Làm Một Pháo, Yêu Ngươi Luôn!
Chương 14: Gặp lại!
Đứng trước cửa phòng Kiều Văn, Từ Chính Dương gõ cửa ba cái, nghe được bên trong truyền đến thanh âm mơ hồ của Kiều Văn: “Ai thế? Chờ một chút!”
Từ Chính Dương kề sát lỗ tai vào cửa phòng tỉ mỉ nghe động tĩnh bên trong, có thể nghe được bên trong truyền đến tiếng nước chảy nhè nhẹ phỏng chừng thầy Kiều hiện tại đang ở trong phòng tắm tắm rửa.
Chờ khoảng chừng nửa phút, cửa phòng mở ra, Từ Chính Dương cho Kiều Văn một nụ cười thật to, vẻ mặt vừa đẹp trai vừa tà khí nhưng chủ yếu là hưng phấn: “Thầy Kiều, sớm như vậy đã tắm rửa sao?”
Hiện tại vẫn chưa tới 8 giờ đây!
Kiều Văn tựa hồ không ngờ rằng người gõ cửa sẽ là Từ Chính Dương, trên mặt thoáng lộ ra một chút kinh ngạc, thế nhưng hắn rất nhanh thu liễm lại, nhìn Từ Chính Dương hỏi: “Cậu sao lại đến đây? Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Từ Chính Dương không trả lời vấn đề của hắn, hỏi ngược lại: “Tại sao thầy không trả lời tin nhắn của tôi?”
Tin nhắn? Kiều Văn sửng sốt một chút, chần chờ hai, ba giây, tựa hồ đang nhớ lại gì đó, sau đó nói: “Há, lưu lượng điện thoại của tôi dùng hết rồi, không thể mở tin nhắn.”
Từ Chính Dương lộ ra một bộ biểu tình bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười nói: “Khó trách, tôi xế chiều hôm nay liên tục gửi cho thầy mười mấy tin nhắn thoại, thầy đều không có hồi đáp, tôi còn tưởng điện thoại của thầy bị trộm rồi đấy!”
Hiện tại hắn có thể cười thoải mái, trời mới biết hắn lúc xế chiều quả thực căng thẳng + hoang mang đến tim đều sắp muốn nổ tung, hắn chỉ lo Kiều Văn là không muốn để ý đến hắn mới không hồi đáp, mặc dù trước đó gửi một đống hình ảnh tươi đẹp, tiêu chuẩn cao cũng không có trả lời được nửa chữ, thế nhưng nếu như hắn đứng đắn tán gẫu vài vấn đề, thầy Kiều vẫn sẽ hồi đáp hắn, hiện tại liên tục gửi mười mấy tin nhắn thoại đều như đá chìm dưới biển sâu, hắn làm sao lại không vội?
Bởi vì, mười mấy tin nhắn thoại này đều bao hàm trong một từ mấu chốt: Hẹn không?
Hẹn cái gì? Phí lời, ngoại trừ hẹn pháo còn có thể là hẹn cái gì khác sao?
Thầy Kiều không trả lời, có phải là yên lặng biểu lộ thái độ cự tuyệt không? Từ Chính Dương vẫn nằm trong trạng thái lo sợ, bất an, hoảng loạn, cả cơm tối cũng ăn không thấy ngon miệng, đợi mấy tiếng, cũng nhịn thêm mấy tiếng, rốt cục không nhịn được, lúc này lòng mới như lửa đốt mà đuổi giết tới nơi người ta ở.
May mắn, thầy Kiều không phải cố ý không trả lời hắn, mà là không có mở tin nhắn, tốt rồi, tốt rồi, Từ Chính Dương nghĩ thầm, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, tảng đá đặt ở ngực cuối cùng cũng an ổn rơi xuống.
Kiều Văn nhìn Từ Chính Dương trước mắt gương mặt dương quang xán lạn, trong lòng chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, là ai hại lưu lượng điện thoại tháng này của hắn sớm cạn kiệt a!?
Không sai, chính là cái tên cợt nhả trước mắt này, mỗi ngày mấy trăm tấm hình cơ bụng, cơ ngực cùng chim lớn không gián đoạn xoát xoát gửi tới, hơn nữa còn là HD, lưu lượng điện thoại di động làm sao có thể chứa được dung lượng tiêu tốn nhiều như vậy?
Nhưng là, hắn cũng thực sự không tiện nói cái gì, bởi vì nói thật ra, hình cơ bắp cùng chim lớn chính hắn cũng thích xem, thường xuyên còn nhìn đến huyệt ngứa khó nhịn, hận không thể đem côn thịt thẳng tắp cứng rắn trong hình kia lấy ra cắm vào bên trong huyệt thịt của mình để khoái hoạt một hồi. Nhìn thấy, ăn không được, cũng là một loại tra tấn a!
Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh thôi.
Như Từ Chính Dương suy nghĩ, Kiều Văn quả thật là mới vừa tắm xong, thời điểm đang lau người liền nghe được tiếng gõ cửa, vì vậy còn không kịp mặc quần áo vào, chỉ vây quanh một cái khăn tắm ra mở cửa, hắn ở trần như vậy, còn đi chân trần, khiến Từ Chính Dương nhìn mà trong lòng ngứa một chút, nhất thời đã nghĩ hóa thành một tên sắc lang nhào tới.
