Làm Nữ Phụ? Xin Lỗi Đây Không Rảnh!
Chương 58: Hắn là ai?
Bảo Yết ngước mắt lên nhìn, trước mặt cô là một người đàn ông cao ráo. Khuôn mặt đẹp tựa như một vị thần vậy. Đôi mắt hắn đen sâu thẳm không nhìn thấy đáy, đôi môi hắn đang mỉm cười vô cùng ôn nhu không hiểu sao Bảo Yết lại cảm thấy có chút áp lực khi đối diện với hắn. Bản năng phòng vệ cũng không biết vì lí do gì mà lại xuất hiện. Sợ hãi? Đúng! Cô đúng là có chút sợ hãi đối với hắn. Người này rõ ràng là không đơn giản.
-Boss! Người không sao chứ?
Tiếng một người đàn ông khác vang lên. Lúc này bảo Yết mới để ý là đằng sau người đàn ông cô đụng phải có một đám người ăn mặc chỉnh tề đằng sau. Người vừa lên tiếng lúc nãy ở trong đám người đó. Hẳn đó là vệ sĩ của hắn ta. Bảo Yết vội vàng đứng lên, nhanh chóng nhặt hết túi đồ bị rơi rồi định rời đi nhanh chóng. Ở cạnh hắn khiến cô cảm thấy khó thở, cách xa hắn là tốt nhất. Động tác của cô có chút luống cuống. Nhặt đến cái tui cuối cùng thì có một bàn tay cũng vươn ra. Ngẩng đầu lên đập vào mặt cô ngay lúc này chính là người đàn ông đó. Giật mình theo bản năng Bảo Yết lùi về phía sau
-Để tôi giúp cô! Lúc nãy đụng trúng cô không sao chứ?_Người đàn ông đó dịu dàng hỏi
-Tôi không sao! Xin lỗi vì đã đâm trúng anh! Tôi xin phép đi trước!
Bảo Yết đáp qua loa rồi bỏ đi. Nhưng khi đi qua người hắn cánh tay cô đột nhiên bị giữ lại. Và người giữ cô lại tất nhiên đó là hắn. Bảo Yết tuy bề ngoài giả bộ bình tĩnh khó hiểu nhìn hắn nhưng ai biết được trong lúc này cô căng thẳng đến mức nào. Bản năng luôn nói với cô rằng người đàn ông này rất nguy hiểm. Cô muốn quay về, về nhà Thiên nhất định sẽ bảo vệ cô.
-Có chuyện gì vậy? Anh làm ơn buông tôi ra được không? Tôi đang vội!
-Tôi thấy cô có vẻ không ổn! Thực sự là cô không sao chứ? Lúc nãy ngã cũng không hề nhẹ!
-Tôi không sao! Anh làm ơn buông ra đi!
Bảo Yết giãy giụa thoát khỏi sự nắm giữ của người đàn ông đó. Thấy cô bắt đầu phản kháng hắn cũng không tiếp tục tóm chặt tay cô nữa. Khi lực hắn quá lớn nên Bảo Yết không thoát ra được. Phải đến khi hắn buông lỏng tay cô mới gỡ được tay hắn ra. Người đàn ông thấy cô bắt đầu tỏ vẻ khó chịu thì nói:
-Tôi trông cô khá xanh xao nên lo lắng cô bị gì thôi. Nếu đã khiến cô khó chịu thì cho tôi thành thật xin lỗi!
-Không sao!_Bảo Yết tuy bực mình nhưng vẫn khách sáo
-Đây là danh thiếp của tôi! Nếu có vấn đề gì thì hãy báo cho tôi biết!
-Không cần đâu! Anh không cần làm vậy!
Nhìn tấm danh thiếp đưa tới trước mặt mình Bảo Yết liền lập tức từ chối. Người đàn ông này cô không muốn dây dưa gì với hắn. Người đàn ông đó thấy thế liền cầm lấy tay cô rồi nhét tấm danh thiếp vào.
-Cô cứ cầm! Tôi nhìn đống đồ kia toàn là đồ công nghệ. Lúc nãy bị rơi có thể đã bị hỏng hóc một vài thứ. Nếu vậy thì đó là trách nhiệm của tôi phải bồi thường cho cô.
