Lăng Nhiễm Trọng Sinh
Chương 38
Trữ Nhiễm rất sớm liền tỉnh lại, bên cạnh giường không có ai. Đi ra khỏi phòng ngủ, Thiệu Khải Long đã thay một bộ quần áo ngồi ở trên sô pha.
“Ngươi như thế nào dậy sớm như vậy?”
Thiệu Khải Long mỉm cười nói: “Tỉnh liền ngủ không được, còn ngươi sao không ngủ thêm chút nữa?”
Trữ Nhiễm nâng thắt lưng đi tới, lười biếng tựa vào trên người hắn: “Ngủ no rồi.”
“Tiểu Nhiễm!”
“Ân? Làm sao vậy?”
Thiệu Khải Long do dự một lát: “Tổng công ty bên kia có chút việc, ta muốn trở về xử lý một chút.”
Trữ Nhiễm sửng sốt: “Kia, vậy ngươi khi nào thì trở về?”
Trong lời nói mang theo một tia không nỡ, làm cho Thiệu Khải Long cảm thấy tâm thực ấm: “Ta sẽ mau chóng xử lý tốt, ngươi ngoan ngoãn ở đây chờ ta, được không?”
“Nga ~~ được rồi.”
Trữ Nhiễm vẫn đưa hắn đến sân bay, Thiệu Khải Long lôi kéo bàn tay nhỏ bé của hắn thật lâu không muốn buông ra: “Tiểu Nhiễm, ta yêu ngươi!”
Trữ Nhiễm trái tim đập nhanh vài nhịp, nghiêng ở khóe môi hắn hôn một chút: “Ta chờ ngươi!”
Đôi môi vừa ly khai, Thiệu Khải Long lại mạnh mẽ đưa hắn ôm vào trong lòng, nụ hôn nóng bỏng đoạt đi dưỡng khí của Trữ Nhiễm, bọn họ hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của những người chung quanh nghị luận, giống như trong tầm mắt của nhau chỉ có đối phương, giống như toàn bộ thế giới chỉ còn lại có thân ảnh người kia. Ai cũng không biết Thiệu Khải Long là mang theo tâm tình như thế nào lên máy bay……
Kia sau một đoạn thời gian, Thiệu Khải Long mỗi ngày đều gọi một cuộc điện thoại cho Trữ Nhiễm, hai người tán gẫu điện thoại với nhau một lần đến vài giờ, chỉ là Thiệu Khải Long tựa hồ luôn bề bộn nhiều việc, vẫn không thể trở lại.
Trữ Nhiễm vượt qua một đoạn thời gian rất là nhàm chán. Chỉ có thời điểm nhìn thấy Lăng Phong Hải, hắn mới có thể khôi phục tinh thần, công ty hai nhà hợp tác cũng đã muốn chính thức bắt đầu, Lăng Phong Hải phụ trách hạng mục này thường xuyên phải chạy đến văn phòng Trữ Nhiễm báo cáo công tác tiến trình. Thuận tiện cũng muốn cảm thụ một chút ý tứ ánh mắt không rõ cảm xúc cùng ngôn ngữ của Trữ Nhiễm.
Trữ Nhiễm cũng từng nghĩ tới, buông tha trả thù đối với hắn, nhưng là tảng đá lớn đè nặng lên tâm lý vô luận như thế nào cũng không đẩy ra được, mỗi lần nhớ lại một màn năm đó đều làm cho hắn cảm thấy toàn thân đau buồn vô cùng, đau đến không thể hô hấp, nếu không bắt hắn trả đại giới, thật sự cảm thấy chết cũng không thể nhắm mắt. Hai người tiếp xúc càng lâu, hận ý trong tâm Trữ Nhiễm lại càng nặng, mỗi lần thấy Lăng Phong Hải luôn luôn có một loại xúc động muốn đem hắn thiên đao vạn trảm.
Ngày đó chấm dứt công tác, Trữ Nhiễm cùng Lăng Phong Hải cùng nhau đi ra khỏi công ty, chính là nhìn thấy một thiếu niên tựa vào trên ô tô Lăng Phong Hải, tuy rằng cách nhau hơi xa, những Trữ Nhiễm vẫn là nhận ra người nọ, đúng là ca ca của chính mình: Lăng Hạo.
