Liên Hoa Bảo Giám
Chương 318: Bọ ngựa rình bắt ve sầu, chim sẻ ở phía sau?
Bí pháp có bất đồng, phương pháp triệt ly cũng không giống, lão Fuye trực tiếp bay lên trời, tựa như một làn khói xanh chìm vào trong mây, mặc cho phòng không bộ đội thành St. John lợi hại thế nào, dù có cánh cũng không phát hiện ra thân ảnh của lão.
Chỉ là lão thầm nghĩ trong lòng "Vừa rồi đã từng thấy Steven, không ngoài sở liệu, hắn quả nhiên cũng bị chuyện kinh khủng kia kích động, tinh thần hoảng loạn.... ai, làm sao thì tốt đây?"
- Còn có, hai hảo nhân kia là ai?
Lão Fuye cau mày:
- Dụng Liên Hoa thánh khí thu người sống mang đi... Liên Hoa! Francis hài tử thật sự phi thường thích Liên Hoa, mặc dù hài tử này cũng đủ lý do tới bảo vệ Steven, nhưng điều này không đủ nói rằng người vừa rồi là hắn. Ít nhất hắn không có thực lực đánh bại cửu cấp sơ giai đấu thần.
Vậy phụ tử ba người kia càng cổ quái! Nhất là tráng hán, hắn không cần thánh khí mà dụng nắm tay...
Nắm tay... trong Vẫn Thần ngũ gia, hậu duệ của tinh không chiến thần thật ra am hiểu dụng thân thể đả đấu, không cần thánh khí liền có thể cùng đấu thần có thánh khí tranh phong! Nhưng hậu duệ tinh không đấu thần chịu hạn chế huyết mạch, tuyệt không có khả năng có nữ nhi! Ngoại trừ bọn họ... tựa hồ không có người khác.
Lão Fuye tránh trong đám mây suy tư, mà phụ tử Ted ba người cũng cực nhanh độn thổ mà chạy, rời khỏi phạm vi tử lao, từ một tiểu viện ở thành nam chui lên mặt đất, đôi mắt đẹp của Helen lóe lên không ngừng:
- Susan, ngươi xem động tác cuối cùng của người nọ, dụng Liên Hoa thu thú nhân mang đi, có đúng là nhìn rất quen mắt không?
- Đúng vậy tiểu thư, vừa rồi ta thiếu chút nữa bị dọa chết.
Susan lè lưỡi sợ hãi nói:
- Quả thực là quá giống.
Ted khó hiểu, nhíu mày nói:
- Các ngươi nói gì vậy.
- Cha, còn nhớ kỹ vị thần giả mạo Francis mà ta đã nói chứ? Lần trước tại Thiên Vương sơn, rồi thực nghiệm thất của Phillip! Nữ nhi từng hai lần ngồi trên Liên Hoa của hắn, hơn nữa Liên Hoa thánh khí này tùy ý biến hóa lớn nhỏ, kỳ diệu phi thường! Tựa như người nọ mang thú nhân đi.
- Ngươi muốn nói, những kẻ vừa rồi có thể là ân nhân phái tới?
Ted trầm ngâm nói:
- Rất có thể như thế! Vị thần giả mạo Francis nếu muốn cứu Steven, vậy hắn phái người tới bảo vệ Steven cũng đúng.
Helen gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta hoài nghi người đả thương ta là hậu duệ hoặc đệ tử của ân nhân, bí pháp của bọn họ thật sự quá giống! Nếu không phải thực lực của hắn kém đến mức cha có thể ba chiêu đánh bại, sợ rằng nữ nhi sẽ hoài nghi hắn là vị miện hạ ân nhân của chúng ta.
Ted nhíu mày suy nghĩ:
- Helen, ngươi nghĩ chúng ta có nên đi phó ước không?
Helen lắc lắc đầu, chậm rãi nói:
- Không đi! Chúng ta là vì báo ân mới bảo vệ Steven, không cần phải cùng nhiều người tạo quan hệ, kiếm thêm phiền toái. Dù sao chúng ta còn không thể hoàn toàn xác định thân phận những người đó, bọn họ có mục dích giống chúng ta, nhưng không có nghĩa chúng ta có thể tin tưởng bọn họ.
