[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế
Chương 32: Cẩu đản
Lam Hàn Phong đưa gậy trúc cho nhóm gấu mèo ăn, nhóm gấu mèo rốt cục cũng không đi hủy các loại thiết bị cơ giáp nữa, thành thành thật thật mà ăn gậy trúc, bên trong căn cứ rốt cục yên tĩnh lại.
Lam Hàn Phong còn muốn chơi một lúc với nhóm gấu mèo, thế nhưng lại bị Roy tướng quân cưỡng ép mang đi. Ôm cậu theo kiểu công chúa ở trước mặt nhiều người như vậy, Lam Hàn Phong cảm thấy da mặt mình dù dày cũng không thể chịu nổi áp lực như thế, trên mặt thiêu đỏ một mảnh, thật muốn một quyền đánh dẹt đầu Roy.
Thế nhưng Roy hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt của những người khác, trực tiếp ôm cậu tìm một gian phòng đi vào.
Roy nói: “Tối hôm qua ngươi ngủ không ngon, nhắm mắt ngủ đi.”
Lam Hàn Phong nhìn hắn chằm chằm, biết mình buổi tối ngủ không ngon thế mà lúc nãy lại còn dằn vặt mình như thế, làm một trận dã chiến, ngẫm lại Lam Hàn Phong đều cảm thấy được xấu hổ muốn chết.
Roy nhìn thấy Lam Hàn Phong mặt đỏ, thậm chí cả bên tai và cổ đều đỏ, không nhịn được lại nổi lên dục vọng, hắn kề sát vào người trước mặt, tay chà sát qua lại trên môi Lam Hàn Phong, nói: “Loại vẻ mặt này của ngươi, là đang câu dẫn ta sao?”
Lam Hàn Phong không nhịn được lườm một cái, khoát tay liền đem hắn đẩy ra, nói: “Ta muốn nghỉ ngơi.”
Gian phòng này hiển nhiên không phải phòng ngủ, cho nên không có phòng tắm, có chút bất tiện. Lam Hàn Phong vốn đang muốn ngâm mình một chút để thư thái, thế nhưng liếc mắt nhìn, không có liền từ bỏ.
Bọn cậu vừa mới chiếm lĩnh căn cứ chưa được bao lâu cho nên căn bản chưa kịp thu thập. Hiện tại Cody mới phái người sắp xếp phòng một chút, xem phòng nào là có thể ngủ.
Lam Hàn Phong quả thực mệt mỏi, không chỉ như vậy, khi Roy biết đến chuyện cậu mang thai, cậu không nhịn được mà cảm thấy thoải mái hơn. Thả lỏng như vậy càng làm cho cậu cảm thấy mệt mỏi, mơ mơ màng màng liền ngủ thiếp đi. Roy ngồi ở bên cạnh cậu, tay nhẹ nhàng sờ sờ hai má của Lam Hàn Phong, có lẽ sợ đánh thức cậu, chỉ sờ sờ hai cái rồi lại bỏ tay xuống. Roy có chút cảm thán, hắn không nghĩ tới mình sẽ có hài tử, thế nhưng khi hắn thật sự nghe nói Lam Hàn Phong mang thai, liền vô cùng bất ngờ kinh hỉ rồi đến thận trọng.
Roy xuất thân không tốt, khi ở trường quân đội bị không ít người xa lánh cùng cười nhạo, một mình hắn độc lai độc vãng quen rồi, cũng quen chưa bao giờ cân nhắc ý nghĩ của người khác. Sau đó hiện tại, hắn đã không độc thân.
Cody ở bên ngoài gõ cửa, nhỏ giọng nói: “Tướng quân.”
Roy mở cửa đi ra ngoài, rồi đóng cửa lại, nói: “Chuyện gì?”
“Rex lãnh chúa nói phải ở chỗ này trong một thời gian ngắn, ” Cody nói: “Đã thu dọn xong mấy phòng ở bên trong căn cứ, tướng quân có muốn mang phu nhân đi mấy phòng đấy nghỉ ngơi không, nơi đó tương đối rộng.”
Roy tướng quân gật gật đầu, nói: “Được.”
Lam Hàn Phong ngủ được rất sâu, Roy nhẹ nhàng ôm lấy cậu, sau đó cùng Cody đi đến gian phòng bên trong căn cứ. Nơi đó hiển nhiên là phòng ngủ, có giường có phòng tắm, đã có người đổi một cái ga trải giường mới, thoạt nhìn còn rất sạch sẽ. Roy cẩn thận đem Lam Hàn Phong đặt ở trên gường lớn, lấy chăn đắp cho cậu. Roy làm xong mọi chuyện, mới ra đóng kín cửa, nói với Cody: “Những tên hung đồ trước kia chúng ta bắt được đã đem đến chưa?”
Roy nói là đám người bắt đi Fred kia, Cody nói: “Sean đã đi, thế nhưng vẫn chưa về.”
Roy nói: “Chờ Sean trở về, báo với ta một tiếng.”
Cody lập tức nói: “Vâng, tướng quân.”
Bọn họ đang nói chuyện, liền thấy ở chỗ rẽ xuất hiện một bóng người, người kia đi từ từ lại đây, nhìn thấy Roy thì ánh mắt sáng lên.
Lam Hàn Diệp nhanh chóng tiến lại gần, đến trước mặt Roy, nói: “Roy tướng quân, thân thể của ca ca ta thế nào rồi? Ta thật lo lắng.”
Chỉ cần tìm thấy cơ hội, Lam Hàn Diệp liền bắt đầu ở trước mặt Roy bày ra độ hảo cảm, còn muốn dùng *** thần Bạch liên hoa cảm động Roy.
Cody đối Lam Hàn Diệp không có hảo cảm, vội vã rời đi.
Kỳ thực Roy cũng không thích Lam Hàn Diệp, Roy rất không thích người mảnh mai yếu ớt, luôn cảm thấy nói chuyện cùng với loại ngườ như vậy phi thường không thoải mái, nửa ngày còn không nói xong một câu đầy đủ.
Roy lãnh lãnh đạm đạm nói: “Hắn không có chuyện gì, chính là mệt mỏi, nếu như ngươi muốn xem hắn, chờ hắn tỉnh rồi lại nói.”
Lam Hàn Diệp vừa nghe, nhất thời dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Roy, hắn cảm thấy được Roy nhất định là có hảo cảm với mình, không thì làm sao lại nguyện ý nói chuyện cùng mình nhiều như vậy.
Lam Hàn Diệp tự cảm thấy hài lòng, không biết rằng Roy đồng ý nói chuyện với hắn tất cả bởi vì Lam Hàn Phong. Đầu tiên Lam Hàn Diệp lớn lên có chút giống Lam Hàn Phong, mặt khác, Lam Hàn Diệp nói thế nào cũng là người thân của Lam Hàn Phong, Roy sợ Lam Hàn Phong lúng túng, cũng là tận lực làm cho mình trông ôn hòa một chút.
“Không có chuyện gì khác thì không nên làm ồn ở nơi này, Lam Hàn Phong nghỉ ngơi.” Roy hạ lệnh trục khách.
Lam Hàn Diệp làm ra bộ dạng bị ủy khuất, dùng ánh mắt ai oán nhìn hắn, nói: “Roy tướng quân sủng ái ca ca, sợ ca ca mệt mỏi, vậy không bằng để cho ta giúp ca ca chăm sóc Roy tướng quân, như vậy ca ca cũng có thể nghỉ ngơi tốt hơn.” Lam Hàn Diệp nói những lời mập mờ, đưa tay lên sờ ngực Roy.
Roy lập tức giơ tay nắm tay hắn, cau mày không vui nói: “Không cần. Ta giữ ngươi ở lại nơi này chỉ vì ngươi là người nhà của Lam Hàn Phong, không phải vì ta có cảm giác gì đặc biệt với ngươi cả. Ngươi tốt nhất không cần làm ra chuyện gì làm cho Lam Hàn Phong không cao hứng.”
Lam Hàn Diệp bị hắn nắm chặt tay, đau đến “A” một tiếng, mồ hôi lạnh đều chảy xuống, thật giống như xương cốt suýt chút nữa bị hắn nắm gãy.
Roy hất tay hắn một cái, sau đó lạnh lùng nhìn hắn, xoay người đóng cửa lại. Lam Hàn Diệp nghiến răng nghiến lợi, khí tràng trên người Roy làm cho hắn không tự chủ được cảm thấy sợ hãi, thế nhưng hắn không nghĩ cứ như vậy mà từ bỏ. Lam Hàn Diệp không cam lòng, những thứ khác hắn đều mạnh hơn Lam Hàn Phong, làm sao có khả năng sẽ bại bởi Lam Hàn Phong.
Roy vừa vào phòng, liền thấy Lam Hàn Phong mở to mắt to, nằm nghiêng hướng về phía cửa, dùng đôi mắt to nhìn hắn.
Roy đóng lại cửa, nói: “Làm sao không ngủ?”
Lam Hàn Phong nói:”Bị đánh thức.”
Roy nhíu nhíu mày, càng cảm thấy không thích Lam Hàn Diệp, đi tới nói: “Ngủ tiếp đi, không ai làm ồn đến ngươi.”
Tuy rằng cửa phòng đã được đóng lại nhưng không thể ngăn lại việc thính lực của Lam Hàn Phong vô cùng tốt, cho nên hành động tự tiến cử vừa nãy của Lam Hàn Diệp cậu nghe được rõ ràng. Lam Hàn Phong tâm lý không cao hứng, liếc Roy một cái.
Roy ngồi ở bên giường, cởi áo khoác xuống, nằm bên người Lam Hàn Phong rồi lấy tay ôm lấy cậu.
Lam Hàn Phong lấy cùi chỏ đập lên ngực hắn một chút, nói: “Đừng có lại đây, giường không đủ lớn, chật chội.”
Kỳ thực giường rất lớn, đủ để hai người bọn họ ở phía trên lộn nhào. Roy ôm cậu không buông tay, đem người ôm vào trong lòng, da thịt dán chặt cùng nhau.
Lam Hàn Phong âm thầm cắn răng, lòng nói khí lực của Roy còn rất lớn, quả thực tức chết người a.
Roy cúi đầu loạn hôn ở bên gáy cậu, nói: “Ngươi đang ghen tỵ?”
Trên gáy không ngừng hạ xuống nụ hôn, đã làm cho Lam Hàn Phong không thể nào dễ chịu, hơn nữa đôi môi nửa khép mở của hắn không ngừng ma sát, cùng hơi thở đầy khí nóng, thân thể của Lam Hàn Phong không nhịn được run run lên. Roy cảm giác được cậu nhẹ nhàng run rẩy, cười nhẹ một tiếng, nói: “Bảo bối ngươi có cảm giác.”
Lam Hàn Phong không thể nhịn được nữa, dùng cùi chỏ đập một cái vào ngực Roy, nói: “Ngươi mau buông tay, không phải vừa nãy mới…”
Lam Hàn Phong mới vừa bị dằn vặt, còn cảm thấy được thân thể vô lực, dư vị khoái cảm còn lưu lại ở trong người, bị Roy đùa giỡn như thế, toàn thân càng thêm mềm nhũn.
Roy không buông tay, nói:”Nhưng là ngươi có cảm giác.”
“Ngươi không động vào ta là không sao.” Lam Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi. Roy ngược lại đột nhiên rất nghe lời, hai tay vốn đang châm lửa xung quanh lại quấn lấy Lam Hàn Phong, ôm chặt người, sau đó liền không làm gì nữa. Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng cảm giác giống như là bị thiêu đốt, cái cảm giác này cũng dị thường khó chịu. Cậu nhanh chóng điều khiển một chút hô hấp của mình, sau đó nhắm mắt lại, nghĩ thầm ngủ là không sao.