Lăng Hạo thấy phụ thân đi ra vội vàng vẫy tay: “Ba.”
“Ngươi như thế nào ở chỗ này?”
Lăng Hạo cười hắc hắc: “Đi ngang qua mà thôi, vừa lúc thấy xe của ngươi, ba, ngươi công việc xong rồi sao? Hai ta cùng nhau về nhà?”
Trữ Nhiễm mỉm cười đánh giá Lăng Hạo, hắn cùng chính mình hiện tại tuổi tác giống nhau, so với chính mình cao hơn rất nhiều, thoạt nhìn như ánh mặt trời soái khí: “Lăng tiên sinh, hắn chính là đại nhi tử của ngươi?”
“Phải, hắn là con ta Lăng Hạo…… Tiểu Hạo, vị này là Trữ tổng.”
Hai người bắt tay: “Còn đang đi học?”
“Ân, ta học cấp ba.”
Trữ Nhiễm nhìn hắn trong chốc lát đột nhiên đối Lăng Phong Hải nói một câu nói: “Nếu tiểu nhi tử của ngươi vẫn còn, hẳn là cũng học cấp hai đi?”
Lăng Phong Hải bị lời nói của hắn làm cho sửng sốt, có chút không được tự nhiên gục đầu xuống, Trữ Nhiễm cười lạnh một tiếng ngồi vào bên trong xe của mình: “Lăng tiên sinh, ngày mai gặp.”
Lăng Hạo bước lại chỗ phụ thân: “Ba, hắn như thế nào biết chuyện của đệ đệ?”
“Nga, cùng hắn đề cập qua một lần, về nhà đi.” Lăng Phong Hải tâm lý rất không thoải mái, cùng Trữ Nhiễm tiếp xúc trong khoảng thời gian này, hắn cơ hồ mỗi ngày đều vô tình lẫn cố ý nhắc tới chuyện của Lăng Nhiễm, mỗi lần vừa nói xong đều cảm thấy tâm lý nặng trĩu.
Mà tâm lý Trữ Nhiễm so với hắn còn khó chịu hơn, nếu chính mình đã tâm ngoan không do dự trả thù hắn, trong tâm lại vẫn có chút không đành lòng, thế cho nên sự tình kéo dài lâu như vậy.
“Trữ thiếu gia, hiện tại muốn đi đâu?”
“Ta mời các ngươi ăn cơm.”
Các bảo vệ cười hắc hắc: “Cám ơn thiếu gia.”
Thiệu Khải Long không ở bên cạnh, Trữ Nhiễm rất ít khi chính mình ăn ở khách sạn, luôn tùy tiện kêu bên ngoài mang chút thức ăn nhanh đến liền giải quyết xong một bữa cơm, một ngày sinh hoạt phí năm mươi đồng tiền vậy là đủ rồi. Hôm nay nói mời khách vẫn là lần đầu tiên. Mấy người vào đến gian phòng yên tĩnh của một nhà hàng khách sạn, Trữ Nhiễm đem thực đơn cấp cho bảo vệ, chính mình gọi hai dĩa thức ăn chay.
Mọi người ăn đến một nửa, Trữ Nhiễm buông chiếc đũa do dự một chút: “Ta muốn hỏi các ngươi một vấn đề.”
“Trữ thiếu gia, vấn đề gì?”
Trữ Nhiễm nhìn vài người phía trước, tuổi trung bình đã đều là hơn ba mươi tuổi, có người đã lập gia đình, Trữ Nhiễm chỉ vào một bảo vệ đã làm cha hỏi: “Tỷ như, ta nói là tỷ như, tỷ như có một ngày hài tử của ngươi bị thương, về sau cả đời đều phải dựa vào người khác chiếu cố mới có thể sinh hoạt, vậy ngươi sẽ vứt bỏ hắn sao?”
“Đương nhiên sẽ không, đừng nói là bị thương tật, cho dù là hoàn toàn bị tàn phế, ta cũng sẽ dưỡng hắn cả đời.” Lời này nói rất lớn, đem người chung quanh đều nghe thấy.
Trữ Nhiễm phất tay: “Ta chỉ là nêu một ví dụ thôi.”
Một bảo vệ cau mày nói: “Con cái có khả năng vứt bỏ cha mẹ, thê tử khả năng vứt bỏ trượng phu, nhưng chỉ có cha mẹ vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ con cái của chính mình. Đương nhiên cũng có vài cá biệt ngoại lệ.”