Thương lượng thỏa đáng, phụ tử ba người lại dịch dung hoá trang, Susan kêu tiểu bằng hữu của nàng giám thị các bộ ngành lớn của Lanning, sưu tầm chứng cớ có lợi cho Steven, nhưng bản thân bọn họ lại thừa dịp đêm tối trực tiếp rời khỏi thành St. John, trốn trong rừng ở ngoại ô.
Rời khỏi tử lao, Đỗ Trần mặc dù nghi hoặc đại ca vì sao lại đột nhiên nổi giận, nhưng có Đỗ Tư chiếu ứng, hắn cũng không đặc biệt lo lắng. Ngự Liên Hoa cùng Dịch Cốt tới địa điểm hội hợp, chuẩn bị cùng hai người đột nhiên xuất hiện, cực hữu có thể trở thành thập cấp cao thủ trợ lực thương nghị chuyện Steven.
Nhưng trong lòng dù sao vẫn không yên tâm chuyện đại ca, lo lắng chuyện tử lao, Đỗ Trần liền dùng thần niệm hỏi Đỗ Tư:
- Đỗ Tư, đại ca ta tới cùng làm sao vậy?
- Ngươi hỏi ta, ta hỏi ai?
Thanh âm Đỗ Tư vẫn vô lại như trước:
- Thân thể Steven vừa rồi không có biến hóa gì, nhưng hắn đột nhiên nổi giận, đây là nguyên nhân phương diện tinh thần, ngươi phải hỏi nha đầu của ngươi, đừng hỏi ngũ ca, he he. Bất quá yên tâm đi, hắn kêu lớn hai tiếng xong thì an ổn.
Đỗ Trần nở nụ cười nhẹ nhàng, cảm giác như một tảng đã lớn trong lòng đã rơi xuống đất, lại hỏi tình hình tử lao.
Ngũ ca nói:
Cũng không có gì lớn, khi bốn tấm tường bảo hộ hạ xuống, từ dưới đất nứt ra mấy động khẩu, chui lên mấy tên bát, cửu cấp đấu thần. Hắc, nhưng thật thích thú... trên vách tường lại chui ra một chiến tranh thánh khí dạng nỏ.
Sách, sách, chiến tranh thánh khí nỗ bắt đầu công kích bao trùm, oa nga, ngoại trừ đại ca ngươi bị tù ở đây, các địa phương khác đều có biến. Trong tình thế này, bọn họ chuẩn bị dùng chiến tranh thánh khí yểm hộ tiến vào.
- Hắc, tiến vào, tiến vào! Ô? Đây là,.... ai nha, má ơi.
Một tiếng kêu, Đỗ Tư cùng Đỗ Trần đang lúc công thông bị đứt đoạn.
- Đỗ Tư, ngũ ca.
Đỗ Trần lập tức kêu lên vài tiếng, nhưng không có tiếng gì đáp lại, hắn thần sắc biến đổi:
- Dịch Cốt, chúng ta quay lại, chỗ đại ca xảy ra chuyện rồi.
Liên Hoa chuyển hướng phi hành, Đỗ Trần khoát tay:
- Không có gì, nếu đã loạn, chúng ta lập tức tới giáo đường, ta cùng Porter đổi chỗ, sau đó chính đại quang minh tiến vào.
Đỗ Trần lòng như có lửa, nếu nói liên lạc của hắn cùng Andy bị chặn đứt, vậy còn có nguyên nhân, dù sao chỉ là liên lạc với thần sủng! Nhưng vừa rồi bị chặt đứt, Đỗ Trần cùng lão ngũ dùng thần niệm trao đổi.
Có thể chặn đứt loại trao đổi này, là lực lượng loại gì a?
Đỗ Trần cấp tốc thao khống Liên Hoa, như tia chớp bay về đại giáo đường thành St. John, khi giáo đường xuất hiện trước mắt Francis, thanh âm Đỗ Tư lại vang lên, liên lạc cuối cùng cũng khôi phục.
Nhưng thanh âm Đỗ Tư phi thường yếu nhược:
- Francis...
- Cám ơn trời đất, ngươi cuối cùng cũng khôi phục, tới cùng xảy ra chuyện gì?
