Kiếm Phá Thương Khung
Chương 101: Cảnh giới kiếm đạo. Ngũ đại kiếm ý
Lam Thánh quả ở Đông đại lục, quá xa xôi, Thiên Địa Quyết không biết khi nào trở lại, như vậy trước mắt có thể tới tay là linh thạch.Kiếm linh thạch mới là việc trọng yếu nhất.
Tình hình cấp bách, Hoa Phong lựa chọn đi nhiệm vụ đường tiếp nhận nhiệm vụ, nhằm hoán đổi công huân, sau đó kiếm về linh thạch, đây là cách nhanh nhất hắn có thể nghĩ ra.
....
Phong Linh Tông nhiệm vụ đường.
Trước ánh mắt khinh miệt xa lánh của đám đông đệ tử, Hoa Phong nghênh ngang bước vào nhiệm vụ đường.
Nhiệm vụ đường là nơi tông môn phát hành nhiệm vụ, mỗi một nhiệm vụ khi hoàn thành sẽ được thưởng điểm công huân tương xứng, tùy theo mức độ khó dễ của nhiệm vụ.
Hiện cũng có rất nhiều đệ tử đang lựa chọn nhiệm vụ tại đây.
- Hắn là muốn ra ngoài!
- Nếu hắn thật sự ra ngoài, ta sẽ khiến hắn có đi không có về!
Dương Nghiệp đứng ở một góc, oán độc nói. Bên cạnh hắn còn khoảng mười tên đệ tử, cũng là nhìn Hoa Phong đang đứng tại đại sảnh đầy thâm hiểm.
Bất quá Hoa Phong lúc này là không có để ý tới bọn họ. Hắn là để ý nhiệm vụ.
Tại đại sảnh, hai bên trái phải trước sau, treo rất nhiều nhiệm vụ.
Nhiệm vụ chia làm ba cấp bậc.Thanh Ngân, Bạch Ngân và Hoàng Kim. Nhiệm vụ thanh ngân khi hoàn thành sẽ có mười điểm công huân. Bạch ngân là một trăm điểm, Hoàng Kim một ngàn, độ khó chênh lệch gấp mười lần.
Hoa Phong nhất chiến dương danh, không ai không biết, thế nhưng cái danh của hắn rất là không tốt, hắn đi tới nhiệm vụ nào là đệ tử đang xem nhiệm vụ đó liền tránh xa, dù là vậy hắn cũng xem như chuyện vặt vảnh, không đáng quan tâm.
Xem qua hết nhiệm vụ Hoa Phong cuối cùng dừng lại, tại một cái bảng nhiệm vụ Hoàng Kim.
Nội dung nhiệm vụ
“Thu thập Tuyết Linh Thiên Niên Thảo.
Tuyết Linh Thiên Niên Thảo là một loại linh thảo trân quý, chủ yếu sinh trưởng ở Đại Liên sơn mạch cách Phong Linh Tông năm trăm dặm về phía nam.
Tuyết Linh Thiên Niên Thảo nằm sâu bên trong sơn mạch, cho nên nếu đi thu thập sẽ gặp không ít yêu thú cường đại, thập phần hung hiểm, bất quá nếu thu thập thành công, phần thưởng không chỉ là một ngàn điểm công huân, mà còn có một khỏa Tuyết Linh đan.
Nhiệm vụ hung hiểm, chỉ Hồng Mông cảnh mới có thể hoàn thành”
- Đại Liên sơn mạch!
Hoa Phong nhíu mày, cái sơn mạch này Phong Linh Toàn Thư có giới thiệu qua.
Đai Liên Sơn mạch là một trong bốn hiểm địa Nam Vực. Sâu trong sơn mạch nghe đồn có yêu thú cấp năm cực kỳ khủng bố.
Bất quá đó là sâu bên trong, về phần bên ngoài là nơi đệ tử các tông môn lịch lãm, săn giết yêu thú, thu thập linh thảo thập phần nhộn nhịp.
Nhưng Tuyết Linh Thiên Niên Thảo lại nằm sâu bên trong, còn là nhiệm vụ Hoàng Kim, muốn thu thập chắc chắn không dễ dàng. Về phần thưởng thêm cái Tuyết Linh đan gì đó Hoa Phong không quá rõ.
Trầm ngâm chốc lát, Hoa Phong liền quyết định lựa chọn nhiệm vụ này, bất kể cái gì hung hiểm, hắn thích là được, bởi vì con đường tu luyện lúc nào chẳng hung hiểm.
- Trần chưởng quản, đệ tử Hoa Phong là tiếp nhận nhiệm vụ này.
Hoa Phong gỡ tấm bảng thu thập Tuyết Linh Thiên Niên thảo, sau đó đem đến trước mặt Trần chưởng quản cung kính báo danh.
Trần chưởng quản tu vi Hồng Mông nhị trọng thiên, cả người béo tròn, tuổi gần sáu mươi, cặp mắt có chút gian xảo.
