Kỷ Linh Thần Quân
Chương 34: Chiến đấu
Quyển 1: Thần Quân Tinh!
Cược toàn bộ một ngàn điểm xong, hắn liền quay sang mọi người nói:
- Tới trận của chúng ta thì nhất định phải thắng để kiếm quân công. Nếu không sẽ thua trắng tay, chúng ta sẽ phải gồng mình lên trả nợ. Vì một tương lai tươi sáng! Các ngươi có làm được không?!
- Có!
Cả đám đồng thanh hô lớn, khí thế cực thịnh. Kỷ Linh thấy vậy cũng hài lòng chờ đợi kết quả trận này.
Qua một lúc Phong Lăng liền cách không đánh lên chuông đồng, thanh âm vang vọng báo hiệu trận đấu đã bắt đầu, nhà cái cũng không còn tiếp nhận đặt cược thêm.
Kỷ Linh cũng chú ý tới những người bên trên lôi đài chiến đấu, cố gắng từ bên trong đó thêm phần ngộ ra kỹ xảo chiến đấu.
Phong Hỏa thân mặc hộ giáp, tay cầm côn xông tới cùng đội viên đánh tới tấp khiến đội Phong Ninh không hề có lực hoàn thủ. Qua một hồi lâu, Phong Ninh nhịn không được, phẫn nộ gầm thét.
Tiếng thét chói tai của hắn làm Phong Hỏa đang đối đầu trực tiếp choáng váng, hai mắt mờ mờ không thấy rõ.
- Hỏa Nhãn Kim Tinh!
Phong Hỏa gào lên, bỗng một luồng hỏa diễm cháy trên mi mắt của hắn khiến hắn có thể nhìn rõ ràng, tinh quang lóe hiện trong đôi mắt.
Đúng lúc đó, Phong Ninh cầm đao bổ tới. Phong Hỏa tránh sang một bên nhưng không kịp, bị lưỡi đao sắc bén cắt đứt da mặt, lưu lại một đường chém ngọt trên thân giáp.
Kỷ Linh đứng bên dưới nhìn Phong Hỏa phát động kỹ năng đặc thù, Phong Hỏa Nhãn Kim Tinh và tay cầm côn khiến hắn liên tưởng tới Mỹ Hầu Vương.
“Không phải tên này là hậu duệ của Mỹ Hầu Vương chứ?”
Không kịp suy nghĩ linh tinh, hắn liền tập trung vào trận chiến.
Phong Ninh thành công chém một đao lên thân Phong Hỏa, hắn tức giận, tay cầm gậy gỗ dùng lực lượng cực mạnh đập lên giáp gỗ của Phong Ninh. Giáp gỗ xuất hiện vết nứt chằng chịt như mạng nhện, khả năng liên kết của giáp gỗ cũng phải dạng vừa, một gậy không thể đập vỡ được nó.
Nhưng Phong Hỏa nhanh nhẹn lập tức ra tay thêm một côn nữa đem giáp gỗ đập vỡ cũng như Phong Ninh đánh bay ra khỏi đài.
Người mạnh nhất đội bạn đã bị loại, trận chiến rất nhanh liền kết thúc. Quả nhiên Phong Hỏa thắng.
Kỷ Linh liền tới bên bàn hô Phong Ninh một ăn ba kia nhận lấy ba ngàn quân công. Đặt cược nơi đây cũng chỉ đặt xem ai là kẻ thua cuộc, cũng không có tính người thắng. Từ khi mỗi người vào đây đều có lệnh bài đặc chế cất chứa điểm quân công trong doanh của bản thân, chỉ giống như một loại túi cất đồ vật nên cũng không có gì đáng chú ý.
Chủ bàn chuyển ba ngàn quân công sang cho hắn, hắn liền lên trên lôi đài rút thăm. May mắn lần này hắn cũng không có rút trúng mà là Phong Hùng cùng một người thực lực đứng đỉnh loại hai cầm đầu, Phong Chu.