Trữ Nhiễm đồng ý gật gật đầu: “Tỷ như nói có một tiểu nam hài, bị người hại thực thê thảm, không có hai chân, mất đi một cánh tay, lại bị cắt luôn đầu lưỡi, hắn luôn luôn chờ đợi cha mẹ tới cứu hắn, đợi rất nhiều năm, kết quả có một ngày hắn thật sự thấy phụ thân của chính mình, phụ thân kia cũng nhận ra hắn, nhưng là cuối cùng người phụ thân đó lại đối đãi với hắn giống như người xa lạ, cả nhận thức cũng không chịu nhận thức hắn, các ngươi cảm thấy dưới loại tình huống này, nam hài kia hẳn là nên hận phụ thân của mình sao?”
Bảo vệ phân vân ngừng chiếc đũa trong tay: “Trữ thiếu gia, ngươi không phải nói chuyện thật đi?”
“Trước đừng quan tâm thiệt giả, đổi thành là ngươi, các ngươi sẽ làm sao?”
“Nếu như là ta, ta nhất định sẽ hận.”
Mấy người khác cũng gật gật đầu: “Phụ thân như vậy khẳng định là sợ nhi tử tàn phế sẽ liên lụy chính mình, rất vô tình. Nếu là ta, ta khẳng định hận chết hắn.”
“Trữ thiếu gia, nhìn biểu tình của ngươi sẽ không nói đều là chuyện thật đi?”
Trữ Nhiễm thở dài: “Xem như đi.”
“Kia, nam hài nhi kia sau đó thế nào?”
Trữ Nhiễm dừng đũa, thản nhiên nói: “Chết.”
Người bên cạnh Thiệu Khải Long tuy rằng thoạt nhìn đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt, bất quá trong tâm lại đều thực thiện lương, không muốn nghe những sự việc thương tâm, vừa nghe Trữ Nhiễm nói, một đám đều trầm mặc không lên tiếng, chung quanh bị một mảnh không khí áp lực bao phủ, mấy người này đều giỏi về quan sát ngôn từ cử chỉ, đều xem ra lời Trữ Nhiễm nói là sự thật, bởi vì kia đôi mắt đã muốn dần dần đỏ, hai tròng mắt đen bóng bị một tầng hơi nước bao quanh, việc này mặc dù không có khả năng là hắn tự mình trải qua, lại khẳng định là hắn tận mắt nhìn thấy.
Trữ Nhiễm vuốt vuốt cái mũi, nguyên lành nuốt mấy miếng đồ ăn. Một đêm này nhất định sẽ thực dài!
Sau ngày ấy, Lăng Phong Hải phát hiện thái độ Trữ Nhiễm đối với hắn đột nhiên chuyển biến tốt, nói chuyện cũng khách khí, ánh mắt nhìn mình cũng khôi phục bình thường. Đối với loại thay đổi này, Lăng Phong Hải hoàn toàn không thể lý giải, bất quá hắn không khó xử mình tự nhiên là tốt lắm rồi, bởi vì công tác thường xuyên phải tiếp xúc, nếu luôn lo lắng đề phòng sẽ không thoải mái.
Không thích ăn cơm ở cửa hàng, Trữ Nhiễm dần dần thành khách quen của Lăng gia, Triệu Bình luôn cảm thấy Trữ Nhiễm thực thân thiết, thường xuyên làm một ít đồ ăn ngon mời hắn về nhà ăn cơm. Mà Lăng Hạo cùng độ tuổi, tựa hồ cũng cùng Trữ Nhiễm hợp tính nhau. Thời gian lâu dần, Lăng Phong Hải cũng phát hiện Trữ Nhiễm người này kỳ thật khá tốt, một chút tính xấu cũng không có. Dần dần đối với hắn cũng buông xuống phòng bị. Dù sao chỉ là một hài tử chưa đến mười tám, trước kia khả năng hai người trong lúc đó có chút hiểu lầm nên mới không có biện pháp hiểu biết lẫn nhau.
Trữ Nhiễm càng nhiều thời điểm thường thích cùng Triệu Bình đứng ở phòng bếp, giúp nàng một tay, hoặc cùng Lăng Hạo tâm sự những chuyện cộng đồng, nhưng rất hiếm nói chuyện phiếm cùng Lăng Phong Hải.