- Thu thập Tuyết Linh Thiên Niên Thảo!
- Ngươi là đang đùa a!
Trần chưởng quản híp mắt đánh giá Hoa Phong, vẻ mặt hơi có chút khinh thường, sau đó nói.
- Trần chưởng quản thấy ta giống nói đùa!
Hoa Phong nhíu mày, có chút khó chịu.
- Tuyết Linh Thiên Niên Thảo là nhiệm vụ của chấp sự Hồng Mông cảnh, ngươi chỉ một tên Luyện Mạch kỳ cũng đi lựa chọn.
Trần chưởng quản nhìn Hoa Phong như tên điên nhếch miệng.
- Ta mặc kệ là dành cho ai, hiện tại liền chọn.
- Trần chưởng quản liền là ghi danh thôi! Không cần ngài quản a.
Hoa Phong vênh mặt đáp lại. Theo hắn lão béo này rất nhiều chuyện, lão ở đây không phải chỉ là ghi danh thôi sao. Quản chuyện người khác làm gì.
- Tiểu tử ếch chết tại miệng, ta thấy ngươi là sống không quá lâu nữa rồi!
Lão béo bị Hoa Phong coi không ra gì hai mắt lóe sát khí, tức giận lên tiếng.
- Ta nói Trần chưởng quản ngài là ghi danh hay ngăn cản ghi danh?
Hoa Phong nhận thấy lão béo có là có ý đồ không tốt, thế nhưng hắn nào biết sợ.
- Tốt..tốt!
Lão béo tức muốn hộc máu, gằn từng chữ.
Lão làm chưởng quản cái nhiệm vụ đường mấy chục năm, đã bao giờ thấy qua tên hỗn đản nào xấc xược như này, dù mấy tên đứng đầu nội môn gặp lão cũng phải điệu thấp, nhưng hiện tại lão liền biết trên đời luôn có không ít kẻ ngu ngốc.
- Nhiệm vụ sau khi tiếp nhận, trong một tháng phải hoàn thành.
Lão béo áp chế tức giận, nói.
- Đa tạ Trần chưởng quản thành toàn.
Hoa Phong nhếch miệng, khẽ cười thành tựu, hắn là đa tạ nhưng chỉ nói thôi chứ không hành lễ, kế tiếp liền nghênh ngang rời đi, không thèm để ý ánh mắt phát hỏa của lão béo phía sau. Ai bảo hắn lễ phép không muốn, tiên trách lễ hậu trách nhân, ráng chịu.
Chúng đệ tử lúc này không có ai làm việc riêng, bọn họ cũng nhìn theo bóng lưng ngạo nghễ của Hoa Phong đầy khiếp sợ.
- Cái gì là ngông cuồng! Đây mới chân chính là ngông cuồng!
Trần chưởng quản tu vi sâu không lường được, lại còn là người chấp hành nhiệm vụ, dây mơ rễ má rất nhiều, còn bị hắn coi thường như vậy, chọc cho nổi điên, trông vẻ mặt lão khó coi như vậy liền biết.
Hiện tại bọn họ mới biết, Hoa Phong một lần khiêu chiến mấy chục người, đã là rất điệu thấp rồi.
Cũng có không ít kẻ cho rằng Hoa Phong là ngu ngốc, về phần Dương Nghiệp lúc này thập phần vui vẻ, hắn lại có thêm một đồng minh cường đại, cho kế hoạch chặn giết Hoa Phong.
...
Về đến tiểu viện Hoa Phong liền không có ngay lập tức xuất phát, mà bắt tay luyện kiếm. Có kiếm kỹ phòng thân là thêm một phần giữ mạng.
Một canh giờ sau.
Vứt bỏ tạp niệm Hoa Phong tay cầm Ly Nhẫn kiếm, hai mắt nhắm chặt, kế tiếp hít một hơi thật sâu, từ từ vung kiếm. Miệng không ngừng lẩm bẩm.
Phong Linh Cửu Thức, thức thứ nhất.Phong Linh Phiêu Miễu
Thức thứ hai.Phong Linh Tái Khởi.
Thức thứ ba. Phong Linh Bạo Nộ
Thức thứ tư. Phong Linh Triền Nhiễu.
Thức thứ năm.
Phong Linh Trục Nhật.
Thức thứ sáu Phong Linh Dạ Hành
Thức thứ bảy. Phong Linh Kinh Biến.
Thức thứ tám.Phong Linh Cuồng Vũ
Thức thứ chín. Phong Linh Sát.
Chín thức kiếm được Hoa Phong liên tục diễn luyện. Người bình thường là mở mắt luyện kiếm, nhìn sách luyện kiếm.
Nhưng Hoa Phong không như vậy, hắn là đùng đầu diễn luyện, sau đó tay bắt đầu làm theo, từ chậm đến nhanh, cuối cùng là thành thục.
