Là Nam Nhân Thì Quyết Đấu Đi
Chương 43
Chúc Tử Lộ vừa lau nước mắt vừa chạy như điên, Lạc Thiệu Dã một đường đuổi theo đằng sau gọi cậu, cậu lại thế nào cũng không chịu dừng lại.
Hai người chạy ra khỏi ký túc xá, chạy qua hành lang, lướt qua khu nhà phòng học, lại băng qua vài gò đất, Chúc Tử Lộ vẫn cứ xông về phía trước.
Hai người chỉ nhìn đằng trước mặc kệ đằng sau hoàn toàn không phát hiện một sóng người đã tụ tập phía sau bọn họ.
“Lộ Lộ! Chúc Tử Lộ!” Lạc Thiệu Dã vừa chạy vừa gọi, gọi đến mức cũng sắp tắt tiếng luôn, Chúc Tử Lộ vẫn cứ như là A Cam (Forrest Gump, liên lạc với google nha ^^), chỉ biết ngơ ngác xông về phía trước, hoàn toàn không để ý đến người đằng sau đuổi theo có bao nhiêu khổ cực.
Lạc Thiệu Dã tức giận, ngay cả hình tượng cũng không cần, đứng nghiêm, hai tay chụm bên miệng hô to: “Chúc Tử Lộ năm nhất ngành quảng cáo không mặc quần lót!”
Đúng, Lạc Thiệu Dã không cần chính là hình tượng của Chúc Tử Lộ.
“Đi tìm chết đi! Cậu mới không mặc quần lót! Cậu cái đồ háo sắc chết tiệt không đứng lên (tiếp tục ám chỉ ^^) nổi!”
Chúc Tử Lộ nghe vậy mặt cũng tái rồi, lập tức chạy trở về, nhắm Lạc Thiệu Dã quyền đấm cước đá.
“Có chuyện gì thì từ từ nói, vì sao phải đi?” Lạc Thiệu Dã không để ý đến Chúc Tử Lộ khoa chân múa tay, chỉ nỗ lực nắm lấy nắm tay như hạt dẻ nướng đường Thiên Tân của cậu, ngăn cản trò khôi hài đột phát này.
“Giữa chúng ta không có cái gì để nói hết, cậu đừng cản tôi!” Bị Lạc Thiệu Dã nhắc như thế, Chúc Tử Lộ mới nhớ ra mình đang định chạy trốn khỏi cậu ta, lập tức bắn ra lời kịch kinh điển năm đó cũng lão mẹ xem Hoa hệ liệt học được.
“Lộ Lộ, cậu không nên đi!” Thấy Chúc Tử Lộ giãy dụa đến lợi hại, Lạc Thiệu Dã chụp cổ tay cậu ta, chết sống không cho đi.
“Không cần lo cho tôi! Tôi càng muốn đi!” Chúc Tử Lộ vung song đao, thành công bỏ qua Lạc Thiệu Dã, dũng mãnh xông về phía trước.
“Lộ Lộ…” Lạc Thiệu Dã lo lắng gọi.
“A!” Chúc Tử Lộ mới chạy hai bước, liền đập mặt lên một thân cây.
“…cẩn…thận…” Đã không còn kịp rồi, Lạc Thiệu Dã cúi đầu, trầm mặc hai giây, tự động đi lên trước ôm Chúc Tử Lộ từ dưới đất lên, giúp cậu ta xoa xoa cái trán bị đụng đau nhức: “Đã nói với cậu là không nên đi còn gì…Cứ luôn phá cái trán vỡ thành bánh lưới, rất vui sao?”
“Tôi – hận – cậu…Vì sao không kéo tôi lại?” Chúc Tử Lộ đau a…Ngay cả nước mắt cũng khóc không ra được.