-Nhưng....
Bảo Yết chưa kịp nói gì tiếp thì hắn cùng đám vệ sĩ đằng sau đã rời đi. Cô cố gọi hắn lại nhưng hình như người đàn ông đó cố tình làm ngơ mà tiếp tục đi. Bất đắc dĩ Bảo Yết không còn cách nào khác. Thôi! Đem vứt đi là được! Nhưng quanh đây không có thùng rác, đợi lát nữa nếu thấy thì vứt luôn đi vậy. Cũng có chút tò mò nhìn vào tấm danh thiếp, Bảo Yết tự lẩm bẩm
-Hoắc Vệ Minh? Tập đoàn Zeus?
Vậy hắn là người của Zeus sao? Hèn gì xuất hiện lại khoa trương đến thế. Nhìn dáng vẻ thì chắc cũng là người có địa vị cao của tập đoàn này. Đây hình như là đối thủ trên thương trường của Thiên. Lát nữa về cô phải nói với hắn mới được. Zeus là một trong những tập đoàn đứng đầu thế giới, khá nổi tiếng, là đối thủ cạnh tranh ngang sức của DD (Dark Dragon) của Thiên. Hai tập đoàn này có thể nói là luôn cạnh tranh một mất một còn. Không ai hiểu tại sao? Bảo sao cô lại tự nhiên nảy ra cảm giác muốn bài xích hắn. Lần sau nhìn tháy hắn nhất định phải tránh xa ra mới được. Tiện tay nhét tấm danh thiếp vào trong túi áo vì không tìm được thùng rác, Bảo Yết cuối cùng cũng rời khỏi TTTM.
Còn về Hoắc Vệ Minh. Sau khi rời đi, khuôn mặt của hắn mang đầy vẻ thú vị. Một tên vệ sĩ từ phía sau cũng kính lên tiếng:
-Boss! Cô gái đó nhìn rất quen mắt! Liệu có phải là.......
-Nan Cung Bảo Yết - đại tiểu thư của Nam Cung gia. Công chúa duy nhất thừa kế tập đoàn Empire. Người mà đang được nước V tìm kiếm trong tuyệt vọng. Không ngờ tìm đông tìm tây lại nằm trong tay hắn ta.
-Thứ lỗi cho thuộc hạ ngu muội! Ý người là sao ạ?
-Cô ta biết mình mất tích nhưng vẫn nhởn nhơ ở đây. Ngươi không thấy lạ sao? Thêm nữa! Ta để ý ở gáy của cô ta có dấu ấn của Hắc Long. Vậy chứng tỏ một điều, hắn ta đã động tay động chân với cô gái này rồi.
-Thuộc hạ thấy đây là một điều rất tốt! Chúng ta có thể lợi dụng.
-Ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trời cho này. Mau liên lạc cho đại thiểu thư Nhất thị kia. Nói là ta có việc muốn cô ta làm.
-Rõ!
----------------------------------------------------------------------------------------------------
-Đâu rồi! Đi đâu rồi chứ?
Phi Mã không ngừng chạy khắp nơi nhưng vẫn không thấy thân ảnh mình muốn tìm đâu. Nhất định là cô,hắn không có nhìn lầm. Người đó chắc chắn là cô. Bảo Yết của hắn vẫn bình an vô sự. Đương lúc tung tích của cô vẫn là một bí ẩn, Phi Mã đã gần như dẹp hết công việc sang một bên để tìm cô. Nhưng mà vẫn không hề có chút kết quả, đúng lúc lại có việc khẩn cấp cần hắn giải quyết. Vậy nên không còn cách nào khác hắn đành phải tạm gác lại đi giải quyết việc cần trước mắt rồi nhanh chóng quay lại tìm cô. Ai ngờ sang đây trên đường ra sân bay trở về thì thấy thân ảnh quen thuộc đó. Cô mặc áo sơ mi trắng cùng váy lam đơn giản nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp. Thấy thế hắn vội vàng kêu tài xế dừng xe rồi đi tìm.
