Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
Chương 286: Thu hoạch
“Tiểu thư, thiếu gia. Mọi người lại xem, Vân công tử có chuyện.”
Trời vừa sáng sớm tinh mơ, một tên gia nô trong Mộng gia trang đi ngang qua phòng Vân Chính Thiên, nhìn thấy một cảnh tượng kỳ dị. Liền tức khắc chạy tới báo động cho mọi người.
Chớp mắt đông đúc người đã tới trước cửa phòng của hắn, vừa kịp nhìn thấy một màn kinh diễm. Cả căn phòng hắn đang nghỉ ngơi như chìm vào trong hỗn độn kim hắc song sắc ánh hào quang. Từ bên trong truyền ra nhè nhẹ tiếng hô hấp, nồng nặc năng lượng bắt đầu lan tỏa khắp nơi.
Cả đám gương mặt kinh ngạc, không biết Vân Chính Thiên bên trong phát sinh tình huống như thế nào. Mà cảnh tượng kim hắc quầng sáng này lại làm cho bọn hắn liên tưởng tới trận chiến giữa ma nhân và thần nhân kia, thiên địa lúc đó cũng chỉ có hai màu sắc này tồn tại.
Không lẽ nói, Vân Chính Thiên thân thể lại gặp vấn đề xung đột lực lượng?
“Làm sao bây giờ? Mấy người sư phụ vừa rời đi hắn liền có chuyện.” Mã Thiên Hoa lo lắng nói.
Băng Ngọc Linh kiểm tra Vân Chính Thiên thấy không có gì đáng lo, cho nên mấy ngày trước đã cáo từ Mộng gia quay trở về Truyền Linh Tháp, chỉ không ngờ nàng mấy người vừa đi, hắn bệnh tình liền có biến hóa. Mà Mộng gia hiện tại còn không có trị liệu hệ hồn sư cường đại a.
Mộng Tử Hinh gia chủ cũng nhanh chóng có mặt, hắn cẩn thận cảm thụ một chút biến hóa bên trong, sau đó nói:
“Hắn không giống như đang gặp chuyện, càng giống đang đột phá bình cảnh hơn.”
Mộng Tử Hinh tu vi đã tiếp cận bát hoàn Hồn Đấu La, vì vậy nhãn lực của hắn có thể nói không tệ. Mà trước mắt toàn bộ căn phòng chìm trong hỗn độn song sắc, thế nhưng không có bất kỳ dấu hiệu cực đoan nào khác. Mà sinh mệnh lực bên trong càng lúc càng tỏa ra mãnh liệt hơn.
Nghe một lời này, cả đám nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm. Lão đại bọn hắn phúc lớn mạng lớn, siêu cấp cường giả như ma nhân kia cũng không đem hắn giết được, vậy thì không lý gì xung đột lực lượng trong cơ thể lại có thể làm hắn ngã xuống.
“Các ngươi cũng đừng quá lo lắng, để hắn thanh tỉnh một cách tự nhiên. Ta sẽ cho người thiết lập vòng bảo vệ, đảm bảo sẽ không có người quấy rầy hắn thời gian bế quan này.”
Mã Thiên Hoa trong lòng vẫn có chút lo lắng, nhưng hiện tại nàng cũng không làm được cái gì, đành bất đắc dĩ chờ đợi thôi.
Vân Chính Thiên bế quan một lần này, chính là ròng rã một tháng trời.
Hỗn độn kim hắc ánh hào quang chỉ tỏa ra mãnh liệt thời gian đầu, sau đó đều cấp tốc thu nhỏ lại vừa vặn bên trong gian phòng của hắn. Mộng Tử Hinh đã đích thân đứng ra đảm bảo công tác bảo vệ, cho nên mấy mươi gian phòng gần đó đều không cho ai sử dụng. Dù sao Vân Chính Thiên cũng là ân nhân của Mộng gia, vì hắn làm một chút việc cỏn con này không tính là cái gì.
