Không Thể Từ Bỏ Anh
Chương 16: Mất nick Facebook
Ngày hôm sau cô đến trường bọn nó tiến lại chỗ cô
-Sao rồi? Hôm qua đi gặp được Dân không? -Tiếng con Ánh vang lên
-Mày nghĩ nó không gặp được Dân mà nó lại vui thế này sao? -Lại là con Chi mà không phải ai khác nói ra câu đó,mỗi lần Chi nói ra là cô muốn cho Chi ngay cái dép vào mặt
-Ừ gặp rồi,anh ấy đẹp trai hơn trong ảnh nhiều,dễ gần lắm nha,
-Ghê chưa gặp về là tâm trạng cứ ở trên Hà Nội ấy nhỉ
-Chứ còn không à? Mỗi tội tao không chụp được ảnh nào với anh ấy cả
-Haha đó mày thấy chưa đi mất công rồi nhìn thấy xong về,thế thì còn nói làm gì nữa,chữ kí thì không xin được,ảnh không chụp được
-Chỉ cần được nhìn thấy anh ấy tao thấy vui rồi
-Thôi được rồi,coi như tao chịu thua về độ cuồng của mày -Chi nói xong đi về chỗ cô
-Dĩ nhiên là mày sẽ phải chịu thua rồi tao quên chưa nói với mày,anh ấy cầm quà của tao suốt cả đoạn đường nhá,như vầy đủ để cho mày biết tao lên không phí công chưa
Không biết tin tức cô lên Hà Nội gặp anh chỉ có mấy đứa chơi với cô biết mà giờ thành cả khối,cả trường biết rồi,ai cũng nói cô đi phí công và cuồng quá mức nhưng cô không để tâm đến mấy lời nói ấy,cô vẫn cứ là chính cô,vẫn là một Fan trung thành của cô
Cô chợt nhớ ra cái Quỳnh " không biết hôm qua về nó có bị làm sao không nữa ",nghĩ đến Quỳnh cô liền phi xuống lớp nó
-Hôm qua em về có bị sao không?
-Không chị ạ -Thấy Quỳnh vui rồi cô cũng yên tâm phần nào -Về chỉ bị nói một chút thôi rồi bình thường hết và giờ cấm không được đi chơi tối nữa
-Thôi được gặp anh một lần như vầy là vui lắm rồi
-Dạ chị thôi chị lên lớp đi,à quên chân chị thế nào rồi?
-Không sao đâu chị ổn rồi mà,thôi vào học đi
Hai đứa cô tạm biệt nhau rồi cô lên lớp và bắt đầu tiết học như bình thường
Cô học xong về nhà mở facebook lên thì không đăng nhập vào được,số điện thoại thì kêu chưa đăng kí,cô bực mình không biết chuyện gì xảy ra nữa,cuối cùng cô phát hiện ra mình mất nick facebook,cô đã khóc rất nhiều khi mà ở đó cô có bao nhiêu kỉ niệm,bao nhiêu nước mắt và tiếng cười,ở đó có rất nhiều ảnh của anh,có rất nhiều ảnh của bạn bè anh,cô tìm đủ mọi cách mầ không tài nào lấy lại được nick.Cuối cùng cô phải sử dụng đến nick phụ của mình,đổi tên giống như trước đây,add tất cả các Sâu nhưng rất nhiều người đã full và không thể kết bạn được nữa,cô buồn vi không còn nó nữa,không thể add được những người ở bên cạnh anh để có thể hỏi về anh nữa,không còn thấy những tin nhắn trước đây anh đã xem nữa,nhưng cô phải chấp nhận sự thật đó thôi