Hoa Phong luyện kiếm không ngừng nghỉ, từng thức từng thức được hắn thi triển đi ra, mỗi một thức hắn điều múa kiếm rất nhanh, nhưng chẳng những không sai sót, mà còn vô cùng hoàn mỹ.
Mười hai canh giờ trôi qua Phong Linh Cửu Chức liền bị Hoa Phong nắm giữ hoàn toàn, không những nắm giữ hắn còn cải biến thêm không ít.
Phong Linh Cửu Thức mười hai canh giờ liền luyện xong, nếu để ai biết được không biết chừng mang hắn đi nghiên cứu.
Bởi vì người bình thường tu luyện bộ kiếm pháp này, từ lúc bắt đầu đến khi thành thục nhanh thì một đến hai năm, chậm hơn thì bốn đến năm năm hoặc lâu hơn nữa, cho nên Hoa Phong chỉ dùng mười hai canh giờ liền thành thục, tốc độ biến thái như nào đây, quá khủng bố.
Phong Linh Cửu Thức đã thành công luyện hết, bất quá Hoa Phong là không có dừng lại, tiếp tục diễn luyện kiếm pháp mới, kiếm pháp chuyển thể qua Thiên Địa Quyết.
Cái kiếm pháp chuyển thể này gọi là Thanh Phong Kiếm Pháp, chỉ có một thức duy nhất.
Phong Linh Cửu Thức kiếm pháp, Hoa Phong diễn luyện thập phần bắt mắt xinh đẹp, thế nhưng Thanh Phong Nhất Thức lại xấu đến đáng thương.
Nguyên nhân do Thiên Địa Quyết không còn, Hoa Phong chỉ có thể dựa vào những gì bản thân từng biết mà diễn luyện, cho nên mỗi một đường kiếm của hắn hệt như trẻ con chơi đùa.
Hiện tại liền như trẻ con chơi đùa, thế nhưng nếu Thiên Địa Quyết phục hồi là thập phần đáng sợ, kiếm pháp ứng tam sinh, không phải người thường có thể ngăn cản.
Kiếm chiêu cho dù rất xấu, nhưng Hoa Phong liền không biết, hắn lúc này đã chìm vào không minh vì một vấn đề khác.
...
-Kiếm đạo là cái gì là kiếm cái gì là đạo.
-Sư tôn từng nói. Kiếm chính là kiếm, kiếm là vua trăm binh, kiếm là hung khí, là thiết huyết chi khí.
Ngoài đao và kiếm không một binh khi nào có vỏ bọc bên ngoài. Đao có dài có ngắn, đao muôn hình vạn trạng, đao cũng có cái không có vỏ đao, đao cũng không phải là thiết huyết chi khí, bởi vì ngoài chém giết ra đao còn thật nhiều công dụng khác.
Nhưng kiếm, không bao giờ không có vỏ bọc, ngoài chém giết ra kiếm không còn có công dụng nào.
Cho nên vỏ kiếm sinh ra để che đi lớp sát khí của kiếm, che đi sự hung hãn của kiếm, mà kiếm ra khỏi vỏ mục đích chỉ là giết và giết đó gọi là kiếm.
Đạo thế nào là đạo.
- Sư tôn cũng nói, trời đất mênh mông, đạo cũng có trăm ngàn loại đạo, nhưng mục đích cuối cùng đều là muốn vấn đỉnh chúng sinh, thấu hiểu bản tâm, không sợ trước sau cứ đi là tới. Đạo mỗi người mỗi khác, nhưng chung quy đều muốn tìm hiểu, những thứ cao thâm huyền diệu, nên gọi là đạo.
Cái gì là kiếm đạo, kiếm là vua trăm binh, đạo là đứng trên vạn vật. Như vậy kiếm đạo chính là loại đạo tối cao nhất trong trời đất.
- Đường ta đi, kẻ nào dám cản, tam xích Thanh Phong ta liền đem ngươi chém giết, thần cản sát thần, phật cản sát phật. Đây chính là kiếm đạo.
Cảnh giới kiếm đạo thế nào là cảnh giới kiếm đạo.
Trong tay có kiếm trong lòng có kiếm là cảnh giới kiếm đạo.
Trong tay không kiếm trong lòng có kiếm, cũng là cảnh giới kiếm đạo
Trong tay không kiếm trong lòng không kiếm, tâm động kiếm động cũng là cảnh giới kiếm đạo.
- Trong tay không kiếm trong lòng không kiếm, vạn vật làm kiếm cuối cùng cũng là một cảnh giới kiếm đạo.
Như vậy, cảnh giới kiếm đạo là gì. Cảnh giới kiếm đạo đó là người kiếm tương liên, nhân chính là kiếm, kiếm chính là nhân, nhân kiếm hợp nhất là cảnh giới kiếm đạo.
Kiếm ý là gì, kiếm ý chính là một loại ý chí của kiếm, là sự lĩnh ngộ tối cao về kiếm. Kiếm ý muôn hình vạn trạng nhưng gộp lại kiếm ý chia làm năm kiểu kiếm ý.