“Tôi có kéo mà, là tự cậu muốn giãy ra.” Lạc Thiệu Dã tiếp tục xoa cái trán cao đầy của Chúc Tử Lộ, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Cậu cái tên…vô dụng…đau chết tôi.” Chúc Tử Lộ ôm đầu, hai tay siết chặt cũng không ngừng được đau nhức trên trán, nó ghét cậu hay sao vậy!o(T 口 T)o
“Lộ Lộ, vì sao phải đi? Không phải đã nói với cậu có chuyện thì từ từ nói sao? Xem như cậu không thích bọn họ làm màn hình nền thì cũng không cần phải phát giận a.” Tay nắm chặt Chúc Tử Lộ, Lạc Thiệu Dã lần này sẽ không lại để cho cậu ta chạy trốn.
“Ai sẽ bởi vì loại chuyện nhàm chán đó mà tức giận? Tôi là bởi vì bọn họ thiết kế chúng ta…Đã nói nếu không phải bởi vì bọn họ chúng ta căn bản sẽ không đến với nhau cậu nghe không hiểu chắc?” Chúc Tử Lộ tức giận đến xả một chuỗi từ trong miệng ra, ngay cả dấu chấm cũng không cần mắng ầm lên.
“Cậu không thích tôi?” Mặt không chút biểu tình, Lạc Thiệu Dã hỏi.
“Tôi…” Chúc Tử Lộ lúng búng vài chữ, cúi đầu trầm mặc.
“Cậu vẫn thích tôi, đúng không?”
Đối mặt với câu hỏi bức người của Lạc Thiệu Dã, Chúc Tử Lộ cư nhiên không có cách nào phủ nhận, đang cắn môi khó chịu, Lạc Thiệu Dã liền ôm cậu vào lòng: “Mặc kệ thế nào, thích chính là thích, chỉ cần tình cảm của chúng ta không thay đổi, chuyện khác căn bản không quan trọng, không phải sao?”
“Thế nhưng…” Là vậy sao? Chúc Tử Lộ bắt đầu chần chừ, đầu óc vừa bị đập vào cây đến phát vựngđã không còn bao nhiêu linh quang.
“So với tôi thích cậu, cậu thích tôi, loại chuyện người khác thiết kế chúng ta này căn bản không quan trọng, tính toán loại việc nhỏ đó không phải rất nhàm chán sao?”Lúc nói, một đôi tay của Lạc Thiệu Dã đã cố định trên hai vai của Chúc Tử Lộ, ngay lúc Chúc Tử Lộ còn muốn biện bạch gì đó nữa…Lạc Thiệu Dã lập tức cúi đầu hôn cậu ta.
Hoa hệ liệt tính cái gì? Lạc Thiệu Dã là xemphim tình cảm mà lớn lên, làm sao để đối phó với người yêu giận dỗi trên điện ảnh đều có diễn!
~ bốp bốp bốp ~ Tiếng vỗ tay cổ vũ cổ vũ.
Vào lúc đó, bốn phía phối hợp rất chuẩn vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Bất tri bất giác mặt trời chiều đã xuống núi, trên bầu trời chạng vạng bay lên từng đóa pháo hoa mỹ lệ, bụp bụp bụp nhuộm đẫm một vùng đêm tối.
“Đại Trì ~ cẩn thận một chút!” Tiểu Quất đứng sau cái cây, từ xa xa nhìn Đại Trì đốt pháo hoa, bắn lên bầu trời.
“Biết rồi, cậu đứnglùi về sau đi ~ đừng để bị nóng đến.” Đại Trì vừa đáp vừa luống cuống tay chân bắn pháo hoa.
Trong đám người vây quanh Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ, một đôi tay duy trì liên tục điều khiển bầu không khí, tiếng vỗ tay không ngừng ~
“Tôi xem ra…như vậy hẳn là sẽ không có vấn đề gì nữa.” Bàn tay ma quỷ sau lưng quần chúng, chủ box ‘Yale yêu yêu’, cũng là admin (tổng bản chủ)trang web chính thức74074, trên mặt lộ ra nụ cười thâm trầm đại công cáo thành.
