Kiếm Tôn
Chương 274: Vạn sự, tận lực là được!
Nơi xa, vẻ mặt Lý Mục cực kỳ khó coi, bởi vì hắn nghìn tính vạn tính, nhưng không tính tới Ninh quốc sẽ xuất binh tương trợ trong thời điểm này!
Phải biết, mặc dù kế hoạch cuối cùng của Đại Vân đế quốc là diệt Ninh quốc, nhưng hiện tại, bọn hắn chưa bao giờ trêu chọc Ninh quốc!
Thấy kỵ binh Sở quốc bị tách ra, Lý Mục lập tức quay đầu nhìn về phía đội Hắc Diễm quân cách đó không xa:
- Ra tay!
Yên lặng một chớp mắt, đội Hắc Diễm quân kia đột nhiên lao ra, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt hai kỵ binh, gần như là trong nháy mắt, kỵ binh Ninh quốc trực tiếp bị nghiền ép!
Kỵ binh Sở quốc vốn ở thế yếu, sau khi Hắc Diễm quân gia nhập, thế cục lập tức thay đổi!
Thấy cảnh này, trong lòng Lý Mục cũng có chút khiếp sợ, Hắc Diễm quân này thực sự quá khủng bố!
Loại quân đội này, đặt ở Trung Thổ Thần Châu cũng có thể lăn lộn! Đừng nói những binh lính bình thường này, ngay cả đạo binh Thương Mộc học viện cũng chưa chắc đánh thắng được đội kỵ binh này!
Nơi xa, Thác Bạt Ngạn rõ ràng cũng chú ý tới điểm này, nàng bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền trong đám người cách đó không xa:
- Theo ta giải quyết Hắc Diễm quân trước!
Hắc Diễm quân!
Diệp Huyền nghe vậy, thân hình hắn run lên, nhảy thẳng lên ngựa của Thác Bạt Ngạn, hắn cũng không khách khí, trực tiếp ôm lại vòng eo mềm mại của Thác Bạt Ngạn.
Thác Bạt Ngạn cau lại chân mày, mắt chứa lãnh quang, đang muốn phát tác, Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Không phải chiếm tiện nghi của ngươi, đi, tiến lên!
Nói xong, tay trái hắn khẽ ôm chặt vòng eo của Thác Bạt Ngạn, hai người dán sát vào nhau.
Thác Bạt Ngạn nghiêng đầu lạnh lùng liếc mắt "róc thịt" Diệp Huyền, sau một khắc, nàng quay người phi ngựa, vọt tới phía đội Hắc Diễm quân cách đó không xa!
Hai người càng ngày càng gần đội kỵ binh hắc diễm kia!
Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Cẩn thận sát thủ Ám giới!
Thanh âm vừa dứt, hắn đã biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước đội kỵ binh hắc diễm kia.
Một kiếm ra!
Xuy!
Trước mặt Diệp Huyền, một tên kỵ binh hắc diễm trực tiếp bị một kiếm này chém bay, vừa bay, trọn vẹn xa vài chục trượng, sau khi đụng bay một tên kỵ binh hắc diễm khác mới dừng lại được, mà sau khi hắn rơi nện xuống đất, đã không thể đứng lên được nữa!
Đối với những binh sĩ Khương quốc và Ninh quốc bình thường này, Hắc Diễm quân chính là tồn tại vô địch!
Thế nhưng, trước mặt Diệp Huyền, đám Hắc Diễm quân này cũng không phải vô địch!
Kiếm Chủ!
Một tồn tại cấp bậc Kiếm Chủ, đừng nói trên đất Thanh Châu này, ngay cả ở Trung Thổ Thần Châu cũng đủ để lăn lộn vô cùng uy phong!
Đặc biệt là kiếm tu, chiến lực của kiếm tu, được công nhận là cường đại!
