Làm Em Tổn Thương Chắc Anh Hạnh Phúc Lắm
Chương 10: Anh sẽ là của tôi?
Tại nhà Lệ Uyên
-Mày tỉnh rồi hả - Nó nhìn H.Trân đang nằm trên giường mà nói
-Ừm… mà sao tao lại nằm ở đây – Nhỏ hỏi nó
-Tao cũng ko rõ nữa, khoảng cỡ 11h30 có người nhấn chuông cửa nhà tao, tao xuống thì thấy mày nằm gục trước cổng, nhìn sang phía bên kia đường có một người mặc áo đen che kín mặc nên tao cũng ko nhìn rõ nữa. – Nó trả lời
-Ừm…tao hơi mệt, có lẽ tối qua dầm mưa – Trân mệt mỏi
-Có lẽ nên mạnh tay với mấy con ả kia thôi,… Nói rồi nó lấy điện thoại gọi cho ai đó :” Chú điều tra cho cháu về con nhỏ Ngọc Vy lớp 8A, trường cháu, càng nhanh càng tốt “ Nó tắt máy. “ Mày sẽ phải trả giá cho những gì mày làm, gấp mười lần thế cơ…” Nó gằn từng tiếng, nó tức giận đến tột cùng, vì con nhỏ đó Nhã Uyên hôn mê bất tỉnh, vì con nhỏ đó mà Kiệt và Trân ra nông nỗi này…Nó thề sẽ hành hạ con nhỏ đó sống ko = chết
----------------
Tại căn biệt thự nhà họ Vũ
3 người bọn hắn đang ở trong phòng của hắn. Màu chủ đạo của căn phòng là đen trắng, rộng cũng khoảng 100m vuông (Ran: cái này chém đại) 2 tông màu này làm cho căn phòng trở nên lạnh lẽo và âm u đến lạ thường. Giữa căn phòng là một chiếc giường lớn, trong phòng còn có nhà vệ sinh riêng. Nói chung là hoàn hảo. Căn phòng đang yên tĩnh đột nhiên phát lên một tiếng hét lớn “ Trời ơi là trời!!!! Chắc tao điêng qá…”
- Cái quái gì vậy, bộ dây thần kinh mày có vấn đề hả… - Khánh đột nhiên giật mình khi nge hắn hét
- Tao đang tìm xem món quà gì thích hợp để tặng cho Lệ Uyên đây, ngày mai là sinh nhật cô ấy rồi… - Hắn vò đầu bức tóc
- Thế nãy h mày hỏi thăm bác Google đó hả - Kiệt nhăn mặt
- Chứ chẳng lẽ tao hỏi má mày à… - Hắn thở dài
“Cộc…cộc…” – Tiếng gõ cửa. “Vào đi” – Hắn nói
Cánh cửa mở ra một khuôn mặt cực baby và tuấn mỹ lấp ló sau đó, anh ta đứng dựa vào cánh cửa nháy mắt liên hồi :” Có chuyện gì khiến mấy anh phiền não zữ vậy, nói em đây tiếng đi, giúp mấy anh thư giãn tí.. “
-Mày muốn chết hả cái thằng biến thái… - Hắn ném gối vào mặt Tiểu Kỳ
Tiểu Kỳ nhanh chóng hưởng trọn phần thưởng, vẫn k dừng lại, T.Kỳ đi về phía hắn:’’ Sao a nỡ đối xử như thế với em… “ Câu nói đó làm hắn phải chạy gấp vào nhà vệ sinh…Cả bọn ngoài này cười căn bụng một bữa.
-Thôi, tao ko đùa nữa, có chuyện gì vậy. – T.Kỳ hỏi 2 tên kia
-À, ngày mai là sinh nhật Lệ Uyên ấy mà, hắn ta chả biết tặng cái gì – Khánh vẫn dán mắt vào quyển sách
-Trời ơi…Tưởng gì, chớ mấy cái đó tui đây rành lăm nè – T.Kỳ bỉu môi
-Thế thì chỉ dùm em đi sư phụ - Hắn đứng dựa vào cánh cửa nhà vệ sinh
-Sao tụi mày ngu dữ vậy, cái này đi hỏi con Nhã Uyên ấy… à mà tao qên, con đấy h câm tạm thời rồi, há há…- Vừa nói hắn vừa cười.
