Lao Tù Ác Ma
Quyển 2 - Chương 30: Hồi ức – Lần đầu gặp mặt (hạ)
Khuôn mặt Diệp Mạc đẹp đẽ thanh tú, nhìn qua trông giống như một thanh niên non nớt vừa mới tốt nghiệp đại học, trên thân thể toát lên một luồng khí chất tinh khiết mỹ hảo, ở một nơi xa hoa dâm mỹ như Thiên Đường có thể khiến người ta phải sáng mắt lên, có thể là bởi vì điểm này thế nên Diệp Mạc chỉ đang rửa tay liền bị một gã đàn ông bên cạnh nhìn qua khoảng 30, 40 tuổi bụng phệ vẻ mặt dâm đãng cười cười sờ soạng cái mông cậu.
Diệp Mạc giống như bị điện giật nhảy ra khỏi phạm vi gã đàn ông kia chạm đến, trên gương mặt đẹp đẽ lông mày khẽ nhíu lại căm ghét, còn chưa mở miệng nói chuyện đã bị gã đàn ông kia gian xảo xoa cằm mị mị cười nhìn chằm chằm Diệp Mạc nói “Từ khi nào mà Thiên Đường có hàng mới đến vậy kìa, sao tôi lại không biết nhỉ? Chà chà, thực là tốt đến không còn gì để nói” Trong lúc đang nói chuyện, gã đàn ông liếm liếm đầu lưỡi.
Cũn khó trách gã đàn ông có cái suy nghĩ đó, có thể chịu đựng được mức tiêu phí ở Thiên Đường thì đẳng cấp của người đến đây không phải là kẻ giàu sang cũng là người có thân phận cao quý, tóm lại đều là những người có quyền có thế, nhìn Diệp Mạc thân hình nhỏ gầy, trên người lại mặc bộ quần áo thể dục rẻ tiền, tạo hình đơn bạc, rất khó khiến người ta nghĩ cậu cũng là khách đến Thiên Đường tiêu tiền, mà nếu đã không phải là khách thì dĩ nhiên là nhân viên phục vụ ở Thiên Đường, còn như Diệp Mạc ngay cả đồng phục cũng không mặc vậy thì chỉ có thể là “thú nhỏ” trong miệng những vị khách đến đây. Nhìn qua thân thể cậu gầy nhỏ không khỏe mạnh tráng kiện, vậy đối tượng phục vụ của cậu dĩ nhiên không phải là những phú bà kia, chỉ có… (Jian: ý là em nó nhỏ nhắn thế này làm sao phục vụ mấy bà nội được, chỉ có thể phục vụ mấy ba nội già dê hoy =)))
Diệp Mạc nghe không hiểu được ý tứ trong lời gã đàn ông kia, nhưng nhìn gã đàn ông trước mắt này có vẻ khỏe mạnh tráng kiện to lớn hơn hẳn cậu, đang xác định giờ mà cậu có nói lý cũng vô dụng thế nên Diệp Mạc quyết đoán xoay người hướng ra phía cửa đi ra ngoài, Tần Thiên vẫn còn đang ở bên ngoài chờ cậu ra, nếu trễ quá thì đành phải để anh ấy đêm nay tiếp tục “bị đói”.
Diệp Mạc vừa mới chuyển người, gã đàn ông kia liền nhanh chóng đi đến trước mặt Diệp Mạc, một cánh tay phì thô vươn ra chắn ngang trước người Diệp Mạc, cười híp mắt nhìn chằm chằm Diệp Mạc, nhìn khuôn mặt thuần khiết của Diệp Mạc đến cái cổ trắng nõn, gã đàn ông nuốt một ngụm nước bọt khẽ cười nói “Thật là một vưu vật, nói đi, chơi cậu một đêm cần bao nhiêu?”
Diệp Mạc cuối cùng đã rõ ràng rồi, đối phương đã hiểu lầm cậu là loại đó, tuy rằng trong lòng rất tức giận, nhưng Diệp Mạc vẫn rất kiên trì giải thích “Tiên sinh ngài lầm rồi, tôi chỉ là một khách hàng ở nơi này mà thôi.”
Gã đàn ông nhìn lại Diệp Mạc đánh giá từ đầu đến chân thêm lần nữa, xác định Diệp Mạc nhìn qua thực sự chả có chút gì là công tử nhà giàu, hèn hạ nở nụ cười “Mấy cậu trai ở nơi này đúng là chỉ có một cách câu dẫn khách, mục đích đều là để tăng giá lên, nhìn cậu vận khí không tệ, lão tử đồng ý tăng giá lên gấp ba” Gã đàn ông hào phóng nói, trong lòng thì thầm nghĩ đêm nay sẽ dùng đồ chơi gì để hành hạ vưu vật trước mắt. Món đồ càng hoàn mỹ đẹp đẽ bao nhiêu lại càng kích thích nội tâm kẻ ác muốn tàn phá nó bấy nhiêu.
