Lãnh Thiếu Theo Đuổi Vợ
Chương 5: Chuyện sai
Ngày thứ hai đi làm chỉ có mười người, vừa vặn mỗi người hai thước vuông, người hoàn bức tranh sớm rút lui. Chúc Nhan ở thời điểm cơm trưa tới.
“Đi ra ngoài ăn cơm.” Anh chưa từng có nói lời thừa.
“Chúc tiên sinh, tôi cùng ngài không giống nhau, tôi còn có công việc, còn phải nuôi sống mình. Ngài để cho tôi một con đường sống có được hay không?” Cả người đều mỏi mệt tinh thần An Ninh đã không chịu nổi mà cùng Chúc Nhan cải cọ.
“Em đi theo anh, căn bản không cần suy nghĩ những thứ này.” Chúc Nhan nói rất đương nhiên.
“Tôi và anh không thể nào.” An Ninh tùy tiện tìm một chỗ khuất ngồi xuống, mở hộp cơm ra, từ từ ăn cơm. Chúc Nhan cũng không nói chuyện, chẳng qua là đứng ở bên cạnh cô nhìn cô nuốt từng miếng từng miếng xuống.
Lúc An Ninh hoàn thành xong công việc của mình, đã là xế chiều ba giờ rồi. Đến chỗ tài vụ lấy tiền lương sau cùng Trương Khôn từ biệt, lại bị Chúc Nhan kéo đến hội sở U Lan.
Đồng dạng ghế lô đồng dạng người, không đồng dạng là mùi vị nước trà.
Chúc Nhan cái gì cũng không nói, lẳng lặng mà uống trà. Chịu không nổi chính là An Ninh. Bất quá lần này An Ninh cũng không nóng nảy, công việc mới bất kể nói như thế nào cũng phải bắt đầu từ buổi sáng ngày mai. Đã có hoàn cảnh tốt như vậy cùng bậc trà thượng đẳng như vậy, cô dứt khoát coi như là buông lỏng cho mình.
Ở lần trước người đàn ông tiên phong đạo cốt đã tới tới nơi này tặng trà một lần, giới thiệu nói là nữ sĩ chuyên dụng nuôi dưỡng dung nhan, trà lài tăng thêm bổ huyết. An Ninh rất nể tình mà uống một chén, cũng không có cảm thụ đặc thù gì. Chẳng qua là, không nhiều lắm, cô đột nhiên cảm thấy toàn thân nóng, cực kỳ buồn bực.
“Điều hòa có phải ngừng hay không?” An Ninh nhịn không được lấy tay mà quơ làm quạt gió lên trên mặt.
“Báo cáo An tiểu thư, điều hòa rất tốt ,20 độ.” Nhân viên phục vụ bên cạnh nhanh chóng nhìn thoáng qua điều hòa hoạt động bình thường mà trả lời.
“Có thể hay không phiền toái anh đem nhiệt độ điều hòa chỉnh thấp một số?” An Ninh cảm giác mình nóng thần chí có chút không rõ.
“Này –” Nhân viên phục vụ nhận được Chúc Nhan ngầm đồng ý sau mới động thủ chỉnh nhiệt độ.
“Tại sao nóng như vậy? Phòng vệ sinh ở chỗ nào?” An Ninh muốn dùng nước lạnh hạ mình một chút.
“Chỗ này. Mời An tiểu thư.” Thì ra là trong ghế lô thậm chí có phòng vệ sinh độc lập, cánh cửa rất bí mật, ở phía sau bồn hoa.
“Chúc tiên sinh,ông chủ kêu tôi chuyển cáo với anh, đây là một chút tâm ý của ông ấy. Tôi liền không quấy rầy.” Nhân viên phục vụ đem một cái thẻ phòng đặt ở trong tay Chúc Nhan, cúi đầu lui ra ngoài.
Nếu như nói lúc này Chúc Nhan còn chưa hiểu đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi nhìn đến sắc mặt hồng nhuận ánh mắt mê ly của An Ninh, anh hoàn toàn hiểu. Bình trà lài kia có vấn đề.
“Chúc tiên sinh…… Tôi thật khó chịu, có thể hay không mượn nước lạnh nơi này tắm?” An Ninh không biết tại sao mình như vậy, cảm giác sâu trong nội tâm mình giống như là có một đoàn ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Cô đang khát vọng thứ gì đó, rồi lại không biết đến tột cùng khát vọng cái gì. Chẳng qua là cảm thấy trống không mà muốn chết, toàn thân nóng rang. Biết rất rõ ràng ở nơi trong phòng vệ sinh ghế lô này tắm rửa là không sáng suốt, nhưng mà cô đã chịu không được rồi. Nước lạnh, cô phải dùng nước lạnh ngâm mình một chút.
