Kiếm Tôn
Chương 126: Ta Thấy Một Tên Giết Một Tên!
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ.
Người chưa tới, một cỗ quyền thế kinh khủng đã dẫn đầu bao phủ nam tử!
Nam tử híp lại hai mắt, trong mắt có một tia khiếp sợ, không dám khinh thường, quạt xếp trong tay hắn nhẹ nhàng xoay tròn, một cỗ kình phong lăng lệ như lưỡi đao chém ra!
Oanh!
Theo một tiếng nổ vang lên, hai bóng người liên tục lùi lại!
Hai bóng người này, đúng là Diệp Huyền và nam tử, thế nhưng rất nhanh, Diệp Huyền ngừng lại, sau một khắc, lại lần nữa xuất hiện trước mặt nam tử.
Đồng tử nam tử co rụt lại, đột nhiên khép lại quạt xếp, sau đó vẩy lên trên một cái, một đạo hàn mang lóe lên rồi biến mất!
Xuy!
Giữa sân vang lên tiếng xé rách!
Thế nhưng, bản thân nam tử lại nhanh chóng lùi ra bên ngoài mười trượng!
Diệp Huyền nhìn thoáng qua quả đấm của hắn, trên nắm tay, có một vết máu!
Diệp Huyền lắc lắc tay, sau đó chậm rãi nắm chặt.
Oanh!
Mặt đất trước mặt Diệp Huyền lập tức rạn nứt ra, một cỗ khí thế vô hình tựa như cuồng phong bạo vũ bao phủ về phía nam tử!
Nam tử híp lại hai mắt:
- Quyền thế thật bá đạo!
Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên buông ra quạt xếp trong tay, sau một khắc, chuôi quạt xếp này tựa như một lưỡi dao chém về trước!
Xuy! Nhi nhi nhi Oanh
Giữa sân vang lên tiếng xé rách chói tai!
Chuôi quạt xếp này không chỉ xé rách không khí, còn xé rách cỗ khí thế của Diệp Huyền, nhưng lúc này, Diệp Huyền đã đi tới trước mặt hắn, không nói nhảm bất kỳ lời nào, lại đấm ra một quyền!
Bạo lực! Đơn giản!
Bành!
Cả người nam tử trực tiếp lùi lại mười trượng, mà chuôi quạt xếp này cũng bị Diệp Huyền cầm trong tay, vốn là muốn hủy đi, thế nhưng hắn lại phát hiện, chuôi quạt xếp này lại là một thanh linh khí!
Không chút do dự, hắn trực tiếp thu quạt xếp vào!
Nơi xa, nam tử:
- ...
Thu hồi quạt xếp, Diệp Huyền nhìn về phía nam tử, nam tử híp lại hai mắt:
- Xem ra, đầu của các hạ, không phải dễ lấy a! Ngươi...
Đúng lúc này, thanh âm của hắn đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì Diệp Huyền đã vọt tới trước mặt hắn!
Lại là một quyền!
Nhưng một quyền này hoàn toàn khác biệt với một quyền trước đó, uy lực của một quyền này, ít nhất mạnh gấp mấy lần một quyền vừa rồi!
Cường hãn khiến vẻ mặt nam tử đại biến!
Hắn vừa định phản kích, mà lúc này, một cỗ quyền thế vô cùng cường đại trực tiếp bao phủ hắn!
Nhất Quyền Bạo Đầu Ngươi!
Thế của một quyền này, làm nam tử hoàn toàn tuyệt vọng!
Yên lặng một chớp mắt!
Ầm!
Đầu của nam tử ầm ầm nổ tung, mà Diệp Huyền đã ở mấy trượng phía sau nam tử!
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía:
- Học viên Thương Mộc học viện, ta thấy một tên giết một tên!
Nói xong, hắn đi về phía nơi xa.
Từ khi học viên Thương Mộc học viện bắt muội muội của hắn, có thể nói hắn hận học viện này tới cực điểm!
