Khống Trùng Khống Thiên Hạ (Khống Trùng Khống Vận Mệnh)
Chương 60: Cương thi lãnh địa
Sự u tối cùng ẩm thấp ở đây khiến Trần Duyên khó chịu, cảm giác ngột ngạt làm cảm nhận không còn tinh tường.
Như biết được điều đó Chu lão hiện lên vuốt râu vẻ mặt đăm chiêu:
-Không ngờ nơi đây âm khí lại dày đặc như vậy.
-Âm khí?
Trần Duyên nghi vấn.
-Hày, với tu vi thấp kém của tiểu tử ngươi không cảm nhận được cũng là điều dễ hiểu.
Mặc dù lão an ủi nhưng lại không khiến Trần Duyên cảm giác tốt hơn.
-Bản thân ngươi là nam nhân khí huyết phương cương đồng thời tu luyện thần thông song tu dương khí mạnh mẽ đương nhiên là khó có thể thích ứng không khí nơi đây.
-Chu lão cho ta hỏi tại sao nơi đây lại ngập trần âm khí?
Lão cười nghiền ngẫm:
-Nơi đây khẳng định là tập trung số lượng không tưởng thi thể nhân loại lẫn yêu thú trãi qua trăm ngàn năm bên trong cự thạch khiến nơi đây trở thành bảo địa tu luyện của tu sĩ tà tu.
Trần Duyên gật gù hiểu chuyện, tu sĩ tà tu mặc dù không nhiều nhưng cũng không phải là đã tuyệt tích. Khôi Lỗi Tông một trong tứ đại tà tông nổi danh là hang ổ của đám tu sĩ quái gỡ chuyên yêu thích thi thể này.
Trần Duyên liền trở nên đề phòng, nơi đây được phong bế lâu như vậy rất có thể sinh ra những tồn tại nguy hiểm, cương thi, oan hồn không phải là chưa từng xuất hiện.
Giữ tốc độ bình thản, Trần Duyên tiến lên theo chỉ dẫn của Chu lão. Đi được nữa đường trước mắt hắn là một ngã ba, trong lúc không biết phải chọn bên nào Chu lão lại cho cao kiến.
-Bên trái ta cảm nhận được luồn âm khí mạnh mẽ, còn bên phải chính đường là hai kẻ kia đã đi.
-Khoan đã tiểu tử ngươi mau dừng lại.
Thấy Trần Duyên đi về phía lối đi dày đặc âm khí kia Chu lão liền hét:
-Không phải lão phu đã nói bên đó âm khí dày rất dày đặc sao.
-Đương nhiên là ta nghe lời lão nhân gia ngài nhưng mà mục đích ta tới đây là để tìm kiếm cơ duyên thuộc về mình chứ không phải là cạnh tranh báu vật với tu sĩ Trúc Cơ kì.
Trần Duyên không hề ngu ngốc, thời gian đồng hành vừa qua mĩ phụ không đụng tới hắn là do có tông môn phía sau. Giờ đây đứng trước báu vật khiến Hợp Hoang Môn phải liều lĩnh lén lút phía sau Ma Kiếm Tông khẳng định không phải thứ tầm thường. Nếu như nàng biết Trần Duyên phát hiện ra bí mật này ắt hẳn hắn sẽ bị nàng tiêu diệt.
Thấy Trần Duyên tỉnh táo khiến lão rất hài lòng, mỉm cười lơ lững bay theo.
-Một, hai, ba,... nơi này đúng là kì quái, đây là lần đầu ta thấy cảnh tượng này.
Phía bên dưới là một vùng rộng lớn từng chiếc quan tài được xếp ngay hàng thẳng lối, số lượng có thể lên tới hàng vạn. Từng chiếc quan tài độc mộc lớn có nhỏ có được xếp dài không thấy điểm tận cùng.
Vẻ thần bí cùng không khí nặng nề nơi đây không thể khiến Trần Duyên trùng bước, hắn nhẹ nhàng tiến tới cố ý né tránh những chiếc quan tài thần bí kia. Đi chưa được bao lâu tiếng cọt kẹt mặc dù rất nhỏ nhưng không thể nào thoát khỏi tai hắn.
-Không phải chứ?
