Khuynh Thế Thiên Tài
Chương 183: Thánh tử?
Lạc Y nhìn nhóm người Thánh Điện trước mặt. Đôi mắt vi diệu nhất thời hơi cong lại. Đặc biệt là khi nhìn thấy hình bát quái trận mà Thích Thử Khâm đang xếp lại cực độ loé lên tia sáng.
Thánh Điện quả nhiên là Thánh Điện. Bản sự rõ ràng không tồi. Không nói gì khác mà chỉ nói riêng Truyền Tống trận này đã khiến người khác lau mắt mà nhìn.
Truyền Tống trận nói chính xác cũng chỉ là một loại trận pháp cao cấp. Nhưng cái khó là những chú ngữ khởi động hệ thống Truyền Tống đã thất truyền từ mấy trăm năm về trước.
Lại nói, Truyền Tống trận còn không đơn giản ở chỗ cần có một lượng lớn ma tinh cao cấp cho mỗi lần Truyền Tống. Một lần chuyển đi càng nhiều lần ma tinh dùng lại càng nhiều. Chưa kể đến lực lượng của người khởi động Truyền Tống trận phải đặc biệt thâm hậu.
Trả giá cao như vậy, Thánh Điện thế nhưng bỏ được? Này không phải là muốn hướng bọn họ hạ cái mã uy đó chứ?
Trong lúc Lạc Y yên lặng đánh giá Truyền Tống trận thì bên kia Thích Thử Khâm vừa vặn khởi động xong trận pháp Truyền Tống.
Mộc Tuyệt không chờ được đem toàn bộ nhóm Lạc Y kéo vào trong vòng trận pháp. Chỉ thấy trận pháp bất ngờ loé ra ánh sáng mãnh liệt, bên trong mạnh mẽ lay động khiến nhóm Lăng Ngạo thoáng chốc thay đổi sắc mặt.
Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần nắm tay nhau, thật bình thản vững vàng lui về một góc. Nhìn qua giống như không hề bị ảnh hưởng gì từ vòng Truyền Tống này.
Mộc Tuyệt, Thích Thử Khâm, Lâu Hoán cùng với nhóm Dương Tình Tình bên kia từ lúc vào vòng Truyền Tống xong cũng đúng lí hợp tình lui về một góc. Vì đã quen di chuyển bằng Truyền Tống trận nên ảnh hưởng cũng không nhiều, cùng lắm cũng chỉ hơi nhíu chân mày một chút.
Mộc Tuyệt ổn định bản thân xong liền dùng dư quang nơi đáy mắt liếc về nhóm người Lạc Y. Hắn rất hài lòng với sắc mặt biến đen của nhóm người Lăng Ngạo. Trong lòng không khỏi có chút hả hê.
Thế nhưng, khi ánh mắt Mộc Tuyệt chạm vào hai người Lãnh Hàn Thần cùng Lạc Y đứng một bên thì lại hoàn toàn thay đổi. Đôi mắt sắc bén loé lên một đạo quang mang ảo diệu, không khỏi trừng trừng liếc nhìn hai người thêm vài lần. Càng nhìn sắc mặt lại càng khó coi.
Cũng không thể trách Mộc Tuyệt khó chịu như vậy. Bản thân hắn đã dùng trận pháp Truyền Tống không dưới trăm lần mới có thể học được cách ổn định bản thân. Trong khi đó hai người kia mới trải qua lại có khả năng vững vàng hơn cả hắn.
Thật ra, Mộc Tuyệt cũng suy nghĩ đến trường hợp hai người này đã từng dùng qua Truyền Tống trận. Nhưng khi ước tính tuổi tác của hai người này lại trực tiếp bỏ qua. Không nói đến bọn họ, chỉ sợ phóng mắt trong Tứ quốc cũng không ai có đủ bản sự khởi động truyền tống trận a!
Lạc Y nhợt nhạt mỉm cười. Nàng từ lúc Mộc Tuyệt liếc về phía nàng cùng Lãnh Hàn Thần liền biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Chỉ có điều, hắn đoán không sai, hai người bọn họ quả thật chưa dùng qua Truyền Tống trận.