Chỉ là… Phía dưới của cậu đã hơi có phản ứng, nửa mềm nửa cứng, Lam Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt chặt chẽ khép lại chân, không để cho người đang ôm phía sau phát hiện.
Lam Hàn Phong nỗ lực thôi miên chính mình, năm phút đồng hồ rồi mười phút hai mươi phút trôi qua, trên trán Lam Hàn Phong đều rịn ra vài giọt mồ hôi, phản ứng phía dưới của cậu không bình thường lại trái lại càng ngày càng có xu thế ngẩng cao đầu.
Roy ôm cậu, vẫn luôn không buông tay. Lam Hàn Phong cảm giác đối phương hô hấp một vào một ra, rất có quy luật quét ở trên gáy, sau gáy bị thiêu vừa nóng vừa tê, cái tay đang vòng quanh mình quá lớn, quả thực muốn đem cậu hòa tan. Lam Hàn Phong không nhịn được phỉ nhổ chính mình, ôm ngủ chung một chỗ mà thôi, Roy có lẽ đã ngủ rồi, mình tại sao còn đang phát tình?
Lam Hàn Phong cảm thấy được càng ngày càng nóng, nóng đến nỗi đầu cậu muốn hôn mê. Cậu nhẫn rồi nhẫn, thật sự là không nhịn được, muốn lặng lẽ tự giải quyết vấn đề một chút.
Lam Hàn Phong từ từ vươn tay, thế nhưng tay của cậu không thể vươn xuống dưới được, cả hai cánh tay của cậu đều bị Roy trói chặt, không thể tự mình giải quyết. Lam Hàn Phong gấp đến nỗi đôi mắt đều đỏ, khó chịu muốn chết, không nhịn được cà cà ở trong ***g ngực Roy
Bỗng nhiên, Roy ở phía sau lưng cúi xuống hôn vào bên tai cậu, há mồm ngậm vào vành tai khéo léo của cậu, vừa liếm vừa cắn.
Lam Hàn Phong sợ hết hồn, mở to hai mắt, cậu còn tưởng rằng Roy đang ngủ, vậy mà vẫn còn tỉnh.
Âm thanh của Roy khàn cực kỳ, nói: “Bảo bối nhi, ngươi vừa nãy muốn làm gì? Nói cho ta nghe một chút.”
Sắc mặt của Lam Hàn Phong đỏ chót, ngẫm nghỉ một chút liền hiểu, nhất định là Roy cố ý.
Lam Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi, nói: “Ta muốn đem ngươi cắt thành miếng uy gấu mèo.”
Tuy rằng miệng của Lam Hàn Phong tàn nhẫn độc ác, thế nhưng thân thể của cậu vẫn đặc biệt thành thực. Bị Roy trêu đùa hai lần liền chịu không nổi, kế hoạch nghỉ ngơi thật tốt bây giờ lại bị chậm mấy tiếng.
Fred không có thể chất tốt như là của Lam Hàn Phong, hắn vốn là Omega, thân thể kém rất nhiều so với người thường. Tuy nhiên hắn đã từng ở trường quân đội huấn luyện qua thật nhiều năm, thể chất coi như tương đối tốt.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Fred đã sớm mệt vô cùng. Sau khi đến gian phòng đã được chuẩn bị, ngay lập tức liền đi vào tắm rửa sạch sẽ, sau đó ngã vào giường ngủ.
Fred ngủ một giấc ngon lành, trong phòng có rèm cửa sổ, ánh sáng không chiếu tới, mở mắt ra là một mảnh đen như mực, cũng không biết mấy giờ rồi.
Fred thoải mái thở dài một cái, muốn vươn mình xem thời gian. Thế nhưng hắn nghiêng đầu, liền sợ hết hồn, bên cạnh mình dĩ nhiên có một người. Fred hoảng sợ mở to hai mắt, không chờ hắn phản ứng, người kia đã đem hắn đặt trên giường, vươn mình đặt ở trên người hắn, hung hăng hôn xuống, cướp đi hô hấp của hắn, ở trong miệng hắn bừa bãi công phá.
Nụ hôn bá đạo, Fred đã không cần nhìn rõ ràng người này là ai, bởi vì hắn hiểu rất rõ phong cách làm việc của Rex.
Fred tức giận đến nỗi ngực chập chùng liên tục, bỗng nhiên hung hăng cắn một cái, cắn vào cái lưỡi đang làm loạn trong cổ họng.
Rex giống như không biết đau đớn, vẫn cứ cướp đoạt ở trong cổ họng hắn, mùi vị huyết tanh bắt đầu lan tràn trong miệng.
Fred cảm thấy được vừa nãy mình bị Rex tức đến hôn mê, mới có thể phi thường không sáng suốt đi cắn hắn. Khi hắn vừa nếm qua mùi vị máu của Rex, thân thể hung hăng run rẩy một cái. Rex là một Alpha, trong máu của hắn có chứa tin tức tố cường liệt của Alpha, mà cái này đối với tất cả Omega mà nói, đều là sức hấp dẫn chí mạng.
Hô hấp của Fred càng lúc càng nhanh, ngay cả tiểu jj cũng có chút hưng phấn. Thế nhưng hắn cũng không muốn luôn bị Rex dẫn dắt, vì vậy dùng hết toàn lực, đem Rex đẩy ra.
Rex có chút giật mình, mỉm cười nhìn hắn.
Fred tận lực làm hô hấp của mình bình tĩnh lại, nói: “Ngươi tại sao lại đến phòng của ta?”
Rex nói: “Ta muốn ngươi, liền vào.”
“Ngươi…” Fred tức muốn chết, hắn xưa nay chưa từng thấy người vô liêm sỉ như Rex.
Rex nói: “Thế nhưng ta thấy ngươi quá mệt mỏi, cho nên vẫn luôn nhẫn nhịn không có lập tức ăn ngươi, thân thể của ngươi bây giờ có khá hơn một chút nào không?” “Ta không tốt một chút nào.” Fred vươn mình ngồi dậy, muốn xuống giường. Rex ôm lại hắn, nói: “Thân ái, thấy ta lo lắng ngươi như vậy, đều bỏ hết việc của khu R chạy đến tìm ngươi, ngươi có mê luyến ta một chút được không?” Fred xác thực không nghĩ tới Rex sẽ chạy tới tìm hắn, lúc đó khi nhìn thấy Rex, Fred quả thật rất kinh sợ.
Fred nói: “Ngươi không nên đi.”
“Thân ái, ngươi xem, ngươi vẫn là rất quan tâm ta.” Rex cười nói: “Nếu như ngươi ngày nào cũng thành thực như thế là tốt rồi.”
Fred cười lạnh một tiếng, nói: “Tiêu chuẩn lựa chọn đồ chơi của ngươi, còn có điều kiện thành thực này sao?”
Sắc mặt của Rex trở nên nghiêm túc, thế nhưng hắn không nói gì.
Fred bình tĩnh lại, sau đó mặc quần áo vào.
Rex nói: “Ngươi muốn đi đâu?”
Fred nói: “Ta đi xem xem Lam Hàn Phong.” Dù sao cũng là Lam Hàn Phong cứu hắn, Fred cũng không kịp chính thức nói cám ơn.
Rex nở nụ cười một tiếng, nói: “Ngươi đi quấy rầy chuyện tốt của bọn họ sao?” Fred sững sờ, lập tức có chút lúng túng.
Rex đi xuống giường, lấy tay ôm lấy hắn, nói: “Ngươi tại sao lại không tin ta đối với ngươi là thật tâm?”
Fred liếc mắt nhìn hắn, không lên tiếng.
Rex còn nói: “Thân ái, ngươi có muốn làm lãnh chủ phu nhân?”
Fred sững sờ, có chút giật mình nhìn hắn. Rex không giống như là đang đùa giỡn, hai mắt lập lòe hào quang cực nóng nhìn hắn.
Fred bị hắn nhìn đến nỗi không dễ chịu, nói: “Đợi sau khi ngươi trở lại làm lãnh chủ thì nói đi.”
Rex cao hứng nói: “Ta biết ngay là thân ái yêu thích ta mà, đây là ngươi đáp ứng sao?”
Fred thực sự nhịn không được Rex không xấu hổ để thân thể xích lõa, nói: “Ngươi có thể mặc quần áo vào trước được không!”
Rex xác thực không thẹn thùng một chút nào, hắn một bộ y phục cũng không mặc, thế nhưng vẫn là rất tự nhiên, thoải mái đứng ở trước mặt Fred, nói: “Ngươi không thích thân thể của ta sao?”
Fred thật sự là không thể nhịn được nữa, quyết đoán kéo cửa ra đi ra ngoài. Ngược lại Rex có da mặt dày đến mức nào cũng không thể để mông trần đi ra. Rex xác thực không có để mông trần chạy đến, điều đó quá phá hỏng uy nghiêm lãnh chúa của hắn. Rex ung dung thong thả mặc quần áo tử tế, sau đó kéo cửa ra đi tìm Fred, dù thế nào hắn cứng không thoát được đâu.
Fred xác thực không có tìm được Lam Hàn Phong, bởi vì Lam Hàn Phong vừa làm xong vận động không hài hòa, bây giờ vẫn còn đang ngủ.
Lúc tỉnh lại, *** thần của Lam Hàn Phong tốt hơn nhiều, cảm thấy thân thể mệt mỏi rốt cục thả lỏng được.
Cậu ngồi dậy, trong phòng không có những người khác, có vẻ Roy đã thức dậy từ rất sớm.
Lam Hàn Phong từ trong nhà đi ra, vừa vặn gặp Cody thượng tướng. Cody chào hỏi cậu: “Roy tướng quân ở bên kia, hình như là đang thương lượng cùng Rex lãnh chúa. Nha đúng rồi, con dị thú kỳ quái mà ngươi mang đến trước kia, còn đang ở trên sân, ngươi có đi xem một chút không?”
Cody đối Lam Hàn Phong phục sát đất, phải biết, chưa từng có người nào có thể điều động nhiều linh thú như thế.
Lam Hàn Phong nhớ lại con đại cẩu biết bay kia, liền gật gật đầu, nói: “Ngươi đi làm việc của ngươi đi, ta tự mình đi là được.”
Cody nói: “Nó ở ngay chỗ kia.”
Lam Hàn Phong đi xa, Cody vừa mới xoay người lại thì đụng phải một người, người kia cơ hồ chỉ cách hắn một ngón tay, Cody không phát hiện, quay người đương nhiên liền đụng thẳng, mũi của hắn đều đụng đỏ, suýt chút nữa chảy xuống nước mắt sinh lý.
“Sean, tại sao ngươi lại luôn yêu thích dọa người như vậy.” Cody phi thường không hài lòng chỉ trích hắn.
Seanthờ ơ liếc hắn, vừa nhìn bóng lưng của Lam Hàn Phong, có vẻ vô cùng không cao hứng, không nói một lời liền đi.
Cody không giải thích được, đuổi theo cản hắn, còn cười một cách tự nhiên nói: “Ta biết rồi, ngươi nhất định là gây lỗi lầm, bị Roy tướng quân khiển trách đúng hay không? Cho nên mới không cao hứng?”
Seancho hắn một ánh mắt nhìn kẻ ngốc.
Cody còn đang cao hứng nói: “Không sao, ta cũng phạm rất nhiều sai lầm, Roy tướng quân mắng ta không ít, sau này ta với ngươi có thể làm bạn.” “Được.” Sean bỗng nhiên ngắn gọn nói một chữ.
Cody kỳ quái “Hả?” Một tiếng, nói: “Cái gì được?”
Seankhông để ý đến hắn nữa, nói: “Ta muốn đi tìm Roy tướng quân.” “Chờ đã ta.” Cody chạy theo.
