Kiều Kiều Sư Nương
Chương 215: Chị em
Tại mật thất quan hệ triền miên cùng với Từ Tử San suốt cả ngày, Lăng Phong thấy Từ Tử San có điểm không chịu đựng nổi gánh nặng rồi, mới đắc ý rời đi.
Nam Cung thế gia người đẹp nhiều như mây, điều này khiến Lăng Phong tràn đầy tưởng tượng, đặc biệt là âm mưu của Nam Cung Tuấn bị bại lộ, sau khi Từ Tử San thần phục, Lăng Phong cảm thấy khả năng tất cả mọi sự trở nên có hướng tốt lên. Nghỉ đến mỹ nhân thứ ba trên thế gian Nam Cung Vân, còn có Tần Thục Phân, lại thêm Tây Môn Đình Đình, tại cái nhà này làm nam nhân thật là quá tốt! Chợt nghĩ đến Nam Cung Vân, Lăng Phong cảm thấy mấy ngày này đúng là mình đối với nàng lạnh nhạt không ít, nghĩ đến dung mạo đẹp như thiên tiên kia của nàng, thân thể mê nhân ấy, hai ngọn núi cao ngất tận mây đó, mổi thứ ngửi đến trên thân thể nàng tỏa ra mùi thoang thoảng như hoa lan, lập tức toàn thân bắt đầu nóng lên, cũng bắt đầu dựng đứng lên rồi.
- Tiểu Nga, cứ đứng ở đó làm cái gì? Nhanh một chút kêu nấu nước sôi đi, tiểu thư cần tắm rửa a, đã sớm nói với ngươi rồi, tại sao đến giờ này còn chưa làm xong, thật là…, chẳng biết suốt ngày nghĩ cái gì!"
Lăng Phong chính là đang nghĩ đến Nam Cung Vân, không ngờ bị những lời nói này làm bừng tĩnh, quay đầu lại nhìn, nguyên lai là Nhược Lan thiếp thân nha đầu của Nam Cung Vân đang chỉ bảo cho một a hoàn khác.
Nam Cung Vân đang tắm rửa, chẳng phải vừa đúng lúc có thể cùng nàng tắm kiểu uyên ương! Lăng Phong nghĩ tới đây, cũng không cùng Nhược Lan các nàng chào hỏi, một mình chạy ào đến phòng tắm của Nam Cung Vân.
Lúc này cửa phòng đang khép hờ, Lăng Phong nhảy lên mái hiên vào trong nhìn, lại phát hiện trong phòng tắm có hai nàng thiếu nữ, chính là hi hi ha ha đùa giởn ngã nghiêng.
Người cười là Nam Cung Vân, hóa ra một cô thiếu nữ đang cào lên thân trước của nàng, chỉ thấy trước mắt thiếu nữ này ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, phô ra một gương mặt non nớt mỹ diễm tuyệt luân, lông mày như mảnh trăng non, một đôi mắt hạnh không vướng bụi trần, sống mũi thẳng như ngọc, môi anh đào đỏ thắm, xuân ý dạt dào, gương sen nổi sóng, má lúm đồng tiền, thật là sắc đẹp nghiêng thành đổ nước, hoa nhường nguyệt thẹn. Đây không phải người lạ, chính là muội muội của Nam Cung Vân, Nam Cung Tình. Nguyên lai chị em các nàng đồng lòng, đang bắt đầu đùa giởn vui vẻ đây!
Lăng Phong trơ mắt nhìn rồi, hắn mổi lần nhìn Nam Cung Vân đều có cảm giác hâm mộ, có thể xếp vào đệ tam mỹ nhân của thiên hạ, đích xác là mỹ lệ như tiên tử, dóc dáng như ma nữ, lúc này mặt mày hớn hở càng thêm mỹ lệ chằng còn cái gì hơn nữa. Chẳng qua không ngờ Nam Cùng Tình mà lại mê người như vậy, nếu thế chẳng bao lâu nữa, tự mình cũng lại được liệt vào thiên hạ tứ mỹ nữ!