Hủy Diệt kiếm ý, đây là một kiểu kiếm ý muốn diệt tuyệt tất cả, muốn là bá chủ hồng hoang.
Bất Hủ kiếm ý, đây là kiểu kiếm ý muốn trường tồn bất hủ, bao dung vạn vật sinh ra để phòng thủ.
Âm Dương kiếm ý. Thiên địa có âm có dương, như vậy nếu ngươi cũng có âm dương, như vậy ta liền chém giết ngươi đoạt âm dương, kiếm ý cướp đoạt.
Quang Minh kiếm ý, có ánh sáng có quang minh, quang minh khu trừ tà ma, diệt sạch bóng tối, kiếm ý chính nghĩa.
Hắc Ám kiếm ý. Có quang minh tức có bóng tối, vậy ta chính là bóng tối, là địa ngục, chỉ cần ngươi có bóng tối ta liền thôn phệ linh hồn ngươi. Kiếm ý tà ác.
Theo Lam Thánh Lão nhân từng nói, năm loại kiếm ý này vốn là thiên địch, đấu tranh người chết ta sống. Không ai có thể một lần linh hội được hai trong số kiếm ý này.Đó là những gì lão truyền thụ cho Hoa Phong.
- Thiên địa kiếm ý của ta lại là gì?
Hoa Phong suy tư. Sau đó hai mắt sáng lên.
- Thiên địa bao dung vạn vật, cho nên thiên địa kiếm ý, chính là thứ kiếm ý tối cường, bao dung tất cả kiếm ý, ngươi Hủy Diệt, ngươi Bất Hủ, ngươi Hắc Ám, ngươi Âm Dương, ngươi Quang Minh, bất quá ngươi cũng bị ta cai quản.
- Nếu đã vậy liền về với ta thôi!!!
Hoa Phong hai mắt mở bừng, ngửa mặt lên trời hét lớn, trong mắt hắn xẹt tia tinh quang đầy huyền bí, lóe lên rồi biến mất
Hô
Đúng lúc này từ người Hoa Phong bất ngờ bộc phát ra một luồng kiếm ý, kiếm ý mênh mông che trời phủ đất, kiếm ý như ý chí thiên địa hàng lâm, nữa muốn che chở vạn vật, nửa muốn hủy diệt chúng sinh, quanh minh mà hắc ám, chí âm chí dương, bình yên mà hỗn loạn.
- Xảy ra chuyện gì?
Phong Linh Tông chúng đệ tử bị hù sợ, tất cả nháo lên một trận. Không những vậy cả cao tầng cũng bị kinh động. Bất quá thứ khiến bọn họ kinh sợ cũng chỉ lóe lên rồi biến mất. Như thể là ảo giác.
- Chuyện gì?
Hoa Phong cũng một trận khiếp sợ, hắn là không biết chuyện gì vừa xảy ra, nên cũng có chút giật mình.
- Kiếm ý! Kiếm ý về rồi. Ha ha ha.
Kế tiếp nhớ ra cái gì, Hoa Phong liền nội thị thức hải, sau đó lập tức kích động nhảy ngược, hai mắt thậm chí có chút đỏ vì quá vui mừng.
Kiếm ý đã trở lại hơn nữa mạnh hơn trước không ít.
Bởi vì kiếm ý được gia trì thêm năm thuộc tính, hủy diệt, bất hủ, âm dương, quang minh, hắc ám.
- Hạnh phúc quá! Sướng quá!
Hoa Phong tiếp tục hét lớn. Cũng may tiểu viện của hắn ở xa, tách biệt một góc, không thì người ta tưởng hắn bị điên. Nhưng ai có thể hiểu được cảm giác của hắn lúc này.
Nhìn kiếm ý năm màu bá đạo chiếm lấy trung tâm thức hải, Hoa Phong có cảm giác nó rất đáng yêu, vô cùng đáng yêu.
Vừa rồi khi luyện kiếm hắn là nhớ đến kiến thức sư tôn truyền thụ, quá chăm chú liền là một trận không minh. Tỉnh lại là thế này.
- Năm loại kiếm ý bị ta bắt được, không biết sư tôn trông thấy sẽ là dạng gì bộ mặt a.
Nhớ đến sư tôn Hoa Phong liền có chút buồn, bất quá hắn nhanh chóng áp chế.
Xem xét bản thân một chút, Hoa Phong có chút cười khổ, cảnh giới tu vi, hắn không quá cao, nhưng kiếm đạo của hắn đã vấn đỉnh rồi.
- Tuyết Linh Thiên Niên Thảo sao? Trần chưởng quản sao? Hừ
Hoa Phong nhếch mép cười lạnh.
Vui mừng một chút, Hoa Phong xách hành lý rời núi, thời gian không còn nhiều, bởi vì hắn ngộ đạo hết bảy ngày bảy đêm, cho nên là phải nhanh.
