Không Thể Ký Hiệu
Chương 58
15/03/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Ăn xong tôm hùm nhỏ trở về phòng mình, Túng Phồn mới thấy điện thoại báo có mấy cuộc gọi nhỡ của Túng Sĩ Lương, cậu lập tức bơ luôn, coi như chưa thấy cái gì hết.
——Nhà họ Túng ấy à, không có việc gì thì không thăm điện Tam Bảo, đúng là chuyện mà người nhà họ sẽ làm.
Bận rộn suốt cả một ngày, Túng Phồn ngủ một giấc thật ngon, giữa trưa hôm sau cậu lên máy bay quay về.
Xuống máy bay xong, Túng Phồn đi ké xe của công ty Phí Hành Phong, lần này bọn họ còn mang về số trang phục mà Tống Hưởng đã dùng xong, như vậy đến lúc đóng máy, hành lý của cậu ta cũng bớt được đi một ít, đỡ phải ký gửi bưu điện chuyển về.
Nhân viên trong công ty kể cả người chưa từng gặp cậu thì cũng đã xem qua chương trình giải trí cậu tham gia, lại nhờ phước tính cách đưa chuyện làm quà của mấy cô gái trong công ty mà từ thư ký tới lễ tân, ai cũng biết quan hệ giữa Túng Phồn với Phí Hành Phong hết, cho nên cậu vừa tới, nhân viên lễ tân không thèm hỏi có hẹn trước hay không đã quẹt thẻ mời cậu lên tầng.
Biết được bí mật của boss lớn trong công ty, nhân viên trong công ty chỉ khó chịu mỗi cái là phải tuân thủ nguyên tắc làm việc của mình, tuyệt đối không được buôn chuyện này ra ngoài, kể cả người nhà cũng không được, nếu không cũng khỏi phải làm trong cái ngành này nữa. Thành ra họ chỉ có thể tự buôn với nhau, mà biết nhiều quá rồi cho nên không còn chỗ nào để phát huy trí tưởng tượng của bản thân nữa, thực sự là buồn thối hết cả ruột.
Tổ trưởng tổ quan hệ xã hội cũng không cần Phí Hành Phong nói đã chuẩn bị sẵn bản thảo để mai mốt đăng báo công khai, chỉ chờ đến buổi họp là sẽ đưa ra để mọi người cùng thảo luận. Lấy thực lực của Phí Hành Phong có thể nói là hắn đã bước ra khỏi hàng ngũ idol, tiến quân vào phái thực lực, nhưng chỉ cần có fan hâm mộ, thì một khi công khai chuyện tình cảm kiểu gì cũng xuất hiện tình trạng người hâm mộ rời khỏi fandom. Tuy là Phí Hành Phong không thèm để ý mấy cái này, nhưng họ vẫn phải hạ những ảnh hưởng xấu xuống đến mức tối đa, dẫn dắt đề tài về phương hướng chính xác, rốt cuộc thì nhân viên bọn họ và cả bên đối tác thương nghiệp đều phải làm ăn, Phí Hành Phong có thể không quan tâm, họ thì không thể làm thế được.
Gửi hành lý ở chỗ thư ký trước, Túng Phồn kỳ kèo một hồi, kéo thư ký cùng cậu đi tới cửa phòng làm việc của Phí Hành Phong.
Thư ký cũng muốn bó tay rồi, mình ở đây có phải còn trẻ trung gì nữa cho cam, nhưng mà ở đây không có ai chịu giúp hai người đang yêu này "xà nẹo", đùa giỡn với nhau.
Gõ cửa một cái, thư ký đứng ngoài cửa nói: "Sếp, có chuyển phát nhanh cần sếp tự ra ký nhận."
Phí Hành Phong đang xem văn kiện trong phòng, nghe vậy thì hơi cau mày: Hắn không mua đồ, ký nhận cái gì? Hay là Túng Phồn mua gì gửi tới? Có thấy cậu nói gì với hắn đâu.
