Kỳ Huyễn Dị Điển
Chương 204
Mỹ Đăng · Lạp Cổ Nhĩ sinh nhật vẫn tiếp tục tiến hành, chủ nhân tới trước trên đài phát biểu cảm nghĩ, sau đó là đương gia đảm nhiệm Lạp Cỗ Nhĩ gia hiện tại lên đài cảm tạ tân khách đến ← Lâm Uyên thế mới biết mỹ phụ trung niên thoạt nhìn ôn ôn nhu nhu dĩ nhiên là đương gia Lạp Cổ Nhĩ gia, cuối cùng, còn lại là A Bá Lợi Tạp - người trước đây gây ra động tĩnh quá lớn.
"Ngày hôm nay, là sinh nhật hai mươi tuổi của giáo nữ ta, từ khi bi bô tập nói đến duyên dáng yêu kiều bây giờ, bản thân ta rất vinh hạnh tham dự toàn bộ quá trình nàng lớn lên, mà hôm nay, nàng rốt cục thành niên, ta thực sự rất cao hứng."
A Bá Lợi Tạp đọc diễn văn vô cùng đơn giản, trong lúc nói qua loa liền thông báo quan hệ thâm sâu của hai người, sau đó là phân đoạn lễ vật rất thực dụng: "Vì thế, ta muốn đem toàn bộ Kha Lâm Đức thị đưa cho nàng làm lễ vật, nàng thích nhất màu trắng, thích nhất tuyết, mà ở trong lòng ta, nàng cũng là một cô gái tốt tinh khiết hoàn mỹ như thành phố tuyết này."
Đây cũng không phải là cái khác, mà là một tòa thành thị! Một tòa ma vật thành thị!
Giờ khắc này, chủ nhân Kha Lâm Đức thị đang ở dưới đài, nho nhã lễ độ cười, hắn thậm chí vỗ tay như tân khách bên cạnh, dáng vẻ rất cao hứng, nghe được A Bá Lợi Tạp nói, hắn từ trong túi móc ra một cái hộp, đi lên bàn đưa đến trước mặt Mỹ Đăng, cười nói: "Đây vốn là hạch hải đăng, hiện tại bắt đầu, nó là của tiểu thư."
Mỹ Đăng mở hộp ra, nhìn viên đá lấp lánh bên trong, mắt trợn to nói: "Oa ~ thật xinh đẹp!" Bất quá, nàng rất nhanh đè hộp lại, mắt còn sáng hơn tảng đá trong tay, nàng nhìn A Bá Lợi Tạp: "Ta thật cao hứng ba ba lo lắng đến sở thích của ta, tặng ta lễ lớn như thế, thế nhưng, ba ba, nhân gia vừa yêu thích có điểm thay đổi, tuy rằng còn là rất thích Kha Lâm Đức thị, bất quá đã có thành thị mong muốn."
Trên đài tiểu thư mềm nhẹ làm nũng với nam tử bên cạnh, nhưng mà thứ nàng mong muốn càng khiến mọi người cả kinh, mở miệng là muốn một tòa thành thị, này, này đã vượt qua xa phạm vi nhóm ma vật nuông chiều tử nữ, hết lần này tới lần khác đối tượng thỉnh cầu của nàng lại là A Bá Lợi Tạp, mà A Bá Lợi Tạp hiển nhiên là đưa ra loại lễ vật này.
Vừa rồi chủ nhân Kha Lâm Đức thị tuy rằng biểu hiện phong độ, bất quá ngực khẳng định đang rỉ máu, cũng không biết A Bá Lợi Tạp đối với hắn làm cái gì, không chỉ muốn hắn giao ra căn cứ kinh doanh đã lâu, còn phải cười mà giao ra, bất quá không giao ra thì phải làm thế nào đây ni? Đây chính là A Bá Lợi Tạp, cùng với bị hắn sinh sôi giết trực tiếp cướp đi căn cứ, còn không bằng cười chủ động giao ra, nếu như vị đại nhân kia vui vẻ, cố gắng còn có thể cấp điểm chỗ tốt.
Trong lúc nhất thời, các tân khách trên mặt tuy rằng vẫn đang cười hì hì, nhưng mà ngực lại cảm thấy bất an, ở đây không ít ma vật đều là hùng bá một tòa thành thị đại ma vật, tất cả mọi người nghĩ địa bàn của mình kinh doanh có cách, khu ma vật nhiệt đới hoàn hảo chút, khu ma vật hàn lãnh hầu như ai ai cũng đều chảy mồ hôi hột.