Nhưng mà đi từ nãy đến giờ vẫn không thấy. Cô như một cơn gió vậy. Đến cũng nhanh mà biến mất cũng nhanh. Hắn nhất định phải tìm cô, hắn có rất nhiều điều muốn hỏi. Ví dụ như tối hôm đó đã xảy ra việc gì? Cô đã ở đâu? Gặp ai? Tại sao lại không hề liền lạc với bất kì người nào?....Giữ chặt cô bên mình để cô không bao giờ mất tích như vậy một lần nào nữa. Đủng rồi! Ma Thiên nói hắn đang có việc phải ở đây một thời gian. Nếu có thể....... Động tác nhanh hơn lí trí, Phi Mã lôi điện thoại ra nhấn nút gọi
"Alo"
-Ma Thiên! Cậu vẫn đang ở L đúng không? Tôi có việc nhờ cậu
"Nói đi! Cậu cần gì?"_Ma Thiên giọng vẫn lạnh nhạt như thường ngày
-Tôi cũng đang ở L! Vô tình trên đường ra sân bay nhìn thấy Bảo Yết. Nhưng cô ấy thoắt ẩn thoắt hiện tôi không tìm được"
"Cậu chắc chứ? Sao cô ấy lại ở đây được? Có phải đã nhìn lầm không?"
Vì qua điện thoại nên Phi Mã không hề nhìn thấy nét mặt của Ma Thiên lúc này. Đôi mày hắn nhíu sâu lại, biểu cảm cũng trở nên âm trầm lạnh lẽo hơn.
-Tôi không bao giờ có thể nhìn nhầm cô ấy. Một mình tôi không thể tìm ở thành phố L rộng lớn này được. Vậy nên tôi muốn cậu giúp tôi, mọi chi phí tôi sẽ trả cậu đầy đủ. Nếu tìm ở thành phố L không thấy thì tìm cả ở nước A đi.
"Tôi biết rồi! Tôi sẽ xem mình có thể làm được gì?"
-Ừ! Cảm ơn
Cúp máy, Phi Mã ra xe tiếp tục đi tìm. Chuyến bay về nước cũng hủy bỏ luôn. Còn về phía Ma Thiên. Đương lúc trên xe hơi quay trở về biệt thự thì nhận được cuộc gọi của Phi Mã. Làm thế nào Phi Mã lại nhìn thấy được Bảo Yết. Hắn mới đi có một lát đã lại có chuyện gì xảy ra rồi. Liên lạc quay về biệt thự thì Ma Thiên càng tức giận hơn. Một đám vô dụng, chỉ có mỗi công việc canh trừng một cô gái để cô ấy không đi lung tung mà cũng làm không xong. Giờ thì hay rồi, cô ấy đã ra ngoài lại còn để bị nhìn thấy nữa. Nguy hiểm hơn ngoài Phi Mã ra còn ai thấy nữa không. Nếu để tin tức Bảo Yết đang ở chỗ hắn bị lộ ra thì hắn sẽ mất vật quý giá của mình. Càng ở lâu với Bảo Yết Ma Thiên càng quyến luyến cô hơn, coi cô như vật sở hữu riêng. Mà nếu đã là đồ hắn muốn với tính cách bá đạo của mình thì kể cả đó là đệ đệ hắn thì hắn cũng sẽ cướp về. Vậy nên một được một ai được phép biết tung tích cô. Tỏa hàn khí khiến tài xế cùng thuộc hạ ngồi cùng xe phải rùng mình mà run sợ, Ma Thiên lạnh giọng:
-Cho người giả vờ đi tìm kiếm. Nhưng tuyệt đôi không được để lộ ra tung tích thật!
-Chúng thuộc hạ đã rõ.
Đám người ở kia hắn sẽ xử lý sau. Dám không hoàn thành nhiệm vụ thì phải nhận sự trừng phạt của hắn. Còn cả cô gái nhỏ kia nữa. Có bản lĩnh ra ngoài mà không có sự cho phép của hắn. Cô cũng sẽ không thoát khỏi bàn tay hắn đâu. Hãy chờ đấy!!!!