Có thể động đến hắn, thế nhưng, động đến muội muội của hắn, tuyệt đối không được!
Bốn phía, một số người vây xem đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều mang vẻ khiếp sợ, thiếu niên tay cầm quạt xếp vừa rồi, ít nhất là cường giả Lăng Không cảnh tối đỉnh!
Nhưng lại bị Diệp Huyền một quyền đấm chết như thế?
Ở nơi nào đó, ba nam tử gắt gao nhìn Diệp Huyền rời đi.
Mà ba người này, cũng là học viên Thương Mộc học viện tới từ nơi khác!
Một lát sau, một nam tử hoa bào cầm đầu lắc đầu:
- Về nước!
Ở bên cạnh nam tử hoa bào, một nam tử trầm giọng nói:
- Cứ về nước như vậy? Giết hắn, thế nhưng là có võ kỹ công pháp địa giai, còn có cực phẩm linh thạch...
Nam tử hoa bào lạnh lùng nhìn thoáng qua nam tử vừa nói:
- Ngươi còn mạng để lấy sao?
Vẻ mặt nam tử có chút khó coi.
Nam tử hoa bào quay đầu nhìn thoáng qua cỗ thi thể không đầu nơi xa:
- Thực lực của người kia không hề yếu hơn ba người chúng ta, nhưng mà, hắn còn không thể tiếp được một quyền!
Nói xong, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Thương Sơn:
- Diệp Huyền này căn bản không phải thiên tài bình thường, Thương Mộc học viện Khương quốc này muốn mượn đao giết người, vũng nước đục này, chúng ta không tham dự, cũng không có thực lực tham dự, đi!
Nói xong, nam tử xoay người rời đi, không chút do dự!
Hai tên nam tử còn lại, sau khi do dự một chút, cũng đi theo.
Võ kỹ và công pháp địa giai hết sức mê người, thế nhưng, phải còn mạng mới lấy được a!
Mạng mới là trọng yếu nhất!
Mà một bên khác, một nam tử mặc áo bào đen nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, cười hắc hắc:
- Thực lực không tệ a!
Thanh âm vừa dứt, cả người hắn trực tiếp biến mất tại chỗ!
Cuối con đường, Diệp Huyền đột nhiên ngừng lại, trước mặt hắn, một nam tử áo bào đen đứng đấy.
Nam tử áo bào đen nhìn Diệp Huyền, cười nói:
- Ngươi vừa mới nói nhìn thấy học viên Thương Mộc học viện là giết ngay?
Nói xong, hắn vẫy vẫy tay:
- Ta cũng là học viên Thương Mộc, tới giết thử xem? Ta...
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ.
Khóe miệng nam tử hơi nhấc lên, thoáng qua, một cỗ khí tức cuồng bạo đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn.
- Đây... Đây là Thông U cảnh? Không đúng, đây là nửa bước Thông U...
Giữa sân, có người kinh hô!
- Khó trách hắn tự tin như vậy, vậy mà đã nửa bước đạp vào Thông U cảnh!
- ...
Mà đúng lúc này, giữa sân vang lên tiếng kiếm reo!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Lần này, Diệp Huyền trực tiếp thi triển sát chiêu mạnh nhất của hắn!
Một khắc khi một kiếm này xuất hiện, vẻ mặt nam tử áo bào đen lập tức đại biến, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi, thoáng qua, huyền khí trong cơ thể hắn điên cuồng phun trào, cùng lúc đó, hắn đột nhiên đấm một quyền về phía trước!
Oanh!
Một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong nắm đấm của hắn chấn động ra, còn tản ra lửa cháy hừng hực!
Trọng yếu nhất, chính là một quyền này lại có quyền ý!
Nhìn thấy quyền ý, giữa sân lại vang lên nhiều tiếng hô kinh ngạc.