Cũng trong thời gian Vân Chính Thiên bế quan, ngoại trừ Trương Hỏa, Trương Hàn đã sớm cùng Băng Ngọc Linh trở về Truyền Linh Tháp, Ngạo Thiên Long thì cùng Tô Trịnh viện trưởng trở về học viện. Những thành viên còn lại trong đội cũng tranh thủ dung hợp bảo vật mà Ngạo Thần Châu tiền bối ban tặng.
Trải qua quá trình tiếp nhận Hạo Thiên Truyền Thừa, mấy người bọn hắn cấp bậc hồn lực cũng tăng lên không ít, thân thể tố chất cũng đại cải thiện trùng tu. Cho nên quá trình dung hợp bảo vật cũng không gặp bất kỳ khó khăn nào. Dù sao lấy nhãn lực của bọn hắn, chọn cho mình bảo vật phù hợp tương đối dễ dàng.
Lôi Vương Lương Thế Nhân đứng đầu ngũ đại Thiên Vương, tu vi sau khi nhận truyền thừa đã đột phá sáu mươi cấp, chỉ cần hấp thu một cái hồn hoàn, hắn liền trở thành sáu hoàn Hồn Đế. Trong bảo khố của Ngạo Thần Châu, bảo vật mà hắn tuyển là một gốc vạn năm Lôi Thiên Sâm Vương. Đem gốc thiên sâm này hầm lấy nước cốt, rồi phục dụng sẽ có khả năng tăng cường cấp độ tinh thuần lôi thuộc tính.
Lấy thiên phú của Lương Thế Nhân, sau hơn bảy ngày hấp thụ, hắn đã thành công đem lôi thuộc tính của mình bước vào thuần khiết sơ cấp độ. Mặc dù võ hồn của hắn là lôi cùng quang minh song hệ thuộc tính, nhưng Lương Thế Nhân đã quyết định lôi hệ chính là con đường của mình.
Sau khi đem lôi thuộc tính tiến hóa lên thuần khiết cấp bậc, Lương Thế Nhân còn kinh hỷ nhận ra, đệ nhất cùng đệ nhị hồn hoàn của hắn, rốt cuộc biến dị.
Trong quá khứ, hắn là một tên tiểu tử không có ý chí tu luyện, mặc dù tu vi hồn lực tăng lên rất nhanh nhưng bản thân sở hữu phế võ hồn, cùng với việc từ nhỏ đã bị khinh thường trêu chọc làm hắn chỉ muốn an phận làm một tên hồn sư bình thường. Vì vậy hai cái hồn hoàn đầu tiên, hắn chọn một cách ngẫu nhiên, không đem tới bất luận cái gì hồn kỹ, mà chỉ tăng lên trên phương diện hồn lực.
Vậy mà bây giờ, hai cái hồn hoàn đó dưới sự cải tạo của Lôi Thiên Sâm Vương, đã hoàn toàn lột xác, mang tới cho Lương Thế Nhân hắn thêm hai cái hồn kỹ. Mặc dù chỉ đơn thuần phổ thông công kích hồn kỹ, nhưng hắn đã có thể cho mình một số thủ đoạn bảo mệnh, như vậy là quá tốt rồi.
Kế đến là Lực Vương Can Hữu Long, hắn tiếp nhận năng lượng truyền thừa, hồn lực đề thăng liền ba cấp, hiện tại đã là năm mươi tám cấp Hồn Vương, không lâu sau liền có thể đánh vào bình cảnh sáu mươi cấp. Tố chất thân thể của Can Hữu Long vốn vô cùngmạnh mẽ, đoán chừng đệ lục hồn hoàn của hắn niên hạn có thể vượt qua bốn vạn năm.