""}=Wt<
Ps: Scor có nói người đụng phải Bảo Yết sẽ là nam chính đâu mà mấy bạn cứ thi nhau gọi tên mấy ảnh. Vậy nên đáng tiếc chẳng có ai đoán đúng cả. May ra thì có team chọn Phi Mã thì coi như đúng được một nửa đi.Vậy nên các nam chính à! Ta đây muốn nâng đỡ các nhưng không thể nữa rồi. Mọi người cố gắng trong những lần sau nha. Mà nhân vật mới xuất hiện chắc các bạn cũng đoán được là ai rồi chứ??? Sau này sẽ vui lắm đây! Mọi người cùng chờ nhé!
-Boss! Người không sao chứ?
Tiếng một người đàn ông khác vang lên. Lúc này bảo Yết mới để ý là đằng sau người đàn ông cô đụng phải có một đám người ăn mặc chỉnh tề đằng sau. Người vừa lên tiếng lúc nãy ở trong đám người đó. Hẳn đó là vệ sĩ của hắn ta. Bảo Yết vội vàng đứng lên, nhanh chóng nhặt hết túi đồ bị rơi rồi định rời đi nhanh chóng. Ở cạnh hắn khiến cô cảm thấy khó thở, cách xa hắn là tốt nhất. Động tác của cô có chút luống cuống. Nhặt đến cái tui cuối cùng thì có một bàn tay cũng vươn ra. Ngẩng đầu lên đập vào mặt cô ngay lúc này chính là người đàn ông đó. Giật mình theo bản năng Bảo Yết lùi về phía sau
-Để tôi giúp cô! Lúc nãy đụng trúng cô không sao chứ?_Người đàn ông đó dịu dàng hỏi
-Tôi không sao! Xin lỗi vì đã đâm trúng anh! Tôi xin phép đi trước!
Bảo Yết đáp qua loa rồi bỏ đi. Nhưng khi đi qua người hắn cánh tay cô đột nhiên bị giữ lại. Và người giữ cô lại tất nhiên đó là hắn. Bảo Yết tuy bề ngoài giả bộ bình tĩnh khó hiểu nhìn hắn nhưng ai biết được trong lúc này cô căng thẳng đến mức nào. Bản năng luôn nói với cô rằng người đàn ông này rất nguy hiểm. Cô muốn quay về, về nhà Thiên nhất định sẽ bảo vệ cô.
-Có chuyện gì vậy? Anh làm ơn buông tôi ra được không? Tôi đang vội!
-Tôi thấy cô có vẻ không ổn! Thực sự là cô không sao chứ? Lúc nãy ngã cũng không hề nhẹ!
-Tôi không sao! Anh làm ơn buông ra đi!
Bảo Yết giãy giụa thoát khỏi sự nắm giữ của người đàn ông đó. Thấy cô bắt đầu phản kháng hắn cũng không tiếp tục tóm chặt tay cô nữa. Khi lực hắn quá lớn nên Bảo Yết không thoát ra được. Phải đến khi hắn buông lỏng tay cô mới gỡ được tay hắn ra. Người đàn ông thấy cô bắt đầu tỏ vẻ khó chịu thì nói:
-Tôi trông cô khá xanh xao nên lo lắng cô bị gì thôi. Nếu đã khiến cô khó chịu thì cho tôi thành thật xin lỗi!
-Không sao!_Bảo Yết tuy bực mình nhưng vẫn khách sáo
-Đây là danh thiếp của tôi! Nếu có vấn đề gì thì hãy báo cho tôi biết!
-Không cần đâu! Anh không cần làm vậy!
Nhìn tấm danh thiếp đưa tới trước mặt mình Bảo Yết liền lập tức từ chối. Người đàn ông này cô không muốn dây dưa gì với hắn. Người đàn ông đó thấy thế liền cầm lấy tay cô rồi nhét tấm danh thiếp vào.
-Cô cứ cầm! Tôi nhìn đống đồ kia toàn là đồ công nghệ. Lúc nãy bị rơi có thể đã bị hỏng hóc một vài thứ. Nếu vậy thì đó là trách nhiệm của tôi phải bồi thường cho cô.
-Nhưng....
Bảo Yết chưa kịp nói gì tiếp thì hắn cùng đám vệ sĩ đằng sau đã rời đi. Cô cố gọi hắn lại nhưng hình như người đàn ông đó cố tình làm ngơ mà tiếp tục đi. Bất đắc dĩ Bảo Yết không còn cách nào khác. Thôi! Đem vứt đi là được! Nhưng quanh đây không có thùng rác, đợi lát nữa nếu thấy thì vứt luôn đi vậy. Cũng có chút tò mò nhìn vào tấm danh thiếp, Bảo Yết tự lẩm bẩm
-Hoắc Vệ Minh? Tập đoàn Zeus?
