Không Làm Thế Thân
Chương 64
Kỳ thật không phải Lâm Hi là một người có vấn đề, thời điểm lần đầu tiên bọn họ làm chuyện đó Tưởng Lâm Dữ rất thô bạo để lại cho cô bóng ma rất lớn, sau đó Tưởng Lâm Dữ cũng không có trấn an cô. Trước kia mỗi lần làm cô đều liều mạng khắc phục chống lại sự sợ hãi, chấp nhận Tưởng Lâm Dữ, cô cũng nghĩ tới nếu có một ngày bọn họ không có tình dục sẽ là cái dạng gì.
Vấn đề này cô nghĩ tới đã rất lâu, cô nghĩ chính mình có phải là một người kỳ lạ hay không, tại sao các phụ nữ khác đều có thể chấp nhận, cô lại không được?
Nhưng cô chính là không được, ngày thường Tưởng Lâm Dữ rõ ràng rất ôn nhu bình thường, nhưng khi vừa lên giường liền lăn lộn muốn chết người, cái này làm cho Lâm Hi sợ hãi.
Lần cuối cùng bọn họ làm là tháng bảy năm nay, đụng vào môi Lâm Hi, Tưởng Lâm Dữ lầm tưởng cô bị loét miệng lớn, bọn họ không có hôn môi, không có bất luận trấn an gì.
Toàn bộ quá trình rất tồi tệ, chính là khi đó cô đối với Tưởng Lâm Dữ hoàn toàn hết hy vọng.
Giữa cô cùng Tưởng Lâm Dữ có hiểu lầm, Tưởng Lâm Dữ nguyện ý thay đổi, hắn thật tâm thật lòng theo đuổi, theo đuổi được Lâm Hi, cô cũng chấp nhận.
Có đồ vật có thể thay đổi, có đồ vật không thể thay đổi, nếu là không thể thay đổi trước tiên phải nói cho rõ ràng, công bằng cho mọi người lựa chọn.
Cô có băn khoăn của cô, cô đối với tình dục có sợ hãi rất sâu, cô nhất định phải cùng Tưởng Lâm Dữ nói rõ ràng chuyện này, đây là chuyện của hai người.
Bọn họ đều bảo cô đi về phía trước, chọn cho mình con đường thoải mái nhất.
Nếu không có quan hệ tình dục, cô cùng Tưởng Lâm Dữ có thể rất hài hòa, cũng rất thoải mái, cô muốn chọn con đường này.
Ăn uống vui vẻ trò chuyện về lý tưởng, bọn họ có rất nhiều đề tài chung. Bọn họ ngẫu nhiên hôn môi, có thể dắt tay ôm nhau ngủ trên một chiếc giường, cô chấp nhận Tưởng Lâm Dữ một cách thoải mái.
Lâm Hi càng muốn hướng tới loại quan hệ này, nhưng Tưởng Lâm Dữ khẳng định không thể chấp nhận.
Lâm Hi dựa lưng vào sau ghế, cầm lấy bắp rang ăn một viên, vị bơ mở ra tràn ngập trong không khí. Lâm Hi nhìn màn hình điện ảnh, tâm tình vẫn còn bình tĩnh, cô lại cầm một viên bắp rang.
“Tôi không có miễn cưỡng.” Đôi tay Tưởng Lâm Dữ đan chéo vào nhau, nghiêng đầu qua hôn lên khóe môi Lâm Hi, cắn đi bắp rang trên môi cô. Hắn dựa vào phía sau bên người Lâm Hi, nhìn màn hình lớn phía trước nuốt bắp rang xuống, tiếng nói trầm thấp, “Chỉ là rất đột ngột.”
Lâm Hi phút chốc quay đầu nhìn hắn, tựa như cảm giác ấm áp trên môi vẫn còn, vị bắp rang bơ thêm hương vị nụ hôn, Tưởng Lâm Dữ hôm nay không có hút thuốc, trên người vẫn là mùi hương An Tức Hương tươi mát.
Người ở đây nhiều như vậy, liền hôn như vậy? Mặt Lâm Hi nóng lên.
Hai người dựa vào quá gần, rất nhanh cô đụng tới cằm Tưởng Lâm Dữ, vì thế quay đầu lại, đoan đoan chính chính ngồi, vội vàng cầm một viên bắp rang bỏ vào trong miệng.
“Mấy giờ em bay?” Tiếng nói Tưởng Lâm Dữ trầm thấp ở bên tai.
“10 giờ 30.” Lâm Hi nhìn màn hình điện ảnh, trên thực tế cái gì cũng không có nghĩ, đại não cô trống rỗng, “Cũng không đột nhiên, chỉ là trước kia anh không thèm để ý.”