“An Ninh……” Chúc Nhan nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, anh không muốn động thủ nhanh như vậy . Chẳng qua là, An Ninh cơ hồ bằng một loại tư thái mị hoặc trêu chọc đứng ở trước mặt anh, anh nhịn không được vươn tay vuốt ve trên mặt ửng hồng của An Ninh.
“Ừ……” An Ninh không tự chủ được mà ở lòng bàn tay hơi lạnh của Chúc Nhan mà chà chà, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Tiếng thở dài này hoàn toàn đốt Chúc Nhan. Anh một tay vuốt ve mặt An Ninh, tay kia hung hăng mà đem cô ôm ở trong lòng ngực của mình, để hai người trong lúc này không lưu một chút khe hở.
“Buông…… ra…” An Ninh đã bị dược vật làm tâm trí mê mẩn, một chút lý trí duy nhất đã tan rả một chút.
“Không buông.” Chúc Nhan hung hăng mà xoa An Ninh mềm nhũn không có xương, tựa hồ muốn đem cô nhu vào trong thân thể của mình.
“Ân…… buông… Buông ra…… Khốn kiếp……” An Ninh dùng một tia lý trí cuối cùng còn sót lại mà đấu tranh cùng dục vọng.
“Thật đẹp……” Chúc Nhan nhìn khuôn mặt An Ninh mê ly gần trong gang tấc. Anh mãnh liệt để An Ninh tựa vào trên tường, gắt gao dùng thân thể của anh mà chống đỡ ở trên người cô, hai cái tay di chuyển, một chút một chút vuốt ve dung nhan động tình của An Ninh. Anh một chút một chút sáp đến An Ninh, cảm thụ được hơi thở cô hào hển cùng anh ồ ồ hô hấp cảm giác lần lượt thay đổi chung một chỗ.
An Ninh đã hoàn toàn bị dược vật khống chế tâm trí, hai tay cô ở lưng Chúc Nhan vuốt ve loạn xạ. Hành động này của cô không thể nghi ngờ là trạng thái hai người bây giờ như lửa cháy đổ thêm dầu. Chúc Nhan rốt cục nhịn không được, hung hăng hôn đôi môi An Ninh khẽ mở ra.
Một cái tình mật ý loạn, một cái nhiệt huyết sôi trào, bất đắc dĩ hai người trong cuộc đều là tay mới, hôn đến nhiệt tình có thừa, nhưng không có cách thức. Cho dù là như vậy, hai người như cũ hôn đến khó chia lìa. Cuối cùng lúc Chúc Nhan tàn nhẫn rời khỏi môi An Ninh, An Ninh còn chưa bỏ mà cắn môi dưới của anh một cái làm cho Chúc Nhan lần nữa ép môi xuống, lại là một cái hôn sâu nóng bỏng kéo dài.
Cuối cùng vẫn là Chúc Nhan còn có một chút lý trí tồn tại đình chỉ điều này làm cho máu huyết người sôi trào mà hôn cùng vuốt ve, cầm lấy tấm thảm trên ghế sa lon bao bọc lấy An Ninh quần áo không chỉnh tề, lấy tư thế ôm công chúa nhanh chóng vọt tới cửa thang máy, hoàn hảo thang máy tới rất kịp thời, bên trong không còn người. Chúc Nhan hung hăng dán tại kim loại trên vách tường lạnh như băng, cố gắng khiến mình tạm thời lạnh xuống. Nhưng mà An Ninh vẫn vùi đầu ở trong cổ của anh, dưới sự khống chế của dược vật vô ý thức mà vươn ra cái lưỡi nóng ướt, nhẹ nhàng liếm cắn.
Chúc Nhan ngừng thở, động cũng không dám động, sợ mình tại một khắc mà bộc phát. Mười mấy giây ngắn ngủn, ở trong mắt Chúc Nhan như dài mười mấy thế kỷ như vậy. Thật vất vả đến giữa cửa, lúc Chúc Nhan quét thẻ, tay đều là run rẩy . Đi vào gian phòng, không còn kịp đi tới bên giường, Chúc Nhan vào cửa đã đem An Ninh chống đỡ ở trên ván cửa dày, giống như dã thú hôn hít lấy môi của cô, cổ gáy của cô, xương quai xanh của cô……
Lúc một đường đi tới trên giường, trên người hai người cũng đã …rồi. Chúc Nhan cố gắng điều khiển động tác của mình ôn nhu mà đem An Ninh trắng noãn đặt ở trên giường, sau đó cúi người xuống……
“Đi ra ngoài ăn cơm.” Anh chưa từng có nói lời thừa.
