Khoa Kỹ Vấn Đạo (Đế Chế Kinh Tế Mới Tại Nước Việt)
Chương 113: Chuyện của hai cô gái
Cổng vào Khu tòa nhà hỗn hợp New Horizon Complex.
Một cô gái xinh đẹp đang đứng gọi điện thoại:
- Trương Ngọc, mình tới cổng rồi đây. Ra đón mình đi, bảo vệ nói không có thẻ ra vào họ không cho lên!
Đầu dây bên kia lập tức vang lên tiếng trả lời đáp ứng:
- Được, Mai Lan! Bạn chờ mình một chút nhé!
- Ok!
Cúp máy, Mai Lan đứng lui vào một gốc cây lớn tránh đi ánh nắng sớm đã bắt đầu trở nên gay gắt. Ngày hôm qua nhận được điện thoại của Trương Ngọc, Mai Lan khá là bất ngờ. Do trường Vfp1r5t của Mai Lan khai giảng sớm hơn một tuần so với Trương Ngọc nên nàng lên Hà Đô trước, Do đã trả phòng cho chủ trước khi nghỉ hè nên hai người đã hẹn nhau cùng nhau đi tìm nơi ở. Mai Lan đang tạm ở nhờ nhà chú thím vài hôm không ngờ Trương Ngọc lại thông báo đã có nhà ở cho hai đứa. Gặng hỏi mãi Trương Ngọc mới tiết lộ là nhà riêng của nàng sau đó nói cho Mai Lan địa chỉ rồi cúp máy. Theo đó Mai Lan cũng chưa khai thác được thêm thông tin gì. Nếu không phải chiều hôm qua có tiết học, Mai Lan vì tò mò mà đã chạy tới nơi này rồi.
Đưa mắt quan sát khu chung cư, Mai Lan như có một nhận thức mới về điều kiện của Trương Ngọc. Không nói cái khác, chỉ nhìn riêng chiếc cổng ra vào trắng muốt với ba vòm đồ sộ thiết kế theo kiểu Khải hoàn môn nối liền, phía trên đắp tượng đàn bạch mã đang nhảy lên tung vó vô cùng khí thế cũng đủ thấy đẳng cấp của nơi này. Mai Lan tuy không hiểu lắm về bất động sản nhưng cũng biết những nơi như thế này giá nhà rất đắt đỏ, đó là còn chưa kể tới chi phí quản lý và các chi phí khác phát sinh hàng tháng, cũng là một con số không nhỏ.
Đợi chừng khoảng ba, bốn phút thì Trương Ngọc ra tới nơi. Nàng tươi cười hỏi:
- Mai Lan! Tìm chỗ này khó không?
Mai Lan lắc đầu:
- Khu này nằm ở đường lớn mà, với lại nó to đẹp như vậy ai mà chẳng biết chứ.
- Hi hi… uhm… vậy mình lên thôi!
Nói xong, Trương Ngọc kéo tay Mai Lan đi tới trước quầy kiểm soát an ninh làm thủ tục xác nhận thân phận. Trước mắt, Mai Lan sẽ được cấp một thẻ khách, chờ sau này nàng chính thức chuyển đồ về đây sinh hoạt Trương Ngọc sẽ gặp Ban Quản lý tòa nhà để làm thẻ ra vào chính thức cho nàng.
Năm phút sau, tại căn phòng của Trương Ngọc:
- Oa… đẹp quá! Quả là chung cư cao cấp! Trương Ngọc, bạn ở đây thật quá tuyệt rồi!
Tiếng trầm trồ của Mai Lan vang lên.
- Hi hi… thì bạn cũng sắp về đây ở với mình rồi mà. Đi, ta lên tầng trên xem tiếp nhé!
- Ừ!
Hai cô gái dắt tay nhau theo cầu thang, chạy lên lầu.
- Mai Lan, đây là phòng của bạn… uhm… nhưng nếu bạn không thích nằm một mình thì có thể qua phòng mình!
- Kia là bể bơi mini, nghĩ mà xem mỗi sáng thức dậy bơi một vòng rất tốt cho giữ gìn sức khỏe và vóc dáng nha!
- À… bạn không muốn bơi thì bên này có phòng gym cũng có thể luyện tập.