Bất quá, Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần luyện tập bí pháp Lịch Không Gian. So với Truyền Tống trận cũng không quá sai biệt. Thích ứng dĩ nhiên cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Ánh sáng Truyền Tống trận ngày càng yếu ớt. Phía trước mặt đã sắp biến thành trắng xoá. Rung động trong vòng Truyền Tống cũng giảm thiểu đi rất nhiều.
Mộc Tuyệt tính toán thời gian có lẽ không sai biệt lắm liền vung tay ra hiệu cho mọi người bước ra theo trật tự. Từng bước từng bước hướng về vòng trắng xoá phía trước.
Thích Thử Khâm chủ động lùi về phía sau. Ánh mắt liếc nhìn nhóm người Lạc Y, trầm giọng nói.
" Các ngươi một lát liền trực tiếp tiến vào Thánh Điện. Điểm đến của chúng ta đầu tiên là Thánh Tuyền. Tại đó Thánh Tử sẽ đưa thuyền đến đón. Các ngươi tốt nhất nên tôn kính Thánh Tử. Ngàn vạn không nên đụng chạm tới người. Ngoài ra, còn phải tuân theo phân phó của Đại quản sự, đừng khiến người ta thấy phiền a!"
Thích Thử Khâm nói liền một hơi. Thế nhưng nhóm người Lăng Ngạo nghe câu được câu mất cũng hết sức ăn ý gật gật đầu.
Lạc Y cúi đầu nhìn móng tay bản thân, cũng không bày tỏ thái độ. Chỉ là, tại góc khuất mọi người nhìn không thấy, đáy mắt nàng lại lần nữa loé sáng.
Thánh tử?
Thánh tử này chẳng lẽ chính là con tốt thí mạng mà Thánh Điện bỏ ra vì muốn khống chế cặp Tỳ Hưu của nàng cùng Lãnh Hàn Thần?
Thân phận Thánh Tử uy vọng như vậy nhưng cũng đủ đáng thương đi. Thánh Điện đem quyền lực phân phát cho hai người Thánh tử, Thánh nữ càng nhiều. Vậy mà không phải vì coi trọng bọn họ. Chẳng qua là muốn tìm ra nhân tuyển tốt nhất đi làm đá kê chân mà thôi.
Lạc Y nàng tuy không gặp qua Thánh tử kia. Tuy đối với hắn tồn tại một chút đồng cảm. Nhưng tuyệt đối cũng không có ý định cứu rỗi hắn. Nàng thật không thích Thánh Điện, chỉ mong Thánh tử kia đừng thuộc dạng cực phẩm như Dương Tình Tình liền tốt đẹp lắm rồi.
" Nhóm đằng sau, trực tiếp theo đi!"
Mộc Tuyệt đi đằng trước không mặn không nhạt mở miệng đốc thúc đi lên. Lạc Y nhún vai, cùng Lãnh Hàn Thần thong thả bước ra với nhóm người Lăng Ngạo.
Vừa ra khỏi vòng Truyền Tống, thứ đầu tiên bọn họ nhìn thấy chính là sương mù. Sương mù dày đặc phủ trên mặt u tuyền thật lớn. Phóng mắt nhìn qua sương mù cũng không tài nào nhìn ra được điểm cuối.
Hoá ra, đây chính là Thánh Tuyền trong lời nói của Thích Thử Khân lúc đó!
Lạc Y híp lại khoé mắt, âm thầm đem tinh thần lực bí mật xuyên qua màn sương mù điều tra xung quanh Thánh Tuyền. Lúc này mới phát hiện bọc Thánh Tuyền là một tầng lại một tầng kết giới vô cùng bền chắc.
Lạc Y kín đáo đem tinh thần lực thu về, bỏ qua ý định điều tra tiếp. Thực ra cũng không phải là nàng không thâm nhập được kết giới. Chỉ là nếu như kết giới bị phá huỷ, khó tránh kinh động đến ngoạ hổ tàng long bên trong Thánh Điện.
Như vậy cái được quả thật không bù nổi cái mất đâu!
" Nhìn kìa!"
Trong lúc Lạc Y đang suy nghĩ thì Cố Ân Kỳ bên kia đột ngột cất giọng, thu hút chú ý của mọi người.