Thông tin đội tiếp theo vừa ra, tất cả nhà thầu đều treo biển Phong Chu thua một ăn một. Tỉ lệ đặt cược chêch lệch tới mức đám chủ bàn muốn táng gia bại sản, cắn răng trả tiền.
Kỷ Linh cũng xem như có chút lòng thương, cũng không có theo số đông mà đặt cược cho Phong Hùng thắng để chủ bàn trả nợ. Nhưng máu làm liều của hắn lại nổi lên, hắn liền xông tới bàn ăn cao nhất cược một ngàn điểm cho Phong Hùng thua.
Hành động của hắn thu hút không ít sự chú ý, nhưng không ai để ý nhiều vì những người đến đường cùng sẽ thường ôm tâm lý cầu may đặt cửa ăn nhiều với hi vọng đổi đời xa vời.
Hoàn tất đặt cược, hắn đứng tại bàn nhìn lên lôi đài, hai người chiến nhau vô cùng ác liệt như ngang tài ngang sức khiến hắn không khỏi hi vọng.
- Phong Chu này lực lượng chỉ kém một đường nữa là đạt tới loại một, nhưng hắn có kỹ năng dị loại, tăng cường toàn bộ lực lượng của bản thân.
Phong Hiên bỗng tiến tới phân tích Phong Chu khiến hắn nhớ lại thông tin về tên này. Đồng thời cũng quyết đoán khẳng định lần này chắc chắn cầm hòa.
Kỷ năng dị loại chính là kỹ năng không thuộc về phạm vi tiếp nhận của nhân loại như chiến kỹ hay kỹ năng Ảnh Thích của Phong Dạ. Hỏa Nhãn Kim Tinh cũng thuộc về kỹ năng dị loại.
Cũng không lâu lắm, trận chiến kết thúc, hai bên cầm hòa nhau khiến đám chủ bàn thở ra một hơi như trút được gánh nặng. Lệnh bài quân công của bọn họ liên tục đưa ra trả lại những người đặt cược.
Kỷ Linh nhận lại quân công liền lên lôi đài rút thăm. Lần này hắn lại thoát! Có chút thất vọng về bản thân, hắn cùng mọi người đều muốn chiến đấu.
Cặp kế tiếp là Phong Khởi cùng Phong Hưng. Ý nghĩa tên hai người có chút tương tự nhau, bàn cao nhất là Phong Hưng thua một ăn một điểm năm, hắn chỉ có thể ngậm ngùi đặt ba ngàn vào bàn Phong Hưng thua.
Chỉ có thể trách đám Phong Khởi cùng Phong Hùng quá mạnh.
Qua vài chục hiệp đấu, Phong Khởi thắng. Hắn thu về bốn ngàn năm trăm điểm quân công. Đối với người mới thì lượng quân công này cũng đủ nhưng với hắn thì lại không!
Hắn muốn nhanh chóng trở lại Địa Cầu, phải trở nên càng mạnh mẽ. Kỹ năng Sát Vực ổn đấy nhưng không thể quá dựa vào nó, hắn nghi ngờ một ngày nào đó hắn sẽ bị cái thứ này hại chết. Vì thế nên hắn chỉ có thể dựa vào quân công đổi lấy tài nguyên tăng lên thực lực bản thân.
Lại lên đài, lần này như có sự can thiệp từ Phong Lăng nên đã đến lượt hắn. Đội mà hắn gặp phải là Phong La, thực lực đứng đỉnh loại hai, sở hữu chiến kỹ truyền thừa từ cha mẹ là La Toản Toái.
Cha hắn là người Phong gia, mẹ hắn là một người bình thường nhưng khi cả hai bất ngờ tu luyện đến cảnh giới Chiến Linh, có thể tự thân lĩnh ngộ ra chiến kỹ đặc biệt truyền thừa lại cho đời sau.