“Chúc tiên sinh, tôi cùng ngài không giống nhau, tôi còn có công việc, còn phải nuôi sống mình. Ngài để cho tôi một con đường sống có được hay không?” Cả người đều mỏi mệt tinh thần An Ninh đã không chịu nổi mà cùng Chúc Nhan cải cọ.
“Em đi theo anh, căn bản không cần suy nghĩ những thứ này.” Chúc Nhan nói rất đương nhiên.
“Tôi và anh không thể nào.” An Ninh tùy tiện tìm một chỗ khuất ngồi xuống, mở hộp cơm ra, từ từ ăn cơm. Chúc Nhan cũng không nói chuyện, chẳng qua là đứng ở bên cạnh cô nhìn cô nuốt từng miếng từng miếng xuống.
Lúc An Ninh hoàn thành xong công việc của mình, đã là xế chiều ba giờ rồi. Đến chỗ tài vụ lấy tiền lương sau cùng Trương Khôn từ biệt, lại bị Chúc Nhan kéo đến hội sở U Lan.
Đồng dạng ghế lô đồng dạng người, không đồng dạng là mùi vị nước trà.
Chúc Nhan cái gì cũng không nói, lẳng lặng mà uống trà. Chịu không nổi chính là An Ninh. Bất quá lần này An Ninh cũng không nóng nảy, công việc mới bất kể nói như thế nào cũng phải bắt đầu từ buổi sáng ngày mai. Đã có hoàn cảnh tốt như vậy cùng bậc trà thượng đẳng như vậy, cô dứt khoát coi như là buông lỏng cho mình.
Ở lần trước người đàn ông tiên phong đạo cốt đã tới tới nơi này tặng trà một lần, giới thiệu nói là nữ sĩ chuyên dụng nuôi dưỡng dung nhan, trà lài tăng thêm bổ huyết. An Ninh rất nể tình mà uống một chén, cũng không có cảm thụ đặc thù gì. Chẳng qua là, không nhiều lắm, cô đột nhiên cảm thấy toàn thân nóng, cực kỳ buồn bực.
“Điều hòa có phải ngừng hay không?” An Ninh nhịn không được lấy tay mà quơ làm quạt gió lên trên mặt.
“Báo cáo An tiểu thư, điều hòa rất tốt ,20 độ.” Nhân viên phục vụ bên cạnh nhanh chóng nhìn thoáng qua điều hòa hoạt động bình thường mà trả lời.
“Có thể hay không phiền toái anh đem nhiệt độ điều hòa chỉnh thấp một số?” An Ninh cảm giác mình nóng thần chí có chút không rõ.
“Này –” Nhân viên phục vụ nhận được Chúc Nhan ngầm đồng ý sau mới động thủ chỉnh nhiệt độ.
“Tại sao nóng như vậy? Phòng vệ sinh ở chỗ nào?” An Ninh muốn dùng nước lạnh hạ mình một chút.
“Chỗ này. Mời An tiểu thư.” Thì ra là trong ghế lô thậm chí có phòng vệ sinh độc lập, cánh cửa rất bí mật, ở phía sau bồn hoa.
“Chúc tiên sinh,ông chủ kêu tôi chuyển cáo với anh, đây là một chút tâm ý của ông ấy. Tôi liền không quấy rầy.” Nhân viên phục vụ đem một cái thẻ phòng đặt ở trong tay Chúc Nhan, cúi đầu lui ra ngoài.
Nếu như nói lúc này Chúc Nhan còn chưa hiểu đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, nhưng sau khi nhìn đến sắc mặt hồng nhuận ánh mắt mê ly của An Ninh, anh hoàn toàn hiểu. Bình trà lài kia có vấn đề.
“Chúc tiên sinh…… Tôi thật khó chịu, có thể hay không mượn nước lạnh nơi này tắm?” An Ninh không biết tại sao mình như vậy, cảm giác sâu trong nội tâm mình giống như là có một đoàn ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Cô đang khát vọng thứ gì đó, rồi lại không biết đến tột cùng khát vọng cái gì. Chẳng qua là cảm thấy trống không mà muốn chết, toàn thân nóng rang. Biết rất rõ ràng ở nơi trong phòng vệ sinh ghế lô này tắm rửa là không sáng suốt, nhưng mà cô đã chịu không được rồi. Nước lạnh, cô phải dùng nước lạnh ngâm mình một chút.
