Không Có Kiếp Sau
Chương 82: Tình hình học viện quân sự đế quốc
Hành tinh Hằng Thiên – Học viện quân sự đế quốc
Thủ lĩnh mỗi khóa chẳng những là lãnh đạo của các học sinh, mà hơn hết còn tồn tại như một thần tượng. Ngay cả Học viện quân sự cũng có đủ loại đoàn thể, trong số ấy có đội tin tức, đội này thích nhất hóng hớt thông tin về thủ lĩnh, đặc biệt là thủ lĩnh mới nhậm chức — Olivia.
Hình ảnh thủ lĩnh tân nhiệm dáng người thon gầy được một đám học sinh cao to cường tráng vây quanh đẹp lắm đúng không? Tóc ngắn bạch kim thoạt nhìn cao quý hết sức đúng không? Trên tai lắm lỗ trông cực có cá tính không đi đường thường đúng không? Thích nuôi thú cưng thoạt nghe tình cảm quá chừng đúng không? Đội sinh vật thế mà phát hiện thú cưng của thủ lĩnh là đế long trăng rằm nghe đồn đã tuyệt chủng, nuôi dưỡng thần thú trong truyền thuyết thực sự quá ư là thổ hào, đúng không?!!!!
Đủ kiểu báo cáo viền hoa về thủ lĩnh tân nhiệm ào tới như bông tuyết, đủ dạng ảnh chụp cũng lén lút tung ra cả đống, thủ lĩnh tân sinh hoàn toàn bất đồng với cựu thủ lĩnh, nhưng ngoài ý muốn được hoan nghênh. So với chiều cao trung bình hai mét ba của nhóm thủ lĩnh, cái vị chỉ cao một mét tám này thoạt nhìn đặc biệt tươi trẻ, diện mạo tuấn tú càng góp thêm chiều cao cho hắn.
“Olivia, đồ gà bệnh đến nguyên hình cũng không dám để người ta biết! Sớm muộn gì tao cũng cho mày biết, muốn trở thành thủ lĩnh mà chỉ nhờ một lũ yếu đuối ủng hộ thì vô dụng thôi, vũ lực cá nhân mới là nhân tố mấu chốt quyết định hết thảy!”
Căm hận nhìn chằm chằm ảnh động của Olivia trong tay, Vogel – đồng thời là kẻ từng cùng Olivia tranh cử chức thủ lĩnh – ra sức xé nát vụn tấm ảnh.
Cứ mỗi lần nghĩ tới Olivia là hắn phải xé một tấm ảnh, vì vậy hắn buộc phải mua sỉ ảnh động của Olivia. Do số lượng quá khổng lồ, nên hắn còn được đoàn thể phụ trách in ấn ảnh chụp – “Hậu viện của thủ lĩnh Olivia” – ghi nhận là khách hàng VIP  ̄▽ ̄.
Kỳ tuyển cử đã qua, hắn không thể phủ định chuyện Olivia trở thành thủ lĩnh, nhưng đâu phải tất cả thủ lĩnh đều có khả năng ngồi yên trên vị trí lãnh đạo từ năm nhất đến năm cuối, có khoảng 60% thủ lĩnh bị thay giữa chừng mà. Khi tỷ lệ ủng hộ đạt tới 70%, nếu cho rằng mình càng có tư cách làm thủ lĩnh học sinh thì có thể đề xuất kế hoạch vạch tội, đợi học viện điều tra và xác nhận hắn thực sự đủ tư cách, sẽ tổ chức tuyển chọn thủ lĩnh lần nữa.
Hiện tại, Vogel đang bức thiết muốn làm chuyện ấy.
Ngày mai họ sẽ tiến vào hệ thống diễn tập mô phỏng thực chiến trực thuộc mạng internet quân đội, Vogel sớm đã nghe nói về hệ thống này: Hễ là sĩ quan tại chức thì đều có một ID hệ thống, bọn họ được phép tham gia bất kỳ hạng mục nào, hơn nữa thành tích còn được lưu giữ. Tuy là sàn đấu ẩn danh, song lại là nơi vô cùng công khai công bình. Có thể nói rằng, nếu biểu hiện năng lực xuất sắc trong hệ thống, con đường tương lai sẽ hết sức thuận buồm xuôi gió!
Vogel ký thác mọi hy vọng vào chương trình học mô phỏng thực chiến ngày mai. Mặc dù điểm thi viết của hắn không lọt vào top ba, nhưng tố chất thân thể tương đối vượt trội, cộng thêm bối cảnh xuất thân, nên hắn đại khái cũng biết mạng quân đội sẽ cho thi hạng mục gì. Tuy trước đây chưa tiến vào hệ thống bao giờ, song hắn đã học trước một vài hạng mục trong đó.
