Kiếm Phệ Thiên Hạ
Chương 69: Thần uy
Còn 3 bi mọi người đợi lão đại nhé.Trong khoảnh khắc Lăng Vân xoay người, hắn bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ tinh thần ý thức.Đây là một loại sinh mệnh chưa hình thành, cũng chưa hình thành đầy đủ linh hồn, mơ hồ là tinh thần ý thức của sinh mệnh trong hình thái ban đầu.Lăng Vân chợt dừng cước bộ, ánh mắt nhìn lại một gốc tiểu thụ giống như một khối phỉ thúy ở giữa ao nước- Cổ tinh thần ý thức kia chính là đến từ cái cây đó!- Tinh thần ý thức của cây?Lăng Vân cẩn thận cảm ứng một lát, bằng vào lực lượng tinh thần mạnh mẽ của hắn, cuối cùng cảm nhận được một cổ ý thức năng lượng như có như không ở trên cái cây đó.Ý thức của cây này vô cùng yếu ớt, gần như xen lẫn sinh mệnh thực vật cùng linh hồn ý thức, cũng không khiến hắn có hứng thú, hắn lại xoay người hướng bên ngoài đại điện đi đến.Chẳng qua hắn cước bộ bước ra trong nháy mắt, hắn dường như đột nhiên liên tưởng đến cái gì, miệng niệm vài tiếng:- Thụ tinh? Thụ yêu? Thụ linh... Đợi chút, Thụ linh... Kiếm linh... Cây có thể hình thành thụ linh, kiếm tự nhiên cũng có thể hình thành kiếm linh, tiếp tục đến cuối cùng lớn dần thành Kiếm Hồn! Nếu có thể xem toàn bộ quá trình cây trưởng thành thụ linh, đối với tu luyện ngưng tụ Kiếm Hồn của ta ngày sau nói vậy cũng có trợ giúp nhất định.Nghĩ vậy, Lăng Vân dường như chống lại ánh mắt áp bách của Tự Nhiên Nữ Thần, đi tới trước mặt một gốc sinh mệnh chi thụ này, tìm kiếm chỗ nhổ cây lên.Sau một lát hắn mới bất đắc dĩ phát hiện, sinh mệnh chi thụ (cây sinh mệnh) này cùng sinh mệnh chi tuyền (suối sinh mệnh), dường như hoàn toàn là một chỉnh thể, căn bản khó có thể tách ra. Sinh mệnh chi tuyền lộng lẫy rực rỡ, liền giống như một chậu cảnh, mà sinh mệnh chi thụ, chính là cảnh trí của chậu cảnh đó, một phương nào ly khai khỏi nhau, đều sẽ mất đi ý nghĩa tồn tại.Lăng Vân nhíu mày, có chút không chắc chắn lấy không gian giới chỉ cầm trong tay chạm vào mặt đất, lấy tinh thần lực dẫn dắt năng lượng không gian chứa bên trong nhẫn, bao vây hồ nước, tiếp tục khống chế năng lượng không gian bao vây thu vào hết thảy vật phẩm...- Thật đúng là có thể?Khoảnh khắc khi hắn sắp sửa đem sinh mệnh chi tuyền cùng sinh mệnh chi thụ thu vào, dị biến đột nhiên phát sinh!Vốn tượng thần của Tự Nhiên Nữ Thần chỉ lưu lại một tia thần uy nhàn nhạt, dường như cảm ứng được lại có người dám không coi mình vào đâu đoạt lấy vật thần ân do nàng ban tặng cho tinh linh bộ tộc, bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ thần uy không gì sánh nổi.Chỉ trong khoảnh khắc, một cỗ trùng kích hủy diệt không thể kháng cự nghiền nát toàn bộ một điểm phản kháng nhỏ bé của Lăng Vân. Ở trong nháy mắt này, hắn thậm chí giống như một con kiến, sắp đối mặt với ngón chân người khổng lồ giẫm xuống, ở trong tầm mắt của