-Hừm…hừm…- Kiệt nhìn hắn rồi liếc sang Khánh
-Chết đi trời ơi…. Dạo này ko nge tiếng bã công nhận buồn dễ sợ… Haiizz – T.Kỳ lấp liếm
-Vậy ruốt cuộc mày có cách gì ko? – Hắn thở dài
-Thôi mày hỏi tụi con gái ấy, à con Trân đó – T.Kỳ nhan mày
-Thôi khỏi đi cha nội… Chỉ giỏi cái nói nhãm – Hắn
-----------------
Tại khu thương mại V-Stars
Hắn đang quanh quẩn trong mấy khu hàng nữ, hắn tìm cả ngày mà cũng chưa tìm ra món đồ ưng ý.
-Này…cậu làm gì ở đây vậy? – Tuyết Hoa mừng rỡ khi thấy Hắn
-Ờ tớ đang tìm mua vài thứ… - Hắn mỉm cười
---------------------
Lưu ý: Mặc dù T.Hoa có gây gỗ với tụi nó nhưng cũng chỉ là những xích mích nhỏ nên đối vơi bọn hắn vẫn là bạn bè bình thường nên hắn cũng cư xử vậy
-------------
-À đúng rồi ….Bây h cậu có thời gian ko ? Giup tớ chọn một món quà được ko?
Nghe hắn nói vậy Tuyết Hoa mắt sáng lên . Gì chớ cơ hội đi cùng hắn rất ít nên bây giờ phải tận dụng để lại ấn tượng tốt trong mắt hắn .
-Đương nhiên là được rồi .Cậu mua quà cho ai vậy ? – T.Hoa hỏi
- Ừm…cho Lệ Uyên, ngày mai là sinh nhật cậu ấy… - Hắn tl
- OK… Vậy đi thôi, tớ giúp cậu – Hoa mỉm cười đầy đắc ý
Nói rồi ả khoác tay hắn ra vẻ thân mật, bọn họ mỉm cười vui vẻ mà ko biết rằng đã vô tình lọt vào mắt ai đó...
Sau cả một buổi chiều
-Thế nào, cậu thích món quà này chứ - Tuyết Hoa mỉm cười ngọt ngào nhìn hắn
-Ok…được đấy, cảm ơn – Hắn mỉm cười làm ả ta đắc ý
-Nhưng cậu chỉ định cảm ơn tớ thôi ư… - Cô ta bĩu môi
-Nói đi…cậu muốn gì – Hắn lạnh lùng
-Tối nay 9h Devil Bar… ok chứ - Cô ta nở nụ cười nham hiểm
-Được – Nói rồi hắn quay lưng đi
“ Begin… “ Tuyết Hoa sung sướng nỡ trên môi nụ cười đắc thắng
------------------
Tại Devil Bar
-Này, tớ ở đây – Tuyết Hoa lên tiếng. Lúc này ả ta mặt mày toàn là son phấn, nhưng cũng có thể nói thuộc dạng xinh đẹp, cô ta mặc một chiếc váy cúp ngực, xòe phần đuôi , trong thật sexy và quyến rũ làm biết bao ánh mắt thèm thuồng của lũ đàn ông dồn nén về phía ả. Ả tin chắc rằng Thiện cũng thế
Hắn vẫn giữ thái độ lạnh lùng đi về phía cô ta, gương mặt tuấn mĩ đẹp hoàn hảo đến từng khía cạnh ko chút cảm xúc, làm cho cô ta cảm thấy hơi lo lắng.