Trước khi ngủ lại xé mười tấm ảnh Olivia, Vogel ôm kỳ vọng dành cho ngày mai chìm vào giấc ngủ.
***
Cũng là người từng tranh chức thủ lĩnh với Olivia, nhưng ngay từ khắc ném phiếu của mình cho Olivia, Chapson đã xác lập xong vị trí bản thân.
Đứng dưới trướng Olivia, phục tùng sự lãnh đạo của hắn — đây là quyết định đưa ra sau khi nghe Todd giải thích những sự việc đã qua.
Chapson thuyết phục bạn cùng lớp, rồi dẫn cả lớp về phe Olivia. Todd chuyên phụ trách việc tư của Olivia, một số công việc cần xử lý công khai thì do Chapson phụ trách, hiện hai Lôi long xem như phụ tá đắc lực của hắn.
“Ngài Olivia, ngày mai diễn ra hạng mục mô phỏng thực chiến, nghe nói phe Vogel vẫn chưa bỏ cuộc, muốn thông qua hệ thống giành được thành tích nổi trội nhằm chế tạo cơ hội vạch tội ngài.” Chapson bẩm báo sự tình nghe ngóng được với Olivia. Học sinh đứng về phe Vogel cũng không bền chắc như thép, vẫn có mấy đứa lung lay không vững.
Lúc này họ đang đứng trên sân cỏ trước tòa nhà riêng của Olivia, ngôi biệt thự màu trắng có tổng cộng mười bốn phòng: hai phòng họp một lớn một nhỏ, một thư phòng, một phòng thôi diễn, một đại sảnh giải trí đa chức năng, một nhà bếp đầy đủ thiết bị, một phòng ăn có sức chứa hai mươi người, một nhà kho, một phòng ngủ chính, ba phòng ngủ phụ và hai phòng cho khách. Ngoài ra, còn có một bể bơi cực rộng và một hồ nước nóng trong nhà.
Đối với học sinh mà nói thì thực sự quá xa xỉ!
Nhưng đối với một thủ lĩnh, có khi còn chả đủ dùng. Mỗi ngày đều có mấy chục học sinh ra ra vào vào báo cáo công tác, tòa nhà chỉ vừa đủ nhét đám người này thôi.
Là phụ tá đắc lực của Olivia, Todd và Chapson cũng có một phòng riêng. Bọn họ cất thứ quan trọng nhất tại đây, nhưng thường thì không ở đây mỗi ngày, một mặt lo lắng ảnh hưởng Olivia nghỉ ngơi, mặt khác cũng cần giữ liên lạc với những học sinh khác trong phòng ngủ. Chung quy, hiện nay họ chính là con đường liên thông với thế giới bên ngoài trọng yếu nhất của Olivia.
Tuy nhiên, chỉ bằng điểm này đã khiến rất nhiều học sinh hâm mộ gần chết: Sau khi tốt nghiệp, thủ lĩnh đều trở thành nhân vật lớn, mà thủ hạ đắc lực được phép ở nhà thủ lĩnh cũng có đầu ra cực tốt!
Chapson nhận được thư nhà ba ba gửi thông qua internet, phía trên nói ông đã biết chuyện, ông cho rằng quyết định của hắn rất chính xác, hy vọng sau này hắn có thể phục vụ người đứng đầu tốt hơn.
Thư của ba ba giúp lòng tin của Chapson càng thêm kiên định.
“…” Olivia nhìn Sừng To đang chạy tới chạy lui đằng xa, không nói gì.
Cuối cùng vẫn là Sừng To cảm nhận được ánh mắt ba ba, vui vẻ chạy về, trong miệng ngậm một đóa hoa nhỏ, mắt to chớp chớp, đoạn thả đóa hoa vào lòng bàn tay Olivia.
Olivia nhoẻn cười.
Khác với nụ cười đối ngoại, Olivia lúc này cười thật thoải mái. Dẫu bên phe Vogel đánh giá Olivia là kẻ mưu mô ưa dùng thủ đoạn, tâm tư thâm trầm, song Chapson lại có khuynh hướng tin tưởng đây mới là dáng vẻ chân thực của thủ lĩnh.
Olivia ngửi đóa hoa trong tay, xoa xoa đầu Sừng To. Không đợi Olivia phân phó, Todd đã cầm một bình hoa từ trong phòng đi ra, bình cắm đủ loại hoa nhỏ, không phải hoa cảnh được chăm bón tỉ mỉ, mà là hoa dại tùy ý tìm thấy trên bãi cỏ. Đến khi Olivia cắm đóa hoa vào bình, người khác mới ý thức được hoa trong bình ắt hẳn đều do Sừng To tha về.
Ngắm nghía những bông hoa của mình trong bình một lát, Sừng To cực kỳ hài lòng thỏa dạ. Đoạn, nó liếc mắt thấy được Chapson, liền “mo!” một tiếng, vắt chân chạy vào nhà. Hồi lâu sau, nó chạy về lần nữa, húc đầu lên đùi Chapson.
