[Kiếm Tam Đồng Nhân] Cửa Hàng Sủng Vật Tinh Tế
Chương 27: Chủ động cùng bị động
Roy tướng quân bị Lam Hàn Phong khiêu khích, giống như nước lạnh tưới lên cái chảo nóng, bùm bùm.
Hô h ấp hắn càng thêm nặng nhọc, quyết định trước tiên ném đi những vấn đề khác, đem Lam Hàn Phong triệt để giữ lấy rồi nói sau. Chờ sau khi ăn sạch sẽ, lại cùng Lam Hàn Phong thảo luận một chút sự khác biệt giữa mình và người máy. Toàn bộ quá trình Lam Hàn Phong rất phối hợp, quả thực chính là đem chính mình đưa đến bên miệng Roy, mời hắn chậm rãi hưởng dụng.
Bất quá ngayở thời điểm Roy tướng quân rất hưởng thụ, Lam Hàn Phong lại có thể ngay lập tức làm hắn tức đến hộc máu.
Tỷ như…
Lam Hàn Phong b ỗng nhiên mơ mơ màng màng lấy tay sờ xuống phía dưới của Roy tướng quân, Roy chịu đựng xúc động lập tức tiến vào cậu,ẩn nhẫn thở hổn hển.
Liền nghe Lam Hàn Phong lại than thở một câu: “Ta cho rằng thật có thể quấn ba vòng ở trên thắt lưng.”
Roy tướng quân: “…”
Sắc mặt của Roy tướng quân tím lại, hắn là bị Lam Hàn Phong khinh bỉ sao? Ý của Lam Hàn Phong là ghét bỏ hắn size nhỏ sao?
Đến khi mà Lam Hàn Phong mơ mơ màng màng tỉ nh lại, cảm giác chính mình *** bì lực tẫn, toàn thân trên dưới đều rất bủn rủn, vừa động đầu ngón tay đều liên lụy đến cơn đau ở thắt lưng. Nhưng mà ngay cả không động ngón tay, mắt cũng không nháy một cái, thắt lưng của cậu vẫn là đau, tay mỏi, chân tê, nơi nào đều mỏi muốn chết.
C ảm giác khác thường trên người cậu dịu đi rất nhiều, hôm qua cậu mặc dù phát tình mạnh mẽ, nhưng cũng không phải không có kýức. Cậu chậm rãi nhớ lại một chút, liền nhớ rất rõ ràng.
Tay c ủa cậu giật giật, liền đụng đến một đồ vật ấm áp bên người, là một người. Lam Hàn Phong sờ sờ, nghiêng đầu nhìn lại, liền thấy được một ***g ngực rắn chắc.
Lam Hàn Phong nhất thời đau đầu muốn nứt, địa phương khó có thể mở miệng nào đó ở phía dưới càng thêm đau nhức.
Chính mình th ế nhưng cùng một người máy…
Tính, may mà là người máy…
Sự tình dọa người như vậy, may mắn không có người biết.
Đáng thương Roy tướ ng quân, bị thần kinh thô to Lam Hàn Phong trở thành gậy massage trí năng… Lam Hàn Phong nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác đến “Người máy” bên người động.
“Tỉnh?”
Lam Hàn Phong cảm giác kỳ quái, vì cái gì người máy không nói, “Chủ nhân ngài cần phục vụ gì?”, mà lại dùng ngữ trí trang bức (giả lạnh lùng)như vậy? Lam Hàn Phong hồ nghi nhìn nam nhân bên người mấy cái, nhịn không được cảm thán, công nghệ cao chính là công nghệ cao, người máy làm rất giống như thật.
Nói th ật ra, diện mạo của Roy tuyệt đối là loại hình mà Lam Hàn Phong thích, dáng người cũng tuyệt đối là. Chính là tính cách rất trang bức trung nhị, khiến độ hảo cảm của Lam Hàn Phong thẳng tắp sụt xuống.
Lam Hàn Phong còn tưở ng rằng Roy tướng quân bên người là người máy của cậu, tùy tiện lấy tay sờ soạng một phen ở trên bụng hắn, nói: “Xúc cảm thật tốt, thế nhưng cùng người thật rất giống nhau, còn nóng hổi.”
Sắc mặt của Roy nhất thời đen, nguyên lai ngủ một giấc, Lam Hàn Phong còn tưởng rằng mình là người máy của cậu.
Roy tướng quân quả thực bị Lam Hàn Phong làm tức chết rồi.
Lam Hàn Phong còn vô tâm không nhận ra, còn đang cảm thán công nghệ cao tạo phúc nhân loại.
Lam Hàn Phong ch ịu đựng thân thể không thích hợp, nghiêng người, tùy tiện tiếp tục thưởng thức dáng người Roy. Lấy tay trạc đến trạc đi ở trên người hắn, một chút cũng không có gánh nặng tâm lý, còn rất thản nhiên nói: “Phía dưới cũng rất lớn, thiếu chút nữa giết chết ta, bất quá rất thoải mái.”
Sắc mặt vốn màu đen của Roy tướng quân, đột nhiên trở nên dễ nhìn một chút, khóe miệng căng thẳng, tận lực không để chính mình lộ ra nụ cười đắc ý. “Kia, muốn hay không lại đến một lần?” Roy lật người đem cậu đặt ở dưới thân, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, nói: “Ta sẽ khiến ngươi càng thoải mái.”
Lam Hàn Phong hừ nhẹ một tiếng, cảm giác nếu hắn còn tiếp tục, eo của mình sẽ đứt.
B ỗng nhiên, bởi vì thân thể hoạt động, Lam Hàn Phong cảm giác có đồ vật nóng hổi trơn trượt, từ địa phương khó có thể mở miệng nào đó phía sau thong thả đi ra ngoài.
Nháy m ắt, sắc mặt Lam Hàn Phong trắng bệch.
Lam Hàn Phong đang rít gào trong lòng, nằm tào người máy tiên tiến cũng đừng tiên tiến đến loại tình trạng này a, như thế nào thật là có đồ vật lưu lại ở trong thân thể của chính mình.
Roy n ắm cằm của Lam Hàn Phong đang suy nghĩ linh ***, làm cho cậu nhìn mình, nói: “Thấy rõ ràng ta là ai, ngươi sẽ không còn tưởng rằng ta là đống người máy đáng chết kia đi?”
Lam Hàn Phong sửng sốt, sắc mặt càng trắng, ngốc ngốc nói: “Ngươi không phải người máy, là cái gì?”
Hắn hỏi xong lại sửng sốt hai giây, nháy mắt liền tỉnh ngộ lại đây, từ đầu tới đuôi căn bản không phải là người máy, mà là như Roy tướng quân, bản gốc!
S ắc mặt vốn trắng bệch của Lam Hàn Phong lại nhanh chóng trở nênđỏ lừ. Chính mình đều làm cái gì?
Ôm cổ Roy câu dẫn hắn?
Đúng đúng, còn bám người ta nói muốn càng nhiều…
Thiếu chút nữa quên, còn chơi vài lần kiểu cưỡi ngựa…
Không chỉ như thế, mới lúc nãy…
Lam Hàn Phong tuyệt vọng nhắm mắt, cậu vừa rồi ở trước mặt người thật, rất thản nhiên khen ngợi Roy dáng người tốt, phía dưới rất lớn, làm cho mình rất thoải mái… “Lúc này thật sự tỉnh?” Roy ghé vào lỗ tai cậu nói.
Lam Hàn Phong cắn răng một cái, Roy còn muốn nói tiếp, bỗng nhiên liền bị Lam Hàn Phong dùng sức đạp một cái từ trên giường rơi xống.
Roy tướng quân làm sao kịp chuẩn bị, “Oành” một tiếng, tứ chi giang rộng, trần trụi nằm trên mặt đất.
Lam Hàn Phong từ trên giường nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy vào phòng tắm, “Oành” đóng cửa lại.
Roy: “…”
Roy yên lặng từ mặt đất đứng lên, sau đó yên lặng mặc xong quần áo. Hắn đợi nửa ngày, tiếng nước trong phòng tắm rốt cuộc dừng.
Lam Hàn Phong đổ i một bộ quần áo, không phải thân sáo trang định trước kia của cậu, bộ kia vốn lộ ra ngoài rất nhiều, toàn thân cậu từ trên xuống dưới đều là dấu hôn, cậu một chũt cũng không muốn đi rêu rao khắp nơi.
Lam Hàn Phong lại dùng nước lạnh rửa mặt một phen, lúc này mới như không có việc gì đi ra phòng tắm.
Roy tướng quân còn trong phòng, trong phòng thậm chí còn tràn ngập một loại khí tức kiều diễm.
Lam Hàn Phong bình tĩnh đi đến trướ c mặt hắn, nói: “Ngươi tại sao lại đến đây?” Roy nói: “Ta đến xem ngươi, ta không quá yên tâm ngươi.”
Ánh mắt Lam Hàn Phong trừng Roy, cậu hiện tại rối rắm muốn chết.
C ậu sống hai mươi mấy năm, còn chưa chính thức cùng ai kết giao, cũng là lần đầu cùng người phát sinh quan hệ. Lại nói tiếp Lam Hàn Phong có chút khiết phích, cậu không thể nhịn được loại quan hệ hỗn loạn này.
Ch ẳng qua, Lam Hàn Phong thế nào đều cảm thấy Roy tướng quân cũng không phải một đối tượng kết giao lý tưởng. Nam nam nữ nữ bên người Roy tướng quân luôn dư thừa, một người tiếp một người.
Lam Hàn Phong nói: “Ta thật sự muốn coi như chuyện ngày hôm qua chưa từng xảy ra… Ngươi thấy thế nào…”
Roy tướ ng quân nghiêm túc nói: “Có thể.”
Lam Hàn Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất quá lại cảm giác rất biệt nữu.
Liền nghe Roy tướng quân tiếp tục nói: “Nhưng là không chỉ đêm qua. Buổi sáng ngày hôm nay ngươi cũng cưỡi ở trên người ta, muốn…”
“D ừng dừng dừng!” Lam Hàn Phong lập tức kêu dừng, nhất thời đầy mặt đỏ bừng. Cậu cũng không phải dễ quên, cậu đương nhiên nhớ rõ. Hôm qua mãi cho đến tận tờ mờ sáng hôm nay, bọn họ đều đang làm loại sự tình khiến người ta không đành lòng quay đầu kia.
Khuôn m ặt vốn quá nghiêm túc của Roy rốt cục cũng lộ ra một vệt tươi cười, hắn từ hôm qua liền bị Lam Hàn Phong tức giận đến gần chết, rốt cuộc đến phiên hắn đem Lam Hàn Phong tức giận đến gần chết.
Ánh mắt Lam Hàn Phong lại vẫn rất không thân thiện nhìn hắn, nói: “Vậy ngươi thấy nên thế nào?”
Roy m ỉm cười một chút, nói: “Không cần làm bất cứ chuyện gì.”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong kỳ quái nhìn hắn.
Roy tướng quân nói: “Ngươi vốn chính là thê tử của ta, làm cho ngươi thoải mái, là ta phải làm, không phải sao?”
Lam Hàn Phong: “…”
Roy tướng quân đã hòa nhau hai cục.
Mặt Lam Hàn Phong đều đen, nói: “Ta muốn ly hôn với ngươi.”
Lúc trước không ly hôn với Roy, là vì cậu bị Roy thuyết phục, không nghĩ bị Theo cùng Brian cùng nhau truy nã. Mà hiện tại bọn họ đều đã bị Brian truy nã, chạy trốn tới khu R, hoàn toàn đều không có ý nghĩa.
Roy tướng quân thản nhiên nói: “Ta không đồng ý.”
Lam Hàn Phong thân thể không thoải mái, đương nhiên không thể đi trông cửa hàng, liền thật sự ngừng kinh doanh trở về nghỉ ngơi.
Cậu đi vào thành bảo, liền gặp Rex cùng Lydia hai người.
Rex cười chào hỏi với cậu, nói: “Nghe nói cửa hàng sủng vật của ngươi rất thành công?”
Rex nói, bỗng nhiên như là phát hiện cái gì, thần thần bí bí nói: “Đồ vật mà ngươi nhờ ta tìm, có phải hay không đã không cần?”
