[Kuroko No Basket Đồng Nhân] - Thiết Tẫn Quang Âm
Chương 42 - chương 42
Phiên ngoại 2 • Xích Hắc sau hôn nhân nhị tam sự • Ngốc mao thiên
Nhắc tới Akashi Seijuurou, chỉ cần là người nhận thức hắn đều sẽ dùng một từ để hình dung:
—— Vương giả.
Tư duy cực kỳ thông tuệ, thần kinh vận động hơn người, khí chất lãnh đạo bẩm sinh, xứng với vẻ ngoài tuấn tú đến sắc bén, quả thực rất hoàn mỹ.
Đi trong đám người, vĩnh viễn là người chói mắt cường đại nhất.
Lúc này, nam nhân vương giả này, chính là đang gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm gương trong phòng tắm biệt thự nhà mình, ánh mắt lãnh liệt giống như Tu La.
Đôi mắt một đỏ một vàng song trọng, toàn bộ ngắm nhìn một dúm trên đỉnh đầu hắn kia —— ngốc mao (*).
Đúng vậy, chính là ngốc mao.
Người bình thường khả năng cũng sẽ cảm thấy ngốc mao không có vấn đề gì, dù sao chỉ là tư thế ngủ không tốt, cả đêm tới sáng sớm thực khả năng sẽ có mấy cọng tóc ngoan cường chấp nhất vểnh lên, cảm giác hạc trong bầy gà mà tức giận chải.
Nhưng mà, Akashi là ai?
Hắn chính là, người đem “Người cãi lời của ta, cho dù là cha mẹ cũng phải chết” xem là tín điều của đời mình, cũng đem làm lời răn giữ vững hai mươi lăm năm.
“Seijuurou, sao lâu vậy…”
Lúc hắn gắt gao nhìn chằm chằm một dúm ngốc mao chết tiệt trên đỉnh đầu kia, cửa phòng tắm mở ra.
Một thanh âm nghe ôn nhuận như gió truyền đến.
Biểu tình tràn ngập sát ý của Akashi liền lập tức trở nên nhu hòa.
“Tetsuya, cậu tỉnh rồi?”
Kuroko hai mươi lăm tuổi sớm đã từ cảm giác không tồn tại trong suốt kia lột xác thành một thanh niên tinh xảo ôn hòa văn nhã, tốt nghiệp từ Đại học Quốc học danh môn, bởi vì xem qua rất nhiều tác phẩm văn học, từ trong lộ ra một cỗ hơi thở của phong độ của người trí thức, khiến người ta thoải mái, gương mặt ôn hòa càng tốt hơn, mái tóc xanh nhạt, lực hấp dẫn đối với bất luận kẻ nào, xem ra đều không nhỏ.
Bởi vì chưa tỉnh ngủ, Kuroko cả người đều lảo đảo lắc lắc.
“Coi chừng ngã.”
Akashi cơ hồ lập tức chạy đến bên người tức phụ nhà mình, đem tiểu tâm địa còn chưa tỉnh ngủ ôm vào trong lòng.
Áo ngủ cỡ lớn lỏng lỏng lẻo lẻo bao bọc lấy thân thể trắng nõn của Kuroko, Akashi ôm thắt lưng hắn, bất động thanh sắc đem y phục của hắn kéo ra thêm một chút.
Từ góc độ này mà nhìn, có thể nhìn thấy xương quai xanh tinh tế dụ nhân của người trong lòng, xuống chút nữa, ẩn ẩn có thể nhìn thấy hai điểm thù du đỏ sẫm tối hôm qua bị hảo hảo yêu thương quá mức…
Vì thế, đội trưởng át chủ bài Thế hệ Kỳ tích của chúng ta, trong mắt mọi người là vô địch vương giả, mang theo nụ cười thỏa mãn, đứng trước gương giúp tức phụ nhà mình đánh răng.
Kuroko vẫn còn mơ mơ màng màng, nhu thuận nằm trong lòng người phía sau, từ từ nhắm hai mắt, tùy ý Akashi đùa nghịch.