Hai chị em Nam Cung Vân và Nam Cung Tình đùa giỡn ồn ào ở đây, mà Lăng Phong đang rình xem lại cảm thấy một luồng bên trong thân thể bắt đầu bốc lên, ở giữa hai chân chuẩn bị muốn dựng đứng rồi, "Phì" một tiếng, nguyên lại là hai nàng đang lôi kéo giỡn hớt, Nam Cung Tình không cẩn thận nắm lấy tay áo Nam Cung Vân kéo toạt xuống, lập tức một đoạn cánh tay ngó sen dường như trắng hơn tuyết lộ ra, trong sáng long lanh, trắng như mở đọng, Lăng Phong gặp cảnh đẹp quá đẹp trước mắt thiếu điều chảy máu mũi.
Chỉ thấy trong phòng Nam Cung Vân đẩy Nam Cung Tình ra, hờn dỗi nói:
- Ngươi, con nha đầu này, khiến quần áo của ta hư hết rồi.
Nam Cung Tình vẫn như cũ đùa giỡn nói:
- Hi hi, nhị thư, ngược lại còn phải chờ chị tắm mà, không bằng bây giờ để cho em giúp chị cởi hết quần áo đi." Vừa nói, liền muốn tiếp tục ra tay.
Nam Cung Vân vội vàng thối lui một bước, miệng thì la mắng:
- Ngươi cái con nha đầu chết tiệt này, càng lúc càng làm càn rồi, a a, không bằng hãy đợi ta với ngươi cùng tắm.
- Tốt nha, đã một khoảng thời gian không cùng nhị thư chị tắm rửa chung rồi."
Lăng Phong ở bên ngoài nghe được rồi lập tức thích thú, xong rồi hai nàng cùng lúc tắm rữa… nghĩ đến đó thích quá, không khỏi toàn thân run rẩy lên.
Lúc này đột nhiên nghe được có tiếng bước chân truyền đến, ló đầu ra xem xét, thì ra là Nhược Lan đem theo vài nha hoàn xách theo vài thùng nước đến đây, Nhược Lan này ngày thường vóc dáng mặt mũi như trăng như hoa, xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là đôi thỏ non làm mê người, lúc thì nẩy lên khi thì đưa qua đưa lại, khiến người ta bay bổng mơ màng.
Chỉ trong một chút thời gian, Nhược Lan cùng mấy nàng thị nữ đã xách theo mấy thùng không đi ra, mấy nàng thị nữ kia thì bỏ đi, còn Nhược Lan thì ở lại ngoài cửa canh giữ.
Nhìn xem thì rất không đã ghiền, Lăng Phong thầm nghĩ hay là mình đi xuống vào trong phòng tắm là tốt. Nam Cung Vân này đã là nữ nhân của mình, dựa vào Nam Cung Vân mà nói, Nam Cung Tình đối với mình thì cũng rất hứng thú. Bởi vậy, tự mình dạng này đi vào cũng không tính là đường đột giai nhân. Chỉ sợ khiến cho người ngoài phản đối. Dù sao thân phận của mình lúc này là Nam Cung Vũ. Càng không có thể thoải mái tiến vào phòng tắm của thư thư.
Nhưng Lăng Phong vẫn còn không cam tâm, vào lúc phi thân xuống, phất tay thoáng cái điểm trúng vào huyệt ngủ của Nhược Lan, lúc Nhược Lan xiêu xiêu sắp ngã, Lăng Phong vội vàng lướt đến giữ lại thân thể của nàng.
Lúc này vừa nhìn khuôn măt như hoa như ngọc của Nhược Lan ở ngay tại lòng mình, mi mắt khép hờ, thở gấp nhè nhẹ, mà tấm thân mềm mại ở trong lòng cách một lớp y phục chạm vào cũng cảm thấy mịn màng không gì so sánh, Lăng Phong lập tức thẳng đứng lên, hai tay càng không thể nhẩn nhịn gấp rút sờ vào cặp thỏ non, cặp mắt của Lăng Phong liền đỏ rực, bàn tay đặt tại chổ đôi thỏ đầy đặn mềm mại của Nhược Lan ra sức nhào nặn. trong lòng hưng phấn không thôi, lúc này từ trong phòng lại mơ hồ truyền đến thanh âm vui cười của hai cô gái, giờ đây mới nghĩ đến còn có sự viêc tuyệt vời hơn nữa.