Mà cha của Kỷ Linh hay cha Thiên Phàm cảnh giới cực cao, thậm chí cao hơn phụ mẫu Phong La, không biết ngộ ra cái chiến kỹ nào truyền thừa lại cho hắn để đến bây giờ hắn vẫn chưa thể phát hiện ra.
Che giấu đủ sâu!
Toàn bộ kỹ năng dị loại hay chiến kỹ truyền thừa đều có giới hạn số lần phát động dựa vào chiến khí tiền bối để lại trong cơ thể nên bọn họ có thể không cần chiến kỹ mà vẫn có thể phát động.
Kỷ Linh cũng không có nghĩ nhiều, lực chú ý tập trung vào tai liền nghe thấy có người hô Phong La thua một ăn bảy. Nghe thấy người này hô lên, hắn liền mừng thầm, hi vọng ba người từng trong đội của hắn có thể cầm bốn ngàn năm trăm quân công đặt vào cửa đó.
Bọn họ cũng vô cùng nghe lời, chỉ trong thoáng chốc liền hoàn thành đặt cược cũng là lúc trận đấu bắt đầu.
Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng cầm đôi chùy xông lên tuyến đầu. Theo sau là Phong Mã cùng hắn. Cuối cùng chính là Phong Hiên ở lại cùng những người khác bảo vệ ba người viễn công.
Đội bạn cũng không có viễn công, tất cả toàn lực lao lên.
Keng! Keng!
Phong Mã vậy mà trên đường chạy tháo xuống hai cặp thiết hoàn, một đôi Huyền Thiết Trọng hoàn gấp bốn lần thiết hoàn thông thường.
Tốc độ hắn dường như đã nhanh hơn trước, rất nhanh liền vượt mặt Kỷ Linh nhưng đừng quên hắn cũng đang đeo thiết hoàn.
Keng! Keng!
Hai chân Kỷ Linh thoáng động, hai đôi Huyền Thiết Trọng hoàn rơi xuống, tốc độ tối đa vượt mặt Phong Mã để Phong Mã chỉ có thể cảm nhận được một cơn gió lướt qua.
Thân ảnh hắn ngay khi xuất hiện trở lại chính là lúc hắn đem Đế Long kiếm cầm trên tay, đứng đối mặt với Phong La.
Tay Phong La cầm một thanh trường kích, huy vũ xoay xoay vài vòng tốc độ cao tạo thành vòng xoáy thổi góc áo bay phần phật.
La Toản Toái!
Vừa mới vào liền sử dụng con át chủ bài của bản thân càng khiến Kỷ Linh thêm cẩn trọng, hắn biết vừa vào đã tung át chủ bài nhất định sẽ có một con chốt khác càng thêm kinh khủng.
Trong đầu quyết định thật nhanh phải đem hắn gạt bỏ, Kỷ Linh cầm kiếm xông lên, ánh mắt đảo đảo quan sát sơ hở của hắn nhưng tên này quay trường kích hết trước lại đến sau khiến hắn khó tiếp cận.
Điểm đặc biệt của nó chính là… trước thủ để tích sau phản để bạo! Nhớ tới đây, Kỷ Linh nhận ra điều gì đó liền quay người nhìn lại thì thấy ba người xông lên cùng hắn đã rơi vào chiến đấu.
Chỉ còn lại hai người Phong Hiên cùng Phong Mãnh phòng thủ đợt tấn công của sáu người. May là hắn còn còn Phong Dạ.
Trải qua một đợt Yên Vụ Trùng Nhân trận kia, tốc độ Phong Dạ cùng cách di chuyển bắt đầu linh động hẳn lên.
Chân vừa mới chạm đất liền nhảy sang chỗ khác như chấu chấu động cỏ liền nhảy qua nhảy lại. Kẻ địch cũng khó lòng bắt được vị trí cùng quỹ đạo di động của tên này. Phong Dạ nhanh chóng nhắm tới hai kẻ địch gần đó để kéo chân bọn chúng.