Cầm bàn chải đánh răng màu trời, Akashi thật cẩn thận thân nhập khéo léo vào trong miệng người yêu, nhẹ nhàng từ trái sang phải vì hắn vệ sinh.
Lực đạo hắn rất nhẹ.
Kuroko phát ra tiếng thổn thức nhỏ giọng vô nghĩa, giống một loài động vật nhỏ bé dịu ngoan.
Thật sự là một buổi sáng tốt đẹp.
※
Đợi Kuroko hoàn toàn tỉnh ngủ, ánh mắt màu băng lam yên lặng nhìn người yêu.
Akashi vô cùng tự nhiên hưởng thụ ánh mắt chú ý của hắn.
“Seijuurou, một dúm trên đầu cậu kia, là ngốc mao trong truyền thuyết sao?”
Akashi nguyên bản tao nhã đột nhiên mãnh liệt dùng sức cắt bánh mì, đem một nửa bánh mì chặt đứt.
“…”
Khó chịu nheo mắt lại, Akashi có chút thô lỗ giật giật phần tóc không ngoan trên đỉnh đầu, trong mắt hiện lên sát ý, hận không thể trừ tận gốc.
“Không thể bứt tóc a, Seijuurou.”
Kuroko đi đến bên cạnh hắn, đúng lúc cứu sinh mệnh mấy cọng tóc còn nhỏ kia.
Khớp xương phân minh trên tay trắng nõn, nhẹ nhàng xoa mái tóc lửa đỏ của Akashi, muốn đem một dúm tóc không ngoan áp chế, lặp lại nhiều lần, nhưng không thành công.
“Làm thế nào, hôm nay đã đáp ứng Kise-kun đi tham gia hoạt động người mẫu của cậu ấy…”
Nhìn đồng hồ, Kuroko nhẹ khẽ thở dài một tiếng.
“Tôi không muốn ra ngoài như vầy.”
Akashi nguyên bản liền không muốn đi tham gia cái hoạt động kia, hắn xem ra, đám kia biết rõ hắn cùng Tetsuya đã kết hôn thậm chí ngay cả chứng nhận đều có, còn tà tâm bất tử tìm đúng cơ hội sẽ cùng tức phụ của mình gặp mặt, thật sự rất chướng mắt.
Nhưng mà, Kuroko lại không thèm để ý, xem nhẹ tâm tư nho nhỏ của hắn.
“Seijuurou, muốn đội nón ra ngoài không?”
Con ngươi dị sắc chợt lóe, Akashi không vui.
“Không cần, rất ngu ngốc.”
“Kia… Vuốt keo xịt tóc?”
“Không cần, nhìn thật khó khăn.”
Kuroko vốn có tính tình ôn hòa, nhưng cũng có chút nổi giận.
“Nếu không, tôi đi một mình.”
“Tuyệt đối không được. “
Chê cười, cái tên màu vàng kia vốn chính là muốn tạo thế giới cho hai người, nếu để hắn được ý ta liền không gọi là Akashi Seijuurou!
“Ngao ô…”
Trong lúc giằng co, con chó màu trắng nhỏ đi đển bên chân Kuroko, mang theo biểu tình cùng chủ nhân giống nhau như đúc, có chút ai oán nức nở.
(Ba ba ma ma cãi nhau sao?)
Tetsuya no.6 thật cẩn thận cọ chân chủ nhân, cái đuôi nhỏ xinh rất nhanh vẫy vẫy.
“Ha hả…”
Akashi đột nhiên nở nụ cười.
No.6 vô pháp ức chế hắt xì nhỏ xíu.
Kuroko có chút kinh ngạc nhìn người đột nhiên cười ra tiếng. Bản năng, có chút dự cảm bất hảo.
Akashi khom lưng xuống, đem cún con nhà mình từ sau bắt lại, đặt trên đầu mình.
Cún con không biết tình cảnh gì bị đặt lên đỉnh đầu hắn, móng vuốt nhỏ vừa vặn đem ngăn chặn dúm ngốc mao kia.
“Như vậy liền không thành vấn đề.”
Akashi vừa lòng soi gương, đối với hiện trạng phi thường tán thành.
“No.6 ở bên ngoài một chút đều không thể cử động a.”
