Khuynh Thành Ngự Thú Sư
Chương 47: Đây là linh nguyên đã được chữa trị
Mấy trăm người hắc y nhân, mà Lãnh Nguyệt Tâm chỉ có ba người, nhìn như thế nào cũng đều sẽ bị thương.
Đông Phương Ẩn nghiêng người một cái, né tránh một cái trường kiếm vừa tới, lại bị hắc y nhân bên cạnh cắt vào tay áo.
Thấy tình huống như vậy, ánh mắt Lạc Ảnh tối sầm lại, bên trong mắt đen xẹt qua một đạo hồng quang, trong nháy mắt, cặp mắt đen kia biến thành đôi mắt đỏ tươi như máu.
Chỉ tiếc Lãnh Nguyệt Tâm cùng Đông Phương Ẩn cũng không có chú ý tới hắn, bởi vậy hai người cũng không phát hiện ra hắn có điểm không thích hợp.
Mà liền tại thời điểm hỗn chiến, Lăng Thiên lặng lẽ rời đi khỏi đó, chỉ để lại đám hắc y nhân ở đó.
Quả thực là sĩ tử không sợ chết, nhân số càng ngày càng nhiều khiến cho ba người có chút khó giải quyết, đặc biệt là Lãnh Nguyệt Tâm, tuy rằng tốc độ của nàng rất nhanh, nhưng là chung quanh nhiều người vây như vậy, liền tính cho dù tốc độ có nhanh đi chăng nữa cũng không có biện pháp.
Dưới loại tình huống này, việc bản thân có linh lực sợ là không thể che giấu được nữa.
Thân ảnh vừa động, chủy thủ trong tay liền dừng ở trêи cổ của một người trong đó, một đường cắt ngay cổ, người nọ liền ngã xuống trêи mặt đất.
Nhìn trêи người Lãnh Nguyệt Tâm lập lòe linh lực dao động, Đông Phương Ẩn cùng Lạc Ảnh đều có chút kinh ngạc.
Không phải nói linh nguyên của nàng bị hủy hoại, không có cách nào tu luyện được nữa sao?
Như vậy bây giờ là thế nào?
Hắc y nhân kia thấy vậy, khϊế͙p͙ sợ nói: “Sao có thể, rõ ràng lúc trước ta đã hủy linh nguyên của ngươi rồi kia mà.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, lạnh nhạt nói: “Ngươi xác thực đã hủy đi linh nguyên của ta, nhưng mà giờ đây linh nguyên đã được chữa trị qua.”
Dứt lời, Lãnh Nguyệt Tâm thả người nhảy lên, vượt qua vài người, lập tức hướng tới hắc y nhân mà đi.
Lạc Ảnh thấy vậy, thầm kêu một tiếng không tốt, dù cho hiện tại Lãnh Nguyệt Tâm có linh lực, nhưng nhìn dáng vẻ thì bất quá nàng cũng chỉ mới là ổn linh ngũ tinh, căn bản không phải là đối thủ của tuyệt linh nhất tinh!
Đông Phương Ẩn cũng là nhăn nhăn mày, hai người đều muốn tới gần Lãnh Nguyệt Tâm, nhưng những cái hắc y nhân đó đã nhắm đến bọn họ, toàn bộ hướng tới hai người bọn họ mà đi, vây quanh hai người bọn họ.
Nhưng vào lúc này, ở địa phương cách đó không xa, có hai bóng người đang nhanh chóng đến, hai người này không phải ai xa lạ mà là Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên.
Hắc y nhân đang đối chiến với Lãnh Nguyệt Tâm thấy vậy, ra hiệu cho những hắc ý nhân còn lại nói: “Ngăn bọn họ lại.”
Những hắc y nhân còn lại nghe vậy, liền hướng tới phía của Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên mà đi đến.
Lãnh Nguyệt Tâm nhăn nhăn mày, hiển nhiên không nghĩ tới Lăng Sở Thiên và Lăng Tiêu xuất hiện ở chỗ này.