Bảo vật hắn tuyển không phải là dược thảo, cũng không phải đan dược mà là một thanh vũ khí. Lương Thế Nhân có lần đã hỏi tại sao hắn lại tuyển vũ khí, Can Hữu Long không do dự trả lời:
“Ta muốn trở thành một tên siêu cấp cường công hệ chiến hồn sư, con đường sau này mà ta theo đuổi chính là cực đoan lực công kích, vì vậy ta cần một thanh vũ khí có độ hòa hợp với võ hồn long loại của ta.”
Thế là, vũ khí mà hắn tuyển chính là một thanh đỏ sậm trường côn, mà chất liệu để đúc nên trường côn này là từ xương sống của một con mười vạn năm Thiên Nguyên Long, dưới tạo nghệ của một vị Thần Tượng cấp rèn đúc sư, phối hợp với tinh huyết của một số loại chân long. Vì thế trường côn này phải nói là cực kỳ phù hợp đối với hồn sư sở hữu long loại võ hồn.
Tuyển loại vũ khí này, Can Hữu Long không cần luyện hóa dung hợp gì cả, chỉ cần tu luyện một bộ côn pháp, kiên trì luyện tập liền phát huy được sức mạnh của nó. Nếu đem trường côn này sử dụng trong chiến đấu, lực công kích của hắn tăng lên chính xác trăm phần trăm, vô cùng kinh khủng. Hắn quyết định đặt cho trường côn này một cái tên, gọi là Thiên Long Côn.
Mỗi người đền chọn cho mình con đường sau này, không nghi ngờ gì bọn hắn lựa chọn phi thường đúng đắn. Mã Thiên Hoa cũng đồng dạng như vậy, chỉ có điều tầm nhìn của nàng còn xa hơn hai người Thế Nhân một chút.
Mã Thiên Hoa bản thân tu vi đã là Hồn Đế, cho nên hồn lực tăng lên không giống như Hồn Vương tăng nhiều như vậy. Sau khi tiếp nhận truyền thừa, nàng tu vi hiện tại là đỉnh phong sáu mươi hai cấp Hồn Đế a, chỉ tăng lên vỏn vẹn một cấp. Bất quá cấp bậc hồn lực đối với nàng không mấy quan trọng, cho nên ở trong bảo khố không tuyển bảo vật có thể tăng lên hồn lực nữa.
Bảo vật mà nàng tuyển chính là một lọ chứa đựng nội đan của một đầu quái thú, tu vi không dưới ba vạn năm.
Vào thời kỳ thượng cổ, tổ tiên của nàng là Mã Hồng Tuấn, là một trong Sử Lai Khắc Thất Quái thế hệ đầu tiên, trong thể nội cũng tồn tại Tà Hỏa chi lực, không ngừng dày vò hắn hàng mấy năm trời. Cho đến khi hắn trùng kích lên Hồn Thánh cảnh giới, đã được Đường môn tổ tiên Đường Tam tặng cho một viên nội đan.
Nhờ vào viên nội đan này mà Mã Hồng Tuấn thành công khu trừ Tà Hỏa trong cơ thể, đồng thời đem võ hồn tiến hóa lên một hình thái mới, có thể sánh ngang với U Minh Bạch Hổ siêu cấp thần thú kia. Bàn về lực FE5FCUwj công kích, ở trong Thất Quái là cũng tuyệt đối đứng đầu.
Nội đan này là đến từ một con Thập Thủ Liệt Dương Xà.
Thập Thủ Liệt Dương Xà là Xà Trung Chi Vương, mặc dù nó không tính là hồn thú nhưng là một loại Viễn Cổ Dị Thú, lại mang trong mình thuộc tính hỏa chí dương chí cương, cực kỳ phù hợp với Tà Hỏa Phượng Hoàng võ hồn. Trong viên nội đan này chứa đựng toàn bộ năng lượng của Thập Thủ Liệt Dương Xà lúc còn sống, có thể sử dụng thay thế cho hồn hoàn.
Mặc dù là Xà Trung Chi Vương nhưng Phượng Hoàng tự nhiên có tính khắc chế nhất định đối với xà loại, hấp thu nội đan này sẽ không mấy khó khăn. Chỉ cần đem hỏa diễm thiêu đốt sau đó trực tiếp tiêu hóa là được.