“Mooo!” Sừng To ngẩng đầu gọi Chapson, sau đó cúi xuống, nhả thứ gì đó lên chân Chapson.
Chapson cúi đầu nhìn: Hai móng tay, là móng tay cắt bởi kéo cắt móng. 囧!
Thấy thế, Olivia nở nụ cười: “Hôm qua Manh Manh cắt móng tay cho Sừng To, huấn luyện viên khoa Chế tạo cơ giáp không lấy, bảo cứ để Sừng To thu nhận người nó thích, không ngờ nó lại cho cậu.”
Chapson trợn to hai mắt!
Chuyện tới nay, ai ai cũng biết Sừng To là đế long trăng rằm vô cùng quý hiếm trong truyền thuyết, khắp cơ thể loài sinh vật mộng ảo này toàn bảo vật. Mỗi ngày đều có giáo sư Viện nghiên cứu đến cửa tìm Olivia, muốn hắn gỡ vật liệu quý giá trên người Sừng To, thứ quý ngần ấy lại cho mình sao?
Thế nên, những người khác nhất tề bắn ánh mắt hâm mộ về phía Chapson.
“Chẳng phải gần đây ba ba cậu đang tìm người chế tạo cơ giáp mới sao? Cậu có thể gửi cái này về cho ông ấy, tất sẽ có chỗ dùng.” Olivia còn tặng hắn một đề nghị.
“Vậy, vậy thực sự vô cùng cám ơn ngài!” Nắm chặt hai móng tay nho nhỏ, Chapson cao hứng ra mặt, hắn không nói thêm gì, cuối cùng trực tiếp cúi chào, rồi nhấc Sừng To lên hôn cái chụt.
Sừng To: Hôm nay Sừng To vẫn khả ái như mọi ngày nha! Lại được hôn rồi nha! ~(≧▽≦)/~
“Không cần bận tâm đến đám Vogel, tụi nó sẽ không lấy được thành tích tốt đẹp gì trong hệ thống mô phỏng thực chiến đâu.” Ngay lúc Chapson cho rằng Olivia sẽ không trả lời hắn, Olivia lại chủ động mở miệng.
“Tôi sẽ là người đứng đầu mọi hạng mục.”
Hắn chậm rãi cất lời, rõ ràng vẫn chưa tiến vào hệ thống, nhưng hắn nói như thể đã biết trước kết quả.
“Mà những thứ hạng tiếp theo, tôi muốn căn cứ vào sự phát triển trong tương lai của các cậu để sắp xếp.” Lời sau của Olivia khiến tất cả sợ ngây người.
“Hiện chúng ta đã là một tổng thể, các cậu bình thường cũng rất xuất sắc, sự xuất sắc ấy có thể mở rộng thêm. Kế tiếp, tôi sẽ bố trí sao cho ai cũng giành được thứ hạng tốt trong hệ thống mô phỏng thực chiến.”
Olivia không nói sẽ xử lý Vogel, song ai ở đây cũng hiểu: Vogel chắc chắn sẽ đứng bét trong đợt kiểm tra này.
Trong hạng mục kiểm tra sau đó, Olivia cho mọi người chứng kiến sự xuất chúng của hắn, cũng không ngăn những học sinh khác thể hiện tài năng, Todd với Chapson thậm chí còn đạt thành tích cao hơn trong một vài hạng mục.
Còn phe Vogel chưa được nhà trường đền đáp mong mỏi đã thất bại thảm hại trong đợt kiểm tra.
***
Giờ phút này, trung tướng McCown đang nhàn nhã ngồi trước máy theo dõi, đối diện đặt thức uống nóng hổi và một phần bánh ngọt, hắn nhiệt tình đẩy bánh ngọt về phía các sĩ quan khác trong phòng: “Nếm thử xem, bánh con gái tôi nướng trước khi đi quân sự đấy, trình độ của khoa Ẩm thực Học viện tổng hợp đế quốc không tồi chút nào, mới vài ngày mà nó đã làm được món có thể cho vào miệng rồi.”
Các sĩ quan khác: … Thực ra ngài ăn không vô nên mới nhiệt tình mời chúng tôi chứ gì?
Song những người khác rốt cuộc vẫn phải cho… con gái trung tướng McCown tí mặt mũi, mỗi người chỉ đành nhón một miếng. Nhìn cái đĩa thoáng cái rỗng tuếch, trung tướng McCown thở phào nhẹ nhõm, đoạn hắn ngẩng đầu, cuối cùng cũng chuyển tầm mắt lên bảng thành tích của tân sinh.