Chủy thủ trong tay lướt qua trêи người hắc y nhân, Lãnh Nguyệt Tâm nhấc chân, hướng tới dưới háng của nam nhân đá tới, lực độ cực lớn.
Nam nhân kia sắc mặt biến đổi, đành phải thu hồi tay, lui về phía sau vài bước, khó khăn lắm mới tránh được công kϊƈɦ của Lãnh Nguyệt Tâm.
Sắc mặt đen dần đứng ở địa phương cách Lãnh Nguyệt Tâm không xa, nam nhân cười lạnh nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, ta không nghõ tới ngươi của hiện tại so với trước kia ác hơn.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, cười cười, không chút nào để ý nói: “Ngươi ban cho ta một cái ân huệ, ta tất nhiên cũng sẽ ban cho người một cái ân huệ.”
“Phải không?” Nam nhân cười lạnh một tiếng, “Ba năm trước đây thực lực của ngươi cao hơn hiện tại, ta vẫn có thể hủy linh nguyên của ngươi, ngươi cho rằng với thực lực ổn linh ngũ tinh hiện tại của ngươi sẽ là đối thủ của ta sao?”
“Có phải hay không, chờ một chút chẳng phải sẽ biết được sao?” Lãnh Nguyệt Tâm nói xong, nhìn Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên cách đó không xa liếc mắt một cái, vừa đúng lúc đối mặt với ánh mắt của Lăng Sở Thiên nhìn qua, trong tầm mắt kia, có nghi hoặc cùng tìm tòi nghiên cứu.
Thu hồi tầm mắt, không để ý tới bọn họ nữa, dưới chân vừa động, cả người nhanh chóng hướng tới nam nhân mà đi.
Chủy thủ trong tay tàn nhẫn đâm, làm nam nhân suýt nữa chống đỡ không được.
Không nói đến tốc độ, những đường công kϊƈɦ của chủy thủ đều là ở những góc độ xảo quyệt nhắm vào điểm trí mạng!
Trong nháy mắt, nam nhân bắt được một cơ hội chuẩn, hiểu được thủ đoạn của Lãnh Nguyệt Tâm, một chưởng đánh vào trêи vai Lãnh Nguyệt Tâm!
Đông Phương Ẩn nghiêng người một cái, né tránh một cái trường kiếm vừa tới, lại bị hắc y nhân bên cạnh cắt vào tay áo.
Thấy tình huống như vậy, ánh mắt Lạc Ảnh tối sầm lại, bên trong mắt đen xẹt qua một đạo hồng quang, trong nháy mắt, cặp mắt đen kia biến thành đôi mắt đỏ tươi như máu.
Chỉ tiếc Lãnh Nguyệt Tâm cùng Đông Phương Ẩn cũng không có chú ý tới hắn, bởi vậy hai người cũng không phát hiện ra hắn có điểm không thích hợp.
Mà liền tại thời điểm hỗn chiến, Lăng Thiên lặng lẽ rời đi khỏi đó, chỉ để lại đám hắc y nhân ở đó.
Quả thực là sĩ tử không sợ chết, nhân số càng ngày càng nhiều khiến cho ba người có chút khó giải quyết, đặc biệt là Lãnh Nguyệt Tâm, tuy rằng tốc độ của nàng rất nhanh, nhưng là chung quanh nhiều người vây như vậy, liền tính cho dù tốc độ có nhanh đi chăng nữa cũng không có biện pháp.
Dưới loại tình huống này, việc bản thân có linh lực sợ là không thể che giấu được nữa.
Thân ảnh vừa động, chủy thủ trong tay liền dừng ở trêи cổ của một người trong đó, một đường cắt ngay cổ, người nọ liền ngã xuống trêи mặt đất.
Nhìn trêи người Lãnh Nguyệt Tâm lập lòe linh lực dao động, Đông Phương Ẩn cùng Lạc Ảnh đều có chút kinh ngạc.
Không phải nói linh nguyên của nàng bị hủy hoại, không có cách nào tu luyện được nữa sao?
Như vậy bây giờ là thế nào?