Nghìn vạn lần không nên nhìn trúng ta ( đất) a ~
↑
Hầu như tất cả ma vật có địa bàn tại hiện trường ngực đều la như vậy.
Nhưng mà Mỹ Đăng lại nói tên một địa danh làm tất cả mọi người kinh ngạc.
"Kha Kim thị, ta muốn Kha Kim thị."
Ách... Kha Kim thị là địa phương nào? Ngươi nghe nói qua chưa? Không có? Thật là tấu xảo a ~ ta cũng chưa!
Tất cả ma vật đều ngây ngẩn cả người, chính là thư kí bọn họ tương đối cấp lực, rất nhanh tìm được tin tức tương quan cho chủ nhân.
Là một nông thôn ni...
Đặc biệt đặc biệt nông thôn.
Bất quá nếu là nông thôn, mọi người cũng yên lòng, dù sao hôm nay ma vật còn không có nhiều như vậy, không đến nỗi mọi người không chỗ đi, cả nông thôn đều khẩn cấp muốn khai hoang. ( câu này ta chém)
Tâm tình vừa buông lỏng, nhóm ma vật nghe thanh âm tiểu thư làm nũng tâm động cả lên. Tinh tế nghĩ nghĩ, lại nghĩ ra nhiều thứ hơn, về quan hệ giữa A Bá Lợi Tạp và Mỹ Đăng tiểu thư: Cả lễ vật A Bá Lợi Tạp tinh thiêu tế tuyển cũng dám ghét bỏ, trước mặt mọi người muốn đổi lễ vật, có thể thấy được A Bá Lợi Tạp cùng nàng thông thường rất quen thuộc, trước nhìn thấy vị đại nhân này tới, không ít người còn tưởng rằng vị đại nhân cũng muốn trở thành người được đề cử vị hôn phu của Mỹ Đăng tiểu thư ni ~ nghe được là giáo phụ, rất nhiều người cũng nghĩ chỉ là quan hệ thông thường trên danh nghĩa, dù sao trước chưa từng nghe nói hai người này hỗ động, mà hôm nay Mỹ Đăng đòi hắn đổi lễ vật, mọi người lúc này mới thật tin tưởng, hai người kia quả nhiên là quan hệ phi thường thân cận trưởng bối vãn bối.
Cứ như vậy, người muốn trở thành vị hôn phu của Mỹ Đăng tiểu thư... Không, người được đề cử làm người giao phối cũng liền càng nồng nhiệt hơn một ít.
Mỹ Đăng rốt cuộc vẫn là tiểu thư, làm nũng cũng không lâu lắm, nàng cắt bánh ga-tô, mệnh lệnh bồi bàn đưa bánh ga-tô cho tất cả tân khách bên dưới, lúc này, người nhà Lạp Cổ Nhĩ cùng A Bá Lợi Tạp cũng liền từ trên đài đi xuống.
Các tân khách tiếp tục hưởng thụ nhàn nhã yến hội, lúc này bóng đêm đã sâu, trên hồ băng ngoài cửa sổ cư nhiên phóng lên pháo hoa!
Các thứ xinh đẹp vô luận nhân loại hay ma vật đều sẽ thưởng thức, các tân khách quần tam tụ ngũ, hoặc ở trước cửa sổ bên trong, hoặc trực tiếp đi hồ băng, mọi người không hẹn mà cùng thưởng thức tiếng nhạc đệm kèm thịnh hội pháo hoa ngoài cửa sổ!
Mà án thích khách bắt cóc trước đó phảng phất như không có phát sinh qua, chủ nhân gia không nói tới một chữ, các tân khách cũng làm như cái gì cũng không biết.
Những khách nhân ở bên ngoài thưởng thức pháo hoa, chủ nhân gia cũng đang thưởng thức pháo hoa.
Bất quá bọn hắn không có đi bên ngoài, mà đang ở một gian phòng chót nhất thưởng thức cả toà "Đông cung".