Mang theo nghi hoặc trong lòng, Phí Hành Phong đi ra mở cửa, thì thấy trêи cổ Túng Phồn có buộc một cái nơ bướm, trong tay còn cầm một bức vẽ đơn chuyển phát nhanh, đang nhìn hắn tủm tỉm cười, nói: "Ngài Phí, tôi đã được chuyển phát nhanh tới rồi, nhờ ngài ký nhận."
Cái cách này phải nói là quá ngây thơ, thậm chí khiến người bên cạnh đứng xem thấy lúng túng chết được, đạo cụ cũng rẻ rúm đáng thương, cảm giác như không hề bỏ công chuẩn bị, cái này đối với Túng Phồn chính là cách chuẩn bị nhanh nhất, còn đối với Phí Hành Phong mà nói, hình thức có quan trọng hay không ấy à? Quan trọng là... Túng Phồn đã về kia kìa!
Phí Hành Phong ôm chầm lấy Túng Phồn, cậu cười ha ha kêu lên: "Này này, anh còn chưa ký nhận đâu!"
Phí Hành Phong đá cánh cửa để nó đóng lại, thư ký bị chặn lại bên ngoài cũng chỉ còn nước lắc đầu bó tay —— Tuổi trẻ đúng là tốt thật đấy, làm mấy hành động ấu trĩ mà cũng có thể thẳng thắn như vậy. Nhưng không biết sao cô lại thấy có hơi hơi ước ao.
Ôm Túng Phồn đặt lên ghế salon, Phí Hành Phong nhìn cậu chăm chú rồi cúi đầu muốn hôn.
Túng Phồn cười cười tránh đi, nói: "Nhanh ký nhận, nếu không không cho anh hôn."
Cậu chuẩn bị không được đầy đủ, cũng thấy nếu có hộp cacton lớn để mình ngồi vào xong để Phí Hành Phong ký nhận thì sẽ tốt hơn, nhưng mà vội như vậy không thể tìm được đạo cụ thích hợp, cậu lại muốn làm được đầy đủ các bước, nhân tiện chọc Phí Hành Phong một chút. Quan trọng nhất là tờ đơn chuyển phát vẽ tay này đã tiêu tốn hết luôn chút kiên nhẫn cuối cùng của Túng Phồn rồi, cậu không muốn chậm trễ thời gian gặp Phí Hành Phong.
Phí Hành Phong túm vội lấy cây bút để trêи bàn trà, ký tên của mình lên tờ đơn của Túng Phồn —— Phí Hành Phong alpha của Túng Phồn.
Không phải là "Bạn trai của Túng Phồn", cũng không phải "Anh xã của Túng Phồn" hay cái gì khác mà là "Alpha của Túng Phồn", xưng hộ mang theo ham muốn chiếm hữu, cũng là loại ràng buộc mà không một quan hệ nào khác có thể sánh bằng.
Túng Phồn cười, cẩn thận gấp tờ giầy lại xong mới nói: "Vậy alpha của em, giờ anh có thể mở quà rồi."
Lần này Phí Hành Phong không vội tháo ruy băng trêи cổ Túng Phồn ra mà chỉ cúi đầu hôn lên môi cậu.
Túng Phồn rất thích hôn môi với Phí Hành Phong, cậu yêu nhiệt độ trêи môi đối phương, cũng yêu sự mềm mại trêи môi người này, dù chỉ là hôn môi, cũng có cảm giác đang trao bản thân mình cho đối phương, không chỉ có nhiệt độ tiếp xúc mà còn rất nhiều những thứ khác nữa.
Mùi tuyết tràn ngập khắp xoang mũi, Túng Phồn ôm lưng Phí Hành Phong, đôi môi tê dại vẫn đang không ngừng bị đụng vào, lúc cậu tỉnh táo lại thì đã đang ngồi trêи đùi của Phí Hành Phong, trong miệng vẫn còn ngậm một miếng bánh quy. Phí Hành Phong lại gần cắn đi một nửa miếng bánh, nháy mắt khi môi hai người chạm vào nhau, trong lòng cậu sinh ra một ham muốn cháy bỏng, cậu không muốn chỉ đụng chạm như vậy, kể cả bây giờ họ đang hôn sâu cậu vẫn thấy không đủ, chỉ muốn người này nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa...