“Thủ lĩnh năm nay đặc biệt ưu tú, nhưng người được chọn khiến tôi hơi kinh ngạc, tôi cứ tưởng phải là Vogel lớp hai hoặc Chapson lớp một, Olav lớp ba cũng khá lắm mà?” Tại Học viện quân sự chỉ tuyển chủng loài hạng nặng, đành rằng chủng tộc không thể quyết định hết thảy nhưng cũng gần như vậy. Vogel là “Carroll”, loài được công nhận là chủng tộc mạnh nhất chỉ sau “Cantus” đang ngày càng thưa thớt, gần như được xem là loài khủng long nặng ký nhất. Bằng chứng là: Học viện quân sự đế quốc hiện có bảy thủ lĩnh, hết năm người trong đó là Carroll!
Chapson là một Lôi long đến từ gia tộc Lôi long lâu đời, trong số bảy thủ lĩnh, thủ lĩnh khối bốn khối năm chính là Lôi long. Trong dòng lịch sử dài dằng dặc của Học viện quân sự đế quốc, có rất nhiều ví dụ về khủng long ăn cỏ cỡ lớn đảm nhiệm chức thủ lĩnh, thế nên McCown cũng từng nghe nói về Chapson – Lôi long ưu tú trên mọi phương diện.
Dù tố chất cơ thể của Olav lớp ba kém hơn chút, nhưng trí tuệ cực cao, điểm thi viết lúc nhập học đứng đầu toàn khóa, thành ra trung tướng McCown cũng nhớ kỹ tên hắn.
Từ trước tới nay, thủ lĩnh toàn khóa của Học viện quân sự đế quốc đều là đối tượng chiêu mộ trọng điểm của các quân đoàn lớn, rất nhiều quân đoàn sẽ thu nhận toàn bộ thủ hạ đắc lực của thủ lĩnh làm điều kiện chiêu mộ. Dưới tình huống tuổi thọ nhân loại đã tăng lên gấp nhiều lần, biết đâu thủ lĩnh nào đó sẽ trở thành đồng nghiệp của mình thì sao.
“Tuy nhiên, trong đợt bầu chọn thủ lĩnh tân sinh chung cuộc, vô luận là số phiếu của huấn luyện viên hay học sinh, cậu ta đều đứng đầu, chênh lệch khá xa với số phiếu của Vogel hạng hai, Chapson hạng ba còn bỏ phiếu cho cậu ta.”
“Hả?” Lợi hại dữ vậy.
Thủ lĩnh khóa trước cạnh tranh vô cùng ác liệt, tình huống ứng cử viên bỏ phiếu cho đối thủ cạnh tranh cực ít xảy ra.
Dẫu học sinh của Học viện quân sự đế quốc đã là quân tịch dự bị, nhưng Quân đội vẫn không thể nhúng tay vào việc bầu chọn trong học viện. Mỗi huấn luyện viên trong học viện đều là quân nhân giàu kinh nghiệm, học sinh cũng là sĩ quan tương lai có quyết tâm tòng quân, sở hữu chí tiến thủ mạnh mẽ, người họ chọn luôn luôn là người xứng đáng nhất với vị trí kia.
“Hạng nhất bắn súng, hạng nhất điều khiển cơ giáp, hạng nhất chiến đấu bằng cơ giáp, hạng nhất lập kế hoạch quân bị… Ai bảo Olivia đi cửa sau? Tôi thấy có mà Argos đi cửa sau đoạt mất thủ lĩnh của học viện nhà người ta thì có?”
Trung tướng McCown có nghe láng máng về tình cảnh nhập học của học sinh này, hắn nhấp một ngụm thức uống ngọt ngào, đặc biệt lưu tâm đến thành tích của ba người cạnh tranh, nheo mắt nói: “Thủ lĩnh tân nhiệm quả là cực kỳ có thủ đoạn.”
Thành tích trông sơ có vẻ bình thường, nhưng nếu phân tích theo phe phái thì thú vị cực:
Tất cả tân sinh nằm trong phạm vi thế lực của Olivia đều đạt thành tích tốt, điểm của Chapson – người từng mang theo rất nhiều học sinh tới tìm nơi nương tựa – cực kỳ cao, mà thành tích của kẻ chống đối Vogel lại kém đến đáng thương, Olav vốn dĩ thành tích khá chói mắt cũng mất đi hào quang xưa kia.
Nếu nói Olivia không làm gì trong mấy hạng mục, trung tướng McCown là người đầu tiên không tin. Olivia kia chắc chắn đã âm thầm huy động toàn bộ lực lượng của học sinh trong phạm vi quy tắc, rồi sắp xếp lại thành tích trong phạm vi nhất định!
Tất cả mọi người cam tâm tình nguyện làm theo cách phân phối ấy, cả tập thể cùng gian lận một cách quang minh chính đại.
Nhìn hai chữ “Mục Căn” đứng cao chót vót, trung tướng McCown uống cạn ngụm thức uống cuối cùng.