Cuối cùng sắc lang vẫn là bằng ý chí nhịn được, Từ Chính Dương khịt khịt mũi, nghe thấy được một luồng hương vị sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái, sạch sẽ, tươi mát, nhưng có một sức mê hoặc khó có thể dùng lời diễn tả được, giống như cùng cỗ hương vị từ chủ nhân này toả ra.
Từ Chính Dương bị cỗ hương vị tươi mới này dụ dỗ, ánh mắt dừng lại ở trên mặt Kiều Văn, da dẻ trắng nõn, một nốt mụn cũng không có, mặt mày thanh tú, môi hồng, trước đó hắn đã tỉ mỉ thưởng thức qua, mềm mại, hôn lên cảm giác cực kỳ tuyệt vời, xuống chút nữa, đường cổ vòng cung xinh đẹp, xương quai xanh gợi cảm, đẹp đẽ, lại không giống xương quai xanh nữ nhi tinh xảo, mà là có một loại cảm giác dẻo dai, mạnh mẽ, tiếp tục đi xuống, chính là hai đầu vú nhỏ làm cho hắn vừa yêu vừa thương, sắc màu phấn hồng tươi đẹp, theo ngực chập trùng run lên một cái, phảng phất như đang câu dẫn hắn dùng đầu lưỡi liếm.
Từ Chính Dương nghĩ như thế, cũng làm như vậy, hắn đúng là vẫn bị dục vọng trong lòng đánh bại, một bước tiến lên gần sát Kiều Văn, hai tay ôm bờ vai của hắn, cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm láp lên tiểu đầu vú của Kiều Văn.
Kiều Văn trong lòng cả kinh, ngạc nhiên phản ứng chậm lại nửa nhịp, chờ lúc phản ứng lại Từ Chính Dương đã ngậm vào đầu vú của hắn nút vang lên tiếng “Chách chách”, hắn vội vã đưa tay đẩy cái tên háo sắc này ra, ngữ khí hốt hoảng hỏi: “Cậu làm gì?”
Từ Chính Dương một thân cơ bắp rắn chắc không phải là để trưng bày, chút khí lực này của Kiều Văn gầy yếu sao có thể đả động đến hắn, hắn vẫn như cũ ôm chặt vai Kiều Văn, ở trên đầu vú ngực trái của Kiều Văn đã bị hắn ngậm đến ướt nhẹp lại liếm một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Kiều Văn, bá đạo mà ôn nhu nói: “Thao em!”
Từ Chính Dương kề sát lỗ tai vào cửa phòng tỉ mỉ nghe động tĩnh bên trong, có thể nghe được bên trong truyền đến tiếng nước chảy nhè nhẹ phỏng chừng thầy Kiều hiện tại đang ở trong phòng tắm tắm rửa.
Chờ khoảng chừng nửa phút, cửa phòng mở ra, Từ Chính Dương cho Kiều Văn một nụ cười thật to, vẻ mặt vừa đẹp trai vừa tà khí nhưng chủ yếu là hưng phấn: “Thầy Kiều, sớm như vậy đã tắm rửa sao?”
Hiện tại vẫn chưa tới 8 giờ đây!
Kiều Văn tựa hồ không ngờ rằng người gõ cửa sẽ là Từ Chính Dương, trên mặt thoáng lộ ra một chút kinh ngạc, thế nhưng hắn rất nhanh thu liễm lại, nhìn Từ Chính Dương hỏi: “Cậu sao lại đến đây? Tìm tôi có chuyện gì sao?”
Từ Chính Dương không trả lời vấn đề của hắn, hỏi ngược lại: “Tại sao thầy không trả lời tin nhắn của tôi?”
Tin nhắn? Kiều Văn sửng sốt một chút, chần chờ hai, ba giây, tựa hồ đang nhớ lại gì đó, sau đó nói: “Há, lưu lượng điện thoại của tôi dùng hết rồi, không thể mở tin nhắn.”
Từ Chính Dương lộ ra một bộ biểu tình bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười nói: “Khó trách, tôi xế chiều hôm nay liên tục gửi cho thầy mười mấy tin nhắn thoại, thầy đều không có hồi đáp, tôi còn tưởng điện thoại của thầy bị trộm rồi đấy!”
Hiện tại hắn có thể cười thoải mái, trời mới biết hắn lúc xế chiều quả thực căng thẳng + hoang mang đến tim đều sắp muốn nổ tung, hắn chỉ lo Kiều Văn là không muốn để ý đến hắn mới không hồi đáp, mặc dù trước đó gửi một đống hình ảnh tươi đẹp, tiêu chuẩn cao cũng không có trả lời được nửa chữ, thế nhưng nếu như hắn đứng đắn tán gẫu vài vấn đề, thầy Kiều vẫn sẽ hồi đáp hắn, hiện tại liên tục gửi mười mấy tin nhắn thoại đều như đá chìm dưới biển sâu, hắn làm sao lại không vội?