Phong Mãnh tới cản lại hai người, còn bốn người kia cũng tới đánh hai người.
Phong Hiên không thích hợp làm võ tướng nhưng cũng có thời gian huấn luyện không ít nên cũng có chút năng lực phòng ngự. Chỉ cần hắn cố thủ liền có thể để những người đằng sau có cơ hội tấn công.
Kỷ Linh thấy mọi người như vậy cùng cười đầy khinh thường đối với Phong La. Điểm đặc biệt của La Toản Toái của hắn cũng chỉ có khả năng phòng ngự kéo dài thời gian.
Bọn hắn có bốn người xem như nửa phế trong trận tướng đấu tướng nhưng chỉ cần có tu luyện, có chiến kỹ, chắc chắn bọn họ sẽ trở thành mãnh tướng dù đối chiến theo kiểu nào cũng có thể.
Kỷ Linh tập trung ngăn cản đội trưởng của bọn hắn. Phong Mục cùng hai người Tùy Di thấy Phong Hiên ngăn cản trợ giúp liền lấy ra Thương Ban tiêu, lên đạn ngắm thẳng kẻ địch.
Thục! Thục! Thục!
Một viên thạch đạn cùng hai quả độc đạn ngụy trang bay thẳng hướng kẻ địch. Hai người kia thấy đá vụn bay tới liền cười khinh thường:
- Đây là tiểu hài tử chơi ném đá sao? Hà hà hà…
Hai người này kiêu căng, cũng không thèm cảnh giác, cứ thế bỏ qua. Khỏa thạch đạn bay tới trước đập lên thân một người mặc viên lĩnh đen. Thạch đạn cũng chỉ làm rách áo, đập lên hộ giáp bên trong liền vỡ vụn.
- Kha kha kha…
Người này há miệng cười lớn, cười xong hai khỏa độc đạn bắn lên thân hai người rồi cùng lúc vỡ ra. Mùi hương thơm ngát tiến vào trong mũi hai người, Phong Hiên thấy vậy lập tức tránh xa.
Cược toàn bộ một ngàn điểm xong, hắn liền quay sang mọi người nói:
- Tới trận của chúng ta thì nhất định phải thắng để kiếm quân công. Nếu không sẽ thua trắng tay, chúng ta sẽ phải gồng mình lên trả nợ. Vì một tương lai tươi sáng! Các ngươi có làm được không?!
- Có!
Cả đám đồng thanh hô lớn, khí thế cực thịnh. Kỷ Linh thấy vậy cũng hài lòng chờ đợi kết quả trận này.
Qua một lúc Phong Lăng liền cách không đánh lên chuông đồng, thanh âm vang vọng báo hiệu trận đấu đã bắt đầu, nhà cái cũng không còn tiếp nhận đặt cược thêm.
Kỷ Linh cũng chú ý tới những người bên trên lôi đài chiến đấu, cố gắng từ bên trong đó thêm phần ngộ ra kỹ xảo chiến đấu.
Phong Hỏa thân mặc hộ giáp, tay cầm côn xông tới cùng đội viên đánh tới tấp khiến đội Phong Ninh không hề có lực hoàn thủ. Qua một hồi lâu, Phong Ninh nhịn không được, phẫn nộ gầm thét.
Tiếng thét chói tai của hắn làm Phong Hỏa đang đối đầu trực tiếp choáng váng, hai mắt mờ mờ không thấy rõ.
- Hỏa Nhãn Kim Tinh!
Phong Hỏa gào lên, bỗng một luồng hỏa diễm cháy trên mi mắt của hắn khiến hắn có thể nhìn rõ ràng, tinh quang lóe hiện trong đôi mắt.
Đúng lúc đó, Phong Ninh cầm đao bổ tới. Phong Hỏa tránh sang một bên nhưng không kịp, bị lưỡi đao sắc bén cắt đứt da mặt, lưu lại một đường chém ngọt trên thân giáp.