Thủ lĩnh mỗi khóa chẳng những là lãnh đạo của các học sinh, mà hơn hết còn tồn tại như một thần tượng. Ngay cả Học viện quân sự cũng có đủ loại đoàn thể, trong số ấy có đội tin tức, đội này thích nhất hóng hớt thông tin về thủ lĩnh, đặc biệt là thủ lĩnh mới nhậm chức — Olivia.
Hình ảnh thủ lĩnh tân nhiệm dáng người thon gầy được một đám học sinh cao to cường tráng vây quanh đẹp lắm đúng không? Tóc ngắn bạch kim thoạt nhìn cao quý hết sức đúng không? Trên tai lắm lỗ trông cực có cá tính không đi đường thường đúng không? Thích nuôi thú cưng thoạt nghe tình cảm quá chừng đúng không? Đội sinh vật thế mà phát hiện thú cưng của thủ lĩnh là đế long trăng rằm nghe đồn đã tuyệt chủng, nuôi dưỡng thần thú trong truyền thuyết thực sự quá ư là thổ hào, đúng không?!!!!
Đủ kiểu báo cáo viền hoa về thủ lĩnh tân nhiệm ào tới như bông tuyết, đủ dạng ảnh chụp cũng lén lút tung ra cả đống, thủ lĩnh tân sinh hoàn toàn bất đồng với cựu thủ lĩnh, nhưng ngoài ý muốn được hoan nghênh. So với chiều cao trung bình hai mét ba của nhóm thủ lĩnh, cái vị chỉ cao một mét tám này thoạt nhìn đặc biệt tươi trẻ, diện mạo tuấn tú càng góp thêm chiều cao cho hắn.
“Olivia, đồ gà bệnh đến nguyên hình cũng không dám để người ta biết! Sớm muộn gì tao cũng cho mày biết, muốn trở thành thủ lĩnh mà chỉ nhờ một lũ yếu đuối ủng hộ thì vô dụng thôi, vũ lực cá nhân mới là nhân tố mấu chốt quyết định hết thảy!”
Căm hận nhìn chằm chằm ảnh động của Olivia trong tay, Vogel – đồng thời là kẻ từng cùng Olivia tranh cử chức thủ lĩnh – ra sức xé nát vụn tấm ảnh.
Cứ mỗi lần nghĩ tới Olivia là hắn phải xé một tấm ảnh, vì vậy hắn buộc phải mua sỉ ảnh động của Olivia. Do số lượng quá khổng lồ, nên hắn còn được đoàn thể phụ trách in ấn ảnh chụp – “Hậu viện của thủ lĩnh Olivia” – ghi nhận là khách hàng VIP  ̄▽ ̄.
Kỳ tuyển cử đã qua, hắn không thể phủ định chuyện Olivia trở thành thủ lĩnh, nhưng đâu phải tất cả thủ lĩnh đều có khả năng ngồi yên trên vị trí lãnh đạo từ năm nhất đến năm cuối, có khoảng 60% thủ lĩnh bị thay giữa chừng mà. Khi tỷ lệ ủng hộ đạt tới 70%, nếu cho rằng mình càng có tư cách làm thủ lĩnh học sinh thì có thể đề xuất kế hoạch vạch tội, đợi học viện điều tra và xác nhận hắn thực sự đủ tư cách, sẽ tổ chức tuyển chọn thủ lĩnh lần nữa.
Hiện tại, Vogel đang bức thiết muốn làm chuyện ấy.
Ngày mai họ sẽ tiến vào hệ thống diễn tập mô phỏng thực chiến trực thuộc mạng internet quân đội, Vogel sớm đã nghe nói về hệ thống này: Hễ là sĩ quan tại chức thì đều có một ID hệ thống, bọn họ được phép tham gia bất kỳ hạng mục nào, hơn nữa thành tích còn được lưu giữ. Tuy là sàn đấu ẩn danh, song lại là nơi vô cùng công khai công bình. Có thể nói rằng, nếu biểu hiện năng lực xuất sắc trong hệ thống, con đường tương lai sẽ hết sức thuận buồm xuôi gió!
Vogel ký thác mọi hy vọng vào chương trình học mô phỏng thực chiến ngày mai. Mặc dù điểm thi viết của hắn không lọt vào top ba, nhưng tố chất thân thể tương đối vượt trội, cộng thêm bối cảnh xuất thân, nên hắn đại khái cũng biết mạng quân đội sẽ cho thi hạng mục gì. Tuy trước đây chưa tiến vào hệ thống bao giờ, song hắn đã học trước một vài hạng mục trong đó.
Trước khi ngủ lại xé mười tấm ảnh Olivia, Vogel ôm kỳ vọng dành cho ngày mai chìm vào giấc ngủ.