Trương Ngọc rất ra dáng chủ nhà lần lượt giới thiệu công năng căn phòng cho Mai Lan. Mai Lan thì đi hết từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, nàng không ngờ một căn phòng để ở lại có thể làm đến mức này. Đối với một cô gái tới từ tỉnh lẻ nơi thị trường bất động sản còn chưa quá phát triển thì đương nhiên những thiết kế nhà ở với hỗn hợp công năng như thế này là hoàn toàn mới lạ do đó Mai Lan ngạc nhiên cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Trở lại phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha, Mai Lan nhìn Trương Ngọc ngưỡng mộ nói:
- Nhìn cứ như đang ở trong khách sạn hạng sang vậy. Trương Ngọc, cha mẹ bạn bỏ vào đây không ít tiền nha!
Nghe tới đây, Trương Ngọc có chút ngượng ngịu nhưng nàng vẫn nhỏ giọng nói:
- Không phải cha mẹ mình mua…
- A…
Mai Lan thốt lên ngạc nhiên. Sau giây lát nàng nheo mắt nhìn Trương Ngọc hỏi:
- Không phải? Nếu vậy thì… là ai?
Trương Ngọc ấp úng:
- Là... là…
Bắt gặp thái độ lúng túng của Trương Ngọc, như nghĩ tới cái gì Mai Lan thốt lên:
- Trời đất… đừng nói là bạn được đại gia bao nuôi chứ?
Trương Ngọc vốn đang ngại ngùng nhưng nghe tới đây thì mặt đỏ lên, gắt lên hờn dỗi:
- Mai Lan, bạn nghĩ đi đâu vậy? Cái này là bạn trai mình mua nha, bao nuôi cái gì!
- Bạn trai?
Trong đầu Mai Lan lập tức hiện lên hình ảnh Lý Đông có điều theo thông tin nàng biết Lý Đông hẳn là không có năng lực bậc này. “Chẳng lẽ Trương Ngọc là có người yêu mới rồi? Chuyện này sao không nghe Trương Ngọc nói một chút nào trước đây? Nhưng nếu không phải vậy thì bạn trai nào lại mua nổi cho nàng căn nhà này?” những ý nghĩ kỳ quái hiện lên trong đầu Mai Lan.
Sau một hồi sắp xếp lại một chút suy nghĩ hỗn tạp trong đầu, Mai Lan cuối cùng đi tới một kết luận mà nàng cho rằng có tính hợp lý nhất: “Trương Ngọc đã âm thầm có một bạn trai mới và hiển nhiên người này rất giàu có. Theo đó căn nhà này là một phần quà tặng cho Trương Ngọc để bày tỏ lòng thành”
Suy nghĩ là vậy và mặc dù có chút không quá đồng ý với việc làm này của Trương Ngọc nhưng là bạn thân, Mai Lan xác định mình phải có nghĩa vụ phải ủng hộ vô điều kiện đối với Trương Ngọc. Do vậy, khẽ nheo mắt nhìn Trương Ngọc, Mai Lan có chút quan tâm lên tiếng:
- Chuyện này, Lý Đông có biết không? Hai người đã dứt khoát với nhau chưa?
Trương Ngọc khó hiểu mà nhìn Mai Lan:
- Cái gì mà biết với không? Còn nữa, sao lại phải dứt khoát với nhau?
Nghe Trương Ngọc trả lời, Mai Lan lại nâng mức độ kinh ngạc lên thêm một cấp:
- Trời ạ! Bạn còn định giấu chuyện này? Định bắt cá hai tay, chân đạp hai thuyền à? Cẩn thận xôi hỏng bỏng không đó!
Trương Ngọc tròn mắt:
- Bạn nói linh tinh cái gì nãy giờ thế? Mình có mỗi Lý Đông chứ bắt cá với đạp thuyền cái gì?
- A… mỗi mình Lý Đông? Nói vậy thì căn nhà này là Lý Đông mua cho bạn à?
Trương Ngọc gật gật đầu thừa nhận, nét mặt không giấu được vẻ hạnh phúc và tự hào.