Quyền ý, rất có thể thiếu niên áo bào đen này chính là một vị Võ đạo Tông sư! Hoặc có thể, là một chuẩn Võ đạo Tông sư!
Mà lúc này, một kiếm của Diệp Huyền đã đến!
Yên lặng một chớp mắt.
Xuy!
Một cái đầu đột nhiên bay vút lên trời!
Đúng là đầu của nam tử áo bào đen!
Phía sau nam tử áo bào đen, Diệp Huyền mở ra lòng bàn tay, một sợi kiếm quang rơi vào trong tay hắn, kiếm quang tán đi, là Linh Tú kiếm!
Thu kiếm, hắn bước nhanh về phía nơi xa.
Một kiếm có thể giải quyết, hắn tuyệt đối sẽ không tốn nửa ngày đánh với đối phương!
Cho nên, hắn dùng một chiêu mạnh nhất.
Bốn phía, mọi người ngây ra như phỗng.
Lại là miểu sát?
Lại là miểu sát?
Những người vây xem giữa sân, còn lẫn một ít học viên Thương Mộc học viện, trong đầu đều trống rỗng!
Nửa bước Thông U, chuẩn Võ đạo Tông sư, cứ thế bị miểu sát?
Đây không phải chiến thắng, mà là miểu sát! Một kiếm miểu sát! Mà một kiếm vừa rồi, rất nhiều người còn chưa thấy rõ ràng! Bọn hắn chỉ thấy được một sợi kiếm quang lóe lên, sau đó, nam tử áo bào đen kia đã bay đầu!
Rốt cục Diệp Huyền này đã đạt tới trình độ nào?
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên quay lại, trước ánh mắt của đám người, hắn tiến tới thi thể của nam tử kia, sau đó lấy đi một cái túi bên hông nam tử áo bào đen, tiếp theo, hắn quay người rời đi.
Mọi người:
- ...
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Người chưa tới, một cỗ quyền thế kinh khủng đã dẫn đầu bao phủ nam tử!
Nam tử híp lại hai mắt, trong mắt có một tia khiếp sợ, không dám khinh thường, quạt xếp trong tay hắn nhẹ nhàng xoay tròn, một cỗ kình phong lăng lệ như lưỡi đao chém ra!
Oanh!
Theo một tiếng nổ vang lên, hai bóng người liên tục lùi lại!
Hai bóng người này, đúng là Diệp Huyền và nam tử, thế nhưng rất nhanh, Diệp Huyền ngừng lại, sau một khắc, lại lần nữa xuất hiện trước mặt nam tử.
Đồng tử nam tử co rụt lại, đột nhiên khép lại quạt xếp, sau đó vẩy lên trên một cái, một đạo hàn mang lóe lên rồi biến mất!
Xuy!
Giữa sân vang lên tiếng xé rách!
Thế nhưng, bản thân nam tử lại nhanh chóng lùi ra bên ngoài mười trượng!
Diệp Huyền nhìn thoáng qua quả đấm của hắn, trên nắm tay, có một vết máu!
Diệp Huyền lắc lắc tay, sau đó chậm rãi nắm chặt.
Oanh!
Mặt đất trước mặt Diệp Huyền lập tức rạn nứt ra, một cỗ khí thế vô hình tựa như cuồng phong bạo vũ bao phủ về phía nam tử!
Nam tử híp lại hai mắt:
- Quyền thế thật bá đạo!
Thanh âm vừa dứt, hắn đột nhiên buông ra quạt xếp trong tay, sau một khắc, chuôi quạt xếp này tựa như một lưỡi dao chém về trước!
Xuy! Nhi nhi nhi Oanh
Giữa sân vang lên tiếng xé rách chói tai!
Chuôi quạt xếp này không chỉ xé rách không khí, còn xé rách cỗ khí thế của Diệp Huyền, nhưng lúc này, Diệp Huyền đã đi tới trước mặt hắn, không nói nhảm bất kỳ lời nào, lại đấm ra một quyền!
Bạo lực! Đơn giản!
