Lão Bản
Quyển 2 - Chương 32
“Lão bản, hôm nay cho em cơ hội lập công chuộc tội được không?”
Khác ngày thường toàn là từ người yêu chủ đạo, hôm nay tôi đặc biệt ân cần kéo quần áo y, nhìn tinh tráng eo, cơ ngực co dãn rắn chắc, ngó xuống ── nuốt nuốt nước miếng, là sáu khối cơ bụng cho dù tôi luyện cả đời cũng luyện không ra.
Tay rốt cuộc kiềm chế không trụ hướng về người y động tay động chân, như là lửa gần rơm không thể vãn hồi.
“…Em nghĩ muốn làm sao để lập công chuộc tội?” Lão bản bắt đầu thở dốc, chắc vì động tác trúc trắc của tôi khơi mào tình dục của y.
“Lão bản, anh đã muốn một ngày một đêm không ngủ đi?” Tôi càng tích cực, một nửa cũng là đau lòng y mệt, cho nên liền ấn y ngã xuống giường, nói: “Hôm nay em sẽ phục vụ dịch vụ special cho anh!”
Nắm cằm tôi, y nói: “Được, cho em một cơ hội biểu hiện…”
Thấy dục vọng của y đã muốn dâng trào đứng thẳng, tôi đối y cười dâm tà, đưa tay nắm trụ nó đưa lấy ngậm vào miệng, đầu lưỡi tại trên chóp đỉnh qua lại khẽ liếm.
“Thụy Thụy!”
Lão bản hoảng sợ, bởi vì y chưa một lần nào yêu cầu tôi dùng miệng phục vụ, nhưng lại thay tôi làm rất nhiều lần, cho nên tôi biết cảm giác kia có bao nhiêu thoải mái, huống hồ ngậm đồ vật chính mình cũng có một tay, nên không cần ai dạy cũng biết nên làm sao khiến y kích thích làm sao ma đến y cảm thụ được cảm giác tiêu hồn thực cốt.
Trầm thấp thở dốc đầy mùi tình dục từ trong miệng người yêu dật xuất, y nhắm lại ánh mắt hưởng thụ loại cực hạn khoái hoạt mà tôi chưa bao giờ cho y nếm qua này, bàn tay to bắt lấy tóc tôi, khi thì vuốt ve khi thì kiềm giữ, cổ vũ tôi tiếp tục.
Nhìn y thoải mái như thế, tôi cũng tăng lên tự tin, phun ra nuốt vào càng sâu, sau lại cảm thấy lặp lại đơn điệu động tác như vậy thực nhàm chán, dứt khoát liền đem thứ này xem như ly kem đến ăn.
Nhớ rõ trong phim ảnh Châu Tinh Trì ăn mì ăn liền có năm chữ diễn tả là “Thổi, ngậm, hút, liếm, khóa”, hôm nay mượn hoa hiến phật thử dùng một chút, đổi thành “Thổi, ngậm, hút, liếm, nuốt”.
Đầu tiên thổi mạnh ── tỉnh lược bước đi này, bởi vì chưa cần tôi động thủ thì lão bản đã bắt đầu, bất ngờ trực tiếp tiến vào bước thứ hai.
“Lão bản, anh không ngồi yên còn chộn rộn gì thế? Đều đỉnh đến yết hầu của em…” Những lời miêu tả này là được nói ra trong trạng huống mồm miệng không rõ.
“Đang ăn cái gì thì không cần nói chuyện…” Y căn bản nghe không rõ ràng lắm tôi nói gì, chỉ bắt lấy đầu tôi, khiến mình tiến vào càng sâu.
Đáng giận, lúc này cư nhiên dám dạy tôi lễ nghi bàn ăn, được, xem tôi đem tuyệt kĩ ăn kem đã khổ luyện nhiều năm của mình lấy ra, lại hút lại liếm, chỉ dùng vào miệng, không cần dùng tay…
Cảm giác đến động tác của lão bản tăng lên, đồ vật trong miệng cũng nháy mắt trở nên càng sưng to cứng rắn lên, rồi nghe y thô trọc gầm nhẹ một tiếng, một cỗ nóng cháy mạnh mẽ bắn đầy trong miệng.
Tôi buông ra, ngửa đầu nhìn y, y cũng nhìn tôi, tiếp theo tôi bĩu môi đem đồ vật trong miệng đều nuốt hết, sáp sáp trơn trơn dính dính, cũng không khó ăn.