-Cậu uống gì…? – Tuyết Hoa cố gắng mỉm cười
-Gì cũng được – hắn lạnh lùng
-Ok… 2 XO nhá - Ả ta nháy mắt với anh phục vụ
Ban đêm, nơi đây vô cùng náo nhiệt, những ánh đèn đủ màu sắc lập lờ, quay cuồng theo điệu DJ cực mạnh, những dân chơi, cô chiêu cậu ấm tụ tập vào đây để mà đốt tiền, thỏa mãn cuộc vui…
--------------------
Tại nhà Lệ Uyên
Một cô gái mang vẻ đẹp của một thiên sứ đang ngồi trầm ngâm một mình giữa khu vườn rộng lớn, nó mặc một chiếc váy ren màu trắng, nhẹ nhàng thanh thoát ko cầu kỳ nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trời ban của nó. Đôi môi đỏ ửng như cánh anh đào mấp máy theo lời bài hát, Nó đang nge nhạc, một bản nhạc mà nó rất thích… Ngày mai là sinh nhật nhưng nó ko cảm thấy vui và hóng đợi như những năm trước. Lúc này Nhã Uyên thì đang nằm trong phòng bệnh, chưa biết sẽ ra sao, còn Huyền Trân thì đang đau khổ tột cùng vì chuyện của Kiệt nó cũng ko mún ngĩ đến sinh nhật của mình nữa… Nó nhắm mặt lại, thưởng thức sự ngọt ngào của làn gió đêm, làn gió nhẹ thoảng qua làm cho tóc nó bay phất phơ, tạo nên vẻ huyền ảo cho gương mặt thanh tú ấy… Nó rất đẹp, đẹp hơn cả bầu trời đầy sao đêm nay…
------------
Tại bệnh viện
Bây h Trân đang chăm sóc cho Nhã Uyên, nhỏ buồn lắm khi con bạn mình ra nông nỗi này, quả thật bây h đầu óc nhỏ đang trống rỗng, nhỏ mệt mõi khi phải ngĩ đến ai đó làm nhỏ tổn thương. Nhỏ chỉ mong Nhã Uyên sớm tỉnh lại để 3 tụi nó có thể sang Mỹ du học. Để nhỏ rời xa nơi này, rời xa cái người đã ban tặng hạnh phúc và cũng cướp đi hạnh phúc của nhỏ. Nhỏ hận Kiệt, nhỏ sẽ không bao h tha thứ cho Kiệt. Nhỏ mệt mỏi khi phải suy ngĩ, nhỏ nằm thiếp đi bên cạnh Nhã Uyên.
Ngoài cửa bệnh viện một người con trai có vẻ đẹp hoàn mỹ đang đau xót nhìn nhỏ, có lẽ Kiệt đã sai chăng, nhưng Kiệt biết nhỏ hận Kiệt lắm, Kiệt cũng chẳng có cơ hội mà giải thích với nhỏ. Kiệt lặng lẽ bước đến, lấy chăn đắp lên người nhỏ, Kiệt đứng nhìn nhỏ một hồi lâu, từng đường nét sinh đẹp trên mặt nhỏ đều khiến cho Kiệt rung động… Kiệt quay đầu bước đi “ Hãy quên anh và sống hạnh phúc…”
-------------
Tại Khách sạn ở Devil Bar
Trên chiếc giường trắng, 2 thân thể ko mãnh vải che thân đang nằm chung với nhau, ko ai khác đó là Tuyết Hoa và hắn. Sau khi chuốc rượu say mèm thì ả đã giở ra cái trò đê tiện này. Ả đang hình dung khuôn mặt đau khổ của nó khi thấy những tấm ảnh này là món quà sinh nhật… Khá thú vị… Haha
“Hic…hic…” Tiếng khóc thổn thức của ả làm cho hắn bất ngờ tỉnh giấc. Hắn bàng hoàng vì k biết chuyện gì đã xảy ra.