Bành!
Cả người nam tử trực tiếp lùi lại mười trượng, mà chuôi quạt xếp này cũng bị Diệp Huyền cầm trong tay, vốn là muốn hủy đi, thế nhưng hắn lại phát hiện, chuôi quạt xếp này lại là một thanh linh khí!
Không chút do dự, hắn trực tiếp thu quạt xếp vào!
Nơi xa, nam tử:
- ...
Thu hồi quạt xếp, Diệp Huyền nhìn về phía nam tử, nam tử híp lại hai mắt:
- Xem ra, đầu của các hạ, không phải dễ lấy a! Ngươi...
Đúng lúc này, thanh âm của hắn đột nhiên ngừng lại.
Bởi vì Diệp Huyền đã vọt tới trước mặt hắn!
Lại là một quyền!
Nhưng một quyền này hoàn toàn khác biệt với một quyền trước đó, uy lực của một quyền này, ít nhất mạnh gấp mấy lần một quyền vừa rồi!
Cường hãn khiến vẻ mặt nam tử đại biến!
Hắn vừa định phản kích, mà lúc này, một cỗ quyền thế vô cùng cường đại trực tiếp bao phủ hắn!
Nhất Quyền Bạo Đầu Ngươi!
Thế của một quyền này, làm nam tử hoàn toàn tuyệt vọng!
Yên lặng một chớp mắt!
Ầm!
Đầu của nam tử ầm ầm nổ tung, mà Diệp Huyền đã ở mấy trượng phía sau nam tử!
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn lướt qua bốn phía:
- Học viên Thương Mộc học viện, ta thấy một tên giết một tên!
Nói xong, hắn đi về phía nơi xa.
Từ khi học viên Thương Mộc học viện bắt muội muội của hắn, có thể nói hắn hận học viện này tới cực điểm!
Có thể động đến hắn, thế nhưng, động đến muội muội của hắn, tuyệt đối không được!
Bốn phía, một số người vây xem đưa mắt nhìn nhau, trong mắt đều mang vẻ khiếp sợ, thiếu niên tay cầm quạt xếp vừa rồi, ít nhất là cường giả Lăng Không cảnh tối đỉnh!
Nhưng lại bị Diệp Huyền một quyền đấm chết như thế?
Ở nơi nào đó, ba nam tử gắt gao nhìn Diệp Huyền rời đi.
Mà ba người này, cũng là học viên Thương Mộc học viện tới từ nơi khác!
Một lát sau, một nam tử hoa bào cầm đầu lắc đầu:
- Về nước!
Ở bên cạnh nam tử hoa bào, một nam tử trầm giọng nói:
- Cứ về nước như vậy? Giết hắn, thế nhưng là có võ kỹ công pháp địa giai, còn có cực phẩm linh thạch...
Nam tử hoa bào lạnh lùng nhìn thoáng qua nam tử vừa nói:
- Ngươi còn mạng để lấy sao?
Vẻ mặt nam tử có chút khó coi.
Nam tử hoa bào quay đầu nhìn thoáng qua cỗ thi thể không đầu nơi xa:
- Thực lực của người kia không hề yếu hơn ba người chúng ta, nhưng mà, hắn còn không thể tiếp được một quyền!
Nói xong, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Thương Sơn:
- Diệp Huyền này căn bản không phải thiên tài bình thường, Thương Mộc học viện Khương quốc này muốn mượn đao giết người, vũng nước đục này, chúng ta không tham dự, cũng không có thực lực tham dự, đi!
Nói xong, nam tử xoay người rời đi, không chút do dự!
Hai tên nam tử còn lại, sau khi do dự một chút, cũng đi theo.
Võ kỹ và công pháp địa giai hết sức mê người, thế nhưng, phải còn mạng mới lấy được a!
Mạng mới là trọng yếu nhất!
Mà một bên khác, một nam tử mặc áo bào đen nhìn thoáng qua thi thể trên mặt đất, cười hắc hắc:
- Thực lực không tệ a!