“Trữ tổng, thích ăn đồ ăn gì nhất?”
“Ta? Ta thích ăn nhất sườn nướng do ma ma làm.”
Triệu Bình động tác thái rau chợt dừng lại, ngừng một hồi lâu mới nhẹ giọng nói: “Tiểu nhi tử của ta cũng thích nhất ăn sườn nướng do ta làm.”
“Ngươi nhớ hắn sao?”
“Hài tử chính mình, như thế nào lại không nhớ?”
Trữ Nhiễm nghiêng đầu ở trên Tây trang sờ soạng khóe mắt, yên lặng dùng tay tách cho xong mấy miếng tỏi kia. Triệu Bình thái đồ ăn xong, xoay người mở tủ lạnh lấy ra một túi sườn đông cứng, ngâm trong nước để làm tan băng.
“Trữ tổng, nơi này khói rất nhiều, ngài vẫn là ra phòng khách đi, bằng không Âu phục sẽ dơ.”
“Không có việc gì, mới trước đây ta cũng thích cùng ma ma đứng ở phòng bếp.”
Triệu Bình ngẩng đầu dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, tổng cảm thấy đứa nhỏ này dường như giống một người. Buổi tối ngày đó, thời điểm ăn cơm Triệu Bình cố ý đem sườn nướng bày ra trước mặt Trữ Nhiễm, nhìn hắn ăn một khối lại một khối, tâm lý đột nhiên có cảm giác ấm áp.
Trữ Nhiễm ở trên công việc giúp Lăng Phong Hải rất nhiều thứ, mỗi lần cùng với Đế khải lão tổng họp, cũng thuận tiện tán thưởng một chút Lăng Phong Hải, biểu hiện công tác xuất sắc. Những người khác trong Đế khải trong hiệp đàm luôn sẽ xuất hiện vấn đề này nọ, mà đến Lăng Phong Hải luôn có thể thuận lợi tiến hành xong. Điều này làm cho Đế khải lão tổng rất là vừa lòng, liên tục mấy tháng Lăng Phong Hải đều cầm rất nhiều tiền thưởng.
Chuyện tốt hàng năm có, năm nay tựa hồ đặc biệt nhiều, Lăng Phong Hải gần đây một đoạn thời gian dường như thực gặp may mắn, thông qua bằng hữu hỗ trợ mua cổ phiếu làm cho hắn trúng một mớ tiền lớn, sau hắn lại bỏ một khoản tiền đầu tư mua càng nhiều cổ phiếu để trúng nhiều hơn.
Ai ngờ vào lúc này đã xảy ra một sự kiện không tưởng được, cổ phiếu công ty Trữ Nhiễm hướng tập đoàn Đế khải đầu tư vào biến mất không tung tích, Đế khải lão tổng rất tức giận triệu tập toàn thể nhân viên tài vụ trắng đêm không ngủ tiến hành kiểm tra. Ai cũng không nghĩ tới cuối cùng vấn đề thế nhưng nằm ở trên người quản lí tài vụ Lăng Phong Hải, theo căn cứ chính xác từ ngân hàng, tài khoản Lăng Phong Hải có một đoạn thời gian được gửi vào một lượng lớn tiền mặt, sau đó lại toàn bộ chuyển đi. Hơn nữa thời gian cùng số lượng vừa lúc tất cả đều trùng hợp, làm cho người ta không muốn nghi ngờ cũng không được.
Ở công ty làm quản lí tài vụ tám năm, tự nhiên là rất được lão tổng tin nhiệm, Lăng Phong Hải làm người chính trực, trên công việc chưa bao giờ xảy ra sai lầm, cho nên lão tổng không vội vã kết luận, cho hắn một lần cơ hội chứng minh trong sạch. Lăng Phong Hải vội vàng đem sự tình đã trải qua hướng lão tổng toàn bộ kể lại một lần.
“Ngươi nói tiền kia là ngươi trúng cổ phiếu, có thể có nhân chứng?”
“Bằng hữu ta có thể chứng minh, tiền cổ phiếu trúng được hắn đều chuyển vào tài khoản của ta.”
“Hảo, ngươi cho bằng hữu kia ra mặt chứng nhận một chút.”