-Này…ruốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra, sao tôi và cô lại ngủ chung, đã vậy còn… - hắn bối rối
-Cậu còn k biết hay sao mà hỏi…hic…hic - Ả ta khóc
-Được rồi… được rồi…đừng khóc nữa, chắc tối qua tớ uống hơi nhiều nhưng…sao có thể - hắn vẫn k thể nào tin đc
-Tớ đã ko cho nhưng cậu…cậu…hic…hic - Ả ta típ tục ra vẻ tội ngiệp
-Thôi…đừng khóc nữa, chuyện tớ làm với cậu, tớ sẽ chịu trách nhiệm… Bây h tớ đi đây- Nói rồi hắn đứng dậy gom quần áo và bỏ đi
-Này….này….- Ả ta cố gọi với theo
- Cậu đợi đấy, cậu sẽ là của tớ…. – Nụ cười nham hiểm hiện trên môi của ả
-Mày tỉnh rồi hả - Nó nhìn H.Trân đang nằm trên giường mà nói
-Ừm… mà sao tao lại nằm ở đây – Nhỏ hỏi nó
-Tao cũng ko rõ nữa, khoảng cỡ 11h30 có người nhấn chuông cửa nhà tao, tao xuống thì thấy mày nằm gục trước cổng, nhìn sang phía bên kia đường có một người mặc áo đen che kín mặc nên tao cũng ko nhìn rõ nữa. – Nó trả lời
-Ừm…tao hơi mệt, có lẽ tối qua dầm mưa – Trân mệt mỏi
-Có lẽ nên mạnh tay với mấy con ả kia thôi,… Nói rồi nó lấy điện thoại gọi cho ai đó :” Chú điều tra cho cháu về con nhỏ Ngọc Vy lớp 8A, trường cháu, càng nhanh càng tốt “ Nó tắt máy. “ Mày sẽ phải trả giá cho những gì mày làm, gấp mười lần thế cơ…” Nó gằn từng tiếng, nó tức giận đến tột cùng, vì con nhỏ đó Nhã Uyên hôn mê bất tỉnh, vì con nhỏ đó mà Kiệt và Trân ra nông nỗi này…Nó thề sẽ hành hạ con nhỏ đó sống ko = chết
----------------
Tại căn biệt thự nhà họ Vũ
3 người bọn hắn đang ở trong phòng của hắn. Màu chủ đạo của căn phòng là đen trắng, rộng cũng khoảng 100m vuông (Ran: cái này chém đại) 2 tông màu này làm cho căn phòng trở nên lạnh lẽo và âm u đến lạ thường. Giữa căn phòng là một chiếc giường lớn, trong phòng còn có nhà vệ sinh riêng. Nói chung là hoàn hảo. Căn phòng đang yên tĩnh đột nhiên phát lên một tiếng hét lớn “ Trời ơi là trời!!!! Chắc tao điêng qá…”
- Cái quái gì vậy, bộ dây thần kinh mày có vấn đề hả… - Khánh đột nhiên giật mình khi nge hắn hét
- Tao đang tìm xem món quà gì thích hợp để tặng cho Lệ Uyên đây, ngày mai là sinh nhật cô ấy rồi… - Hắn vò đầu bức tóc
- Thế nãy h mày hỏi thăm bác Google đó hả - Kiệt nhăn mặt
- Chứ chẳng lẽ tao hỏi má mày à… - Hắn thở dài
“Cộc…cộc…” – Tiếng gõ cửa. “Vào đi” – Hắn nói
Cánh cửa mở ra một khuôn mặt cực baby và tuấn mỹ lấp ló sau đó, anh ta đứng dựa vào cánh cửa nháy mắt liên hồi :” Có chuyện gì khiến mấy anh phiền não zữ vậy, nói em đây tiếng đi, giúp mấy anh thư giãn tí.. “
-Mày muốn chết hả cái thằng biến thái… - Hắn ném gối vào mặt Tiểu Kỳ
Tiểu Kỳ nhanh chóng hưởng trọn phần thưởng, vẫn k dừng lại, T.Kỳ đi về phía hắn:’’ Sao a nỡ đối xử như thế với em… “ Câu nói đó làm hắn phải chạy gấp vào nhà vệ sinh…Cả bọn ngoài này cười căn bụng một bữa.
-Thôi, tao ko đùa nữa, có chuyện gì vậy. – T.Kỳ hỏi 2 tên kia
-À, ngày mai là sinh nhật Lệ Uyên ấy mà, hắn ta chả biết tặng cái gì – Khánh vẫn dán mắt vào quyển sách
-Trời ơi…Tưởng gì, chớ mấy cái đó tui đây rành lăm nè – T.Kỳ bỉu môi
-Thế thì chỉ dùm em đi sư phụ - Hắn đứng dựa vào cánh cửa nhà vệ sinh
-Sao tụi mày ngu dữ vậy, cái này đi hỏi con Nhã Uyên ấy… à mà tao qên, con đấy h câm tạm thời rồi, há há…- Vừa nói hắn vừa cười.