Liền dìu Nhược Lan đến trước cửa, phát hiện cửa đóng rất chắc, nhẹ nhàng đẩy cửa ra một khe hở, lập tức một cảnh sống động hấp dẫn, hiện ra tại trước mắt cảnh tượng khiến người ta…
Lúc này ngay giữa trong phòng, đặt một cái bồn tắm lớn, mà giờ đây Nam Cung Vân và Nam Cung Tình hai nàng đang ngâm mình ở trong bồn tắm lấy nghịch nước làm vui, hai nàng chỉ thò đầu ra ngoài, bất quá thỉnh thoảng đem bốn cánh tay óng ả trắng nỏn như ngó sen kia vươn ra, Lăng Phong nhìn thấy cánh tay mỹ lệ thế này tất cả đã là có phúc cho đôi mắt lắm rồi, dưới khố bắt đầu vênh lên vênh lên, không ngừng nhấp nhô. Cánh tay của hai nàng không là hướng đối phương hắt nước, thì trong miệng hi hi ha ha, một điểm cũng không kiêng dè cái gì. Cái này suy cho cùng là tại phòng tắm của các nàng ở Nam Cung thế gia, lại còn ở giữa nội viện, với lại bên ngoài còn có tì nữ canh gát, cho nên lại càng lớn mật vui đùa ầm ĩ.
- Nhị thư, chị cảm thấy tam ca như thế nào?" Đột nhiên Nam Cung Tình hỏi.
Nam Cung Vân sửng sốt, nói:
- Tứ muội, ngươi vì sao lại hỏi như thế?"
Nam Cung Tình gương mặt đỏ lên, nói:
- Em chỉ là tùy tiện hỏi thôi mà!"
- Tùy tiện hỏi thôi!?" Nam Cung Vân ngắm nhìn gương mặt của Nam Cung Tình, nói:
- Nhưng mà ta nhìn ngươi trong lòng có vẻ dấu cái gì, ngươi nói với thư thư, ngươi có phải là ưa thích tam đệ rồi không?"
- Làm sao vậy? Anh ấy là ca ca, em là muội muội, ưa thích anh ấy không phải là rất bình thường sao? Cũng giống như em thích chị một thứ." Nam Cung Tình giải thích, nói.
Nam Cung Vân nói:
- Ta nói loại ưa thích không phải như những điều ngươi nói này, ta nói đó là loại yêu thân mật giữa nam và nữ."
- Em không biết, em lại không có trải qua! Từ khi tam ca té ngựa ở sườn núi lần này trở về, em cảm thấy dường như anh ấy thay đổi con người. Anh ấy biến đổi càng thêm xuất chúng, em cảm thấy giữa thiên hạ ngoại trừ tam ca ra, thật không có đại anh hùng. Mỗi cử chỉ hành động của anh ấy tất cả đều làm em say mê. Mỗi lần em nhìn thấy anh ấy trong tim cứ thùm thụp thùm thụp không ngừng nảy lên, có lúc nhìn thấy anh ấy hướng về em cười, em… em cảm thấy cả người toàn bộ cứ bay bổng lên. Nhị thư, chị nói cảm giác này của em phải chăng là rất kỳ quái?" Nam Cung Tình biểu lộ một màn tôn sùng hâm mộ nói ra.
Nam Cung Vân lắc lắc đầu, than thở nói:
- Ta bây giờ có thể nhận định, ngươi đúng là ưa thích tam đệ rồi. Tứ muội, ngươi cần phải biết, hắn là anh ruột của ngươi…"
- Nhị thư, chị cũng không cần đe dọa em, kỳ thật chị trong lòng nghĩ cái gì, em cũng rõ ràng!" Nam Cung Tình mỉm cười nói!
Nam Cung Vân giật mình, nói:
- Tứ muội, ngươi nói cái gì vậy?"
Nam Cung Tình tủm tỉm cười nói:
- Đêm tam ca kết hôn đó, chị uống rượu xong, chính là em dìu chị vào phòng ngủ. Suốt đêm đó em cũng chăm sóc chị, chị biết chị tự mình làm cái gì nói cái gì không?"
- Cái gì? ta nói cái gì rồi, làm cái gì rồi?"