Thanh âm vừa dứt, cả người hắn trực tiếp biến mất tại chỗ!
Cuối con đường, Diệp Huyền đột nhiên ngừng lại, trước mặt hắn, một nam tử áo bào đen đứng đấy.
Nam tử áo bào đen nhìn Diệp Huyền, cười nói:
- Ngươi vừa mới nói nhìn thấy học viên Thương Mộc học viện là giết ngay?
Nói xong, hắn vẫy vẫy tay:
- Ta cũng là học viên Thương Mộc, tới giết thử xem? Ta...
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ.
Khóe miệng nam tử hơi nhấc lên, thoáng qua, một cỗ khí tức cuồng bạo đột nhiên bạo phát ra từ trong cơ thể hắn.
- Đây... Đây là Thông U cảnh? Không đúng, đây là nửa bước Thông U...
Giữa sân, có người kinh hô!
- Khó trách hắn tự tin như vậy, vậy mà đã nửa bước đạp vào Thông U cảnh!
- ...
Mà đúng lúc này, giữa sân vang lên tiếng kiếm reo!
Nhất Kiếm Định Sinh Tử!
Lần này, Diệp Huyền trực tiếp thi triển sát chiêu mạnh nhất của hắn!
Một khắc khi một kiếm này xuất hiện, vẻ mặt nam tử áo bào đen lập tức đại biến, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi, thoáng qua, huyền khí trong cơ thể hắn điên cuồng phun trào, cùng lúc đó, hắn đột nhiên đấm một quyền về phía trước!
Oanh!
Một cỗ lực lượng cuồng bạo từ trong nắm đấm của hắn chấn động ra, còn tản ra lửa cháy hừng hực!
Trọng yếu nhất, chính là một quyền này lại có quyền ý!
Nhìn thấy quyền ý, giữa sân lại vang lên nhiều tiếng hô kinh ngạc.
Quyền ý, rất có thể thiếu niên áo bào đen này chính là một vị Võ đạo Tông sư! Hoặc có thể, là một chuẩn Võ đạo Tông sư!
Mà lúc này, một kiếm của Diệp Huyền đã đến!
Yên lặng một chớp mắt.
Xuy!
Một cái đầu đột nhiên bay vút lên trời!
Đúng là đầu của nam tử áo bào đen!
Phía sau nam tử áo bào đen, Diệp Huyền mở ra lòng bàn tay, một sợi kiếm quang rơi vào trong tay hắn, kiếm quang tán đi, là Linh Tú kiếm!
Thu kiếm, hắn bước nhanh về phía nơi xa.
Một kiếm có thể giải quyết, hắn tuyệt đối sẽ không tốn nửa ngày đánh với đối phương!
Cho nên, hắn dùng một chiêu mạnh nhất.
Bốn phía, mọi người ngây ra như phỗng.
Lại là miểu sát?
Lại là miểu sát?
Những người vây xem giữa sân, còn lẫn một ít học viên Thương Mộc học viện, trong đầu đều trống rỗng!
Nửa bước Thông U, chuẩn Võ đạo Tông sư, cứ thế bị miểu sát?
Đây không phải chiến thắng, mà là miểu sát! Một kiếm miểu sát! Mà một kiếm vừa rồi, rất nhiều người còn chưa thấy rõ ràng! Bọn hắn chỉ thấy được một sợi kiếm quang lóe lên, sau đó, nam tử áo bào đen kia đã bay đầu!
Rốt cục Diệp Huyền này đã đạt tới trình độ nào?
Đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên quay lại, trước ánh mắt của đám người, hắn tiến tới thi thể của nam tử kia, sau đó lấy đi một cái túi bên hông nam tử áo bào đen, tiếp theo, hắn quay người rời đi.
Mọi người:
- ...
- -----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Thực
Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)
Tác giả :
Thanh Phong Loan Thượng