“Có thể.” Lăng Phong Hải vội vàng lấy ra di động, nhấn số điện thoại bằng hữu kia: “Thực xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi không có thật!”
“Ngươi như thế nào dậy sớm như vậy?”
Thiệu Khải Long mỉm cười nói: “Tỉnh liền ngủ không được, còn ngươi sao không ngủ thêm chút nữa?”
Trữ Nhiễm nâng thắt lưng đi tới, lười biếng tựa vào trên người hắn: “Ngủ no rồi.”
“Tiểu Nhiễm!”
“Ân? Làm sao vậy?”
Thiệu Khải Long do dự một lát: “Tổng công ty bên kia có chút việc, ta muốn trở về xử lý một chút.”
Trữ Nhiễm sửng sốt: “Kia, vậy ngươi khi nào thì trở về?”
Trong lời nói mang theo một tia không nỡ, làm cho Thiệu Khải Long cảm thấy tâm thực ấm: “Ta sẽ mau chóng xử lý tốt, ngươi ngoan ngoãn ở đây chờ ta, được không?”
“Nga ~~ được rồi.”
Trữ Nhiễm vẫn đưa hắn đến sân bay, Thiệu Khải Long lôi kéo bàn tay nhỏ bé của hắn thật lâu không muốn buông ra: “Tiểu Nhiễm, ta yêu ngươi!”
Trữ Nhiễm trái tim đập nhanh vài nhịp, nghiêng ở khóe môi hắn hôn một chút: “Ta chờ ngươi!”
Đôi môi vừa ly khai, Thiệu Khải Long lại mạnh mẽ đưa hắn ôm vào trong lòng, nụ hôn nóng bỏng đoạt đi dưỡng khí của Trữ Nhiễm, bọn họ hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của những người chung quanh nghị luận, giống như trong tầm mắt của nhau chỉ có đối phương, giống như toàn bộ thế giới chỉ còn lại có thân ảnh người kia. Ai cũng không biết Thiệu Khải Long là mang theo tâm tình như thế nào lên máy bay……
Kia sau một đoạn thời gian, Thiệu Khải Long mỗi ngày đều gọi một cuộc điện thoại cho Trữ Nhiễm, hai người tán gẫu điện thoại với nhau một lần đến vài giờ, chỉ là Thiệu Khải Long tựa hồ luôn bề bộn nhiều việc, vẫn không thể trở lại.
Trữ Nhiễm vượt qua một đoạn thời gian rất là nhàm chán. Chỉ có thời điểm nhìn thấy Lăng Phong Hải, hắn mới có thể khôi phục tinh thần, công ty hai nhà hợp tác cũng đã muốn chính thức bắt đầu, Lăng Phong Hải phụ trách hạng mục này thường xuyên phải chạy đến văn phòng Trữ Nhiễm báo cáo công tác tiến trình. Thuận tiện cũng muốn cảm thụ một chút ý tứ ánh mắt không rõ cảm xúc cùng ngôn ngữ của Trữ Nhiễm.
Trữ Nhiễm cũng từng nghĩ tới, buông tha trả thù đối với hắn, nhưng là tảng đá lớn đè nặng lên tâm lý vô luận như thế nào cũng không đẩy ra được, mỗi lần nhớ lại một màn năm đó đều làm cho hắn cảm thấy toàn thân đau buồn vô cùng, đau đến không thể hô hấp, nếu không bắt hắn trả đại giới, thật sự cảm thấy chết cũng không thể nhắm mắt. Hai người tiếp xúc càng lâu, hận ý trong tâm Trữ Nhiễm lại càng nặng, mỗi lần thấy Lăng Phong Hải luôn luôn có một loại xúc động muốn đem hắn thiên đao vạn trảm.
Ngày đó chấm dứt công tác, Trữ Nhiễm cùng Lăng Phong Hải cùng nhau đi ra khỏi công ty, chính là nhìn thấy một thiếu niên tựa vào trên ô tô Lăng Phong Hải, tuy rằng cách nhau hơi xa, những Trữ Nhiễm vẫn là nhận ra người nọ, đúng là ca ca của chính mình: Lăng Hạo.
Lăng Hạo thấy phụ thân đi ra vội vàng vẫy tay: “Ba.”
“Ngươi như thế nào ở chỗ này?”
