Khuynh Thành Tuyệt Sủng: Thái Tử Điện Hạ Rất Liêu Nhân
Chương 239: Ta sang đó lấy về
Sáng sớm ngày hôm sau, nhóm người Ngu Thanh Thiển xuất phát thẳng tiến vào sâu trong đảo Thủy Vu.
Trong mục kiểm tra thứ nhất, tuy đã vào trong đảo Thủy Vu, thế nhưng những ma thú và yêu thực mà bọn họ gặp phải chỉ có tu vi Linh Tướng là cao nhất, bọn họ đều có thể ứng phó được.
Thế nhưng theo nhịp bước tiến không ngừng vào sâu trong đảo, nguy hiểm sẽ thật sự tìm đến.
Ngu Thanh Thiển vừa đi, vừa điều khiển mấy gốc thực vật đi trước để dò đường, tìm kiếm những nơi tương đối lạnh giá và nóng bức trong đảo Thủy Vu.
Nếu trên đường gặp phải ma thú và yêu thực có tu vi Linh Soái trở xuống, Ngu Thanh Thiển sẽ điều động người trong nhóm tham chiến và giết chết chúng, dù sao thì đó không chỉ là cơ hội được rèn luyện mà tinh hạch cũng là nguồn tài nguyên tu luyện của bọn họ nữa.
Bảy ngày sau, bọn họ đi vào một thung lũng rồi tiếp tục đi sâu vào trong. Lúc đi tới cuối thung lũng, một dòng sông băng liền xuất hiện trước mắt họ.
Hỏa Ly Nhã ngẩng đầu nhìn dòng sông băng nọ, thở ra một hơi nói: “Rốt cuộc cũng tìm được nơi sinh trưởng của Lưu Ly thảo rồi.”
Những người khác thấy vậy cũng đồng loạt thở ra một hơi, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Trong bảy ngày này, trừ hai ngày đầu bọn họ còn chủ động chạy ra đối phó với ma thú và yêu thực thì năm ngày sau đó, thực lực của những ma thú và yêu thực mà họ gặp phải cứ không ngừng tăng lên.
Nếu không phải nhờ Ngu Thanh Thiển chỉ huy cả nhóm phối hợp một cách hoàn mỹ, cộng thêm chiến lực dũng mãnh của nàng thì bọn họ đã rơi vào miệng của đám ma thú và yêu thực đó rồi.
“Thanh Thiển, ngươi thật là lợi hại quá đi, một nơi bí mật thế này mà cũng có thể tìm ra được nữa.” Hạ Oanh kích động cười nói.
Công việc dò đường của cả nhóm đều do Ngu Thanh Thiển và Mộ Dung Thanh đảm trách, lần này có thể thuận lợi tìm được dòng sông băng này chính là nhờ vào chỉ dẫn của Ngu Thanh Thiển.
Ngu Thanh Thiển cười nói: “Ta cũng là nhờ vào việc phát hiện ra thực vật phía trước cứ không ngừng giao thời, thuộc tính càng lúc càng thêm băng hàn nên mới tìm được nơi này đấy.”
Đi suốt dọc đường, ngoài việc điều khiển thực vật đi thăm dò phía trước ra, Ngu Thanh Thiển còn không ngừng quan sát, lúc phát hiện thuộc tính của thảm thực vật đang bắt đầu chuyển giao, nàng mới phán đoán chính xác được vị trí của sông băng.
“Thanh Thiển, Lưu Ly thảo có ma thú hay là yêu thực bạn sinh không?” Lạc Hiểu bình tĩnh hỏi.
Ngu Thanh Thiển suy nghĩ một chút rồi đáp: “Lưu Ly thảo sinh trưởng ở dưới đáy sông băng, tuy không có ma thú và yêu thực bạn sinh, thế nhưng nó lại rất có sức hấp dẫn đối với các loài ma thú, chỉ cần Lưu Ly thảo vừa trưởng thành thì lúc ăn nó vào, ma thú sẽ có thể tăng tiến tu vi, thế nên rất có khả năng sẽ có ma thú ở đó bảo vệ nó, chúng ta phải cẩn thận một chút.”