Rex nói là Omegaức chế tề, Lam Hàn Phong nói: “Đương nhiên muốn.” Rex giật mình nhìn Roy tướng quân đi sau cậu, nói: “Ta nghĩ các ngươi đã tâm linh tương thông.”
Lam Hàn Phong sắc mặt cứng đờ, trừng hắn.
Rex tiếp tục nói: “Dù sao, cả người ngươi bây giờ đều mang khí tức của Roy tướng quân.”
Trên m ặt Lam Hàn Phong đỏ bừng, nói: “Ngươi là chó săn sao?”
Rex nói: “Chó săn là ý gì?”
Lam Hàn Phong: “…”
S ắc mặt của Lydia tương đối không tốt, bọn họ đối với khí tức rất mẫn cảm, đương nhiên có thể nhận thấy được khí tức trên người Roy cùng Lam Hàn Phong không giống bình thường, hai người kia khẳng định phát sinh quan hệ.
Lydia trắng bệch mặt, lại nhiệt tình đi đến bên người Roy, nói: “Roy tướng quân, mấy ngày nay ngài rất bận, muội làm vài loại điểm tâm nhỏ, muốn thỉnh ngài nếm thử.”
Lam Hàn Phong nhìn th ấy bộ dáng đưa đồ ân cần kia của Lydia liền mất hứng, tâm nói quả nhiên không có sai, ruồi bọ bên người Roy rất nhiều, nếu là cùng Roy kết giao, chính mình phỏng chừng sẽ bị phiền chết.
Lam Hàn Phong không nói gì thêm, nâng bước đi.
Roy kêu Lam Hàn Phong một tiếng, vội vàng bận rộn đuổi theo. Hắn còn không biết chính mình trúng đạn…
Rex nhìn hai người đi xa, nhìn thoáng qua muội muội mình, nói: “Roy cũng không thích hợp với muội.”
“Ca ca, huynh làm sao lại nói như vậy?” Lydia không thể tin nhìn hắn, nói: “Muội là muội muội ruột của huynh.”
Rex nói: “Chính vì như thế nên huynh mới nhắc nhở muội. Huống hồ bọn họ vốn cũng đã kết hôn, muội không nên tham gia.”
“Nhưng là!” Lydia nói: “Muội cảm thấy muội còn mạnh hơn Lam Hàn Phong rất nhiều, muội có thể đoạt được Roy tướng quân.”
So với Lam Hàn Phong mạnh hơn nhiều? Rex nhịn không được nhíu mi, nói: “Huynh đã nhắc muội rồi, về sau ăn đau khổ, không cần tìm ta kể khổ.” Lydia không phục, hung hăng nắm chặt nắm tay.
Roy đuổi theo Lam Hàn Phong đến cửa, động tác của hắn rất nhanh, trước khi Lam Hàn Phong đóng cửa đã chen được vào phòng, nói: “Ngươi lại sinh khí?” Roy tướng quân không thể lý giải. Hắn nghĩ lại những chuyện mà mình đã làm mà có thể Lam Hàn Phong sinh khí, bỗng nhiên nói: “Chẳng lẽ ngươi là ghen tị?” “Cái gì?” Lam Hàn Phong như là mèo bị đạp phải đuôi, nháy mắt tạc mao. Roy nghĩ đến Lydia tiểu thư, chẳng lẽ là bởi vì Lydia lại đây nói chuyện với hắn, cho nên Lam Hàn Phong ghen tị, sợ chính mình thích Lydia mới mất hứng. Roy nghĩ như vậy, liền cảm giác Lam Hàn Phong kỳ thật cũng là thích mình, chỉ là quá mức biệt nữu mà thôi.
Roy tướng quân lập tức an ủi cậu, nói: “Ta cũng không thích Lydia tiểu thư. Ngươi nếu làm điểm tâm cho ta, ta sẽ càng vui vẻ.”
Lam Hàn Phong: “…” Lam Hàn Phong trừng hắn, bỗng nhiên khẽ nhếch khóe miệng, nói: “Ngươi còn muốn ta làm thức ăn cho ngươi?”
“Nếu ngươi nguyện ý.” Roy tuy rằng rất hi vọng Lam Hàn Phong làm như vậy, bất quá hắn vẫn là nói ra một câu, thể hiện thái độ chăm sóc, ân cần của mình.
Ánh m ắt của Lam Hàn Phong lóelên, nói: “Ta đúng là sẽ làm, vậy ngươi chờ xem.” Hắc ám liệu lý (chắc là chế độc đấy) của Lam Hàn Phong vốn là rất tuyệt. Roy có chút kinh ngạc, bất quá thật cao hứng quan hệ của bọn họ có thể dịu đi.
Bu ổi chiều, Lam Hàn Phong sai người đem tất cả người máy của cậu vào trong thành bảo. Cậu nghe nói thân thể của Fred thượng tướng tốt hơn nhiều, cho nên nhanh chóng đem người máy mang đến, để hắn xem người máy có thể cải tiến hay không.
Fred b ị Lam Hàn Phong đưa đến phòng thí nghiệm, hắn vừa vào cửa liền ngây ngẩn cả người. Làm thuộc hạ của Roy tướng quân, nhìn đến mười lãnh đạo áp lực rất lớn.
Fred trợn mắt há hốc mồm, nói: “Này đó…”
Mười người lãnh đạo liền tính, vẫn là mười cái người máy tình thú mang bộ mặt của lãnh đạo. Fred cảm giác áp lực càng lớn.
Lam Hàn Phong nói: “Khi ta mới mua thì không biết nó dùng để làm cái kia, ta muốn mua nó để trông cửa hàng, cho nên ngươi có thể giúp ta sửa lại trình tự sao?” Fred nhẹ nhàng thở ra, hắn còn tưởng rằng Lam Hàn Phong muốn hắn sửa như thế nào.
Fred nói: “Đổ i một chút chỉ lệnh liền được, cái này rất dễ làm.”
“Quá tốt.” Lam Hàn Phong mừng rỡ như điên.
Fred rối rắm nhìn “Mười người lãnh đạo”, nhịn không được nói: “Ta có thể hỏi một vấn đề sao?”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong nói.
Fred nói: “Vì cái gì đem tất cả những người máy này thành bộ dáng của Roy tướng quân?”
Fred nghĩ, nế u khách nhân biết Roy tướng quân là ai, phỏng chừng đều sẽ bị người máy dọa chạy.
Lam Hàn Phong rất nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói: “Không chỉ có thể trông cửa hàng còn có thể trấn trạch (kiểu như đặt con sư tử đá ở trước nhà để bảo vệ khỏi yêu ma, mang lại may mắn các kiểu ý, cái này ta cũng không rõ lắm).”
Fred mê mang, hiển nhiên không rõ trấn trạch là có ý gì.
Roy b ị Rex gọi đi một lúc, rất nhanh liền trở lại, nghe nói Lam Hàn Phong ở phòng thí nghiệm, liền qua đi tìm, vừa vào cửa liền nhìn đến Lam Hàn Phong cùng Fred đang vây quanh đống người máy.
Chín “Roy tướng quân” im lặng nằm ở góc, còn có một cái người máy đang bị Lam Hàn Phong cùng Fred đè ra.
Roy vừa thấy, nhất thời nâng tay áp áp huyệt Thái Dương.
Ch ỉ thấy người máy có khuôn mặt giống mình như đúc kia bị tách ra, đầu đã ly khai cổ, không chỉ như thế, đầu còn phân thành hai nửa, Fred đang cầm công cụ một lần nữa nối tiếp chỗ mạch điện ở cổ hắn, mà Lam Hàn Phong đang cầm một nửa đầu, không biết nhìn cái gì.
Fred trước nhìn đến Roy, nói: “Roy tướng quân.”
Lam Hàn Phong đang cầm một nửa đầu, đang nhìn cấu tạo bên trong, nhìn đến Roy tiến vào, liền lắc lắc, nói: “Muốn cùng nhau nghiên cứu một chút sao?” Cậu lay động như vậy, tròng mắt còn ở trong óc của nửa kia liền di chuyển theo… Roy tướng quân lại ấn một chút huyệt thái dương, nói: “Vẫn là tí nữa ta lại đi tìm ngươi đi.”
“Bái bai.” Lam Hàn Phong n ắm lên tay người máy trên bàn, cùng hắn bái bai. Roy tướng quân mang bộ mặt không tốt một chút nào ly khai.
Fred có chút đồng tình nhìn lướt qua bóng dáng của Roy tướng quân.
Roy tướng quân thật sự không có cách nào đối mặt với trường hợp “Chính mình” bị tách ra thành từng mảnh nhỏ. Điều này khiến hắn cảm giác đặc biệt biệt nữu.
Càng thêm bi ệt nữu là, hắn vừa nghĩ đến Lam Hàn Phong đêm qua nhầm mình thành người máy, liền càng muốn đem mấy tên người máy có khuôn mặt giống hệt mình kia xé thành tám mảnh.
Tự tay xé “Chính mình”, Roy tướng quân suy nghĩ một chút liền cảm giác đau đầu.
Fred r ất lợi hại, vài giờ liền sửa xong một người máy. Bọn họ đem người máy lắp ráp xong, một lần nữa khởi động.
Fred nói: “Có thể, hẳn là không có vấn đề, ngươi có thể mang về trong cửa hàng thử một lần.”
Lam Hàn Phong vừa lòng gật đầu, liền nghe người máy nói: “Xin chào lão bản, nhiệm vụ hôm nay của ta là cái gì, thỉnh ngài chỉ thị ta.”
Người máy đầ y mặt nghiêm túc lại dáng vẻ cung kính, khiến Lam Hàn Phong phi thường vừa lòng. Lam Hàn Phong kiễng mũi chân, vỗ vỗ đầu người máy, nói: “Hài tử ngoan.”
Một lúc sau Roy tướng quân liền nhìn thấy Lam Hàn Phong đi ra từ trong phòng thí nghiệm bên người còn cùng một cái…
Chính mình…
Ngườ i máy mang khuôn mặt của Roy tướng quân đi theo bên người Lam Hàn Phong, hai người từ phòng thí nghiệm đi ra, liền đi về phía trước, xem ra là muốn đi ra ngoài thành bảo.
Roy tướng quân một trận đau đầu, không đợi hắn đuổi theo, Lam Hàn Phong liền gặp một người, Lydia tiểu thư.
Trong tay Lydia tiểu thư bưng một cái mâm *** xảo, mặt trên vài loại điểm tâm nhỏ, thoạt nhìn khiến cho người thèm ăn.
Lydia nhìn đến người máy, còn tưởng rằng là Roy tướng quân, ngượng ngùng đi ra phía trước, nói: “Roy tướng quân, nếm thử của điểm tâm của muội đi, muội nhớ là trước kia huynh thích nhất mùi vị này.”
Lam Hàn Phong s ửng sốt, thiếu chút nữa liền cười ra.
Đứng ở cách đó không xa Roy càng cảm thấy đau đầu.
Người máy có chút khó hiểu nhìn thoáng qua điểm tâm, hắn cũng không lấy tay nhận, ngược lại quay đầu xem Lam Hàn Phong, ý hỏi chỉ thị của chủ nhân. Lam Hàn Phong nhíu mi, nói: “Tốt nhất không cần lấy đồ vật mà người lạ đưa ngươi.”
Người máy lập tức gật đầu, nói với Lydia tiểu thư: “Xin lỗi, ta không đói bụng.” Lydia nhất thời đen mặt, ngầm nghiến răng nghiến lợi,ở mặt ngoài lại vẫn là ngụy trang tươi cười, nói: “Roy tướng quân, huynh sợ muội hại huynh sao sao?”
Roy th ật sự nhìn không được, liền đi qua.
Lydia hoảng sợ, cái tay trong mâm liền rơi xuống đất, ngẩn ra nhìn Roy tướng quân đi tới, nói: “Như thế nào… Như thế nào?”
Lam Hàn Phong vô tội chớp mắt, nói: “Lydia tiểu thư, cô nhận sai người.”
Lydia nh ất thời đen mặt, nàng là Omega, vốn rất mẫn cảm với mùi vị, phân biệt một người máy cùng Roy tướng quân là một chuyện dễ như chơi. Bất quá nàng đang nghĩ cách muốn đoạt lấy Roy tướng quân từ bên người Lam Hàn Phong, nhìn đến người đứngở bên người Lam Hàn Phong, liềnđi lên ân cần, hoàn toàn không có nghĩ nhiều.