hắn, cổ uy áp kia che lấp hết thảy... Thiên địa vũ trụ, vạn vật tinh thần, toàn bộ ầm ầm theo tinh thần ý thức của hắn tan vỡ, mà chờ đợi sự tan vỡ ở phía sau, còn lại chỉ là trầm miên trong hắc ám vĩnh hằng.Trong nháy mắt này, Lăng Vân lại có một loại cảm giác như ở trên địa cầu, bị cỗ công đức khí vận kia thôn phệ tươi sống, cảm giác bị xé rách- Tiếp cận khí tức tử vong gần như thế.Công đức khí vận!Trong đầu Lăng Vân ý niệm nháy mắt xoay chuyển bốn chữ này, cỗ năng lượng thần bí trong cơ thể kia dường như nhận được lệnh điều động, từ trong cơ thể mãnh liệt tràn ra, hấp thu toàn bộ lực uy áp của thần tiến đến, cổ uy áp kia gần như đánh tan tinh thần ý thức của hắn trong chớp mắt đã biến mất.Trong khoảnh khắc này, Lăng Vân thậm chí nghĩ chính mình đã đi tới thiên đường.Không kịp hưởng thụ cái loại khoái cảm từ địa ngục đến thiên đường, đại não hắn giống như một máy tính vô cùng chính xác, trước tiên ra lệnh cho thân thể chạy trốn.- Ầm!Lực đạo trên chân chợt bùng nổ, thân hình hắn giống như một mũi tên rời cung, thẳng tắp bắn ra khỏi tinh linh đại điện!Đương nhiên, đối với sinh mệnh chi tuyền cùng cùng sinh mệnh chi thụ có khả năng khiến cho thần linh phản ứng lớn như vậy, hắn làm sao cũng sẽ không bỏ qua, nếu không chẳng phải vừa rồi chịu khổ vô ích sao....Sinh mệnh chi thụ là thần thụ, chính là sở hữu đặc biệt của thần linh, ban riêng cho chủng tộc. Loại thụ mộc này mặc dù ở Tinh Linh tộc, cũng thuộc loại thần vật cực kỳ hiếm thấy, gần như bộ lạc tinh linh có sinh mệnh chi thụ tồn tại, tất nhiên đã được thần linh chiếu cố. Thần thụ như thế, nhân loại muốn cường đoạt, tự nhiên sẽ chọc giận thần linh, khiến cho thần linh giáng xuống thần uy trừng phạt.Cỗ thần uy khổng lồ này, giống như được ẩn dấu dưới tinh linh thần điện, trong phút chốc từ dưới lòng đất toàn diện bùng nổ, trong khoảnh khắc thẳng lên trời, chậm rãi xé rách toàn bộ tầng mây vạn thước trên không, vô tận uy áp theo tầng mây phiêu đãng, oanh long long khuếch tán ra bốn phương tám hướng.Bầu trời giống như nứt ra một lỗ hổng thật lớn, trên tầng mây một vòng xoáy lan ra phạm vi chiều rộng đạt trăm dặm cùng không khí mãnh liệt quấy nhiễu, hình thành ma xát kịch liệt, từng trận sấm sét nổ vang tự bên trong vòng xoáy lóe ra, mang theo phẫn nộ của thần linh chấn nhiếp hết thảy các tín đồ. nguồn TruyenFull.vnTrong phạm vi ngàn dặm, bất luận là cường giả Kiếm Sư tinh nhuệ đến từ các đại đế quốc, hay là bá chủ chân chính chiếm cứ Thần chi thí luyện không gian, đều ảm đạm thất sắc trước cổ thần uy này. Một cảm giác vô lực phát ra từ sâu trong nội tâm của mọi người. Trước cỗ thần uy mênh mông cuồn cuộn này, tất cả sinh mệnh đều là hèn mọn, nhỏ bé như vậy!