Kỷ Linh đứng bên dưới nhìn Phong Hỏa phát động kỹ năng đặc thù, Phong Hỏa Nhãn Kim Tinh và tay cầm côn khiến hắn liên tưởng tới Mỹ Hầu Vương.
“Không phải tên này là hậu duệ của Mỹ Hầu Vương chứ?”
Không kịp suy nghĩ linh tinh, hắn liền tập trung vào trận chiến.
Phong Ninh thành công chém một đao lên thân Phong Hỏa, hắn tức giận, tay cầm gậy gỗ dùng lực lượng cực mạnh đập lên giáp gỗ của Phong Ninh. Giáp gỗ xuất hiện vết nứt chằng chịt như mạng nhện, khả năng liên kết của giáp gỗ cũng phải dạng vừa, một gậy không thể đập vỡ được nó.
Nhưng Phong Hỏa nhanh nhẹn lập tức ra tay thêm một côn nữa đem giáp gỗ đập vỡ cũng như Phong Ninh đánh bay ra khỏi đài.
Người mạnh nhất đội bạn đã bị loại, trận chiến rất nhanh liền kết thúc. Quả nhiên Phong Hỏa thắng.
Kỷ Linh liền tới bên bàn hô Phong Ninh một ăn ba kia nhận lấy ba ngàn quân công. Đặt cược nơi đây cũng chỉ đặt xem ai là kẻ thua cuộc, cũng không có tính người thắng. Từ khi mỗi người vào đây đều có lệnh bài đặc chế cất chứa điểm quân công trong doanh của bản thân, chỉ giống như một loại túi cất đồ vật nên cũng không có gì đáng chú ý.
Chủ bàn chuyển ba ngàn quân công sang cho hắn, hắn liền lên trên lôi đài rút thăm. May mắn lần này hắn cũng không có rút trúng mà là Phong Hùng cùng một người thực lực đứng đỉnh loại hai cầm đầu, Phong Chu.
Thông tin đội tiếp theo vừa ra, tất cả nhà thầu đều treo biển Phong Chu thua một ăn một. Tỉ lệ đặt cược chêch lệch tới mức đám chủ bàn muốn táng gia bại sản, cắn răng trả tiền.
Kỷ Linh cũng xem như có chút lòng thương, cũng không có theo số đông mà đặt cược cho Phong Hùng thắng để chủ bàn trả nợ. Nhưng máu làm liều của hắn lại nổi lên, hắn liền xông tới bàn ăn cao nhất cược một ngàn điểm cho Phong Hùng thua.
Hành động của hắn thu hút không ít sự chú ý, nhưng không ai để ý nhiều vì những người đến đường cùng sẽ thường ôm tâm lý cầu may đặt cửa ăn nhiều với hi vọng đổi đời xa vời.
Hoàn tất đặt cược, hắn đứng tại bàn nhìn lên lôi đài, hai người chiến nhau vô cùng ác liệt như ngang tài ngang sức khiến hắn không khỏi hi vọng.
- Phong Chu này lực lượng chỉ kém một đường nữa là đạt tới loại một, nhưng hắn có kỹ năng dị loại, tăng cường toàn bộ lực lượng của bản thân.
Phong Hiên bỗng tiến tới phân tích Phong Chu khiến hắn nhớ lại thông tin về tên này. Đồng thời cũng quyết đoán khẳng định lần này chắc chắn cầm hòa.
Kỷ năng dị loại chính là kỹ năng không thuộc về phạm vi tiếp nhận của nhân loại như chiến kỹ hay kỹ năng Ảnh Thích của Phong Dạ. Hỏa Nhãn Kim Tinh cũng thuộc về kỹ năng dị loại.
Cũng không lâu lắm, trận chiến kết thúc, hai bên cầm hòa nhau khiến đám chủ bàn thở ra một hơi như trút được gánh nặng. Lệnh bài quân công của bọn họ liên tục đưa ra trả lại những người đặt cược.