Lúc này Lydia gi ống như bị người đánh một cái lên mặt,ủy khuất nhìn Roy tướng quân, nói: “Roy tướng quân, muội là có ý tốt, không nghĩ tới tướng quân phu nhân lại trêu chọc muội như vậy. Muội thật không biết muội đã làm sai cái gì.”
Lam Hàn Phong nói: “Cũng không phải ta bảo ngươi đưa điểm tâm của ngươi cho người máy của ta, như thế nào là ta trêu chọc ngươi?”
Lydia tiểu thư bị hắn tức giận đến cả người phát run, nói: “Ta muốn nói cho ca ca, khiến hắn xử phạt ngươi.” Sau đó khóc lóc chạy đi.
Roy tướng quân: “…”
Roy tướ ng quân nhìn nhìn bóng dáng Lydia tiểu thư khóc chạy đi, lại nhìn nhìn Lam Hàn Phong, bất đắc dĩ nói: “Ngươi muốn đi trung tâm thành phố? Ta đi cùng ngươi.”
Roy tướng quân đương nhiên sẽ không đi đuổi theo Lydia tiểu thư an ủi. Roy tướng quân hiện tại đang chuyên tâm giành hảo cảm của Lam Hàn Phong, hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến đi nỗi đi chọc Lam Hàn Phong mất hứng. Còn nữa, Roy tướng quân cũng thực sự là không thích nữ nhân khóc sướt mướt, khiến hắn cảm giác rất đáng ghét.
Cho nên, kỳ thật Roy tướng quân là một người sẽ không thương hương tiếc ngọc… Lam Hàn Phong đều không nhìn hắn, nói: “Chính ngươi đi bận rộn đi, ta có giúp đỡ.”
Cậu nói giúp đỡ đương nhiên chính là người máy.
Roy theo sát sau chân cậu, đem người máy ném đến phía sau, nói: “Ta đây liền càng không yên lòng.”
Lam Hàn Phong: “…”
Thân thể của Lam Hàn Phong vẫn không thoải mái, đến cửa hàng ở trung tâm thành phố, cậu liền đặt mông ngồi trên sôfa, eo đau làm cho cậu không muốnđứng lên.
Người máy có Fred thượng tướng đổ i chip, biến thành giống như người nam nhân chuyên ở nhà làm nội trợ, đi vào cửa hàng, liền bắt đầu quét rác lau bàn, làm cửa hàng gọn gàng ngăn nắp.
B ởi vì phía trước đó Roy tướng quân tự mình chạy đến trong cửa hàng tuyên bố chủ quyền, cho nên người xa gần đều biết, Theo Nhân Ngư rất nổi danh kia, nguyên lai sớm danh hoa có chủ, vẫn là thê tử của Roy tướng quân nổi tiếng.
Bởi vậy, tất cả những người nghe danh đến nhìn Lam Hàn Phong đều tan, trong cửa hàng lại trở nên lạnh lẽo không có một bóng người nào
Lam Hàn Phong ngồi trên sô pha, nhất thời cảm giác toàn thân đều thoải mái.
Roy tướ ng quânở bên cạnh liền không thoải mái, nhìn”Chính mình” đi qua đi lại trước mặt, quả thực giống như là ruồi bọ. Hơn nữa Lam HànPhong bên người còn lộ ra nụ cười tán dương, khiến Roy thật muốn đem đầu người máy bẻ xuống.
Roy nói: “Thân thể ngươi không thoải mái, không bằng để ta đỡ ngươi đi ra phía sau một chút. Dù sao phía trước có người trông giữ, ngươi cũng có thể yên tâm.” Roy vừa mới dứt lời, người máy liền quay đầu, nhìn Lam Hàn Phong, mỉm cười nói: “Chủ nhân, thỉnh ngài yên tâm đi nghỉ ngơi, ta có thể chiếu cố tốt nơi này.” Roy: “…”
Lam Hàn Phong c ảm giác người máy của mình rất tốt, liền gật gật đầu, nói: “Ta đúng là hơi mệt mỏi, ngươi trông cửa hàng thật tốt, nếu có vấn đề gì không giải quyết được, liền đến mặt sau tìm ta, biết chưa?”
“Được, chủ nhân.” Người máy nghiêm túc nói: “Chúc ngài nghỉ ngơi vui vẻ.” Lam Hàn Phong vừa lòng cực kỳ, liền đứng lên đi về phía sau. Roy một đường theo tới cửa phòng.
Lam Hàn Phong quay đầu nhìn Roy, nói: “Roy tướng quân, ngươi không phải rất bận rộn sao? Như thế nào vẫn cùng ta.”
Roy nói: “Ta không yên lòng ngươi. Ta đã nói với Rex, hắn sẽ giúp ta xử lý phần sự tình của ta.”
Lam Hàn Phong nh ất thời nghiến răng nghiến lợi, tâm nói không phải mình cùng Rex hợp tác sao? Tại sao quan hệ của Roy cùng Rex càng giống như minh hữu? “Ta có thể có chuyện gì…” Lam Hàn Phong bỗng nhiên lảo đảo một phát, liền cảm giác cả người vô lực, tựa vào cửa phíasau lưng.
Roy lập tức lấy tay ôm eo của cậu, nói: “Ngươi còn đang ở trong kỳ ***, thân thể dễ dàng… Không thoải mái, cho nên ta đương nhiên muốn ở cạnh ngươi.”
Trong đầu Lam Hàn Phong như là mộ t nồi cháo, trong nháy mắt, cậu đã cảm nhận được ý của Lam Hàn Phong. Vừa rồi cậu còn tốt, chỉ là có chút đau thắt lưng, một giây sau lại như bị rút gân lột da, một ngón tay đều nâng không đứng dậy.
“Ngươi tốt không?” Roy hỏi hắn, “Ta đỡ ngươi đi vào, đừng lo lắng.”
Lam Hàn Phong ch ỉ có thể ở trong bụng nghiếnrăng nghiến lợi, vì cái gì Roy ngoài miệng hỏi chính mình tốt không, nhưng là trên mặt cũng lộ ra tươi cười? Quả thực không thể an tâm.
“Ân…”
Lam Hàn Phong bị Roy chạm một cái, liền cảm giác xương cột sống đều bị tê dại, thân thể mềm giống như là không có xương, cả người đều dựa vào trong lòng Roy. Roy đem cậu ôm vào trong phòng đặt ở trên giường, sau đó khóa cửa lại.
Lam Hàn Phong tuy ệt vọng, tâm nói kỳ *** không phải thật sự kéo dài đến một tháng đi? Hơn nữa cậu vừa bị ép buộc nửa chết nửa sống còn chưa vượt qua được một ngày đâu, trời còn chưa tối đâu!
Lam Hàn Phong đem chính mình lui thành một đoàn, cự c lực khắc chế xao động trong cơ thể. Tâm nói không biết Rex lúc nào có thể đem Omega ức chế tề mang lại đây, tuyệt vọng như vậy tuyệt đối không phải là cậu a.
Roy ngồi ở bên người Lam Hàn Phong, tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, cậu phát ra những tiếng rên rỉ mê người, thoải mái nhấc cổ lên, muốn càng nhiều đụng chạm. Chỉ là giây tiếp theo, Lam Hàn Phong liền phản ứng lại, nhất thời càng thêm mặt đỏ tai hồng, trừng ánh mắt sương mù nhìn Roy.
Bộ dáng hiện tại của Lam Hàn Phong mà trừng mắt thì không hề có một chút uy hiếp nào cả, ngược lại ngoài ý muốn liêu nhân, thật giống như là mời gọi. Roy vừa thấy, liền cảm thấy một cỗ dục vọng châm lênở trong linh hồn hắn.
Roy cúi đầ u, hôn nhẹ lên môi Lam Hàn Phong, mỗi một lần đều là hơi chạm một chút, sau đó ngay lập tức rời đi. Nụ hôn khẽ như vậy, thật sự khiến người ta ngứa ngáy khó nhịn.
Lam Hàn Phong vốn đang bị thiêu đốt, lại bị Roy không nhẹ không nặng khiêu khích, nháy mắt thần kinh đều đứt đoạn.
Lam Hàn Phong cố hết sức vươn tay, ôm lấy cổ Roy, đem người kéo xuống dưới, mở miệng cắn ở trên môi Roy, còn chủ động vươn ra đầu lưỡi chen vào miệng hắn. Lam Hàn Phong chủ động như thế, khiến hô hấp của Roy tướng quân càng thêm nặng nhọc.
Roy nhẹ nhàng ôm lấy Lam Hàn Phong, đè nén dục vọng đang xao động của mình, chậm rãi tiếp tục khiêu khích cậu.
Đôi khi, tính nhẫn nại của Roy tướng quân xác thực rất tốt.
Trên ngườ i Lam Hàn Phong khó chịu, mà Roy cứ dây dưa khiến cậu vô cùng bất mãn, Lam Hàn Phong đành phải kéo thân thể mềm nhũn, chủ động đem chính mình đưa đến trong miệng Roy tướng quân.
Roy kh ẳng định là cố ý…
Trăm phần trăm.
Lam Hàn Phong cũng không phải không có ý thức, ngược lại cậu lại nhớ rất rõ. Cho nên khi Lam Hàn Phong tỉnh lại, khi bị Roy ôm nằm cùng một chỗ…
Lam Hàn Phong chỉ muốn lấy tay tự xé chính mình ra…
Lam Hàn Phong tuy r ằng rất muốn rời đi từ trong lòng Roy, nhưng cậu bây giờ không có một chút khí lực nào cả. Bên ngoài trời tờ mờ sáng, bọn họ lại làm một đêm sự tình khiến người không muốn nghĩ lại
“Tỉnh?”
Lam Hàn Phong nh ắm mắt làm bộ như không nghe thấy, tâm nói lại là lời kịch này, cậu tuyệt vọng tính toán, kỳ *** của mình là một tháng, chẳng lẽ cậu còn muốn nghe lời kịch này hai tám lần nữa?
“Bảo bối nhi, ngươi hôm qua tương đối nhiệt tình.”
Lam Hàn Phong mở to miệng, nói không nói ra, kết quả chỉ cắn phải đầu lưỡi của mình. Cắn quyết đoán, lại nặng một chút, phỏng chừng có thể cắn lưỡi tự sát.
“Làm sao?” Roy h ỏi cậu.
Đầu lưỡi của Lam Hàn Phong đau muốn chết, nhăn mặt không nói lời nào. Roy bỗng nhiên nắm cằm cậu, cười khẽ một tiếng, sau đó liền hôn môi cậu.
Lam Hàn Phong hoảng sợ, động đến đầu lưỡi đang bị thương của cậu, “Tê” hít một ngụm khí lạnh.
Độ ng tác của Roy rất nhẹ, chắc là biết cậu bị thương ở đầu lưỡi. Đầu lưỡi Roy thò vào bên trong khoang miệng cậu,ở địa phương bị thương của cậu chậm rãi vuốt ve, giống như là an ủi âu yếm.
Lam Hàn Phong hừ một tiếng, muốn tránh né, nhưng là bên trong khoang miệng chỉ có địa phương lớn như vậy, hoàn toàn không có chỗ để trốn.
Roy rất nhanh kết thúc nụ hôn này, không nên để Lam Hàn Phong lại đá hắn xuống giường a.
Roy lại hôn một chútở trên trán cậu, nói: “Ta ôm ngươi đi tắm rửa?”
Cơ thị t trên mặt Lam Hàn Phong run rẩy một chút, kỳ quái nhìn Roy. Hôm nay Roy tướng quân tựa hồ không quá giống thường ngày. Bất quá cậu dám khẳng định, là chính bản Roy không sai. Bởi vì bên dưới dáng vẻ ôn nhu của Lam Hàn Phong, vẫn là khó có thể che giấu cảm giác trang bức lạnh lùng kia…
“Không cần, ta tự đi.” Lam Hàn Phong xua tay.
Roy không có cưỡng cầu, giúp cậu bật nước tắm, đỡ cậu vào trong phòng tắm rồi ra ngoài.
