Kích Thích Cấm Kỵ
Chương 3: Bữa ăn tối nóng bỏng
Tác giả: An Nhiên Chi Lạc
Xe chạy không bao lâu cũng dừng trước một nhà hàng sang trọng. Lý Giang Minh chỉnh tốt vạt áo mới bước xuống, sau đó chu đáo mở cửa xe cho con gái.
Nhìn khuôn mặt phấn nộn trước mắt vì hành động hơi lịch sự của mình mà lại cười ngốc, trong lòng hắn vừa vui lại vừa khó chịu. Đang tính cầm tay cô dắt vào thì cảm nhận trước vạt áo bị kéo nhẹ. Lý Giang Minh hiếu kì cúi xuống, ánh mắt có ý hỏi nhìn con gái.
Thu Tâm cắn môi, nhỏ giọng nói:
“Ba có thể cúi xuống được không?”
Tuy có chút khó hiểu con gái có chuyện gì khó xử mà phải yêu cầu như vậy nhưng Lý Giang Minh cũng không hỏi nhiều liền gập thắt lưng. Có điều dù đã hạ thấp người thì Thu Tâm thua hắn một cái đầu.
Ánh mắt long lanh lén lút nhìn mặt Lý Giang Minh một cái, xác định xong tọa độ, Thu Tâm liền nhún chân “chụt” một tiếng lên má “cha mình”, sau đó nhanh chóng cúi đầu vì xấu hổ.
Cảm xúc mềm mại, tê tê trên bên má trái khiến Lý Giang Minh có chút lạ lẫm mở to mắt nhìn xuống con gái nhỏ, lại chỉ thấy một bên má ủng hồng. Nhớ lại câu nói lúc trên xe của cô, không hiểu sao tâm tình bất đắc dĩ lại càng chờ mong. Cầm bàn tay nhỏ nhắn nộn thịt trong tay Lý Giang Minh vẻ mặt bình tĩnh bước vào.
Phục vụ thấy có khách lập tức tiến lên dẫn đường. Lý Giang Minh cầm thẻ Vip từ trong bóp ra đưa cho phục vụ.
Có thẻ Vip cả hai càng được tiếp đón chu đáo tận tình. Cả một đoạn đường bước theo, Thu Tâm chỉ dùng vẻ mặt ngây thơ đánh giá xung quanh. Nhìn căn phòng có chữ Vip vàng sáng chói trong mắt cô xẹt qua một tia tối tăm. Ráng đè ép sự phẫn hận trong con tim đen tối, móng tay bấm từng phát mạnh. Tâm lý biến thái của Thu Tâm từ từ trổi dậy.
Lý Giang Minh... Ba ba tốt của con! Để cho con khiến ba cũng trở nên biến thái như con có được không?
Cảm thấy sự hưng phấn dưới thân, Thu Tâm cười mị mị, vẻ ngây thơ nhiễm lên một tầng sắc thái quyến rũ không phù hợp với tuổi của mình.
Ngồi xuống ghế, Lý Giang Minh cầm thực đơn nhìn con gái dịu ngoan bên cạnh hỏi:
“Tiểu Thu, nơi đây có rất nhiều món hải sản mà con thích, muốn ăn cái nào thì chọn đi. Đừng ngại.”
Thu Tâm gật gật đầu, dùng ánh mắt to đen lấp lánh nhìn từng tên món ăn ghi trên đó. Lý Giang Minh nhìn biểu tình này của cô mà khẽ cong khóe môi, hắn không hề biết con gái mình luôn im lặng không hề gây ra cảm giác tồn tại lại bất ngờ thu hút ánh mắt như vậy, làm người cha như hắn thật kinh ngạc. Tự thấy bản thân là một người cuồng công việc, không dành nhiều thời gian cho con cái nên hắn không hề nghi ngờ, có nghĩ cũng chỉ cảm thấy con gái thay đổi là vì nhận được sự quân tâm của mình mà thôi.
Sau một hồi đắn đo, Thu Tâm ngượng ngùng đưa bảng thực đơn cho Lý Giang Minh, có chút ấp úng nói:
“Con không biết chọn món nào cả, ba gọi cho con có được không?”