“Ừ, thời thời khắc khắc đều không thể thả lỏng cảnh giác được.” Mộ Dung Thanh gật đầu.
“Nghỉ ngơi một canh giờ rồi chúng ta sẽ vào sông băng.” Ngu Thanh Thiển nhìn dòng sông băng sừng sững cao vút phía trước, ánh mắt tối tăm nói.
“Được!”
Một canh giờ sau, đoàn người lại tiếp tục xuất phát, tiến vào sông băng.
Dọc đường, bốn phía đều vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió lạnh gào thét thỉnh thoảng thổi qua sông băng, cả một con trùng thú cũng chẳng trông thấy.
Điều này cũng khiến cho đoàn người càng thêm cẩn thận, hoàn cảnh thế này thật ra mới là nguy hiểm nhất.
Sau khi đoàn người băng qua một cái hang động ở cuối sông băng, một hồ nước liền xuất hiện trước mặt mọi người.
Xung quanh hồ này đều là sông băng, cây cối đều bị bao bọc bởi một lớp áo màu bạc, trời xanh nước biếc rất đẹp mắt.
Mọi người nhìn ra xa, chẳng bao lâu liền phát hiện ở trung tâm hồ nước có một vùng đang đóng băng, phía trên nơi bị đóng băng mọc ra mấy gốc thực vật màu lam trong suốt sáng lấp lánh, đồng thời đang phát ra từng đợt ánh sáng bạc, trông chúng như thể đang phát ra một sắc màu thần thánh vậy.
“Đó là Lưu Ly thảo.” Lạc Hiểu nhìn gốc thực vật màu lam nọ, ánh mắt sáng lên.
Đoàn người trông thấy Lưu Ly thảo đều vô cùng vui mừng, có công mài sắt có ngày nên kim, rốt cuộc cũng để bọn họ tìm được rồi.
“Ta sang đó lấy nhé.” Hỏa Ly Nhã cất tiếng nói.
Hắn là Linh Thực Sư thuộc tính Băng, Linh Thực ký kết thích nhất chính là môi trường như sông băng thế này và cũng có thể phát huy được ưu thế tốt nhất.
Trong mục kiểm tra thứ nhất, tuy đã vào trong đảo Thủy Vu, thế nhưng những ma thú và yêu thực mà bọn họ gặp phải chỉ có tu vi Linh Tướng là cao nhất, bọn họ đều có thể ứng phó được.
Thế nhưng theo nhịp bước tiến không ngừng vào sâu trong đảo, nguy hiểm sẽ thật sự tìm đến.
Ngu Thanh Thiển vừa đi, vừa điều khiển mấy gốc thực vật đi trước để dò đường, tìm kiếm những nơi tương đối lạnh giá và nóng bức trong đảo Thủy Vu.
Nếu trên đường gặp phải ma thú và yêu thực có tu vi Linh Soái trở xuống, Ngu Thanh Thiển sẽ điều động người trong nhóm tham chiến và giết chết chúng, dù sao thì đó không chỉ là cơ hội được rèn luyện mà tinh hạch cũng là nguồn tài nguyên tu luyện của bọn họ nữa.
Bảy ngày sau, bọn họ đi vào một thung lũng rồi tiếp tục đi sâu vào trong. Lúc đi tới cuối thung lũng, một dòng sông băng liền xuất hiện trước mắt họ.
Hỏa Ly Nhã ngẩng đầu nhìn dòng sông băng nọ, thở ra một hơi nói: “Rốt cuộc cũng tìm được nơi sinh trưởng của Lưu Ly thảo rồi.”
Những người khác thấy vậy cũng đồng loạt thở ra một hơi, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.
Trong bảy ngày này, trừ hai ngày đầu bọn họ còn chủ động chạy ra đối phó với ma thú và yêu thực thì năm ngày sau đó, thực lực của những ma thú và yêu thực mà họ gặp phải cứ không ngừng tăng lên.