Hoa Phong không biết lúc hắn vừa bước qua khỏi đại môn, có rất nhiều người âm thầm theo sau ý đồ không tốt.
Tình hình cấp bách, Hoa Phong lựa chọn đi nhiệm vụ đường tiếp nhận nhiệm vụ, nhằm hoán đổi công huân, sau đó kiếm về linh thạch, đây là cách nhanh nhất hắn có thể nghĩ ra.
....
Phong Linh Tông nhiệm vụ đường.
Trước ánh mắt khinh miệt xa lánh của đám đông đệ tử, Hoa Phong nghênh ngang bước vào nhiệm vụ đường.
Nhiệm vụ đường là nơi tông môn phát hành nhiệm vụ, mỗi một nhiệm vụ khi hoàn thành sẽ được thưởng điểm công huân tương xứng, tùy theo mức độ khó dễ của nhiệm vụ.
Hiện cũng có rất nhiều đệ tử đang lựa chọn nhiệm vụ tại đây.
- Hắn là muốn ra ngoài!
- Nếu hắn thật sự ra ngoài, ta sẽ khiến hắn có đi không có về!
Dương Nghiệp đứng ở một góc, oán độc nói. Bên cạnh hắn còn khoảng mười tên đệ tử, cũng là nhìn Hoa Phong đang đứng tại đại sảnh đầy thâm hiểm.
Bất quá Hoa Phong lúc này là không có để ý tới bọn họ. Hắn là để ý nhiệm vụ.
Tại đại sảnh, hai bên trái phải trước sau, treo rất nhiều nhiệm vụ.
Nhiệm vụ chia làm ba cấp bậc.Thanh Ngân, Bạch Ngân và Hoàng Kim. Nhiệm vụ thanh ngân khi hoàn thành sẽ có mười điểm công huân. Bạch ngân là một trăm điểm, Hoàng Kim một ngàn, độ khó chênh lệch gấp mười lần.
Hoa Phong nhất chiến dương danh, không ai không biết, thế nhưng cái danh của hắn rất là không tốt, hắn đi tới nhiệm vụ nào là đệ tử đang xem nhiệm vụ đó liền tránh xa, dù là vậy hắn cũng xem như chuyện vặt vảnh, không đáng quan tâm.
Xem qua hết nhiệm vụ Hoa Phong cuối cùng dừng lại, tại một cái bảng nhiệm vụ Hoàng Kim.
Nội dung nhiệm vụ
“Thu thập Tuyết Linh Thiên Niên Thảo.
Tuyết Linh Thiên Niên Thảo là một loại linh thảo trân quý, chủ yếu sinh trưởng ở Đại Liên sơn mạch cách Phong Linh Tông năm trăm dặm về phía nam.
Tuyết Linh Thiên Niên Thảo nằm sâu bên trong sơn mạch, cho nên nếu đi thu thập sẽ gặp không ít yêu thú cường đại, thập phần hung hiểm, bất quá nếu thu thập thành công, phần thưởng không chỉ là một ngàn điểm công huân, mà còn có một khỏa Tuyết Linh đan.
Nhiệm vụ hung hiểm, chỉ Hồng Mông cảnh mới có thể hoàn thành”
- Đại Liên sơn mạch!
Hoa Phong nhíu mày, cái sơn mạch này Phong Linh Toàn Thư có giới thiệu qua.
Đai Liên Sơn mạch là một trong bốn hiểm địa Nam Vực. Sâu trong sơn mạch nghe đồn có yêu thú cấp năm cực kỳ khủng bố.
Bất quá đó là sâu bên trong, về phần bên ngoài là nơi đệ tử các tông môn lịch lãm, săn giết yêu thú, thu thập linh thảo thập phần nhộn nhịp.
Nhưng Tuyết Linh Thiên Niên Thảo lại nằm sâu bên trong, còn là nhiệm vụ Hoàng Kim, muốn thu thập chắc chắn không dễ dàng. Về phần thưởng thêm cái Tuyết Linh đan gì đó Hoa Phong không quá rõ.
Trầm ngâm chốc lát, Hoa Phong liền quyết định lựa chọn nhiệm vụ này, bất kể cái gì hung hiểm, hắn thích là được, bởi vì con đường tu luyện lúc nào chẳng hung hiểm.
- Trần chưởng quản, đệ tử Hoa Phong là tiếp nhận nhiệm vụ này.
Hoa Phong gỡ tấm bảng thu thập Tuyết Linh Thiên Niên thảo, sau đó đem đến trước mặt Trần chưởng quản cung kính báo danh.
Trần chưởng quản tu vi Hồng Mông nhị trọng thiên, cả người béo tròn, tuổi gần sáu mươi, cặp mắt có chút gian xảo.
- Thu thập Tuyết Linh Thiên Niên Thảo!
- Ngươi là đang đùa a!
Trần chưởng quản híp mắt đánh giá Hoa Phong, vẻ mặt hơi có chút khinh thường, sau đó nói.