Tưởng Lâm Dữ ngồi thẳng, ánh mắt trầm xuống, bởi vì câu nói không thèm để ý này của Lâm Hi, làm hắn nói không nên lời. Đúng vậy, trước kia rất nhiều việc hắn cũng không thèm để ý, cho nên hắn tự đưa chính mình vào lò thiêu.
Xem phim xong, hai người bọn họ là người cuối cùng rời khỏi rạp chiếu phim. Bên ngoài tuyết hoàn toàn ngừng rơi, đường trở về không có nhẹ nhàng như vậy, hai người một trước một sau bước đi.
Khoảng cách từ rạp chiếu phim đến khách sạn cách một con đường lớn, xe cộ qua lại như nước.
Tuyết đong trên đường đã hòa tan, bánh xe đi qua, biến thành nước bẩn màu đen. Đã không còn màu trắng tinh như trước đó, kỳ thật tình cảm cũng như vậy, trước đó bọn họ vì cái gì chia tay? Chính là trộn lẫn quá nhiều nhân tố hiện thực.
Cuộc sống sẽ không vĩnh viễn là tuyết trắng mùa xuân, cuộc sống là lông gà vỏ tỏi va chạm ma sát, chuyện gì cũng là đại sự.
Lâm Hi đi về phía trước, đột nhiên cổ tay bị giữ chặt, thời điểm cô lấy lại tinh thần đã bị Tưởng Lâm Dữ kéo đến trong lồng ngực, Tưởng Lâm Dữ chỉ vào đèn tín hiệu phía trước, “Đèn đỏ.”
Lâm Hi nhíu mày, cô thế nhưng thất thần.
Tưởng Lâm Dữ nắm chặt tay, mười đầu ngón tay đan xen, nhìn đỉnh đầu Lâm Hi, “Lâm Hi?”
Lâm Hi ngẩng đầu, Tưởng Lâm Dữ liền hôn xuống. Nụ hôn nóng bỏng quét đến, ngón tay hắn thon dài nâng cằm Lâm Hi, hôn càng ngày càng sâu.
Bên cạnh có người hướng bên này nhìn xem, Tưởng Lâm Dữ kéo mũ áo lông vũ Lâm Hi, che khuất mặt cô. Hai tay ôm lấy cô, hôn môi thật sâu, hôn triền miên đến tận xương tủy.
Lâm Hi chần chờ một lát, giơ tay đặt lên trên cổ hắn, bọn họ hôn nhau năm phút. Đèn tín hiệu thay đổi vài lần, Tưởng Lâm Dữ buông môi cô ra. Hắn chống lên cái trán Lâm Hi, gọng mắt kính kề sát trên da Lâm Hi, môi dán khóe môi.
Trước kia Tưởng Lâm Dữ sẽ tháo mắt kính hôn môi, lúc này thì không có, hắn muốn nhìn rõ mỗi một biểu tình của Lâm Hi.
“Tôi để ý.” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói khàn khàn, “Lâm Hi, tôi rất để ý cảm thụ của em. Em không muốn, vậy từ bỏ.”
Lối đi bộ chuyển thành đèn xanh, Tưởng Lâm Dữ buông Lâm Hi ra, nắm tay cô đi qua đường lớn. Toàn bộ ngón tay Lâm Hi nằm ở trong lòng bàn tay của hắn, ấm áp rất thoải mái. Lâm Hi có chút quyến luyến, đi qua đường lớn, cô muốn lấy tay ra, Tưởng Lâm Dữ còn nắm không có buông ra.
Hắn cầm tay Lâm Hi cho vào túi áo khoác của chính mình, thả chậm bước chân, “Chúng ta đều là lần đầu tiên, đều đang tìm tòi để đi về phía trước, rất nhiều thứ cần phải giao lưu khai thông. Em không thoải mái, tôi liền không làm. Cảm nhận của đối phương quan trọng hơn, nếu không phải hai bên khoái hoạt, thì có ý nghĩa gì?”
“Đề nghị của em tôi chấp nhận, lấy em làm chủ.” Tưởng Lâm Dữ cần phải xử lý tốt chuyện này, Lâm Hi nói hắn không thèm để ý bốn chữ này quá nặng, lại nặng thêm một chút, bọn họ lại liền trời nam đất bắc, “Buổi tối tôi đưa em tới sân bay.”
“Không cần, tôi có tài xế.”
“Làm bạn trai, tôi có thể đưa em chứ?” Mắt đen Tưởng Lâm Dữ chăm chú nhìn cô, “Muốn trải nghiệm một chút, cảm nhận đưa bạn gái đi tới sân bay.”
Lâm Hi hậu tri hậu giác, cô nói ra yêu cầu cực đoan kia, Tưởng Lâm Dữ đồng ý, vậy bọn họ liền hợp lại. Hiện tại là quan hệ bạn trai bạn gái, bọn họ ở bên nhau.