Nàng tuyển viên nội đan này nguyên nhân là do điển tịch cổ xưa mà gia tộc truyền lại. Năm đó tiên tổ Mã Hồng Tuấn thành công trùng kích Hồn Thánh, tiêu hóa nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà này về sau, mỗi lần đem võ hồn chân thân phóng thích ra thì trực tiếp hóa thành Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng, thực lực cực kỳ khủng bố.
Đây chính là hiệu quả đặc thù mà Viễn Cổ Dị Thú có thể mang lại. Khi đó nàng cũng không cần lo lắng Tà Hỏa trong cơ thể đe dọa đến tính mạng nữa. Chỉ có điều bây giờ bình cảnh bảy hoàn còn quá xa, nàng đành đem viên nội đan lưu lại, sau này sẽ dùng sau.
Mộng Hồng Nhan cùng Mộng Cảnh Chân huynh muội tuyển hai món bảo vật giống nhau. Đều là Cực Phẩm Hỏa Tinh Thạch.
Cực Phẩm Hỏa Tinh Thạch tác dụng duy nhất, đó chính là thanh lọc tạp chất cho hồn sư hỏa hệ. Nhờ vào khối tinh thạch này, hỏa thuộc tính của huynh muội hai người đã tiếp cận thuần khiết cấp bậc, một thời gian nữa liền có thể thử nghiệm đột phá.
Còn lại Trương Hỏa, Trương Hàn và Ngạo Thiên Long không rõ bọn hắn tuyển bảo vật nào. Nhưng với kiến thức của bọn hắn, chọn lấy bảo vật phù hợp với mình không quá khó khăn.
Hết thảy đều ổn, chỉ đợi Vân Chính Thiên thanh tỉnh lại, bọn hắn liền có thể khởi hành trở về Thiên Phủ được rồi.
...
Trời vừa sáng sớm tinh mơ, một tên gia nô trong Mộng gia trang đi ngang qua phòng Vân Chính Thiên, nhìn thấy một cảnh tượng kỳ dị. Liền tức khắc chạy tới báo động cho mọi người.
Chớp mắt đông đúc người đã tới trước cửa phòng của hắn, vừa kịp nhìn thấy một màn kinh diễm. Cả căn phòng hắn đang nghỉ ngơi như chìm vào trong hỗn độn kim hắc song sắc ánh hào quang. Từ bên trong truyền ra nhè nhẹ tiếng hô hấp, nồng nặc năng lượng bắt đầu lan tỏa khắp nơi.
Cả đám gương mặt kinh ngạc, không biết Vân Chính Thiên bên trong phát sinh tình huống như thế nào. Mà cảnh tượng kim hắc quầng sáng này lại làm cho bọn hắn liên tưởng tới trận chiến giữa ma nhân và thần nhân kia, thiên địa lúc đó cũng chỉ có hai màu sắc này tồn tại.
Không lẽ nói, Vân Chính Thiên thân thể lại gặp vấn đề xung đột lực lượng?
“Làm sao bây giờ? Mấy người sư phụ vừa rời đi hắn liền có chuyện.” Mã Thiên Hoa lo lắng nói.
Băng Ngọc Linh kiểm tra Vân Chính Thiên thấy không có gì đáng lo, cho nên mấy ngày trước đã cáo từ Mộng gia quay trở về Truyền Linh Tháp, chỉ không ngờ nàng mấy người vừa đi, hắn bệnh tình liền có biến hóa. Mà Mộng gia hiện tại còn không có trị liệu hệ hồn sư cường đại a.
Mộng Tử Hinh gia chủ cũng nhanh chóng có mặt, hắn cẩn thận cảm thụ một chút biến hóa bên trong, sau đó nói:
“Hắn không giống như đang gặp chuyện, càng giống đang đột phá bình cảnh hơn.”