Sau khi một kiếm chém bay một tên kỵ binh hắc diễm, một thanh trường thương đột nhiên đâm tới sau lưng Diệp Huyền, một thương này, không có bất kỳ động tác dư thừa nào, chỉ là một đâm bình thường, thế nhưng một đâm này, có tốc độ, có sức mạnh!
Diệp Huyền quay người đâm ra một kiếm, một kiếm chặn một thương, cùng lúc đó, một thanh Tật Ảnh đột nhiên chém bay ra, trực chỉ tên kỵ binh hắc diễm trước mặt Diệp Huyền!
Nhưng mà, lúc Tật Ảnh cách tên kỵ binh này còn có mười mấy tấc, bên phải, một thanh trường thương đột nhiên đâm tới, thương rất nhanh, trong nháy mắt đã đâm vào trên thân Tật Ảnh.
Ầm!
Tật Ảnh lập tức bị đánh bay!
Mà cùng lúc đó, một thanh trường thương đã đâm tới sau gáy Diệp Huyền, ngay lúc trường thương muốn đâm vào say gáy Diệp Huyền, một tia chớp đột nhiên đánh vào trên trường thương.
Ầm!
Trường thương bị đánh bay!
Thác Bạt Ngạn xuất hiện sau lưng Diệp Huyền.
Mà lúc này, những Hắc Diễm quân chung quanh đó, đã bao vây Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn!
Hắc Diễm quân cũng không ra tay, mà bắt đầu chạy nhanh vây quanh hai người, tốc độ của bọn hắn rất nhanh, nhanh đến sau đó Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của bọn hắn!
Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn dựa lưng vào nhau, thần sắc của hai người đều ngưng trọng!
Cho dù Diệp Huyền đã đạt đến Kiếm Chủ, cũng không dám khinh thị đám Hắc Diễm quân này, nếu đánh một, cho dù đánh năm, hắn cũng không có bất cứ vấn đề gì!
Thế nhưng hiện tại, nơi này có hơn 100!
Đám Hắc Diễm quân này phối hợp thống nhất, là vô cùng khinh khủng không thể nghi ngờ!
Đúng lúc này, sắc mặt Diệp Huyền đại biến, bởi vì gần một trăm mũi tên đã bắn nhanh tới phía hắn và Thác Bạt Ngạn!
Đồng tử của Thác Bạt Ngạn co rụt lại, những mũi tên này, kín không kẽ hở, bọn hắn căn bản không có cách né tránh. Trọng yếu nhất, chính là những mũi tên này đều là linh khí Minh giai, với hai người bọn họ, cũng có thể tạo thành uy hiếp trí mạng!
Ngay thời khắc mấu chốt này, Diệp Huyền đột nhiên khẽ đè ép tay phải về phía trước, trong chốc lát, một cỗ kiếm ý đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn, cỗ kiếm ý này trong nháy mắt đã tạo thành một vòng phòng hộ thật dày, bao phủ hắn và Thác Bạt Ngạn, cùng lúc đó, ba thanh kiếm bay ra từ trong cơ thể hắn, ba thanh kiếm bay nhanh vòng quanh hắn và Thác Bạt Ngạn, trận trận kiếm quang không ngừng bắn tung tóe ra.
Phanh phanh phanh phanh!
Trong chốc lát, Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn bị vô số mũi tên bao phủ!
Thế nhưng trong khoảnh khắc, kiếm ý của hắn đã mờ đi, những kiếm quang chung quanh hắn cũng bị chấn nát gần như trong nháy mắt!
Những mũi tên này thật sự quá kinh khủng!
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu nhìn qua Thác Bạt Ngạn:
- Ta sẽ đánh ra một con đường, ngươi lao ra trước!
Nói xong, hắn mở ra lòng bàn tay, Linh Tú kiếm bay vào trong tay hắn, sau một khắc, hắn bấm tay một cái, Linh Tú kiếm trực tiếp bay ra ngoài!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm này bay ra, giữa sân lập tức vang lên một thanh âm xé rách chói tai, mấy trượng bên ngoài, một tên kỵ binh hắc diễm cầm đầu trực tiếp bị một kiếm này xuyên thủng giữa chân mày, cùng lúc đó, lực lượng cường đại ẩn chứa trong kiếm mang theo tên kỵ binh này tầng tầng bay ra sau!