- Trần chưởng quản thấy ta giống nói đùa!
Hoa Phong nhíu mày, có chút khó chịu.
- Tuyết Linh Thiên Niên Thảo là nhiệm vụ của chấp sự Hồng Mông cảnh, ngươi chỉ một tên Luyện Mạch kỳ cũng đi lựa chọn.
Trần chưởng quản nhìn Hoa Phong như tên điên nhếch miệng.
- Ta mặc kệ là dành cho ai, hiện tại liền chọn.
- Trần chưởng quản liền là ghi danh thôi! Không cần ngài quản a.
Hoa Phong vênh mặt đáp lại. Theo hắn lão béo này rất nhiều chuyện, lão ở đây không phải chỉ là ghi danh thôi sao. Quản chuyện người khác làm gì.
- Tiểu tử ếch chết tại miệng, ta thấy ngươi là sống không quá lâu nữa rồi!
Lão béo bị Hoa Phong coi không ra gì hai mắt lóe sát khí, tức giận lên tiếng.
- Ta nói Trần chưởng quản ngài là ghi danh hay ngăn cản ghi danh?
Hoa Phong nhận thấy lão béo có là có ý đồ không tốt, thế nhưng hắn nào biết sợ.
- Tốt..tốt!
Lão béo tức muốn hộc máu, gằn từng chữ.
Lão làm chưởng quản cái nhiệm vụ đường mấy chục năm, đã bao giờ thấy qua tên hỗn đản nào xấc xược như này, dù mấy tên đứng đầu nội môn gặp lão cũng phải điệu thấp, nhưng hiện tại lão liền biết trên đời luôn có không ít kẻ ngu ngốc.
- Nhiệm vụ sau khi tiếp nhận, trong một tháng phải hoàn thành.
Lão béo áp chế tức giận, nói.
- Đa tạ Trần chưởng quản thành toàn.
Hoa Phong nhếch miệng, khẽ cười thành tựu, hắn là đa tạ nhưng chỉ nói thôi chứ không hành lễ, kế tiếp liền nghênh ngang rời đi, không thèm để ý ánh mắt phát hỏa của lão béo phía sau. Ai bảo hắn lễ phép không muốn, tiên trách lễ hậu trách nhân, ráng chịu.
Chúng đệ tử lúc này không có ai làm việc riêng, bọn họ cũng nhìn theo bóng lưng ngạo nghễ của Hoa Phong đầy khiếp sợ.
- Cái gì là ngông cuồng! Đây mới chân chính là ngông cuồng!
Trần chưởng quản tu vi sâu không lường được, lại còn là người chấp hành nhiệm vụ, dây mơ rễ má rất nhiều, còn bị hắn coi thường như vậy, chọc cho nổi điên, trông vẻ mặt lão khó coi như vậy liền biết.
Hiện tại bọn họ mới biết, Hoa Phong một lần khiêu chiến mấy chục người, đã là rất điệu thấp rồi.
Cũng có không ít kẻ cho rằng Hoa Phong là ngu ngốc, về phần Dương Nghiệp lúc này thập phần vui vẻ, hắn lại có thêm một đồng minh cường đại, cho kế hoạch chặn giết Hoa Phong.
...
Về đến tiểu viện Hoa Phong liền không có ngay lập tức xuất phát, mà bắt tay luyện kiếm. Có kiếm kỹ phòng thân là thêm một phần giữ mạng.
Một canh giờ sau.
Vứt bỏ tạp niệm Hoa Phong tay cầm Ly Nhẫn kiếm, hai mắt nhắm chặt, kế tiếp hít một hơi thật sâu, từ từ vung kiếm. Miệng không ngừng lẩm bẩm.
Phong Linh Cửu Thức, thức thứ nhất.Phong Linh Phiêu Miễu
Thức thứ hai.Phong Linh Tái Khởi.
Thức thứ ba. Phong Linh Bạo Nộ
Thức thứ tư. Phong Linh Triền Nhiễu.
Thức thứ năm.
Phong Linh Trục Nhật.
Thức thứ sáu Phong Linh Dạ Hành
Thức thứ bảy. Phong Linh Kinh Biến.
Thức thứ tám.Phong Linh Cuồng Vũ
Thức thứ chín. Phong Linh Sát.
Chín thức kiếm được Hoa Phong liên tục diễn luyện. Người bình thường là mở mắt luyện kiếm, nhìn sách luyện kiếm.
Nhưng Hoa Phong không như vậy, hắn là đùng đầu diễn luyện, sau đó tay bắt đầu làm theo, từ chậm đến nhanh, cuối cùng là thành thục.
Hoa Phong luyện kiếm không ngừng nghỉ, từng thức từng thức được hắn thi triển đi ra, mỗi một thức hắn điều múa kiếm rất nhanh, nhưng chẳng những không sai sót, mà còn vô cùng hoàn mỹ.