Trong nháy mắt tim cô đập nhanh, so với khi nãy kịch liệt hôn môi còn nhanh hơn.
Kỳ thật hợp lại cũng không có gì không tốt, cùng Tưởng Lâm Dữ yêu đương, bắt đầu yêu nhau.
Tưởng Lâm Dữ nghiêng đầu liếc mắt nhìn cô, tiếng nói thong thả, “Hay là, em muốn đổi ý?”
Đường đường là Lâm tổng sẽ là người luôn đổi ý sao?
Lâm Hi nắm chặt tay Tưởng Lâm Dữ, dùng một chút sức lực, “Anh không hối hận tôi cũng sẽ không hối hận.”
“Tôi sẽ không hối hận.” Tưởng Lâm Dữ khóe môi giơ lên, ý cười tràn ngập, “Cùng em ở bên nhau, không có khả năng tôi hối hận.”
Ăn cơm tối xong Tưởng Lâm Dữ đưa Lâm Hi đến sân bay, Hình Lộ đi theo Lâm Hi. Tưởng Lâm Dữ đứng ở cửa lối vào nhìn Lâm Hi đi vào, Lâm Hi tiến vào trạng thái làm việc, tác phong trên người cũng không giống nhau, vừa thẳng vừa đẹp.
Thẳng đến khi không nhìn thấy.
Tưởng Lâm Dữ bỗng nhiên sinh ra một ít cảm giác phiền muộn, hai người bọn họ được coi là trên đất khách sao?
Đứng rất lâu, loa phóng thanh nhắc nhở chuyến bay của Lâm Hi sắp cất cánh. Hắn mới xoay người trở về, vừa đi vừa lấy di động ra tìm kiếm, cùng bạn gái sinh hoạt không hài hòa là phương diện kia có vấn đề gì.
————
Lâm Hi ở trên máy bay kiểm tra đối chiếu hợp đồng trong hai giờ, máy bay hạ cánh xuống thành phố H. Lâm Hi có chút mệt mỏi, dựa vào chỗ ngồi dọc đường cũng chưa nói tiếng nào. Đến khách sạn cô đưa máy tính giao cho Hình lộ, bàn giao hành trình ngày mai một lần, trở về phòng của chính mình.
Trên di động tin nhắn WeChat của Tưởng Lâm Dữ WeChat gửi tới: “Tới rồi sao?”
Tưởng Lâm Dữ chấp nhận rồi, rất ngoài dự đoán. Cả quá trình sự việc Lâm Hi đều có điểm như trong mộng, nhưng bọn họ đã ở bên nhau.
Bạn trai bạn gái, tùy thời liên hệ, bất luận đề tài gì cũng có thể trò chuyện.
Lâm Hi nhìn thấy tin nhắn của hắn nhịn không được khóe môi giơ lên, chụp một tấm ảnh gửi qua, “Ở khách sạn.”
Cô buông di động đi rửa mặt.
Năm phút sau, Tưởng Lâm Dữ gọi video tới.
Hai người bọn họ không phải lần đầu tiên gọi video, nhưng đây là lần đầu tiên sau khi xác định quan hệ, mối quan hệ theo đúng nghĩa. Lâm Hi lau khô mặt đi qua ấn vào video call, Tưởng Lâm Dữ mặc áo ngủ caro màu xanh biển, hắn đeo mắt kính thoạt nhìn tuấn tú văn nhã.
“Sao anh còn chưa ngủ?”
“Mới vừa làm việc xong.” Tưởng Lâm Dữ dựa vào đầu giường, đặt điện thoại ở trên chăn, màn hình hơi rung một chút, ngay sau đó hắn đặt điện thoại bằng phẳng lại, “Muốn cùng nhau —— ngủ hay không?”
Nhìn nhau ngủ? Là hành động gì?
“Tôi nhìn em ngủ.” Tưởng Lâm Dữ nghiêm túc đề nghị, “Đem điện thoại để lên đầu giường.”
“Tư thế ngủ rất khó xem, tôi còn sẽ nói nói mớ.” Lâm Hi mở vali lấy đồ phòng hộ, bị Tưởng Lâm Dữ nói nổi lên một thân da gà, hắn đây là bị làm sao vậy? Tuy rằng ban ngày hai người nói ra, nhưng chuyện này tựa như gió lốc, buổi tối liền cuốn qua đây, năng lực tiếp thu của hắn cũng thật mạnh, “Thôi đi, mỗi người có mỗi cách ngủ riêng, buổi sáng ngày mai tôi còn muốn làm việc?”