Nam Cung Vân không khỏi sửng sốt lên, ngàn lần không ngờ tự mình trước mặt Nam Cung Tình lại thất thố đến như thế, lại càng không nghĩ đến như vậy, vậy mà chính mình một điểm cũng không biết.
Nam Cung Tình mỉm cười nói:
- Chị ôm em, trong miệng không ngừng kêu đúng tên của tam ca, còn nói tam ca là của chị, ai cũng không được đoạt, còn khiến tam ca phải thề, một đời một kiếp luôn yêu chị! Chị ở trong mơ lại còn nói cùng tam ca động phòng ra sao…
- Ngươi nói bậy, nhất định ngươi gạt ta rồi!" Nam Cung Vân buột miệng chối bỏ, nói ra.
Nam Cung Tình mỉm cười nói:
- Nhị thư, thực ra chị cũng đừng có căng thẳng, cái chuyện này em sẽ không nói ra đâu. Chỉ có em và chị biết, em chỉ là muốn chị có thể giúp em một việc rối rắm!"
- Ngươi muốn ta làm cái gì?" Nam Cung Vân không nghĩ đến cái con nhỏ này mà lại có thể uy hiếp mình, trong lòng có chổ không yên, hỏi lại.
- Em cũng muốn giống như chị, làm nữ nhân của tam ca! chị nhất định phải giúp em nói với tam ca…" Nam Cung Tình kiên quyết nói ra.
- A!?" Nam Cung Vân ngoài việc hoảng sợ ra, thật tình không biết biểu lộ sự kinh ngạc trong lòng mình như thế nào.
Hồi lâu sau, Nam Cung Tình nắm lấy cánh tay của Nam Cung Vân, cầu khẩn nói:
- Nhị thư, chị cuối cùng có bằng lòng hay không? Chị nói mau một chút đi!"
- Ha ha…" Tức thì Nam Cung Vân lớn tiếng cười một hồi, nói:
- Nguyên lai tứ muội của nhà chúng ta xúc động, nghĩ đến nam nhân rồi…"
- Nhị thư, chị thật xấu xa, lại có thể chế diễu em!" Nam Cung Tình chẳng bỏ chẳng tha, tóm lấy Nam Cung Vân.
- Ta nói rồi không đúng sao?" Nam Cung Vân vui vẻ hớn hở chọc vào chổ nhột của Nam Cung Tình, nhịn không được nên cười lớn đứng lên, vì Nam Cung Tình đưa lưng về hướng của Lăng Phong, cho nên chiếc lưng trắng như tuyết lập tức phơi ra, Lăng Phong nhìn thấy thiếu chút nữa là té ngã.
Nguyên lai dáng dấp phía sau của cô gái xinh đẹp là mỹ lệ như thế a. Nhưng mà khiến cho Lăng Phong thần hồn điên đảo lại chính là câu nói của Nam Cung Tình, chẳng thể nghĩ cô gái nhỏ này lại đối với mình động tình như thế, thật sự là quá bất ngờ!
Từ phía sau nhìn lại, chỉ thấy Nam Cung Tình toàn thân đều óng ả trắng như tuyết, thịt da như ngọc, dóc dáng rất là cân đối, tỉ lệ thân hình hoàn mỹ giống như là một nhà chuyên môn điêu khắc tạo ra, cốt nhục cân xứng, đường cong tuyệt đẹp, đôi bờ vai không rộng không hẹp, chiếc lưng trắng phấn hoàn mỹ, đường cong kéo xuống chính là chiếc eo nhỏ nhắn uyển chuyển.
Đường cong của chiếc eo thật là tuyệt đẹp, tưởng tượng biết bao đường cong hoàn mỹ. Kéo dài xuống dưới hiện ra một nữa phần trên đôi kiều đồn (mông), tuy là chỉ hiện ra một nữa phần trên đôi kiều đồn, nhưng mà Lăng Phong vẫn có thể tưởng tượng được đầy đủ đường cong đôi kiều đồn. Kiều đồn đầy đặn, mà lại trắng nỏn mềm mại, "a" thật quá là đẹp.
Một đôi chị em tuyệt sắc như hoa, bất luận nam nhân nào thấy rồi thì tấm lòng cũng rung động không thôi, huống chi lại là Lăng Phong, là loại nam nhân cám dỗ xem thường khuôn phép.