“Báo cáo admin, thế nhưng chỉ riêng chi tiêu cho pháo hoa đã rớt hết phân nửa tổng doanh thu rồi.” Smod (tổng phó bản chủ) mới nhậm chức 13823, lo lắng nói.
“Ớ, thật? Có chuyện này?” Admin 74074 khiếp sợ.
“Ừ.” 13823 trầm ổn gật đầu, đưa cho 74074 một tô miến ăn liền, sau đó ôm mặt mình, quay sang mỉm cười với 74074 nói: “Sau này, chúng ta liền cùng nhau ăn miến sống qua ngày đi!”
“Ừ…được…được a…Cùng nhau…qua ngày đi.” Admin kiêm chủ box quan sát nhật ký yêu yêu 74074, mặt đỏ bừng dùng tay trái đè lên tim mình, lòng chợt dâng trào.
“Học trưởng…em quá cảm động ~ hít ~” Tay tiểu học đệ và học trưởng mười ngón quấn nhau, máu mũi chảy róc rách.
“Bạch nhật y sam tịnh, máu mũi tựa hải lưu (Bạch nhật ỷ sơn tận,
Hoàng Hà nhập hải lưu – bài Đăng Quán Tước Lâu của Vương Chi Hoán)… Học đệ, áo quần của cậu dính máu mũi, để học trưởng giúp cậu lau lau đi.” Học trưởng tiêu sái ngâm hai câu, rút ra khăn giấy.
“Học trưởng…Khăn giấy của anh ướt quá.” Tiểu học đệ nắm cổ tay học trưởng, nghiêng đầu đỏ bừng mặt.
“Học đệ không phải sợ, khăn giấy này cực kỳ sạch sẽ, học trưởng lau nước mũi xong có dùng nước giặt lại.” Học trưởng thâm tình nói, tay cầm khăn giấy ‘hiệu Ẩm ướt’, tiếp tục lau dưới mũi tiểu học đệ.
“Học trưởng…” ~ hít ~
“Học đệ…” Lau ~
Yêu, toàn bộ đã nói trong không lời.
………
Hậu ký:
“A ~~~~~~~!” Từ trong phòng 832 lần thứ hai truyền ra tiếng kêu sợ hãi cực kỳ bi thảm.
Màn ảnh chuyển vào bên trong, một thanh niên ôm notebook đang đập bàn, như bị tâm thần rống to: “Quyền chân dung? Quyền xuất bản? Phí diễn xuất? Phí phát ngôn? Cậu đi ăn cướp được rồi đó!” Admin trang web chính thức Yale 74074, đối mặt với điều kiện mà Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ đưa ra, cả người đã đến sát biên giới tan vỡ.
“Bình tĩnh ~ bình tĩnh a Admin.” Thiếp thân bí thư, Smod 13823 đứng bên cạnh vội vã giúp 74074 bưng trà đấm lưng.
“Không được thì quên đi, bằng không cậu có thể tự mình đi diễn.” Chúc Tử Lộ bĩu môi, không thèm nhìn nói, Lạc Thiệu Dã đứng bên cạnh lộ ra nụ cười cấu kết với nhau làm việc xấu, a không phải, là anh tuấn đẹp trai.
“Tự diễn thì tự diễn! 13823, chúng ta đi!” Admin 74074 hừng hực đứng lên, lôi kéo 13823 trong miệng vẫn còn đang ầm ĩ ‘này không tốt đi’, bước ra khỏi phòng.
Đàm phán đến đây tuyên cáo tan vỡ.
“Ha ha…Quá tuyệt vời! Sau này bọn họ sẽ không lại đến phiền chúng ta, Lạc Thiệu Dã ~ Cậu thật thông minh!” Chờ hai người 74074 vừa đi, Chúc Tử Lộ lập tức hoa chân múa tay vui sướng, sôi nổi ôm lấy Lạc Thiệu Dã.
Phiền não giải trừ, hài lòng muốn chết!