Lam Hàn Phong một người đi về phía sân của căn cứ, đám hung đồ nơi này đều bị quân đội của Roy khống chế, cho nên bên trong cơ giáp đặc biệt yên tĩnh. Bên ngoài là một mảnh đen như mực, Lam Hàn Phong mơ hồ, không biết mình ngủ bao lâu.
Cũng may bên trong căn cứ có mấy chiếc đèn chiếu sáng, không đến nỗi không nhìn thấy gì trong bóng đêm.
Con đại cẩu biết bay, trên đầu có một cái sừng bị trói ở trên sân, còn dùng một cái dây kim loại cột lại bên cạnh cái cột, thoạt nhìn có vẻ đáng thương.
Đại cẩu biết bay đã sớm tỉnh rồi, thế nhưng bây giờ nó bị bó như là cái bánh chưng, chỉ lộ ra cái đầu, miệng còn bị bịt lại, thoạt nhìn có chút khôi hài, hoàn toàn không thể mở miệng gầm rú hù dọa con người.
Lam Hàn Phong đi tới, sau đó liền đứng ở trước mặt nó, nói: “Là ta cứu ngươi.” Hai con mắt tròn trịa của đại cẩu biết bay trừng thẳng Lam Hàn Phong, bên trong tràn đầy địch ý, miệng không mở ra được, cổ họng phát ra những âm thanh “Rống rống rống” hung hãn, còn thật hù dọa người.
Thế nhưng Lam Hàn Phong cũng không sợ, còn lấy tay vỗ vỗ đầu của nó, nói: “Thật đáng yêu a, thật giống như một con chó nhỏ, đôi mắt tròn vo, thật manh. Ngươi có tên hay không a? Nếu như không có tên, không bằng ta lấy cho ngươi một cái đi?” Đại cẩu biết bay dùng mũi thở mạnh mấy hơi.
Lam Hàn Phong tự hỏi một chút, vỗ tay nói: “Không bằng gọi Lai Phúc! Đại cẩu trong các kịch cổ trang cũng gọi là Lai Phúc, nghe cũng vui tai.”
“Rống rống rống” thanh âm gầm rú của đại cẩu biết bay càng thấp hơn. Lam Hàn Phong nói: “Có vẻ ngươi không thích, ta cũng cảm thấy quá bình thường, như vậy không tốt. Tên nào mới tốt a?”
Lam Hàn Phong suy nghĩ một lát, sau đó đôi mắt liền sáng, nói: “Gọi Cẩu Đản đi, thật manh a.”
Cẩu Đản hiển nhiên bị Lam Hàn Phong làm cho tức giận, đều quên mất thở mạnh, ngu đột xuất nhìn chằm chằm Lam Hàn Phong.
Lam Hàn Phong tiếc hận vỗ vỗ Cẩu Đản, nói: “Thật đáng thương, chẳng lẽ không biết nói chuyện, là người câm sao?”
Cẩu Đản phản ứng lại, giãy dụa muốn đứng lên nhào vào Lam Hàn Phong, thế nhưng nó bị bó quá kín, hoàn toàn không đứng lên nổi, chỉ có thể dùng toàn lực lắc đầu.
Lam Hàn Phong nhìn, nói: “Nguyên lai là ngươi không nói được, vậy thì để ta giúp ngươi cởi hết đống dây trên người, ngươi không được kêu to, biết không? Bây giờ là buổi tối, tất cả mọi người đều muốn nghỉ ngơi a.”
Mắt của Cẩu Đản sáng lên, giả bộ cực kỳ thuận theo.
Lam Hàn Phong sờ sờ vòng tai của mình, trong tay liền biến ra vũ khí Thái thượng vong tình vàng cam của cậu, sau đó dùng vũ khí vạch một cái vào đống dây quay người Cẩu Đản, tất cả các dây thừng đều đứt.
Dây thừng rơi xuống, Cẩu Đản lập tức liền đứng lên, nhe răng, sau đó “Gào gào” một tiếng, lộ ra cái miệng rộng như một bồn máu, nhắm thẳng về phía Lam Hàn Phong.
“Đã nói là không được kêu rồi mà, Cẩu Đản không ngoan, nên đánh.” Lam Hàn Phong cũng không trốn, cũng không đứng lên, vẫn là ngồi xổm, tay cậu vung một cái, Thái thượng vong tình mang theo hào quang màu xanh lục, cực kì đẹp đẽ. Cẩu Đản chỉ cảm thấy giống như bị sét đánh trúng, bốn chân đều bị điện tê dại, “Bính” một tiếng, cương trực ngã trên mặt đất. Toàn thân nó tê dại, con ngươi đều không quay được.
Lam Hàn Phong không nhanh không chậm nói: “Cẩu Đản nên ngoan ngoãn, không thì cũng là ngươi chịu khổ.”
Lam Hàn Phong mang khẩu khí giống như đang dỗ tiểu hài tử, thế nhưng trong ngữ khí kia lại hoàn toàn không giống như vậy, tràn đầy… uy hiếp.
Cẩu Đản bị kỹ năng của Lam Hàn Phong bắn trúng, vừa giống như là bị sét đánh lại giống như là bị độc trùng cắn, quả thực đau đến nỗi không muốn sống nữa. Thế nhưng dù thế nào đi nữa thì cẩu đản cũng là thú hoang, dã tính khó thuần, bị kỹ năng đánh trúng một lần, hòa hoãn nửa phút rồi lại muốn đứng lên tập kích Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong liền vung tay lên, Cẩu Đản liền ngã xuống. Như thế liên tục nhiều lần năm, sáu lần, Cẩu Đản không nhịn được phun ra đầu lưỡi, mở ra miệng rộng gian nan thở dốc, ánh mắt nhìn Lam Hàn Phong đều rất tội nghiệp, rốt cuộc không còn tàn nhẫn.
Lam Hàn Phong xoa xoa đôi chân tê dại, nói: “Ta đều ngồi xổm mệt mỏi.” Lam Hàn Phong cười híp mắt nhìn nó, nói: “Cẩu Đản, ngươi có mệt hay không?” “Đừng… Đừng đánh ta.” Cẩu Đản rốt cục mở miệng nói chuyện, đừng nhìn thân hình của nó vô cùng lớn, thanh âm thế nhưng lại rất manh.
Lam Hàn Phong nói: “Quả nhiên âm thanh đều có tính lừa đảo a.”
Cẩu Đản bị cậu đánh sợ, hiện tại ủ rũ ôm đầu, nhìn giống hệt một con đại cẩu, nói: “Ta đói.”
Lam Hàn Phong cũng không keo kiệt, từ lấy ra một khối thịt lớn từ trong túi du hí, ném cho Cẩu Đản. Cẩu Đản vừa ngửi một cái, nước miếng liền chảy xuống, ôm thịt tươi bắt đầu ăn, dáng vẻ rất không nhã nhặn.
Lam Hàn Phong thấy nó ăn xong, nói: “Cẩu Đản, trước kia cánh của ngươi bị thương, là ta cứu ngươi, ngươi bây giờ lại ăn cơm của ta, ngươi phải báo ân biết chưa?”
Cẩu Đản nhìn cậu bằng một ánh mắt rất phức tạp, nhịn nửa ngày vẫn là không nhịn được, nói: “Rõ ràng là ngươi là ngươi đánh ta. Không đánh ta thì ta sẽ không bị thương.”
Lam Hàn Phong nghiêm túc lắc đầu, nói: “Không phải ta đánh ngươi.” Hắn quay đầu lại, đúng dịp thấy Rex cùng Roy, còn có mấy người lính canh giữ ở chỗ mấy cái kho bên ngoài, không biết đang nói cái gì.
Lam Hàn Phong liền chỉ vào bóng lưng của Roy, nói: “Ầy, là hắn đả thương ngươi.” Đôi mắt của Cẩu Đản phát ra ánh sáng màu xanh lục, nói: “Vậy ta cần phải đi cắn hắn.”
Lam Hàn Phong lắc đầu, nói: “Tuy rằng không phải ta đánh ngươi, thế nhưng ngươi cũng không thể đi cắn hắn.”
Mặt của Cẩu Đản đều nhăn lại, nhìn Lam Hàn Phong.
Lam Hàn Phong nói: “Bởi vì hắn là người của ta, cho nên ngươi cũng không thể cắn hắn. Ngươi cắn hắn ta sẽ đánh ngươi.”
Cẩu Đản nghĩ đến cảm giác bị trùng độc gặm cắn vừa nãy, cả người run lên, cũng không dám lại có ý nghĩ muốn đi cắn Roy nữa.
Lam Hàn Phong nói: “Ta nói với ngươi những lời này, không phải là để cho ngươi biết mà đi cắn ai, chỉ là để cho ngươi biết báo ân.”
Cẩu Đản: “…”
Cẩu Đản dùng móng vuốt vồ vồ đầu mình, luôn cảm giác mình bị làm choáng váng Lam Hàn Phong nói tiếp: “Cẩu Đản, chỗ này của ta có thật nhiều thịt a, nếu như ngươi cùng ta, ta mỗi ngày đều cho ngươi ăn.”
Nói đến thịt, Cẩu Đản ngay lập tức liền phản xạ có điều kiện bắt đầu chảy nước miếng, nói: “Có thật không?”
Lam Hàn Phong nói trong lòng, các sủng vật ở thế giới này cũng thật đáng thương, mỗi ngày đều ở trạng thái ăn không đủ no, chỉ cần nói cho ăn, bảo đảm đều có thể lừa gạt đi.
Lam Hàn Phong rất chân thành gật đầu, nói: “Dĩ nhiên.”
Để tỏ lòng thành của mình, Lam Hàn Phong lại lấy ra một miếng thịt cho Cẩu Đản. Cẩu Đản thật sự rất dễ dàng thỏa mãn, vô cùng phấn khởi vồ tới ăn, vừa ăn vừa lay động cái đuôi to.
Lam Hàn Phong đứng lên, kéo cái đuôi của nó một chút.
Cẩu Đản trong nháy mắt giật mình một cái, đáng thương trông mong nhìn cậu, nói: “Đuôi không thể túm.”
Lam Hàn Phong liền sờ sờ cánh Cẩu Đản, nói: “Cẩu Đản ngươi lớn như vậy, có thể mang ta bay sao?”
Cẩu Đản ăn xong thịt, thỏa mãn ợ một cái, nghe cậu nói như vậy thì run một cái. Trước kia Lam Hàn Phong cưỡi ở trên lưng nó, còn dùng dây thừng buộc đầu của nó, khiến cho nó vẫn còn sợ hãi, nói: “Không nên dùng dây thừng móc đầu ta.” Lam Hàn Phong lập tức nhấc chân, ngồi ở trên người Cẩu Đản, vỗ vỗ đầu của nó nói: “Cẩu Đản, đi.”
Cẩu Đản ngược lại rất nghe lời, cánh đập mấy cái rồi bay lên, bay cũng không cao lắm, chở Lam Hàn Phong bay qua lại ở trên không.
Lam Hàn Phong thầm nói lần này mình kiếm lời, như thế này, khinh công của mình khôi phục chậm cũng không có vấn đề gì, cậu có sủng vật biết bay mới để cưỡi. Lam Hàn Phong bảo Cẩu Đản bay tới trên đầu của bọn Roy, sau đó Lam Hàn Phong liền vẫy vẫy tay với phía dưới.
Roy nhìn thấy trên đất có một cái bóng đen, ngẩng đầu nhìn lên nhất thời sợ đến sầm mặt lại, nói: “Nhanh xuống dưới, nguy hiểm.”
Cẩu Đản rất không cao hứng, nói: “Ta bay rất vững vàng.”