Nam Cung thế gia người đẹp nhiều như mây, điều này khiến Lăng Phong tràn đầy tưởng tượng, đặc biệt là âm mưu của Nam Cung Tuấn bị bại lộ, sau khi Từ Tử San thần phục, Lăng Phong cảm thấy khả năng tất cả mọi sự trở nên có hướng tốt lên. Nghỉ đến mỹ nhân thứ ba trên thế gian Nam Cung Vân, còn có Tần Thục Phân, lại thêm Tây Môn Đình Đình, tại cái nhà này làm nam nhân thật là quá tốt! Chợt nghĩ đến Nam Cung Vân, Lăng Phong cảm thấy mấy ngày này đúng là mình đối với nàng lạnh nhạt không ít, nghĩ đến dung mạo đẹp như thiên tiên kia của nàng, thân thể mê nhân ấy, hai ngọn núi cao ngất tận mây đó, mổi thứ ngửi đến trên thân thể nàng tỏa ra mùi thoang thoảng như hoa lan, lập tức toàn thân bắt đầu nóng lên, cũng bắt đầu dựng đứng lên rồi.
- Tiểu Nga, cứ đứng ở đó làm cái gì? Nhanh một chút kêu nấu nước sôi đi, tiểu thư cần tắm rửa a, đã sớm nói với ngươi rồi, tại sao đến giờ này còn chưa làm xong, thật là…, chẳng biết suốt ngày nghĩ cái gì!"
Lăng Phong chính là đang nghĩ đến Nam Cung Vân, không ngờ bị những lời nói này làm bừng tĩnh, quay đầu lại nhìn, nguyên lai là Nhược Lan thiếp thân nha đầu của Nam Cung Vân đang chỉ bảo cho một a hoàn khác.
Nam Cung Vân đang tắm rửa, chẳng phải vừa đúng lúc có thể cùng nàng tắm kiểu uyên ương! Lăng Phong nghĩ tới đây, cũng không cùng Nhược Lan các nàng chào hỏi, một mình chạy ào đến phòng tắm của Nam Cung Vân.
Lúc này cửa phòng đang khép hờ, Lăng Phong nhảy lên mái hiên vào trong nhìn, lại phát hiện trong phòng tắm có hai nàng thiếu nữ, chính là hi hi ha ha đùa giởn ngã nghiêng.
Người cười là Nam Cung Vân, hóa ra một cô thiếu nữ đang cào lên thân trước của nàng, chỉ thấy trước mắt thiếu nữ này ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, phô ra một gương mặt non nớt mỹ diễm tuyệt luân, lông mày như mảnh trăng non, một đôi mắt hạnh không vướng bụi trần, sống mũi thẳng như ngọc, môi anh đào đỏ thắm, xuân ý dạt dào, gương sen nổi sóng, má lúm đồng tiền, thật là sắc đẹp nghiêng thành đổ nước, hoa nhường nguyệt thẹn. Đây không phải người lạ, chính là muội muội của Nam Cung Vân, Nam Cung Tình. Nguyên lai chị em các nàng đồng lòng, đang bắt đầu đùa giởn vui vẻ đây!
Lăng Phong trơ mắt nhìn rồi, hắn mổi lần nhìn Nam Cung Vân đều có cảm giác hâm mộ, có thể xếp vào đệ tam mỹ nhân của thiên hạ, đích xác là mỹ lệ như tiên tử, dóc dáng như ma nữ, lúc này mặt mày hớn hở càng thêm mỹ lệ chằng còn cái gì hơn nữa. Chẳng qua không ngờ Nam Cùng Tình mà lại mê người như vậy, nếu thế chẳng bao lâu nữa, tự mình cũng lại được liệt vào thiên hạ tứ mỹ nữ!