Lạp Cổ Nhĩ gia thành lập ở trên Băng Hỏa hồ được xưng là Đông cung, là kiến trúc phi thường nổi danh trong ý thức ma vật do băng xây tạo thành, lấy tinh mỹ nghe tiếng, tất cả mọi người cho rằng tòa kiến trúc này là chỗ ngắm cảnh tốt nhất để thưởng thức mỹ cảnh Băng Hỏa hồ, lại quá mức ít người biết, chân chính tốt nhất ngắm cảnh điểm là ở tầng chót Đông cung, chính là giờ khắc này, nơi Lâm Uyên và Thâm Bạch đang đứng yên.
Sau khi chấm dứt thời gian ngắn ngủi đọc diễn văn trên đài, chủ nhân gia yến hội rất nhanh chuyển dời đến trong căn phòng này.
Bên ngoài có một thiên thai to lớn, có thể nhìn cảnh sắc trên Băng Hỏa hồ không xót gì, nhưng sẽ không bị người phía dưới thấy, đó là một địa phương vừa bí mật vừa trống trải. Lâm Uyên, Thâm Bạch, Nạp Đức Lý Khắc, Hà Thanh Thanh còn có Hoài Đặc hiện tại đều ở đây, Hoài Đặc còn chiếm được một kiện lễ phục đắc thể, bọn họ đều là bị A Bá Lợi Tạp cười híp mắt mời lên.
Dùng lí do thoái thác là mừng sinh nhật Mỹ Đăng.
Mặc dù cười híp mắt, bất quá trong nụ cười đối phương tự có một loại quyết đoán không cho kháng cự.
Nhưng nếu là sinh nhật Mỹ Đăng, cũng không có gì đáng sợ, Lâm Uyên bọn họ thuận theo theo đối phương bắt đầu, tiến bên trong vừa nhìn, bên trong rõ ràng là một phòng khách trang hoàng phi thường ấm áp, trên bàn vuông bày đầy hoa tươi, trung gian còn có một cái bánh ga-tô chủ đề hoa tuyết không lớn không nhỏ vừa vặn, tuy rằng không bằng bánh ga-tô hoa lệ dưới lầu, nhưng mà vừa nhìn cũng rất ngon!
Ngay sau đó, đèn trong phòng khách tắt, ánh sáng nến cùng pháo hoa ngoài cửa sổ dấy lên, lấy A Bá Lợi Tạp dẫn đầu, tất cả mọi người hát lên khúc ca sinh nhật, có thể do tế bào âm nhạc quá tốt, Thâm Bạch cũng không kiềm hãm được theo hát lên, đến sau lại, bởi vì âm điệu quá chuẩn hát quá tốt, còn mơ hồ thành lĩnh xướng.
Sau đó, Mỹ Đăng ước nguyện, thổi tắt ngọn nến, đèn trong phòng khách bật sáng lên. Ách, bọn họ lại là thật sự bắt đầu mừng sinh nhật Mỹ Đăng?!
"Tiệc sinh nhật lầu dưới chỉ là hình thức mà thôi, ở đây mới là của người một nhà chúng ta, có chúng ta, có bằng hữu Mỹ Đăng, không ngoại nhân." A Bá Lợi Tạp nói, nhìn trung niên mỹ phụ:
"Là chủ ý của A Kỳ."
"A kỳ nói lần sinh nhật này bằng hữu của Mỹ Đăng sẽ tới, nghĩ đơn độc ở phía trên tụ họp một chút, bánh ga-tô còn là A Kỳ tự mình làm."
"Thế nào, Mỹ Đăng, lần này con cao hứng không?" Lúc nói câu này, A Bá Lợi Tạp nhìn Mỹ Đăng, ánh mắt dị thường ôn hòa.
"Ân! Vui vẻ! Đặc biệt cao hứng!" Khuôn mặt hồng phác phác, ánh mắt nàng sáng lấp lánh, nhìn nàng hài lòng dật vu ngôn biểu, khác với vừa ở đại sảnh, vô số người chúc nàng phương hoa vĩnh trú, đưa lên các loại lễ vật quý trọng còn vui vẻ hơn!
Sau đó, A Bá Lợi Tạp nhìn về phía đám người Lâm Uyên..
"Ta là phụ thân của Mỹ Đăng."
Như sợ những lời này thiếu minh bạch, hắn lại bổ sung một câu: "Ruột, liên hệ máu mủ loại này."
Ai? Vừa ở bên ngoài không phải nói là giáo phụ ( người đỡ đầu) sao? Thâm Bạch sửng sốt một chút.