Lam Hàn Phong vuốt vuốt lông thưởng cho nó, nói: “Không nguy hiểm, Cẩu Đản bay rất vững vàng.”
Rex ngược lại là rất có hứng thú, nói: “Lam Hàn Phong quả nhiên có thiên phú trong việc thuần thú.”
Mấy người lính bên cạnh đều lạ lẫm, phục tướng quân phu nhân sát đất. Lam Hàn Phong lại để cho Cẩu Đản mang mình đi nơi khác đùa giỡn, cậu cảm thấy bay không mất chút giá trị khí lực nào, quả thực quá tươi đẹp, muốn bay bao lâu thì bay bấy lâu.
Cẩu Đản được Lam Hàn Phong khen ngợi, cũng đắc ý dào dạt, bay không ngừng. “Cẩu Đản, ngươi xem đó là cái gì?” Lam Hàn Phong vỗ vỗ đầu của nó, để cho nó bay về phía bên phải một chút.
Cẩu Đản nghe lời bay đến cái kho bên phải, nói: “Có người lén lén lút lút.” Lam Hàn Phong nhìn xuống, quả nhiên có người đang lén lén lút lút, hắn lăn xuống từ trên vách tường, trên người còn mang theo vũ khí, không biết muốn làm gì. Lam Hàn Phong sờ cằm, nói: “Thoạt nhìn không giống như là người tốt, có phải là trộm không?”
Cẩu Đản lắc lắc đầu.
Lam Hàn Phong cùng Cẩu Đản đứng ở trên đỉnh kho, tầm mắt có thể nhìn khắp mọi nơi. Nhìn người kia trèo tường nhảy vào, sau đó cẩn thận đi vào bên trong. Lam Hàn Phong vỗ tay cái độp, một đôi giảo cơ xà liền đi ra.
Lục xà ngáp một cái, nói: “Chủ nhân, buổi tối sao không ngủ đi a.”
Lam Hàn Phong chỉ vào bóng người di động phía dưới, nói: “Có trộm, chúng ta muốn bắt trộm.”
Lục xà ngay lập tức liền phấn trấn, nói: “Ở nơi nào ở nơi nào?”
Sau đó lục xà vừa quay đầu liền thấy Cẩu Đản, lập tức trừng lên mắt nhỏ, nói: “Chủ nhân, con cẩu dốt nát này xảy ra chuyện gì a? Ngươi định thay đổi sao? Ngươi đừng nói cho ta, muốn thay đổi tiểu thiếp!”
Nếu như Roy có thể nghe thấy lục xà nói, có lẽ sẽ bị tức chết.
Lam Hàn Phong nói: “Đây là sủng vật mới của ta, các ngươi phải hòa thuận. Bây giờ chúng ta muốn bắt trộm.”
Lục xà gào to: “Không làm không làm, ngươi cái tên chủ nhân đứng núi này trông núi nọ.”
Lam Hàn Phong không để ý tới nó, ngồi lên Cẩu Đản, sau đó để đầu đuôi lục xà cùng hoàng xà đụng vào nhau, sau đó lôi chúng nó lên, nói: “Đi đem tên trộm kia trói lại.”
Lục xà cực kỳ không tình nguyện, nó bị Lam Hàn Phong cầm lấy đuôi, dùng đầu rắn quấn vòng quanh Hoàng Xà, cứ như vậy giống như là một cái dây thừng rất dài. Cẩu Đản bay lên đầu của người kia, người kia cũng không có ngẩng đầu nhìn, đều không có phát hiện bọn họ.
Lam Hàn Phong cầm lục xà vung một cái, hoàng xà phía dưới liền cảm thấy được mệnh lệnh của Lam Hàn Phong, ngay lập tức liền phun ra lưỡi vọt một cái, quấn lấy đùi phải của người kia, sau đó lập tức treo người kia lên.
“A a a a!”
Người kia không có phòng bị, sợ đến quát to lên, nhất thời đầu bị lộn ngược lại, bị treo lên cao, đầu váng mắt hoa.
Người kia nhìn lên trên trời, liền thấy một con xà đang phun ra lưỡi quấn lấy mình, còn có một con thú hoang có thể bay lên trời.
Lam Hàn Phong đắc ý cực kỳ, đắc thủ dễ dàng như vậy, cưỡi ở trên người Cẩu Đản nhô đầu ra, nói: “Ngươi là ai? Lén lén lút lút ở đây làm cái gì?”
Người kia nhanh chóng tỉnh táo lại, lấy súng ở bên hông nhắm vào Lam Hàn Phong. Thế nhưng cái tốc độ kia của hắn, ở trong mắt Lam Hàn Phong còn chậm hơn cả ốc sên.
Lam Hàn Phong cầm lấy vũ khí của mình chỉ về phía người kia, người kia lập tức cảm thấy được thân thể bị điện giật, toàn thân tê dại, súng trong tay cũng bị rơi xuống đất.
Người kia bị kĩ năng của Lam Hàn Phong làm cho tê dại, ngay cả con ngươi cùng miệng đều không thể động, chỉ có thể há hốc mồm, kết quả là nước miếng chảy ra, rơi đầy mặt.
Lục xà ghét bỏ nói: “Chủ nhân, hắn không nói vệ sinh, thật là ác tâm.” Binh lính rất nhanh liền phát hiện có dị thường bên này, Roy mang người chạy tới, chỉ thấy trên trời có một người đang treo lơ lửng.
Roy nhìn thấy Lam Hàn Phong không có chuyện gì, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chạy tới, nói: “Chuyện gì xảy ra.”
Cẩu Đản bay đến một độ cao hơi thấp, Hoàng Xà liền vung một cái, ném người không thể động kia xuống.
“Oành” một tiếng ném tới trước mặt Roy.
Lam Hàn Phong vỗ vỗ đầu Cẩu Đản, sau đó vươn nhảy xuống từ trên người Cẩu Đản.
Roy xem kinh hồn bạt vía, trong bụng Lam Hàn Phong còn một người nữa a, hắn nhanh chóng đưa tay đón, vững vàng tiếp được người.
Lam Hàn Phong nói: “Chúng ta phát hiện một người lén lén lút lút, không biết là đang làm gì, trèo tường tiến vào.”
Seancùng Cody cũng chạy tới, Cody lập tức kinh ngạc nói: “Đây không phải là trợ thủ của Casper thượng tá?”
Seanliếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi biết?”
Cody nói: “Không quen biết, nhưng gặp qua mấy lần.”
Roy nói: “Trói lại, mang tới chỗ của Rex đi.”
Các binh sĩ lập tức tuân mệnh, trói lại người rồi mang đi.
Lam Hàn Phong kỳ quái hỏi: “Rốt cục là xảy ra chuyện gì? Người là do ta bắt a.” Roy tướng quân kiểm tra toàn thân cậu một chút, thấy cậu không bị thương, mới yên tâm, nói: “Có người thừa dịp Rex không ở, bắt đầu ngu xuẩn vọng động.” Lam Hàn Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Rex quyết định ở đây mấy ngày, chính là tạo cơ hội cho những người muốn tạo phản ra tay. Ai nghĩ dĩ nhiên chưa được bao lâu, đã có người không nén được tức giận, phái thám tử đến tra xét tình huống. Chỉ tiếc, tên thám tử này không có thành công lẻn vào, liền bị Lam Hàn Phong phát hiện.
Lam Hàn Phong vốn đang muốn đùa tiếp cùng Cẩu Đản, thế nhưng cậu lại bị Roy lôi đi. Roy không yên lòng cậu nhảy nhót tưng bừng, vạn nhất từ trên trời té xuống, rơi ngã sẽ không tốt.
Roy dẫn cậu trở về phòng, nói: “Chờ mấy ngày nữa, mọi chuyện xử lý xong, ta mang ngươi về Theo một chuyến.”
“Theo?” Lam Hàn Phong kinh ngạc nhìn hắn, Theo chính là cố hương của thân thể này đi?
Roy gật đầu, nói: “Khu R không có bác sĩ của bộ tộc Theo, ngươi bây giờ đang mang thai, không thể qua loa. Cho nên ta muốn dẫn ngươi đi Theo, tìm thầy thuốc kiểm tra thân thể, tốt nhất điều trị một chút.”
Lam Hàn Phong nghe hắn nói như vậy, cảm thấy được cũng rất có đạo lý. Cậu là một đại nam nhân, căn bản không biết đến chuyện sinh con này, chứ đừng nói là nhân ngư sinh con, tìm thầy thuốc cố vấn một chút là cần thiết. Thế nhưng đi đến Theo, chắc cũng rất mệt.
“Xa sao?” Lam Hàn Phong hỏi.
Roy nói: ” Nơi này cũng không cách Theo xa lắm, ngồi phi thuyền quân dụng chắc chỉ mấy ngày là đến.”
Lam Hàn Phong gật gật đầu, nói: “Đúng rồi, mang theo vị tứ vương tử kia nữa.” Roy cau mày, mang Lam Hàn Diệp làm cái gì? Roy vốn muốn chờ khu R hơi an tĩnh lại, sau đó nhân dịp đi Theo cùng hưởng tuần trăng mật với Lam Hàn Phong luôn, đột nhiên mang theo một tên kỳ đà cản mũi Roy rất là khó chịu.
Lam Hàn Phong nói: “Đem hắn đuổi về Theo đi a, ngươi còn muốn giữ hắn ở bên cạnh a.”
Roy thở dài, nói: “Dĩ nhiên không phải, có ngươi ở bên cạnh ta là đủ rồi, trừ ngươi ra, ai ta cũng không nhìn.”
Roy tướng quân nói lời nói tâm tình không đỏ mặt một chút nào, hơn nữa phát huy khí tràng của trung khuyển đến cực hạn. Lam Hàn Phong chỉ muốn che mặt… Khi mà Lam Hàn Phong yên lặng, Roy bỗng nhiên tới ôm lấy cậu.
Lam Hàn Phong lập tức cảnh giác, nói: “Ngày hôm nay đánh chết cũng không cần, một ngày ba lần thật sự chết người.”
Roy nói: “Tuy trời còn chưa sáng nhưng mà đã là chuyện của ngày hôm qua rồi.” Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong kiên quyết từ chối, nói: “Ta muốn đi tắm, ngủ một giấc an ổn.” Roy theo sát cậu đi về phía phòng tắm, nói: “Ta cùng tắm với ngươi.” Lam Hàn Phong mắt trợn trắng, hai người xích lõa, có thể yên ổn tắm rửa mới là lạ, nói: “Ngươi không phải rất bận sao, không cần ở cùng ta, ngươi đi làm việc đi.” Roy bình tĩnh nói: “Sau khi ngươi đi ngủ ta liền làm việc, hiện tại đã không có chuyện quan trọng gì cần phải xử lý.”
Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong vốn định đem người hất ra, sau đó khóa cửa rửa ráy, thế nhưng cậu kinh ngạc phát hiện khóa cửa phòng tắm hỏng! Cậu nhớ rõ ràng ngày hôm qua vẫn tốt!
Roy một mặt quả nhiên mình đã dự đoán được.
Lam Hàn Phong tức giận đến cắn răng.
Kết quả cuối cùng, Lam Hàn Phong vẫn có thể an an ổn ổn tắm, ngâm người vô cùng thoải mái.
Binh lính tuần tra thấy Roy tướng quân hơn nửa đêm đứng ở cửa phòng của mình, cũng không biết đang làm gì, đứng cả một giờ, mới được cho vào trong. Thế nhưng Roy tướng quân thuộc hạng mặt lạnh, các binh sĩ mặc dù hiếu kỳ, lại không dám đi hỏi, chỉ có thể đứng xa xa suy đoán.
Hết chap 32.