Hai chị em Nam Cung Vân và Nam Cung Tình đùa giỡn ồn ào ở đây, mà Lăng Phong đang rình xem lại cảm thấy một luồng bên trong thân thể bắt đầu bốc lên, ở giữa hai chân chuẩn bị muốn dựng đứng rồi, "Phì" một tiếng, nguyên lại là hai nàng đang lôi kéo giỡn hớt, Nam Cung Tình không cẩn thận nắm lấy tay áo Nam Cung Vân kéo toạt xuống, lập tức một đoạn cánh tay ngó sen dường như trắng hơn tuyết lộ ra, trong sáng long lanh, trắng như mở đọng, Lăng Phong gặp cảnh đẹp quá đẹp trước mắt thiếu điều chảy máu mũi.
Chỉ thấy trong phòng Nam Cung Vân đẩy Nam Cung Tình ra, hờn dỗi nói:
- Ngươi, con nha đầu này, khiến quần áo của ta hư hết rồi.
Nam Cung Tình vẫn như cũ đùa giỡn nói:
- Hi hi, nhị thư, ngược lại còn phải chờ chị tắm mà, không bằng bây giờ để cho em giúp chị cởi hết quần áo đi." Vừa nói, liền muốn tiếp tục ra tay.
Nam Cung Vân vội vàng thối lui một bước, miệng thì la mắng:
- Ngươi cái con nha đầu chết tiệt này, càng lúc càng làm càn rồi, a a, không bằng hãy đợi ta với ngươi cùng tắm.
- Tốt nha, đã một khoảng thời gian không cùng nhị thư chị tắm rửa chung rồi."
Lăng Phong ở bên ngoài nghe được rồi lập tức thích thú, xong rồi hai nàng cùng lúc tắm rữa… nghĩ đến đó thích quá, không khỏi toàn thân run rẩy lên.
Lúc này đột nhiên nghe được có tiếng bước chân truyền đến, ló đầu ra xem xét, thì ra là Nhược Lan đem theo vài nha hoàn xách theo vài thùng nước đến đây, Nhược Lan này ngày thường vóc dáng mặt mũi như trăng như hoa, xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là đôi thỏ non làm mê người, lúc thì nẩy lên khi thì đưa qua đưa lại, khiến người ta bay bổng mơ màng.
Chỉ trong một chút thời gian, Nhược Lan cùng mấy nàng thị nữ đã xách theo mấy thùng không đi ra, mấy nàng thị nữ kia thì bỏ đi, còn Nhược Lan thì ở lại ngoài cửa canh giữ.
Nhìn xem thì rất không đã ghiền, Lăng Phong thầm nghĩ hay là mình đi xuống vào trong phòng tắm là tốt. Nam Cung Vân này đã là nữ nhân của mình, dựa vào Nam Cung Vân mà nói, Nam Cung Tình đối với mình thì cũng rất hứng thú. Bởi vậy, tự mình dạng này đi vào cũng không tính là đường đột giai nhân. Chỉ sợ khiến cho người ngoài phản đối. Dù sao thân phận của mình lúc này là Nam Cung Vũ. Càng không có thể thoải mái tiến vào phòng tắm của thư thư.
Nhưng Lăng Phong vẫn còn không cam tâm, vào lúc phi thân xuống, phất tay thoáng cái điểm trúng vào huyệt ngủ của Nhược Lan, lúc Nhược Lan xiêu xiêu sắp ngã, Lăng Phong vội vàng lướt đến giữ lại thân thể của nàng.
Lúc này vừa nhìn khuôn măt như hoa như ngọc của Nhược Lan ở ngay tại lòng mình, mi mắt khép hờ, thở gấp nhè nhẹ, mà tấm thân mềm mại ở trong lòng cách một lớp y phục chạm vào cũng cảm thấy mịn màng không gì so sánh, Lăng Phong lập tức thẳng đứng lên, hai tay càng không thể nhẩn nhịn gấp rút sờ vào cặp thỏ non, cặp mắt của Lăng Phong liền đỏ rực, bàn tay đặt tại chổ đôi thỏ đầy đặn mềm mại của Nhược Lan ra sức nhào nặn. trong lòng hưng phấn không thôi, lúc này từ trong phòng lại mơ hồ truyền đến thanh âm vui cười của hai cô gái, giờ đây mới nghĩ đến còn có sự viêc tuyệt vời hơn nữa.