Mười hai canh giờ trôi qua Phong Linh Cửu Chức liền bị Hoa Phong nắm giữ hoàn toàn, không những nắm giữ hắn còn cải biến thêm không ít.
Phong Linh Cửu Thức mười hai canh giờ liền luyện xong, nếu để ai biết được không biết chừng mang hắn đi nghiên cứu.
Bởi vì người bình thường tu luyện bộ kiếm pháp này, từ lúc bắt đầu đến khi thành thục nhanh thì một đến hai năm, chậm hơn thì bốn đến năm năm hoặc lâu hơn nữa, cho nên Hoa Phong chỉ dùng mười hai canh giờ liền thành thục, tốc độ biến thái như nào đây, quá khủng bố.
Phong Linh Cửu Thức đã thành công luyện hết, bất quá Hoa Phong là không có dừng lại, tiếp tục diễn luyện kiếm pháp mới, kiếm pháp chuyển thể qua Thiên Địa Quyết.
Cái kiếm pháp chuyển thể này gọi là Thanh Phong Kiếm Pháp, chỉ có một thức duy nhất.
Phong Linh Cửu Thức kiếm pháp, Hoa Phong diễn luyện thập phần bắt mắt xinh đẹp, thế nhưng Thanh Phong Nhất Thức lại xấu đến đáng thương.
Nguyên nhân do Thiên Địa Quyết không còn, Hoa Phong chỉ có thể dựa vào những gì bản thân từng biết mà diễn luyện, cho nên mỗi một đường kiếm của hắn hệt như trẻ con chơi đùa.
Hiện tại liền như trẻ con chơi đùa, thế nhưng nếu Thiên Địa Quyết phục hồi là thập phần đáng sợ, kiếm pháp ứng tam sinh, không phải người thường có thể ngăn cản.
Kiếm chiêu cho dù rất xấu, nhưng Hoa Phong liền không biết, hắn lúc này đã chìm vào không minh vì một vấn đề khác.
...
-Kiếm đạo là cái gì là kiếm cái gì là đạo.
-Sư tôn từng nói. Kiếm chính là kiếm, kiếm là vua trăm binh, kiếm là hung khí, là thiết huyết chi khí.
Ngoài đao và kiếm không một binh khi nào có vỏ bọc bên ngoài. Đao có dài có ngắn, đao muôn hình vạn trạng, đao cũng có cái không có vỏ đao, đao cũng không phải là thiết huyết chi khí, bởi vì ngoài chém giết ra đao còn thật nhiều công dụng khác.
Nhưng kiếm, không bao giờ không có vỏ bọc, ngoài chém giết ra kiếm không còn có công dụng nào.
Cho nên vỏ kiếm sinh ra để che đi lớp sát khí của kiếm, che đi sự hung hãn của kiếm, mà kiếm ra khỏi vỏ mục đích chỉ là giết và giết đó gọi là kiếm.
Đạo thế nào là đạo.
- Sư tôn cũng nói, trời đất mênh mông, đạo cũng có trăm ngàn loại đạo, nhưng mục đích cuối cùng đều là muốn vấn đỉnh chúng sinh, thấu hiểu bản tâm, không sợ trước sau cứ đi là tới. Đạo mỗi người mỗi khác, nhưng chung quy đều muốn tìm hiểu, những thứ cao thâm huyền diệu, nên gọi là đạo.
Cái gì là kiếm đạo, kiếm là vua trăm binh, đạo là đứng trên vạn vật. Như vậy kiếm đạo chính là loại đạo tối cao nhất trong trời đất.
- Đường ta đi, kẻ nào dám cản, tam xích Thanh Phong ta liền đem ngươi chém giết, thần cản sát thần, phật cản sát phật. Đây chính là kiếm đạo.
Cảnh giới kiếm đạo thế nào là cảnh giới kiếm đạo.
Trong tay có kiếm trong lòng có kiếm là cảnh giới kiếm đạo.
Trong tay không kiếm trong lòng có kiếm, cũng là cảnh giới kiếm đạo
Trong tay không kiếm trong lòng không kiếm, tâm động kiếm động cũng là cảnh giới kiếm đạo.
- Trong tay không kiếm trong lòng không kiếm, vạn vật làm kiếm cuối cùng cũng là một cảnh giới kiếm đạo.
Như vậy, cảnh giới kiếm đạo là gì. Cảnh giới kiếm đạo đó là người kiếm tương liên, nhân chính là kiếm, kiếm chính là nhân, nhân kiếm hợp nhất là cảnh giới kiếm đạo.
Kiếm ý là gì, kiếm ý chính là một loại ý chí của kiếm, là sự lĩnh ngộ tối cao về kiếm. Kiếm ý muôn hình vạn trạng nhưng gộp lại kiếm ý chia làm năm kiểu kiếm ý.
Hủy Diệt kiếm ý, đây là một kiểu kiếm ý muốn diệt tuyệt tất cả, muốn là bá chủ hồng hoang.