Trần Duyên cười khổ nhìn bốn phía, điều hắn lo ngại nhất đã tới. Những tử thi nơi đây đã thật sự trở thành cương thi kinh tởm. Từng nắp quan tài từ từ chuyển động, những bàn tay lớn nhỏ đầy lông lá vươn lên như muốn níu kéo chút hơi ấm sau bao năm giá rét.
Từng thi thể bắt đầu bò ra khỏi quan tài, nhìn những con cương thi hình người da thịt đã không còn nguyên vẹn, trên người mọc ra từng mảng lông xanh khó hiểu. Cảnh tượng bị hàng ngàn cương thi (là zombie đó) vây quanh khiến Trần Duyên cũng không biết nên làm gì tiếp theo.
-Chà chà có vẻ tiểu tử ngươi gặp rắc rối lớn rồi.
Chu lão hiện ra vẻ mặt tươi cười trên nổi đau của người khác. Thấy vẻ hưng phấn của lão ngoan đồng này Trần Duyên liền nhận ra.
-Có phải Chu lão cố ý cho ta đi vào đây đúng không?
-Ai nói, rõ ràng là ngươi tự nguyện đi vào nhớ chứ.
Lúc phát hiện ra mồ chôn tập thể này hắn khẳng định Chu lão đã thấy được điều gì đó nhưng không hề căn dặn hắn. Nghiến răng biết bản thân không thể nào làm được gì lão hồ li này Trần Duyên chỉ còn cách tập trung đối phó những phiền toái kia.
-Tiểu tử ngươi nên thận trọng, cương thi này chỉ có thực lực của tu sĩ Luyện Khí kì nhưng lại không hề biết sợ hãi như yêu thú. Đặc biệt là chúng thích nhất là sinh vật sống, nhất là nam nhân huyết khí phương cương như ngươi.
-À quên nếu ngươi bị chúng gây ra thương tích sẽ có khả năng nơi đây lại có thêm một thành viên mới.
Chu lão nhàn nhã lơ lững trên không trung, tuy mở lời nhắc nhở nhưng không hề che dấu vẻ chăm chọc trước cái nhìn căm tức của hắn.
-Không được chạm vào nhưng lại có thể tiêu diệt chúng không phải là năng lực mạnh nhất của ta sao.
Một lần nữa hắn vỗ túi linh thú, thời gian vừa qua đồng hành cùng chúng đệ tử Hợp Hoang Môn khiến Trần Duyên không hề bộc lộ thực lực của mình. Đàn linh trùng nhiều ngày không được thôn phệ huyết nhục giờ đây càng điên cuồng. Hàng vạn cặp mắt đỏ như huyết nhìn chằm chằm vào đàn cương thi đầy lông lá kia.
Không cần chờ đợi lâu, Trần duyên liền tung ra toàn lực. Đây không phải là nơi ở lâu dài, hắn cảm nhận được từng khắc trôi qua âm khí nồng đậm càng xâm nhập sâu vào trong thể nội.
Mở đầu không ai khác là Tiểu Kim, như một chiếc chiến xa dũng mãnh cả cơ thể đầy kim quang lao tới húc bay hai đầu cương thi gần nhất. Đó như là tín hiệu bắt đầu cuộc chiến, Tiểu Huyết dẫn đầu phía sau là hàng vạn Thực Huyết Trùng đói khát xông tới.
Khung cảnh hỗn loạn lại diễn ra, Trần Duyên đã quá quen thuộc với điều này hắn lấy ra Thanh Nguyệt Cung từ xa đặc biệt chiếu cố tới những đầu cương thi to lớn bất thường đằng xa. Những đầu cương thi này quá hung tàn, cơ thể không chỉ như pháp khí hình người mà huyết dịch màu xanh lục của chúng chính là thi độc. Nếu dính quá nhiều nhân loại có khả năng trở thành cương thi, đây cũng chính là lí do hắn không xông lên huyết chiến như thường ngày.
Từng tinh thiết tiễn được Trần Duyên bắn tới xuyên qua thân thể chúng. Đúng như hắn dự đoán, những đầu cương thi này tuy lực lượng mạnh mẽ, da dày thịt béo nhưng tốc độ lại quá chậm chạp chúng chỉ biết liều mạng tấn công những sinh mạng gần đó.