-Hừm…hừm…- Kiệt nhìn hắn rồi liếc sang Khánh
-Chết đi trời ơi…. Dạo này ko nge tiếng bã công nhận buồn dễ sợ… Haiizz – T.Kỳ lấp liếm
-Vậy ruốt cuộc mày có cách gì ko? – Hắn thở dài
-Thôi mày hỏi tụi con gái ấy, à con Trân đó – T.Kỳ nhan mày
-Thôi khỏi đi cha nội… Chỉ giỏi cái nói nhãm – Hắn
-----------------
Tại khu thương mại V-Stars
Hắn đang quanh quẩn trong mấy khu hàng nữ, hắn tìm cả ngày mà cũng chưa tìm ra món đồ ưng ý.
-Này…cậu làm gì ở đây vậy? – Tuyết Hoa mừng rỡ khi thấy Hắn
-Ờ tớ đang tìm mua vài thứ… - Hắn mỉm cười
---------------------
Lưu ý: Mặc dù T.Hoa có gây gỗ với tụi nó nhưng cũng chỉ là những xích mích nhỏ nên đối vơi bọn hắn vẫn là bạn bè bình thường nên hắn cũng cư xử vậy
-------------
-À đúng rồi ….Bây h cậu có thời gian ko ? Giup tớ chọn một món quà được ko?
Nghe hắn nói vậy Tuyết Hoa mắt sáng lên . Gì chớ cơ hội đi cùng hắn rất ít nên bây giờ phải tận dụng để lại ấn tượng tốt trong mắt hắn .
-Đương nhiên là được rồi .Cậu mua quà cho ai vậy ? – T.Hoa hỏi
- Ừm…cho Lệ Uyên, ngày mai là sinh nhật cậu ấy… - Hắn tl
- OK… Vậy đi thôi, tớ giúp cậu – Hoa mỉm cười đầy đắc ý
Nói rồi ả khoác tay hắn ra vẻ thân mật, bọn họ mỉm cười vui vẻ mà ko biết rằng đã vô tình lọt vào mắt ai đó...
Sau cả một buổi chiều
-Thế nào, cậu thích món quà này chứ - Tuyết Hoa mỉm cười ngọt ngào nhìn hắn
-Ok…được đấy, cảm ơn – Hắn mỉm cười làm ả ta đắc ý
-Nhưng cậu chỉ định cảm ơn tớ thôi ư… - Cô ta bĩu môi
-Nói đi…cậu muốn gì – Hắn lạnh lùng
-Tối nay 9h Devil Bar… ok chứ - Cô ta nở nụ cười nham hiểm
-Được – Nói rồi hắn quay lưng đi
“ Begin… “ Tuyết Hoa sung sướng nỡ trên môi nụ cười đắc thắng
------------------
Tại Devil Bar
-Này, tớ ở đây – Tuyết Hoa lên tiếng. Lúc này ả ta mặt mày toàn là son phấn, nhưng cũng có thể nói thuộc dạng xinh đẹp, cô ta mặc một chiếc váy cúp ngực, xòe phần đuôi , trong thật sexy và quyến rũ làm biết bao ánh mắt thèm thuồng của lũ đàn ông dồn nén về phía ả. Ả tin chắc rằng Thiện cũng thế
Hắn vẫn giữ thái độ lạnh lùng đi về phía cô ta, gương mặt tuấn mĩ đẹp hoàn hảo đến từng khía cạnh ko chút cảm xúc, làm cho cô ta cảm thấy hơi lo lắng.