Mộng Tử Hinh tu vi đã tiếp cận bát hoàn Hồn Đấu La, vì vậy nhãn lực của hắn có thể nói không tệ. Mà trước mắt toàn bộ căn phòng chìm trong hỗn độn song sắc, thế nhưng không có bất kỳ dấu hiệu cực đoan nào khác. Mà sinh mệnh lực bên trong càng lúc càng tỏa ra mãnh liệt hơn.
Nghe một lời này, cả đám nhất thời thở ra một hơi nhẹ nhõm. Lão đại bọn hắn phúc lớn mạng lớn, siêu cấp cường giả như ma nhân kia cũng không đem hắn giết được, vậy thì không lý gì xung đột lực lượng trong cơ thể lại có thể làm hắn ngã xuống.
“Các ngươi cũng đừng quá lo lắng, để hắn thanh tỉnh một cách tự nhiên. Ta sẽ cho người thiết lập vòng bảo vệ, đảm bảo sẽ không có người quấy rầy hắn thời gian bế quan này.”
Mã Thiên Hoa trong lòng vẫn có chút lo lắng, nhưng hiện tại nàng cũng không làm được cái gì, đành bất đắc dĩ chờ đợi thôi.
Vân Chính Thiên bế quan một lần này, chính là ròng rã một tháng trời.
Hỗn độn kim hắc ánh hào quang chỉ tỏa ra mãnh liệt thời gian đầu, sau đó đều cấp tốc thu nhỏ lại vừa vặn bên trong gian phòng của hắn. Mộng Tử Hinh đã đích thân đứng ra đảm bảo công tác bảo vệ, cho nên mấy mươi gian phòng gần đó đều không cho ai sử dụng. Dù sao Vân Chính Thiên cũng là ân nhân của Mộng gia, vì hắn làm một chút việc cỏn con này không tính là cái gì.
Cũng trong thời gian Vân Chính Thiên bế quan, ngoại trừ Trương Hỏa, Trương Hàn đã sớm cùng Băng Ngọc Linh trở về Truyền Linh Tháp, Ngạo Thiên Long thì cùng Tô Trịnh viện trưởng trở về học viện. Những thành viên còn lại trong đội cũng tranh thủ dung hợp bảo vật mà Ngạo Thần Châu tiền bối ban tặng.
Trải qua quá trình tiếp nhận Hạo Thiên Truyền Thừa, mấy người bọn hắn cấp bậc hồn lực cũng tăng lên không ít, thân thể tố chất cũng đại cải thiện trùng tu. Cho nên quá trình dung hợp bảo vật cũng không gặp bất kỳ khó khăn nào. Dù sao lấy nhãn lực của bọn hắn, chọn cho mình bảo vật phù hợp tương đối dễ dàng.
Lôi Vương Lương Thế Nhân đứng đầu ngũ đại Thiên Vương, tu vi sau khi nhận truyền thừa đã đột phá sáu mươi cấp, chỉ cần hấp thu một cái hồn hoàn, hắn liền trở thành sáu hoàn Hồn Đế. Trong bảo khố của Ngạo Thần Châu, bảo vật mà hắn tuyển là một gốc vạn năm Lôi Thiên Sâm Vương. Đem gốc thiên sâm này hầm lấy nước cốt, rồi phục dụng sẽ có khả năng tăng cường cấp độ tinh thuần lôi thuộc tính.
Lấy thiên phú của Lương Thế Nhân, sau hơn bảy ngày hấp thụ, hắn đã thành công đem lôi thuộc tính của mình bước vào thuần khiết sơ cấp độ. Mặc dù võ hồn của hắn là lôi cùng quang minh song hệ thuộc tính, nhưng Lương Thế Nhân đã quyết định lôi hệ chính là con đường của mình.
Sau khi đem lôi thuộc tính tiến hóa lên thuần khiết cấp bậc, Lương Thế Nhân còn kinh hỷ nhận ra, đệ nhất cùng đệ nhị hồn hoàn của hắn, rốt cuộc biến dị.