Ngón tay của Phí Hành Phong móc lấy dải ruy băng quấn quanh cổ Túng Phồn, hắn khẽ kéo để sợi dây lỏng ra, lại dùng lực mạnh hơn một chút, sợi dây bị kéo dường như càng lúc càng quấn sát vào cổ Túng Phồn.
Phí Hành Phong sợ mình tháo không đúng cách sẽ siết lên cổ Túng Phồn nên dừng lại không hôn nữa, bối rối tìm cách tháo sợi ruy băng ra.
Mà Túng Phồn thì vẫn đắm chìm trong hương vị tin tức tố lúc hôn môi với Phí Hành Phong, hồn vía hãy còn đang trêи mây trêи gió.
Chờ Phí Hành Phong tháo được sợi ruy băng ra, vẻ mặt hắn vô cùng nghi hoặc nhìn Túng Phồn, lúc này cậu mới hồi thần, kéo tay Phí Hành Phong hôn một cái rồi nhét nó vào bên trong áo khoác của mình.
Phí Hành Phong giờ mới phát hiện ra, sợi dây này Túng Phồn dùng thay cho cúc áo sơ mi, mà lúc này sợi dây đã bị tháo hết, dưới lòng bàn tay là da dẻ ấm áp mịn màng của Túng Phồn, chỉ cần mở khóa kéo áo khoác ra là hắn đã có thể nhìn thấy thân thể mình muốn hôn.
Thiết kế này là Túng Phồn sửa lại từ một cái áo sơ mi cũ, vốn ban đầu chỉ cảm thấy khá thú vị, nhưng giờ một đầu dây ruy băng nằm trong tay Phí Hành Phong lại có thêm mấy phần tình thú.
Nụ hôn của Phí Hành Phong một lần nữa rơi xuống, tay lại không có động tác gì khác, trái lại còn rút ra khỏi áo khoác của Túng Phồn. Ngay khi Túng Phồn đang nghĩ có phải thiết kế này không đủ quyến rũ hay không thì Phí Hành Phong lại bế thốc cậu lên, hơn nữa còn ôm Túng Phồn đi thẳng ra bên ngoài.
Nhân viên công tác ở tầng này thấy hai người đi ra như thế đều là muốn mà lại ngượng ngùng không dám nhìn chằm chằm.
Tính cách của Túng Phồn cũng không phải kiểu dễ thẹn thùng xấu hổ, cậu thản nhiên dựa vào ngực Phí Hành Phong, khe khẽ cười.
Không biết người nào dẫn đầu huýt sáo, những người khác cũng học theo huýt sáo vang dội.
Phí Hành Phong cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười hiếm có khó tin, nói: "Hôm nay mọi người tan ca sớm đi."
Trong tiếng hoan hô của tất cả nhân viên, hai người đi vào thang máy.
Động tác của thư ký cũng nhanh như chớp vậy, hành lý của Túng Phồn đã được cô kêu người nhét lên trêи xe Phí Hành Phong từ trước. Vì không muốn chuyến này Túng Phồn tới vô ích, Phí Hành Phong còn đặc biệt cố áp chế xung động trong lòng, dẫn cậu đi mua trà sữa rồi mới lái xe về nhà. Alpha ưu tú như mình, hắn thấy trêи đời này không tìm được người thứ hai nữa, nhất là trong tình huống chình mình còn đang "sẵn sàng chờ phát động"!
Tới nhà, hai người đi thẳng về phía phòng ngủ, Túng Phồn đã có kinh nghiệm nên lần này càng cởi mở hơn, cũng biết làm thế nào để bản thân càng thấy thích nên chẳng ngại chủ động một chút nào, vừa hoang dã vừa lớn gan đòi hỏi Phí Hành Phong, thậm chí thỉnh thoảng còn bắt Phí Hành Phong phục tùng một chút, kϊƈɦ thích ngũ giác của người này, khiến cả quá trình trở nên hưng phấn hơn nhiều.