Nếu không phải nhờ Ngu Thanh Thiển chỉ huy cả nhóm phối hợp một cách hoàn mỹ, cộng thêm chiến lực dũng mãnh của nàng thì bọn họ đã rơi vào miệng của đám ma thú và yêu thực đó rồi.
“Thanh Thiển, ngươi thật là lợi hại quá đi, một nơi bí mật thế này mà cũng có thể tìm ra được nữa.” Hạ Oanh kích động cười nói.
Công việc dò đường của cả nhóm đều do Ngu Thanh Thiển và Mộ Dung Thanh đảm trách, lần này có thể thuận lợi tìm được dòng sông băng này chính là nhờ vào chỉ dẫn của Ngu Thanh Thiển.
Ngu Thanh Thiển cười nói: “Ta cũng là nhờ vào việc phát hiện ra thực vật phía trước cứ không ngừng giao thời, thuộc tính càng lúc càng thêm băng hàn nên mới tìm được nơi này đấy.”
Đi suốt dọc đường, ngoài việc điều khiển thực vật đi thăm dò phía trước ra, Ngu Thanh Thiển còn không ngừng quan sát, lúc phát hiện thuộc tính của thảm thực vật đang bắt đầu chuyển giao, nàng mới phán đoán chính xác được vị trí của sông băng.
“Thanh Thiển, Lưu Ly thảo có ma thú hay là yêu thực bạn sinh không?” Lạc Hiểu bình tĩnh hỏi.
Ngu Thanh Thiển suy nghĩ một chút rồi đáp: “Lưu Ly thảo sinh trưởng ở dưới đáy sông băng, tuy không có ma thú và yêu thực bạn sinh, thế nhưng nó lại rất có sức hấp dẫn đối với các loài ma thú, chỉ cần Lưu Ly thảo vừa trưởng thành thì lúc ăn nó vào, ma thú sẽ có thể tăng tiến tu vi, thế nên rất có khả năng sẽ có ma thú ở đó bảo vệ nó, chúng ta phải cẩn thận một chút.”
“Ừ, thời thời khắc khắc đều không thể thả lỏng cảnh giác được.” Mộ Dung Thanh gật đầu.
“Nghỉ ngơi một canh giờ rồi chúng ta sẽ vào sông băng.” Ngu Thanh Thiển nhìn dòng sông băng sừng sững cao vút phía trước, ánh mắt tối tăm nói.
“Được!”
Một canh giờ sau, đoàn người lại tiếp tục xuất phát, tiến vào sông băng.
Dọc đường, bốn phía đều vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió lạnh gào thét thỉnh thoảng thổi qua sông băng, cả một con trùng thú cũng chẳng trông thấy.
Điều này cũng khiến cho đoàn người càng thêm cẩn thận, hoàn cảnh thế này thật ra mới là nguy hiểm nhất.
Sau khi đoàn người băng qua một cái hang động ở cuối sông băng, một hồ nước liền xuất hiện trước mặt mọi người.
Xung quanh hồ này đều là sông băng, cây cối đều bị bao bọc bởi một lớp áo màu bạc, trời xanh nước biếc rất đẹp mắt.
Mọi người nhìn ra xa, chẳng bao lâu liền phát hiện ở trung tâm hồ nước có một vùng đang đóng băng, phía trên nơi bị đóng băng mọc ra mấy gốc thực vật màu lam trong suốt sáng lấp lánh, đồng thời đang phát ra từng đợt ánh sáng bạc, trông chúng như thể đang phát ra một sắc màu thần thánh vậy.
“Đó là Lưu Ly thảo.” Lạc Hiểu nhìn gốc thực vật màu lam nọ, ánh mắt sáng lên.
Đoàn người trông thấy Lưu Ly thảo đều vô cùng vui mừng, có công mài sắt có ngày nên kim, rốt cuộc cũng để bọn họ tìm được rồi.
“Ta sang đó lấy nhé.” Hỏa Ly Nhã cất tiếng nói.
Hắn là Linh Thực Sư thuộc tính Băng, Linh Thực ký kết thích nhất chính là môi trường như sông băng thế này và cũng có thể phát huy được ưu thế tốt nhất.
Tác giả :
Lam Bạch Cách Tử