"Giáo phụ chỉ là hồ nói lung tung, ta không tin giáo, chỉ tin tưởng lực lượng của cá nhân." A Bá Lợi Tạp phất phất tay: "Ta nghĩ cấp cho Mỹ Đăng che chở, lại sợ loại che chở cây to đón gió này sẽ mang cho con bé thêm nhiều thương tổn, cho nên, chỉ có thể nói là giáo phụ."
Thì ra là thế, Thâm Bạch gật đầu.
"Ngược lại là các ngươi, tất cả chuyện các ngươi vừa nói trước đó ta không thể tin tưởng hoàn toàn, cả kế hoạch thực sự rất tốt, rất xảo diệu, các ngươi nói là bằng hữu Mỹ Đăng, thế nhưng nếu như các ngươi là muốn lợi dụng Mỹ Đăng mới tiếp cận con bé, ta cũng không tha cho các ngươi." A Bá Lợi Tạp nói câu nói này giọng liền hết sức nghiêm túc, vẻ mặt của hắn không có cải biến quá lớn, nhưng mà Lâm Uyên lại mẫn cảm cảm thấy "Khí tức" chung quanh hắn, ngay từ đầu nhu hòa trở nên tràn ngập công kích!
Vì vậy, không chỉ Thâm Bạch, Nạp Đức Lý Khắc và Hà Thanh thanh cũng đều khẩn trương lên.
Cũng may Mỹ Đăng đúng lúc lên tiếng, kéo qua tay A Bá Lợi Tạp, nàng lắc lắc cánh tay của hắn:
"Không, ba ba, bọn họ không có lợi dụng ta, ta đều là biết đến, hơn nữa ta còn được bọn họ cứu ni..."
Ngay sau đó, do Mỹ Đăng làm chủ, nàng đem cả sự kiện nói một lần.
Thâm Bạch không dấu vết nhìn thoáng qua Hà Thanh Thanh.
Trước ngã xuống thời gian, ta đã nói tất cả mọi chuyện với Mỹ Đăng —— Hà Thanh Thanh liền dùng nhãn thần nói cho hắn biết.
Như vậy coi như là kết quả tốt nhất.
Thâm Bạch không cho là mình có thể lừa gạt được A Bá Lợi Tạp.
Thấy người nam nhân kia đầu tiên, hắn chỉ biết nam nhân trước mắt không phải loại hình đơn giản bị gạt, sợ rằng ——
Dù bọn họ không ra miệng ý bảo, đối phương cũng sẽ không bị Mỹ Đăng giả lừa đi?
Cho nên nói thật là quyết định tốt nhất.
Nhưng mà vấn đề nói thật do ai nói lại là học vấn, bọn họ nói ra dù giọng nói có tái thành khẩn, nghe đến trong tai đối phương thủy chung sẽ còn nghi vấn, mà do người khác hồi báo cho hắn, hoặc là người bên đối phương nói mới có hiệu, tốt nhất là Mỹ Đăng nói... Nhưng mà thời gian quá ngắn, bọn họ căn bản chưa kịp nói chuyện với nàng.
Không nghĩ, Hà Thanh Thanh đã nói với Mỹ Đăng, còn làm cho Mỹ Đăng đứng ở nơi này nói giúp bọn hắn, đây ——
Hà Thanh Thanh người này rất kháo phổ ma ← Thâm Bạch nghĩ.
Lẳng lặng đứng ở một bên, nghe Mỹ Đăng đem sự tình nhất ngũ nhất thập nói ra, A Bá Lợi Tạp sắc mặt mặc dù không có biến hóa, nhưng khí tức quanh thân đã trở nên nhu hòa lại.
"Có thể từ đầu mối đơn giản phân tích đến trình độ này, các ngươi cũng là rất có khả năng." Cuối cùng, trên mặt hắn lại còn mang thần sắc ca ngợi.
"Ngươi là thế nào đoán được mục tiêu của đối phương không phải người quen biết của Đường Cổ Lạp gia? Mà là đối tượng Mỹ Đăng có thể tới gần?" Hắn còn hỏi Thâm Bạch mấy vấn đề.
"Tâm của ngươi rất tinh tế, hơn nữa, ngươi rất tin tưởng Mỹ Đăng." Những lời này là A Bá Lợi Tạp nói với Lâm Uyên, trong mấy người, không biết có phải hay không là bởi vì Mỹ Đăng, hắn đối với Lâm Uyên hữu hảo nhất.