Lam Hàn Phong ng ồi ở bên trong bồn tắm, nhe răng nhếch miệng lại nghiến răng nghiến lợi. Cậu đối với chính mình, vừa phát tình liền chủ động “Câu dẫn” Roy, cảm thấy tuyệt vọng.
Lam Hàn Phong bỗng nhiên có một loại ảo giác, vì cái gì cảm giác chính mình mới là thật sự là tra thụ?
Cái lo ại mặc xong quần áo là không nhận người?
Thật là một loại ảo giác.
Lam Hàn Phong cảm giác, cậu xác thực là cần phải nói chuyện với Roy một phen.
Lam Hàn Phong ở trong phòng tắm cọ xát nửa ngày, không phải vì cậu không biết đi đối mặt với Roy như thế nào, chủ yếu là bởi vì eo của cậu thật sự rất đau mỏi, động tác muốn nhanh cũng không mau được.
Cu ối cùng Lam Hàn Phong cọ đất, đỡ tường chậm rãi đi ra.
Roy còn ở trong phòng, đã thu thập xong đống loạn thất bát taoở trên giường. “Ngươi đi ra?” Roy hỏi: “Muốn gọi thầy thuốc qua xem một chút hay không.”
“Không!” Lam Hàn Phong lập tức phủ định, loại sự tình này còn muốn mời thầy thuốc, mặt đều muốn ném đi bên ngoài.
Lam Hàn Phong vẫy vẫy tay, ý bảo hắn ngồi xuống, nói: “Khụ khụ, ta cảm giác chúng ta hẳn là phải nói chuyện.”
Roy rất phối hợp ngồi ở trước mặt cậu, nói: “Ngươi có thể nói.”
Lam Hàn Phong nói: “Làm một cái thương lượng, lần sau ngươi không cần quan tâm tới ta nữa.”
Lam Hàn Phong nói lần sau, đương nhiên chính là lần sau cậu phát tình.
S ắc mặt của Roy lập tức không tốt, bỗng nhiên đứng lên, đi đến trước mặt cậu, nắm cằm cậu, nói: “Ta không quan tâm ngươi, ngươi chẳng lẽ muốn tìm người khác sao?”
“Như thế nào có khả năng?” Lam Hàn Phong theo bản năng nói. Cậu cũng không phải là người có thói quen loạn kết giao, như thế nào khả năng tùy tiện tìm người khác giải quyết. Suy nghĩ một chút Lam Hàn Phong liền nhịn khôngđược đánh cái rùng mình.
Roy nghe cậu nói như vậy, sắc mặt dịu đi xuống, nói: “Ngươi là thê tử của ta, ta hẳn là khiến ngươi thoải mái.”
Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong đậ p rớt cánh tay của hắn đang nắm cằm mình, nói: “Roy tướng quân, ngươi lúc ấy đáp ứng hòa thân, không là vì mệnh lệnh của Brian quốc vương sao? Hiện tại chúng ta đều ở khu R, còn thời khắc chuẩn bị cùng Brian đánh nhau, ngươi lại không thích ta, vì cái gì còn…”
C ậu còn chưa nói xong, liền nghe Roy cười nhẹ một tiếng.
Lam Hàn Phong kỳ quái nhìn hắn.
Roy nói: “Ngươi đang giận dỗi vì chuyện này sao?”
Lam Hàn Phong: “…” Vì cái gì Roy vừa nói, mình lại có cảm giác chính mình là tiểu nữ sinh đang cố tình gây sự? Đây thật sự không phải là giận dỗi có được không.
Roy nói: “Lúc trước ta đúng là nghe theo mệnh lệnh của quốc vương mới hòa thân. Nhưng ta hiện tại đúng là thích ngươi, ngươi vốn chính là thê tử của ta, cái này có cái gì không ổn?”
Lam Hàn Phong s ửng sốt, Roy vừa rồi thật là nói thích mình đi? Cậu cảm giác chính mình không có khả năng nghe nhầm.
Lam Hàn Phong hồ nghi nhìn Roy tướng quân, chẳng lẽ Roy tướng quân đang thổ lộ với mình? Bất quá lại cảm thấy không đúng. Nào có người nào lại có bộ dáng đương nhiên như vậy khi đang thổ lộ, thật giống như người thổ lộ kỳ thực là chính mình, hắn mới là đối tượng bị thổ lộ.
Lam Hàn Phong từ ngẩn ra đến bình tĩnh lại, ho nhẹ một tiếng, trì độn nói: “Ngượng ngùng, ta thật không nhìn ra ngươi thích ta.”
Roy tướng quân: “…”
Roy tướng quân nhăn mi nghĩ lại, chẳng lẽ gần nhất chính mình đối xử không tốt với Lam Hàn Phong sao? Hắn cảm giác hắn đã biểu hiện rất săn sóc rất thân sĩ. Lam Hàn Phong nhìn hắn đầy mặt mờ mịt, nói: “Trước kia ngươi còn mặc kệ Natasha tiểu thư tới tìm ta gây sự.”
Roy tướng quân biểu tình nghiêm túc, trầm mặc hai giây, cuối cùng nói: “Là ta không đúng.”
Lam Hàn Phong nháy mắt có loại cảm giác nở mày nở mặt, còn nói: “Còn có Lydia tiểu thư.”
Roy l ập tức nói: “Không có quan hệ với ta.”
Lam Hàn Phong nhíu mi.
Roy cũng nhíu mi nói: “Ngươi đang ghen tị sao?”
Lam Hàn Phong trợn trắng mắt.
Roy bỗng nhiên đi tới, nói: “Ta có thể cam đoan, ngươi là người thứ nhất khiến ta thích.”
Lam Hàn Phong chớp mắt, cảm giác khi mà Roy tướng quân nghiêm trang còn rất soái… Rất có khả năng là ảo giác.
Roy cách c ậu rất gần, hô hấp phun ở bên gáy Lam Hàn Phong, khiến Lam Hàn Phong nhịn không được rung rung một chút. Cậu bỗng nhiên cảm giác thân thể của mình không quá thích hợp, nhất thời bị dọa gần chết, sẽ không là lại muốn phát tình đi?
Roy ghé vào lỗ tai cậu cười khẽ, nói: “Thân thể của ngươi cũng rất thích ta, miệng ngươi cũng nên càng thành thật hơn một chút.”
Lam Hàn Phong không th ể nhịn được nữa, dùng hết toàn lực đem Roy tướng quân đang đè lên người mình đẩy xuống đất
Roy tướng quân còn tưởng rằng Lam Hàn Phong đã hóa thành một vũng nước, nào nghĩ đến cậu đột nhiên có khí lực lớn như vậy, bị đạp một cái, mông liền ngồi xuống đất, phong độ hóa thành hư không.
Càng đáng buồn là, Roy tướ ng quân còn giống như bị lệch eo.
Lam Hàn Phong nhịn không được cười ra, nói: “Muốn ta đỡ ngươi lên hay không?” Trên mặt Roy tướng quân đen hồng đỏ đen, yên lặng tự mình bò lên.
Xét thấy Roy tướng quân là người thổ lộ, Lam Hàn Phong quyết định cùng Roy kết giao một cái thử xem.
Roy tướng quân tỏ vẻ không đáp ứng, kiên trì nói: “Ngươi vốn chính là thê tử của ta.”
Lam Hàn Phong nhìn h ắn một cái, nói: “Pháp luật Brian, áp dụngở khu R sao?” Roy tướng quân: “…”
Cu ối cùng Roy tướng quân vẫn là thỏa hiệp, Roy tướng quân yên lặng nghĩ ở trong lòng, dù sao Lam Hàn Phong là người của hắn, còn có ai dám nhớ thương? Cho nên cũng không có cái gì khác biệt.
Việc cấp bách, là trước tiên đem mấy tên người máy bên người Lam Hàn Phong vứt đi.
Nguyên lai mười ngườ i máy kia, mới là khúc mắc trong lòng Roy tướng quân. Lam Hàn Phong cùng Roy bàn xong chính sự, liền đi ra khỏi phòng.
Vừa sáng sớm, người máy cũng đã đứng lên làm việc, đem cửa hàng quét tước sạch sẽ, hết thảy gọn gàng ngăn nắp.
Người máy nhìn đế n chủ nhân, lập tức nghênh đón, nói: “Chủ nhân, buổi chiều hôm qua ta bán đi một thương phẩm trong cửa hàng, đây là chi phiếu khách nhân lưu lại.”
“Bán một con sủng vật?” Lam Hàn Phong kinh ngạc tiếp nhận chi phiếu, sau đó đi đến quầy phía trước xem sổ sách.
Quả nhiên thiếu một con rết.
Lam Hàn Phong nhìn lên, liền lấy ra vũ khí của mình, sau đó nháy mắt liền triệu hồi ra một con rết khác, đặt ở trong quầy thay thế bổ sung.
Lam Hàn Phong lại nhìn nhìn chi phiếu, phát hiện cùng không kém nhiều với tờ chi phiếu của người phụ nữ kia, vẫn là vị người phụ nữ kia mua đi?
Lam Hàn Phong li ền hỏi: “Người mua có bộ dáng như thế nào?” Người máy nói: “Là một người phụ nữ mang theo một tiểu bằng hữu.” Quả nhiên là…
Lam Hàn Phong nhìn chi phiếu, nhịn không được cảm thán, người phụ nữ kia nhất định là người có tiền a. Tiêu nhiều tiền như vậy mà không chớp mắt một tí nào cả.
Roy đi tớ i, nhìn chi phiếu của cậu một chút, nói: “Xem ra ngươi gặp khách quý.” “Ngươi nhận thức?” Lam Hàn Phong hỏi.
Roy nói: “Khu R hẳn là không có người không biết.”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong tỏ vẻ rất mê mang.
Roy nói: “V ị phu nhân này mang theo trượng phu của nàng đến khu R đã được một năm, thủ phủ khu R (Thủ phủ là tên gọi cũ khác để chỉ về thủ đô hoặc khu trung tâm hành chính của một quốc gia,ở trong này chắc chỉ những người nhà giàu, có quyền).”
“Nguyên lai là thủ phủ, trách không được có tiền như vậy.” Lam Hàn Phong cảm khái.
Roy nói: “Kỳ thật ta đề nghị ngươi nên thêm hai số 0 vào tất cả các bảng giá.” “Cái gì?” Lam Hàn Phong không thể tin nhìn hắn, tâm nói chính mình đã đủ gian thương, không nghĩ tới Roy còn gian hơn cậu a.
Roy r ất bình tĩnh nói: “Thứ như Linh thú này, thật sự là có thể gặp mà không thể cầu, có người một đời đều cầu không đến một con. Cho nên không quản quý bao nhiêu, vẫn sẽ có người mua, chung quy ngươi cũng coi như là người duy nhất bán Linh thú.”
Roy dừng một chút còn nói: “Mặt khác, kẻ có tiền ở khu R xác thực nhiều hơn các địa phương khác.”
Lam Hàn Phong vẫn là khó hiểu, không phải nói khu R là khu cấm sao? Một đống đào vong tới được, vì cái gì sẽ nhiều kẻ có tiền hơn những địa phương khác.
Roy nói: “R ất nhiều ông trùm buôn bán phi pháp đều chạy tới khu R, bất quá bọn họ sẽ không bị Rex thu phục, đều ở lại ngoại thành khu R. Những người đó so với những thương nhân phổ thông còn nhiều tiền hơn.”
Lam Hàn Phong nheo m ắt, nói: “Vị thủ phủ kia, chẳng lẽ cũng là…”
Roy nói: “Cũng không phải. Thủ phủ tiên sinh ngược lại là có chút không giống, hắn vốn là thương nhân Sylvia, bất quá sau đắc tội người khác, mới trốn đến nơi đây.”
“Lão bản, ngài xem, ta đã giúp ngài sửa tốt bảng giá rồi.” Người máy rất chịu khó đưa bảng giá lại, mặt trên đã dựa theo ý của Roy mà nhiều thêm hai số 0. Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong nhìn người máy, lão bản của cửa hàng sủng vật không phải là chính mình sao? Người máy như thế nào đột nhiên nghe lời Roy đến vậy. Roy đưa cho người máy một cái ánh mắt tán thưởng, tâm nói người máy này có thể không biến thành phế liệu.
Hết chap 27.