“Vậy trước hôn một cái đi ~” Lạc Thiệu Dã lộ ra nụ cười lang sói, từ lúc thấy Chúc Tử Lộ bĩu môi đấu với 74074 thì đã có xung động liều lĩnh muốn đè luôn cậu ta xuống rồi.
“Mới không cần!” Chúc Tử Lộ một chưởng đẩy đôi môi Lạc Thiệu Dã chu đến ra.
“Lộ Lộ! Đây là mệnh lệnh!” Chưa từ bỏ ý định, dùng tình thất bại, Lạc Thiệu Dã quyết định cưỡng bức.
“Mệnh lệnh cái đầu cậu! Tuần trước đã sớm qua, muốn thì lại đấu tiếp!”
“Được a, vậy so xem ai cương trước đi!” Lạc Thiệu Dã nói rồi đè luôn Chúc Tử Lộ xuống.
“Cút về địa ngục đi! Lạc Thiệu Dã đồ háo sắc chết tiệt! A…Ưm a…” tiếng rên rỉ quen thuộc lần thứ hai lại vang vọng trong phòng 832.
Lúc này, ở ngoài cửa…
“Hừ hừ, bọn họ cho là tôi thực sự ngu như thế sao? Đổi địa chỉ IP, tăng mạnh tư cách xét duyệt hội viên, giờ đây mạng Yale đông phương tái khởi, tuyệt đối bất bại!” 74074 giống như diễn viên chính đóng vai hacker trong phim, trên mặt lộ ra nụ cười thực hiện được, vừa ghi âm, vừa mắc mạng chính thức mới.
“Admin quá giỏi! Đến ~ a ~” 13823 ở bên cạnh ăn miến, lộ ra biểu tình kính phục, dùng đũa cuốn một cuộn miến lên, đút cho 74074 ăn.
Không sai, chỉ cần là nơi có con trai thì nhất định phải quyết đấu một chút; chỉ cần là nơi có Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ thì nhất định sẽ có sự tồn tại của: trang web chính thức Yale!
Kính xin chờ mong trang web chính thức Yale siêu cường sau khi sống lại.
.
— Toàn bộ văn hoàn —
Hai người chạy ra khỏi ký túc xá, chạy qua hành lang, lướt qua khu nhà phòng học, lại băng qua vài gò đất, Chúc Tử Lộ vẫn cứ xông về phía trước.
Hai người chỉ nhìn đằng trước mặc kệ đằng sau hoàn toàn không phát hiện một sóng người đã tụ tập phía sau bọn họ.
“Lộ Lộ! Chúc Tử Lộ!” Lạc Thiệu Dã vừa chạy vừa gọi, gọi đến mức cũng sắp tắt tiếng luôn, Chúc Tử Lộ vẫn cứ như là A Cam (Forrest Gump, liên lạc với google nha ^^), chỉ biết ngơ ngác xông về phía trước, hoàn toàn không để ý đến người đằng sau đuổi theo có bao nhiêu khổ cực.
Lạc Thiệu Dã tức giận, ngay cả hình tượng cũng không cần, đứng nghiêm, hai tay chụm bên miệng hô to: “Chúc Tử Lộ năm nhất ngành quảng cáo không mặc quần lót!”
Đúng, Lạc Thiệu Dã không cần chính là hình tượng của Chúc Tử Lộ.
“Đi tìm chết đi! Cậu mới không mặc quần lót! Cậu cái đồ háo sắc chết tiệt không đứng lên (tiếp tục ám chỉ ^^) nổi!”
Chúc Tử Lộ nghe vậy mặt cũng tái rồi, lập tức chạy trở về, nhắm Lạc Thiệu Dã quyền đấm cước đá.
“Có chuyện gì thì từ từ nói, vì sao phải đi?” Lạc Thiệu Dã không để ý đến Chúc Tử Lộ khoa chân múa tay, chỉ nỗ lực nắm lấy nắm tay như hạt dẻ nướng đường Thiên Tân của cậu, ngăn cản trò khôi hài đột phát này.