Beta: bị đuổi ra khỏi phòng r kìa:v hahaha
Lam Hàn Phong còn muốn chơi một lúc với nhóm gấu mèo, thế nhưng lại bị Roy tướng quân cưỡng ép mang đi. Ôm cậu theo kiểu công chúa ở trước mặt nhiều người như vậy, Lam Hàn Phong cảm thấy da mặt mình dù dày cũng không thể chịu nổi áp lực như thế, trên mặt thiêu đỏ một mảnh, thật muốn một quyền đánh dẹt đầu Roy.
Thế nhưng Roy hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt của những người khác, trực tiếp ôm cậu tìm một gian phòng đi vào.
Roy nói: “Tối hôm qua ngươi ngủ không ngon, nhắm mắt ngủ đi.”
Lam Hàn Phong nhìn hắn chằm chằm, biết mình buổi tối ngủ không ngon thế mà lúc nãy lại còn dằn vặt mình như thế, làm một trận dã chiến, ngẫm lại Lam Hàn Phong đều cảm thấy được xấu hổ muốn chết.
Roy nhìn thấy Lam Hàn Phong mặt đỏ, thậm chí cả bên tai và cổ đều đỏ, không nhịn được lại nổi lên dục vọng, hắn kề sát vào người trước mặt, tay chà sát qua lại trên môi Lam Hàn Phong, nói: “Loại vẻ mặt này của ngươi, là đang câu dẫn ta sao?”
Lam Hàn Phong không nhịn được lườm một cái, khoát tay liền đem hắn đẩy ra, nói: “Ta muốn nghỉ ngơi.”
Gian phòng này hiển nhiên không phải phòng ngủ, cho nên không có phòng tắm, có chút bất tiện. Lam Hàn Phong vốn đang muốn ngâm mình một chút để thư thái, thế nhưng liếc mắt nhìn, không có liền từ bỏ.
Bọn cậu vừa mới chiếm lĩnh căn cứ chưa được bao lâu cho nên căn bản chưa kịp thu thập. Hiện tại Cody mới phái người sắp xếp phòng một chút, xem phòng nào là có thể ngủ.
Lam Hàn Phong quả thực mệt mỏi, không chỉ như vậy, khi Roy biết đến chuyện cậu mang thai, cậu không nhịn được mà cảm thấy thoải mái hơn. Thả lỏng như vậy càng làm cho cậu cảm thấy mệt mỏi, mơ mơ màng màng liền ngủ thiếp đi. Roy ngồi ở bên cạnh cậu, tay nhẹ nhàng sờ sờ hai má của Lam Hàn Phong, có lẽ sợ đánh thức cậu, chỉ sờ sờ hai cái rồi lại bỏ tay xuống. Roy có chút cảm thán, hắn không nghĩ tới mình sẽ có hài tử, thế nhưng khi hắn thật sự nghe nói Lam Hàn Phong mang thai, liền vô cùng bất ngờ kinh hỉ rồi đến thận trọng.
Roy xuất thân không tốt, khi ở trường quân đội bị không ít người xa lánh cùng cười nhạo, một mình hắn độc lai độc vãng quen rồi, cũng quen chưa bao giờ cân nhắc ý nghĩ của người khác. Sau đó hiện tại, hắn đã không độc thân.
Cody ở bên ngoài gõ cửa, nhỏ giọng nói: “Tướng quân.”
Roy mở cửa đi ra ngoài, rồi đóng cửa lại, nói: “Chuyện gì?”
“Rex lãnh chúa nói phải ở chỗ này trong một thời gian ngắn, ” Cody nói: “Đã thu dọn xong mấy phòng ở bên trong căn cứ, tướng quân có muốn mang phu nhân đi mấy phòng đấy nghỉ ngơi không, nơi đó tương đối rộng.”
Roy tướng quân gật gật đầu, nói: “Được.”
Lam Hàn Phong ngủ được rất sâu, Roy nhẹ nhàng ôm lấy cậu, sau đó cùng Cody đi đến gian phòng bên trong căn cứ. Nơi đó hiển nhiên là phòng ngủ, có giường có phòng tắm, đã có người đổi một cái ga trải giường mới, thoạt nhìn còn rất sạch sẽ. Roy cẩn thận đem Lam Hàn Phong đặt ở trên gường lớn, lấy chăn đắp cho cậu. Roy làm xong mọi chuyện, mới ra đóng kín cửa, nói với Cody: “Những tên hung đồ trước kia chúng ta bắt được đã đem đến chưa?”
Roy nói là đám người bắt đi Fred kia, Cody nói: “Sean đã đi, thế nhưng vẫn chưa về.”
Roy nói: “Chờ Sean trở về, báo với ta một tiếng.”
Cody lập tức nói: “Vâng, tướng quân.”
Bọn họ đang nói chuyện, liền thấy ở chỗ rẽ xuất hiện một bóng người, người kia đi từ từ lại đây, nhìn thấy Roy thì ánh mắt sáng lên.
Lam Hàn Diệp nhanh chóng tiến lại gần, đến trước mặt Roy, nói: “Roy tướng quân, thân thể của ca ca ta thế nào rồi? Ta thật lo lắng.”
Chỉ cần tìm thấy cơ hội, Lam Hàn Diệp liền bắt đầu ở trước mặt Roy bày ra độ hảo cảm, còn muốn dùng *** thần Bạch liên hoa cảm động Roy.
Cody đối Lam Hàn Diệp không có hảo cảm, vội vã rời đi.
Kỳ thực Roy cũng không thích Lam Hàn Diệp, Roy rất không thích người mảnh mai yếu ớt, luôn cảm thấy nói chuyện cùng với loại ngườ như vậy phi thường không thoải mái, nửa ngày còn không nói xong một câu đầy đủ.
Roy lãnh lãnh đạm đạm nói: “Hắn không có chuyện gì, chính là mệt mỏi, nếu như ngươi muốn xem hắn, chờ hắn tỉnh rồi lại nói.”
Lam Hàn Diệp vừa nghe, nhất thời dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Roy, hắn cảm thấy được Roy nhất định là có hảo cảm với mình, không thì làm sao lại nguyện ý nói chuyện cùng mình nhiều như vậy.
Lam Hàn Diệp tự cảm thấy hài lòng, không biết rằng Roy đồng ý nói chuyện với hắn tất cả bởi vì Lam Hàn Phong. Đầu tiên Lam Hàn Diệp lớn lên có chút giống Lam Hàn Phong, mặt khác, Lam Hàn Diệp nói thế nào cũng là người thân của Lam Hàn Phong, Roy sợ Lam Hàn Phong lúng túng, cũng là tận lực làm cho mình trông ôn hòa một chút.
“Không có chuyện gì khác thì không nên làm ồn ở nơi này, Lam Hàn Phong nghỉ ngơi.” Roy hạ lệnh trục khách.
Lam Hàn Diệp làm ra bộ dạng bị ủy khuất, dùng ánh mắt ai oán nhìn hắn, nói: “Roy tướng quân sủng ái ca ca, sợ ca ca mệt mỏi, vậy không bằng để cho ta giúp ca ca chăm sóc Roy tướng quân, như vậy ca ca cũng có thể nghỉ ngơi tốt hơn.” Lam Hàn Diệp nói những lời mập mờ, đưa tay lên sờ ngực Roy.
Roy lập tức giơ tay nắm tay hắn, cau mày không vui nói: “Không cần. Ta giữ ngươi ở lại nơi này chỉ vì ngươi là người nhà của Lam Hàn Phong, không phải vì ta có cảm giác gì đặc biệt với ngươi cả. Ngươi tốt nhất không cần làm ra chuyện gì làm cho Lam Hàn Phong không cao hứng.”
Lam Hàn Diệp bị hắn nắm chặt tay, đau đến “A” một tiếng, mồ hôi lạnh đều chảy xuống, thật giống như xương cốt suýt chút nữa bị hắn nắm gãy.
Roy hất tay hắn một cái, sau đó lạnh lùng nhìn hắn, xoay người đóng cửa lại. Lam Hàn Diệp nghiến răng nghiến lợi, khí tràng trên người Roy làm cho hắn không tự chủ được cảm thấy sợ hãi, thế nhưng hắn không nghĩ cứ như vậy mà từ bỏ. Lam Hàn Diệp không cam lòng, những thứ khác hắn đều mạnh hơn Lam Hàn Phong, làm sao có khả năng sẽ bại bởi Lam Hàn Phong.
Roy vừa vào phòng, liền thấy Lam Hàn Phong mở to mắt to, nằm nghiêng hướng về phía cửa, dùng đôi mắt to nhìn hắn.
Roy đóng lại cửa, nói: “Làm sao không ngủ?”
Lam Hàn Phong nói:”Bị đánh thức.”
Roy nhíu nhíu mày, càng cảm thấy không thích Lam Hàn Diệp, đi tới nói: “Ngủ tiếp đi, không ai làm ồn đến ngươi.”
Tuy rằng cửa phòng đã được đóng lại nhưng không thể ngăn lại việc thính lực của Lam Hàn Phong vô cùng tốt, cho nên hành động tự tiến cử vừa nãy của Lam Hàn Diệp cậu nghe được rõ ràng. Lam Hàn Phong tâm lý không cao hứng, liếc Roy một cái.
Roy ngồi ở bên giường, cởi áo khoác xuống, nằm bên người Lam Hàn Phong rồi lấy tay ôm lấy cậu.
Lam Hàn Phong lấy cùi chỏ đập lên ngực hắn một chút, nói: “Đừng có lại đây, giường không đủ lớn, chật chội.”
Kỳ thực giường rất lớn, đủ để hai người bọn họ ở phía trên lộn nhào. Roy ôm cậu không buông tay, đem người ôm vào trong lòng, da thịt dán chặt cùng nhau.
Lam Hàn Phong âm thầm cắn răng, lòng nói khí lực của Roy còn rất lớn, quả thực tức chết người a.
Roy cúi đầu loạn hôn ở bên gáy cậu, nói: “Ngươi đang ghen tỵ?”
Trên gáy không ngừng hạ xuống nụ hôn, đã làm cho Lam Hàn Phong không thể nào dễ chịu, hơn nữa đôi môi nửa khép mở của hắn không ngừng ma sát, cùng hơi thở đầy khí nóng, thân thể của Lam Hàn Phong không nhịn được run run lên. Roy cảm giác được cậu nhẹ nhàng run rẩy, cười nhẹ một tiếng, nói: “Bảo bối ngươi có cảm giác.”
Lam Hàn Phong không thể nhịn được nữa, dùng cùi chỏ đập một cái vào ngực Roy, nói: “Ngươi mau buông tay, không phải vừa nãy mới…”
Lam Hàn Phong mới vừa bị dằn vặt, còn cảm thấy được thân thể vô lực, dư vị khoái cảm còn lưu lại ở trong người, bị Roy đùa giỡn như thế, toàn thân càng thêm mềm nhũn.
Roy không buông tay, nói:”Nhưng là ngươi có cảm giác.”
“Ngươi không động vào ta là không sao.” Lam Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi. Roy ngược lại đột nhiên rất nghe lời, hai tay vốn đang châm lửa xung quanh lại quấn lấy Lam Hàn Phong, ôm chặt người, sau đó liền không làm gì nữa. Lam Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng cảm giác giống như là bị thiêu đốt, cái cảm giác này cũng dị thường khó chịu. Cậu nhanh chóng điều khiển một chút hô hấp của mình, sau đó nhắm mắt lại, nghĩ thầm ngủ là không sao.
Chỉ là… Phía dưới của cậu đã hơi có phản ứng, nửa mềm nửa cứng, Lam Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là đỏ mặt chặt chẽ khép lại chân, không để cho người đang ôm phía sau phát hiện.