***
Cũng là người từng tranh chức thủ lĩnh với Olivia, nhưng ngay từ khắc ném phiếu của mình cho Olivia, Chapson đã xác lập xong vị trí bản thân.
Đứng dưới trướng Olivia, phục tùng sự lãnh đạo của hắn — đây là quyết định đưa ra sau khi nghe Todd giải thích những sự việc đã qua.
Chapson thuyết phục bạn cùng lớp, rồi dẫn cả lớp về phe Olivia. Todd chuyên phụ trách việc tư của Olivia, một số công việc cần xử lý công khai thì do Chapson phụ trách, hiện hai Lôi long xem như phụ tá đắc lực của hắn.
“Ngài Olivia, ngày mai diễn ra hạng mục mô phỏng thực chiến, nghe nói phe Vogel vẫn chưa bỏ cuộc, muốn thông qua hệ thống giành được thành tích nổi trội nhằm chế tạo cơ hội vạch tội ngài.” Chapson bẩm báo sự tình nghe ngóng được với Olivia. Học sinh đứng về phe Vogel cũng không bền chắc như thép, vẫn có mấy đứa lung lay không vững.
Lúc này họ đang đứng trên sân cỏ trước tòa nhà riêng của Olivia, ngôi biệt thự màu trắng có tổng cộng mười bốn phòng: hai phòng họp một lớn một nhỏ, một thư phòng, một phòng thôi diễn, một đại sảnh giải trí đa chức năng, một nhà bếp đầy đủ thiết bị, một phòng ăn có sức chứa hai mươi người, một nhà kho, một phòng ngủ chính, ba phòng ngủ phụ và hai phòng cho khách. Ngoài ra, còn có một bể bơi cực rộng và một hồ nước nóng trong nhà.
Đối với học sinh mà nói thì thực sự quá xa xỉ!
Nhưng đối với một thủ lĩnh, có khi còn chả đủ dùng. Mỗi ngày đều có mấy chục học sinh ra ra vào vào báo cáo công tác, tòa nhà chỉ vừa đủ nhét đám người này thôi.
Là phụ tá đắc lực của Olivia, Todd và Chapson cũng có một phòng riêng. Bọn họ cất thứ quan trọng nhất tại đây, nhưng thường thì không ở đây mỗi ngày, một mặt lo lắng ảnh hưởng Olivia nghỉ ngơi, mặt khác cũng cần giữ liên lạc với những học sinh khác trong phòng ngủ. Chung quy, hiện nay họ chính là con đường liên thông với thế giới bên ngoài trọng yếu nhất của Olivia.
Tuy nhiên, chỉ bằng điểm này đã khiến rất nhiều học sinh hâm mộ gần chết: Sau khi tốt nghiệp, thủ lĩnh đều trở thành nhân vật lớn, mà thủ hạ đắc lực được phép ở nhà thủ lĩnh cũng có đầu ra cực tốt!
Chapson nhận được thư nhà ba ba gửi thông qua internet, phía trên nói ông đã biết chuyện, ông cho rằng quyết định của hắn rất chính xác, hy vọng sau này hắn có thể phục vụ người đứng đầu tốt hơn.
Thư của ba ba giúp lòng tin của Chapson càng thêm kiên định.
“…” Olivia nhìn Sừng To đang chạy tới chạy lui đằng xa, không nói gì.
Cuối cùng vẫn là Sừng To cảm nhận được ánh mắt ba ba, vui vẻ chạy về, trong miệng ngậm một đóa hoa nhỏ, mắt to chớp chớp, đoạn thả đóa hoa vào lòng bàn tay Olivia.
Olivia nhoẻn cười.
Khác với nụ cười đối ngoại, Olivia lúc này cười thật thoải mái. Dẫu bên phe Vogel đánh giá Olivia là kẻ mưu mô ưa dùng thủ đoạn, tâm tư thâm trầm, song Chapson lại có khuynh hướng tin tưởng đây mới là dáng vẻ chân thực của thủ lĩnh.
Olivia ngửi đóa hoa trong tay, xoa xoa đầu Sừng To. Không đợi Olivia phân phó, Todd đã cầm một bình hoa từ trong phòng đi ra, bình cắm đủ loại hoa nhỏ, không phải hoa cảnh được chăm bón tỉ mỉ, mà là hoa dại tùy ý tìm thấy trên bãi cỏ. Đến khi Olivia cắm đóa hoa vào bình, người khác mới ý thức được hoa trong bình ắt hẳn đều do Sừng To tha về.
Ngắm nghía những bông hoa của mình trong bình một lát, Sừng To cực kỳ hài lòng thỏa dạ. Đoạn, nó liếc mắt thấy được Chapson, liền “mo!” một tiếng, vắt chân chạy vào nhà. Hồi lâu sau, nó chạy về lần nữa, húc đầu lên đùi Chapson.