Kỷ Linh nhận lại quân công liền lên lôi đài rút thăm. Lần này hắn lại thoát! Có chút thất vọng về bản thân, hắn cùng mọi người đều muốn chiến đấu.
Cặp kế tiếp là Phong Khởi cùng Phong Hưng. Ý nghĩa tên hai người có chút tương tự nhau, bàn cao nhất là Phong Hưng thua một ăn một điểm năm, hắn chỉ có thể ngậm ngùi đặt ba ngàn vào bàn Phong Hưng thua.
Chỉ có thể trách đám Phong Khởi cùng Phong Hùng quá mạnh.
Qua vài chục hiệp đấu, Phong Khởi thắng. Hắn thu về bốn ngàn năm trăm điểm quân công. Đối với người mới thì lượng quân công này cũng đủ nhưng với hắn thì lại không!
Hắn muốn nhanh chóng trở lại Địa Cầu, phải trở nên càng mạnh mẽ. Kỹ năng Sát Vực ổn đấy nhưng không thể quá dựa vào nó, hắn nghi ngờ một ngày nào đó hắn sẽ bị cái thứ này hại chết. Vì thế nên hắn chỉ có thể dựa vào quân công đổi lấy tài nguyên tăng lên thực lực bản thân.
Lại lên đài, lần này như có sự can thiệp từ Phong Lăng nên đã đến lượt hắn. Đội mà hắn gặp phải là Phong La, thực lực đứng đỉnh loại hai, sở hữu chiến kỹ truyền thừa từ cha mẹ là La Toản Toái.
Cha hắn là người Phong gia, mẹ hắn là một người bình thường nhưng khi cả hai bất ngờ tu luyện đến cảnh giới Chiến Linh, có thể tự thân lĩnh ngộ ra chiến kỹ đặc biệt truyền thừa lại cho đời sau.
Mà cha của Kỷ Linh hay cha Thiên Phàm cảnh giới cực cao, thậm chí cao hơn phụ mẫu Phong La, không biết ngộ ra cái chiến kỹ nào truyền thừa lại cho hắn để đến bây giờ hắn vẫn chưa thể phát hiện ra.
Che giấu đủ sâu!
Toàn bộ kỹ năng dị loại hay chiến kỹ truyền thừa đều có giới hạn số lần phát động dựa vào chiến khí tiền bối để lại trong cơ thể nên bọn họ có thể không cần chiến kỹ mà vẫn có thể phát động.
Kỷ Linh cũng không có nghĩ nhiều, lực chú ý tập trung vào tai liền nghe thấy có người hô Phong La thua một ăn bảy. Nghe thấy người này hô lên, hắn liền mừng thầm, hi vọng ba người từng trong đội của hắn có thể cầm bốn ngàn năm trăm quân công đặt vào cửa đó.
Bọn họ cũng vô cùng nghe lời, chỉ trong thoáng chốc liền hoàn thành đặt cược cũng là lúc trận đấu bắt đầu.
Đại Hoàng cùng Nhị Hoàng cầm đôi chùy xông lên tuyến đầu. Theo sau là Phong Mã cùng hắn. Cuối cùng chính là Phong Hiên ở lại cùng những người khác bảo vệ ba người viễn công.
Đội bạn cũng không có viễn công, tất cả toàn lực lao lên.
Keng! Keng!
Phong Mã vậy mà trên đường chạy tháo xuống hai cặp thiết hoàn, một đôi Huyền Thiết Trọng hoàn gấp bốn lần thiết hoàn thông thường.
Tốc độ hắn dường như đã nhanh hơn trước, rất nhanh liền vượt mặt Kỷ Linh nhưng đừng quên hắn cũng đang đeo thiết hoàn.
Keng! Keng!
Hai chân Kỷ Linh thoáng động, hai đôi Huyền Thiết Trọng hoàn rơi xuống, tốc độ tối đa vượt mặt Phong Mã để Phong Mã chỉ có thể cảm nhận được một cơn gió lướt qua.