Người yêu nhẹ nhàng suyễn khí, thật khó được, đây là lần đầu tiên y bị tôi bức đến bỏ giáp đầu hàng.
“Thụy Thụy, em…em lúc nào học trộm… mà lợi hại như thế…” Y tà liếc tôi, bởi vì dục vọng khuynh tiết mà không giấu được biểu tình thỏa mãn.
“Kính nhờ, em dù chưa ăn qua thịt heo cũng từng nhìn thấy heo chạy được không!” Hướng trên người y trờ tới, nói: “Ở nhà Đại Nhất phim Mỹ phim Nhật quá trời, nữ nhân vật chính trong phim trước khi ra trận đều sẽ giúp nam chính một lần…”
Lão bản không nói, hiển nhiên còn tại hưởng thụ dư vị vừa rồi.
Tôi ghé vào trên người y, cười meo meo hỏi: “Lão bản, thực thoải mái đi, xem ra anh thực vừa lòng phục vụ đặc biệt của hôm nay…”
Y rất nhanh liền khôi phục tinh lực, nghiêng người đem tôi đặt ở dưới thân, đồng dạng tà ác vô cùng nói: “Đương nhiên thoải mái, cho nên anh quyết định có qua có lại một chút…”
“A, không cần… Anh không phải mệt chết sao… A…” Tôi lập trường bạc nhược cự tuyệt tại trong miệng lưỡi thuần thục của y đột nhiên ngừng lại, chỉ còn lại có tràn đầy dục hỏa cùng với rên rỉ vô lực…
Sự sau, lão bản ôm chặt tôi nói: “Thụy Thụy, vừa rồi em hầu hạ anh thật thoải mái, sau khi về nhà lại đến một lần.”
Lão bà đều mở miệng yêu cầu, làm lão công nào có đạo lý không đồng ý? Cho nên tôi hăng hái đối y nói: “Được, trở về nhất định uy anh ăn no!”
Thấy tôi vui vẻ không giống bình thường, lão bản nhịn không được hỏi: “Tâm tình em sao tốt vậy?”
“Lão bản, cho tới hôm nay em mới biết được chỗ tốt khi dùng miệng có không ít đâu! Đầu tiên, thắt lưng không mỏi lưng không đau, có thể hành động như thường, hơn nữa mông cũng sẽ không đau đau, em còn nghe nói tinh dịch của nam nhân có rất nhiều protein, ăn hết có thể dưỡng nhan mỹ dung, bổ sung thể lực 〈 Bội Bội: đừng tin vào những gì không có căn cứ. 〉.”
“Còn có?” Lão bản nghiên đầu, mỉm cười nghe tôi tiếp tục liệt kê.
“… Có vài nơi cho rằng khẩu giao có thể giúp người ta trở thành chân chính khí phách nam nhân, giống như ở Papua New Guinea, những chàng trai trẻ sẽ giúp nam nhân lớn tuổi khẩu giao, lấy mới mẻ tinh tử giúp chính mình sớm trở thành nam tử hán…”
Tôi thao thao bất tuyệt nói đến những tri thức từng đọc được.
“… Ăn nhiều vài lần, nói không chừng em sẽ có thể trở thành nam tử khí khái giống như anh vậy…” Mặt lưu nước miếng tôi cười nói.
“Nói quỷ gì đó!” Y gõ trán tôi: “Nếu nhiều chỗ tốt như vậy, sau này mỗi ngày đều đến vài lần chắc cũng không có vấn đề gì ha?”
“Không…” Đang tính vỗ ngực cam đoan, ngẫm lại lại thấy không đúng, ý của y có phải hay không sau này chỉ cần y động dục thì có thể tùy thời tùy chỗ đem mình nắm đi độc hại một phen?
“Không được, lão bản anh không phải người bình thường, nếu cứ mỗi lần động dục em đều phải đến phục vụ, mười Thạch Thụy cũng chịu không nổi…” Tôi cẩn thận nói: “… Vẫn là…Như bình thường là tốt rồi…”
“Anh liền xem lý do cự tuyệt của em coi như là một loại khen ngợi đi!” Y hôn vào tai tôi nói nhỏ.
Quay đầu nhìn lại ngày trước, từ lúc cùng y quen biết cho đến khi cùng một chỗ, nhiều lần xảy ra nhiều việc, mỗi một sự kiện đều khiến chúng tôi càng chặt chẽ liên kết cùng nhau, giờ phút này vành tai và tóc mai chạm vào nhau, thật không có tâm trạng để ý hôm nay ngày mai sẽ ra sao a…
Một năm mới rất nhanh sẽ đến.