Nhìn mọi người khoe tin nhắn được chú Quân và anh Trí rep hay accept,ngày trước khi nhìn thấy mấy người đó cô chỉ cười vì mình đã được add rồi nhưng giờ đây cô hụt hẫng khi nhìn thấy những tin nhắn đó,bạn bè của cô nhiều người không biết cô là ai nên không accept luôn " cùng một người thôi mà sao không ai nhận ra cô vậy ".Nhìn bạn chung cô thật sự cười ra nước mắt,trước đây bạn chung của cô có người lên đến cả nghìn nhưng giờ đây chỉ còn là những con số 30,40 bạn chung.Cô buồn lắm,cô đã nghĩ rằng sẽ từ bỏ không làm Fan anh nữa,mọi người không ai nhớ cô hết,lúc đó cô hụt hẫng vô cùng.Nếu như trước đây có có hàng trăm người theo dõi,nhiều người bảo cô add còn bây giờ cô chủ động add thì không được nữa,nhiều người còn nghĩ và trách cô hủy kết bạn với họ nữa.Thế giới của cô sụp đổ hoàn toàn từ khi mất cái nick đó,cũng như tình cảm của cô dành cho anh,cô cảm thấy nó như sắp sửa kết thúc vậy.Một tuần sau khi mất nick cô mệt mỏi không muốn nhắn tin với bất cứ ai nên cô đã khóa Facebook lại chỉ vài phút sau cô nhận được cả chục tin nhắn từ FC cô gửi đến động viên cô,cô hạnh phúc vô cùng luôn.Cô mở lại facebook và tiếp tục nói chuyện với mọi người như trước đây,nhưng cảm giác nó vẫn chưa quen với nick này nhưng dần dần sẽ quên thôi.Cuối cùng cô cũng chịu chấp nhận sự thật mất nick đó và bắt đầu cuộc sống mới,bằng nick mới,bằng tất cả những gì cô hứa với anh,bằng tình yêu thương của cô dành cho anh và dành cho tất cả mọi người,những người trong gia đình sâu róm nói chung và Fc Nam Định nói riêng,không lúc nào cô hạnh phúc bằng lúc này,không có tình bạn nào đẹp và đáng yêu bằng tình bạn phương xa.Họ không ở gần cô nhưng luôn quan tâm giúp đỡ cô lúc cô cần,mất nick cũng là một chuyện tốt để cô bắt đầu cuộc sống mới trên cái thế giới gọi là mạng ảo nhưng tình thật này
-Sao rồi? Hôm qua đi gặp được Dân không? -Tiếng con Ánh vang lên
-Mày nghĩ nó không gặp được Dân mà nó lại vui thế này sao? -Lại là con Chi mà không phải ai khác nói ra câu đó,mỗi lần Chi nói ra là cô muốn cho Chi ngay cái dép vào mặt
-Ừ gặp rồi,anh ấy đẹp trai hơn trong ảnh nhiều,dễ gần lắm nha,
-Ghê chưa gặp về là tâm trạng cứ ở trên Hà Nội ấy nhỉ
-Chứ còn không à? Mỗi tội tao không chụp được ảnh nào với anh ấy cả
-Haha đó mày thấy chưa đi mất công rồi nhìn thấy xong về,thế thì còn nói làm gì nữa,chữ kí thì không xin được,ảnh không chụp được
-Chỉ cần được nhìn thấy anh ấy tao thấy vui rồi
-Thôi được rồi,coi như tao chịu thua về độ cuồng của mày -Chi nói xong đi về chỗ cô
-Dĩ nhiên là mày sẽ phải chịu thua rồi tao quên chưa nói với mày,anh ấy cầm quà của tao suốt cả đoạn đường nhá,như vầy đủ để cho mày biết tao lên không phí công chưa
Không biết tin tức cô lên Hà Nội gặp anh chỉ có mấy đứa chơi với cô biết mà giờ thành cả khối,cả trường biết rồi,ai cũng nói cô đi phí công và cuồng quá mức nhưng cô không để tâm đến mấy lời nói ấy,cô vẫn cứ là chính cô,vẫn là một Fan trung thành của cô
Cô chợt nhớ ra cái Quỳnh " không biết hôm qua về nó có bị làm sao không nữa ",nghĩ đến Quỳnh cô liền phi xuống lớp nó
-Hôm qua em về có bị sao không?