Thâm Bạch rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
"Chuyện này liền tới đây, chúng ta tiếp tục thưởng thức pháo hoa tiệc sinh nhật Mỹ Đăng nào." Mỉm cười, A Bá Lợi Tạp vỗ tay một cái, ngoài cửa sổ pháo hoa lập tức như bách hoa nở rộ phóng lên.
"Ngày hôm nay, là sinh nhật hai mươi tuổi của giáo nữ ta, từ khi bi bô tập nói đến duyên dáng yêu kiều bây giờ, bản thân ta rất vinh hạnh tham dự toàn bộ quá trình nàng lớn lên, mà hôm nay, nàng rốt cục thành niên, ta thực sự rất cao hứng."
A Bá Lợi Tạp đọc diễn văn vô cùng đơn giản, trong lúc nói qua loa liền thông báo quan hệ thâm sâu của hai người, sau đó là phân đoạn lễ vật rất thực dụng: "Vì thế, ta muốn đem toàn bộ Kha Lâm Đức thị đưa cho nàng làm lễ vật, nàng thích nhất màu trắng, thích nhất tuyết, mà ở trong lòng ta, nàng cũng là một cô gái tốt tinh khiết hoàn mỹ như thành phố tuyết này."
Đây cũng không phải là cái khác, mà là một tòa thành thị! Một tòa ma vật thành thị!
Giờ khắc này, chủ nhân Kha Lâm Đức thị đang ở dưới đài, nho nhã lễ độ cười, hắn thậm chí vỗ tay như tân khách bên cạnh, dáng vẻ rất cao hứng, nghe được A Bá Lợi Tạp nói, hắn từ trong túi móc ra một cái hộp, đi lên bàn đưa đến trước mặt Mỹ Đăng, cười nói: "Đây vốn là hạch hải đăng, hiện tại bắt đầu, nó là của tiểu thư."
Mỹ Đăng mở hộp ra, nhìn viên đá lấp lánh bên trong, mắt trợn to nói: "Oa ~ thật xinh đẹp!" Bất quá, nàng rất nhanh đè hộp lại, mắt còn sáng hơn tảng đá trong tay, nàng nhìn A Bá Lợi Tạp: "Ta thật cao hứng ba ba lo lắng đến sở thích của ta, tặng ta lễ lớn như thế, thế nhưng, ba ba, nhân gia vừa yêu thích có điểm thay đổi, tuy rằng còn là rất thích Kha Lâm Đức thị, bất quá đã có thành thị mong muốn."
Trên đài tiểu thư mềm nhẹ làm nũng với nam tử bên cạnh, nhưng mà thứ nàng mong muốn càng khiến mọi người cả kinh, mở miệng là muốn một tòa thành thị, này, này đã vượt qua xa phạm vi nhóm ma vật nuông chiều tử nữ, hết lần này tới lần khác đối tượng thỉnh cầu của nàng lại là A Bá Lợi Tạp, mà A Bá Lợi Tạp hiển nhiên là đưa ra loại lễ vật này.
Vừa rồi chủ nhân Kha Lâm Đức thị tuy rằng biểu hiện phong độ, bất quá ngực khẳng định đang rỉ máu, cũng không biết A Bá Lợi Tạp đối với hắn làm cái gì, không chỉ muốn hắn giao ra căn cứ kinh doanh đã lâu, còn phải cười mà giao ra, bất quá không giao ra thì phải làm thế nào đây ni? Đây chính là A Bá Lợi Tạp, cùng với bị hắn sinh sôi giết trực tiếp cướp đi căn cứ, còn không bằng cười chủ động giao ra, nếu như vị đại nhân kia vui vẻ, cố gắng còn có thể cấp điểm chỗ tốt.
Trong lúc nhất thời, các tân khách trên mặt tuy rằng vẫn đang cười hì hì, nhưng mà ngực lại cảm thấy bất an, ở đây không ít ma vật đều là hùng bá một tòa thành thị đại ma vật, tất cả mọi người nghĩ địa bàn của mình kinh doanh có cách, khu ma vật nhiệt đới hoàn hảo chút, khu ma vật hàn lãnh hầu như ai ai cũng đều chảy mồ hôi hột.
Nghìn vạn lần không nên nhìn trúng ta ( đất) a ~
↑
Hầu như tất cả ma vật có địa bàn tại hiện trường ngực đều la như vậy.