Vậy hắn là người của Zeus sao? Hèn gì xuất hiện lại khoa trương đến thế. Nhìn dáng vẻ thì chắc cũng là người có địa vị cao của tập đoàn này. Đây hình như là đối thủ trên thương trường của Thiên. Lát nữa về cô phải nói với hắn mới được. Zeus là một trong những tập đoàn đứng đầu thế giới, khá nổi tiếng, là đối thủ cạnh tranh ngang sức của DD (Dark Dragon) của Thiên. Hai tập đoàn này có thể nói là luôn cạnh tranh một mất một còn. Không ai hiểu tại sao? Bảo sao cô lại tự nhiên nảy ra cảm giác muốn bài xích hắn. Lần sau nhìn tháy hắn nhất định phải tránh xa ra mới được. Tiện tay nhét tấm danh thiếp vào trong túi áo vì không tìm được thùng rác, Bảo Yết cuối cùng cũng rời khỏi TTTM.
Còn về Hoắc Vệ Minh. Sau khi rời đi, khuôn mặt của hắn mang đầy vẻ thú vị. Một tên vệ sĩ từ phía sau cũng kính lên tiếng:
-Boss! Cô gái đó nhìn rất quen mắt! Liệu có phải là.......
-Nan Cung Bảo Yết - đại tiểu thư của Nam Cung gia. Công chúa duy nhất thừa kế tập đoàn Empire. Người mà đang được nước V tìm kiếm trong tuyệt vọng. Không ngờ tìm đông tìm tây lại nằm trong tay hắn ta.
-Thứ lỗi cho thuộc hạ ngu muội! Ý người là sao ạ?
-Cô ta biết mình mất tích nhưng vẫn nhởn nhơ ở đây. Ngươi không thấy lạ sao? Thêm nữa! Ta để ý ở gáy của cô ta có dấu ấn của Hắc Long. Vậy chứng tỏ một điều, hắn ta đã động tay động chân với cô gái này rồi.
-Thuộc hạ thấy đây là một điều rất tốt! Chúng ta có thể lợi dụng.
-Ta tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội trời cho này. Mau liên lạc cho đại thiểu thư Nhất thị kia. Nói là ta có việc muốn cô ta làm.
-Rõ!
----------------------------------------------------------------------------------------------------
-Đâu rồi! Đi đâu rồi chứ?
Phi Mã không ngừng chạy khắp nơi nhưng vẫn không thấy thân ảnh mình muốn tìm đâu. Nhất định là cô,hắn không có nhìn lầm. Người đó chắc chắn là cô. Bảo Yết của hắn vẫn bình an vô sự. Đương lúc tung tích của cô vẫn là một bí ẩn, Phi Mã đã gần như dẹp hết công việc sang một bên để tìm cô. Nhưng mà vẫn không hề có chút kết quả, đúng lúc lại có việc khẩn cấp cần hắn giải quyết. Vậy nên không còn cách nào khác hắn đành phải tạm gác lại đi giải quyết việc cần trước mắt rồi nhanh chóng quay lại tìm cô. Ai ngờ sang đây trên đường ra sân bay trở về thì thấy thân ảnh quen thuộc đó. Cô mặc áo sơ mi trắng cùng váy lam đơn giản nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp. Thấy thế hắn vội vàng kêu tài xế dừng xe rồi đi tìm.