“Mooo!” Sừng To ngẩng đầu gọi Chapson, sau đó cúi xuống, nhả thứ gì đó lên chân Chapson.
Chapson cúi đầu nhìn: Hai móng tay, là móng tay cắt bởi kéo cắt móng. 囧!
Thấy thế, Olivia nở nụ cười: “Hôm qua Manh Manh cắt móng tay cho Sừng To, huấn luyện viên khoa Chế tạo cơ giáp không lấy, bảo cứ để Sừng To thu nhận người nó thích, không ngờ nó lại cho cậu.”
Chapson trợn to hai mắt!
Chuyện tới nay, ai ai cũng biết Sừng To là đế long trăng rằm vô cùng quý hiếm trong truyền thuyết, khắp cơ thể loài sinh vật mộng ảo này toàn bảo vật. Mỗi ngày đều có giáo sư Viện nghiên cứu đến cửa tìm Olivia, muốn hắn gỡ vật liệu quý giá trên người Sừng To, thứ quý ngần ấy lại cho mình sao?
Thế nên, những người khác nhất tề bắn ánh mắt hâm mộ về phía Chapson.
“Chẳng phải gần đây ba ba cậu đang tìm người chế tạo cơ giáp mới sao? Cậu có thể gửi cái này về cho ông ấy, tất sẽ có chỗ dùng.” Olivia còn tặng hắn một đề nghị.
“Vậy, vậy thực sự vô cùng cám ơn ngài!” Nắm chặt hai móng tay nho nhỏ, Chapson cao hứng ra mặt, hắn không nói thêm gì, cuối cùng trực tiếp cúi chào, rồi nhấc Sừng To lên hôn cái chụt.
Sừng To: Hôm nay Sừng To vẫn khả ái như mọi ngày nha! Lại được hôn rồi nha! ~(≧▽≦)/~
“Không cần bận tâm đến đám Vogel, tụi nó sẽ không lấy được thành tích tốt đẹp gì trong hệ thống mô phỏng thực chiến đâu.” Ngay lúc Chapson cho rằng Olivia sẽ không trả lời hắn, Olivia lại chủ động mở miệng.
“Tôi sẽ là người đứng đầu mọi hạng mục.”
Hắn chậm rãi cất lời, rõ ràng vẫn chưa tiến vào hệ thống, nhưng hắn nói như thể đã biết trước kết quả.
“Mà những thứ hạng tiếp theo, tôi muốn căn cứ vào sự phát triển trong tương lai của các cậu để sắp xếp.” Lời sau của Olivia khiến tất cả sợ ngây người.
“Hiện chúng ta đã là một tổng thể, các cậu bình thường cũng rất xuất sắc, sự xuất sắc ấy có thể mở rộng thêm. Kế tiếp, tôi sẽ bố trí sao cho ai cũng giành được thứ hạng tốt trong hệ thống mô phỏng thực chiến.”
Olivia không nói sẽ xử lý Vogel, song ai ở đây cũng hiểu: Vogel chắc chắn sẽ đứng bét trong đợt kiểm tra này.
Trong hạng mục kiểm tra sau đó, Olivia cho mọi người chứng kiến sự xuất chúng của hắn, cũng không ngăn những học sinh khác thể hiện tài năng, Todd với Chapson thậm chí còn đạt thành tích cao hơn trong một vài hạng mục.
Còn phe Vogel chưa được nhà trường đền đáp mong mỏi đã thất bại thảm hại trong đợt kiểm tra.
***
Giờ phút này, trung tướng McCown đang nhàn nhã ngồi trước máy theo dõi, đối diện đặt thức uống nóng hổi và một phần bánh ngọt, hắn nhiệt tình đẩy bánh ngọt về phía các sĩ quan khác trong phòng: “Nếm thử xem, bánh con gái tôi nướng trước khi đi quân sự đấy, trình độ của khoa Ẩm thực Học viện tổng hợp đế quốc không tồi chút nào, mới vài ngày mà nó đã làm được món có thể cho vào miệng rồi.”
Các sĩ quan khác: … Thực ra ngài ăn không vô nên mới nhiệt tình mời chúng tôi chứ gì?
Song những người khác rốt cuộc vẫn phải cho… con gái trung tướng McCown tí mặt mũi, mỗi người chỉ đành nhón một miếng. Nhìn cái đĩa thoáng cái rỗng tuếch, trung tướng McCown thở phào nhẹ nhõm, đoạn hắn ngẩng đầu, cuối cùng cũng chuyển tầm mắt lên bảng thành tích của tân sinh.