Nhưng mà Mỹ Đăng lại nói tên một địa danh làm tất cả mọi người kinh ngạc.
"Kha Kim thị, ta muốn Kha Kim thị."
Ách... Kha Kim thị là địa phương nào? Ngươi nghe nói qua chưa? Không có? Thật là tấu xảo a ~ ta cũng chưa!
Tất cả ma vật đều ngây ngẩn cả người, chính là thư kí bọn họ tương đối cấp lực, rất nhanh tìm được tin tức tương quan cho chủ nhân.
Là một nông thôn ni...
Đặc biệt đặc biệt nông thôn.
Bất quá nếu là nông thôn, mọi người cũng yên lòng, dù sao hôm nay ma vật còn không có nhiều như vậy, không đến nỗi mọi người không chỗ đi, cả nông thôn đều khẩn cấp muốn khai hoang. ( câu này ta chém)
Tâm tình vừa buông lỏng, nhóm ma vật nghe thanh âm tiểu thư làm nũng tâm động cả lên. Tinh tế nghĩ nghĩ, lại nghĩ ra nhiều thứ hơn, về quan hệ giữa A Bá Lợi Tạp và Mỹ Đăng tiểu thư: Cả lễ vật A Bá Lợi Tạp tinh thiêu tế tuyển cũng dám ghét bỏ, trước mặt mọi người muốn đổi lễ vật, có thể thấy được A Bá Lợi Tạp cùng nàng thông thường rất quen thuộc, trước nhìn thấy vị đại nhân này tới, không ít người còn tưởng rằng vị đại nhân cũng muốn trở thành người được đề cử vị hôn phu của Mỹ Đăng tiểu thư ni ~ nghe được là giáo phụ, rất nhiều người cũng nghĩ chỉ là quan hệ thông thường trên danh nghĩa, dù sao trước chưa từng nghe nói hai người này hỗ động, mà hôm nay Mỹ Đăng đòi hắn đổi lễ vật, mọi người lúc này mới thật tin tưởng, hai người kia quả nhiên là quan hệ phi thường thân cận trưởng bối vãn bối.
Cứ như vậy, người muốn trở thành vị hôn phu của Mỹ Đăng tiểu thư... Không, người được đề cử làm người giao phối cũng liền càng nồng nhiệt hơn một ít.
Mỹ Đăng rốt cuộc vẫn là tiểu thư, làm nũng cũng không lâu lắm, nàng cắt bánh ga-tô, mệnh lệnh bồi bàn đưa bánh ga-tô cho tất cả tân khách bên dưới, lúc này, người nhà Lạp Cổ Nhĩ cùng A Bá Lợi Tạp cũng liền từ trên đài đi xuống.
Các tân khách tiếp tục hưởng thụ nhàn nhã yến hội, lúc này bóng đêm đã sâu, trên hồ băng ngoài cửa sổ cư nhiên phóng lên pháo hoa!
Các thứ xinh đẹp vô luận nhân loại hay ma vật đều sẽ thưởng thức, các tân khách quần tam tụ ngũ, hoặc ở trước cửa sổ bên trong, hoặc trực tiếp đi hồ băng, mọi người không hẹn mà cùng thưởng thức tiếng nhạc đệm kèm thịnh hội pháo hoa ngoài cửa sổ!
Mà án thích khách bắt cóc trước đó phảng phất như không có phát sinh qua, chủ nhân gia không nói tới một chữ, các tân khách cũng làm như cái gì cũng không biết.
Những khách nhân ở bên ngoài thưởng thức pháo hoa, chủ nhân gia cũng đang thưởng thức pháo hoa.
Bất quá bọn hắn không có đi bên ngoài, mà đang ở một gian phòng chót nhất thưởng thức cả toà "Đông cung".
Lạp Cổ Nhĩ gia thành lập ở trên Băng Hỏa hồ được xưng là Đông cung, là kiến trúc phi thường nổi danh trong ý thức ma vật do băng xây tạo thành, lấy tinh mỹ nghe tiếng, tất cả mọi người cho rằng tòa kiến trúc này là chỗ ngắm cảnh tốt nhất để thưởng thức mỹ cảnh Băng Hỏa hồ, lại quá mức ít người biết, chân chính tốt nhất ngắm cảnh điểm là ở tầng chót Đông cung, chính là giờ khắc này, nơi Lâm Uyên và Thâm Bạch đang đứng yên.