“Giữa chúng ta không có cái gì để nói hết, cậu đừng cản tôi!” Bị Lạc Thiệu Dã nhắc như thế, Chúc Tử Lộ mới nhớ ra mình đang định chạy trốn khỏi cậu ta, lập tức bắn ra lời kịch kinh điển năm đó cũng lão mẹ xem Hoa hệ liệt học được.
“Lộ Lộ, cậu không nên đi!” Thấy Chúc Tử Lộ giãy dụa đến lợi hại, Lạc Thiệu Dã chụp cổ tay cậu ta, chết sống không cho đi.
“Không cần lo cho tôi! Tôi càng muốn đi!” Chúc Tử Lộ vung song đao, thành công bỏ qua Lạc Thiệu Dã, dũng mãnh xông về phía trước.
“Lộ Lộ…” Lạc Thiệu Dã lo lắng gọi.
“A!” Chúc Tử Lộ mới chạy hai bước, liền đập mặt lên một thân cây.
“…cẩn…thận…” Đã không còn kịp rồi, Lạc Thiệu Dã cúi đầu, trầm mặc hai giây, tự động đi lên trước ôm Chúc Tử Lộ từ dưới đất lên, giúp cậu ta xoa xoa cái trán bị đụng đau nhức: “Đã nói với cậu là không nên đi còn gì…Cứ luôn phá cái trán vỡ thành bánh lưới, rất vui sao?”
“Tôi – hận – cậu…Vì sao không kéo tôi lại?” Chúc Tử Lộ đau a…Ngay cả nước mắt cũng khóc không ra được.
“Tôi có kéo mà, là tự cậu muốn giãy ra.” Lạc Thiệu Dã tiếp tục xoa cái trán cao đầy của Chúc Tử Lộ, vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Cậu cái tên…vô dụng…đau chết tôi.” Chúc Tử Lộ ôm đầu, hai tay siết chặt cũng không ngừng được đau nhức trên trán, nó ghét cậu hay sao vậy!o(T 口 T)o
“Lộ Lộ, vì sao phải đi? Không phải đã nói với cậu có chuyện thì từ từ nói sao? Xem như cậu không thích bọn họ làm màn hình nền thì cũng không cần phải phát giận a.” Tay nắm chặt Chúc Tử Lộ, Lạc Thiệu Dã lần này sẽ không lại để cho cậu ta chạy trốn.
“Ai sẽ bởi vì loại chuyện nhàm chán đó mà tức giận? Tôi là bởi vì bọn họ thiết kế chúng ta…Đã nói nếu không phải bởi vì bọn họ chúng ta căn bản sẽ không đến với nhau cậu nghe không hiểu chắc?” Chúc Tử Lộ tức giận đến xả một chuỗi từ trong miệng ra, ngay cả dấu chấm cũng không cần mắng ầm lên.
“Cậu không thích tôi?” Mặt không chút biểu tình, Lạc Thiệu Dã hỏi.
“Tôi…” Chúc Tử Lộ lúng búng vài chữ, cúi đầu trầm mặc.
“Cậu vẫn thích tôi, đúng không?”
Đối mặt với câu hỏi bức người của Lạc Thiệu Dã, Chúc Tử Lộ cư nhiên không có cách nào phủ nhận, đang cắn môi khó chịu, Lạc Thiệu Dã liền ôm cậu vào lòng: “Mặc kệ thế nào, thích chính là thích, chỉ cần tình cảm của chúng ta không thay đổi, chuyện khác căn bản không quan trọng, không phải sao?”
“Thế nhưng…” Là vậy sao? Chúc Tử Lộ bắt đầu chần chừ, đầu óc vừa bị đập vào cây đến phát vựngđã không còn bao nhiêu linh quang.