Nói xong hai má vốn hồng hồng càng thêm ửng đỏ. Nhìn con gái như vậy, nội tâm Lý Giang Minh liền ngứa ngáy, vươn bàn tay nhéo nhéo má cô. Cảm xúc còn mềm mại hơn hắn tưởng tượng. Trong ánh mắt kinh sợ của Thu Tâm, Lý Giang Minh cười yêu chiều nói:
“Con gái ba dễ thương quá.”
Rồi quay người đưa bảng thực đơn lại cho bồi bàn nói:
“Mực ống băng hỏa, tôm hùng sông xanh và gỏi cá hồi đại dương. Thế thôi.”
Phục vụ gật dầu rồi rời đi.
Không khí trong phòng lại trở về yên tĩnh. Lý Giang Minh là người rất kiệm lời, trừ bàn công chuyện ra rất ít khi mở miệng để tạo không khí sôi động. Còn Thu Tâm thì đang âm thầm chờ thời cơ tốt.
Khi phục vụ một lần nữa quay lại bưng thức ăn lên rồi nhanh chóng rời khỏi thì Thu Tâm mới bắt đầu quăng ra cạm bẫy.
Cô vươn tay bưng chén nước sốt “cẩn thận” đưa tới cho Lý Giang Minh, canh đúng lúc hắn đang dùng đũa gắp đồ ăn, thế là cảnh tượng thường thấy liền xảy ra. Áo sơ mi trắng của cô dính đầy nước sốt.
Nước mắt lăn dài, Thu Tâm mếu máo nói:
“Ba ơi, nóng… nóng quá…”
Bàn tay trắng mịn kéo tễ áo sơ mi ra, cơ thể con gái ngây thơ non nớt, làn da dính đầy nước sốt trông thật kích thích vị giác và thính giác, khiến cho Lý Giang Minh vô ý thức nuốt nuốt nước bọt. Âm thanh vì động tình mà trở nên khàn khàn nói:
“Nóng lắm sao? Để ba thổi thổi giúp con.”
Sau đó, hắn liền rời khỏi ghế ngồi mà tiến lại gần cô, ngồi khụy chân, ánh mắt đen sâu thẳm chăm chú nhìn làn da trắng hơi ửng đỏ, dùng miệng thổi khí lên đó. Mùi hương non nớt riêng biệt hòa với mùi thơm của nước sốt khiến Lý Giang Minh càng thêm mê muội, hắn cất tiếng dụ dỗ:
“Nước sốt dính trên người rất khó chịu. Ba liếm sạch cho tiểu Thu nha.”
Ánh mắt yêu thương đó làm Thu Tâm cảm động, ngượng ngùng gật gật đầu. Nhận được sự đồng ý của con gái, Lý Giang Minh hành động càng thêm táo bạo, hắn cúi đầu, dùng đầu lưỡi nham nhám liếm bả vai trơn mịn, mỹ vị thơm ngon trong miệng tức khắc khiến hắn mê mẩn, đôi môi mỏng hôn nhẹ lên, ngón tay đưa lên cởi từng chiếc cúc áo, hai chiếc bánh bao mới nhú, hạt điểm hồng trên làn tuyết trắng lập tức tập kích tầm mắt.
Hình ảnh quá mức kích thích này làm máu nóng trong người Lý Giang Minh càng tăng mạnh, nơi nào có bắt đầu có phản ứng thức tỉnh. Nghe tiếng thở dốc nặng nề của hắn, Thu Tâm lo lắng nói:
“Ba… ba sao vậy?”
Tầm mắt lập tức chuyển lên mặt con gái, thấy cô lo lắng nhìn mình như vậy trong lòng Lý Giang Minh lập tức chửi một tiếng chết tiệt. Cố nở một nụ cười gượng gạo, hắn vừa gài cúc áo lại cho cô vừa nói:
“Ba có hơi chóng mặt. Con mau ăn cơm đi rồi ba chở con về nhà.”