Lam Hàn Phong nỗ lực thôi miên chính mình, năm phút đồng hồ rồi mười phút hai mươi phút trôi qua, trên trán Lam Hàn Phong đều rịn ra vài giọt mồ hôi, phản ứng phía dưới của cậu không bình thường lại trái lại càng ngày càng có xu thế ngẩng cao đầu.
Roy ôm cậu, vẫn luôn không buông tay. Lam Hàn Phong cảm giác đối phương hô hấp một vào một ra, rất có quy luật quét ở trên gáy, sau gáy bị thiêu vừa nóng vừa tê, cái tay đang vòng quanh mình quá lớn, quả thực muốn đem cậu hòa tan. Lam Hàn Phong không nhịn được phỉ nhổ chính mình, ôm ngủ chung một chỗ mà thôi, Roy có lẽ đã ngủ rồi, mình tại sao còn đang phát tình?
Lam Hàn Phong cảm thấy được càng ngày càng nóng, nóng đến nỗi đầu cậu muốn hôn mê. Cậu nhẫn rồi nhẫn, thật sự là không nhịn được, muốn lặng lẽ tự giải quyết vấn đề một chút.
Lam Hàn Phong từ từ vươn tay, thế nhưng tay của cậu không thể vươn xuống dưới được, cả hai cánh tay của cậu đều bị Roy trói chặt, không thể tự mình giải quyết. Lam Hàn Phong gấp đến nỗi đôi mắt đều đỏ, khó chịu muốn chết, không nhịn được cà cà ở trong ***g ngực Roy
Bỗng nhiên, Roy ở phía sau lưng cúi xuống hôn vào bên tai cậu, há mồm ngậm vào vành tai khéo léo của cậu, vừa liếm vừa cắn.
Lam Hàn Phong sợ hết hồn, mở to hai mắt, cậu còn tưởng rằng Roy đang ngủ, vậy mà vẫn còn tỉnh.
Âm thanh của Roy khàn cực kỳ, nói: “Bảo bối nhi, ngươi vừa nãy muốn làm gì? Nói cho ta nghe một chút.”
Sắc mặt của Lam Hàn Phong đỏ chót, ngẫm nghỉ một chút liền hiểu, nhất định là Roy cố ý.
Lam Hàn Phong nghiến răng nghiến lợi, nói: “Ta muốn đem ngươi cắt thành miếng uy gấu mèo.”
Tuy rằng miệng của Lam Hàn Phong tàn nhẫn độc ác, thế nhưng thân thể của cậu vẫn đặc biệt thành thực. Bị Roy trêu đùa hai lần liền chịu không nổi, kế hoạch nghỉ ngơi thật tốt bây giờ lại bị chậm mấy tiếng.
Fred không có thể chất tốt như là của Lam Hàn Phong, hắn vốn là Omega, thân thể kém rất nhiều so với người thường. Tuy nhiên hắn đã từng ở trường quân đội huấn luyện qua thật nhiều năm, thể chất coi như tương đối tốt.
Trải qua nhiều chuyện như vậy, Fred đã sớm mệt vô cùng. Sau khi đến gian phòng đã được chuẩn bị, ngay lập tức liền đi vào tắm rửa sạch sẽ, sau đó ngã vào giường ngủ.
Fred ngủ một giấc ngon lành, trong phòng có rèm cửa sổ, ánh sáng không chiếu tới, mở mắt ra là một mảnh đen như mực, cũng không biết mấy giờ rồi.
Fred thoải mái thở dài một cái, muốn vươn mình xem thời gian. Thế nhưng hắn nghiêng đầu, liền sợ hết hồn, bên cạnh mình dĩ nhiên có một người. Fred hoảng sợ mở to hai mắt, không chờ hắn phản ứng, người kia đã đem hắn đặt trên giường, vươn mình đặt ở trên người hắn, hung hăng hôn xuống, cướp đi hô hấp của hắn, ở trong miệng hắn bừa bãi công phá.
Nụ hôn bá đạo, Fred đã không cần nhìn rõ ràng người này là ai, bởi vì hắn hiểu rất rõ phong cách làm việc của Rex.
Fred tức giận đến nỗi ngực chập chùng liên tục, bỗng nhiên hung hăng cắn một cái, cắn vào cái lưỡi đang làm loạn trong cổ họng.
Rex giống như không biết đau đớn, vẫn cứ cướp đoạt ở trong cổ họng hắn, mùi vị huyết tanh bắt đầu lan tràn trong miệng.
Fred cảm thấy được vừa nãy mình bị Rex tức đến hôn mê, mới có thể phi thường không sáng suốt đi cắn hắn. Khi hắn vừa nếm qua mùi vị máu của Rex, thân thể hung hăng run rẩy một cái. Rex là một Alpha, trong máu của hắn có chứa tin tức tố cường liệt của Alpha, mà cái này đối với tất cả Omega mà nói, đều là sức hấp dẫn chí mạng.
Hô hấp của Fred càng lúc càng nhanh, ngay cả tiểu jj cũng có chút hưng phấn. Thế nhưng hắn cũng không muốn luôn bị Rex dẫn dắt, vì vậy dùng hết toàn lực, đem Rex đẩy ra.
Rex có chút giật mình, mỉm cười nhìn hắn.
Fred tận lực làm hô hấp của mình bình tĩnh lại, nói: “Ngươi tại sao lại đến phòng của ta?”
Rex nói: “Ta muốn ngươi, liền vào.”
“Ngươi…” Fred tức muốn chết, hắn xưa nay chưa từng thấy người vô liêm sỉ như Rex.
Rex nói: “Thế nhưng ta thấy ngươi quá mệt mỏi, cho nên vẫn luôn nhẫn nhịn không có lập tức ăn ngươi, thân thể của ngươi bây giờ có khá hơn một chút nào không?” “Ta không tốt một chút nào.” Fred vươn mình ngồi dậy, muốn xuống giường. Rex ôm lại hắn, nói: “Thân ái, thấy ta lo lắng ngươi như vậy, đều bỏ hết việc của khu R chạy đến tìm ngươi, ngươi có mê luyến ta một chút được không?” Fred xác thực không nghĩ tới Rex sẽ chạy tới tìm hắn, lúc đó khi nhìn thấy Rex, Fred quả thật rất kinh sợ.
Fred nói: “Ngươi không nên đi.”
“Thân ái, ngươi xem, ngươi vẫn là rất quan tâm ta.” Rex cười nói: “Nếu như ngươi ngày nào cũng thành thực như thế là tốt rồi.”
Fred cười lạnh một tiếng, nói: “Tiêu chuẩn lựa chọn đồ chơi của ngươi, còn có điều kiện thành thực này sao?”
Sắc mặt của Rex trở nên nghiêm túc, thế nhưng hắn không nói gì.
Fred bình tĩnh lại, sau đó mặc quần áo vào.
Rex nói: “Ngươi muốn đi đâu?”
Fred nói: “Ta đi xem xem Lam Hàn Phong.” Dù sao cũng là Lam Hàn Phong cứu hắn, Fred cũng không kịp chính thức nói cám ơn.
Rex nở nụ cười một tiếng, nói: “Ngươi đi quấy rầy chuyện tốt của bọn họ sao?” Fred sững sờ, lập tức có chút lúng túng.
Rex đi xuống giường, lấy tay ôm lấy hắn, nói: “Ngươi tại sao lại không tin ta đối với ngươi là thật tâm?”
Fred liếc mắt nhìn hắn, không lên tiếng.
Rex còn nói: “Thân ái, ngươi có muốn làm lãnh chủ phu nhân?”
Fred sững sờ, có chút giật mình nhìn hắn. Rex không giống như là đang đùa giỡn, hai mắt lập lòe hào quang cực nóng nhìn hắn.
Fred bị hắn nhìn đến nỗi không dễ chịu, nói: “Đợi sau khi ngươi trở lại làm lãnh chủ thì nói đi.”
Rex cao hứng nói: “Ta biết ngay là thân ái yêu thích ta mà, đây là ngươi đáp ứng sao?”
Fred thực sự nhịn không được Rex không xấu hổ để thân thể xích lõa, nói: “Ngươi có thể mặc quần áo vào trước được không!”
Rex xác thực không thẹn thùng một chút nào, hắn một bộ y phục cũng không mặc, thế nhưng vẫn là rất tự nhiên, thoải mái đứng ở trước mặt Fred, nói: “Ngươi không thích thân thể của ta sao?”
Fred thật sự là không thể nhịn được nữa, quyết đoán kéo cửa ra đi ra ngoài. Ngược lại Rex có da mặt dày đến mức nào cũng không thể để mông trần đi ra. Rex xác thực không có để mông trần chạy đến, điều đó quá phá hỏng uy nghiêm lãnh chúa của hắn. Rex ung dung thong thả mặc quần áo tử tế, sau đó kéo cửa ra đi tìm Fred, dù thế nào hắn cứng không thoát được đâu.
Fred xác thực không có tìm được Lam Hàn Phong, bởi vì Lam Hàn Phong vừa làm xong vận động không hài hòa, bây giờ vẫn còn đang ngủ.
Lúc tỉnh lại, *** thần của Lam Hàn Phong tốt hơn nhiều, cảm thấy thân thể mệt mỏi rốt cục thả lỏng được.
Cậu ngồi dậy, trong phòng không có những người khác, có vẻ Roy đã thức dậy từ rất sớm.
Lam Hàn Phong từ trong nhà đi ra, vừa vặn gặp Cody thượng tướng. Cody chào hỏi cậu: “Roy tướng quân ở bên kia, hình như là đang thương lượng cùng Rex lãnh chúa. Nha đúng rồi, con dị thú kỳ quái mà ngươi mang đến trước kia, còn đang ở trên sân, ngươi có đi xem một chút không?”
Cody đối Lam Hàn Phong phục sát đất, phải biết, chưa từng có người nào có thể điều động nhiều linh thú như thế.
Lam Hàn Phong nhớ lại con đại cẩu biết bay kia, liền gật gật đầu, nói: “Ngươi đi làm việc của ngươi đi, ta tự mình đi là được.”
Cody nói: “Nó ở ngay chỗ kia.”
Lam Hàn Phong đi xa, Cody vừa mới xoay người lại thì đụng phải một người, người kia cơ hồ chỉ cách hắn một ngón tay, Cody không phát hiện, quay người đương nhiên liền đụng thẳng, mũi của hắn đều đụng đỏ, suýt chút nữa chảy xuống nước mắt sinh lý.
“Sean, tại sao ngươi lại luôn yêu thích dọa người như vậy.” Cody phi thường không hài lòng chỉ trích hắn.
Seanthờ ơ liếc hắn, vừa nhìn bóng lưng của Lam Hàn Phong, có vẻ vô cùng không cao hứng, không nói một lời liền đi.
Cody không giải thích được, đuổi theo cản hắn, còn cười một cách tự nhiên nói: “Ta biết rồi, ngươi nhất định là gây lỗi lầm, bị Roy tướng quân khiển trách đúng hay không? Cho nên mới không cao hứng?”
Seancho hắn một ánh mắt nhìn kẻ ngốc.
Cody còn đang cao hứng nói: “Không sao, ta cũng phạm rất nhiều sai lầm, Roy tướng quân mắng ta không ít, sau này ta với ngươi có thể làm bạn.” “Được.” Sean bỗng nhiên ngắn gọn nói một chữ.
Cody kỳ quái “Hả?” Một tiếng, nói: “Cái gì được?”
Seankhông để ý đến hắn nữa, nói: “Ta muốn đi tìm Roy tướng quân.” “Chờ đã ta.” Cody chạy theo.