Hô h ấp hắn càng thêm nặng nhọc, quyết định trước tiên ném đi những vấn đề khác, đem Lam Hàn Phong triệt để giữ lấy rồi nói sau. Chờ sau khi ăn sạch sẽ, lại cùng Lam Hàn Phong thảo luận một chút sự khác biệt giữa mình và người máy. Toàn bộ quá trình Lam Hàn Phong rất phối hợp, quả thực chính là đem chính mình đưa đến bên miệng Roy, mời hắn chậm rãi hưởng dụng.
Bất quá ngayở thời điểm Roy tướng quân rất hưởng thụ, Lam Hàn Phong lại có thể ngay lập tức làm hắn tức đến hộc máu.
Tỷ như…
Lam Hàn Phong b ỗng nhiên mơ mơ màng màng lấy tay sờ xuống phía dưới của Roy tướng quân, Roy chịu đựng xúc động lập tức tiến vào cậu,ẩn nhẫn thở hổn hển.
Liền nghe Lam Hàn Phong lại than thở một câu: “Ta cho rằng thật có thể quấn ba vòng ở trên thắt lưng.”
Roy tướng quân: “…”
Sắc mặt của Roy tướng quân tím lại, hắn là bị Lam Hàn Phong khinh bỉ sao? Ý của Lam Hàn Phong là ghét bỏ hắn size nhỏ sao?
Đến khi mà Lam Hàn Phong mơ mơ màng màng tỉ nh lại, cảm giác chính mình *** bì lực tẫn, toàn thân trên dưới đều rất bủn rủn, vừa động đầu ngón tay đều liên lụy đến cơn đau ở thắt lưng. Nhưng mà ngay cả không động ngón tay, mắt cũng không nháy một cái, thắt lưng của cậu vẫn là đau, tay mỏi, chân tê, nơi nào đều mỏi muốn chết.
C ảm giác khác thường trên người cậu dịu đi rất nhiều, hôm qua cậu mặc dù phát tình mạnh mẽ, nhưng cũng không phải không có kýức. Cậu chậm rãi nhớ lại một chút, liền nhớ rất rõ ràng.
Tay c ủa cậu giật giật, liền đụng đến một đồ vật ấm áp bên người, là một người. Lam Hàn Phong sờ sờ, nghiêng đầu nhìn lại, liền thấy được một ***g ngực rắn chắc.
Lam Hàn Phong nhất thời đau đầu muốn nứt, địa phương khó có thể mở miệng nào đó ở phía dưới càng thêm đau nhức.
Chính mình th ế nhưng cùng một người máy…
Tính, may mà là người máy…
Sự tình dọa người như vậy, may mắn không có người biết.
Đáng thương Roy tướ ng quân, bị thần kinh thô to Lam Hàn Phong trở thành gậy massage trí năng… Lam Hàn Phong nghĩ như vậy, bỗng nhiên cảm giác đến “Người máy” bên người động.
“Tỉnh?”
Lam Hàn Phong cảm giác kỳ quái, vì cái gì người máy không nói, “Chủ nhân ngài cần phục vụ gì?”, mà lại dùng ngữ trí trang bức (giả lạnh lùng)như vậy? Lam Hàn Phong hồ nghi nhìn nam nhân bên người mấy cái, nhịn không được cảm thán, công nghệ cao chính là công nghệ cao, người máy làm rất giống như thật.
Nói th ật ra, diện mạo của Roy tuyệt đối là loại hình mà Lam Hàn Phong thích, dáng người cũng tuyệt đối là. Chính là tính cách rất trang bức trung nhị, khiến độ hảo cảm của Lam Hàn Phong thẳng tắp sụt xuống.
Lam Hàn Phong còn tưở ng rằng Roy tướng quân bên người là người máy của cậu, tùy tiện lấy tay sờ soạng một phen ở trên bụng hắn, nói: “Xúc cảm thật tốt, thế nhưng cùng người thật rất giống nhau, còn nóng hổi.”
Sắc mặt của Roy nhất thời đen, nguyên lai ngủ một giấc, Lam Hàn Phong còn tưởng rằng mình là người máy của cậu.
Roy tướng quân quả thực bị Lam Hàn Phong làm tức chết rồi.
Lam Hàn Phong còn vô tâm không nhận ra, còn đang cảm thán công nghệ cao tạo phúc nhân loại.
Lam Hàn Phong ch ịu đựng thân thể không thích hợp, nghiêng người, tùy tiện tiếp tục thưởng thức dáng người Roy. Lấy tay trạc đến trạc đi ở trên người hắn, một chút cũng không có gánh nặng tâm lý, còn rất thản nhiên nói: “Phía dưới cũng rất lớn, thiếu chút nữa giết chết ta, bất quá rất thoải mái.”
Sắc mặt vốn màu đen của Roy tướng quân, đột nhiên trở nên dễ nhìn một chút, khóe miệng căng thẳng, tận lực không để chính mình lộ ra nụ cười đắc ý. “Kia, muốn hay không lại đến một lần?” Roy lật người đem cậu đặt ở dưới thân, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, nói: “Ta sẽ khiến ngươi càng thoải mái.”
Lam Hàn Phong hừ nhẹ một tiếng, cảm giác nếu hắn còn tiếp tục, eo của mình sẽ đứt.
B ỗng nhiên, bởi vì thân thể hoạt động, Lam Hàn Phong cảm giác có đồ vật nóng hổi trơn trượt, từ địa phương khó có thể mở miệng nào đó phía sau thong thả đi ra ngoài.
Nháy m ắt, sắc mặt Lam Hàn Phong trắng bệch.
Lam Hàn Phong đang rít gào trong lòng, nằm tào người máy tiên tiến cũng đừng tiên tiến đến loại tình trạng này a, như thế nào thật là có đồ vật lưu lại ở trong thân thể của chính mình.
Roy n ắm cằm của Lam Hàn Phong đang suy nghĩ linh ***, làm cho cậu nhìn mình, nói: “Thấy rõ ràng ta là ai, ngươi sẽ không còn tưởng rằng ta là đống người máy đáng chết kia đi?”
Lam Hàn Phong sửng sốt, sắc mặt càng trắng, ngốc ngốc nói: “Ngươi không phải người máy, là cái gì?”
Hắn hỏi xong lại sửng sốt hai giây, nháy mắt liền tỉnh ngộ lại đây, từ đầu tới đuôi căn bản không phải là người máy, mà là như Roy tướng quân, bản gốc!
S ắc mặt vốn trắng bệch của Lam Hàn Phong lại nhanh chóng trở nênđỏ lừ. Chính mình đều làm cái gì?
Ôm cổ Roy câu dẫn hắn?
Đúng đúng, còn bám người ta nói muốn càng nhiều…
Thiếu chút nữa quên, còn chơi vài lần kiểu cưỡi ngựa…
Không chỉ như thế, mới lúc nãy…
Lam Hàn Phong tuyệt vọng nhắm mắt, cậu vừa rồi ở trước mặt người thật, rất thản nhiên khen ngợi Roy dáng người tốt, phía dưới rất lớn, làm cho mình rất thoải mái… “Lúc này thật sự tỉnh?” Roy ghé vào lỗ tai cậu nói.
Lam Hàn Phong cắn răng một cái, Roy còn muốn nói tiếp, bỗng nhiên liền bị Lam Hàn Phong dùng sức đạp một cái từ trên giường rơi xống.
Roy tướng quân làm sao kịp chuẩn bị, “Oành” một tiếng, tứ chi giang rộng, trần trụi nằm trên mặt đất.
Lam Hàn Phong từ trên giường nhảy dựng lên, nhanh chóng chạy vào phòng tắm, “Oành” đóng cửa lại.
Roy: “…”
Roy yên lặng từ mặt đất đứng lên, sau đó yên lặng mặc xong quần áo. Hắn đợi nửa ngày, tiếng nước trong phòng tắm rốt cuộc dừng.
Lam Hàn Phong đổ i một bộ quần áo, không phải thân sáo trang định trước kia của cậu, bộ kia vốn lộ ra ngoài rất nhiều, toàn thân cậu từ trên xuống dưới đều là dấu hôn, cậu một chũt cũng không muốn đi rêu rao khắp nơi.
Lam Hàn Phong lại dùng nước lạnh rửa mặt một phen, lúc này mới như không có việc gì đi ra phòng tắm.
Roy tướng quân còn trong phòng, trong phòng thậm chí còn tràn ngập một loại khí tức kiều diễm.
Lam Hàn Phong bình tĩnh đi đến trướ c mặt hắn, nói: “Ngươi tại sao lại đến đây?” Roy nói: “Ta đến xem ngươi, ta không quá yên tâm ngươi.”
Ánh mắt Lam Hàn Phong trừng Roy, cậu hiện tại rối rắm muốn chết.
C ậu sống hai mươi mấy năm, còn chưa chính thức cùng ai kết giao, cũng là lần đầu cùng người phát sinh quan hệ. Lại nói tiếp Lam Hàn Phong có chút khiết phích, cậu không thể nhịn được loại quan hệ hỗn loạn này.
Ch ẳng qua, Lam Hàn Phong thế nào đều cảm thấy Roy tướng quân cũng không phải một đối tượng kết giao lý tưởng. Nam nam nữ nữ bên người Roy tướng quân luôn dư thừa, một người tiếp một người.
Lam Hàn Phong nói: “Ta thật sự muốn coi như chuyện ngày hôm qua chưa từng xảy ra… Ngươi thấy thế nào…”
Roy tướ ng quân nghiêm túc nói: “Có thể.”
Lam Hàn Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất quá lại cảm giác rất biệt nữu.
Liền nghe Roy tướng quân tiếp tục nói: “Nhưng là không chỉ đêm qua. Buổi sáng ngày hôm nay ngươi cũng cưỡi ở trên người ta, muốn…”
“D ừng dừng dừng!” Lam Hàn Phong lập tức kêu dừng, nhất thời đầy mặt đỏ bừng. Cậu cũng không phải dễ quên, cậu đương nhiên nhớ rõ. Hôm qua mãi cho đến tận tờ mờ sáng hôm nay, bọn họ đều đang làm loại sự tình khiến người ta không đành lòng quay đầu kia.
Khuôn m ặt vốn quá nghiêm túc của Roy rốt cục cũng lộ ra một vệt tươi cười, hắn từ hôm qua liền bị Lam Hàn Phong tức giận đến gần chết, rốt cuộc đến phiên hắn đem Lam Hàn Phong tức giận đến gần chết.
Ánh mắt Lam Hàn Phong lại vẫn rất không thân thiện nhìn hắn, nói: “Vậy ngươi thấy nên thế nào?”
Roy m ỉm cười một chút, nói: “Không cần làm bất cứ chuyện gì.”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong kỳ quái nhìn hắn.
Roy tướng quân nói: “Ngươi vốn chính là thê tử của ta, làm cho ngươi thoải mái, là ta phải làm, không phải sao?”
Lam Hàn Phong: “…”
Roy tướng quân đã hòa nhau hai cục.
Mặt Lam Hàn Phong đều đen, nói: “Ta muốn ly hôn với ngươi.”
Lúc trước không ly hôn với Roy, là vì cậu bị Roy thuyết phục, không nghĩ bị Theo cùng Brian cùng nhau truy nã. Mà hiện tại bọn họ đều đã bị Brian truy nã, chạy trốn tới khu R, hoàn toàn đều không có ý nghĩa.
Roy tướng quân thản nhiên nói: “Ta không đồng ý.”
Lam Hàn Phong thân thể không thoải mái, đương nhiên không thể đi trông cửa hàng, liền thật sự ngừng kinh doanh trở về nghỉ ngơi.
Cậu đi vào thành bảo, liền gặp Rex cùng Lydia hai người.
Rex cười chào hỏi với cậu, nói: “Nghe nói cửa hàng sủng vật của ngươi rất thành công?”
Rex nói, bỗng nhiên như là phát hiện cái gì, thần thần bí bí nói: “Đồ vật mà ngươi nhờ ta tìm, có phải hay không đã không cần?”
Rex nói là Omegaức chế tề, Lam Hàn Phong nói: “Đương nhiên muốn.” Rex giật mình nhìn Roy tướng quân đi sau cậu, nói: “Ta nghĩ các ngươi đã tâm linh tương thông.”
