Lãng Đãng Giang Hồ Chi Dược Sư (Triệu Tiểu Xuân Lịch Hiểm Ký)
Quyển 4 - Chương 1: Lãng đãng giang hồ Chi Ô Y ma giáo
Triệu Tiểu Xuân cho dù bản thân không đi tìm rắc rối, rắc rối cũng chủ động tìm đến hắn!
Trong lúc cùng Vân Khuynh cao cao hứng hứng trên đường về “nhà mẹ đẻ”, lại không cẩn thận cứu giúp một ‘tiểu nữ hài’ bị Ô y ma giáo truy sát.
‘Tiểu nữ hài’ lại không phải người thường, mà chính là Ốc Linh Tiên, một trong ‘Ô y bát tiên’ đã luyện súc cốt hồi xuân công – nếu như có thể lĩnh hội môn công phu thần bí này, nói không chừng còn kết hợp với y lý, khiến lão niên trở thành tráng niên, tráng niên trở thành thanh niên… hê hê…
Con bà nó, vậy đây chính là thiên đại thành tựu tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, kinh thiên địa khốc quỷ thần, mà cả gia gia của gia gia của gia gia của hắn cũng phải nhảy dựng ra từ trong mộ phần a!
Bất quá rắc rối đã gọi là rắc rối, Tiểu Xuân ngay tức khắc liền được nếm trái đắng!
Sớm đã vì nhảy vực cầu sinh, phi thường chật vật lại thêm trọng thương, mà lần này, còn mất đi ký ức… đáng giận, hắn hiện tại, coi như đã mất đi thân thể kim cương bất hoại năm nào rồi…
Cho dù mất đi ký ức, Triệu Tiểu Xuân vẫn cứ là Triệu Tiểu Xuân!
Cho dù quên đi chuyện trong quá khứ, nhưng bản năng của thần y vẫn còn tồn tại, đối mặt với hai mỹ nhân Vân Khuynh Lan Khánh mỗi người nói một kiểu, hắn mặc dù khong còn ký ức, nhưng bản năng thân thể lại nói cho hắn biết, ai mới là tình nhân chân chính của mình.
Hiện nay sự tình cấp thiết nhất ngay trước mắt, không chỉ là gấp rút giải khai đồng mệnh cổ, còn có cái ‘Hồi xuân công’ mặc dù rất thuận tiện, thế nhưng nếu không biết cách giải khai thì chính là đại phiền phức, hắn cũng không cần liên tục duy trì thân thể ấu nhi này, làm cho Vân Khuynh mỹ nhân nhà hắn tự dưng biến thành luyến đồng phích…
Bất qua hai vấn đề này cũng không phải phiền toái bình thường, không những khiến người ta đau đớn chết đi sống lại, hắn mất ký ức cũng vì nguyên nhân này – nhưng là không liên quan đến chuyện ngã từ vách núi xuống!
Chỉ cần có thể cứu chữa tiểu xuân, vô luận phải trả giá bằng thứ gì Vân Khuynh cũng đều nguyện ý, chỉ là không nghĩ đến, cái giá phải trả rốt cuộc lại là…?!
Trong lúc cùng Vân Khuynh cao cao hứng hứng trên đường về “nhà mẹ đẻ”, lại không cẩn thận cứu giúp một ‘tiểu nữ hài’ bị Ô y ma giáo truy sát.
‘Tiểu nữ hài’ lại không phải người thường, mà chính là Ốc Linh Tiên, một trong ‘Ô y bát tiên’ đã luyện súc cốt hồi xuân công – nếu như có thể lĩnh hội môn công phu thần bí này, nói không chừng còn kết hợp với y lý, khiến lão niên trở thành tráng niên, tráng niên trở thành thanh niên… hê hê…
Con bà nó, vậy đây chính là thiên đại thành tựu tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, kinh thiên địa khốc quỷ thần, mà cả gia gia của gia gia của gia gia của hắn cũng phải nhảy dựng ra từ trong mộ phần a!
Bất quá rắc rối đã gọi là rắc rối, Tiểu Xuân ngay tức khắc liền được nếm trái đắng!
Sớm đã vì nhảy vực cầu sinh, phi thường chật vật lại thêm trọng thương, mà lần này, còn mất đi ký ức… đáng giận, hắn hiện tại, coi như đã mất đi thân thể kim cương bất hoại năm nào rồi…
Cho dù mất đi ký ức, Triệu Tiểu Xuân vẫn cứ là Triệu Tiểu Xuân!
Cho dù quên đi chuyện trong quá khứ, nhưng bản năng của thần y vẫn còn tồn tại, đối mặt với hai mỹ nhân Vân Khuynh Lan Khánh mỗi người nói một kiểu, hắn mặc dù khong còn ký ức, nhưng bản năng thân thể lại nói cho hắn biết, ai mới là tình nhân chân chính của mình.
Hiện nay sự tình cấp thiết nhất ngay trước mắt, không chỉ là gấp rút giải khai đồng mệnh cổ, còn có cái ‘Hồi xuân công’ mặc dù rất thuận tiện, thế nhưng nếu không biết cách giải khai thì chính là đại phiền phức, hắn cũng không cần liên tục duy trì thân thể ấu nhi này, làm cho Vân Khuynh mỹ nhân nhà hắn tự dưng biến thành luyến đồng phích…
Bất qua hai vấn đề này cũng không phải phiền toái bình thường, không những khiến người ta đau đớn chết đi sống lại, hắn mất ký ức cũng vì nguyên nhân này – nhưng là không liên quan đến chuyện ngã từ vách núi xuống!
Chỉ cần có thể cứu chữa tiểu xuân, vô luận phải trả giá bằng thứ gì Vân Khuynh cũng đều nguyện ý, chỉ là không nghĩ đến, cái giá phải trả rốt cuộc lại là…?!
Tác giả :
Tự Từ