“Dám cử động một cái, cho dù là mi cũng phải chết.”
Lời còn chưa dứt, No.6 nhờ quả đầu màu đỏ kia biến thành có chút ngứa, bất mãn mà từ trên đầu của hắn nhảy vào trong lòng Kuroko.
(Vẫn là trong ngực ma ma thoải mái hơn ~)
Cún con vui vẻ cọ cọ ngực chủ nhân nó thích nhất, nó không biết đã tự đưa thân vào quỷ môn quan…
“Lá gan không nhỏ a…”
Ánh mắt dị sắc lóe lóe, Akashi lấy ra cây kéo tùy thân, cười đến dị thường sáng lạn.
Cắt mi a ~~~
Kuroko nhìn nhìn Akashi, ánh mắt rơi xuống kéo của hắn ——
“Seijuurou, tôi nghĩ.”
Ngốc mao vướng bận kia, bị Kuroko một đao cắt đi.
Qua mười năm phút đồng hồ, xích hắc phu phu rốt cục từ biệt thự nhà mình ra ngoài.
Kise là người mẫu chính, Akashi như trước lạnh nhạt bình tĩnh như nhau thường ngày, tươi cười khéo léo cùng bối cảnh thân gia đều khiến hắn có cảm giác thực sự.
Chính là…
Nhìn động tác nhỏ của người bên cạnh cách mười phút sờ đỉnh đầu một chút, Kuroko ở một bên lộ ra ý cười nhợt nhạt.
Lần sau thừa dịp lúc Akashi ngủ, làm một dúm ngốc mao nữa đi?
Xích Hắc sau hôn nhân nhị tam sự • Ngốc mao thiên END
Chú thích:
(*) Ngốc mao: Là tóc rađa trong manga/anime. Nhân vật tiêu biểu: Saber trong Fate (lôi ểm ra vì bổn vương thích Saber :”>) Người thường khi ngủ dậy, thi thoảng sẽ bị tình trạng này x)
Lời vớ vẩn của editor: Hảo cho một Tiểu Hắc x)
Lời vớ vẩn của beta: Đọc xong cười banh hàm =)))))))))))
Nhắc tới Akashi Seijuurou, chỉ cần là người nhận thức hắn đều sẽ dùng một từ để hình dung:
—— Vương giả.
Tư duy cực kỳ thông tuệ, thần kinh vận động hơn người, khí chất lãnh đạo bẩm sinh, xứng với vẻ ngoài tuấn tú đến sắc bén, quả thực rất hoàn mỹ.
Đi trong đám người, vĩnh viễn là người chói mắt cường đại nhất.
Lúc này, nam nhân vương giả này, chính là đang gắt gao nhìn chằm chằm vào tấm gương trong phòng tắm biệt thự nhà mình, ánh mắt lãnh liệt giống như Tu La.
Đôi mắt một đỏ một vàng song trọng, toàn bộ ngắm nhìn một dúm trên đỉnh đầu hắn kia —— ngốc mao (*).
Đúng vậy, chính là ngốc mao.
Người bình thường khả năng cũng sẽ cảm thấy ngốc mao không có vấn đề gì, dù sao chỉ là tư thế ngủ không tốt, cả đêm tới sáng sớm thực khả năng sẽ có mấy cọng tóc ngoan cường chấp nhất vểnh lên, cảm giác hạc trong bầy gà mà tức giận chải.
Nhưng mà, Akashi là ai?
Hắn chính là, người đem “Người cãi lời của ta, cho dù là cha mẹ cũng phải chết” xem là tín điều của đời mình, cũng đem làm lời răn giữ vững hai mươi lăm năm.
“Seijuurou, sao lâu vậy…”
Lúc hắn gắt gao nhìn chằm chằm một dúm ngốc mao chết tiệt trên đỉnh đầu kia, cửa phòng tắm mở ra.
Một thanh âm nghe ôn nhuận như gió truyền đến.
Biểu tình tràn ngập sát ý của Akashi liền lập tức trở nên nhu hòa.
“Tetsuya, cậu tỉnh rồi?”