“Tôi cũng sẽ nói mớ, trong mơ chúng ta có thể nói chuyện. Gọi điện thoại cùng nhau ngủ? Em để điện thoại bên cạnh gối, không cần lúc nào em cũng cầm.” Tưởng Lâm Dữ lật xem cuốn sách trong tay, sinh hoạt tình dục không hài hòa có vài loại nguyên nhân, hắn kiểm tra một chút, hắn hoàn toàn trúng.
Từ làm bạn đến vuốt ve âu yếm, màn dạo đầu hắn hoàn toàn không có.
Hai người bọn họ làm xong việc cùng nhau ngủ cũng không có, như vậy có thể hài hòa mới là lạ, hắn từng bước một đẩy Lâm Hi về phía xa, đẩy đến bờ vực tính cách lãnh đạm.
“Thử xem sao?” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói trầm thấp tẩm ý cười, chậm rãi hấp dẫn rất câu người, “Nếu em ngủ không được, liền cúp điện thoại, tôi sẽ không quấy rầy em ngủ.”
Lâm Hi đổi thành giọng nói, mở loa điện thoại để trên giường, lấy mặt nạ ra.
“Nói cái gì?” Lâm Hi trên mặt có chút nóng, sao Tưởng Lâm Dữ bỗng nhiên lãng mạn như vậy? Cô mở mặt nạ đắp lên trên mặt, lần đầu tiên cô đắp mặt nạ nói chuyện phiếm với Tưởng Lâm Dữ.
“Tôi đang đọc sách, tôi đọc cho em nghe một đoạn?” Tiếng nói Tưởng Lâm Dữ trầm thấp ở ban đêm yên tĩnh, rất mê hoặc.
Thần kinh Lâm Hi căng chặt đều được thả lỏng, đây là lần đầu tiên có người kể chuyện cho cô trước khi đi ngủ, trái tim cô thình thịch thình thịch nhảy, “Sách gì?”
“Truyện cổ tích, ba con heo con.”
Lâm Hi: “……”
Đây là truyện ma trẻ con?
Lâm Hi đắp mặt nạ nằm lên trên giường, thanh âm của Tưởng Lâm Dữ rất êm tai, tiết tấu thong thả đọc truyện cổ tích da đầu tê dại. Cô không lý do nghĩ đến bộ dáng Tưởng Lâm Dữ đứng ở bên cửa sổ gọi điện thoại nói tiếng Quảng Đông, thấp giọng nói, “Anh có thể sử dụng tiếng Quảng Đông đọc không?”
“Được.”
Sau đó, mặt nạ hai trăm đồng của Lâm Hi đã được sử dụng. Cô ở trong chuyện xưa của Tưởng Lâm Dữ ngủ, khi tỉnh lại ánh mặt trời đã hừng sáng. Di động trong tầm tay còn ở trong cuộc trò chuyện, bên kia một mảnh yên tĩnh.
7 giờ sáng.
“Tưởng Lâm Dữ?”
Bên kia không có thanh âm, không biết là ngủ hay là đi ra ngoài, Lâm Hi cúp điện thoại nhìn trên WeChat Tưởng Lâm Dữ 2 giờ 30 rạng sáng gửi tới một đoạn hội thoại.
“Trước kia chúng ta không hiểu tình yêu, ngây thơ mờ mịt bắt đầu, mơ hồ sinh hoạt. Yêu nhau lại cũng gây tổn thương cho nhau, nếu chúng ta quyết định một lần nữa ở bên nhau, chúng ta liền cùng nhau đi về phía trước, cùng nhau tiến bộ, một lần nữa nhận thức tình yêu.”
“Hy vọng mỗi ngày đều có thể kể chuyện cho em trước khi ngủ.”
“Ngủ ngon.”
Tóc dài Lâm Hi xõa trên vai, ngồi ở trên giường mê mang trong chốc lát, ấn di động ghi âm giọng nói: “Buổi sáng tốt lành, Tưởng tiên sinh.”
Không kéo rèm cửa, thành thị phương nam không có sương mù, ánh nắng sáng sớm tràn vào gian phòng. Lâm Hi buông di động hít sâu một hơi, nguyên khí tràn đầy rời giường chạy về phía toilet, tắm rửa thay quần áo, chỉnh đốn lại xuất phát.
Cô thay áo gió màu đen, thắt lại đai lưng. Tóc dài xõa trên vai, trang điểm diễm lệ tươi tắn.
Trên di động Tưởng Lâm Dữ gửi tới ghi âm giọng nói hai giây, Lâm Hi mở khung thoại Tưởng Lâm Dữ, nhìn thấy hình đại diện trên WeChat Tưởng Lâm Dữ thay đổi, lúc này biến thành ảnh chụp chung của bọn họ.
Lâm Hi click mở giọng nói, tiếng nói Tưởng Lâm Dữ lười biếng nhập nhèm lạc tới, du du dương dương giống như bên trong còn tẩm ý cười.