Vừa bay, kéo theo nhiều tên kỵ binh hắc diễm phía sau cũng bay ra ngoài!
Thừa cơ hội này, Diệp Huyền ôm lấy Thác Bạt Ngạn, thân hình lóe lên, vọt thẳng ra vòng vây của kỵ binh hắc diễm, thế nhưng sau một khắc, bọn hắn vừa dừng lại, sau lưng, trên trăm mũi tên đã bắn nhanh tới!
Trên mỗi mũi tên vậy mà đều lập loè tiễn mang!
Muốn tránh cũng không được!
Đồng tử của Thác Bạt Ngạn bỗng nhiên co rụt lại, tạo nghệ tiễn đạo của đám kỵ binh Hắc Diễm quân này vậy mà cũng khủng bố như thế!
Nàng vẫn còn đánh giá thấp đám kỵ binh hắc diễm này!
Dưới Vạn Pháp cảnh, căn bản không phải cá nhân có thể ngăn cản!
Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên kéo nàng ra phía sau, hắn bước ra phía trước một bước, hắn bấm tay một điểm ra phía trước, ba thanh kiếm chém bay ra.
Ba thanh kiếm mang theo từng đạo kiếm quang sáng chói đánh bay không ít mũi tên, nhưng vẫn có càng nhiều bắn tới trước mặt hắn và Thác Bạt Ngạn!
Diệp Huyền bước ra phía trước một bước lần nữa, Thiện Niệm kiếm ý đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, kiếm ý ngưng tụ, hợp thành một lá chắn kiếm ý thật dày, thế nhưng khi những mũi tên kia bắn đến, lá chắn kiếm ý trong nháy mắt đã mờ đi, không chỉ như thế, khóe miệng Diệp Huyền càng chảy ròng máu tươi.
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu:
- Còn không đi?
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Phải biết, mặc dù kế hoạch cuối cùng của Đại Vân đế quốc là diệt Ninh quốc, nhưng hiện tại, bọn hắn chưa bao giờ trêu chọc Ninh quốc!
Thấy kỵ binh Sở quốc bị tách ra, Lý Mục lập tức quay đầu nhìn về phía đội Hắc Diễm quân cách đó không xa:
- Ra tay!
Yên lặng một chớp mắt, đội Hắc Diễm quân kia đột nhiên lao ra, tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt hai kỵ binh, gần như là trong nháy mắt, kỵ binh Ninh quốc trực tiếp bị nghiền ép!
Kỵ binh Sở quốc vốn ở thế yếu, sau khi Hắc Diễm quân gia nhập, thế cục lập tức thay đổi!
Thấy cảnh này, trong lòng Lý Mục cũng có chút khiếp sợ, Hắc Diễm quân này thực sự quá khủng bố!
Loại quân đội này, đặt ở Trung Thổ Thần Châu cũng có thể lăn lộn! Đừng nói những binh lính bình thường này, ngay cả đạo binh Thương Mộc học viện cũng chưa chắc đánh thắng được đội kỵ binh này!
Nơi xa, Thác Bạt Ngạn rõ ràng cũng chú ý tới điểm này, nàng bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền trong đám người cách đó không xa:
- Theo ta giải quyết Hắc Diễm quân trước!
Hắc Diễm quân!
Diệp Huyền nghe vậy, thân hình hắn run lên, nhảy thẳng lên ngựa của Thác Bạt Ngạn, hắn cũng không khách khí, trực tiếp ôm lại vòng eo mềm mại của Thác Bạt Ngạn.
Thác Bạt Ngạn cau lại chân mày, mắt chứa lãnh quang, đang muốn phát tác, Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Không phải chiếm tiện nghi của ngươi, đi, tiến lên!
Nói xong, tay trái hắn khẽ ôm chặt vòng eo của Thác Bạt Ngạn, hai người dán sát vào nhau.