“So với tôi thích cậu, cậu thích tôi, loại chuyện người khác thiết kế chúng ta này căn bản không quan trọng, tính toán loại việc nhỏ đó không phải rất nhàm chán sao?”Lúc nói, một đôi tay của Lạc Thiệu Dã đã cố định trên hai vai của Chúc Tử Lộ, ngay lúc Chúc Tử Lộ còn muốn biện bạch gì đó nữa…Lạc Thiệu Dã lập tức cúi đầu hôn cậu ta.
Hoa hệ liệt tính cái gì? Lạc Thiệu Dã là xemphim tình cảm mà lớn lên, làm sao để đối phó với người yêu giận dỗi trên điện ảnh đều có diễn!
~ bốp bốp bốp ~ Tiếng vỗ tay cổ vũ cổ vũ.
Vào lúc đó, bốn phía phối hợp rất chuẩn vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Bất tri bất giác mặt trời chiều đã xuống núi, trên bầu trời chạng vạng bay lên từng đóa pháo hoa mỹ lệ, bụp bụp bụp nhuộm đẫm một vùng đêm tối.
“Đại Trì ~ cẩn thận một chút!” Tiểu Quất đứng sau cái cây, từ xa xa nhìn Đại Trì đốt pháo hoa, bắn lên bầu trời.
“Biết rồi, cậu đứnglùi về sau đi ~ đừng để bị nóng đến.” Đại Trì vừa đáp vừa luống cuống tay chân bắn pháo hoa.
Trong đám người vây quanh Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ, một đôi tay duy trì liên tục điều khiển bầu không khí, tiếng vỗ tay không ngừng ~
“Tôi xem ra…như vậy hẳn là sẽ không có vấn đề gì nữa.” Bàn tay ma quỷ sau lưng quần chúng, chủ box ‘Yale yêu yêu’, cũng là admin (tổng bản chủ)trang web chính thức74074, trên mặt lộ ra nụ cười thâm trầm đại công cáo thành.
“Báo cáo admin, thế nhưng chỉ riêng chi tiêu cho pháo hoa đã rớt hết phân nửa tổng doanh thu rồi.” Smod (tổng phó bản chủ) mới nhậm chức 13823, lo lắng nói.
“Ớ, thật? Có chuyện này?” Admin 74074 khiếp sợ.
“Ừ.” 13823 trầm ổn gật đầu, đưa cho 74074 một tô miến ăn liền, sau đó ôm mặt mình, quay sang mỉm cười với 74074 nói: “Sau này, chúng ta liền cùng nhau ăn miến sống qua ngày đi!”
“Ừ…được…được a…Cùng nhau…qua ngày đi.” Admin kiêm chủ box quan sát nhật ký yêu yêu 74074, mặt đỏ bừng dùng tay trái đè lên tim mình, lòng chợt dâng trào.
“Học trưởng…em quá cảm động ~ hít ~” Tay tiểu học đệ và học trưởng mười ngón quấn nhau, máu mũi chảy róc rách.
“Bạch nhật y sam tịnh, máu mũi tựa hải lưu (Bạch nhật ỷ sơn tận,
Hoàng Hà nhập hải lưu – bài Đăng Quán Tước Lâu của Vương Chi Hoán)… Học đệ, áo quần của cậu dính máu mũi, để học trưởng giúp cậu lau lau đi.” Học trưởng tiêu sái ngâm hai câu, rút ra khăn giấy.
“Học trưởng…Khăn giấy của anh ướt quá.” Tiểu học đệ nắm cổ tay học trưởng, nghiêng đầu đỏ bừng mặt.
“Học đệ không phải sợ, khăn giấy này cực kỳ sạch sẽ, học trưởng lau nước mũi xong có dùng nước giặt lại.” Học trưởng thâm tình nói, tay cầm khăn giấy ‘hiệu Ẩm ướt’, tiếp tục lau dưới mũi tiểu học đệ.
“Học trưởng…” ~ hít ~
“Học đệ…” Lau ~
Yêu, toàn bộ đã nói trong không lời.
………
Hậu ký:
“A ~~~~~~~!” Từ trong phòng 832 lần thứ hai truyền ra tiếng kêu sợ hãi cực kỳ bi thảm.