Lam Hàn Phong sắc mặt cứng đờ, trừng hắn.
Rex tiếp tục nói: “Dù sao, cả người ngươi bây giờ đều mang khí tức của Roy tướng quân.”
Trên m ặt Lam Hàn Phong đỏ bừng, nói: “Ngươi là chó săn sao?”
Rex nói: “Chó săn là ý gì?”
Lam Hàn Phong: “…”
S ắc mặt của Lydia tương đối không tốt, bọn họ đối với khí tức rất mẫn cảm, đương nhiên có thể nhận thấy được khí tức trên người Roy cùng Lam Hàn Phong không giống bình thường, hai người kia khẳng định phát sinh quan hệ.
Lydia trắng bệch mặt, lại nhiệt tình đi đến bên người Roy, nói: “Roy tướng quân, mấy ngày nay ngài rất bận, muội làm vài loại điểm tâm nhỏ, muốn thỉnh ngài nếm thử.”
Lam Hàn Phong nhìn th ấy bộ dáng đưa đồ ân cần kia của Lydia liền mất hứng, tâm nói quả nhiên không có sai, ruồi bọ bên người Roy rất nhiều, nếu là cùng Roy kết giao, chính mình phỏng chừng sẽ bị phiền chết.
Lam Hàn Phong không nói gì thêm, nâng bước đi.
Roy kêu Lam Hàn Phong một tiếng, vội vàng bận rộn đuổi theo. Hắn còn không biết chính mình trúng đạn…
Rex nhìn hai người đi xa, nhìn thoáng qua muội muội mình, nói: “Roy cũng không thích hợp với muội.”
“Ca ca, huynh làm sao lại nói như vậy?” Lydia không thể tin nhìn hắn, nói: “Muội là muội muội ruột của huynh.”
Rex nói: “Chính vì như thế nên huynh mới nhắc nhở muội. Huống hồ bọn họ vốn cũng đã kết hôn, muội không nên tham gia.”
“Nhưng là!” Lydia nói: “Muội cảm thấy muội còn mạnh hơn Lam Hàn Phong rất nhiều, muội có thể đoạt được Roy tướng quân.”
So với Lam Hàn Phong mạnh hơn nhiều? Rex nhịn không được nhíu mi, nói: “Huynh đã nhắc muội rồi, về sau ăn đau khổ, không cần tìm ta kể khổ.” Lydia không phục, hung hăng nắm chặt nắm tay.
Roy đuổi theo Lam Hàn Phong đến cửa, động tác của hắn rất nhanh, trước khi Lam Hàn Phong đóng cửa đã chen được vào phòng, nói: “Ngươi lại sinh khí?” Roy tướng quân không thể lý giải. Hắn nghĩ lại những chuyện mà mình đã làm mà có thể Lam Hàn Phong sinh khí, bỗng nhiên nói: “Chẳng lẽ ngươi là ghen tị?” “Cái gì?” Lam Hàn Phong như là mèo bị đạp phải đuôi, nháy mắt tạc mao. Roy nghĩ đến Lydia tiểu thư, chẳng lẽ là bởi vì Lydia lại đây nói chuyện với hắn, cho nên Lam Hàn Phong ghen tị, sợ chính mình thích Lydia mới mất hứng. Roy nghĩ như vậy, liền cảm giác Lam Hàn Phong kỳ thật cũng là thích mình, chỉ là quá mức biệt nữu mà thôi.
Roy tướng quân lập tức an ủi cậu, nói: “Ta cũng không thích Lydia tiểu thư. Ngươi nếu làm điểm tâm cho ta, ta sẽ càng vui vẻ.”
Lam Hàn Phong: “…” Lam Hàn Phong trừng hắn, bỗng nhiên khẽ nhếch khóe miệng, nói: “Ngươi còn muốn ta làm thức ăn cho ngươi?”
“Nếu ngươi nguyện ý.” Roy tuy rằng rất hi vọng Lam Hàn Phong làm như vậy, bất quá hắn vẫn là nói ra một câu, thể hiện thái độ chăm sóc, ân cần của mình.
Ánh m ắt của Lam Hàn Phong lóelên, nói: “Ta đúng là sẽ làm, vậy ngươi chờ xem.” Hắc ám liệu lý (chắc là chế độc đấy) của Lam Hàn Phong vốn là rất tuyệt. Roy có chút kinh ngạc, bất quá thật cao hứng quan hệ của bọn họ có thể dịu đi.
Bu ổi chiều, Lam Hàn Phong sai người đem tất cả người máy của cậu vào trong thành bảo. Cậu nghe nói thân thể của Fred thượng tướng tốt hơn nhiều, cho nên nhanh chóng đem người máy mang đến, để hắn xem người máy có thể cải tiến hay không.
Fred b ị Lam Hàn Phong đưa đến phòng thí nghiệm, hắn vừa vào cửa liền ngây ngẩn cả người. Làm thuộc hạ của Roy tướng quân, nhìn đến mười lãnh đạo áp lực rất lớn.
Fred trợn mắt há hốc mồm, nói: “Này đó…”
Mười người lãnh đạo liền tính, vẫn là mười cái người máy tình thú mang bộ mặt của lãnh đạo. Fred cảm giác áp lực càng lớn.
Lam Hàn Phong nói: “Khi ta mới mua thì không biết nó dùng để làm cái kia, ta muốn mua nó để trông cửa hàng, cho nên ngươi có thể giúp ta sửa lại trình tự sao?” Fred nhẹ nhàng thở ra, hắn còn tưởng rằng Lam Hàn Phong muốn hắn sửa như thế nào.
Fred nói: “Đổ i một chút chỉ lệnh liền được, cái này rất dễ làm.”
“Quá tốt.” Lam Hàn Phong mừng rỡ như điên.
Fred rối rắm nhìn “Mười người lãnh đạo”, nhịn không được nói: “Ta có thể hỏi một vấn đề sao?”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong nói.
Fred nói: “Vì cái gì đem tất cả những người máy này thành bộ dáng của Roy tướng quân?”
Fred nghĩ, nế u khách nhân biết Roy tướng quân là ai, phỏng chừng đều sẽ bị người máy dọa chạy.
Lam Hàn Phong rất nghiêm túc nghĩ nghĩ, nói: “Không chỉ có thể trông cửa hàng còn có thể trấn trạch (kiểu như đặt con sư tử đá ở trước nhà để bảo vệ khỏi yêu ma, mang lại may mắn các kiểu ý, cái này ta cũng không rõ lắm).”
Fred mê mang, hiển nhiên không rõ trấn trạch là có ý gì.
Roy b ị Rex gọi đi một lúc, rất nhanh liền trở lại, nghe nói Lam Hàn Phong ở phòng thí nghiệm, liền qua đi tìm, vừa vào cửa liền nhìn đến Lam Hàn Phong cùng Fred đang vây quanh đống người máy.
Chín “Roy tướng quân” im lặng nằm ở góc, còn có một cái người máy đang bị Lam Hàn Phong cùng Fred đè ra.
Roy vừa thấy, nhất thời nâng tay áp áp huyệt Thái Dương.
Ch ỉ thấy người máy có khuôn mặt giống mình như đúc kia bị tách ra, đầu đã ly khai cổ, không chỉ như thế, đầu còn phân thành hai nửa, Fred đang cầm công cụ một lần nữa nối tiếp chỗ mạch điện ở cổ hắn, mà Lam Hàn Phong đang cầm một nửa đầu, không biết nhìn cái gì.
Fred trước nhìn đến Roy, nói: “Roy tướng quân.”
Lam Hàn Phong đang cầm một nửa đầu, đang nhìn cấu tạo bên trong, nhìn đến Roy tiến vào, liền lắc lắc, nói: “Muốn cùng nhau nghiên cứu một chút sao?” Cậu lay động như vậy, tròng mắt còn ở trong óc của nửa kia liền di chuyển theo… Roy tướng quân lại ấn một chút huyệt thái dương, nói: “Vẫn là tí nữa ta lại đi tìm ngươi đi.”
“Bái bai.” Lam Hàn Phong n ắm lên tay người máy trên bàn, cùng hắn bái bai. Roy tướng quân mang bộ mặt không tốt một chút nào ly khai.
Fred có chút đồng tình nhìn lướt qua bóng dáng của Roy tướng quân.
Roy tướng quân thật sự không có cách nào đối mặt với trường hợp “Chính mình” bị tách ra thành từng mảnh nhỏ. Điều này khiến hắn cảm giác đặc biệt biệt nữu.
Càng thêm bi ệt nữu là, hắn vừa nghĩ đến Lam Hàn Phong đêm qua nhầm mình thành người máy, liền càng muốn đem mấy tên người máy có khuôn mặt giống hệt mình kia xé thành tám mảnh.
Tự tay xé “Chính mình”, Roy tướng quân suy nghĩ một chút liền cảm giác đau đầu.
Fred r ất lợi hại, vài giờ liền sửa xong một người máy. Bọn họ đem người máy lắp ráp xong, một lần nữa khởi động.
Fred nói: “Có thể, hẳn là không có vấn đề, ngươi có thể mang về trong cửa hàng thử một lần.”
Lam Hàn Phong vừa lòng gật đầu, liền nghe người máy nói: “Xin chào lão bản, nhiệm vụ hôm nay của ta là cái gì, thỉnh ngài chỉ thị ta.”
Người máy đầ y mặt nghiêm túc lại dáng vẻ cung kính, khiến Lam Hàn Phong phi thường vừa lòng. Lam Hàn Phong kiễng mũi chân, vỗ vỗ đầu người máy, nói: “Hài tử ngoan.”
Một lúc sau Roy tướng quân liền nhìn thấy Lam Hàn Phong đi ra từ trong phòng thí nghiệm bên người còn cùng một cái…
Chính mình…
Ngườ i máy mang khuôn mặt của Roy tướng quân đi theo bên người Lam Hàn Phong, hai người từ phòng thí nghiệm đi ra, liền đi về phía trước, xem ra là muốn đi ra ngoài thành bảo.
Roy tướng quân một trận đau đầu, không đợi hắn đuổi theo, Lam Hàn Phong liền gặp một người, Lydia tiểu thư.
Trong tay Lydia tiểu thư bưng một cái mâm *** xảo, mặt trên vài loại điểm tâm nhỏ, thoạt nhìn khiến cho người thèm ăn.
Lydia nhìn đến người máy, còn tưởng rằng là Roy tướng quân, ngượng ngùng đi ra phía trước, nói: “Roy tướng quân, nếm thử của điểm tâm của muội đi, muội nhớ là trước kia huynh thích nhất mùi vị này.”
Lam Hàn Phong s ửng sốt, thiếu chút nữa liền cười ra.
Đứng ở cách đó không xa Roy càng cảm thấy đau đầu.
Người máy có chút khó hiểu nhìn thoáng qua điểm tâm, hắn cũng không lấy tay nhận, ngược lại quay đầu xem Lam Hàn Phong, ý hỏi chỉ thị của chủ nhân. Lam Hàn Phong nhíu mi, nói: “Tốt nhất không cần lấy đồ vật mà người lạ đưa ngươi.”
Người máy lập tức gật đầu, nói với Lydia tiểu thư: “Xin lỗi, ta không đói bụng.” Lydia nhất thời đen mặt, ngầm nghiến răng nghiến lợi,ở mặt ngoài lại vẫn là ngụy trang tươi cười, nói: “Roy tướng quân, huynh sợ muội hại huynh sao sao?”
Roy th ật sự nhìn không được, liền đi qua.
Lydia hoảng sợ, cái tay trong mâm liền rơi xuống đất, ngẩn ra nhìn Roy tướng quân đi tới, nói: “Như thế nào… Như thế nào?”
Lam Hàn Phong vô tội chớp mắt, nói: “Lydia tiểu thư, cô nhận sai người.”
Lydia nh ất thời đen mặt, nàng là Omega, vốn rất mẫn cảm với mùi vị, phân biệt một người máy cùng Roy tướng quân là một chuyện dễ như chơi. Bất quá nàng đang nghĩ cách muốn đoạt lấy Roy tướng quân từ bên người Lam Hàn Phong, nhìn đến người đứngở bên người Lam Hàn Phong, liềnđi lên ân cần, hoàn toàn không có nghĩ nhiều.