Thác Bạt Ngạn nghiêng đầu lạnh lùng liếc mắt "róc thịt" Diệp Huyền, sau một khắc, nàng quay người phi ngựa, vọt tới phía đội Hắc Diễm quân cách đó không xa!
Hai người càng ngày càng gần đội kỵ binh hắc diễm kia!
Diệp Huyền đột nhiên nói:
- Cẩn thận sát thủ Ám giới!
Thanh âm vừa dứt, hắn đã biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa, đã ở trước đội kỵ binh hắc diễm kia.
Một kiếm ra!
Xuy!
Trước mặt Diệp Huyền, một tên kỵ binh hắc diễm trực tiếp bị một kiếm này chém bay, vừa bay, trọn vẹn xa vài chục trượng, sau khi đụng bay một tên kỵ binh hắc diễm khác mới dừng lại được, mà sau khi hắn rơi nện xuống đất, đã không thể đứng lên được nữa!
Đối với những binh sĩ Khương quốc và Ninh quốc bình thường này, Hắc Diễm quân chính là tồn tại vô địch!
Thế nhưng, trước mặt Diệp Huyền, đám Hắc Diễm quân này cũng không phải vô địch!
Kiếm Chủ!
Một tồn tại cấp bậc Kiếm Chủ, đừng nói trên đất Thanh Châu này, ngay cả ở Trung Thổ Thần Châu cũng đủ để lăn lộn vô cùng uy phong!
Đặc biệt là kiếm tu, chiến lực của kiếm tu, được công nhận là cường đại!
Sau khi một kiếm chém bay một tên kỵ binh hắc diễm, một thanh trường thương đột nhiên đâm tới sau lưng Diệp Huyền, một thương này, không có bất kỳ động tác dư thừa nào, chỉ là một đâm bình thường, thế nhưng một đâm này, có tốc độ, có sức mạnh!
Diệp Huyền quay người đâm ra một kiếm, một kiếm chặn một thương, cùng lúc đó, một thanh Tật Ảnh đột nhiên chém bay ra, trực chỉ tên kỵ binh hắc diễm trước mặt Diệp Huyền!
Nhưng mà, lúc Tật Ảnh cách tên kỵ binh này còn có mười mấy tấc, bên phải, một thanh trường thương đột nhiên đâm tới, thương rất nhanh, trong nháy mắt đã đâm vào trên thân Tật Ảnh.
Ầm!
Tật Ảnh lập tức bị đánh bay!
Mà cùng lúc đó, một thanh trường thương đã đâm tới sau gáy Diệp Huyền, ngay lúc trường thương muốn đâm vào say gáy Diệp Huyền, một tia chớp đột nhiên đánh vào trên trường thương.
Ầm!
Trường thương bị đánh bay!
Thác Bạt Ngạn xuất hiện sau lưng Diệp Huyền.
Mà lúc này, những Hắc Diễm quân chung quanh đó, đã bao vây Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn!
Hắc Diễm quân cũng không ra tay, mà bắt đầu chạy nhanh vây quanh hai người, tốc độ của bọn hắn rất nhanh, nhanh đến sau đó Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của bọn hắn!
Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn dựa lưng vào nhau, thần sắc của hai người đều ngưng trọng!
Cho dù Diệp Huyền đã đạt đến Kiếm Chủ, cũng không dám khinh thị đám Hắc Diễm quân này, nếu đánh một, cho dù đánh năm, hắn cũng không có bất cứ vấn đề gì!
Thế nhưng hiện tại, nơi này có hơn 100!
Đám Hắc Diễm quân này phối hợp thống nhất, là vô cùng khinh khủng không thể nghi ngờ!
Đúng lúc này, sắc mặt Diệp Huyền đại biến, bởi vì gần một trăm mũi tên đã bắn nhanh tới phía hắn và Thác Bạt Ngạn!