Phí Hành Phong thì bị cậu quyến rũ, mấy lần suýt thì mất khống chế, sợ làm Túng Phồn bị thương nên phải cố kiềm chế rồi lại kiềm chế, trêи vai cậu cũng có thêm vài vết răng của hắn.
Mùi tuyết, mùi đàn hương và mùi hoa tử đằng quện vào nhau thành một cơn lốc, cuốn sạch toàn bộ phòng ngủ, so với lọ hoa hồng trêи tủ đầu giường còn lộng lẫy hơn, so với nến thơm cố ý đốt trong phòng càng tự nhiên hơn, cũng thể hiện khoảng không gian này thuộc về hai người, hai người thuộc về nhau nhiều hơn bất cứ một đồ vật nào khác.
Kết thúc một hiệp, Túng Phồn uể oải nằm nhoài trêи giường, ánh mắt trống rỗng, đôi môi hơi hé mở, làm da trắng nõn giờ ửng đỏ so với lúc uống say thì không bằng, nhưng lại càng khiến người ta mê đắm.
Bên hông Phí Hành Phong quấn khăn tắm, biết Túng Phồn còn cần thêm thời gian để hồi thần, hắn không trêu chọc cậu thêm nữa, chuẩn bị hâm lại canh cá trong nhà gửi tới tối qua, bỏ thêm một ít viên cá băm tay với rau vào, xong rồi cắt mấy cái bánh bao ra chiên với trứng gà, đút no dạ dày omega quyến rũ nhà hắn.
Túng Phồn lấy lại tinh thần rồi thì chỉ biết thán phục trước thể lực của Phí Hành Phong, cái này thì cậu có thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp. Giờ cậu tình nguyện để mình tiến vào hàng ngũ của omega, thể lực không tốt cũng là chuyện đương nhiên, sau đó lại cẩn thận từng tí một kẹp chân chui vào nhà tắm, không để "Giao dịch trị giá trăm triệu" kia chảy xuống sàn nhà.
Dùng tinh dầu để tắm, Túng Phồn thấy tinh thần khỏe hơn không ít bèn đi ra phòng bếp, vừa lúc Phí Hành Phong cũng chuẩn bị xong cơm tối.
"Nóng đấy, để anh bưng cho." Phí Hành Phong không để Túng Phồn mó tay vào, "Ra ngồi trước đi."
Túng Phồn thích Phí Hành Phong cưng chiều mình những cậu cũng không phải loại giá áo túi cơm, chỉ biết áo đến vươn tay cơm đến há mồm, nên cậu sắp bát đũa cầm ra. Đương nhiên, còn cầm luôn cốc trà sữa mình chưa uống hết nữa.
Sợ đồ ăn quá ít, Phí Hành Phong bèn cầm một ít dưa muối ăn kèm bữa sáng ra nữa, không nhiều lắm, chủ yếu là để ăn cho đỡ ngấy.
Túng Phồn đã đói ngấu rồi, cậu cầm một miếng bánh bao chiên lên ăn trước.
Phí Hành Phong vừa ăn vừa kể cho cậu nghe về chuyện nhà họ Túng, Túng Phồn nghe nhưng không để tâm lắm, chỉ cần không để nhà đó chiếm lời thì làm thế nào cũng được hết.
Mà nói đi nói lại, nhà họ Phí là nhà nào chứ? Chính là gia đình của nam chính đấy, nghĩ chiếm hời của nhà họ mà dễ chắc? Đương nhiên là còn khuya mới được!
___________________
Bánh bao chiên trứng gà (Cái này là bánh bao chay cắt thành từng lát mỏng nhúng qua trứng gà rồi đem chiên)
Edit: Nhật Nhật
...