Trong quá khứ, hắn là một tên tiểu tử không có ý chí tu luyện, mặc dù tu vi hồn lực tăng lên rất nhanh nhưng bản thân sở hữu phế võ hồn, cùng với việc từ nhỏ đã bị khinh thường trêu chọc làm hắn chỉ muốn an phận làm một tên hồn sư bình thường. Vì vậy hai cái hồn hoàn đầu tiên, hắn chọn một cách ngẫu nhiên, không đem tới bất luận cái gì hồn kỹ, mà chỉ tăng lên trên phương diện hồn lực.
Vậy mà bây giờ, hai cái hồn hoàn đó dưới sự cải tạo của Lôi Thiên Sâm Vương, đã hoàn toàn lột xác, mang tới cho Lương Thế Nhân hắn thêm hai cái hồn kỹ. Mặc dù chỉ đơn thuần phổ thông công kích hồn kỹ, nhưng hắn đã có thể cho mình một số thủ đoạn bảo mệnh, như vậy là quá tốt rồi.
Kế đến là Lực Vương Can Hữu Long, hắn tiếp nhận năng lượng truyền thừa, hồn lực đề thăng liền ba cấp, hiện tại đã là năm mươi tám cấp Hồn Vương, không lâu sau liền có thể đánh vào bình cảnh sáu mươi cấp. Tố chất thân thể của Can Hữu Long vốn vô cùngmạnh mẽ, đoán chừng đệ lục hồn hoàn của hắn niên hạn có thể vượt qua bốn vạn năm.
Bảo vật hắn tuyển không phải là dược thảo, cũng không phải đan dược mà là một thanh vũ khí. Lương Thế Nhân có lần đã hỏi tại sao hắn lại tuyển vũ khí, Can Hữu Long không do dự trả lời:
“Ta muốn trở thành một tên siêu cấp cường công hệ chiến hồn sư, con đường sau này mà ta theo đuổi chính là cực đoan lực công kích, vì vậy ta cần một thanh vũ khí có độ hòa hợp với võ hồn long loại của ta.”
Thế là, vũ khí mà hắn tuyển chính là một thanh đỏ sậm trường côn, mà chất liệu để đúc nên trường côn này là từ xương sống của một con mười vạn năm Thiên Nguyên Long, dưới tạo nghệ của một vị Thần Tượng cấp rèn đúc sư, phối hợp với tinh huyết của một số loại chân long. Vì thế trường côn này phải nói là cực kỳ phù hợp đối với hồn sư sở hữu long loại võ hồn.
Tuyển loại vũ khí này, Can Hữu Long không cần luyện hóa dung hợp gì cả, chỉ cần tu luyện một bộ côn pháp, kiên trì luyện tập liền phát huy được sức mạnh của nó. Nếu đem trường côn này sử dụng trong chiến đấu, lực công kích của hắn tăng lên chính xác trăm phần trăm, vô cùng kinh khủng. Hắn quyết định đặt cho trường côn này một cái tên, gọi là Thiên Long Côn.
Mỗi người đền chọn cho mình con đường sau này, không nghi ngờ gì bọn hắn lựa chọn phi thường đúng đắn. Mã Thiên Hoa cũng đồng dạng như vậy, chỉ có điều tầm nhìn của nàng còn xa hơn hai người Thế Nhân một chút.
Mã Thiên Hoa bản thân tu vi đã là Hồn Đế, cho nên hồn lực tăng lên không giống như Hồn Vương tăng nhiều như vậy. Sau khi tiếp nhận truyền thừa, nàng tu vi hiện tại là đỉnh phong sáu mươi hai cấp Hồn Đế a, chỉ tăng lên vỏn vẹn một cấp. Bất quá cấp bậc hồn lực đối với nàng không mấy quan trọng, cho nên ở trong bảo khố không tuyển bảo vật có thể tăng lên hồn lực nữa.