Mai Lan khó tin nói:
- Nhưng Lý Đông là lấy đâu ra tiền vậy? Ngày trước, bạn nói gia cảnh nhà hắn cũng khá là bình thường mà.
Nghe tới đây, Trương Ngọc nghĩ tới việc Lý Đông gần đây cũng đã bắt đầu công khai thân phận nên sau một lúc đắn đo cân nhắc, Trương Ngọc nhìn Mai Lan nói:
- Xin lỗi lâu nay vẫn không nói rõ với bạn, Lý Đông thực tế điều kiện cá nhân rất tốt.
- Uhm… Bạn xinh đẹp như vậy thành đôi với thiếu gia cũng là bình thường. Nhưng sao lại phải giấu mình chuyện đó!
- Uhm… chuyện này có chút phức tạp. Điều này thực ra thì mình cũng mới được Lý Đông cho biết gần đây thôi. Còn nữa, ý mình nói không phải gia đình Lý Đông có điều kiện mà là bản thân anh ấy làm kinh tế rất tốt.
- Lý Đông làm kinh tế? Thật? Cậu ấy làm gì mà giàu nhanh dữ vậy?
- Ừ… chuyện này… bạn nghe tới tập đoàn Kỷ nguyên mới chứ?
- Kỷ nguyên mới à? Cái này ai mà không biết, khu Sun Peninsula Resort cũng là của bọn họ đó. Nhưng bạn nhắc tới tập đoàn này làm gì vậy? Chẳng lẽ Lý Đông có liên quan?
- Ừ… Lý Đông… anh ấy… là Chủ tịch Hội đồng quản trị của tập đoàn!
Nghe tới đây, Mai Lan giật mình ngơ ngác sau đó dùng ánh mắt khó tin mà nhìn Trương Ngọc. Nàng đang có cảm giác Trương Ngọc nằm mơ nói lẫn vậy. Nàng lên tiếng dồn dập hỏi lại:
- Hả…? Cái gì? Bạn nói cái gì?
Trương Ngọc thấy phản ứng của Mai Lan thì khẽ mỉm cười. Ai biết điều này cũng sẽ hành động như vậy mà thôi. Chính bản thân nàng, ngày trước khi nghe Lý Đông thừa nhận nàng cũng có tâm lý như thế đấy thôi. Điều này gây nghi hoặc tới mức thậm chí đến tận bây giờ, Trương Ngọc vẫn còn cảm giác hư hư thực thực, không đáng tin lắm đấy.
- Mai Lan, điều mình nói với bạn vừa rồi là thật. Lý Đông anh ấy đúng là người sáng lập và chủ tịch của tập đoàn này.
- Trương Ngọc, Bạn đang đùa giỡn mình đúng không? Cái tập đoàn đó khai sinh từ hồi bọn mình vả cả Lý Đông còn đang học cấp hai. Lý Đông sao lại có năng lực làm ra chuyện đó được chứ?
- Chuyện này… xin lỗi vì mình không thể nói rõ hơn quá trình hình thành và phát triển của Kỷ nguyên mới với bạn được. Có điều, mình nói vừa rồi hoàn toàn là sự thật. Bạn nghĩ xem nếu không Lý Đông lấy đâu ra tiền mua nhà cho mình chứ? Căn nhà này giá trị cũng phải lên tới cả triệu USD, cha mẹ mình thì chắc chắn không có khả năng rồi, bạn có thể đoán biết mà!
- Uhm… nhưng mà… thật là quá khó tin đi!
- Hi hi… mình cũng thấy khó tin khi Lý Đông lại lợi hại như vậy!
Mai Lan trố mắt hâm mộ mà nhìn nét mặt như đang tỏa ra ánh sáng vì tràn ngập hạnh phúc, của Trương Ngọc. Theo nàng, nếu chuyện này là thật thì Trương Ngọc chẳng phải đã một chân bước lên giai tầng mới rồi hay sao? Nàng ta quả thật quá may mắn! Còn Lý Đông kia nữa, sao ông trời lại sinh ra một người xuất sắc đến như vậy kia chứ! Nhìn bề ngoài của hắn thì không ai nghĩ hắn lại là một ông trùm kinh tế đâu! Thật không thể tưởng tượng được!