Chỉ thấy trong làn sương mù dày đặc, loáng thoáng đã hiện ra một con thuyền vô cùng lớn. Trên đầu mũi thuyền dĩ nhiên có một người thẳng tắp đứng vững.
Thánh Tử!
Thánh Điện quả nhiên là Thánh Điện. Bản sự rõ ràng không tồi. Không nói gì khác mà chỉ nói riêng Truyền Tống trận này đã khiến người khác lau mắt mà nhìn.
Truyền Tống trận nói chính xác cũng chỉ là một loại trận pháp cao cấp. Nhưng cái khó là những chú ngữ khởi động hệ thống Truyền Tống đã thất truyền từ mấy trăm năm về trước.
Lại nói, Truyền Tống trận còn không đơn giản ở chỗ cần có một lượng lớn ma tinh cao cấp cho mỗi lần Truyền Tống. Một lần chuyển đi càng nhiều lần ma tinh dùng lại càng nhiều. Chưa kể đến lực lượng của người khởi động Truyền Tống trận phải đặc biệt thâm hậu.
Trả giá cao như vậy, Thánh Điện thế nhưng bỏ được? Này không phải là muốn hướng bọn họ hạ cái mã uy đó chứ?
Trong lúc Lạc Y yên lặng đánh giá Truyền Tống trận thì bên kia Thích Thử Khâm vừa vặn khởi động xong trận pháp Truyền Tống.
Mộc Tuyệt không chờ được đem toàn bộ nhóm Lạc Y kéo vào trong vòng trận pháp. Chỉ thấy trận pháp bất ngờ loé ra ánh sáng mãnh liệt, bên trong mạnh mẽ lay động khiến nhóm Lăng Ngạo thoáng chốc thay đổi sắc mặt.
Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần nắm tay nhau, thật bình thản vững vàng lui về một góc. Nhìn qua giống như không hề bị ảnh hưởng gì từ vòng Truyền Tống này.
Mộc Tuyệt, Thích Thử Khâm, Lâu Hoán cùng với nhóm Dương Tình Tình bên kia từ lúc vào vòng Truyền Tống xong cũng đúng lí hợp tình lui về một góc. Vì đã quen di chuyển bằng Truyền Tống trận nên ảnh hưởng cũng không nhiều, cùng lắm cũng chỉ hơi nhíu chân mày một chút.
Mộc Tuyệt ổn định bản thân xong liền dùng dư quang nơi đáy mắt liếc về nhóm người Lạc Y. Hắn rất hài lòng với sắc mặt biến đen của nhóm người Lăng Ngạo. Trong lòng không khỏi có chút hả hê.
Thế nhưng, khi ánh mắt Mộc Tuyệt chạm vào hai người Lãnh Hàn Thần cùng Lạc Y đứng một bên thì lại hoàn toàn thay đổi. Đôi mắt sắc bén loé lên một đạo quang mang ảo diệu, không khỏi trừng trừng liếc nhìn hai người thêm vài lần. Càng nhìn sắc mặt lại càng khó coi.
Cũng không thể trách Mộc Tuyệt khó chịu như vậy. Bản thân hắn đã dùng trận pháp Truyền Tống không dưới trăm lần mới có thể học được cách ổn định bản thân. Trong khi đó hai người kia mới trải qua lại có khả năng vững vàng hơn cả hắn.
Thật ra, Mộc Tuyệt cũng suy nghĩ đến trường hợp hai người này đã từng dùng qua Truyền Tống trận. Nhưng khi ước tính tuổi tác của hai người này lại trực tiếp bỏ qua. Không nói đến bọn họ, chỉ sợ phóng mắt trong Tứ quốc cũng không ai có đủ bản sự khởi động truyền tống trận a!
Lạc Y nhợt nhạt mỉm cười. Nàng từ lúc Mộc Tuyệt liếc về phía nàng cùng Lãnh Hàn Thần liền biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Chỉ có điều, hắn đoán không sai, hai người bọn họ quả thật chưa dùng qua Truyền Tống trận.
Bất quá, Lạc Y cùng Lãnh Hàn Thần luyện tập bí pháp Lịch Không Gian. So với Truyền Tống trận cũng không quá sai biệt. Thích ứng dĩ nhiên cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Ánh sáng Truyền Tống trận ngày càng yếu ớt. Phía trước mặt đã sắp biến thành trắng xoá. Rung động trong vòng Truyền Tống cũng giảm thiểu đi rất nhiều.
