Lam Nguyệt Quận Chúa
Chương 8
"Ở đây có người sao. Ta đang đi tìm dược liệu mà các người có cần dơ đao kiếm ra dọa một tiểu cô nương như ta ko hả" Lam Nguyệt vừa nói xong thì biết mình lỡ lời
Quạ...quạ. Một đám người nghe Lam Nguyệt nói xong thì có 1đàn quạ bay qua đầu họ vì bọn họ thấy Lam Nguyệt mặc nam trang mà lại xưng tiểu cô nương. Nhưng có 1người rất nhanh hồi phục lại tinh thần "tiểu cô nương cô là lang trung sao"
"Cũng ko hẳn nha"
"Hả"
"Ta chỉ theo sư phụ học qua thôi cũng ko biết nhiều a" ta biết nhưng ta ko biết các người là ai hết nên ta ko dám chữa đâu a
"Vậy tiểu cô nương xem có thể chữa được cho phụ thân và caca ta ko"
"Nếu ta chữa được?"
"Cô nương thích gì ta cũng đáp ứng"
"Còn nếu ta ko chữa được"
"Xem như số phận của họ đến đây"
"Chủ tử chuyện này?"
"Huyết Dạ ko sao. Tin tưởng chủ tử. Tiểu cô nương kia chắc ko làm hại lão gia và đại thiếu gia đâu"
"Nhưng..."
"Ko sao đâu"
"Vâng chủ tử"
"Mấy vị đại ca nói xong chưa"
"A Xong rồi"
"Bọn họ trúng độc Trùng Thảo sao"
"Cái gì?độc Trùng Thảo sao?
"Huyết ảnh ngươi sao vậy?cả mấy người các ngươi nữa?"
"Chủ tử đây là một loại kích độc. Nếu sau 2ngày ko tìm ra thuốc giải cả người sẽ đau đớn mà chết"
"Vị đại ca này nói đúng a. Độc này do đồ đệ của Minh Tuyệt thần y tạo ra trong một lần vô tình. Ko ngờ nó lại xuất hiện trong võ lâm"
"Đồ đệ của ông ấy?"
"Đúng" kẻ chết tiệt dám lấy phương thức tạo độc của ta để đi gây hại võ lâm sao, đợi bổn cô nương tìm được ngươi ta sẽ cho ngươi thử loại độc ta mới chế tạo. Hừ
"Vậy tiểu muội muội, muội có giải được ko"
"Được nha tỉ tỉ xinh đẹp"
"Đa tạ muội"
"Tỉ tỉ, tỉ tên gì"
"Tỉ tên Dạ Tuyết, còn tiểu muội muội tên gi"
"Muội tên Lam Nguyệt"
Hai người trò chuyện mà cho tứ Huyết cùng với vị chủ tử nào đó quạ bay đầy đầu a. Hình tượng lạnh lùng của moịt sát thủ một ám vệ đâu rồi
"Dạ Tuyết"
"Hả"
"Để tiểu cô nương giải độc"
"A ta quên. Xin lỗi chủ tử"
"Trở về nhận phạt"
"Vâng chủ tử"
"Nhận phạt? Ngươi có thể tha cho tỉ ấy được ko?"
Mấy người nhìn Lam Nguyệt bằng một ánh mắt khó tin ngay cả vị hoàng đế cùng vị thái tử bị trúng độc
"Được ta sẽ tha cho nàng ta. Muội hãy giải độc cho phụ thân cùng caca ta được chưa"
"Đùng" sét giữa trời quang giờ đến bọn họ nhìn vị chủ tử,con trai đệ đệ của mình bằng một con mắt ko thể tin. Nếu 2người ko bị trúng độc chắc đứng dậy họ reo lên vì lần đầu thấy Phượng Hàn Phong- vị vương gia băng lãnh ôn nhu với một người nữ tử a
"Được. Huynh hứa"
"Được ta hứa" xoa đầu mỉm cười ôn nhu với Lam Nguyệt
Quạ...quạ. Một đám người nghe Lam Nguyệt nói xong thì có 1đàn quạ bay qua đầu họ vì bọn họ thấy Lam Nguyệt mặc nam trang mà lại xưng tiểu cô nương. Nhưng có 1người rất nhanh hồi phục lại tinh thần "tiểu cô nương cô là lang trung sao"
"Cũng ko hẳn nha"
"Hả"
"Ta chỉ theo sư phụ học qua thôi cũng ko biết nhiều a" ta biết nhưng ta ko biết các người là ai hết nên ta ko dám chữa đâu a
"Vậy tiểu cô nương xem có thể chữa được cho phụ thân và caca ta ko"
"Nếu ta chữa được?"
"Cô nương thích gì ta cũng đáp ứng"
"Còn nếu ta ko chữa được"
"Xem như số phận của họ đến đây"
"Chủ tử chuyện này?"
"Huyết Dạ ko sao. Tin tưởng chủ tử. Tiểu cô nương kia chắc ko làm hại lão gia và đại thiếu gia đâu"
"Nhưng..."
"Ko sao đâu"
"Vâng chủ tử"
"Mấy vị đại ca nói xong chưa"
"A Xong rồi"
"Bọn họ trúng độc Trùng Thảo sao"
"Cái gì?độc Trùng Thảo sao?
"Huyết ảnh ngươi sao vậy?cả mấy người các ngươi nữa?"
"Chủ tử đây là một loại kích độc. Nếu sau 2ngày ko tìm ra thuốc giải cả người sẽ đau đớn mà chết"
"Vị đại ca này nói đúng a. Độc này do đồ đệ của Minh Tuyệt thần y tạo ra trong một lần vô tình. Ko ngờ nó lại xuất hiện trong võ lâm"
"Đồ đệ của ông ấy?"
"Đúng" kẻ chết tiệt dám lấy phương thức tạo độc của ta để đi gây hại võ lâm sao, đợi bổn cô nương tìm được ngươi ta sẽ cho ngươi thử loại độc ta mới chế tạo. Hừ
"Vậy tiểu muội muội, muội có giải được ko"
"Được nha tỉ tỉ xinh đẹp"
"Đa tạ muội"
"Tỉ tỉ, tỉ tên gì"
"Tỉ tên Dạ Tuyết, còn tiểu muội muội tên gi"
"Muội tên Lam Nguyệt"
Hai người trò chuyện mà cho tứ Huyết cùng với vị chủ tử nào đó quạ bay đầy đầu a. Hình tượng lạnh lùng của moịt sát thủ một ám vệ đâu rồi
"Dạ Tuyết"
"Hả"
"Để tiểu cô nương giải độc"
"A ta quên. Xin lỗi chủ tử"
"Trở về nhận phạt"
"Vâng chủ tử"
"Nhận phạt? Ngươi có thể tha cho tỉ ấy được ko?"
Mấy người nhìn Lam Nguyệt bằng một ánh mắt khó tin ngay cả vị hoàng đế cùng vị thái tử bị trúng độc
"Được ta sẽ tha cho nàng ta. Muội hãy giải độc cho phụ thân cùng caca ta được chưa"
"Đùng" sét giữa trời quang giờ đến bọn họ nhìn vị chủ tử,con trai đệ đệ của mình bằng một con mắt ko thể tin. Nếu 2người ko bị trúng độc chắc đứng dậy họ reo lên vì lần đầu thấy Phượng Hàn Phong- vị vương gia băng lãnh ôn nhu với một người nữ tử a
"Được. Huynh hứa"
"Được ta hứa" xoa đầu mỉm cười ôn nhu với Lam Nguyệt
Tác giả :
Kỷ99