Bất Hủ kiếm ý, đây là kiểu kiếm ý muốn trường tồn bất hủ, bao dung vạn vật sinh ra để phòng thủ.
Âm Dương kiếm ý. Thiên địa có âm có dương, như vậy nếu ngươi cũng có âm dương, như vậy ta liền chém giết ngươi đoạt âm dương, kiếm ý cướp đoạt.
Quang Minh kiếm ý, có ánh sáng có quang minh, quang minh khu trừ tà ma, diệt sạch bóng tối, kiếm ý chính nghĩa.
Hắc Ám kiếm ý. Có quang minh tức có bóng tối, vậy ta chính là bóng tối, là địa ngục, chỉ cần ngươi có bóng tối ta liền thôn phệ linh hồn ngươi. Kiếm ý tà ác.
Theo Lam Thánh Lão nhân từng nói, năm loại kiếm ý này vốn là thiên địch, đấu tranh người chết ta sống. Không ai có thể một lần linh hội được hai trong số kiếm ý này.Đó là những gì lão truyền thụ cho Hoa Phong.
- Thiên địa kiếm ý của ta lại là gì?
Hoa Phong suy tư. Sau đó hai mắt sáng lên.
- Thiên địa bao dung vạn vật, cho nên thiên địa kiếm ý, chính là thứ kiếm ý tối cường, bao dung tất cả kiếm ý, ngươi Hủy Diệt, ngươi Bất Hủ, ngươi Hắc Ám, ngươi Âm Dương, ngươi Quang Minh, bất quá ngươi cũng bị ta cai quản.
- Nếu đã vậy liền về với ta thôi!!!
Hoa Phong hai mắt mở bừng, ngửa mặt lên trời hét lớn, trong mắt hắn xẹt tia tinh quang đầy huyền bí, lóe lên rồi biến mất
Hô
Đúng lúc này từ người Hoa Phong bất ngờ bộc phát ra một luồng kiếm ý, kiếm ý mênh mông che trời phủ đất, kiếm ý như ý chí thiên địa hàng lâm, nữa muốn che chở vạn vật, nửa muốn hủy diệt chúng sinh, quanh minh mà hắc ám, chí âm chí dương, bình yên mà hỗn loạn.
- Xảy ra chuyện gì?
Phong Linh Tông chúng đệ tử bị hù sợ, tất cả nháo lên một trận. Không những vậy cả cao tầng cũng bị kinh động. Bất quá thứ khiến bọn họ kinh sợ cũng chỉ lóe lên rồi biến mất. Như thể là ảo giác.
- Chuyện gì?
Hoa Phong cũng một trận khiếp sợ, hắn là không biết chuyện gì vừa xảy ra, nên cũng có chút giật mình.
- Kiếm ý! Kiếm ý về rồi. Ha ha ha.
Kế tiếp nhớ ra cái gì, Hoa Phong liền nội thị thức hải, sau đó lập tức kích động nhảy ngược, hai mắt thậm chí có chút đỏ vì quá vui mừng.
Kiếm ý đã trở lại hơn nữa mạnh hơn trước không ít.
Bởi vì kiếm ý được gia trì thêm năm thuộc tính, hủy diệt, bất hủ, âm dương, quang minh, hắc ám.
- Hạnh phúc quá! Sướng quá!
Hoa Phong tiếp tục hét lớn. Cũng may tiểu viện của hắn ở xa, tách biệt một góc, không thì người ta tưởng hắn bị điên. Nhưng ai có thể hiểu được cảm giác của hắn lúc này.
Nhìn kiếm ý năm màu bá đạo chiếm lấy trung tâm thức hải, Hoa Phong có cảm giác nó rất đáng yêu, vô cùng đáng yêu.
Vừa rồi khi luyện kiếm hắn là nhớ đến kiến thức sư tôn truyền thụ, quá chăm chú liền là một trận không minh. Tỉnh lại là thế này.
- Năm loại kiếm ý bị ta bắt được, không biết sư tôn trông thấy sẽ là dạng gì bộ mặt a.
Nhớ đến sư tôn Hoa Phong liền có chút buồn, bất quá hắn nhanh chóng áp chế.
Xem xét bản thân một chút, Hoa Phong có chút cười khổ, cảnh giới tu vi, hắn không quá cao, nhưng kiếm đạo của hắn đã vấn đỉnh rồi.
- Tuyết Linh Thiên Niên Thảo sao? Trần chưởng quản sao? Hừ
Hoa Phong nhếch mép cười lạnh.
Vui mừng một chút, Hoa Phong xách hành lý rời núi, thời gian không còn nhiều, bởi vì hắn ngộ đạo hết bảy ngày bảy đêm, cho nên là phải nhanh.
Hoa Phong không biết lúc hắn vừa bước qua khỏi đại môn, có rất nhiều người âm thầm theo sau ý đồ không tốt.
Tác giả :
Cuồng Kiếm