Lăng Hạo cười hắc hắc: “Đi ngang qua mà thôi, vừa lúc thấy xe của ngươi, ba, ngươi công việc xong rồi sao? Hai ta cùng nhau về nhà?”
Trữ Nhiễm mỉm cười đánh giá Lăng Hạo, hắn cùng chính mình hiện tại tuổi tác giống nhau, so với chính mình cao hơn rất nhiều, thoạt nhìn như ánh mặt trời soái khí: “Lăng tiên sinh, hắn chính là đại nhi tử của ngươi?”
“Phải, hắn là con ta Lăng Hạo…… Tiểu Hạo, vị này là Trữ tổng.”
Hai người bắt tay: “Còn đang đi học?”
“Ân, ta học cấp ba.”
Trữ Nhiễm nhìn hắn trong chốc lát đột nhiên đối Lăng Phong Hải nói một câu nói: “Nếu tiểu nhi tử của ngươi vẫn còn, hẳn là cũng học cấp hai đi?”
Lăng Phong Hải bị lời nói của hắn làm cho sửng sốt, có chút không được tự nhiên gục đầu xuống, Trữ Nhiễm cười lạnh một tiếng ngồi vào bên trong xe của mình: “Lăng tiên sinh, ngày mai gặp.”
Lăng Hạo bước lại chỗ phụ thân: “Ba, hắn như thế nào biết chuyện của đệ đệ?”
“Nga, cùng hắn đề cập qua một lần, về nhà đi.” Lăng Phong Hải tâm lý rất không thoải mái, cùng Trữ Nhiễm tiếp xúc trong khoảng thời gian này, hắn cơ hồ mỗi ngày đều vô tình lẫn cố ý nhắc tới chuyện của Lăng Nhiễm, mỗi lần vừa nói xong đều cảm thấy tâm lý nặng trĩu.
Mà tâm lý Trữ Nhiễm so với hắn còn khó chịu hơn, nếu chính mình đã tâm ngoan không do dự trả thù hắn, trong tâm lại vẫn có chút không đành lòng, thế cho nên sự tình kéo dài lâu như vậy.
“Trữ thiếu gia, hiện tại muốn đi đâu?”
“Ta mời các ngươi ăn cơm.”
Các bảo vệ cười hắc hắc: “Cám ơn thiếu gia.”
Thiệu Khải Long không ở bên cạnh, Trữ Nhiễm rất ít khi chính mình ăn ở khách sạn, luôn tùy tiện kêu bên ngoài mang chút thức ăn nhanh đến liền giải quyết xong một bữa cơm, một ngày sinh hoạt phí năm mươi đồng tiền vậy là đủ rồi. Hôm nay nói mời khách vẫn là lần đầu tiên. Mấy người vào đến gian phòng yên tĩnh của một nhà hàng khách sạn, Trữ Nhiễm đem thực đơn cấp cho bảo vệ, chính mình gọi hai dĩa thức ăn chay.
Mọi người ăn đến một nửa, Trữ Nhiễm buông chiếc đũa do dự một chút: “Ta muốn hỏi các ngươi một vấn đề.”
“Trữ thiếu gia, vấn đề gì?”
Trữ Nhiễm nhìn vài người phía trước, tuổi trung bình đã đều là hơn ba mươi tuổi, có người đã lập gia đình, Trữ Nhiễm chỉ vào một bảo vệ đã làm cha hỏi: “Tỷ như, ta nói là tỷ như, tỷ như có một ngày hài tử của ngươi bị thương, về sau cả đời đều phải dựa vào người khác chiếu cố mới có thể sinh hoạt, vậy ngươi sẽ vứt bỏ hắn sao?”
“Đương nhiên sẽ không, đừng nói là bị thương tật, cho dù là hoàn toàn bị tàn phế, ta cũng sẽ dưỡng hắn cả đời.” Lời này nói rất lớn, đem người chung quanh đều nghe thấy.
Trữ Nhiễm phất tay: “Ta chỉ là nêu một ví dụ thôi.”
Một bảo vệ cau mày nói: “Con cái có khả năng vứt bỏ cha mẹ, thê tử khả năng vứt bỏ trượng phu, nhưng chỉ có cha mẹ vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ con cái của chính mình. Đương nhiên cũng có vài cá biệt ngoại lệ.”