Đám người Vân Nhu vừa mới giam cầm Nguyên tố tinh linh vào trong không gian giới chỉ, cảm giác khắp bầu trời bỗng nhiên sụp đổ, bị từng đợt hắc ám chôn vùi. Một cỗ năng lượng hủy diệt mênh mông cuồn cuộn mãnh liệt toàn bộ hướng ra bốn phương tám hướng, hung hăng đánh sâu vào trong nội tâm của các nàng, trong khoảnh khắc khiến các nàng hít thở không thông.Thần uy áp bách mạnh mẽ, đừng nói là Đại Kiếm Sư, cho dù là cường đại như Thánh Kiếm Sư, cũng không nhất định có thể dễ dàng ngăn cản.Chẳng qua, ba người các nàng thừa nhận dù sao cũng chỉ là dư ba của thần uy.Hơn nữa các nàng có thân phận đặc thù, các đạo cụ thần bí mang theo trên người không giống bình thường. Mấy cái đạo cụ thần bí khi thần uy buông xuống đồng thời toàn bộ phát huy tác dụng, hình thành từng đợt năng lượng phòng hộ, kháng cự lại cỗ thần uy kia, thay các nàng tranh thủ một cơ hội trong khoảnh khắc sinh tử.Tượng thần dù sao cũng là tượng thần, không phải thần linh chân chính.Hơn nữa, đây là ở Thần chi thí luyện không gian, chính là nơi thí luyện mà thần linh kiếm chi quân chủ Tịch Lưu Quang ban cho con dân, chúa tể chân chính là kiếm chi quân chủ, mà không phải là Tự Nhiên Nữ Thần, nàng cho dù muốn phát uy, cũng không thể không xem trường hợp.Bởi vậy, thần uy áp bách, giằng co gần như không đến ba giây đồng hồ, liền không còn sót lại chút gì.Nhưng gần ba giây đồng hồ tạo thành thương tổn, lại trực tiếp khiến Kiếm Sư của vị hoàng tử mang đến, toàn bộ đang sống bị áp bức đến chết.Uy áp cường đại của thần linh vượt quá khả năng cực hạn mà bọn họ có thể thừa nhận, đối mặt cổ uy áp này, bọn họ không có đạo cụ phòng ngự, căn bản không có khả năng sống sót! Cho dù là vị hoàng tử kia, cũng có kết cục phòng ngự đạo cụ vỡ vụn, khó khăn lắm mới ngăn cản trận dư uy của thần linh, nếu thời gian tồn tại của cổ uy áp này kéo dài vượt qua cho dù là một giây, phỏng chừng vị vương tử điện hạ tôn quý này bước theo gót bọn thuộc hạ.Kiếm Sư là cường giả nhất lưu trong nhân loại, ở trước mặt thần linh lại là hèn mọn nhỏ bé như thế, không chịu nổi một kích....- Hưu!Một đạo thân ảnh từ trên bầu trời xẹt qua đầu mọi người!- Đi!Ba người Vân Nhu nhất thời như ở trong mộng tỉnh lại, không hề do dự tiếp tục theo sát.Vừa rồi cỗ thần uy kia đã đánh tan toàn bộ ý chí chiến đấu của các nàng, ngoại trừ mau ly khai tòa tinh linh thần điện vẫn được thần linh che chở này, trong đầu các nàng không có bất kỳ ý niệm nào khác.Thần linh, đó chính uy áp của thần linh!Đối nghịch với thần linh? Dù cho Kiếm Thánh đỉnh phong của nhân loại đều phải chết một cách cực kỳ thê thảm!Cũng may lúc này đám tinh linh thị vệ cảm nhận được thần lực của Tự Nhiên Nữ Thần buông xuống, đám tinh linh vô cùng thành kính quỳ rạp xuống đất không ngừng hướng tới tinh linh thần điện cầu nguyện gì đó, không có thời gian bận tâm đến bọn họ, bằng không lấy trạng thái hiện tại của bọn họ có thể chạy khỏi hay không cũng là một vấn đề.
Tác giả :
Thừa Phong Ngự Kiếm