“Buổi sáng tốt lành, bạn gái.”
Tác giả có lời muốn nói: Vẫn là sẽ có sắc, không phải sợ, tin tưởng cẩu tử.
Vấn đề này cô nghĩ tới đã rất lâu, cô nghĩ chính mình có phải là một người kỳ lạ hay không, tại sao các phụ nữ khác đều có thể chấp nhận, cô lại không được?
Nhưng cô chính là không được, ngày thường Tưởng Lâm Dữ rõ ràng rất ôn nhu bình thường, nhưng khi vừa lên giường liền lăn lộn muốn chết người, cái này làm cho Lâm Hi sợ hãi.
Lần cuối cùng bọn họ làm là tháng bảy năm nay, đụng vào môi Lâm Hi, Tưởng Lâm Dữ lầm tưởng cô bị loét miệng lớn, bọn họ không có hôn môi, không có bất luận trấn an gì.
Toàn bộ quá trình rất tồi tệ, chính là khi đó cô đối với Tưởng Lâm Dữ hoàn toàn hết hy vọng.
Giữa cô cùng Tưởng Lâm Dữ có hiểu lầm, Tưởng Lâm Dữ nguyện ý thay đổi, hắn thật tâm thật lòng theo đuổi, theo đuổi được Lâm Hi, cô cũng chấp nhận.
Có đồ vật có thể thay đổi, có đồ vật không thể thay đổi, nếu là không thể thay đổi trước tiên phải nói cho rõ ràng, công bằng cho mọi người lựa chọn.
Cô có băn khoăn của cô, cô đối với tình dục có sợ hãi rất sâu, cô nhất định phải cùng Tưởng Lâm Dữ nói rõ ràng chuyện này, đây là chuyện của hai người.
Bọn họ đều bảo cô đi về phía trước, chọn cho mình con đường thoải mái nhất.
Nếu không có quan hệ tình dục, cô cùng Tưởng Lâm Dữ có thể rất hài hòa, cũng rất thoải mái, cô muốn chọn con đường này.
Ăn uống vui vẻ trò chuyện về lý tưởng, bọn họ có rất nhiều đề tài chung. Bọn họ ngẫu nhiên hôn môi, có thể dắt tay ôm nhau ngủ trên một chiếc giường, cô chấp nhận Tưởng Lâm Dữ một cách thoải mái.
Lâm Hi càng muốn hướng tới loại quan hệ này, nhưng Tưởng Lâm Dữ khẳng định không thể chấp nhận.
Lâm Hi dựa lưng vào sau ghế, cầm lấy bắp rang ăn một viên, vị bơ mở ra tràn ngập trong không khí. Lâm Hi nhìn màn hình điện ảnh, tâm tình vẫn còn bình tĩnh, cô lại cầm một viên bắp rang.
“Tôi không có miễn cưỡng.” Đôi tay Tưởng Lâm Dữ đan chéo vào nhau, nghiêng đầu qua hôn lên khóe môi Lâm Hi, cắn đi bắp rang trên môi cô. Hắn dựa vào phía sau bên người Lâm Hi, nhìn màn hình lớn phía trước nuốt bắp rang xuống, tiếng nói trầm thấp, “Chỉ là rất đột ngột.”
Lâm Hi phút chốc quay đầu nhìn hắn, tựa như cảm giác ấm áp trên môi vẫn còn, vị bắp rang bơ thêm hương vị nụ hôn, Tưởng Lâm Dữ hôm nay không có hút thuốc, trên người vẫn là mùi hương An Tức Hương tươi mát.
Người ở đây nhiều như vậy, liền hôn như vậy? Mặt Lâm Hi nóng lên.
Hai người dựa vào quá gần, rất nhanh cô đụng tới cằm Tưởng Lâm Dữ, vì thế quay đầu lại, đoan đoan chính chính ngồi, vội vàng cầm một viên bắp rang bỏ vào trong miệng.
“Mấy giờ em bay?” Tiếng nói Tưởng Lâm Dữ trầm thấp ở bên tai.
“10 giờ 30.” Lâm Hi nhìn màn hình điện ảnh, trên thực tế cái gì cũng không có nghĩ, đại não cô trống rỗng, “Cũng không đột nhiên, chỉ là trước kia anh không thèm để ý.”
Tưởng Lâm Dữ ngồi thẳng, ánh mắt trầm xuống, bởi vì câu nói không thèm để ý này của Lâm Hi, làm hắn nói không nên lời. Đúng vậy, trước kia rất nhiều việc hắn cũng không thèm để ý, cho nên hắn tự đưa chính mình vào lò thiêu.