Liền dìu Nhược Lan đến trước cửa, phát hiện cửa đóng rất chắc, nhẹ nhàng đẩy cửa ra một khe hở, lập tức một cảnh sống động hấp dẫn, hiện ra tại trước mắt cảnh tượng khiến người ta…
Lúc này ngay giữa trong phòng, đặt một cái bồn tắm lớn, mà giờ đây Nam Cung Vân và Nam Cung Tình hai nàng đang ngâm mình ở trong bồn tắm lấy nghịch nước làm vui, hai nàng chỉ thò đầu ra ngoài, bất quá thỉnh thoảng đem bốn cánh tay óng ả trắng nỏn như ngó sen kia vươn ra, Lăng Phong nhìn thấy cánh tay mỹ lệ thế này tất cả đã là có phúc cho đôi mắt lắm rồi, dưới khố bắt đầu vênh lên vênh lên, không ngừng nhấp nhô. Cánh tay của hai nàng không là hướng đối phương hắt nước, thì trong miệng hi hi ha ha, một điểm cũng không kiêng dè cái gì. Cái này suy cho cùng là tại phòng tắm của các nàng ở Nam Cung thế gia, lại còn ở giữa nội viện, với lại bên ngoài còn có tì nữ canh gát, cho nên lại càng lớn mật vui đùa ầm ĩ.
- Nhị thư, chị cảm thấy tam ca như thế nào?" Đột nhiên Nam Cung Tình hỏi.
Nam Cung Vân sửng sốt, nói:
- Tứ muội, ngươi vì sao lại hỏi như thế?"
Nam Cung Tình gương mặt đỏ lên, nói:
- Em chỉ là tùy tiện hỏi thôi mà!"
- Tùy tiện hỏi thôi!?" Nam Cung Vân ngắm nhìn gương mặt của Nam Cung Tình, nói:
- Nhưng mà ta nhìn ngươi trong lòng có vẻ dấu cái gì, ngươi nói với thư thư, ngươi có phải là ưa thích tam đệ rồi không?"
- Làm sao vậy? Anh ấy là ca ca, em là muội muội, ưa thích anh ấy không phải là rất bình thường sao? Cũng giống như em thích chị một thứ." Nam Cung Tình giải thích, nói.
Nam Cung Vân nói:
- Ta nói loại ưa thích không phải như những điều ngươi nói này, ta nói đó là loại yêu thân mật giữa nam và nữ."
- Em không biết, em lại không có trải qua! Từ khi tam ca té ngựa ở sườn núi lần này trở về, em cảm thấy dường như anh ấy thay đổi con người. Anh ấy biến đổi càng thêm xuất chúng, em cảm thấy giữa thiên hạ ngoại trừ tam ca ra, thật không có đại anh hùng. Mỗi cử chỉ hành động của anh ấy tất cả đều làm em say mê. Mỗi lần em nhìn thấy anh ấy trong tim cứ thùm thụp thùm thụp không ngừng nảy lên, có lúc nhìn thấy anh ấy hướng về em cười, em… em cảm thấy cả người toàn bộ cứ bay bổng lên. Nhị thư, chị nói cảm giác này của em phải chăng là rất kỳ quái?" Nam Cung Tình biểu lộ một màn tôn sùng hâm mộ nói ra.
Nam Cung Vân lắc lắc đầu, than thở nói:
- Ta bây giờ có thể nhận định, ngươi đúng là ưa thích tam đệ rồi. Tứ muội, ngươi cần phải biết, hắn là anh ruột của ngươi…"
- Nhị thư, chị cũng không cần đe dọa em, kỳ thật chị trong lòng nghĩ cái gì, em cũng rõ ràng!" Nam Cung Tình mỉm cười nói!
Nam Cung Vân giật mình, nói:
- Tứ muội, ngươi nói cái gì vậy?"
Nam Cung Tình tủm tỉm cười nói:
- Đêm tam ca kết hôn đó, chị uống rượu xong, chính là em dìu chị vào phòng ngủ. Suốt đêm đó em cũng chăm sóc chị, chị biết chị tự mình làm cái gì nói cái gì không?"
- Cái gì? ta nói cái gì rồi, làm cái gì rồi?"
Nam Cung Vân không khỏi sửng sốt lên, ngàn lần không ngờ tự mình trước mặt Nam Cung Tình lại thất thố đến như thế, lại càng không nghĩ đến như vậy, vậy mà chính mình một điểm cũng không biết.