Bởi vì, mười mấy tin nhắn thoại này đều bao hàm trong một từ mấu chốt: Hẹn không?
Hẹn cái gì? Phí lời, ngoại trừ hẹn pháo còn có thể là hẹn cái gì khác sao?
Thầy Kiều không trả lời, có phải là yên lặng biểu lộ thái độ cự tuyệt không? Từ Chính Dương vẫn nằm trong trạng thái lo sợ, bất an, hoảng loạn, cả cơm tối cũng ăn không thấy ngon miệng, đợi mấy tiếng, cũng nhịn thêm mấy tiếng, rốt cục không nhịn được, lúc này lòng mới như lửa đốt mà đuổi giết tới nơi người ta ở.
May mắn, thầy Kiều không phải cố ý không trả lời hắn, mà là không có mở tin nhắn, tốt rồi, tốt rồi, Từ Chính Dương nghĩ thầm, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, tảng đá đặt ở ngực cuối cùng cũng an ổn rơi xuống.
Kiều Văn nhìn Từ Chính Dương trước mắt gương mặt dương quang xán lạn, trong lòng chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, là ai hại lưu lượng điện thoại tháng này của hắn sớm cạn kiệt a!?
Không sai, chính là cái tên cợt nhả trước mắt này, mỗi ngày mấy trăm tấm hình cơ bụng, cơ ngực cùng chim lớn không gián đoạn xoát xoát gửi tới, hơn nữa còn là HD, lưu lượng điện thoại di động làm sao có thể chứa được dung lượng tiêu tốn nhiều như vậy?
Nhưng là, hắn cũng thực sự không tiện nói cái gì, bởi vì nói thật ra, hình cơ bắp cùng chim lớn chính hắn cũng thích xem, thường xuyên còn nhìn đến huyệt ngứa khó nhịn, hận không thể đem côn thịt thẳng tắp cứng rắn trong hình kia lấy ra cắm vào bên trong huyệt thịt của mình để khoái hoạt một hồi. Nhìn thấy, ăn không được, cũng là một loại tra tấn a!
Một người muốn đánh, một người muốn bị đánh thôi.
Như Từ Chính Dương suy nghĩ, Kiều Văn quả thật là mới vừa tắm xong, thời điểm đang lau người liền nghe được tiếng gõ cửa, vì vậy còn không kịp mặc quần áo vào, chỉ vây quanh một cái khăn tắm ra mở cửa, hắn ở trần như vậy, còn đi chân trần, khiến Từ Chính Dương nhìn mà trong lòng ngứa một chút, nhất thời đã nghĩ hóa thành một tên sắc lang nhào tới.
Cuối cùng sắc lang vẫn là bằng ý chí nhịn được, Từ Chính Dương khịt khịt mũi, nghe thấy được một luồng hương vị sữa tắm nhẹ nhàng khoan khoái, sạch sẽ, tươi mát, nhưng có một sức mê hoặc khó có thể dùng lời diễn tả được, giống như cùng cỗ hương vị từ chủ nhân này toả ra.
Từ Chính Dương bị cỗ hương vị tươi mới này dụ dỗ, ánh mắt dừng lại ở trên mặt Kiều Văn, da dẻ trắng nõn, một nốt mụn cũng không có, mặt mày thanh tú, môi hồng, trước đó hắn đã tỉ mỉ thưởng thức qua, mềm mại, hôn lên cảm giác cực kỳ tuyệt vời, xuống chút nữa, đường cổ vòng cung xinh đẹp, xương quai xanh gợi cảm, đẹp đẽ, lại không giống xương quai xanh nữ nhi tinh xảo, mà là có một loại cảm giác dẻo dai, mạnh mẽ, tiếp tục đi xuống, chính là hai đầu vú nhỏ làm cho hắn vừa yêu vừa thương, sắc màu phấn hồng tươi đẹp, theo ngực chập trùng run lên một cái, phảng phất như đang câu dẫn hắn dùng đầu lưỡi liếm.
Từ Chính Dương nghĩ như thế, cũng làm như vậy, hắn đúng là vẫn bị dục vọng trong lòng đánh bại, một bước tiến lên gần sát Kiều Văn, hai tay ôm bờ vai của hắn, cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm láp lên tiểu đầu vú của Kiều Văn.
Kiều Văn trong lòng cả kinh, ngạc nhiên phản ứng chậm lại nửa nhịp, chờ lúc phản ứng lại Từ Chính Dương đã ngậm vào đầu vú của hắn nút vang lên tiếng “Chách chách”, hắn vội vã đưa tay đẩy cái tên háo sắc này ra, ngữ khí hốt hoảng hỏi: “Cậu làm gì?”
Từ Chính Dương một thân cơ bắp rắn chắc không phải là để trưng bày, chút khí lực này của Kiều Văn gầy yếu sao có thể đả động đến hắn, hắn vẫn như cũ ôm chặt vai Kiều Văn, ở trên đầu vú ngực trái của Kiều Văn đã bị hắn ngậm đến ướt nhẹp lại liếm một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Kiều Văn, bá đạo mà ôn nhu nói: “Thao em!”
Tác giả :
Mày Rậm Lông