Ăn xong tôm hùm nhỏ trở về phòng mình, Túng Phồn mới thấy điện thoại báo có mấy cuộc gọi nhỡ của Túng Sĩ Lương, cậu lập tức bơ luôn, coi như chưa thấy cái gì hết.
——Nhà họ Túng ấy à, không có việc gì thì không thăm điện Tam Bảo, đúng là chuyện mà người nhà họ sẽ làm.
Bận rộn suốt cả một ngày, Túng Phồn ngủ một giấc thật ngon, giữa trưa hôm sau cậu lên máy bay quay về.
Xuống máy bay xong, Túng Phồn đi ké xe của công ty Phí Hành Phong, lần này bọn họ còn mang về số trang phục mà Tống Hưởng đã dùng xong, như vậy đến lúc đóng máy, hành lý của cậu ta cũng bớt được đi một ít, đỡ phải ký gửi bưu điện chuyển về.
Nhân viên trong công ty kể cả người chưa từng gặp cậu thì cũng đã xem qua chương trình giải trí cậu tham gia, lại nhờ phước tính cách đưa chuyện làm quà của mấy cô gái trong công ty mà từ thư ký tới lễ tân, ai cũng biết quan hệ giữa Túng Phồn với Phí Hành Phong hết, cho nên cậu vừa tới, nhân viên lễ tân không thèm hỏi có hẹn trước hay không đã quẹt thẻ mời cậu lên tầng.
Biết được bí mật của boss lớn trong công ty, nhân viên trong công ty chỉ khó chịu mỗi cái là phải tuân thủ nguyên tắc làm việc của mình, tuyệt đối không được buôn chuyện này ra ngoài, kể cả người nhà cũng không được, nếu không cũng khỏi phải làm trong cái ngành này nữa. Thành ra họ chỉ có thể tự buôn với nhau, mà biết nhiều quá rồi cho nên không còn chỗ nào để phát huy trí tưởng tượng của bản thân nữa, thực sự là buồn thối hết cả ruột.
Tổ trưởng tổ quan hệ xã hội cũng không cần Phí Hành Phong nói đã chuẩn bị sẵn bản thảo để mai mốt đăng báo công khai, chỉ chờ đến buổi họp là sẽ đưa ra để mọi người cùng thảo luận. Lấy thực lực của Phí Hành Phong có thể nói là hắn đã bước ra khỏi hàng ngũ idol, tiến quân vào phái thực lực, nhưng chỉ cần có fan hâm mộ, thì một khi công khai chuyện tình cảm kiểu gì cũng xuất hiện tình trạng người hâm mộ rời khỏi fandom. Tuy là Phí Hành Phong không thèm để ý mấy cái này, nhưng họ vẫn phải hạ những ảnh hưởng xấu xuống đến mức tối đa, dẫn dắt đề tài về phương hướng chính xác, rốt cuộc thì nhân viên bọn họ và cả bên đối tác thương nghiệp đều phải làm ăn, Phí Hành Phong có thể không quan tâm, họ thì không thể làm thế được.
Gửi hành lý ở chỗ thư ký trước, Túng Phồn kỳ kèo một hồi, kéo thư ký cùng cậu đi tới cửa phòng làm việc của Phí Hành Phong.
Thư ký cũng muốn bó tay rồi, mình ở đây có phải còn trẻ trung gì nữa cho cam, nhưng mà ở đây không có ai chịu giúp hai người đang yêu này "xà nẹo", đùa giỡn với nhau.
Gõ cửa một cái, thư ký đứng ngoài cửa nói: "Sếp, có chuyển phát nhanh cần sếp tự ra ký nhận."
Phí Hành Phong đang xem văn kiện trong phòng, nghe vậy thì hơi cau mày: Hắn không mua đồ, ký nhận cái gì? Hay là Túng Phồn mua gì gửi tới? Có thấy cậu nói gì với hắn đâu.