Sau khi chấm dứt thời gian ngắn ngủi đọc diễn văn trên đài, chủ nhân gia yến hội rất nhanh chuyển dời đến trong căn phòng này.
Bên ngoài có một thiên thai to lớn, có thể nhìn cảnh sắc trên Băng Hỏa hồ không xót gì, nhưng sẽ không bị người phía dưới thấy, đó là một địa phương vừa bí mật vừa trống trải. Lâm Uyên, Thâm Bạch, Nạp Đức Lý Khắc, Hà Thanh Thanh còn có Hoài Đặc hiện tại đều ở đây, Hoài Đặc còn chiếm được một kiện lễ phục đắc thể, bọn họ đều là bị A Bá Lợi Tạp cười híp mắt mời lên.
Dùng lí do thoái thác là mừng sinh nhật Mỹ Đăng.
Mặc dù cười híp mắt, bất quá trong nụ cười đối phương tự có một loại quyết đoán không cho kháng cự.
Nhưng nếu là sinh nhật Mỹ Đăng, cũng không có gì đáng sợ, Lâm Uyên bọn họ thuận theo theo đối phương bắt đầu, tiến bên trong vừa nhìn, bên trong rõ ràng là một phòng khách trang hoàng phi thường ấm áp, trên bàn vuông bày đầy hoa tươi, trung gian còn có một cái bánh ga-tô chủ đề hoa tuyết không lớn không nhỏ vừa vặn, tuy rằng không bằng bánh ga-tô hoa lệ dưới lầu, nhưng mà vừa nhìn cũng rất ngon!
Ngay sau đó, đèn trong phòng khách tắt, ánh sáng nến cùng pháo hoa ngoài cửa sổ dấy lên, lấy A Bá Lợi Tạp dẫn đầu, tất cả mọi người hát lên khúc ca sinh nhật, có thể do tế bào âm nhạc quá tốt, Thâm Bạch cũng không kiềm hãm được theo hát lên, đến sau lại, bởi vì âm điệu quá chuẩn hát quá tốt, còn mơ hồ thành lĩnh xướng.
Sau đó, Mỹ Đăng ước nguyện, thổi tắt ngọn nến, đèn trong phòng khách bật sáng lên. Ách, bọn họ lại là thật sự bắt đầu mừng sinh nhật Mỹ Đăng?!
"Tiệc sinh nhật lầu dưới chỉ là hình thức mà thôi, ở đây mới là của người một nhà chúng ta, có chúng ta, có bằng hữu Mỹ Đăng, không ngoại nhân." A Bá Lợi Tạp nói, nhìn trung niên mỹ phụ:
"Là chủ ý của A Kỳ."
"A kỳ nói lần sinh nhật này bằng hữu của Mỹ Đăng sẽ tới, nghĩ đơn độc ở phía trên tụ họp một chút, bánh ga-tô còn là A Kỳ tự mình làm."
"Thế nào, Mỹ Đăng, lần này con cao hứng không?" Lúc nói câu này, A Bá Lợi Tạp nhìn Mỹ Đăng, ánh mắt dị thường ôn hòa.
"Ân! Vui vẻ! Đặc biệt cao hứng!" Khuôn mặt hồng phác phác, ánh mắt nàng sáng lấp lánh, nhìn nàng hài lòng dật vu ngôn biểu, khác với vừa ở đại sảnh, vô số người chúc nàng phương hoa vĩnh trú, đưa lên các loại lễ vật quý trọng còn vui vẻ hơn!
Sau đó, A Bá Lợi Tạp nhìn về phía đám người Lâm Uyên..
"Ta là phụ thân của Mỹ Đăng."
Như sợ những lời này thiếu minh bạch, hắn lại bổ sung một câu: "Ruột, liên hệ máu mủ loại này."
Ai? Vừa ở bên ngoài không phải nói là giáo phụ ( người đỡ đầu) sao? Thâm Bạch sửng sốt một chút.
"Giáo phụ chỉ là hồ nói lung tung, ta không tin giáo, chỉ tin tưởng lực lượng của cá nhân." A Bá Lợi Tạp phất phất tay: "Ta nghĩ cấp cho Mỹ Đăng che chở, lại sợ loại che chở cây to đón gió này sẽ mang cho con bé thêm nhiều thương tổn, cho nên, chỉ có thể nói là giáo phụ."
Thì ra là thế, Thâm Bạch gật đầu.