- Cái này... không nói chính xác được. Vừa rồi có một lực lượng cường đại tấn công ta, à không, Steven, bao vây bắt đi Steven, trong nháy mắt, ta cùng Steven như xuyên qua cái gì đó, xuyên qua chấn động thật lớn, làm ngũ ca ta xóc nghiêng ngả, thân thể bị tản ra.
- Ngươi chính là vì bị đánh tan ra mà mới mất liên lạc trong thơi gian ngắn? Đại ca ta sao?
Đỗ Trần khẩn trương, Đỗ Tư bị đánh tan, vậy đại ca thân là ma đấu sĩ cấp thấp, chẳng phải bị chấn động thành bột sao?
Thanh âm Đỗ Tư dừng lại chốc lát, tựa như kiểm tra cái gì đó, thật lâu sau, hắn lại nói:
- Đừng lo đại ca ngươi, hắn không có việc gì, có quản thì quản ngũ ca ngươi đi.
Đại ca không có việc gì là tốt rồi, Đỗ Trần nóng lòng hỏi:
- Ngươi cần ta quản sao? Nói mau, các ngươi đến tột cùng thế nào? Còn trong tử lao chứ?
- Tử lao? Không, chúng ta đang bay.
Đỗ Tư hình như đang phi hành siêu tốc trên cao, thanh âm của hắn liên tục rè nhiễu, nói nửa ngày mới nói rõ tình huống của Steven.
- Có thể biết ngươi cùng đại ca bây giờ bay đi đâu không? Biết là ai bắt các ngươi không...
Đỗ Trần liên tục hỏi nhiều vấn đề, nhưng Đỗ Tư vừa bị hỏi là chẳng biết, chỉ có một đáp án:
- Đừng hỏi nữa, ngũ ca của ngươi không biết trời cao bao nhiêu, bốn phía đều là không phải, ta sao mà biết đi đâu?
Đích xác, vấn đề này có chút khó khăn, Đỗ Tư bị nhốt trong cơ thể Steven, một chút lực công kích cũng không có.
Dặn dò Đỗ Tư tùy thời hồi báo tình huống, Đỗ Trần khó nén nổi kinh ngạc, cười khổ với Dịch Cốt:
- Vừa rồi trong tử lao còn có người khác sao?
Dịch Cốt lắc đầu:
- Những người khác? Không có khả năng. Lúc ấy có chúng ta có ba phong hào đấu thần ở đó, thiên hạ ngoại trừ nhân vật cấp độ Long thần cùng giáo hoàng, cơ hồ không ai có thể đồng thời tránh thoát tai mắt ba người chúng ta! Trừ phi là Bác Bì, Roland, nhưng bọn hắn ở đâu. Thiếu gia, sao vậy.
- Đại ca ta bị bắt đi rồi, hơn nữa ngay khi chúng ta rời đi, vệ sĩ cung Verne nhảy vào tử lao, trong thời gian ngắn như vậy.
Steven bị ai bắt đi, đi đâu? Đỗ Trần giờ phút này căn bản không thể nào tra rõ, bầu trời thành St. John quá rộng lớn, ngay cả ngũ ca đều không phân biệt được tình thế, vậy nói gì là Đỗ Trần.
Nhưng lúc này...
Lão Fuye đang nấp trong một đám mây trên không, trong lòng tính toán chuyện tới phó hội, đột nhiên hắn cảm thấy một cỗ lực lượng từ cách đó không xa xẹt qua, ngẩng đầu nhìn lên, một đoàn vụ khí màu đỏ ẩn hiện, trong đó còn có một bóng người.
Bóng người này phi thường quái dị, đấu thần bình thường khi phi hành đều là thân thể có phi hướng nghiêng về trước, hoặc là bình hành với mặt đất - như vậy mới nhanh nhất, thoải mái nhất! Nhưng người kia trong khi bay lượn lại đứng thẳng, tựa như một phong tranh, phía trước có lực lượng kéo hắn đi.
Steven?
Lão Fuye cả kinh:
- Đáng chết, xem tình hình này... tình huống ta lo lắng nhất cũng đã xảy ra.
Ngắm nhìn thành St. John phía dưới, hắn ngẩng đầu nhìn bóng người, phi thân đuổi theo.
Liên Hoa Bảo Giám
Tác giả :
Du Tạc Bao Tử