Trữ Nhiễm đồng ý gật gật đầu: “Tỷ như nói có một tiểu nam hài, bị người hại thực thê thảm, không có hai chân, mất đi một cánh tay, lại bị cắt luôn đầu lưỡi, hắn luôn luôn chờ đợi cha mẹ tới cứu hắn, đợi rất nhiều năm, kết quả có một ngày hắn thật sự thấy phụ thân của chính mình, phụ thân kia cũng nhận ra hắn, nhưng là cuối cùng người phụ thân đó lại đối đãi với hắn giống như người xa lạ, cả nhận thức cũng không chịu nhận thức hắn, các ngươi cảm thấy dưới loại tình huống này, nam hài kia hẳn là nên hận phụ thân của mình sao?”
Bảo vệ phân vân ngừng chiếc đũa trong tay: “Trữ thiếu gia, ngươi không phải nói chuyện thật đi?”
“Trước đừng quan tâm thiệt giả, đổi thành là ngươi, các ngươi sẽ làm sao?”
“Nếu như là ta, ta nhất định sẽ hận.”
Mấy người khác cũng gật gật đầu: “Phụ thân như vậy khẳng định là sợ nhi tử tàn phế sẽ liên lụy chính mình, rất vô tình. Nếu là ta, ta khẳng định hận chết hắn.”
“Trữ thiếu gia, nhìn biểu tình của ngươi sẽ không nói đều là chuyện thật đi?”
Trữ Nhiễm thở dài: “Xem như đi.”
“Kia, nam hài nhi kia sau đó thế nào?”
Trữ Nhiễm dừng đũa, thản nhiên nói: “Chết.”
Người bên cạnh Thiệu Khải Long tuy rằng thoạt nhìn đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt, bất quá trong tâm lại đều thực thiện lương, không muốn nghe những sự việc thương tâm, vừa nghe Trữ Nhiễm nói, một đám đều trầm mặc không lên tiếng, chung quanh bị một mảnh không khí áp lực bao phủ, mấy người này đều giỏi về quan sát ngôn từ cử chỉ, đều xem ra lời Trữ Nhiễm nói là sự thật, bởi vì kia đôi mắt đã muốn dần dần đỏ, hai tròng mắt đen bóng bị một tầng hơi nước bao quanh, việc này mặc dù không có khả năng là hắn tự mình trải qua, lại khẳng định là hắn tận mắt nhìn thấy.
Trữ Nhiễm vuốt vuốt cái mũi, nguyên lành nuốt mấy miếng đồ ăn. Một đêm này nhất định sẽ thực dài!
Sau ngày ấy, Lăng Phong Hải phát hiện thái độ Trữ Nhiễm đối với hắn đột nhiên chuyển biến tốt, nói chuyện cũng khách khí, ánh mắt nhìn mình cũng khôi phục bình thường. Đối với loại thay đổi này, Lăng Phong Hải hoàn toàn không thể lý giải, bất quá hắn không khó xử mình tự nhiên là tốt lắm rồi, bởi vì công tác thường xuyên phải tiếp xúc, nếu luôn lo lắng đề phòng sẽ không thoải mái.
Không thích ăn cơm ở cửa hàng, Trữ Nhiễm dần dần thành khách quen của Lăng gia, Triệu Bình luôn cảm thấy Trữ Nhiễm thực thân thiết, thường xuyên làm một ít đồ ăn ngon mời hắn về nhà ăn cơm. Mà Lăng Hạo cùng độ tuổi, tựa hồ cũng cùng Trữ Nhiễm hợp tính nhau. Thời gian lâu dần, Lăng Phong Hải cũng phát hiện Trữ Nhiễm người này kỳ thật khá tốt, một chút tính xấu cũng không có. Dần dần đối với hắn cũng buông xuống phòng bị. Dù sao chỉ là một hài tử chưa đến mười tám, trước kia khả năng hai người trong lúc đó có chút hiểu lầm nên mới không có biện pháp hiểu biết lẫn nhau.
Trữ Nhiễm càng nhiều thời điểm thường thích cùng Triệu Bình đứng ở phòng bếp, giúp nàng một tay, hoặc cùng Lăng Hạo tâm sự những chuyện cộng đồng, nhưng rất hiếm nói chuyện phiếm cùng Lăng Phong Hải.
“Trữ tổng, thích ăn đồ ăn gì nhất?”