Màn ảnh chuyển vào bên trong, một thanh niên ôm notebook đang đập bàn, như bị tâm thần rống to: “Quyền chân dung? Quyền xuất bản? Phí diễn xuất? Phí phát ngôn? Cậu đi ăn cướp được rồi đó!” Admin trang web chính thức Yale 74074, đối mặt với điều kiện mà Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ đưa ra, cả người đã đến sát biên giới tan vỡ.
“Bình tĩnh ~ bình tĩnh a Admin.” Thiếp thân bí thư, Smod 13823 đứng bên cạnh vội vã giúp 74074 bưng trà đấm lưng.
“Không được thì quên đi, bằng không cậu có thể tự mình đi diễn.” Chúc Tử Lộ bĩu môi, không thèm nhìn nói, Lạc Thiệu Dã đứng bên cạnh lộ ra nụ cười cấu kết với nhau làm việc xấu, a không phải, là anh tuấn đẹp trai.
“Tự diễn thì tự diễn! 13823, chúng ta đi!” Admin 74074 hừng hực đứng lên, lôi kéo 13823 trong miệng vẫn còn đang ầm ĩ ‘này không tốt đi’, bước ra khỏi phòng.
Đàm phán đến đây tuyên cáo tan vỡ.
“Ha ha…Quá tuyệt vời! Sau này bọn họ sẽ không lại đến phiền chúng ta, Lạc Thiệu Dã ~ Cậu thật thông minh!” Chờ hai người 74074 vừa đi, Chúc Tử Lộ lập tức hoa chân múa tay vui sướng, sôi nổi ôm lấy Lạc Thiệu Dã.
Phiền não giải trừ, hài lòng muốn chết!
“Vậy trước hôn một cái đi ~” Lạc Thiệu Dã lộ ra nụ cười lang sói, từ lúc thấy Chúc Tử Lộ bĩu môi đấu với 74074 thì đã có xung động liều lĩnh muốn đè luôn cậu ta xuống rồi.
“Mới không cần!” Chúc Tử Lộ một chưởng đẩy đôi môi Lạc Thiệu Dã chu đến ra.
“Lộ Lộ! Đây là mệnh lệnh!” Chưa từ bỏ ý định, dùng tình thất bại, Lạc Thiệu Dã quyết định cưỡng bức.
“Mệnh lệnh cái đầu cậu! Tuần trước đã sớm qua, muốn thì lại đấu tiếp!”
“Được a, vậy so xem ai cương trước đi!” Lạc Thiệu Dã nói rồi đè luôn Chúc Tử Lộ xuống.
“Cút về địa ngục đi! Lạc Thiệu Dã đồ háo sắc chết tiệt! A…Ưm a…” tiếng rên rỉ quen thuộc lần thứ hai lại vang vọng trong phòng 832.
Lúc này, ở ngoài cửa…
“Hừ hừ, bọn họ cho là tôi thực sự ngu như thế sao? Đổi địa chỉ IP, tăng mạnh tư cách xét duyệt hội viên, giờ đây mạng Yale đông phương tái khởi, tuyệt đối bất bại!” 74074 giống như diễn viên chính đóng vai hacker trong phim, trên mặt lộ ra nụ cười thực hiện được, vừa ghi âm, vừa mắc mạng chính thức mới.
“Admin quá giỏi! Đến ~ a ~” 13823 ở bên cạnh ăn miến, lộ ra biểu tình kính phục, dùng đũa cuốn một cuộn miến lên, đút cho 74074 ăn.
Không sai, chỉ cần là nơi có con trai thì nhất định phải quyết đấu một chút; chỉ cần là nơi có Lạc Thiệu Dã và Chúc Tử Lộ thì nhất định sẽ có sự tồn tại của: trang web chính thức Yale!
Kính xin chờ mong trang web chính thức Yale siêu cường sau khi sống lại.
.
— Toàn bộ văn hoàn —
Tác giả :
Monolife