Kuroko hai mươi lăm tuổi sớm đã từ cảm giác không tồn tại trong suốt kia lột xác thành một thanh niên tinh xảo ôn hòa văn nhã, tốt nghiệp từ Đại học Quốc học danh môn, bởi vì xem qua rất nhiều tác phẩm văn học, từ trong lộ ra một cỗ hơi thở của phong độ của người trí thức, khiến người ta thoải mái, gương mặt ôn hòa càng tốt hơn, mái tóc xanh nhạt, lực hấp dẫn đối với bất luận kẻ nào, xem ra đều không nhỏ.
Bởi vì chưa tỉnh ngủ, Kuroko cả người đều lảo đảo lắc lắc.
“Coi chừng ngã.”
Akashi cơ hồ lập tức chạy đến bên người tức phụ nhà mình, đem tiểu tâm địa còn chưa tỉnh ngủ ôm vào trong lòng.
Áo ngủ cỡ lớn lỏng lỏng lẻo lẻo bao bọc lấy thân thể trắng nõn của Kuroko, Akashi ôm thắt lưng hắn, bất động thanh sắc đem y phục của hắn kéo ra thêm một chút.
Từ góc độ này mà nhìn, có thể nhìn thấy xương quai xanh tinh tế dụ nhân của người trong lòng, xuống chút nữa, ẩn ẩn có thể nhìn thấy hai điểm thù du đỏ sẫm tối hôm qua bị hảo hảo yêu thương quá mức…
Vì thế, đội trưởng át chủ bài Thế hệ Kỳ tích của chúng ta, trong mắt mọi người là vô địch vương giả, mang theo nụ cười thỏa mãn, đứng trước gương giúp tức phụ nhà mình đánh răng.
Kuroko vẫn còn mơ mơ màng màng, nhu thuận nằm trong lòng người phía sau, từ từ nhắm hai mắt, tùy ý Akashi đùa nghịch.
Cầm bàn chải đánh răng màu trời, Akashi thật cẩn thận thân nhập khéo léo vào trong miệng người yêu, nhẹ nhàng từ trái sang phải vì hắn vệ sinh.
Lực đạo hắn rất nhẹ.
Kuroko phát ra tiếng thổn thức nhỏ giọng vô nghĩa, giống một loài động vật nhỏ bé dịu ngoan.
Thật sự là một buổi sáng tốt đẹp.
※
Đợi Kuroko hoàn toàn tỉnh ngủ, ánh mắt màu băng lam yên lặng nhìn người yêu.
Akashi vô cùng tự nhiên hưởng thụ ánh mắt chú ý của hắn.
“Seijuurou, một dúm trên đầu cậu kia, là ngốc mao trong truyền thuyết sao?”
Akashi nguyên bản tao nhã đột nhiên mãnh liệt dùng sức cắt bánh mì, đem một nửa bánh mì chặt đứt.
“…”
Khó chịu nheo mắt lại, Akashi có chút thô lỗ giật giật phần tóc không ngoan trên đỉnh đầu, trong mắt hiện lên sát ý, hận không thể trừ tận gốc.
“Không thể bứt tóc a, Seijuurou.”
Kuroko đi đến bên cạnh hắn, đúng lúc cứu sinh mệnh mấy cọng tóc còn nhỏ kia.
Khớp xương phân minh trên tay trắng nõn, nhẹ nhàng xoa mái tóc lửa đỏ của Akashi, muốn đem một dúm tóc không ngoan áp chế, lặp lại nhiều lần, nhưng không thành công.
“Làm thế nào, hôm nay đã đáp ứng Kise-kun đi tham gia hoạt động người mẫu của cậu ấy…”
Nhìn đồng hồ, Kuroko nhẹ khẽ thở dài một tiếng.
“Tôi không muốn ra ngoài như vầy.”
Akashi nguyên bản liền không muốn đi tham gia cái hoạt động kia, hắn xem ra, đám kia biết rõ hắn cùng Tetsuya đã kết hôn thậm chí ngay cả chứng nhận đều có, còn tà tâm bất tử tìm đúng cơ hội sẽ cùng tức phụ của mình gặp mặt, thật sự rất chướng mắt.