Nhưng mà đi từ nãy đến giờ vẫn không thấy. Cô như một cơn gió vậy. Đến cũng nhanh mà biến mất cũng nhanh. Hắn nhất định phải tìm cô, hắn có rất nhiều điều muốn hỏi. Ví dụ như tối hôm đó đã xảy ra việc gì? Cô đã ở đâu? Gặp ai? Tại sao lại không hề liền lạc với bất kì người nào?....Giữ chặt cô bên mình để cô không bao giờ mất tích như vậy một lần nào nữa. Đủng rồi! Ma Thiên nói hắn đang có việc phải ở đây một thời gian. Nếu có thể....... Động tác nhanh hơn lí trí, Phi Mã lôi điện thoại ra nhấn nút gọi
"Alo"
-Ma Thiên! Cậu vẫn đang ở L đúng không? Tôi có việc nhờ cậu
"Nói đi! Cậu cần gì?"_Ma Thiên giọng vẫn lạnh nhạt như thường ngày
-Tôi cũng đang ở L! Vô tình trên đường ra sân bay nhìn thấy Bảo Yết. Nhưng cô ấy thoắt ẩn thoắt hiện tôi không tìm được"
"Cậu chắc chứ? Sao cô ấy lại ở đây được? Có phải đã nhìn lầm không?"
Vì qua điện thoại nên Phi Mã không hề nhìn thấy nét mặt của Ma Thiên lúc này. Đôi mày hắn nhíu sâu lại, biểu cảm cũng trở nên âm trầm lạnh lẽo hơn.
-Tôi không bao giờ có thể nhìn nhầm cô ấy. Một mình tôi không thể tìm ở thành phố L rộng lớn này được. Vậy nên tôi muốn cậu giúp tôi, mọi chi phí tôi sẽ trả cậu đầy đủ. Nếu tìm ở thành phố L không thấy thì tìm cả ở nước A đi.
"Tôi biết rồi! Tôi sẽ xem mình có thể làm được gì?"
-Ừ! Cảm ơn
Cúp máy, Phi Mã ra xe tiếp tục đi tìm. Chuyến bay về nước cũng hủy bỏ luôn. Còn về phía Ma Thiên. Đương lúc trên xe hơi quay trở về biệt thự thì nhận được cuộc gọi của Phi Mã. Làm thế nào Phi Mã lại nhìn thấy được Bảo Yết. Hắn mới đi có một lát đã lại có chuyện gì xảy ra rồi. Liên lạc quay về biệt thự thì Ma Thiên càng tức giận hơn. Một đám vô dụng, chỉ có mỗi công việc canh trừng một cô gái để cô ấy không đi lung tung mà cũng làm không xong. Giờ thì hay rồi, cô ấy đã ra ngoài lại còn để bị nhìn thấy nữa. Nguy hiểm hơn ngoài Phi Mã ra còn ai thấy nữa không. Nếu để tin tức Bảo Yết đang ở chỗ hắn bị lộ ra thì hắn sẽ mất vật quý giá của mình. Càng ở lâu với Bảo Yết Ma Thiên càng quyến luyến cô hơn, coi cô như vật sở hữu riêng. Mà nếu đã là đồ hắn muốn với tính cách bá đạo của mình thì kể cả đó là đệ đệ hắn thì hắn cũng sẽ cướp về. Vậy nên một được một ai được phép biết tung tích cô. Tỏa hàn khí khiến tài xế cùng thuộc hạ ngồi cùng xe phải rùng mình mà run sợ, Ma Thiên lạnh giọng:
-Cho người giả vờ đi tìm kiếm. Nhưng tuyệt đôi không được để lộ ra tung tích thật!
-Chúng thuộc hạ đã rõ.
Đám người ở kia hắn sẽ xử lý sau. Dám không hoàn thành nhiệm vụ thì phải nhận sự trừng phạt của hắn. Còn cả cô gái nhỏ kia nữa. Có bản lĩnh ra ngoài mà không có sự cho phép của hắn. Cô cũng sẽ không thoát khỏi bàn tay hắn đâu. Hãy chờ đấy!!!!
""}=Wt<
Ps: Scor có nói người đụng phải Bảo Yết sẽ là nam chính đâu mà mấy bạn cứ thi nhau gọi tên mấy ảnh. Vậy nên đáng tiếc chẳng có ai đoán đúng cả. May ra thì có team chọn Phi Mã thì coi như đúng được một nửa đi.Vậy nên các nam chính à! Ta đây muốn nâng đỡ các nhưng không thể nữa rồi. Mọi người cố gắng trong những lần sau nha. Mà nhân vật mới xuất hiện chắc các bạn cũng đoán được là ai rồi chứ??? Sau này sẽ vui lắm đây! Mọi người cùng chờ nhé!
Tác giả :
Twoevilcats