Lúc này Lydia gi ống như bị người đánh một cái lên mặt,ủy khuất nhìn Roy tướng quân, nói: “Roy tướng quân, muội là có ý tốt, không nghĩ tới tướng quân phu nhân lại trêu chọc muội như vậy. Muội thật không biết muội đã làm sai cái gì.”
Lam Hàn Phong nói: “Cũng không phải ta bảo ngươi đưa điểm tâm của ngươi cho người máy của ta, như thế nào là ta trêu chọc ngươi?”
Lydia tiểu thư bị hắn tức giận đến cả người phát run, nói: “Ta muốn nói cho ca ca, khiến hắn xử phạt ngươi.” Sau đó khóc lóc chạy đi.
Roy tướng quân: “…”
Roy tướ ng quân nhìn nhìn bóng dáng Lydia tiểu thư khóc chạy đi, lại nhìn nhìn Lam Hàn Phong, bất đắc dĩ nói: “Ngươi muốn đi trung tâm thành phố? Ta đi cùng ngươi.”
Roy tướng quân đương nhiên sẽ không đi đuổi theo Lydia tiểu thư an ủi. Roy tướng quân hiện tại đang chuyên tâm giành hảo cảm của Lam Hàn Phong, hắn đương nhiên sẽ không ngốc đến đi nỗi đi chọc Lam Hàn Phong mất hứng. Còn nữa, Roy tướng quân cũng thực sự là không thích nữ nhân khóc sướt mướt, khiến hắn cảm giác rất đáng ghét.
Cho nên, kỳ thật Roy tướng quân là một người sẽ không thương hương tiếc ngọc… Lam Hàn Phong đều không nhìn hắn, nói: “Chính ngươi đi bận rộn đi, ta có giúp đỡ.”
Cậu nói giúp đỡ đương nhiên chính là người máy.
Roy theo sát sau chân cậu, đem người máy ném đến phía sau, nói: “Ta đây liền càng không yên lòng.”
Lam Hàn Phong: “…”
Thân thể của Lam Hàn Phong vẫn không thoải mái, đến cửa hàng ở trung tâm thành phố, cậu liền đặt mông ngồi trên sôfa, eo đau làm cho cậu không muốnđứng lên.
Người máy có Fred thượng tướng đổ i chip, biến thành giống như người nam nhân chuyên ở nhà làm nội trợ, đi vào cửa hàng, liền bắt đầu quét rác lau bàn, làm cửa hàng gọn gàng ngăn nắp.
B ởi vì phía trước đó Roy tướng quân tự mình chạy đến trong cửa hàng tuyên bố chủ quyền, cho nên người xa gần đều biết, Theo Nhân Ngư rất nổi danh kia, nguyên lai sớm danh hoa có chủ, vẫn là thê tử của Roy tướng quân nổi tiếng.
Bởi vậy, tất cả những người nghe danh đến nhìn Lam Hàn Phong đều tan, trong cửa hàng lại trở nên lạnh lẽo không có một bóng người nào
Lam Hàn Phong ngồi trên sô pha, nhất thời cảm giác toàn thân đều thoải mái.
Roy tướ ng quânở bên cạnh liền không thoải mái, nhìn”Chính mình” đi qua đi lại trước mặt, quả thực giống như là ruồi bọ. Hơn nữa Lam HànPhong bên người còn lộ ra nụ cười tán dương, khiến Roy thật muốn đem đầu người máy bẻ xuống.
Roy nói: “Thân thể ngươi không thoải mái, không bằng để ta đỡ ngươi đi ra phía sau một chút. Dù sao phía trước có người trông giữ, ngươi cũng có thể yên tâm.” Roy vừa mới dứt lời, người máy liền quay đầu, nhìn Lam Hàn Phong, mỉm cười nói: “Chủ nhân, thỉnh ngài yên tâm đi nghỉ ngơi, ta có thể chiếu cố tốt nơi này.” Roy: “…”
Lam Hàn Phong c ảm giác người máy của mình rất tốt, liền gật gật đầu, nói: “Ta đúng là hơi mệt mỏi, ngươi trông cửa hàng thật tốt, nếu có vấn đề gì không giải quyết được, liền đến mặt sau tìm ta, biết chưa?”
“Được, chủ nhân.” Người máy nghiêm túc nói: “Chúc ngài nghỉ ngơi vui vẻ.” Lam Hàn Phong vừa lòng cực kỳ, liền đứng lên đi về phía sau. Roy một đường theo tới cửa phòng.
Lam Hàn Phong quay đầu nhìn Roy, nói: “Roy tướng quân, ngươi không phải rất bận rộn sao? Như thế nào vẫn cùng ta.”
Roy nói: “Ta không yên lòng ngươi. Ta đã nói với Rex, hắn sẽ giúp ta xử lý phần sự tình của ta.”
Lam Hàn Phong nh ất thời nghiến răng nghiến lợi, tâm nói không phải mình cùng Rex hợp tác sao? Tại sao quan hệ của Roy cùng Rex càng giống như minh hữu? “Ta có thể có chuyện gì…” Lam Hàn Phong bỗng nhiên lảo đảo một phát, liền cảm giác cả người vô lực, tựa vào cửa phíasau lưng.
Roy lập tức lấy tay ôm eo của cậu, nói: “Ngươi còn đang ở trong kỳ ***, thân thể dễ dàng… Không thoải mái, cho nên ta đương nhiên muốn ở cạnh ngươi.”
Trong đầu Lam Hàn Phong như là mộ t nồi cháo, trong nháy mắt, cậu đã cảm nhận được ý của Lam Hàn Phong. Vừa rồi cậu còn tốt, chỉ là có chút đau thắt lưng, một giây sau lại như bị rút gân lột da, một ngón tay đều nâng không đứng dậy.
“Ngươi tốt không?” Roy hỏi hắn, “Ta đỡ ngươi đi vào, đừng lo lắng.”
Lam Hàn Phong ch ỉ có thể ở trong bụng nghiếnrăng nghiến lợi, vì cái gì Roy ngoài miệng hỏi chính mình tốt không, nhưng là trên mặt cũng lộ ra tươi cười? Quả thực không thể an tâm.
“Ân…”
Lam Hàn Phong bị Roy chạm một cái, liền cảm giác xương cột sống đều bị tê dại, thân thể mềm giống như là không có xương, cả người đều dựa vào trong lòng Roy. Roy đem cậu ôm vào trong phòng đặt ở trên giường, sau đó khóa cửa lại.
Lam Hàn Phong tuy ệt vọng, tâm nói kỳ *** không phải thật sự kéo dài đến một tháng đi? Hơn nữa cậu vừa bị ép buộc nửa chết nửa sống còn chưa vượt qua được một ngày đâu, trời còn chưa tối đâu!
Lam Hàn Phong đem chính mình lui thành một đoàn, cự c lực khắc chế xao động trong cơ thể. Tâm nói không biết Rex lúc nào có thể đem Omega ức chế tề mang lại đây, tuyệt vọng như vậy tuyệt đối không phải là cậu a.
Roy ngồi ở bên người Lam Hàn Phong, tay nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu, cậu phát ra những tiếng rên rỉ mê người, thoải mái nhấc cổ lên, muốn càng nhiều đụng chạm. Chỉ là giây tiếp theo, Lam Hàn Phong liền phản ứng lại, nhất thời càng thêm mặt đỏ tai hồng, trừng ánh mắt sương mù nhìn Roy.
Bộ dáng hiện tại của Lam Hàn Phong mà trừng mắt thì không hề có một chút uy hiếp nào cả, ngược lại ngoài ý muốn liêu nhân, thật giống như là mời gọi. Roy vừa thấy, liền cảm thấy một cỗ dục vọng châm lênở trong linh hồn hắn.
Roy cúi đầ u, hôn nhẹ lên môi Lam Hàn Phong, mỗi một lần đều là hơi chạm một chút, sau đó ngay lập tức rời đi. Nụ hôn khẽ như vậy, thật sự khiến người ta ngứa ngáy khó nhịn.
Lam Hàn Phong vốn đang bị thiêu đốt, lại bị Roy không nhẹ không nặng khiêu khích, nháy mắt thần kinh đều đứt đoạn.
Lam Hàn Phong cố hết sức vươn tay, ôm lấy cổ Roy, đem người kéo xuống dưới, mở miệng cắn ở trên môi Roy, còn chủ động vươn ra đầu lưỡi chen vào miệng hắn. Lam Hàn Phong chủ động như thế, khiến hô hấp của Roy tướng quân càng thêm nặng nhọc.
Roy nhẹ nhàng ôm lấy Lam Hàn Phong, đè nén dục vọng đang xao động của mình, chậm rãi tiếp tục khiêu khích cậu.
Đôi khi, tính nhẫn nại của Roy tướng quân xác thực rất tốt.
Trên ngườ i Lam Hàn Phong khó chịu, mà Roy cứ dây dưa khiến cậu vô cùng bất mãn, Lam Hàn Phong đành phải kéo thân thể mềm nhũn, chủ động đem chính mình đưa đến trong miệng Roy tướng quân.
Roy kh ẳng định là cố ý…
Trăm phần trăm.
Lam Hàn Phong cũng không phải không có ý thức, ngược lại cậu lại nhớ rất rõ. Cho nên khi Lam Hàn Phong tỉnh lại, khi bị Roy ôm nằm cùng một chỗ…
Lam Hàn Phong chỉ muốn lấy tay tự xé chính mình ra…
Lam Hàn Phong tuy r ằng rất muốn rời đi từ trong lòng Roy, nhưng cậu bây giờ không có một chút khí lực nào cả. Bên ngoài trời tờ mờ sáng, bọn họ lại làm một đêm sự tình khiến người không muốn nghĩ lại
“Tỉnh?”
Lam Hàn Phong nh ắm mắt làm bộ như không nghe thấy, tâm nói lại là lời kịch này, cậu tuyệt vọng tính toán, kỳ *** của mình là một tháng, chẳng lẽ cậu còn muốn nghe lời kịch này hai tám lần nữa?
“Bảo bối nhi, ngươi hôm qua tương đối nhiệt tình.”
Lam Hàn Phong mở to miệng, nói không nói ra, kết quả chỉ cắn phải đầu lưỡi của mình. Cắn quyết đoán, lại nặng một chút, phỏng chừng có thể cắn lưỡi tự sát.
“Làm sao?” Roy h ỏi cậu.
Đầu lưỡi của Lam Hàn Phong đau muốn chết, nhăn mặt không nói lời nào. Roy bỗng nhiên nắm cằm cậu, cười khẽ một tiếng, sau đó liền hôn môi cậu.
Lam Hàn Phong hoảng sợ, động đến đầu lưỡi đang bị thương của cậu, “Tê” hít một ngụm khí lạnh.
Độ ng tác của Roy rất nhẹ, chắc là biết cậu bị thương ở đầu lưỡi. Đầu lưỡi Roy thò vào bên trong khoang miệng cậu,ở địa phương bị thương của cậu chậm rãi vuốt ve, giống như là an ủi âu yếm.
Lam Hàn Phong hừ một tiếng, muốn tránh né, nhưng là bên trong khoang miệng chỉ có địa phương lớn như vậy, hoàn toàn không có chỗ để trốn.
Roy rất nhanh kết thúc nụ hôn này, không nên để Lam Hàn Phong lại đá hắn xuống giường a.
Roy lại hôn một chútở trên trán cậu, nói: “Ta ôm ngươi đi tắm rửa?”
Cơ thị t trên mặt Lam Hàn Phong run rẩy một chút, kỳ quái nhìn Roy. Hôm nay Roy tướng quân tựa hồ không quá giống thường ngày. Bất quá cậu dám khẳng định, là chính bản Roy không sai. Bởi vì bên dưới dáng vẻ ôn nhu của Lam Hàn Phong, vẫn là khó có thể che giấu cảm giác trang bức lạnh lùng kia…
“Không cần, ta tự đi.” Lam Hàn Phong xua tay.
Roy không có cưỡng cầu, giúp cậu bật nước tắm, đỡ cậu vào trong phòng tắm rồi ra ngoài.
Lam Hàn Phong ng ồi ở bên trong bồn tắm, nhe răng nhếch miệng lại nghiến răng nghiến lợi. Cậu đối với chính mình, vừa phát tình liền chủ động “Câu dẫn” Roy, cảm thấy tuyệt vọng.