Thân ảnh hắn ngay khi xuất hiện trở lại chính là lúc hắn đem Đế Long kiếm cầm trên tay, đứng đối mặt với Phong La.
Tay Phong La cầm một thanh trường kích, huy vũ xoay xoay vài vòng tốc độ cao tạo thành vòng xoáy thổi góc áo bay phần phật.
La Toản Toái!
Vừa mới vào liền sử dụng con át chủ bài của bản thân càng khiến Kỷ Linh thêm cẩn trọng, hắn biết vừa vào đã tung át chủ bài nhất định sẽ có một con chốt khác càng thêm kinh khủng.
Trong đầu quyết định thật nhanh phải đem hắn gạt bỏ, Kỷ Linh cầm kiếm xông lên, ánh mắt đảo đảo quan sát sơ hở của hắn nhưng tên này quay trường kích hết trước lại đến sau khiến hắn khó tiếp cận.
Điểm đặc biệt của nó chính là… trước thủ để tích sau phản để bạo! Nhớ tới đây, Kỷ Linh nhận ra điều gì đó liền quay người nhìn lại thì thấy ba người xông lên cùng hắn đã rơi vào chiến đấu.
Chỉ còn lại hai người Phong Hiên cùng Phong Mãnh phòng thủ đợt tấn công của sáu người. May là hắn còn còn Phong Dạ.
Trải qua một đợt Yên Vụ Trùng Nhân trận kia, tốc độ Phong Dạ cùng cách di chuyển bắt đầu linh động hẳn lên.
Chân vừa mới chạm đất liền nhảy sang chỗ khác như chấu chấu động cỏ liền nhảy qua nhảy lại. Kẻ địch cũng khó lòng bắt được vị trí cùng quỹ đạo di động của tên này. Phong Dạ nhanh chóng nhắm tới hai kẻ địch gần đó để kéo chân bọn chúng.
Phong Mãnh tới cản lại hai người, còn bốn người kia cũng tới đánh hai người.
Phong Hiên không thích hợp làm võ tướng nhưng cũng có thời gian huấn luyện không ít nên cũng có chút năng lực phòng ngự. Chỉ cần hắn cố thủ liền có thể để những người đằng sau có cơ hội tấn công.
Kỷ Linh thấy mọi người như vậy cùng cười đầy khinh thường đối với Phong La. Điểm đặc biệt của La Toản Toái của hắn cũng chỉ có khả năng phòng ngự kéo dài thời gian.
Bọn hắn có bốn người xem như nửa phế trong trận tướng đấu tướng nhưng chỉ cần có tu luyện, có chiến kỹ, chắc chắn bọn họ sẽ trở thành mãnh tướng dù đối chiến theo kiểu nào cũng có thể.
Kỷ Linh tập trung ngăn cản đội trưởng của bọn hắn. Phong Mục cùng hai người Tùy Di thấy Phong Hiên ngăn cản trợ giúp liền lấy ra Thương Ban tiêu, lên đạn ngắm thẳng kẻ địch.
Thục! Thục! Thục!
Một viên thạch đạn cùng hai quả độc đạn ngụy trang bay thẳng hướng kẻ địch. Hai người kia thấy đá vụn bay tới liền cười khinh thường:
- Đây là tiểu hài tử chơi ném đá sao? Hà hà hà…
Hai người này kiêu căng, cũng không thèm cảnh giác, cứ thế bỏ qua. Khỏa thạch đạn bay tới trước đập lên thân một người mặc viên lĩnh đen. Thạch đạn cũng chỉ làm rách áo, đập lên hộ giáp bên trong liền vỡ vụn.
- Kha kha kha…
Người này há miệng cười lớn, cười xong hai khỏa độc đạn bắn lên thân hai người rồi cùng lúc vỡ ra. Mùi hương thơm ngát tiến vào trong mũi hai người, Phong Hiên thấy vậy lập tức tránh xa.
Tác giả :
[email protected]