Khác ngày thường toàn là từ người yêu chủ đạo, hôm nay tôi đặc biệt ân cần kéo quần áo y, nhìn tinh tráng eo, cơ ngực co dãn rắn chắc, ngó xuống ── nuốt nuốt nước miếng, là sáu khối cơ bụng cho dù tôi luyện cả đời cũng luyện không ra.
Tay rốt cuộc kiềm chế không trụ hướng về người y động tay động chân, như là lửa gần rơm không thể vãn hồi.
“…Em nghĩ muốn làm sao để lập công chuộc tội?” Lão bản bắt đầu thở dốc, chắc vì động tác trúc trắc của tôi khơi mào tình dục của y.
“Lão bản, anh đã muốn một ngày một đêm không ngủ đi?” Tôi càng tích cực, một nửa cũng là đau lòng y mệt, cho nên liền ấn y ngã xuống giường, nói: “Hôm nay em sẽ phục vụ dịch vụ special cho anh!”
Nắm cằm tôi, y nói: “Được, cho em một cơ hội biểu hiện…”
Thấy dục vọng của y đã muốn dâng trào đứng thẳng, tôi đối y cười dâm tà, đưa tay nắm trụ nó đưa lấy ngậm vào miệng, đầu lưỡi tại trên chóp đỉnh qua lại khẽ liếm.
“Thụy Thụy!”
Lão bản hoảng sợ, bởi vì y chưa một lần nào yêu cầu tôi dùng miệng phục vụ, nhưng lại thay tôi làm rất nhiều lần, cho nên tôi biết cảm giác kia có bao nhiêu thoải mái, huống hồ ngậm đồ vật chính mình cũng có một tay, nên không cần ai dạy cũng biết nên làm sao khiến y kích thích làm sao ma đến y cảm thụ được cảm giác tiêu hồn thực cốt.
Trầm thấp thở dốc đầy mùi tình dục từ trong miệng người yêu dật xuất, y nhắm lại ánh mắt hưởng thụ loại cực hạn khoái hoạt mà tôi chưa bao giờ cho y nếm qua này, bàn tay to bắt lấy tóc tôi, khi thì vuốt ve khi thì kiềm giữ, cổ vũ tôi tiếp tục.
Nhìn y thoải mái như thế, tôi cũng tăng lên tự tin, phun ra nuốt vào càng sâu, sau lại cảm thấy lặp lại đơn điệu động tác như vậy thực nhàm chán, dứt khoát liền đem thứ này xem như ly kem đến ăn.
Nhớ rõ trong phim ảnh Châu Tinh Trì ăn mì ăn liền có năm chữ diễn tả là “Thổi, ngậm, hút, liếm, khóa”, hôm nay mượn hoa hiến phật thử dùng một chút, đổi thành “Thổi, ngậm, hút, liếm, nuốt”.
Đầu tiên thổi mạnh ── tỉnh lược bước đi này, bởi vì chưa cần tôi động thủ thì lão bản đã bắt đầu, bất ngờ trực tiếp tiến vào bước thứ hai.
“Lão bản, anh không ngồi yên còn chộn rộn gì thế? Đều đỉnh đến yết hầu của em…” Những lời miêu tả này là được nói ra trong trạng huống mồm miệng không rõ.
“Đang ăn cái gì thì không cần nói chuyện…” Y căn bản nghe không rõ ràng lắm tôi nói gì, chỉ bắt lấy đầu tôi, khiến mình tiến vào càng sâu.
Đáng giận, lúc này cư nhiên dám dạy tôi lễ nghi bàn ăn, được, xem tôi đem tuyệt kĩ ăn kem đã khổ luyện nhiều năm của mình lấy ra, lại hút lại liếm, chỉ dùng vào miệng, không cần dùng tay…
Cảm giác đến động tác của lão bản tăng lên, đồ vật trong miệng cũng nháy mắt trở nên càng sưng to cứng rắn lên, rồi nghe y thô trọc gầm nhẹ một tiếng, một cỗ nóng cháy mạnh mẽ bắn đầy trong miệng.
Tôi buông ra, ngửa đầu nhìn y, y cũng nhìn tôi, tiếp theo tôi bĩu môi đem đồ vật trong miệng đều nuốt hết, sáp sáp trơn trơn dính dính, cũng không khó ăn.
Người yêu nhẹ nhàng suyễn khí, thật khó được, đây là lần đầu tiên y bị tôi bức đến bỏ giáp đầu hàng.