Mang theo nghi hoặc trong lòng, Phí Hành Phong đi ra mở cửa, thì thấy trêи cổ Túng Phồn có buộc một cái nơ bướm, trong tay còn cầm một bức vẽ đơn chuyển phát nhanh, đang nhìn hắn tủm tỉm cười, nói: "Ngài Phí, tôi đã được chuyển phát nhanh tới rồi, nhờ ngài ký nhận."
Cái cách này phải nói là quá ngây thơ, thậm chí khiến người bên cạnh đứng xem thấy lúng túng chết được, đạo cụ cũng rẻ rúm đáng thương, cảm giác như không hề bỏ công chuẩn bị, cái này đối với Túng Phồn chính là cách chuẩn bị nhanh nhất, còn đối với Phí Hành Phong mà nói, hình thức có quan trọng hay không ấy à? Quan trọng là... Túng Phồn đã về kia kìa!
Phí Hành Phong ôm chầm lấy Túng Phồn, cậu cười ha ha kêu lên: "Này này, anh còn chưa ký nhận đâu!"
Phí Hành Phong đá cánh cửa để nó đóng lại, thư ký bị chặn lại bên ngoài cũng chỉ còn nước lắc đầu bó tay —— Tuổi trẻ đúng là tốt thật đấy, làm mấy hành động ấu trĩ mà cũng có thể thẳng thắn như vậy. Nhưng không biết sao cô lại thấy có hơi hơi ước ao.
Ôm Túng Phồn đặt lên ghế salon, Phí Hành Phong nhìn cậu chăm chú rồi cúi đầu muốn hôn.
Túng Phồn cười cười tránh đi, nói: "Nhanh ký nhận, nếu không không cho anh hôn."
Cậu chuẩn bị không được đầy đủ, cũng thấy nếu có hộp cacton lớn để mình ngồi vào xong để Phí Hành Phong ký nhận thì sẽ tốt hơn, nhưng mà vội như vậy không thể tìm được đạo cụ thích hợp, cậu lại muốn làm được đầy đủ các bước, nhân tiện chọc Phí Hành Phong một chút. Quan trọng nhất là tờ đơn chuyển phát vẽ tay này đã tiêu tốn hết luôn chút kiên nhẫn cuối cùng của Túng Phồn rồi, cậu không muốn chậm trễ thời gian gặp Phí Hành Phong.
Phí Hành Phong túm vội lấy cây bút để trêи bàn trà, ký tên của mình lên tờ đơn của Túng Phồn —— Phí Hành Phong alpha của Túng Phồn.
Không phải là "Bạn trai của Túng Phồn", cũng không phải "Anh xã của Túng Phồn" hay cái gì khác mà là "Alpha của Túng Phồn", xưng hộ mang theo ham muốn chiếm hữu, cũng là loại ràng buộc mà không một quan hệ nào khác có thể sánh bằng.
Túng Phồn cười, cẩn thận gấp tờ giầy lại xong mới nói: "Vậy alpha của em, giờ anh có thể mở quà rồi."
Lần này Phí Hành Phong không vội tháo ruy băng trêи cổ Túng Phồn ra mà chỉ cúi đầu hôn lên môi cậu.
Túng Phồn rất thích hôn môi với Phí Hành Phong, cậu yêu nhiệt độ trêи môi đối phương, cũng yêu sự mềm mại trêи môi người này, dù chỉ là hôn môi, cũng có cảm giác đang trao bản thân mình cho đối phương, không chỉ có nhiệt độ tiếp xúc mà còn rất nhiều những thứ khác nữa.
Mùi tuyết tràn ngập khắp xoang mũi, Túng Phồn ôm lưng Phí Hành Phong, đôi môi tê dại vẫn đang không ngừng bị đụng vào, lúc cậu tỉnh táo lại thì đã đang ngồi trêи đùi của Phí Hành Phong, trong miệng vẫn còn ngậm một miếng bánh quy. Phí Hành Phong lại gần cắn đi một nửa miếng bánh, nháy mắt khi môi hai người chạm vào nhau, trong lòng cậu sinh ra một ham muốn cháy bỏng, cậu không muốn chỉ đụng chạm như vậy, kể cả bây giờ họ đang hôn sâu cậu vẫn thấy không đủ, chỉ muốn người này nhiều hơn, nhiều hơn, nhiều hơn nữa...