“Thủ lĩnh năm nay đặc biệt ưu tú, nhưng người được chọn khiến tôi hơi kinh ngạc, tôi cứ tưởng phải là Vogel lớp hai hoặc Chapson lớp một, Olav lớp ba cũng khá lắm mà?” Tại Học viện quân sự chỉ tuyển chủng loài hạng nặng, đành rằng chủng tộc không thể quyết định hết thảy nhưng cũng gần như vậy. Vogel là “Carroll”, loài được công nhận là chủng tộc mạnh nhất chỉ sau “Cantus” đang ngày càng thưa thớt, gần như được xem là loài khủng long nặng ký nhất. Bằng chứng là: Học viện quân sự đế quốc hiện có bảy thủ lĩnh, hết năm người trong đó là Carroll!
Chapson là một Lôi long đến từ gia tộc Lôi long lâu đời, trong số bảy thủ lĩnh, thủ lĩnh khối bốn khối năm chính là Lôi long. Trong dòng lịch sử dài dằng dặc của Học viện quân sự đế quốc, có rất nhiều ví dụ về khủng long ăn cỏ cỡ lớn đảm nhiệm chức thủ lĩnh, thế nên McCown cũng từng nghe nói về Chapson – Lôi long ưu tú trên mọi phương diện.
Dù tố chất cơ thể của Olav lớp ba kém hơn chút, nhưng trí tuệ cực cao, điểm thi viết lúc nhập học đứng đầu toàn khóa, thành ra trung tướng McCown cũng nhớ kỹ tên hắn.
Từ trước tới nay, thủ lĩnh toàn khóa của Học viện quân sự đế quốc đều là đối tượng chiêu mộ trọng điểm của các quân đoàn lớn, rất nhiều quân đoàn sẽ thu nhận toàn bộ thủ hạ đắc lực của thủ lĩnh làm điều kiện chiêu mộ. Dưới tình huống tuổi thọ nhân loại đã tăng lên gấp nhiều lần, biết đâu thủ lĩnh nào đó sẽ trở thành đồng nghiệp của mình thì sao.
“Tuy nhiên, trong đợt bầu chọn thủ lĩnh tân sinh chung cuộc, vô luận là số phiếu của huấn luyện viên hay học sinh, cậu ta đều đứng đầu, chênh lệch khá xa với số phiếu của Vogel hạng hai, Chapson hạng ba còn bỏ phiếu cho cậu ta.”
“Hả?” Lợi hại dữ vậy.
Thủ lĩnh khóa trước cạnh tranh vô cùng ác liệt, tình huống ứng cử viên bỏ phiếu cho đối thủ cạnh tranh cực ít xảy ra.
Dẫu học sinh của Học viện quân sự đế quốc đã là quân tịch dự bị, nhưng Quân đội vẫn không thể nhúng tay vào việc bầu chọn trong học viện. Mỗi huấn luyện viên trong học viện đều là quân nhân giàu kinh nghiệm, học sinh cũng là sĩ quan tương lai có quyết tâm tòng quân, sở hữu chí tiến thủ mạnh mẽ, người họ chọn luôn luôn là người xứng đáng nhất với vị trí kia.
“Hạng nhất bắn súng, hạng nhất điều khiển cơ giáp, hạng nhất chiến đấu bằng cơ giáp, hạng nhất lập kế hoạch quân bị… Ai bảo Olivia đi cửa sau? Tôi thấy có mà Argos đi cửa sau đoạt mất thủ lĩnh của học viện nhà người ta thì có?”
Trung tướng McCown có nghe láng máng về tình cảnh nhập học của học sinh này, hắn nhấp một ngụm thức uống ngọt ngào, đặc biệt lưu tâm đến thành tích của ba người cạnh tranh, nheo mắt nói: “Thủ lĩnh tân nhiệm quả là cực kỳ có thủ đoạn.”
Thành tích trông sơ có vẻ bình thường, nhưng nếu phân tích theo phe phái thì thú vị cực:
Tất cả tân sinh nằm trong phạm vi thế lực của Olivia đều đạt thành tích tốt, điểm của Chapson – người từng mang theo rất nhiều học sinh tới tìm nơi nương tựa – cực kỳ cao, mà thành tích của kẻ chống đối Vogel lại kém đến đáng thương, Olav vốn dĩ thành tích khá chói mắt cũng mất đi hào quang xưa kia.
Nếu nói Olivia không làm gì trong mấy hạng mục, trung tướng McCown là người đầu tiên không tin. Olivia kia chắc chắn đã âm thầm huy động toàn bộ lực lượng của học sinh trong phạm vi quy tắc, rồi sắp xếp lại thành tích trong phạm vi nhất định!
Tất cả mọi người cam tâm tình nguyện làm theo cách phân phối ấy, cả tập thể cùng gian lận một cách quang minh chính đại.
Nhìn hai chữ “Mục Căn” đứng cao chót vót, trung tướng McCown uống cạn ngụm thức uống cuối cùng.
Tác giả :
Nguyệt Hạ Tang