Khi Mai Lan đang mải mê với những dòng suy nghĩ thì tiếng Trương Ngọc lại vang lên:
- Thế nào? Khi nào thì bạn chuyển qua đây vậy?
Mai Lan tỉnh lại sau đó lệch đầu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Uhm… vậy thì cuối tuần này đi. Để mình thu xếp lại đồ đạc và báo lại chú thím. Cũng may là chờ bạn lên mới đi tìm phòng trọ, nếu không lại mất tiền cọc rồi.
- Hi hi… giờ thì không phải lo tìm chỗ ở nữa rồi!
- Uhm, nhờ phước của bạn đấy!
- Ha ha… à, hai đứa mình sau đợt này đi đăng ký học bằng lái ô tô đi!
- Ủa, học làm gì?
- Lý Đông nói đi lại ngoài đường nắng nôi, bụi bặm, không khí ở Hà Đô lại khá ô nhiễm ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe nên muốn mình học lái…
Trương Ngọc không nói hết ý nhưng Mai Lan đương nhiên hiểu là Lý Đông muốn mua xe cho Trương Ngọc.
Mua nhà, phối xe… mức độ yêu chiều như vậy quả là phúc phận khó mà có được. Nghĩ tơi đây, Mai Lan bỗng có chút ước ao sau này mình cũng tìm được một người đối xử tốt với mình như vậy, hiển nhiên không cần phải được như Lý Đông nhưng chỉ cần một phần tâm ý như vậy là đủ rồi.
Thấy Mai Lan lại trầm tư không trả lời mình, Trương Ngọc lên tiếng:
- Này, cậu nghĩ sao?
- À… học lái hả? Nhưng chỉ cần cậu đi thôi chứ, mình đi làm gì?
- Đằng nào sau này chẳng phải học, rất có ích đấy. Với lại sau này cậu cần việc gì có thể lấy xe mình để đi cho tiện mà, phải không?
- Nhưng…
- Nhưng nhị gì! Đi nhé, đi với mình cho vui!
- Uhm… vậy thì… được rồi! Mình đi với bạn vậy!
Nhận được cái gật đầu của Mai Lan, Trương Ngọc lao tới ôm lấy cánh tay của nàng cười nói:
Ha ha, cậu đúng là bạn tốt nhất của mình!
Một cô gái xinh đẹp đang đứng gọi điện thoại:
- Trương Ngọc, mình tới cổng rồi đây. Ra đón mình đi, bảo vệ nói không có thẻ ra vào họ không cho lên!
Đầu dây bên kia lập tức vang lên tiếng trả lời đáp ứng:
- Được, Mai Lan! Bạn chờ mình một chút nhé!
- Ok!
Cúp máy, Mai Lan đứng lui vào một gốc cây lớn tránh đi ánh nắng sớm đã bắt đầu trở nên gay gắt. Ngày hôm qua nhận được điện thoại của Trương Ngọc, Mai Lan khá là bất ngờ. Do trường Vfp1r5t của Mai Lan khai giảng sớm hơn một tuần so với Trương Ngọc nên nàng lên Hà Đô trước, Do đã trả phòng cho chủ trước khi nghỉ hè nên hai người đã hẹn nhau cùng nhau đi tìm nơi ở. Mai Lan đang tạm ở nhờ nhà chú thím vài hôm không ngờ Trương Ngọc lại thông báo đã có nhà ở cho hai đứa. Gặng hỏi mãi Trương Ngọc mới tiết lộ là nhà riêng của nàng sau đó nói cho Mai Lan địa chỉ rồi cúp máy. Theo đó Mai Lan cũng chưa khai thác được thêm thông tin gì. Nếu không phải chiều hôm qua có tiết học, Mai Lan vì tò mò mà đã chạy tới nơi này rồi.
Đưa mắt quan sát khu chung cư, Mai Lan như có một nhận thức mới về điều kiện của Trương Ngọc. Không nói cái khác, chỉ nhìn riêng chiếc cổng ra vào trắng muốt với ba vòm đồ sộ thiết kế theo kiểu Khải hoàn môn nối liền, phía trên đắp tượng đàn bạch mã đang nhảy lên tung vó vô cùng khí thế cũng đủ thấy đẳng cấp của nơi này. Mai Lan tuy không hiểu lắm về bất động sản nhưng cũng biết những nơi như thế này giá nhà rất đắt đỏ, đó là còn chưa kể tới chi phí quản lý và các chi phí khác phát sinh hàng tháng, cũng là một con số không nhỏ.