Trong lúc mãi mê gặt hái từng chiếc đầu lâu kinh tỡm kia thì lại xuất hiện sự việc ngoài dự kiến của hắn. Đầu cương thi hình thể cao hơn hai mét kia chỉ bị tiễn pháp của hắn gắm vào trong thân thể không hề xuyên qua. Như thể không biết đau đớn đầu đại hình cương thi tiếp tục cuồng sát xung quanh. Mặc dù tốc độ chậm chạp nhưng với số lượng đông đảo linh trùng thi chỉ một lần hắt tay cũng đã lấy đi sinh mạng của chúng.
Trần Duyên đâu thể để yên, hắn liên tục phóng tiễn nhắm tới những bộ vị dễ tổn thương nhất. Cuối cùng sau hơn trăm mũi tên cắm sâu vào người đầu cương thi kia cuối cùng đã ngã xuống. Không đợi nó kịp trở mình Tiểu Mập Mạp không chế lũ linh trùng gần đó tạm thời bỏ qua những cương thi khác mà lao vào xé xác đầu dại hình cương thi kia.
Đúng như Tiểu Mập Mạp dự tính, mặc dù bị Thực Huyết Trùng thôn phệ đầu đại hình cương thi vẫn tiếp tục điên cuồng, những tiếng rít rào ghê rợn kì lạ. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi khiến Trần Duyên nổi cả gai óc, đây là lần đầu hắn chứng kiến điều kì lạ như vậy, kể cả Thực Huyết Trùng cũng không thể nào kinh khủng bằng.
-Ngươi thấy sao, những cương thi này mới chỉ là bắt đầu. Chúng có thực lực cực kì yếu nhớt nhưng lại không hề có sinh mạng, không sợ hãi, không đau đớn chúng chính là vũ khí mạnh mẽ nhất.
Trần Duyên không kiềm được mà gật đầu, Khôi Lỗi Tông nếu như không phải điều kiện thu đệ tử quá quái gỡ khiến cho tông đệ tử vô cùng thưa thớt thì không tới lượt Ma Kiếm Tông trở thành đệ nhất trong tứ đại ma môn.
Như biết được điều đó Chu lão hiện lên vuốt râu vẻ mặt đăm chiêu:
-Không ngờ nơi đây âm khí lại dày đặc như vậy.
-Âm khí?
Trần Duyên nghi vấn.
-Hày, với tu vi thấp kém của tiểu tử ngươi không cảm nhận được cũng là điều dễ hiểu.
Mặc dù lão an ủi nhưng lại không khiến Trần Duyên cảm giác tốt hơn.
-Bản thân ngươi là nam nhân khí huyết phương cương đồng thời tu luyện thần thông song tu dương khí mạnh mẽ đương nhiên là khó có thể thích ứng không khí nơi đây.
-Chu lão cho ta hỏi tại sao nơi đây lại ngập trần âm khí?
Lão cười nghiền ngẫm:
-Nơi đây khẳng định là tập trung số lượng không tưởng thi thể nhân loại lẫn yêu thú trãi qua trăm ngàn năm bên trong cự thạch khiến nơi đây trở thành bảo địa tu luyện của tu sĩ tà tu.
Trần Duyên gật gù hiểu chuyện, tu sĩ tà tu mặc dù không nhiều nhưng cũng không phải là đã tuyệt tích. Khôi Lỗi Tông một trong tứ đại tà tông nổi danh là hang ổ của đám tu sĩ quái gỡ chuyên yêu thích thi thể này.
Trần Duyên liền trở nên đề phòng, nơi đây được phong bế lâu như vậy rất có thể sinh ra những tồn tại nguy hiểm, cương thi, oan hồn không phải là chưa từng xuất hiện.
Giữ tốc độ bình thản, Trần Duyên tiến lên theo chỉ dẫn của Chu lão. Đi được nữa đường trước mắt hắn là một ngã ba, trong lúc không biết phải chọn bên nào Chu lão lại cho cao kiến.
-Bên trái ta cảm nhận được luồn âm khí mạnh mẽ, còn bên phải chính đường là hai kẻ kia đã đi.