Hắc y nhân kia thấy vậy, khϊế͙p͙ sợ nói: “Sao có thể, rõ ràng lúc trước ta đã hủy linh nguyên của ngươi rồi kia mà.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, lạnh nhạt nói: “Ngươi xác thực đã hủy đi linh nguyên của ta, nhưng mà giờ đây linh nguyên đã được chữa trị qua.”
Dứt lời, Lãnh Nguyệt Tâm thả người nhảy lên, vượt qua vài người, lập tức hướng tới hắc y nhân mà đi.
Lạc Ảnh thấy vậy, thầm kêu một tiếng không tốt, dù cho hiện tại Lãnh Nguyệt Tâm có linh lực, nhưng nhìn dáng vẻ thì bất quá nàng cũng chỉ mới là ổn linh ngũ tinh, căn bản không phải là đối thủ của tuyệt linh nhất tinh!
Đông Phương Ẩn cũng là nhăn nhăn mày, hai người đều muốn tới gần Lãnh Nguyệt Tâm, nhưng những cái hắc y nhân đó đã nhắm đến bọn họ, toàn bộ hướng tới hai người bọn họ mà đi, vây quanh hai người bọn họ.
Nhưng vào lúc này, ở địa phương cách đó không xa, có hai bóng người đang nhanh chóng đến, hai người này không phải ai xa lạ mà là Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên.
Hắc y nhân đang đối chiến với Lãnh Nguyệt Tâm thấy vậy, ra hiệu cho những hắc ý nhân còn lại nói: “Ngăn bọn họ lại.”
Những hắc y nhân còn lại nghe vậy, liền hướng tới phía của Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên mà đi đến.
Lãnh Nguyệt Tâm nhăn nhăn mày, hiển nhiên không nghĩ tới Lăng Sở Thiên và Lăng Tiêu xuất hiện ở chỗ này.
Chủy thủ trong tay lướt qua trêи người hắc y nhân, Lãnh Nguyệt Tâm nhấc chân, hướng tới dưới háng của nam nhân đá tới, lực độ cực lớn.
Nam nhân kia sắc mặt biến đổi, đành phải thu hồi tay, lui về phía sau vài bước, khó khăn lắm mới tránh được công kϊƈɦ của Lãnh Nguyệt Tâm.
Sắc mặt đen dần đứng ở địa phương cách Lãnh Nguyệt Tâm không xa, nam nhân cười lạnh nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, ta không nghõ tới ngươi của hiện tại so với trước kia ác hơn.”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, cười cười, không chút nào để ý nói: “Ngươi ban cho ta một cái ân huệ, ta tất nhiên cũng sẽ ban cho người một cái ân huệ.”
“Phải không?” Nam nhân cười lạnh một tiếng, “Ba năm trước đây thực lực của ngươi cao hơn hiện tại, ta vẫn có thể hủy linh nguyên của ngươi, ngươi cho rằng với thực lực ổn linh ngũ tinh hiện tại của ngươi sẽ là đối thủ của ta sao?”
“Có phải hay không, chờ một chút chẳng phải sẽ biết được sao?” Lãnh Nguyệt Tâm nói xong, nhìn Lăng Tiêu cùng với Lăng Sở Thiên cách đó không xa liếc mắt một cái, vừa đúng lúc đối mặt với ánh mắt của Lăng Sở Thiên nhìn qua, trong tầm mắt kia, có nghi hoặc cùng tìm tòi nghiên cứu.
Thu hồi tầm mắt, không để ý tới bọn họ nữa, dưới chân vừa động, cả người nhanh chóng hướng tới nam nhân mà đi.
Chủy thủ trong tay tàn nhẫn đâm, làm nam nhân suýt nữa chống đỡ không được.
Không nói đến tốc độ, những đường công kϊƈɦ của chủy thủ đều là ở những góc độ xảo quyệt nhắm vào điểm trí mạng!
Trong nháy mắt, nam nhân bắt được một cơ hội chuẩn, hiểu được thủ đoạn của Lãnh Nguyệt Tâm, một chưởng đánh vào trêи vai Lãnh Nguyệt Tâm!
Tác giả :
Dạ Tước Linh