Ngón tay của Phí Hành Phong móc lấy dải ruy băng quấn quanh cổ Túng Phồn, hắn khẽ kéo để sợi dây lỏng ra, lại dùng lực mạnh hơn một chút, sợi dây bị kéo dường như càng lúc càng quấn sát vào cổ Túng Phồn.
Phí Hành Phong sợ mình tháo không đúng cách sẽ siết lên cổ Túng Phồn nên dừng lại không hôn nữa, bối rối tìm cách tháo sợi ruy băng ra.
Mà Túng Phồn thì vẫn đắm chìm trong hương vị tin tức tố lúc hôn môi với Phí Hành Phong, hồn vía hãy còn đang trêи mây trêи gió.
Chờ Phí Hành Phong tháo được sợi ruy băng ra, vẻ mặt hắn vô cùng nghi hoặc nhìn Túng Phồn, lúc này cậu mới hồi thần, kéo tay Phí Hành Phong hôn một cái rồi nhét nó vào bên trong áo khoác của mình.
Phí Hành Phong giờ mới phát hiện ra, sợi dây này Túng Phồn dùng thay cho cúc áo sơ mi, mà lúc này sợi dây đã bị tháo hết, dưới lòng bàn tay là da dẻ ấm áp mịn màng của Túng Phồn, chỉ cần mở khóa kéo áo khoác ra là hắn đã có thể nhìn thấy thân thể mình muốn hôn.
Thiết kế này là Túng Phồn sửa lại từ một cái áo sơ mi cũ, vốn ban đầu chỉ cảm thấy khá thú vị, nhưng giờ một đầu dây ruy băng nằm trong tay Phí Hành Phong lại có thêm mấy phần tình thú.
Nụ hôn của Phí Hành Phong một lần nữa rơi xuống, tay lại không có động tác gì khác, trái lại còn rút ra khỏi áo khoác của Túng Phồn. Ngay khi Túng Phồn đang nghĩ có phải thiết kế này không đủ quyến rũ hay không thì Phí Hành Phong lại bế thốc cậu lên, hơn nữa còn ôm Túng Phồn đi thẳng ra bên ngoài.
Nhân viên công tác ở tầng này thấy hai người đi ra như thế đều là muốn mà lại ngượng ngùng không dám nhìn chằm chằm.
Tính cách của Túng Phồn cũng không phải kiểu dễ thẹn thùng xấu hổ, cậu thản nhiên dựa vào ngực Phí Hành Phong, khe khẽ cười.
Không biết người nào dẫn đầu huýt sáo, những người khác cũng học theo huýt sáo vang dội.
Phí Hành Phong cũng lộ ra vẻ mặt tươi cười hiếm có khó tin, nói: "Hôm nay mọi người tan ca sớm đi."
Trong tiếng hoan hô của tất cả nhân viên, hai người đi vào thang máy.
Động tác của thư ký cũng nhanh như chớp vậy, hành lý của Túng Phồn đã được cô kêu người nhét lên trêи xe Phí Hành Phong từ trước. Vì không muốn chuyến này Túng Phồn tới vô ích, Phí Hành Phong còn đặc biệt cố áp chế xung động trong lòng, dẫn cậu đi mua trà sữa rồi mới lái xe về nhà. Alpha ưu tú như mình, hắn thấy trêи đời này không tìm được người thứ hai nữa, nhất là trong tình huống chình mình còn đang "sẵn sàng chờ phát động"!
Tới nhà, hai người đi thẳng về phía phòng ngủ, Túng Phồn đã có kinh nghiệm nên lần này càng cởi mở hơn, cũng biết làm thế nào để bản thân càng thấy thích nên chẳng ngại chủ động một chút nào, vừa hoang dã vừa lớn gan đòi hỏi Phí Hành Phong, thậm chí thỉnh thoảng còn bắt Phí Hành Phong phục tùng một chút, kϊƈɦ thích ngũ giác của người này, khiến cả quá trình trở nên hưng phấn hơn nhiều.