Mộc Tuyệt tính toán thời gian có lẽ không sai biệt lắm liền vung tay ra hiệu cho mọi người bước ra theo trật tự. Từng bước từng bước hướng về vòng trắng xoá phía trước.
Thích Thử Khâm chủ động lùi về phía sau. Ánh mắt liếc nhìn nhóm người Lạc Y, trầm giọng nói.
" Các ngươi một lát liền trực tiếp tiến vào Thánh Điện. Điểm đến của chúng ta đầu tiên là Thánh Tuyền. Tại đó Thánh Tử sẽ đưa thuyền đến đón. Các ngươi tốt nhất nên tôn kính Thánh Tử. Ngàn vạn không nên đụng chạm tới người. Ngoài ra, còn phải tuân theo phân phó của Đại quản sự, đừng khiến người ta thấy phiền a!"
Thích Thử Khâm nói liền một hơi. Thế nhưng nhóm người Lăng Ngạo nghe câu được câu mất cũng hết sức ăn ý gật gật đầu.
Lạc Y cúi đầu nhìn móng tay bản thân, cũng không bày tỏ thái độ. Chỉ là, tại góc khuất mọi người nhìn không thấy, đáy mắt nàng lại lần nữa loé sáng.
Thánh tử?
Thánh tử này chẳng lẽ chính là con tốt thí mạng mà Thánh Điện bỏ ra vì muốn khống chế cặp Tỳ Hưu của nàng cùng Lãnh Hàn Thần?
Thân phận Thánh Tử uy vọng như vậy nhưng cũng đủ đáng thương đi. Thánh Điện đem quyền lực phân phát cho hai người Thánh tử, Thánh nữ càng nhiều. Vậy mà không phải vì coi trọng bọn họ. Chẳng qua là muốn tìm ra nhân tuyển tốt nhất đi làm đá kê chân mà thôi.
Lạc Y nàng tuy không gặp qua Thánh tử kia. Tuy đối với hắn tồn tại một chút đồng cảm. Nhưng tuyệt đối cũng không có ý định cứu rỗi hắn. Nàng thật không thích Thánh Điện, chỉ mong Thánh tử kia đừng thuộc dạng cực phẩm như Dương Tình Tình liền tốt đẹp lắm rồi.
" Nhóm đằng sau, trực tiếp theo đi!"
Mộc Tuyệt đi đằng trước không mặn không nhạt mở miệng đốc thúc đi lên. Lạc Y nhún vai, cùng Lãnh Hàn Thần thong thả bước ra với nhóm người Lăng Ngạo.
Vừa ra khỏi vòng Truyền Tống, thứ đầu tiên bọn họ nhìn thấy chính là sương mù. Sương mù dày đặc phủ trên mặt u tuyền thật lớn. Phóng mắt nhìn qua sương mù cũng không tài nào nhìn ra được điểm cuối.
Hoá ra, đây chính là Thánh Tuyền trong lời nói của Thích Thử Khân lúc đó!
Lạc Y híp lại khoé mắt, âm thầm đem tinh thần lực bí mật xuyên qua màn sương mù điều tra xung quanh Thánh Tuyền. Lúc này mới phát hiện bọc Thánh Tuyền là một tầng lại một tầng kết giới vô cùng bền chắc.
Lạc Y kín đáo đem tinh thần lực thu về, bỏ qua ý định điều tra tiếp. Thực ra cũng không phải là nàng không thâm nhập được kết giới. Chỉ là nếu như kết giới bị phá huỷ, khó tránh kinh động đến ngoạ hổ tàng long bên trong Thánh Điện.
Như vậy cái được quả thật không bù nổi cái mất đâu!
" Nhìn kìa!"
Trong lúc Lạc Y đang suy nghĩ thì Cố Ân Kỳ bên kia đột ngột cất giọng, thu hút chú ý của mọi người.
Chỉ thấy trong làn sương mù dày đặc, loáng thoáng đã hiện ra một con thuyền vô cùng lớn. Trên đầu mũi thuyền dĩ nhiên có một người thẳng tắp đứng vững.
Thánh Tử!
Tác giả :
Lạc Y Thần