Thu Tâm nhìn sắc mặt không ổn lắm của “ba mình” lập tức lắc đầu nói:
“Tiểu Thu không đói. Chúng ta về nhà đi ba.”
Lý Giang Minh hơi cau cau mày nhưng vẫn gật đầu, dẫn cô ra ngoài thanh toán tiền rồi đi ra xe.
Lên xe, hắn cũng không dám quan sát Thu Tâm mà khởi động xe, một đường đi về trong im lặng.
Thấy con mồi đang rơi vào hoảng loạn, Thu Tâm biết, chỉ cần một kích trí mạng nữa, tường rào lí trí của Lý Giang Minh lập tức sẽ sập đổ. Khi đó, xảy ra chuyện gì ai cũng đều có thể đoán được.
Săn mồi, phải biết lúc nào tiến công, lúc nào thả lỏng rồi đập một kích trí mạng. Đánh nhanh thắng nhanh là biện pháp tốt, chỉ có điều khi con mồi mới lần đầu tiên xuất hiện ý tưởng và dục vọng cấm kỵ với mình thì phải biết linh hoạt ngăn lại.
Nếu cứ để yên hoặc dùng cách ngăn lại không đúng thì kết quả sẽ rơi vào hai trường hợp:”Một là sẽ kích thích thú tính điên cuồng của người đó, làm xong, hắn sẽ suy nghĩ không tốt về bạn. Sẽ càng làm tới, cuối cùng bạn chỉ có thể làm một con búp bê tình dục cho hắn. Còn cái thứ hai đó là hắn sẽ cực kì áy náy, tình cảm đôi bên đều sẽ có một bức tường ngăn cách, không muốn gặp lại nhau.” Vế thứ hai có khả năng tương đối thấp vì một khi hắn chiếm đoạt được bạn, tâm lí sẽ luôn muốn tìm loại kích thích đó để nếm tiếp. Cho nên. Muốn thoát? Trừ phi hắn chơi bạn đến thân tàn, sắc bại.
Thu Tâm là biến thái thích đùa với lửa, cô xảo trá nắm chặt ngọn lửa trong tay. Cô luôn biết cách chơi với nó mà không để lại hậu hoạn.
Xe chạy không bao lâu cũng dừng trước một nhà hàng sang trọng. Lý Giang Minh chỉnh tốt vạt áo mới bước xuống, sau đó chu đáo mở cửa xe cho con gái.
Nhìn khuôn mặt phấn nộn trước mắt vì hành động hơi lịch sự của mình mà lại cười ngốc, trong lòng hắn vừa vui lại vừa khó chịu. Đang tính cầm tay cô dắt vào thì cảm nhận trước vạt áo bị kéo nhẹ. Lý Giang Minh hiếu kì cúi xuống, ánh mắt có ý hỏi nhìn con gái.
Thu Tâm cắn môi, nhỏ giọng nói:
“Ba có thể cúi xuống được không?”
Tuy có chút khó hiểu con gái có chuyện gì khó xử mà phải yêu cầu như vậy nhưng Lý Giang Minh cũng không hỏi nhiều liền gập thắt lưng. Có điều dù đã hạ thấp người thì Thu Tâm thua hắn một cái đầu.
Ánh mắt long lanh lén lút nhìn mặt Lý Giang Minh một cái, xác định xong tọa độ, Thu Tâm liền nhún chân “chụt” một tiếng lên má “cha mình”, sau đó nhanh chóng cúi đầu vì xấu hổ.
Cảm xúc mềm mại, tê tê trên bên má trái khiến Lý Giang Minh có chút lạ lẫm mở to mắt nhìn xuống con gái nhỏ, lại chỉ thấy một bên má ủng hồng. Nhớ lại câu nói lúc trên xe của cô, không hiểu sao tâm tình bất đắc dĩ lại càng chờ mong. Cầm bàn tay nhỏ nhắn nộn thịt trong tay Lý Giang Minh vẻ mặt bình tĩnh bước vào.
Phục vụ thấy có khách lập tức tiến lên dẫn đường. Lý Giang Minh cầm thẻ Vip từ trong bóp ra đưa cho phục vụ.