“An Ninh……” Chúc Nhan nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, anh không muốn động thủ nhanh như vậy . Chẳng qua là, An Ninh cơ hồ bằng một loại tư thái mị hoặc trêu chọc đứng ở trước mặt anh, anh nhịn không được vươn tay vuốt ve trên mặt ửng hồng của An Ninh.
“Ừ……” An Ninh không tự chủ được mà ở lòng bàn tay hơi lạnh của Chúc Nhan mà chà chà, từ trong cổ họng phát ra một tiếng thở dài thỏa mãn.
Tiếng thở dài này hoàn toàn đốt Chúc Nhan. Anh một tay vuốt ve mặt An Ninh, tay kia hung hăng mà đem cô ôm ở trong lòng ngực của mình, để hai người trong lúc này không lưu một chút khe hở.
“Buông…… ra…” An Ninh đã bị dược vật làm tâm trí mê mẩn, một chút lý trí duy nhất đã tan rả một chút.
“Không buông.” Chúc Nhan hung hăng mà xoa An Ninh mềm nhũn không có xương, tựa hồ muốn đem cô nhu vào trong thân thể của mình.
“Ân…… buông… Buông ra…… Khốn kiếp……” An Ninh dùng một tia lý trí cuối cùng còn sót lại mà đấu tranh cùng dục vọng.
“Thật đẹp……” Chúc Nhan nhìn khuôn mặt An Ninh mê ly gần trong gang tấc. Anh mãnh liệt để An Ninh tựa vào trên tường, gắt gao dùng thân thể của anh mà chống đỡ ở trên người cô, hai cái tay di chuyển, một chút một chút vuốt ve dung nhan động tình của An Ninh. Anh một chút một chút sáp đến An Ninh, cảm thụ được hơi thở cô hào hển cùng anh ồ ồ hô hấp cảm giác lần lượt thay đổi chung một chỗ.
An Ninh đã hoàn toàn bị dược vật khống chế tâm trí, hai tay cô ở lưng Chúc Nhan vuốt ve loạn xạ. Hành động này của cô không thể nghi ngờ là trạng thái hai người bây giờ như lửa cháy đổ thêm dầu. Chúc Nhan rốt cục nhịn không được, hung hăng hôn đôi môi An Ninh khẽ mở ra.
Một cái tình mật ý loạn, một cái nhiệt huyết sôi trào, bất đắc dĩ hai người trong cuộc đều là tay mới, hôn đến nhiệt tình có thừa, nhưng không có cách thức. Cho dù là như vậy, hai người như cũ hôn đến khó chia lìa. Cuối cùng lúc Chúc Nhan tàn nhẫn rời khỏi môi An Ninh, An Ninh còn chưa bỏ mà cắn môi dưới của anh một cái làm cho Chúc Nhan lần nữa ép môi xuống, lại là một cái hôn sâu nóng bỏng kéo dài.
Cuối cùng vẫn là Chúc Nhan còn có một chút lý trí tồn tại đình chỉ điều này làm cho máu huyết người sôi trào mà hôn cùng vuốt ve, cầm lấy tấm thảm trên ghế sa lon bao bọc lấy An Ninh quần áo không chỉnh tề, lấy tư thế ôm công chúa nhanh chóng vọt tới cửa thang máy, hoàn hảo thang máy tới rất kịp thời, bên trong không còn người. Chúc Nhan hung hăng dán tại kim loại trên vách tường lạnh như băng, cố gắng khiến mình tạm thời lạnh xuống. Nhưng mà An Ninh vẫn vùi đầu ở trong cổ của anh, dưới sự khống chế của dược vật vô ý thức mà vươn ra cái lưỡi nóng ướt, nhẹ nhàng liếm cắn.
Chúc Nhan ngừng thở, động cũng không dám động, sợ mình tại một khắc mà bộc phát. Mười mấy giây ngắn ngủn, ở trong mắt Chúc Nhan như dài mười mấy thế kỷ như vậy. Thật vất vả đến giữa cửa, lúc Chúc Nhan quét thẻ, tay đều là run rẩy . Đi vào gian phòng, không còn kịp đi tới bên giường, Chúc Nhan vào cửa đã đem An Ninh chống đỡ ở trên ván cửa dày, giống như dã thú hôn hít lấy môi của cô, cổ gáy của cô, xương quai xanh của cô……
Lúc một đường đi tới trên giường, trên người hai người cũng đã …rồi. Chúc Nhan cố gắng điều khiển động tác của mình ôn nhu mà đem An Ninh trắng noãn đặt ở trên giường, sau đó cúi người xuống……
Tác giả :
Hoa Điền Bắc