Lam Hàn Phong một người đi về phía sân của căn cứ, đám hung đồ nơi này đều bị quân đội của Roy khống chế, cho nên bên trong cơ giáp đặc biệt yên tĩnh. Bên ngoài là một mảnh đen như mực, Lam Hàn Phong mơ hồ, không biết mình ngủ bao lâu.
Cũng may bên trong căn cứ có mấy chiếc đèn chiếu sáng, không đến nỗi không nhìn thấy gì trong bóng đêm.
Con đại cẩu biết bay, trên đầu có một cái sừng bị trói ở trên sân, còn dùng một cái dây kim loại cột lại bên cạnh cái cột, thoạt nhìn có vẻ đáng thương.
Đại cẩu biết bay đã sớm tỉnh rồi, thế nhưng bây giờ nó bị bó như là cái bánh chưng, chỉ lộ ra cái đầu, miệng còn bị bịt lại, thoạt nhìn có chút khôi hài, hoàn toàn không thể mở miệng gầm rú hù dọa con người.
Lam Hàn Phong đi tới, sau đó liền đứng ở trước mặt nó, nói: “Là ta cứu ngươi.” Hai con mắt tròn trịa của đại cẩu biết bay trừng thẳng Lam Hàn Phong, bên trong tràn đầy địch ý, miệng không mở ra được, cổ họng phát ra những âm thanh “Rống rống rống” hung hãn, còn thật hù dọa người.
Thế nhưng Lam Hàn Phong cũng không sợ, còn lấy tay vỗ vỗ đầu của nó, nói: “Thật đáng yêu a, thật giống như một con chó nhỏ, đôi mắt tròn vo, thật manh. Ngươi có tên hay không a? Nếu như không có tên, không bằng ta lấy cho ngươi một cái đi?” Đại cẩu biết bay dùng mũi thở mạnh mấy hơi.
Lam Hàn Phong tự hỏi một chút, vỗ tay nói: “Không bằng gọi Lai Phúc! Đại cẩu trong các kịch cổ trang cũng gọi là Lai Phúc, nghe cũng vui tai.”
“Rống rống rống” thanh âm gầm rú của đại cẩu biết bay càng thấp hơn. Lam Hàn Phong nói: “Có vẻ ngươi không thích, ta cũng cảm thấy quá bình thường, như vậy không tốt. Tên nào mới tốt a?”
Lam Hàn Phong suy nghĩ một lát, sau đó đôi mắt liền sáng, nói: “Gọi Cẩu Đản đi, thật manh a.”
Cẩu Đản hiển nhiên bị Lam Hàn Phong làm cho tức giận, đều quên mất thở mạnh, ngu đột xuất nhìn chằm chằm Lam Hàn Phong.
Lam Hàn Phong tiếc hận vỗ vỗ Cẩu Đản, nói: “Thật đáng thương, chẳng lẽ không biết nói chuyện, là người câm sao?”
Cẩu Đản phản ứng lại, giãy dụa muốn đứng lên nhào vào Lam Hàn Phong, thế nhưng nó bị bó quá kín, hoàn toàn không đứng lên nổi, chỉ có thể dùng toàn lực lắc đầu.
Lam Hàn Phong nhìn, nói: “Nguyên lai là ngươi không nói được, vậy thì để ta giúp ngươi cởi hết đống dây trên người, ngươi không được kêu to, biết không? Bây giờ là buổi tối, tất cả mọi người đều muốn nghỉ ngơi a.”
Mắt của Cẩu Đản sáng lên, giả bộ cực kỳ thuận theo.
Lam Hàn Phong sờ sờ vòng tai của mình, trong tay liền biến ra vũ khí Thái thượng vong tình vàng cam của cậu, sau đó dùng vũ khí vạch một cái vào đống dây quay người Cẩu Đản, tất cả các dây thừng đều đứt.
Dây thừng rơi xuống, Cẩu Đản lập tức liền đứng lên, nhe răng, sau đó “Gào gào” một tiếng, lộ ra cái miệng rộng như một bồn máu, nhắm thẳng về phía Lam Hàn Phong.
“Đã nói là không được kêu rồi mà, Cẩu Đản không ngoan, nên đánh.” Lam Hàn Phong cũng không trốn, cũng không đứng lên, vẫn là ngồi xổm, tay cậu vung một cái, Thái thượng vong tình mang theo hào quang màu xanh lục, cực kì đẹp đẽ. Cẩu Đản chỉ cảm thấy giống như bị sét đánh trúng, bốn chân đều bị điện tê dại, “Bính” một tiếng, cương trực ngã trên mặt đất. Toàn thân nó tê dại, con ngươi đều không quay được.
Lam Hàn Phong không nhanh không chậm nói: “Cẩu Đản nên ngoan ngoãn, không thì cũng là ngươi chịu khổ.”
Lam Hàn Phong mang khẩu khí giống như đang dỗ tiểu hài tử, thế nhưng trong ngữ khí kia lại hoàn toàn không giống như vậy, tràn đầy… uy hiếp.
Cẩu Đản bị kỹ năng của Lam Hàn Phong bắn trúng, vừa giống như là bị sét đánh lại giống như là bị độc trùng cắn, quả thực đau đến nỗi không muốn sống nữa. Thế nhưng dù thế nào đi nữa thì cẩu đản cũng là thú hoang, dã tính khó thuần, bị kỹ năng đánh trúng một lần, hòa hoãn nửa phút rồi lại muốn đứng lên tập kích Lam Hàn Phong. Lam Hàn Phong liền vung tay lên, Cẩu Đản liền ngã xuống. Như thế liên tục nhiều lần năm, sáu lần, Cẩu Đản không nhịn được phun ra đầu lưỡi, mở ra miệng rộng gian nan thở dốc, ánh mắt nhìn Lam Hàn Phong đều rất tội nghiệp, rốt cuộc không còn tàn nhẫn.
Lam Hàn Phong xoa xoa đôi chân tê dại, nói: “Ta đều ngồi xổm mệt mỏi.” Lam Hàn Phong cười híp mắt nhìn nó, nói: “Cẩu Đản, ngươi có mệt hay không?” “Đừng… Đừng đánh ta.” Cẩu Đản rốt cục mở miệng nói chuyện, đừng nhìn thân hình của nó vô cùng lớn, thanh âm thế nhưng lại rất manh.
Lam Hàn Phong nói: “Quả nhiên âm thanh đều có tính lừa đảo a.”
Cẩu Đản bị cậu đánh sợ, hiện tại ủ rũ ôm đầu, nhìn giống hệt một con đại cẩu, nói: “Ta đói.”
Lam Hàn Phong cũng không keo kiệt, từ lấy ra một khối thịt lớn từ trong túi du hí, ném cho Cẩu Đản. Cẩu Đản vừa ngửi một cái, nước miếng liền chảy xuống, ôm thịt tươi bắt đầu ăn, dáng vẻ rất không nhã nhặn.
Lam Hàn Phong thấy nó ăn xong, nói: “Cẩu Đản, trước kia cánh của ngươi bị thương, là ta cứu ngươi, ngươi bây giờ lại ăn cơm của ta, ngươi phải báo ân biết chưa?”
Cẩu Đản nhìn cậu bằng một ánh mắt rất phức tạp, nhịn nửa ngày vẫn là không nhịn được, nói: “Rõ ràng là ngươi là ngươi đánh ta. Không đánh ta thì ta sẽ không bị thương.”
Lam Hàn Phong nghiêm túc lắc đầu, nói: “Không phải ta đánh ngươi.” Hắn quay đầu lại, đúng dịp thấy Rex cùng Roy, còn có mấy người lính canh giữ ở chỗ mấy cái kho bên ngoài, không biết đang nói cái gì.
Lam Hàn Phong liền chỉ vào bóng lưng của Roy, nói: “Ầy, là hắn đả thương ngươi.” Đôi mắt của Cẩu Đản phát ra ánh sáng màu xanh lục, nói: “Vậy ta cần phải đi cắn hắn.”
Lam Hàn Phong lắc đầu, nói: “Tuy rằng không phải ta đánh ngươi, thế nhưng ngươi cũng không thể đi cắn hắn.”
Mặt của Cẩu Đản đều nhăn lại, nhìn Lam Hàn Phong.
Lam Hàn Phong nói: “Bởi vì hắn là người của ta, cho nên ngươi cũng không thể cắn hắn. Ngươi cắn hắn ta sẽ đánh ngươi.”
Cẩu Đản nghĩ đến cảm giác bị trùng độc gặm cắn vừa nãy, cả người run lên, cũng không dám lại có ý nghĩ muốn đi cắn Roy nữa.
Lam Hàn Phong nói: “Ta nói với ngươi những lời này, không phải là để cho ngươi biết mà đi cắn ai, chỉ là để cho ngươi biết báo ân.”
Cẩu Đản: “…”
Cẩu Đản dùng móng vuốt vồ vồ đầu mình, luôn cảm giác mình bị làm choáng váng Lam Hàn Phong nói tiếp: “Cẩu Đản, chỗ này của ta có thật nhiều thịt a, nếu như ngươi cùng ta, ta mỗi ngày đều cho ngươi ăn.”
Nói đến thịt, Cẩu Đản ngay lập tức liền phản xạ có điều kiện bắt đầu chảy nước miếng, nói: “Có thật không?”
Lam Hàn Phong nói trong lòng, các sủng vật ở thế giới này cũng thật đáng thương, mỗi ngày đều ở trạng thái ăn không đủ no, chỉ cần nói cho ăn, bảo đảm đều có thể lừa gạt đi.
Lam Hàn Phong rất chân thành gật đầu, nói: “Dĩ nhiên.”
Để tỏ lòng thành của mình, Lam Hàn Phong lại lấy ra một miếng thịt cho Cẩu Đản. Cẩu Đản thật sự rất dễ dàng thỏa mãn, vô cùng phấn khởi vồ tới ăn, vừa ăn vừa lay động cái đuôi to.
Lam Hàn Phong đứng lên, kéo cái đuôi của nó một chút.
Cẩu Đản trong nháy mắt giật mình một cái, đáng thương trông mong nhìn cậu, nói: “Đuôi không thể túm.”
Lam Hàn Phong liền sờ sờ cánh Cẩu Đản, nói: “Cẩu Đản ngươi lớn như vậy, có thể mang ta bay sao?”
Cẩu Đản ăn xong thịt, thỏa mãn ợ một cái, nghe cậu nói như vậy thì run một cái. Trước kia Lam Hàn Phong cưỡi ở trên lưng nó, còn dùng dây thừng buộc đầu của nó, khiến cho nó vẫn còn sợ hãi, nói: “Không nên dùng dây thừng móc đầu ta.” Lam Hàn Phong lập tức nhấc chân, ngồi ở trên người Cẩu Đản, vỗ vỗ đầu của nó nói: “Cẩu Đản, đi.”
Cẩu Đản ngược lại rất nghe lời, cánh đập mấy cái rồi bay lên, bay cũng không cao lắm, chở Lam Hàn Phong bay qua lại ở trên không.
Lam Hàn Phong thầm nói lần này mình kiếm lời, như thế này, khinh công của mình khôi phục chậm cũng không có vấn đề gì, cậu có sủng vật biết bay mới để cưỡi. Lam Hàn Phong bảo Cẩu Đản bay tới trên đầu của bọn Roy, sau đó Lam Hàn Phong liền vẫy vẫy tay với phía dưới.
Roy nhìn thấy trên đất có một cái bóng đen, ngẩng đầu nhìn lên nhất thời sợ đến sầm mặt lại, nói: “Nhanh xuống dưới, nguy hiểm.”
Cẩu Đản rất không cao hứng, nói: “Ta bay rất vững vàng.”
Lam Hàn Phong vuốt vuốt lông thưởng cho nó, nói: “Không nguy hiểm, Cẩu Đản bay rất vững vàng.”