Nhưng mà, Kuroko lại không thèm để ý, xem nhẹ tâm tư nho nhỏ của hắn.
“Seijuurou, muốn đội nón ra ngoài không?”
Con ngươi dị sắc chợt lóe, Akashi không vui.
“Không cần, rất ngu ngốc.”
“Kia… Vuốt keo xịt tóc?”
“Không cần, nhìn thật khó khăn.”
Kuroko vốn có tính tình ôn hòa, nhưng cũng có chút nổi giận.
“Nếu không, tôi đi một mình.”
“Tuyệt đối không được. “
Chê cười, cái tên màu vàng kia vốn chính là muốn tạo thế giới cho hai người, nếu để hắn được ý ta liền không gọi là Akashi Seijuurou!
“Ngao ô…”
Trong lúc giằng co, con chó màu trắng nhỏ đi đển bên chân Kuroko, mang theo biểu tình cùng chủ nhân giống nhau như đúc, có chút ai oán nức nở.
(Ba ba ma ma cãi nhau sao?)
Tetsuya no.6 thật cẩn thận cọ chân chủ nhân, cái đuôi nhỏ xinh rất nhanh vẫy vẫy.
“Ha hả…”
Akashi đột nhiên nở nụ cười.
No.6 vô pháp ức chế hắt xì nhỏ xíu.
Kuroko có chút kinh ngạc nhìn người đột nhiên cười ra tiếng. Bản năng, có chút dự cảm bất hảo.
Akashi khom lưng xuống, đem cún con nhà mình từ sau bắt lại, đặt trên đầu mình.
Cún con không biết tình cảnh gì bị đặt lên đỉnh đầu hắn, móng vuốt nhỏ vừa vặn đem ngăn chặn dúm ngốc mao kia.
“Như vậy liền không thành vấn đề.”
Akashi vừa lòng soi gương, đối với hiện trạng phi thường tán thành.
“No.6 ở bên ngoài một chút đều không thể cử động a.”
“Dám cử động một cái, cho dù là mi cũng phải chết.”
Lời còn chưa dứt, No.6 nhờ quả đầu màu đỏ kia biến thành có chút ngứa, bất mãn mà từ trên đầu của hắn nhảy vào trong lòng Kuroko.
(Vẫn là trong ngực ma ma thoải mái hơn ~)
Cún con vui vẻ cọ cọ ngực chủ nhân nó thích nhất, nó không biết đã tự đưa thân vào quỷ môn quan…
“Lá gan không nhỏ a…”
Ánh mắt dị sắc lóe lóe, Akashi lấy ra cây kéo tùy thân, cười đến dị thường sáng lạn.
Cắt mi a ~~~
Kuroko nhìn nhìn Akashi, ánh mắt rơi xuống kéo của hắn ——
“Seijuurou, tôi nghĩ.”
Ngốc mao vướng bận kia, bị Kuroko một đao cắt đi.
Qua mười năm phút đồng hồ, xích hắc phu phu rốt cục từ biệt thự nhà mình ra ngoài.
Kise là người mẫu chính, Akashi như trước lạnh nhạt bình tĩnh như nhau thường ngày, tươi cười khéo léo cùng bối cảnh thân gia đều khiến hắn có cảm giác thực sự.
Chính là…
Nhìn động tác nhỏ của người bên cạnh cách mười phút sờ đỉnh đầu một chút, Kuroko ở một bên lộ ra ý cười nhợt nhạt.
Lần sau thừa dịp lúc Akashi ngủ, làm một dúm ngốc mao nữa đi?
Xích Hắc sau hôn nhân nhị tam sự • Ngốc mao thiên END
Chú thích:
(*) Ngốc mao: Là tóc rađa trong manga/anime. Nhân vật tiêu biểu: Saber trong Fate (lôi ểm ra vì bổn vương thích Saber :”>) Người thường khi ngủ dậy, thi thoảng sẽ bị tình trạng này x)
Lời vớ vẩn của editor: Hảo cho một Tiểu Hắc x)
Lời vớ vẩn của beta: Đọc xong cười banh hàm =)))))))))))
Tác giả :
Tiểu Đạm