Có thẻ Vip cả hai càng được tiếp đón chu đáo tận tình. Cả một đoạn đường bước theo, Thu Tâm chỉ dùng vẻ mặt ngây thơ đánh giá xung quanh. Nhìn căn phòng có chữ Vip vàng sáng chói trong mắt cô xẹt qua một tia tối tăm. Ráng đè ép sự phẫn hận trong con tim đen tối, móng tay bấm từng phát mạnh. Tâm lý biến thái của Thu Tâm từ từ trổi dậy.
Lý Giang Minh... Ba ba tốt của con! Để cho con khiến ba cũng trở nên biến thái như con có được không?
Cảm thấy sự hưng phấn dưới thân, Thu Tâm cười mị mị, vẻ ngây thơ nhiễm lên một tầng sắc thái quyến rũ không phù hợp với tuổi của mình.
Ngồi xuống ghế, Lý Giang Minh cầm thực đơn nhìn con gái dịu ngoan bên cạnh hỏi:
“Tiểu Thu, nơi đây có rất nhiều món hải sản mà con thích, muốn ăn cái nào thì chọn đi. Đừng ngại.”
Thu Tâm gật gật đầu, dùng ánh mắt to đen lấp lánh nhìn từng tên món ăn ghi trên đó. Lý Giang Minh nhìn biểu tình này của cô mà khẽ cong khóe môi, hắn không hề biết con gái mình luôn im lặng không hề gây ra cảm giác tồn tại lại bất ngờ thu hút ánh mắt như vậy, làm người cha như hắn thật kinh ngạc. Tự thấy bản thân là một người cuồng công việc, không dành nhiều thời gian cho con cái nên hắn không hề nghi ngờ, có nghĩ cũng chỉ cảm thấy con gái thay đổi là vì nhận được sự quân tâm của mình mà thôi.
Sau một hồi đắn đo, Thu Tâm ngượng ngùng đưa bảng thực đơn cho Lý Giang Minh, có chút ấp úng nói:
“Con không biết chọn món nào cả, ba gọi cho con có được không?”
Nói xong hai má vốn hồng hồng càng thêm ửng đỏ. Nhìn con gái như vậy, nội tâm Lý Giang Minh liền ngứa ngáy, vươn bàn tay nhéo nhéo má cô. Cảm xúc còn mềm mại hơn hắn tưởng tượng. Trong ánh mắt kinh sợ của Thu Tâm, Lý Giang Minh cười yêu chiều nói:
“Con gái ba dễ thương quá.”
Rồi quay người đưa bảng thực đơn lại cho bồi bàn nói:
“Mực ống băng hỏa, tôm hùng sông xanh và gỏi cá hồi đại dương. Thế thôi.”
Phục vụ gật dầu rồi rời đi.
Không khí trong phòng lại trở về yên tĩnh. Lý Giang Minh là người rất kiệm lời, trừ bàn công chuyện ra rất ít khi mở miệng để tạo không khí sôi động. Còn Thu Tâm thì đang âm thầm chờ thời cơ tốt.
Khi phục vụ một lần nữa quay lại bưng thức ăn lên rồi nhanh chóng rời khỏi thì Thu Tâm mới bắt đầu quăng ra cạm bẫy.
Cô vươn tay bưng chén nước sốt “cẩn thận” đưa tới cho Lý Giang Minh, canh đúng lúc hắn đang dùng đũa gắp đồ ăn, thế là cảnh tượng thường thấy liền xảy ra. Áo sơ mi trắng của cô dính đầy nước sốt.
Nước mắt lăn dài, Thu Tâm mếu máo nói:
“Ba ơi, nóng… nóng quá…”
Bàn tay trắng mịn kéo tễ áo sơ mi ra, cơ thể con gái ngây thơ non nớt, làn da dính đầy nước sốt trông thật kích thích vị giác và thính giác, khiến cho Lý Giang Minh vô ý thức nuốt nuốt nước bọt. Âm thanh vì động tình mà trở nên khàn khàn nói:
“Nóng lắm sao? Để ba thổi thổi giúp con.”