Đồng tử của Thác Bạt Ngạn co rụt lại, những mũi tên này, kín không kẽ hở, bọn hắn căn bản không có cách né tránh. Trọng yếu nhất, chính là những mũi tên này đều là linh khí Minh giai, với hai người bọn họ, cũng có thể tạo thành uy hiếp trí mạng!
Ngay thời khắc mấu chốt này, Diệp Huyền đột nhiên khẽ đè ép tay phải về phía trước, trong chốc lát, một cỗ kiếm ý đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn, cỗ kiếm ý này trong nháy mắt đã tạo thành một vòng phòng hộ thật dày, bao phủ hắn và Thác Bạt Ngạn, cùng lúc đó, ba thanh kiếm bay ra từ trong cơ thể hắn, ba thanh kiếm bay nhanh vòng quanh hắn và Thác Bạt Ngạn, trận trận kiếm quang không ngừng bắn tung tóe ra.
Phanh phanh phanh phanh!
Trong chốc lát, Diệp Huyền và Thác Bạt Ngạn bị vô số mũi tên bao phủ!
Thế nhưng trong khoảnh khắc, kiếm ý của hắn đã mờ đi, những kiếm quang chung quanh hắn cũng bị chấn nát gần như trong nháy mắt!
Những mũi tên này thật sự quá kinh khủng!
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu nhìn qua Thác Bạt Ngạn:
- Ta sẽ đánh ra một con đường, ngươi lao ra trước!
Nói xong, hắn mở ra lòng bàn tay, Linh Tú kiếm bay vào trong tay hắn, sau một khắc, hắn bấm tay một cái, Linh Tú kiếm trực tiếp bay ra ngoài!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Một kiếm này bay ra, giữa sân lập tức vang lên một thanh âm xé rách chói tai, mấy trượng bên ngoài, một tên kỵ binh hắc diễm cầm đầu trực tiếp bị một kiếm này xuyên thủng giữa chân mày, cùng lúc đó, lực lượng cường đại ẩn chứa trong kiếm mang theo tên kỵ binh này tầng tầng bay ra sau!
Vừa bay, kéo theo nhiều tên kỵ binh hắc diễm phía sau cũng bay ra ngoài!
Thừa cơ hội này, Diệp Huyền ôm lấy Thác Bạt Ngạn, thân hình lóe lên, vọt thẳng ra vòng vây của kỵ binh hắc diễm, thế nhưng sau một khắc, bọn hắn vừa dừng lại, sau lưng, trên trăm mũi tên đã bắn nhanh tới!
Trên mỗi mũi tên vậy mà đều lập loè tiễn mang!
Muốn tránh cũng không được!
Đồng tử của Thác Bạt Ngạn bỗng nhiên co rụt lại, tạo nghệ tiễn đạo của đám kỵ binh Hắc Diễm quân này vậy mà cũng khủng bố như thế!
Nàng vẫn còn đánh giá thấp đám kỵ binh hắc diễm này!
Dưới Vạn Pháp cảnh, căn bản không phải cá nhân có thể ngăn cản!
Nhưng vào lúc này, Diệp Huyền đột nhiên kéo nàng ra phía sau, hắn bước ra phía trước một bước, hắn bấm tay một điểm ra phía trước, ba thanh kiếm chém bay ra.
Ba thanh kiếm mang theo từng đạo kiếm quang sáng chói đánh bay không ít mũi tên, nhưng vẫn có càng nhiều bắn tới trước mặt hắn và Thác Bạt Ngạn!
Diệp Huyền bước ra phía trước một bước lần nữa, Thiện Niệm kiếm ý đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, kiếm ý ngưng tụ, hợp thành một lá chắn kiếm ý thật dày, thế nhưng khi những mũi tên kia bắn đến, lá chắn kiếm ý trong nháy mắt đã mờ đi, không chỉ như thế, khóe miệng Diệp Huyền càng chảy ròng máu tươi.
Diệp Huyền đột nhiên quay đầu:
- Còn không đi?
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Tác giả :
Thanh Phong Loan Thượng