Nam Cung Tình mỉm cười nói:
- Chị ôm em, trong miệng không ngừng kêu đúng tên của tam ca, còn nói tam ca là của chị, ai cũng không được đoạt, còn khiến tam ca phải thề, một đời một kiếp luôn yêu chị! Chị ở trong mơ lại còn nói cùng tam ca động phòng ra sao…
- Ngươi nói bậy, nhất định ngươi gạt ta rồi!" Nam Cung Vân buột miệng chối bỏ, nói ra.
Nam Cung Tình mỉm cười nói:
- Nhị thư, thực ra chị cũng đừng có căng thẳng, cái chuyện này em sẽ không nói ra đâu. Chỉ có em và chị biết, em chỉ là muốn chị có thể giúp em một việc rối rắm!"
- Ngươi muốn ta làm cái gì?" Nam Cung Vân không nghĩ đến cái con nhỏ này mà lại có thể uy hiếp mình, trong lòng có chổ không yên, hỏi lại.
- Em cũng muốn giống như chị, làm nữ nhân của tam ca! chị nhất định phải giúp em nói với tam ca…" Nam Cung Tình kiên quyết nói ra.
- A!?" Nam Cung Vân ngoài việc hoảng sợ ra, thật tình không biết biểu lộ sự kinh ngạc trong lòng mình như thế nào.
Hồi lâu sau, Nam Cung Tình nắm lấy cánh tay của Nam Cung Vân, cầu khẩn nói:
- Nhị thư, chị cuối cùng có bằng lòng hay không? Chị nói mau một chút đi!"
- Ha ha…" Tức thì Nam Cung Vân lớn tiếng cười một hồi, nói:
- Nguyên lai tứ muội của nhà chúng ta xúc động, nghĩ đến nam nhân rồi…"
- Nhị thư, chị thật xấu xa, lại có thể chế diễu em!" Nam Cung Tình chẳng bỏ chẳng tha, tóm lấy Nam Cung Vân.
- Ta nói rồi không đúng sao?" Nam Cung Vân vui vẻ hớn hở chọc vào chổ nhột của Nam Cung Tình, nhịn không được nên cười lớn đứng lên, vì Nam Cung Tình đưa lưng về hướng của Lăng Phong, cho nên chiếc lưng trắng như tuyết lập tức phơi ra, Lăng Phong nhìn thấy thiếu chút nữa là té ngã.
Nguyên lai dáng dấp phía sau của cô gái xinh đẹp là mỹ lệ như thế a. Nhưng mà khiến cho Lăng Phong thần hồn điên đảo lại chính là câu nói của Nam Cung Tình, chẳng thể nghĩ cô gái nhỏ này lại đối với mình động tình như thế, thật sự là quá bất ngờ!
Từ phía sau nhìn lại, chỉ thấy Nam Cung Tình toàn thân đều óng ả trắng như tuyết, thịt da như ngọc, dóc dáng rất là cân đối, tỉ lệ thân hình hoàn mỹ giống như là một nhà chuyên môn điêu khắc tạo ra, cốt nhục cân xứng, đường cong tuyệt đẹp, đôi bờ vai không rộng không hẹp, chiếc lưng trắng phấn hoàn mỹ, đường cong kéo xuống chính là chiếc eo nhỏ nhắn uyển chuyển.
Đường cong của chiếc eo thật là tuyệt đẹp, tưởng tượng biết bao đường cong hoàn mỹ. Kéo dài xuống dưới hiện ra một nữa phần trên đôi kiều đồn (mông), tuy là chỉ hiện ra một nữa phần trên đôi kiều đồn, nhưng mà Lăng Phong vẫn có thể tưởng tượng được đầy đủ đường cong đôi kiều đồn. Kiều đồn đầy đặn, mà lại trắng nỏn mềm mại, "a" thật quá là đẹp.
Một đôi chị em tuyệt sắc như hoa, bất luận nam nhân nào thấy rồi thì tấm lòng cũng rung động không thôi, huống chi lại là Lăng Phong, là loại nam nhân cám dỗ xem thường khuôn phép.
Tác giả :
Thanh Trà Đạm Phạn