Lam Hàn Phong bỗng nhiên có một loại ảo giác, vì cái gì cảm giác chính mình mới là thật sự là tra thụ?
Cái lo ại mặc xong quần áo là không nhận người?
Thật là một loại ảo giác.
Lam Hàn Phong cảm giác, cậu xác thực là cần phải nói chuyện với Roy một phen.
Lam Hàn Phong ở trong phòng tắm cọ xát nửa ngày, không phải vì cậu không biết đi đối mặt với Roy như thế nào, chủ yếu là bởi vì eo của cậu thật sự rất đau mỏi, động tác muốn nhanh cũng không mau được.
Cu ối cùng Lam Hàn Phong cọ đất, đỡ tường chậm rãi đi ra.
Roy còn ở trong phòng, đã thu thập xong đống loạn thất bát taoở trên giường. “Ngươi đi ra?” Roy hỏi: “Muốn gọi thầy thuốc qua xem một chút hay không.”
“Không!” Lam Hàn Phong lập tức phủ định, loại sự tình này còn muốn mời thầy thuốc, mặt đều muốn ném đi bên ngoài.
Lam Hàn Phong vẫy vẫy tay, ý bảo hắn ngồi xuống, nói: “Khụ khụ, ta cảm giác chúng ta hẳn là phải nói chuyện.”
Roy rất phối hợp ngồi ở trước mặt cậu, nói: “Ngươi có thể nói.”
Lam Hàn Phong nói: “Làm một cái thương lượng, lần sau ngươi không cần quan tâm tới ta nữa.”
Lam Hàn Phong nói lần sau, đương nhiên chính là lần sau cậu phát tình.
S ắc mặt của Roy lập tức không tốt, bỗng nhiên đứng lên, đi đến trước mặt cậu, nắm cằm cậu, nói: “Ta không quan tâm ngươi, ngươi chẳng lẽ muốn tìm người khác sao?”
“Như thế nào có khả năng?” Lam Hàn Phong theo bản năng nói. Cậu cũng không phải là người có thói quen loạn kết giao, như thế nào khả năng tùy tiện tìm người khác giải quyết. Suy nghĩ một chút Lam Hàn Phong liền nhịn khôngđược đánh cái rùng mình.
Roy nghe cậu nói như vậy, sắc mặt dịu đi xuống, nói: “Ngươi là thê tử của ta, ta hẳn là khiến ngươi thoải mái.”
Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong đậ p rớt cánh tay của hắn đang nắm cằm mình, nói: “Roy tướng quân, ngươi lúc ấy đáp ứng hòa thân, không là vì mệnh lệnh của Brian quốc vương sao? Hiện tại chúng ta đều ở khu R, còn thời khắc chuẩn bị cùng Brian đánh nhau, ngươi lại không thích ta, vì cái gì còn…”
C ậu còn chưa nói xong, liền nghe Roy cười nhẹ một tiếng.
Lam Hàn Phong kỳ quái nhìn hắn.
Roy nói: “Ngươi đang giận dỗi vì chuyện này sao?”
Lam Hàn Phong: “…” Vì cái gì Roy vừa nói, mình lại có cảm giác chính mình là tiểu nữ sinh đang cố tình gây sự? Đây thật sự không phải là giận dỗi có được không.
Roy nói: “Lúc trước ta đúng là nghe theo mệnh lệnh của quốc vương mới hòa thân. Nhưng ta hiện tại đúng là thích ngươi, ngươi vốn chính là thê tử của ta, cái này có cái gì không ổn?”
Lam Hàn Phong s ửng sốt, Roy vừa rồi thật là nói thích mình đi? Cậu cảm giác chính mình không có khả năng nghe nhầm.
Lam Hàn Phong hồ nghi nhìn Roy tướng quân, chẳng lẽ Roy tướng quân đang thổ lộ với mình? Bất quá lại cảm thấy không đúng. Nào có người nào lại có bộ dáng đương nhiên như vậy khi đang thổ lộ, thật giống như người thổ lộ kỳ thực là chính mình, hắn mới là đối tượng bị thổ lộ.
Lam Hàn Phong từ ngẩn ra đến bình tĩnh lại, ho nhẹ một tiếng, trì độn nói: “Ngượng ngùng, ta thật không nhìn ra ngươi thích ta.”
Roy tướng quân: “…”
Roy tướng quân nhăn mi nghĩ lại, chẳng lẽ gần nhất chính mình đối xử không tốt với Lam Hàn Phong sao? Hắn cảm giác hắn đã biểu hiện rất săn sóc rất thân sĩ. Lam Hàn Phong nhìn hắn đầy mặt mờ mịt, nói: “Trước kia ngươi còn mặc kệ Natasha tiểu thư tới tìm ta gây sự.”
Roy tướng quân biểu tình nghiêm túc, trầm mặc hai giây, cuối cùng nói: “Là ta không đúng.”
Lam Hàn Phong nháy mắt có loại cảm giác nở mày nở mặt, còn nói: “Còn có Lydia tiểu thư.”
Roy l ập tức nói: “Không có quan hệ với ta.”
Lam Hàn Phong nhíu mi.
Roy cũng nhíu mi nói: “Ngươi đang ghen tị sao?”
Lam Hàn Phong trợn trắng mắt.
Roy bỗng nhiên đi tới, nói: “Ta có thể cam đoan, ngươi là người thứ nhất khiến ta thích.”
Lam Hàn Phong chớp mắt, cảm giác khi mà Roy tướng quân nghiêm trang còn rất soái… Rất có khả năng là ảo giác.
Roy cách c ậu rất gần, hô hấp phun ở bên gáy Lam Hàn Phong, khiến Lam Hàn Phong nhịn không được rung rung một chút. Cậu bỗng nhiên cảm giác thân thể của mình không quá thích hợp, nhất thời bị dọa gần chết, sẽ không là lại muốn phát tình đi?
Roy ghé vào lỗ tai cậu cười khẽ, nói: “Thân thể của ngươi cũng rất thích ta, miệng ngươi cũng nên càng thành thật hơn một chút.”
Lam Hàn Phong không th ể nhịn được nữa, dùng hết toàn lực đem Roy tướng quân đang đè lên người mình đẩy xuống đất
Roy tướng quân còn tưởng rằng Lam Hàn Phong đã hóa thành một vũng nước, nào nghĩ đến cậu đột nhiên có khí lực lớn như vậy, bị đạp một cái, mông liền ngồi xuống đất, phong độ hóa thành hư không.
Càng đáng buồn là, Roy tướ ng quân còn giống như bị lệch eo.
Lam Hàn Phong nhịn không được cười ra, nói: “Muốn ta đỡ ngươi lên hay không?” Trên mặt Roy tướng quân đen hồng đỏ đen, yên lặng tự mình bò lên.
Xét thấy Roy tướng quân là người thổ lộ, Lam Hàn Phong quyết định cùng Roy kết giao một cái thử xem.
Roy tướng quân tỏ vẻ không đáp ứng, kiên trì nói: “Ngươi vốn chính là thê tử của ta.”
Lam Hàn Phong nhìn h ắn một cái, nói: “Pháp luật Brian, áp dụngở khu R sao?” Roy tướng quân: “…”
Cu ối cùng Roy tướng quân vẫn là thỏa hiệp, Roy tướng quân yên lặng nghĩ ở trong lòng, dù sao Lam Hàn Phong là người của hắn, còn có ai dám nhớ thương? Cho nên cũng không có cái gì khác biệt.
Việc cấp bách, là trước tiên đem mấy tên người máy bên người Lam Hàn Phong vứt đi.
Nguyên lai mười ngườ i máy kia, mới là khúc mắc trong lòng Roy tướng quân. Lam Hàn Phong cùng Roy bàn xong chính sự, liền đi ra khỏi phòng.
Vừa sáng sớm, người máy cũng đã đứng lên làm việc, đem cửa hàng quét tước sạch sẽ, hết thảy gọn gàng ngăn nắp.
Người máy nhìn đế n chủ nhân, lập tức nghênh đón, nói: “Chủ nhân, buổi chiều hôm qua ta bán đi một thương phẩm trong cửa hàng, đây là chi phiếu khách nhân lưu lại.”
“Bán một con sủng vật?” Lam Hàn Phong kinh ngạc tiếp nhận chi phiếu, sau đó đi đến quầy phía trước xem sổ sách.
Quả nhiên thiếu một con rết.
Lam Hàn Phong nhìn lên, liền lấy ra vũ khí của mình, sau đó nháy mắt liền triệu hồi ra một con rết khác, đặt ở trong quầy thay thế bổ sung.
Lam Hàn Phong lại nhìn nhìn chi phiếu, phát hiện cùng không kém nhiều với tờ chi phiếu của người phụ nữ kia, vẫn là vị người phụ nữ kia mua đi?
Lam Hàn Phong li ền hỏi: “Người mua có bộ dáng như thế nào?” Người máy nói: “Là một người phụ nữ mang theo một tiểu bằng hữu.” Quả nhiên là…
Lam Hàn Phong nhìn chi phiếu, nhịn không được cảm thán, người phụ nữ kia nhất định là người có tiền a. Tiêu nhiều tiền như vậy mà không chớp mắt một tí nào cả.
Roy đi tớ i, nhìn chi phiếu của cậu một chút, nói: “Xem ra ngươi gặp khách quý.” “Ngươi nhận thức?” Lam Hàn Phong hỏi.
Roy nói: “Khu R hẳn là không có người không biết.”
“Cái gì?” Lam Hàn Phong tỏ vẻ rất mê mang.
Roy nói: “V ị phu nhân này mang theo trượng phu của nàng đến khu R đã được một năm, thủ phủ khu R (Thủ phủ là tên gọi cũ khác để chỉ về thủ đô hoặc khu trung tâm hành chính của một quốc gia,ở trong này chắc chỉ những người nhà giàu, có quyền).”
“Nguyên lai là thủ phủ, trách không được có tiền như vậy.” Lam Hàn Phong cảm khái.
Roy nói: “Kỳ thật ta đề nghị ngươi nên thêm hai số 0 vào tất cả các bảng giá.” “Cái gì?” Lam Hàn Phong không thể tin nhìn hắn, tâm nói chính mình đã đủ gian thương, không nghĩ tới Roy còn gian hơn cậu a.
Roy r ất bình tĩnh nói: “Thứ như Linh thú này, thật sự là có thể gặp mà không thể cầu, có người một đời đều cầu không đến một con. Cho nên không quản quý bao nhiêu, vẫn sẽ có người mua, chung quy ngươi cũng coi như là người duy nhất bán Linh thú.”
Roy dừng một chút còn nói: “Mặt khác, kẻ có tiền ở khu R xác thực nhiều hơn các địa phương khác.”
Lam Hàn Phong vẫn là khó hiểu, không phải nói khu R là khu cấm sao? Một đống đào vong tới được, vì cái gì sẽ nhiều kẻ có tiền hơn những địa phương khác.
Roy nói: “R ất nhiều ông trùm buôn bán phi pháp đều chạy tới khu R, bất quá bọn họ sẽ không bị Rex thu phục, đều ở lại ngoại thành khu R. Những người đó so với những thương nhân phổ thông còn nhiều tiền hơn.”
Lam Hàn Phong nheo m ắt, nói: “Vị thủ phủ kia, chẳng lẽ cũng là…”
Roy nói: “Cũng không phải. Thủ phủ tiên sinh ngược lại là có chút không giống, hắn vốn là thương nhân Sylvia, bất quá sau đắc tội người khác, mới trốn đến nơi đây.”
“Lão bản, ngài xem, ta đã giúp ngài sửa tốt bảng giá rồi.” Người máy rất chịu khó đưa bảng giá lại, mặt trên đã dựa theo ý của Roy mà nhiều thêm hai số 0. Lam Hàn Phong: “…”
Lam Hàn Phong nhìn người máy, lão bản của cửa hàng sủng vật không phải là chính mình sao? Người máy như thế nào đột nhiên nghe lời Roy đến vậy. Roy đưa cho người máy một cái ánh mắt tán thưởng, tâm nói người máy này có thể không biến thành phế liệu.
Hết chap 27.
Tác giả :
Trường Sinh Thiên Diệp