"Ngược lại là các ngươi, tất cả chuyện các ngươi vừa nói trước đó ta không thể tin tưởng hoàn toàn, cả kế hoạch thực sự rất tốt, rất xảo diệu, các ngươi nói là bằng hữu Mỹ Đăng, thế nhưng nếu như các ngươi là muốn lợi dụng Mỹ Đăng mới tiếp cận con bé, ta cũng không tha cho các ngươi." A Bá Lợi Tạp nói câu nói này giọng liền hết sức nghiêm túc, vẻ mặt của hắn không có cải biến quá lớn, nhưng mà Lâm Uyên lại mẫn cảm cảm thấy "Khí tức" chung quanh hắn, ngay từ đầu nhu hòa trở nên tràn ngập công kích!
Vì vậy, không chỉ Thâm Bạch, Nạp Đức Lý Khắc và Hà Thanh thanh cũng đều khẩn trương lên.
Cũng may Mỹ Đăng đúng lúc lên tiếng, kéo qua tay A Bá Lợi Tạp, nàng lắc lắc cánh tay của hắn:
"Không, ba ba, bọn họ không có lợi dụng ta, ta đều là biết đến, hơn nữa ta còn được bọn họ cứu ni..."
Ngay sau đó, do Mỹ Đăng làm chủ, nàng đem cả sự kiện nói một lần.
Thâm Bạch không dấu vết nhìn thoáng qua Hà Thanh Thanh.
Trước ngã xuống thời gian, ta đã nói tất cả mọi chuyện với Mỹ Đăng —— Hà Thanh Thanh liền dùng nhãn thần nói cho hắn biết.
Như vậy coi như là kết quả tốt nhất.
Thâm Bạch không cho là mình có thể lừa gạt được A Bá Lợi Tạp.
Thấy người nam nhân kia đầu tiên, hắn chỉ biết nam nhân trước mắt không phải loại hình đơn giản bị gạt, sợ rằng ——
Dù bọn họ không ra miệng ý bảo, đối phương cũng sẽ không bị Mỹ Đăng giả lừa đi?
Cho nên nói thật là quyết định tốt nhất.
Nhưng mà vấn đề nói thật do ai nói lại là học vấn, bọn họ nói ra dù giọng nói có tái thành khẩn, nghe đến trong tai đối phương thủy chung sẽ còn nghi vấn, mà do người khác hồi báo cho hắn, hoặc là người bên đối phương nói mới có hiệu, tốt nhất là Mỹ Đăng nói... Nhưng mà thời gian quá ngắn, bọn họ căn bản chưa kịp nói chuyện với nàng.
Không nghĩ, Hà Thanh Thanh đã nói với Mỹ Đăng, còn làm cho Mỹ Đăng đứng ở nơi này nói giúp bọn hắn, đây ——
Hà Thanh Thanh người này rất kháo phổ ma ← Thâm Bạch nghĩ.
Lẳng lặng đứng ở một bên, nghe Mỹ Đăng đem sự tình nhất ngũ nhất thập nói ra, A Bá Lợi Tạp sắc mặt mặc dù không có biến hóa, nhưng khí tức quanh thân đã trở nên nhu hòa lại.
"Có thể từ đầu mối đơn giản phân tích đến trình độ này, các ngươi cũng là rất có khả năng." Cuối cùng, trên mặt hắn lại còn mang thần sắc ca ngợi.
"Ngươi là thế nào đoán được mục tiêu của đối phương không phải người quen biết của Đường Cổ Lạp gia? Mà là đối tượng Mỹ Đăng có thể tới gần?" Hắn còn hỏi Thâm Bạch mấy vấn đề.
"Tâm của ngươi rất tinh tế, hơn nữa, ngươi rất tin tưởng Mỹ Đăng." Những lời này là A Bá Lợi Tạp nói với Lâm Uyên, trong mấy người, không biết có phải hay không là bởi vì Mỹ Đăng, hắn đối với Lâm Uyên hữu hảo nhất.
Thâm Bạch rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
"Chuyện này liền tới đây, chúng ta tiếp tục thưởng thức pháo hoa tiệc sinh nhật Mỹ Đăng nào." Mỉm cười, A Bá Lợi Tạp vỗ tay một cái, ngoài cửa sổ pháo hoa lập tức như bách hoa nở rộ phóng lên.
Tác giả :
Nguyệt Hạ Tang