Rex ngược lại là rất có hứng thú, nói: “Lam Hàn Phong quả nhiên có thiên phú trong việc thuần thú.”
Mấy người lính bên cạnh đều lạ lẫm, phục tướng quân phu nhân sát đất. Lam Hàn Phong lại để cho Cẩu Đản mang mình đi nơi khác đùa giỡn, cậu cảm thấy bay không mất chút giá trị khí lực nào, quả thực quá tươi đẹp, muốn bay bao lâu thì bay bấy lâu.
Cẩu Đản được Lam Hàn Phong khen ngợi, cũng đắc ý dào dạt, bay không ngừng. “Cẩu Đản, ngươi xem đó là cái gì?” Lam Hàn Phong vỗ vỗ đầu của nó, để cho nó bay về phía bên phải một chút.
Cẩu Đản nghe lời bay đến cái kho bên phải, nói: “Có người lén lén lút lút.” Lam Hàn Phong nhìn xuống, quả nhiên có người đang lén lén lút lút, hắn lăn xuống từ trên vách tường, trên người còn mang theo vũ khí, không biết muốn làm gì. Lam Hàn Phong sờ cằm, nói: “Thoạt nhìn không giống như là người tốt, có phải là trộm không?”
Cẩu Đản lắc lắc đầu.
Lam Hàn Phong cùng Cẩu Đản đứng ở trên đỉnh kho, tầm mắt có thể nhìn khắp mọi nơi. Nhìn người kia trèo tường nhảy vào, sau đó cẩn thận đi vào bên trong. Lam Hàn Phong vỗ tay cái độp, một đôi giảo cơ xà liền đi ra.
Lục xà ngáp một cái, nói: “Chủ nhân, buổi tối sao không ngủ đi a.”
Lam Hàn Phong chỉ vào bóng người di động phía dưới, nói: “Có trộm, chúng ta muốn bắt trộm.”
Lục xà ngay lập tức liền phấn trấn, nói: “Ở nơi nào ở nơi nào?”
Sau đó lục xà vừa quay đầu liền thấy Cẩu Đản, lập tức trừng lên mắt nhỏ, nói: “Chủ nhân, con cẩu dốt nát này xảy ra chuyện gì a? Ngươi định thay đổi sao? Ngươi đừng nói cho ta, muốn thay đổi tiểu thiếp!”
Nếu như Roy có thể nghe thấy lục xà nói, có lẽ sẽ bị tức chết.
Lam Hàn Phong nói: “Đây là sủng vật mới của ta, các ngươi phải hòa thuận. Bây giờ chúng ta muốn bắt trộm.”
Lục xà gào to: “Không làm không làm, ngươi cái tên chủ nhân đứng núi này trông núi nọ.”
Lam Hàn Phong không để ý tới nó, ngồi lên Cẩu Đản, sau đó để đầu đuôi lục xà cùng hoàng xà đụng vào nhau, sau đó lôi chúng nó lên, nói: “Đi đem tên trộm kia trói lại.”
Lục xà cực kỳ không tình nguyện, nó bị Lam Hàn Phong cầm lấy đuôi, dùng đầu rắn quấn vòng quanh Hoàng Xà, cứ như vậy giống như là một cái dây thừng rất dài. Cẩu Đản bay lên đầu của người kia, người kia cũng không có ngẩng đầu nhìn, đều không có phát hiện bọn họ.
Lam Hàn Phong cầm lục xà vung một cái, hoàng xà phía dưới liền cảm thấy được mệnh lệnh của Lam Hàn Phong, ngay lập tức liền phun ra lưỡi vọt một cái, quấn lấy đùi phải của người kia, sau đó lập tức treo người kia lên.
“A a a a!”
Người kia không có phòng bị, sợ đến quát to lên, nhất thời đầu bị lộn ngược lại, bị treo lên cao, đầu váng mắt hoa.
Người kia nhìn lên trên trời, liền thấy một con xà đang phun ra lưỡi quấn lấy mình, còn có một con thú hoang có thể bay lên trời.
Lam Hàn Phong đắc ý cực kỳ, đắc thủ dễ dàng như vậy, cưỡi ở trên người Cẩu Đản nhô đầu ra, nói: “Ngươi là ai? Lén lén lút lút ở đây làm cái gì?”
Người kia nhanh chóng tỉnh táo lại, lấy súng ở bên hông nhắm vào Lam Hàn Phong. Thế nhưng cái tốc độ kia của hắn, ở trong mắt Lam Hàn Phong còn chậm hơn cả ốc sên.
Lam Hàn Phong cầm lấy vũ khí của mình chỉ về phía người kia, người kia lập tức cảm thấy được thân thể bị điện giật, toàn thân tê dại, súng trong tay cũng bị rơi xuống đất.
Người kia bị kĩ năng của Lam Hàn Phong làm cho tê dại, ngay cả con ngươi cùng miệng đều không thể động, chỉ có thể há hốc mồm, kết quả là nước miếng chảy ra, rơi đầy mặt.
Lục xà ghét bỏ nói: “Chủ nhân, hắn không nói vệ sinh, thật là ác tâm.” Binh lính rất nhanh liền phát hiện có dị thường bên này, Roy mang người chạy tới, chỉ thấy trên trời có một người đang treo lơ lửng.
Roy nhìn thấy Lam Hàn Phong không có chuyện gì, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng chạy tới, nói: “Chuyện gì xảy ra.”
Cẩu Đản bay đến một độ cao hơi thấp, Hoàng Xà liền vung một cái, ném người không thể động kia xuống.
“Oành” một tiếng ném tới trước mặt Roy.
Lam Hàn Phong vỗ vỗ đầu Cẩu Đản, sau đó vươn nhảy xuống từ trên người Cẩu Đản.
Roy xem kinh hồn bạt vía, trong bụng Lam Hàn Phong còn một người nữa a, hắn nhanh chóng đưa tay đón, vững vàng tiếp được người.
Lam Hàn Phong nói: “Chúng ta phát hiện một người lén lén lút lút, không biết là đang làm gì, trèo tường tiến vào.”
Seancùng Cody cũng chạy tới, Cody lập tức kinh ngạc nói: “Đây không phải là trợ thủ của Casper thượng tá?”
Seanliếc mắt nhìn hắn, nói: “Ngươi biết?”
Cody nói: “Không quen biết, nhưng gặp qua mấy lần.”
Roy nói: “Trói lại, mang tới chỗ của Rex đi.”
Các binh sĩ lập tức tuân mệnh, trói lại người rồi mang đi.
Lam Hàn Phong kỳ quái hỏi: “Rốt cục là xảy ra chuyện gì? Người là do ta bắt a.” Roy tướng quân kiểm tra toàn thân cậu một chút, thấy cậu không bị thương, mới yên tâm, nói: “Có người thừa dịp Rex không ở, bắt đầu ngu xuẩn vọng động.” Lam Hàn Phong bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Rex quyết định ở đây mấy ngày, chính là tạo cơ hội cho những người muốn tạo phản ra tay. Ai nghĩ dĩ nhiên chưa được bao lâu, đã có người không nén được tức giận, phái thám tử đến tra xét tình huống. Chỉ tiếc, tên thám tử này không có thành công lẻn vào, liền bị Lam Hàn Phong phát hiện.
Lam Hàn Phong vốn đang muốn đùa tiếp cùng Cẩu Đản, thế nhưng cậu lại bị Roy lôi đi. Roy không yên lòng cậu nhảy nhót tưng bừng, vạn nhất từ trên trời té xuống, rơi ngã sẽ không tốt.
Roy dẫn cậu trở về phòng, nói: “Chờ mấy ngày nữa, mọi chuyện xử lý xong, ta mang ngươi về Theo một chuyến.”
“Theo?” Lam Hàn Phong kinh ngạc nhìn hắn, Theo chính là cố hương của thân thể này đi?
Roy gật đầu, nói: “Khu R không có bác sĩ của bộ tộc Theo, ngươi bây giờ đang mang thai, không thể qua loa. Cho nên ta muốn dẫn ngươi đi Theo, tìm thầy thuốc kiểm tra thân thể, tốt nhất điều trị một chút.”
Lam Hàn Phong nghe hắn nói như vậy, cảm thấy được cũng rất có đạo lý. Cậu là một đại nam nhân, căn bản không biết đến chuyện sinh con này, chứ đừng nói là nhân ngư sinh con, tìm thầy thuốc cố vấn một chút là cần thiết. Thế nhưng đi đến Theo, chắc cũng rất mệt.
“Xa sao?” Lam Hàn Phong hỏi.
Roy nói: ” Nơi này cũng không cách Theo xa lắm, ngồi phi thuyền quân dụng chắc chỉ mấy ngày là đến.”
Lam Hàn Phong gật gật đầu, nói: “Đúng rồi, mang theo vị tứ vương tử kia nữa.” Roy cau mày, mang Lam Hàn Diệp làm cái gì? Roy vốn muốn chờ khu R hơi an tĩnh lại, sau đó nhân dịp đi Theo cùng hưởng tuần trăng mật với Lam Hàn Phong luôn, đột nhiên mang theo một tên kỳ đà cản mũi Roy rất là khó chịu.
Lam Hàn Phong nói: “Đem hắn đuổi về Theo đi a, ngươi còn muốn giữ hắn ở bên cạnh a.”
Roy thở dài, nói: “Dĩ nhiên không phải, có ngươi ở bên cạnh ta là đủ rồi, trừ ngươi ra, ai ta cũng không nhìn.”
Roy tướng quân nói lời nói tâm tình không đỏ mặt một chút nào, hơn nữa phát huy khí tràng của trung khuyển đến cực hạn. Lam Hàn Phong chỉ muốn che mặt… Khi mà Lam Hàn Phong yên lặng, Roy bỗng nhiên tới ôm lấy cậu.
Lam Hàn Phong lập tức cảnh giác, nói: “Ngày hôm nay đánh chết cũng không cần, một ngày ba lần thật sự chết người.”
Roy nói: “Tuy trời còn chưa sáng nhưng mà đã là chuyện của ngày hôm qua rồi.” Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong kiên quyết từ chối, nói: “Ta muốn đi tắm, ngủ một giấc an ổn.” Roy theo sát cậu đi về phía phòng tắm, nói: “Ta cùng tắm với ngươi.” Lam Hàn Phong mắt trợn trắng, hai người xích lõa, có thể yên ổn tắm rửa mới là lạ, nói: “Ngươi không phải rất bận sao, không cần ở cùng ta, ngươi đi làm việc đi.” Roy bình tĩnh nói: “Sau khi ngươi đi ngủ ta liền làm việc, hiện tại đã không có chuyện quan trọng gì cần phải xử lý.”
Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong vốn định đem người hất ra, sau đó khóa cửa rửa ráy, thế nhưng cậu kinh ngạc phát hiện khóa cửa phòng tắm hỏng! Cậu nhớ rõ ràng ngày hôm qua vẫn tốt!
Roy một mặt quả nhiên mình đã dự đoán được.
Lam Hàn Phong tức giận đến cắn răng.
Kết quả cuối cùng, Lam Hàn Phong vẫn có thể an an ổn ổn tắm, ngâm người vô cùng thoải mái.
Binh lính tuần tra thấy Roy tướng quân hơn nửa đêm đứng ở cửa phòng của mình, cũng không biết đang làm gì, đứng cả một giờ, mới được cho vào trong. Thế nhưng Roy tướng quân thuộc hạng mặt lạnh, các binh sĩ mặc dù hiếu kỳ, lại không dám đi hỏi, chỉ có thể đứng xa xa suy đoán.
Hết chap 32.
Beta: bị đuổi ra khỏi phòng r kìa:v hahaha
Tác giả :
Trường Sinh Thiên Diệp