Xem phim xong, hai người bọn họ là người cuối cùng rời khỏi rạp chiếu phim. Bên ngoài tuyết hoàn toàn ngừng rơi, đường trở về không có nhẹ nhàng như vậy, hai người một trước một sau bước đi.
Khoảng cách từ rạp chiếu phim đến khách sạn cách một con đường lớn, xe cộ qua lại như nước.
Tuyết đong trên đường đã hòa tan, bánh xe đi qua, biến thành nước bẩn màu đen. Đã không còn màu trắng tinh như trước đó, kỳ thật tình cảm cũng như vậy, trước đó bọn họ vì cái gì chia tay? Chính là trộn lẫn quá nhiều nhân tố hiện thực.
Cuộc sống sẽ không vĩnh viễn là tuyết trắng mùa xuân, cuộc sống là lông gà vỏ tỏi va chạm ma sát, chuyện gì cũng là đại sự.
Lâm Hi đi về phía trước, đột nhiên cổ tay bị giữ chặt, thời điểm cô lấy lại tinh thần đã bị Tưởng Lâm Dữ kéo đến trong lồng ngực, Tưởng Lâm Dữ chỉ vào đèn tín hiệu phía trước, “Đèn đỏ.”
Lâm Hi nhíu mày, cô thế nhưng thất thần.
Tưởng Lâm Dữ nắm chặt tay, mười đầu ngón tay đan xen, nhìn đỉnh đầu Lâm Hi, “Lâm Hi?”
Lâm Hi ngẩng đầu, Tưởng Lâm Dữ liền hôn xuống. Nụ hôn nóng bỏng quét đến, ngón tay hắn thon dài nâng cằm Lâm Hi, hôn càng ngày càng sâu.
Bên cạnh có người hướng bên này nhìn xem, Tưởng Lâm Dữ kéo mũ áo lông vũ Lâm Hi, che khuất mặt cô. Hai tay ôm lấy cô, hôn môi thật sâu, hôn triền miên đến tận xương tủy.
Lâm Hi chần chờ một lát, giơ tay đặt lên trên cổ hắn, bọn họ hôn nhau năm phút. Đèn tín hiệu thay đổi vài lần, Tưởng Lâm Dữ buông môi cô ra. Hắn chống lên cái trán Lâm Hi, gọng mắt kính kề sát trên da Lâm Hi, môi dán khóe môi.
Trước kia Tưởng Lâm Dữ sẽ tháo mắt kính hôn môi, lúc này thì không có, hắn muốn nhìn rõ mỗi một biểu tình của Lâm Hi.
“Tôi để ý.” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói khàn khàn, “Lâm Hi, tôi rất để ý cảm thụ của em. Em không muốn, vậy từ bỏ.”
Lối đi bộ chuyển thành đèn xanh, Tưởng Lâm Dữ buông Lâm Hi ra, nắm tay cô đi qua đường lớn. Toàn bộ ngón tay Lâm Hi nằm ở trong lòng bàn tay của hắn, ấm áp rất thoải mái. Lâm Hi có chút quyến luyến, đi qua đường lớn, cô muốn lấy tay ra, Tưởng Lâm Dữ còn nắm không có buông ra.
Hắn cầm tay Lâm Hi cho vào túi áo khoác của chính mình, thả chậm bước chân, “Chúng ta đều là lần đầu tiên, đều đang tìm tòi để đi về phía trước, rất nhiều thứ cần phải giao lưu khai thông. Em không thoải mái, tôi liền không làm. Cảm nhận của đối phương quan trọng hơn, nếu không phải hai bên khoái hoạt, thì có ý nghĩa gì?”
“Đề nghị của em tôi chấp nhận, lấy em làm chủ.” Tưởng Lâm Dữ cần phải xử lý tốt chuyện này, Lâm Hi nói hắn không thèm để ý bốn chữ này quá nặng, lại nặng thêm một chút, bọn họ lại liền trời nam đất bắc, “Buổi tối tôi đưa em tới sân bay.”
“Không cần, tôi có tài xế.”
“Làm bạn trai, tôi có thể đưa em chứ?” Mắt đen Tưởng Lâm Dữ chăm chú nhìn cô, “Muốn trải nghiệm một chút, cảm nhận đưa bạn gái đi tới sân bay.”
Lâm Hi hậu tri hậu giác, cô nói ra yêu cầu cực đoan kia, Tưởng Lâm Dữ đồng ý, vậy bọn họ liền hợp lại. Hiện tại là quan hệ bạn trai bạn gái, bọn họ ở bên nhau.
Trong nháy mắt tim cô đập nhanh, so với khi nãy kịch liệt hôn môi còn nhanh hơn.
Kỳ thật hợp lại cũng không có gì không tốt, cùng Tưởng Lâm Dữ yêu đương, bắt đầu yêu nhau.