“Thụy Thụy, em…em lúc nào học trộm… mà lợi hại như thế…” Y tà liếc tôi, bởi vì dục vọng khuynh tiết mà không giấu được biểu tình thỏa mãn.
“Kính nhờ, em dù chưa ăn qua thịt heo cũng từng nhìn thấy heo chạy được không!” Hướng trên người y trờ tới, nói: “Ở nhà Đại Nhất phim Mỹ phim Nhật quá trời, nữ nhân vật chính trong phim trước khi ra trận đều sẽ giúp nam chính một lần…”
Lão bản không nói, hiển nhiên còn tại hưởng thụ dư vị vừa rồi.
Tôi ghé vào trên người y, cười meo meo hỏi: “Lão bản, thực thoải mái đi, xem ra anh thực vừa lòng phục vụ đặc biệt của hôm nay…”
Y rất nhanh liền khôi phục tinh lực, nghiêng người đem tôi đặt ở dưới thân, đồng dạng tà ác vô cùng nói: “Đương nhiên thoải mái, cho nên anh quyết định có qua có lại một chút…”
“A, không cần… Anh không phải mệt chết sao… A…” Tôi lập trường bạc nhược cự tuyệt tại trong miệng lưỡi thuần thục của y đột nhiên ngừng lại, chỉ còn lại có tràn đầy dục hỏa cùng với rên rỉ vô lực…
Sự sau, lão bản ôm chặt tôi nói: “Thụy Thụy, vừa rồi em hầu hạ anh thật thoải mái, sau khi về nhà lại đến một lần.”
Lão bà đều mở miệng yêu cầu, làm lão công nào có đạo lý không đồng ý? Cho nên tôi hăng hái đối y nói: “Được, trở về nhất định uy anh ăn no!”
Thấy tôi vui vẻ không giống bình thường, lão bản nhịn không được hỏi: “Tâm tình em sao tốt vậy?”
“Lão bản, cho tới hôm nay em mới biết được chỗ tốt khi dùng miệng có không ít đâu! Đầu tiên, thắt lưng không mỏi lưng không đau, có thể hành động như thường, hơn nữa mông cũng sẽ không đau đau, em còn nghe nói tinh dịch của nam nhân có rất nhiều protein, ăn hết có thể dưỡng nhan mỹ dung, bổ sung thể lực 〈 Bội Bội: đừng tin vào những gì không có căn cứ. 〉.”
“Còn có?” Lão bản nghiên đầu, mỉm cười nghe tôi tiếp tục liệt kê.
“… Có vài nơi cho rằng khẩu giao có thể giúp người ta trở thành chân chính khí phách nam nhân, giống như ở Papua New Guinea, những chàng trai trẻ sẽ giúp nam nhân lớn tuổi khẩu giao, lấy mới mẻ tinh tử giúp chính mình sớm trở thành nam tử hán…”
Tôi thao thao bất tuyệt nói đến những tri thức từng đọc được.
“… Ăn nhiều vài lần, nói không chừng em sẽ có thể trở thành nam tử khí khái giống như anh vậy…” Mặt lưu nước miếng tôi cười nói.
“Nói quỷ gì đó!” Y gõ trán tôi: “Nếu nhiều chỗ tốt như vậy, sau này mỗi ngày đều đến vài lần chắc cũng không có vấn đề gì ha?”
“Không…” Đang tính vỗ ngực cam đoan, ngẫm lại lại thấy không đúng, ý của y có phải hay không sau này chỉ cần y động dục thì có thể tùy thời tùy chỗ đem mình nắm đi độc hại một phen?
“Không được, lão bản anh không phải người bình thường, nếu cứ mỗi lần động dục em đều phải đến phục vụ, mười Thạch Thụy cũng chịu không nổi…” Tôi cẩn thận nói: “… Vẫn là…Như bình thường là tốt rồi…”
“Anh liền xem lý do cự tuyệt của em coi như là một loại khen ngợi đi!” Y hôn vào tai tôi nói nhỏ.
Quay đầu nhìn lại ngày trước, từ lúc cùng y quen biết cho đến khi cùng một chỗ, nhiều lần xảy ra nhiều việc, mỗi một sự kiện đều khiến chúng tôi càng chặt chẽ liên kết cùng nhau, giờ phút này vành tai và tóc mai chạm vào nhau, thật không có tâm trạng để ý hôm nay ngày mai sẽ ra sao a…
Một năm mới rất nhanh sẽ đến.
Tác giả :
Lâm Bội