-Khoan đã tiểu tử ngươi mau dừng lại.
Thấy Trần Duyên đi về phía lối đi dày đặc âm khí kia Chu lão liền hét:
-Không phải lão phu đã nói bên đó âm khí dày rất dày đặc sao.
-Đương nhiên là ta nghe lời lão nhân gia ngài nhưng mà mục đích ta tới đây là để tìm kiếm cơ duyên thuộc về mình chứ không phải là cạnh tranh báu vật với tu sĩ Trúc Cơ kì.
Trần Duyên không hề ngu ngốc, thời gian đồng hành vừa qua mĩ phụ không đụng tới hắn là do có tông môn phía sau. Giờ đây đứng trước báu vật khiến Hợp Hoang Môn phải liều lĩnh lén lút phía sau Ma Kiếm Tông khẳng định không phải thứ tầm thường. Nếu như nàng biết Trần Duyên phát hiện ra bí mật này ắt hẳn hắn sẽ bị nàng tiêu diệt.
Thấy Trần Duyên tỉnh táo khiến lão rất hài lòng, mỉm cười lơ lững bay theo.
-Một, hai, ba,... nơi này đúng là kì quái, đây là lần đầu ta thấy cảnh tượng này.
Phía bên dưới là một vùng rộng lớn từng chiếc quan tài được xếp ngay hàng thẳng lối, số lượng có thể lên tới hàng vạn. Từng chiếc quan tài độc mộc lớn có nhỏ có được xếp dài không thấy điểm tận cùng.
Vẻ thần bí cùng không khí nặng nề nơi đây không thể khiến Trần Duyên trùng bước, hắn nhẹ nhàng tiến tới cố ý né tránh những chiếc quan tài thần bí kia. Đi chưa được bao lâu tiếng cọt kẹt mặc dù rất nhỏ nhưng không thể nào thoát khỏi tai hắn.
-Không phải chứ?
Trần Duyên cười khổ nhìn bốn phía, điều hắn lo ngại nhất đã tới. Những tử thi nơi đây đã thật sự trở thành cương thi kinh tởm. Từng nắp quan tài từ từ chuyển động, những bàn tay lớn nhỏ đầy lông lá vươn lên như muốn níu kéo chút hơi ấm sau bao năm giá rét.
Từng thi thể bắt đầu bò ra khỏi quan tài, nhìn những con cương thi hình người da thịt đã không còn nguyên vẹn, trên người mọc ra từng mảng lông xanh khó hiểu. Cảnh tượng bị hàng ngàn cương thi (là zombie đó) vây quanh khiến Trần Duyên cũng không biết nên làm gì tiếp theo.
-Chà chà có vẻ tiểu tử ngươi gặp rắc rối lớn rồi.
Chu lão hiện ra vẻ mặt tươi cười trên nổi đau của người khác. Thấy vẻ hưng phấn của lão ngoan đồng này Trần Duyên liền nhận ra.
-Có phải Chu lão cố ý cho ta đi vào đây đúng không?
-Ai nói, rõ ràng là ngươi tự nguyện đi vào nhớ chứ.
Lúc phát hiện ra mồ chôn tập thể này hắn khẳng định Chu lão đã thấy được điều gì đó nhưng không hề căn dặn hắn. Nghiến răng biết bản thân không thể nào làm được gì lão hồ li này Trần Duyên chỉ còn cách tập trung đối phó những phiền toái kia.
-Tiểu tử ngươi nên thận trọng, cương thi này chỉ có thực lực của tu sĩ Luyện Khí kì nhưng lại không hề biết sợ hãi như yêu thú. Đặc biệt là chúng thích nhất là sinh vật sống, nhất là nam nhân huyết khí phương cương như ngươi.
-À quên nếu ngươi bị chúng gây ra thương tích sẽ có khả năng nơi đây lại có thêm một thành viên mới.
Chu lão nhàn nhã lơ lững trên không trung, tuy mở lời nhắc nhở nhưng không hề che dấu vẻ chăm chọc trước cái nhìn căm tức của hắn.
-Không được chạm vào nhưng lại có thể tiêu diệt chúng không phải là năng lực mạnh nhất của ta sao.