Tưởng Lâm Dữ nghiêng đầu liếc mắt nhìn cô, tiếng nói thong thả, “Hay là, em muốn đổi ý?”
Đường đường là Lâm tổng sẽ là người luôn đổi ý sao?
Lâm Hi nắm chặt tay Tưởng Lâm Dữ, dùng một chút sức lực, “Anh không hối hận tôi cũng sẽ không hối hận.”
“Tôi sẽ không hối hận.” Tưởng Lâm Dữ khóe môi giơ lên, ý cười tràn ngập, “Cùng em ở bên nhau, không có khả năng tôi hối hận.”
Ăn cơm tối xong Tưởng Lâm Dữ đưa Lâm Hi đến sân bay, Hình Lộ đi theo Lâm Hi. Tưởng Lâm Dữ đứng ở cửa lối vào nhìn Lâm Hi đi vào, Lâm Hi tiến vào trạng thái làm việc, tác phong trên người cũng không giống nhau, vừa thẳng vừa đẹp.
Thẳng đến khi không nhìn thấy.
Tưởng Lâm Dữ bỗng nhiên sinh ra một ít cảm giác phiền muộn, hai người bọn họ được coi là trên đất khách sao?
Đứng rất lâu, loa phóng thanh nhắc nhở chuyến bay của Lâm Hi sắp cất cánh. Hắn mới xoay người trở về, vừa đi vừa lấy di động ra tìm kiếm, cùng bạn gái sinh hoạt không hài hòa là phương diện kia có vấn đề gì.
————
Lâm Hi ở trên máy bay kiểm tra đối chiếu hợp đồng trong hai giờ, máy bay hạ cánh xuống thành phố H. Lâm Hi có chút mệt mỏi, dựa vào chỗ ngồi dọc đường cũng chưa nói tiếng nào. Đến khách sạn cô đưa máy tính giao cho Hình lộ, bàn giao hành trình ngày mai một lần, trở về phòng của chính mình.
Trên di động tin nhắn WeChat của Tưởng Lâm Dữ WeChat gửi tới: “Tới rồi sao?”
Tưởng Lâm Dữ chấp nhận rồi, rất ngoài dự đoán. Cả quá trình sự việc Lâm Hi đều có điểm như trong mộng, nhưng bọn họ đã ở bên nhau.
Bạn trai bạn gái, tùy thời liên hệ, bất luận đề tài gì cũng có thể trò chuyện.
Lâm Hi nhìn thấy tin nhắn của hắn nhịn không được khóe môi giơ lên, chụp một tấm ảnh gửi qua, “Ở khách sạn.”
Cô buông di động đi rửa mặt.
Năm phút sau, Tưởng Lâm Dữ gọi video tới.
Hai người bọn họ không phải lần đầu tiên gọi video, nhưng đây là lần đầu tiên sau khi xác định quan hệ, mối quan hệ theo đúng nghĩa. Lâm Hi lau khô mặt đi qua ấn vào video call, Tưởng Lâm Dữ mặc áo ngủ caro màu xanh biển, hắn đeo mắt kính thoạt nhìn tuấn tú văn nhã.
“Sao anh còn chưa ngủ?”
“Mới vừa làm việc xong.” Tưởng Lâm Dữ dựa vào đầu giường, đặt điện thoại ở trên chăn, màn hình hơi rung một chút, ngay sau đó hắn đặt điện thoại bằng phẳng lại, “Muốn cùng nhau —— ngủ hay không?”
Nhìn nhau ngủ? Là hành động gì?
“Tôi nhìn em ngủ.” Tưởng Lâm Dữ nghiêm túc đề nghị, “Đem điện thoại để lên đầu giường.”
“Tư thế ngủ rất khó xem, tôi còn sẽ nói nói mớ.” Lâm Hi mở vali lấy đồ phòng hộ, bị Tưởng Lâm Dữ nói nổi lên một thân da gà, hắn đây là bị làm sao vậy? Tuy rằng ban ngày hai người nói ra, nhưng chuyện này tựa như gió lốc, buổi tối liền cuốn qua đây, năng lực tiếp thu của hắn cũng thật mạnh, “Thôi đi, mỗi người có mỗi cách ngủ riêng, buổi sáng ngày mai tôi còn muốn làm việc?”
“Tôi cũng sẽ nói mớ, trong mơ chúng ta có thể nói chuyện. Gọi điện thoại cùng nhau ngủ? Em để điện thoại bên cạnh gối, không cần lúc nào em cũng cầm.” Tưởng Lâm Dữ lật xem cuốn sách trong tay, sinh hoạt tình dục không hài hòa có vài loại nguyên nhân, hắn kiểm tra một chút, hắn hoàn toàn trúng.