-Cậu uống gì…? – Tuyết Hoa cố gắng mỉm cười
-Gì cũng được – hắn lạnh lùng
-Ok… 2 XO nhá - Ả ta nháy mắt với anh phục vụ
Ban đêm, nơi đây vô cùng náo nhiệt, những ánh đèn đủ màu sắc lập lờ, quay cuồng theo điệu DJ cực mạnh, những dân chơi, cô chiêu cậu ấm tụ tập vào đây để mà đốt tiền, thỏa mãn cuộc vui…
--------------------
Tại nhà Lệ Uyên
Một cô gái mang vẻ đẹp của một thiên sứ đang ngồi trầm ngâm một mình giữa khu vườn rộng lớn, nó mặc một chiếc váy ren màu trắng, nhẹ nhàng thanh thoát ko cầu kỳ nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trời ban của nó. Đôi môi đỏ ửng như cánh anh đào mấp máy theo lời bài hát, Nó đang nge nhạc, một bản nhạc mà nó rất thích… Ngày mai là sinh nhật nhưng nó ko cảm thấy vui và hóng đợi như những năm trước. Lúc này Nhã Uyên thì đang nằm trong phòng bệnh, chưa biết sẽ ra sao, còn Huyền Trân thì đang đau khổ tột cùng vì chuyện của Kiệt nó cũng ko mún ngĩ đến sinh nhật của mình nữa… Nó nhắm mặt lại, thưởng thức sự ngọt ngào của làn gió đêm, làn gió nhẹ thoảng qua làm cho tóc nó bay phất phơ, tạo nên vẻ huyền ảo cho gương mặt thanh tú ấy… Nó rất đẹp, đẹp hơn cả bầu trời đầy sao đêm nay…
------------
Tại bệnh viện
Bây h Trân đang chăm sóc cho Nhã Uyên, nhỏ buồn lắm khi con bạn mình ra nông nỗi này, quả thật bây h đầu óc nhỏ đang trống rỗng, nhỏ mệt mõi khi phải ngĩ đến ai đó làm nhỏ tổn thương. Nhỏ chỉ mong Nhã Uyên sớm tỉnh lại để 3 tụi nó có thể sang Mỹ du học. Để nhỏ rời xa nơi này, rời xa cái người đã ban tặng hạnh phúc và cũng cướp đi hạnh phúc của nhỏ. Nhỏ hận Kiệt, nhỏ sẽ không bao h tha thứ cho Kiệt. Nhỏ mệt mỏi khi phải suy ngĩ, nhỏ nằm thiếp đi bên cạnh Nhã Uyên.
Ngoài cửa bệnh viện một người con trai có vẻ đẹp hoàn mỹ đang đau xót nhìn nhỏ, có lẽ Kiệt đã sai chăng, nhưng Kiệt biết nhỏ hận Kiệt lắm, Kiệt cũng chẳng có cơ hội mà giải thích với nhỏ. Kiệt lặng lẽ bước đến, lấy chăn đắp lên người nhỏ, Kiệt đứng nhìn nhỏ một hồi lâu, từng đường nét sinh đẹp trên mặt nhỏ đều khiến cho Kiệt rung động… Kiệt quay đầu bước đi “ Hãy quên anh và sống hạnh phúc…”
-------------
Tại Khách sạn ở Devil Bar
Trên chiếc giường trắng, 2 thân thể ko mãnh vải che thân đang nằm chung với nhau, ko ai khác đó là Tuyết Hoa và hắn. Sau khi chuốc rượu say mèm thì ả đã giở ra cái trò đê tiện này. Ả đang hình dung khuôn mặt đau khổ của nó khi thấy những tấm ảnh này là món quà sinh nhật… Khá thú vị… Haha
“Hic…hic…” Tiếng khóc thổn thức của ả làm cho hắn bất ngờ tỉnh giấc. Hắn bàng hoàng vì k biết chuyện gì đã xảy ra.
-Này…ruốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra, sao tôi và cô lại ngủ chung, đã vậy còn… - hắn bối rối
-Cậu còn k biết hay sao mà hỏi…hic…hic - Ả ta khóc
-Được rồi… được rồi…đừng khóc nữa, chắc tối qua tớ uống hơi nhiều nhưng…sao có thể - hắn vẫn k thể nào tin đc
-Tớ đã ko cho nhưng cậu…cậu…hic…hic - Ả ta típ tục ra vẻ tội ngiệp
-Thôi…đừng khóc nữa, chuyện tớ làm với cậu, tớ sẽ chịu trách nhiệm… Bây h tớ đi đây- Nói rồi hắn đứng dậy gom quần áo và bỏ đi
-Này….này….- Ả ta cố gọi với theo
- Cậu đợi đấy, cậu sẽ là của tớ…. – Nụ cười nham hiểm hiện trên môi của ả
Tác giả :
Ran Ngốc