Một lần nữa hắn vỗ túi linh thú, thời gian vừa qua đồng hành cùng chúng đệ tử Hợp Hoang Môn khiến Trần Duyên không hề bộc lộ thực lực của mình. Đàn linh trùng nhiều ngày không được thôn phệ huyết nhục giờ đây càng điên cuồng. Hàng vạn cặp mắt đỏ như huyết nhìn chằm chằm vào đàn cương thi đầy lông lá kia.
Không cần chờ đợi lâu, Trần duyên liền tung ra toàn lực. Đây không phải là nơi ở lâu dài, hắn cảm nhận được từng khắc trôi qua âm khí nồng đậm càng xâm nhập sâu vào trong thể nội.
Mở đầu không ai khác là Tiểu Kim, như một chiếc chiến xa dũng mãnh cả cơ thể đầy kim quang lao tới húc bay hai đầu cương thi gần nhất. Đó như là tín hiệu bắt đầu cuộc chiến, Tiểu Huyết dẫn đầu phía sau là hàng vạn Thực Huyết Trùng đói khát xông tới.
Khung cảnh hỗn loạn lại diễn ra, Trần Duyên đã quá quen thuộc với điều này hắn lấy ra Thanh Nguyệt Cung từ xa đặc biệt chiếu cố tới những đầu cương thi to lớn bất thường đằng xa. Những đầu cương thi này quá hung tàn, cơ thể không chỉ như pháp khí hình người mà huyết dịch màu xanh lục của chúng chính là thi độc. Nếu dính quá nhiều nhân loại có khả năng trở thành cương thi, đây cũng chính là lí do hắn không xông lên huyết chiến như thường ngày.
Từng tinh thiết tiễn được Trần Duyên bắn tới xuyên qua thân thể chúng. Đúng như hắn dự đoán, những đầu cương thi này tuy lực lượng mạnh mẽ, da dày thịt béo nhưng tốc độ lại quá chậm chạp chúng chỉ biết liều mạng tấn công những sinh mạng gần đó.
Trong lúc mãi mê gặt hái từng chiếc đầu lâu kinh tỡm kia thì lại xuất hiện sự việc ngoài dự kiến của hắn. Đầu cương thi hình thể cao hơn hai mét kia chỉ bị tiễn pháp của hắn gắm vào trong thân thể không hề xuyên qua. Như thể không biết đau đớn đầu đại hình cương thi tiếp tục cuồng sát xung quanh. Mặc dù tốc độ chậm chạp nhưng với số lượng đông đảo linh trùng thi chỉ một lần hắt tay cũng đã lấy đi sinh mạng của chúng.
Trần Duyên đâu thể để yên, hắn liên tục phóng tiễn nhắm tới những bộ vị dễ tổn thương nhất. Cuối cùng sau hơn trăm mũi tên cắm sâu vào người đầu cương thi kia cuối cùng đã ngã xuống. Không đợi nó kịp trở mình Tiểu Mập Mạp không chế lũ linh trùng gần đó tạm thời bỏ qua những cương thi khác mà lao vào xé xác đầu dại hình cương thi kia.
Đúng như Tiểu Mập Mạp dự tính, mặc dù bị Thực Huyết Trùng thôn phệ đầu đại hình cương thi vẫn tiếp tục điên cuồng, những tiếng rít rào ghê rợn kì lạ. Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi khiến Trần Duyên nổi cả gai óc, đây là lần đầu hắn chứng kiến điều kì lạ như vậy, kể cả Thực Huyết Trùng cũng không thể nào kinh khủng bằng.
-Ngươi thấy sao, những cương thi này mới chỉ là bắt đầu. Chúng có thực lực cực kì yếu nhớt nhưng lại không hề có sinh mạng, không sợ hãi, không đau đớn chúng chính là vũ khí mạnh mẽ nhất.
Trần Duyên không kiềm được mà gật đầu, Khôi Lỗi Tông nếu như không phải điều kiện thu đệ tử quá quái gỡ khiến cho tông đệ tử vô cùng thưa thớt thì không tới lượt Ma Kiếm Tông trở thành đệ nhất trong tứ đại ma môn.
Tác giả :
huynhson