Sau đó, hắn liền rời khỏi ghế ngồi mà tiến lại gần cô, ngồi khụy chân, ánh mắt đen sâu thẳm chăm chú nhìn làn da trắng hơi ửng đỏ, dùng miệng thổi khí lên đó. Mùi hương non nớt riêng biệt hòa với mùi thơm của nước sốt khiến Lý Giang Minh càng thêm mê muội, hắn cất tiếng dụ dỗ:
“Nước sốt dính trên người rất khó chịu. Ba liếm sạch cho tiểu Thu nha.”
Ánh mắt yêu thương đó làm Thu Tâm cảm động, ngượng ngùng gật gật đầu. Nhận được sự đồng ý của con gái, Lý Giang Minh hành động càng thêm táo bạo, hắn cúi đầu, dùng đầu lưỡi nham nhám liếm bả vai trơn mịn, mỹ vị thơm ngon trong miệng tức khắc khiến hắn mê mẩn, đôi môi mỏng hôn nhẹ lên, ngón tay đưa lên cởi từng chiếc cúc áo, hai chiếc bánh bao mới nhú, hạt điểm hồng trên làn tuyết trắng lập tức tập kích tầm mắt.
Hình ảnh quá mức kích thích này làm máu nóng trong người Lý Giang Minh càng tăng mạnh, nơi nào có bắt đầu có phản ứng thức tỉnh. Nghe tiếng thở dốc nặng nề của hắn, Thu Tâm lo lắng nói:
“Ba… ba sao vậy?”
Tầm mắt lập tức chuyển lên mặt con gái, thấy cô lo lắng nhìn mình như vậy trong lòng Lý Giang Minh lập tức chửi một tiếng chết tiệt. Cố nở một nụ cười gượng gạo, hắn vừa gài cúc áo lại cho cô vừa nói:
“Ba có hơi chóng mặt. Con mau ăn cơm đi rồi ba chở con về nhà.”
Thu Tâm nhìn sắc mặt không ổn lắm của “ba mình” lập tức lắc đầu nói:
“Tiểu Thu không đói. Chúng ta về nhà đi ba.”
Lý Giang Minh hơi cau cau mày nhưng vẫn gật đầu, dẫn cô ra ngoài thanh toán tiền rồi đi ra xe.
Lên xe, hắn cũng không dám quan sát Thu Tâm mà khởi động xe, một đường đi về trong im lặng.
Thấy con mồi đang rơi vào hoảng loạn, Thu Tâm biết, chỉ cần một kích trí mạng nữa, tường rào lí trí của Lý Giang Minh lập tức sẽ sập đổ. Khi đó, xảy ra chuyện gì ai cũng đều có thể đoán được.
Săn mồi, phải biết lúc nào tiến công, lúc nào thả lỏng rồi đập một kích trí mạng. Đánh nhanh thắng nhanh là biện pháp tốt, chỉ có điều khi con mồi mới lần đầu tiên xuất hiện ý tưởng và dục vọng cấm kỵ với mình thì phải biết linh hoạt ngăn lại.
Nếu cứ để yên hoặc dùng cách ngăn lại không đúng thì kết quả sẽ rơi vào hai trường hợp:”Một là sẽ kích thích thú tính điên cuồng của người đó, làm xong, hắn sẽ suy nghĩ không tốt về bạn. Sẽ càng làm tới, cuối cùng bạn chỉ có thể làm một con búp bê tình dục cho hắn. Còn cái thứ hai đó là hắn sẽ cực kì áy náy, tình cảm đôi bên đều sẽ có một bức tường ngăn cách, không muốn gặp lại nhau.” Vế thứ hai có khả năng tương đối thấp vì một khi hắn chiếm đoạt được bạn, tâm lí sẽ luôn muốn tìm loại kích thích đó để nếm tiếp. Cho nên. Muốn thoát? Trừ phi hắn chơi bạn đến thân tàn, sắc bại.
Thu Tâm là biến thái thích đùa với lửa, cô xảo trá nắm chặt ngọn lửa trong tay. Cô luôn biết cách chơi với nó mà không để lại hậu hoạn.
Tác giả :
An Nhiên Chi Lạc