-Không chị ạ -Thấy Quỳnh vui rồi cô cũng yên tâm phần nào -Về chỉ bị nói một chút thôi rồi bình thường hết và giờ cấm không được đi chơi tối nữa
-Thôi được gặp anh một lần như vầy là vui lắm rồi
-Dạ chị thôi chị lên lớp đi,à quên chân chị thế nào rồi?
-Không sao đâu chị ổn rồi mà,thôi vào học đi
Hai đứa cô tạm biệt nhau rồi cô lên lớp và bắt đầu tiết học như bình thường
Cô học xong về nhà mở facebook lên thì không đăng nhập vào được,số điện thoại thì kêu chưa đăng kí,cô bực mình không biết chuyện gì xảy ra nữa,cuối cùng cô phát hiện ra mình mất nick facebook,cô đã khóc rất nhiều khi mà ở đó cô có bao nhiêu kỉ niệm,bao nhiêu nước mắt và tiếng cười,ở đó có rất nhiều ảnh của anh,có rất nhiều ảnh của bạn bè anh,cô tìm đủ mọi cách mầ không tài nào lấy lại được nick.Cuối cùng cô phải sử dụng đến nick phụ của mình,đổi tên giống như trước đây,add tất cả các Sâu nhưng rất nhiều người đã full và không thể kết bạn được nữa,cô buồn vi không còn nó nữa,không thể add được những người ở bên cạnh anh để có thể hỏi về anh nữa,không còn thấy những tin nhắn trước đây anh đã xem nữa,nhưng cô phải chấp nhận sự thật đó thôi
Nhìn mọi người khoe tin nhắn được chú Quân và anh Trí rep hay accept,ngày trước khi nhìn thấy mấy người đó cô chỉ cười vì mình đã được add rồi nhưng giờ đây cô hụt hẫng khi nhìn thấy những tin nhắn đó,bạn bè của cô nhiều người không biết cô là ai nên không accept luôn " cùng một người thôi mà sao không ai nhận ra cô vậy ".Nhìn bạn chung cô thật sự cười ra nước mắt,trước đây bạn chung của cô có người lên đến cả nghìn nhưng giờ đây chỉ còn là những con số 30,40 bạn chung.Cô buồn lắm,cô đã nghĩ rằng sẽ từ bỏ không làm Fan anh nữa,mọi người không ai nhớ cô hết,lúc đó cô hụt hẫng vô cùng.Nếu như trước đây có có hàng trăm người theo dõi,nhiều người bảo cô add còn bây giờ cô chủ động add thì không được nữa,nhiều người còn nghĩ và trách cô hủy kết bạn với họ nữa.Thế giới của cô sụp đổ hoàn toàn từ khi mất cái nick đó,cũng như tình cảm của cô dành cho anh,cô cảm thấy nó như sắp sửa kết thúc vậy.Một tuần sau khi mất nick cô mệt mỏi không muốn nhắn tin với bất cứ ai nên cô đã khóa Facebook lại chỉ vài phút sau cô nhận được cả chục tin nhắn từ FC cô gửi đến động viên cô,cô hạnh phúc vô cùng luôn.Cô mở lại facebook và tiếp tục nói chuyện với mọi người như trước đây,nhưng cảm giác nó vẫn chưa quen với nick này nhưng dần dần sẽ quên thôi.Cuối cùng cô cũng chịu chấp nhận sự thật mất nick đó và bắt đầu cuộc sống mới,bằng nick mới,bằng tất cả những gì cô hứa với anh,bằng tình yêu thương của cô dành cho anh và dành cho tất cả mọi người,những người trong gia đình sâu róm nói chung và Fc Nam Định nói riêng,không lúc nào cô hạnh phúc bằng lúc này,không có tình bạn nào đẹp và đáng yêu bằng tình bạn phương xa.Họ không ở gần cô nhưng luôn quan tâm giúp đỡ cô lúc cô cần,mất nick cũng là một chuyện tốt để cô bắt đầu cuộc sống mới trên cái thế giới gọi là mạng ảo nhưng tình thật này
Tác giả :
Hiền Cherry Trần