Bảo vật mà nàng tuyển chính là một lọ chứa đựng nội đan của một đầu quái thú, tu vi không dưới ba vạn năm.
Vào thời kỳ thượng cổ, tổ tiên của nàng là Mã Hồng Tuấn, là một trong Sử Lai Khắc Thất Quái thế hệ đầu tiên, trong thể nội cũng tồn tại Tà Hỏa chi lực, không ngừng dày vò hắn hàng mấy năm trời. Cho đến khi hắn trùng kích lên Hồn Thánh cảnh giới, đã được Đường môn tổ tiên Đường Tam tặng cho một viên nội đan.
Nhờ vào viên nội đan này mà Mã Hồng Tuấn thành công khu trừ Tà Hỏa trong cơ thể, đồng thời đem võ hồn tiến hóa lên một hình thái mới, có thể sánh ngang với U Minh Bạch Hổ siêu cấp thần thú kia. Bàn về lực FE5FCUwj công kích, ở trong Thất Quái là cũng tuyệt đối đứng đầu.
Nội đan này là đến từ một con Thập Thủ Liệt Dương Xà.
Thập Thủ Liệt Dương Xà là Xà Trung Chi Vương, mặc dù nó không tính là hồn thú nhưng là một loại Viễn Cổ Dị Thú, lại mang trong mình thuộc tính hỏa chí dương chí cương, cực kỳ phù hợp với Tà Hỏa Phượng Hoàng võ hồn. Trong viên nội đan này chứa đựng toàn bộ năng lượng của Thập Thủ Liệt Dương Xà lúc còn sống, có thể sử dụng thay thế cho hồn hoàn.
Mặc dù là Xà Trung Chi Vương nhưng Phượng Hoàng tự nhiên có tính khắc chế nhất định đối với xà loại, hấp thu nội đan này sẽ không mấy khó khăn. Chỉ cần đem hỏa diễm thiêu đốt sau đó trực tiếp tiêu hóa là được.
Nàng tuyển viên nội đan này nguyên nhân là do điển tịch cổ xưa mà gia tộc truyền lại. Năm đó tiên tổ Mã Hồng Tuấn thành công trùng kích Hồn Thánh, tiêu hóa nội đan Thập Thủ Liệt Dương Xà này về sau, mỗi lần đem võ hồn chân thân phóng thích ra thì trực tiếp hóa thành Thất Thủ Hỏa Phượng Hoàng, thực lực cực kỳ khủng bố.
Đây chính là hiệu quả đặc thù mà Viễn Cổ Dị Thú có thể mang lại. Khi đó nàng cũng không cần lo lắng Tà Hỏa trong cơ thể đe dọa đến tính mạng nữa. Chỉ có điều bây giờ bình cảnh bảy hoàn còn quá xa, nàng đành đem viên nội đan lưu lại, sau này sẽ dùng sau.
Mộng Hồng Nhan cùng Mộng Cảnh Chân huynh muội tuyển hai món bảo vật giống nhau. Đều là Cực Phẩm Hỏa Tinh Thạch.
Cực Phẩm Hỏa Tinh Thạch tác dụng duy nhất, đó chính là thanh lọc tạp chất cho hồn sư hỏa hệ. Nhờ vào khối tinh thạch này, hỏa thuộc tính của huynh muội hai người đã tiếp cận thuần khiết cấp bậc, một thời gian nữa liền có thể thử nghiệm đột phá.
Còn lại Trương Hỏa, Trương Hàn và Ngạo Thiên Long không rõ bọn hắn tuyển bảo vật nào. Nhưng với kiến thức của bọn hắn, chọn lấy bảo vật phù hợp với mình không quá khó khăn.
Hết thảy đều ổn, chỉ đợi Vân Chính Thiên thanh tỉnh lại, bọn hắn liền có thể khởi hành trở về Thiên Phủ được rồi.
...
Tác giả :
BanhBaoThit