Diệp Mạc lại giải thích rồi lạnh lùng thấp giọng nói tiếng xin lỗi, muốn rời đi khỏi gã đàn ông bên cạnh, kết quả lại bị hắn ta một phát bắt được cổ tay.
“Mẹ nó, là điếm còn muốn giữ thể diện? Sao hả? Muốn tăng giá nữa à?” Gã đàn ông thay đổi nét mặt, ánh mắt hung hãn trừng trừng nhìn Diệp Mạc, một cánh tay khác vươn tới muốn lột quần áo Diệp Mạc ra ngay lập tức “Lão tử hôm nay muốn ở đây liền làm, tao con mẹ nó ngược lại muốn xem mày có xứng với cái giá này không!”
Diệp Mạc thực sự hoàn toàn sợ hãi rồi, lúc này cậu mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, lúc này trong nhà vệ sinh lại chẳng có ai cả, bản thân cậu lại thân đan lực bạc (chân íu tay mềm =))), còn gã đàn ông mập mạp chết bầm trước mắt này miệng toàn mùi rượu, nhất định sẽ nhân dịp lợi dụng sức rượu mà giải quyết cậu tại chỗ.
Đều là đàn ông với nhau, tự nhiên biết rõ tử huyệt trên người đối phương, Diệp Mạc trước hết mạnh mẽ cắn vào cánh tay gã đàn ông một cái, sau đó dùng hết sức lên cước thục mạnh vào hạ thân gã đàn ông một phát, có lẽ là vì căng thẳng nên lên gối hơi bị lệch mà đá vào đùi gã đàn ông, mặc dù lực sát thương không lớn, nhưng Diệp Mạc nhân lúc gã đàn ông đang đau đớn mà buông lỏng, trong nháy bắt từ bên trong cầm cố của gã đàn ông mà trốn thoát, không nói thêm gì nữa liền chạy tông ra cửa, chỉ bằng cái tướng to lớn của gã thôi, Diệp Mạc liền biết đây tuyệt đối không phải là kẻ cậu nên dùng lực đấu đá cùng.
Vừa mới chạy ra khỏi nhà vệ sinh, chỉ nghe “Đùng” một tiếng vang trầm thấp, Diệp Mạc cảm thấy khuôn mặt của mình đau đớn một hồi, xương mũi sắp bị đụng gãy luôn rồi, nếu không xác định thứ mình va phải là lồng ngực của một người đàn ông, Diệp Mạc thật sự nghĩ mình gặp vật cản gì đó rồi…
Diệp Mạc giống như bị điện giật nhảy ra khỏi phạm vi gã đàn ông kia chạm đến, trên gương mặt đẹp đẽ lông mày khẽ nhíu lại căm ghét, còn chưa mở miệng nói chuyện đã bị gã đàn ông kia gian xảo xoa cằm mị mị cười nhìn chằm chằm Diệp Mạc nói “Từ khi nào mà Thiên Đường có hàng mới đến vậy kìa, sao tôi lại không biết nhỉ? Chà chà, thực là tốt đến không còn gì để nói” Trong lúc đang nói chuyện, gã đàn ông liếm liếm đầu lưỡi.
Cũn khó trách gã đàn ông có cái suy nghĩ đó, có thể chịu đựng được mức tiêu phí ở Thiên Đường thì đẳng cấp của người đến đây không phải là kẻ giàu sang cũng là người có thân phận cao quý, tóm lại đều là những người có quyền có thế, nhìn Diệp Mạc thân hình nhỏ gầy, trên người lại mặc bộ quần áo thể dục rẻ tiền, tạo hình đơn bạc, rất khó khiến người ta nghĩ cậu cũng là khách đến Thiên Đường tiêu tiền, mà nếu đã không phải là khách thì dĩ nhiên là nhân viên phục vụ ở Thiên Đường, còn như Diệp Mạc ngay cả đồng phục cũng không mặc vậy thì chỉ có thể là “thú nhỏ” trong miệng những vị khách đến đây. Nhìn qua thân thể cậu gầy nhỏ không khỏe mạnh tráng kiện, vậy đối tượng phục vụ của cậu dĩ nhiên không phải là những phú bà kia, chỉ có… (Jian: ý là em nó nhỏ nhắn thế này làm sao phục vụ mấy bà nội được, chỉ có thể phục vụ mấy ba nội già dê hoy =)))
Diệp Mạc nghe không hiểu được ý tứ trong lời gã đàn ông kia, nhưng nhìn gã đàn ông trước mắt này có vẻ khỏe mạnh tráng kiện to lớn hơn hẳn cậu, đang xác định giờ mà cậu có nói lý cũng vô dụng thế nên Diệp Mạc quyết đoán xoay người hướng ra phía cửa đi ra ngoài, Tần Thiên vẫn còn đang ở bên ngoài chờ cậu ra, nếu trễ quá thì đành phải để anh ấy đêm nay tiếp tục “bị đói”.