“Ta? Ta thích ăn nhất sườn nướng do ma ma làm.”
Triệu Bình động tác thái rau chợt dừng lại, ngừng một hồi lâu mới nhẹ giọng nói: “Tiểu nhi tử của ta cũng thích nhất ăn sườn nướng do ta làm.”
“Ngươi nhớ hắn sao?”
“Hài tử chính mình, như thế nào lại không nhớ?”
Trữ Nhiễm nghiêng đầu ở trên Tây trang sờ soạng khóe mắt, yên lặng dùng tay tách cho xong mấy miếng tỏi kia. Triệu Bình thái đồ ăn xong, xoay người mở tủ lạnh lấy ra một túi sườn đông cứng, ngâm trong nước để làm tan băng.
“Trữ tổng, nơi này khói rất nhiều, ngài vẫn là ra phòng khách đi, bằng không Âu phục sẽ dơ.”
“Không có việc gì, mới trước đây ta cũng thích cùng ma ma đứng ở phòng bếp.”
Triệu Bình ngẩng đầu dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, tổng cảm thấy đứa nhỏ này dường như giống một người. Buổi tối ngày đó, thời điểm ăn cơm Triệu Bình cố ý đem sườn nướng bày ra trước mặt Trữ Nhiễm, nhìn hắn ăn một khối lại một khối, tâm lý đột nhiên có cảm giác ấm áp.
Trữ Nhiễm ở trên công việc giúp Lăng Phong Hải rất nhiều thứ, mỗi lần cùng với Đế khải lão tổng họp, cũng thuận tiện tán thưởng một chút Lăng Phong Hải, biểu hiện công tác xuất sắc. Những người khác trong Đế khải trong hiệp đàm luôn sẽ xuất hiện vấn đề này nọ, mà đến Lăng Phong Hải luôn có thể thuận lợi tiến hành xong. Điều này làm cho Đế khải lão tổng rất là vừa lòng, liên tục mấy tháng Lăng Phong Hải đều cầm rất nhiều tiền thưởng.
Chuyện tốt hàng năm có, năm nay tựa hồ đặc biệt nhiều, Lăng Phong Hải gần đây một đoạn thời gian dường như thực gặp may mắn, thông qua bằng hữu hỗ trợ mua cổ phiếu làm cho hắn trúng một mớ tiền lớn, sau hắn lại bỏ một khoản tiền đầu tư mua càng nhiều cổ phiếu để trúng nhiều hơn.
Ai ngờ vào lúc này đã xảy ra một sự kiện không tưởng được, cổ phiếu công ty Trữ Nhiễm hướng tập đoàn Đế khải đầu tư vào biến mất không tung tích, Đế khải lão tổng rất tức giận triệu tập toàn thể nhân viên tài vụ trắng đêm không ngủ tiến hành kiểm tra. Ai cũng không nghĩ tới cuối cùng vấn đề thế nhưng nằm ở trên người quản lí tài vụ Lăng Phong Hải, theo căn cứ chính xác từ ngân hàng, tài khoản Lăng Phong Hải có một đoạn thời gian được gửi vào một lượng lớn tiền mặt, sau đó lại toàn bộ chuyển đi. Hơn nữa thời gian cùng số lượng vừa lúc tất cả đều trùng hợp, làm cho người ta không muốn nghi ngờ cũng không được.
Ở công ty làm quản lí tài vụ tám năm, tự nhiên là rất được lão tổng tin nhiệm, Lăng Phong Hải làm người chính trực, trên công việc chưa bao giờ xảy ra sai lầm, cho nên lão tổng không vội vã kết luận, cho hắn một lần cơ hội chứng minh trong sạch. Lăng Phong Hải vội vàng đem sự tình đã trải qua hướng lão tổng toàn bộ kể lại một lần.
“Ngươi nói tiền kia là ngươi trúng cổ phiếu, có thể có nhân chứng?”
“Bằng hữu ta có thể chứng minh, tiền cổ phiếu trúng được hắn đều chuyển vào tài khoản của ta.”
“Hảo, ngươi cho bằng hữu kia ra mặt chứng nhận một chút.”
“Có thể.” Lăng Phong Hải vội vàng lấy ra di động, nhấn số điện thoại bằng hữu kia: “Thực xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi không có thật!”
Tác giả :
Kỳ Lân Ngọc