Từ làm bạn đến vuốt ve âu yếm, màn dạo đầu hắn hoàn toàn không có.
Hai người bọn họ làm xong việc cùng nhau ngủ cũng không có, như vậy có thể hài hòa mới là lạ, hắn từng bước một đẩy Lâm Hi về phía xa, đẩy đến bờ vực tính cách lãnh đạm.
“Thử xem sao?” Tưởng Lâm Dữ tiếng nói trầm thấp tẩm ý cười, chậm rãi hấp dẫn rất câu người, “Nếu em ngủ không được, liền cúp điện thoại, tôi sẽ không quấy rầy em ngủ.”
Lâm Hi đổi thành giọng nói, mở loa điện thoại để trên giường, lấy mặt nạ ra.
“Nói cái gì?” Lâm Hi trên mặt có chút nóng, sao Tưởng Lâm Dữ bỗng nhiên lãng mạn như vậy? Cô mở mặt nạ đắp lên trên mặt, lần đầu tiên cô đắp mặt nạ nói chuyện phiếm với Tưởng Lâm Dữ.
“Tôi đang đọc sách, tôi đọc cho em nghe một đoạn?” Tiếng nói Tưởng Lâm Dữ trầm thấp ở ban đêm yên tĩnh, rất mê hoặc.
Thần kinh Lâm Hi căng chặt đều được thả lỏng, đây là lần đầu tiên có người kể chuyện cho cô trước khi đi ngủ, trái tim cô thình thịch thình thịch nhảy, “Sách gì?”
“Truyện cổ tích, ba con heo con.”
Lâm Hi: “……”
Đây là truyện ma trẻ con?
Lâm Hi đắp mặt nạ nằm lên trên giường, thanh âm của Tưởng Lâm Dữ rất êm tai, tiết tấu thong thả đọc truyện cổ tích da đầu tê dại. Cô không lý do nghĩ đến bộ dáng Tưởng Lâm Dữ đứng ở bên cửa sổ gọi điện thoại nói tiếng Quảng Đông, thấp giọng nói, “Anh có thể sử dụng tiếng Quảng Đông đọc không?”
“Được.”
Sau đó, mặt nạ hai trăm đồng của Lâm Hi đã được sử dụng. Cô ở trong chuyện xưa của Tưởng Lâm Dữ ngủ, khi tỉnh lại ánh mặt trời đã hừng sáng. Di động trong tầm tay còn ở trong cuộc trò chuyện, bên kia một mảnh yên tĩnh.
7 giờ sáng.
“Tưởng Lâm Dữ?”
Bên kia không có thanh âm, không biết là ngủ hay là đi ra ngoài, Lâm Hi cúp điện thoại nhìn trên WeChat Tưởng Lâm Dữ 2 giờ 30 rạng sáng gửi tới một đoạn hội thoại.
“Trước kia chúng ta không hiểu tình yêu, ngây thơ mờ mịt bắt đầu, mơ hồ sinh hoạt. Yêu nhau lại cũng gây tổn thương cho nhau, nếu chúng ta quyết định một lần nữa ở bên nhau, chúng ta liền cùng nhau đi về phía trước, cùng nhau tiến bộ, một lần nữa nhận thức tình yêu.”
“Hy vọng mỗi ngày đều có thể kể chuyện cho em trước khi ngủ.”
“Ngủ ngon.”
Tóc dài Lâm Hi xõa trên vai, ngồi ở trên giường mê mang trong chốc lát, ấn di động ghi âm giọng nói: “Buổi sáng tốt lành, Tưởng tiên sinh.”
Không kéo rèm cửa, thành thị phương nam không có sương mù, ánh nắng sáng sớm tràn vào gian phòng. Lâm Hi buông di động hít sâu một hơi, nguyên khí tràn đầy rời giường chạy về phía toilet, tắm rửa thay quần áo, chỉnh đốn lại xuất phát.
Cô thay áo gió màu đen, thắt lại đai lưng. Tóc dài xõa trên vai, trang điểm diễm lệ tươi tắn.
Trên di động Tưởng Lâm Dữ gửi tới ghi âm giọng nói hai giây, Lâm Hi mở khung thoại Tưởng Lâm Dữ, nhìn thấy hình đại diện trên WeChat Tưởng Lâm Dữ thay đổi, lúc này biến thành ảnh chụp chung của bọn họ.
Lâm Hi click mở giọng nói, tiếng nói Tưởng Lâm Dữ lười biếng nhập nhèm lạc tới, du du dương dương giống như bên trong còn tẩm ý cười.
“Buổi sáng tốt lành, bạn gái.”
Tác giả có lời muốn nói: Vẫn là sẽ có sắc, không phải sợ, tin tưởng cẩu tử.
Tác giả :
Chu Nguyên