Diệp Mạc vừa mới chuyển người, gã đàn ông kia liền nhanh chóng đi đến trước mặt Diệp Mạc, một cánh tay phì thô vươn ra chắn ngang trước người Diệp Mạc, cười híp mắt nhìn chằm chằm Diệp Mạc, nhìn khuôn mặt thuần khiết của Diệp Mạc đến cái cổ trắng nõn, gã đàn ông nuốt một ngụm nước bọt khẽ cười nói “Thật là một vưu vật, nói đi, chơi cậu một đêm cần bao nhiêu?”
Diệp Mạc cuối cùng đã rõ ràng rồi, đối phương đã hiểu lầm cậu là loại đó, tuy rằng trong lòng rất tức giận, nhưng Diệp Mạc vẫn rất kiên trì giải thích “Tiên sinh ngài lầm rồi, tôi chỉ là một khách hàng ở nơi này mà thôi.”
Gã đàn ông nhìn lại Diệp Mạc đánh giá từ đầu đến chân thêm lần nữa, xác định Diệp Mạc nhìn qua thực sự chả có chút gì là công tử nhà giàu, hèn hạ nở nụ cười “Mấy cậu trai ở nơi này đúng là chỉ có một cách câu dẫn khách, mục đích đều là để tăng giá lên, nhìn cậu vận khí không tệ, lão tử đồng ý tăng giá lên gấp ba” Gã đàn ông hào phóng nói, trong lòng thì thầm nghĩ đêm nay sẽ dùng đồ chơi gì để hành hạ vưu vật trước mắt. Món đồ càng hoàn mỹ đẹp đẽ bao nhiêu lại càng kích thích nội tâm kẻ ác muốn tàn phá nó bấy nhiêu.
Diệp Mạc lại giải thích rồi lạnh lùng thấp giọng nói tiếng xin lỗi, muốn rời đi khỏi gã đàn ông bên cạnh, kết quả lại bị hắn ta một phát bắt được cổ tay.
“Mẹ nó, là điếm còn muốn giữ thể diện? Sao hả? Muốn tăng giá nữa à?” Gã đàn ông thay đổi nét mặt, ánh mắt hung hãn trừng trừng nhìn Diệp Mạc, một cánh tay khác vươn tới muốn lột quần áo Diệp Mạc ra ngay lập tức “Lão tử hôm nay muốn ở đây liền làm, tao con mẹ nó ngược lại muốn xem mày có xứng với cái giá này không!”
Diệp Mạc thực sự hoàn toàn sợ hãi rồi, lúc này cậu mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, lúc này trong nhà vệ sinh lại chẳng có ai cả, bản thân cậu lại thân đan lực bạc (chân íu tay mềm =))), còn gã đàn ông mập mạp chết bầm trước mắt này miệng toàn mùi rượu, nhất định sẽ nhân dịp lợi dụng sức rượu mà giải quyết cậu tại chỗ.
Đều là đàn ông với nhau, tự nhiên biết rõ tử huyệt trên người đối phương, Diệp Mạc trước hết mạnh mẽ cắn vào cánh tay gã đàn ông một cái, sau đó dùng hết sức lên cước thục mạnh vào hạ thân gã đàn ông một phát, có lẽ là vì căng thẳng nên lên gối hơi bị lệch mà đá vào đùi gã đàn ông, mặc dù lực sát thương không lớn, nhưng Diệp Mạc nhân lúc gã đàn ông đang đau đớn mà buông lỏng, trong nháy bắt từ bên trong cầm cố của gã đàn ông mà trốn thoát, không nói thêm gì nữa liền chạy tông ra cửa, chỉ bằng cái tướng to lớn của gã thôi, Diệp Mạc liền biết đây tuyệt đối không phải là kẻ cậu nên dùng lực đấu đá cùng.
Vừa mới chạy ra khỏi nhà vệ sinh, chỉ nghe “Đùng” một tiếng vang trầm thấp, Diệp Mạc cảm thấy khuôn mặt của mình đau đớn một hồi, xương mũi sắp bị đụng gãy luôn rồi, nếu không xác định thứ mình va phải là lồng ngực của một người đàn ông, Diệp Mạc thật sự nghĩ mình gặp vật cản gì đó rồi…
Tác giả :
Cáp Khiếm Huynh