Phí Hành Phong thì bị cậu quyến rũ, mấy lần suýt thì mất khống chế, sợ làm Túng Phồn bị thương nên phải cố kiềm chế rồi lại kiềm chế, trêи vai cậu cũng có thêm vài vết răng của hắn.
Mùi tuyết, mùi đàn hương và mùi hoa tử đằng quện vào nhau thành một cơn lốc, cuốn sạch toàn bộ phòng ngủ, so với lọ hoa hồng trêи tủ đầu giường còn lộng lẫy hơn, so với nến thơm cố ý đốt trong phòng càng tự nhiên hơn, cũng thể hiện khoảng không gian này thuộc về hai người, hai người thuộc về nhau nhiều hơn bất cứ một đồ vật nào khác.
Kết thúc một hiệp, Túng Phồn uể oải nằm nhoài trêи giường, ánh mắt trống rỗng, đôi môi hơi hé mở, làm da trắng nõn giờ ửng đỏ so với lúc uống say thì không bằng, nhưng lại càng khiến người ta mê đắm.
Bên hông Phí Hành Phong quấn khăn tắm, biết Túng Phồn còn cần thêm thời gian để hồi thần, hắn không trêu chọc cậu thêm nữa, chuẩn bị hâm lại canh cá trong nhà gửi tới tối qua, bỏ thêm một ít viên cá băm tay với rau vào, xong rồi cắt mấy cái bánh bao ra chiên với trứng gà, đút no dạ dày omega quyến rũ nhà hắn.
Túng Phồn lấy lại tinh thần rồi thì chỉ biết thán phục trước thể lực của Phí Hành Phong, cái này thì cậu có thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp. Giờ cậu tình nguyện để mình tiến vào hàng ngũ của omega, thể lực không tốt cũng là chuyện đương nhiên, sau đó lại cẩn thận từng tí một kẹp chân chui vào nhà tắm, không để "Giao dịch trị giá trăm triệu" kia chảy xuống sàn nhà.
Dùng tinh dầu để tắm, Túng Phồn thấy tinh thần khỏe hơn không ít bèn đi ra phòng bếp, vừa lúc Phí Hành Phong cũng chuẩn bị xong cơm tối.
"Nóng đấy, để anh bưng cho." Phí Hành Phong không để Túng Phồn mó tay vào, "Ra ngồi trước đi."
Túng Phồn thích Phí Hành Phong cưng chiều mình những cậu cũng không phải loại giá áo túi cơm, chỉ biết áo đến vươn tay cơm đến há mồm, nên cậu sắp bát đũa cầm ra. Đương nhiên, còn cầm luôn cốc trà sữa mình chưa uống hết nữa.
Sợ đồ ăn quá ít, Phí Hành Phong bèn cầm một ít dưa muối ăn kèm bữa sáng ra nữa, không nhiều lắm, chủ yếu là để ăn cho đỡ ngấy.
Túng Phồn đã đói ngấu rồi, cậu cầm một miếng bánh bao chiên lên ăn trước.
Phí Hành Phong vừa ăn vừa kể cho cậu nghe về chuyện nhà họ Túng, Túng Phồn nghe nhưng không để tâm lắm, chỉ cần không để nhà đó chiếm lời thì làm thế nào cũng được hết.
Mà nói đi nói lại, nhà họ Phí là nhà nào chứ? Chính là gia đình của nam chính đấy, nghĩ chiếm hời của nhà họ mà dễ chắc? Đương nhiên là còn khuya mới được!
___________________
Bánh bao chiên trứng gà (Cái này là bánh bao chay cắt thành từng lát mỏng nhúng qua trứng gà rồi đem chiên)
Tác giả :
Y Đình Mạt Đồng