Vân đứng ở giữa trời cao, từ trên cao nhìn xuống.
Vô Địch Thiền Trượng trong tay tổng cộng có khắc sáu sáu ba mươi sáu tòa trận pháp, chúng dựa theo phương thức chồng chéo mà khắc ghi ở bên trong thiền trượng thành tầng tầng lớp lớp. Từ đó chớp động ba mươi sáu vòng ánh sáng tinh mang.
Sau khi dùng Tứ Phẩm Cổ Tu Đan, trong thân thể Phong Phi Vân linh khí cuồn cuộn không dứt, phảng phất có một đám Hỏa Diễm đang thiêu đốt trong đan điền, cung cấp cuồn cuộn không dứt lực lượng cho hắn, khiến cho hắn có thể dẫn động trận pháp trong Vô Địch Thiền Trượng, do đó làm thức tỉnh bộ phận lực lượng trong Vô Địch Thiền Trượng.
Tác giả :
Cửu Đương Gia