Đợi chừng khoảng ba, bốn phút thì Trương Ngọc ra tới nơi. Nàng tươi cười hỏi:
- Mai Lan! Tìm chỗ này khó không?
Mai Lan lắc đầu:
- Khu này nằm ở đường lớn mà, với lại nó to đẹp như vậy ai mà chẳng biết chứ.
- Hi hi… uhm… vậy mình lên thôi!
Nói xong, Trương Ngọc kéo tay Mai Lan đi tới trước quầy kiểm soát an ninh làm thủ tục xác nhận thân phận. Trước mắt, Mai Lan sẽ được cấp một thẻ khách, chờ sau này nàng chính thức chuyển đồ về đây sinh hoạt Trương Ngọc sẽ gặp Ban Quản lý tòa nhà để làm thẻ ra vào chính thức cho nàng.
Năm phút sau, tại căn phòng của Trương Ngọc:
- Oa… đẹp quá! Quả là chung cư cao cấp! Trương Ngọc, bạn ở đây thật quá tuyệt rồi!
Tiếng trầm trồ của Mai Lan vang lên.
- Hi hi… thì bạn cũng sắp về đây ở với mình rồi mà. Đi, ta lên tầng trên xem tiếp nhé!
- Ừ!
Hai cô gái dắt tay nhau theo cầu thang, chạy lên lầu.
- Mai Lan, đây là phòng của bạn… uhm… nhưng nếu bạn không thích nằm một mình thì có thể qua phòng mình!
- Kia là bể bơi mini, nghĩ mà xem mỗi sáng thức dậy bơi một vòng rất tốt cho giữ gìn sức khỏe và vóc dáng nha!
- À… bạn không muốn bơi thì bên này có phòng gym cũng có thể luyện tập.
Trương Ngọc rất ra dáng chủ nhà lần lượt giới thiệu công năng căn phòng cho Mai Lan. Mai Lan thì đi hết từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, nàng không ngờ một căn phòng để ở lại có thể làm đến mức này. Đối với một cô gái tới từ tỉnh lẻ nơi thị trường bất động sản còn chưa quá phát triển thì đương nhiên những thiết kế nhà ở với hỗn hợp công năng như thế này là hoàn toàn mới lạ do đó Mai Lan ngạc nhiên cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu.
Trở lại phòng khách, ngồi xuống ghế sô pha, Mai Lan nhìn Trương Ngọc ngưỡng mộ nói:
- Nhìn cứ như đang ở trong khách sạn hạng sang vậy. Trương Ngọc, cha mẹ bạn bỏ vào đây không ít tiền nha!
Nghe tới đây, Trương Ngọc có chút ngượng ngịu nhưng nàng vẫn nhỏ giọng nói:
- Không phải cha mẹ mình mua…
- A…
Mai Lan thốt lên ngạc nhiên. Sau giây lát nàng nheo mắt nhìn Trương Ngọc hỏi:
- Không phải? Nếu vậy thì… là ai?
Trương Ngọc ấp úng:
- Là... là…
Bắt gặp thái độ lúng túng của Trương Ngọc, như nghĩ tới cái gì Mai Lan thốt lên:
- Trời đất… đừng nói là bạn được đại gia bao nuôi chứ?
Trương Ngọc vốn đang ngại ngùng nhưng nghe tới đây thì mặt đỏ lên, gắt lên hờn dỗi:
- Mai Lan, bạn nghĩ đi đâu vậy? Cái này là bạn trai mình mua nha, bao nuôi cái gì!
- Bạn trai?
Trong đầu Mai Lan lập tức hiện lên hình ảnh Lý Đông có điều theo thông tin nàng biết Lý Đông hẳn là không có năng lực bậc này. “Chẳng lẽ Trương Ngọc là có người yêu mới rồi? Chuyện này sao không nghe Trương Ngọc nói một chút nào trước đây? Nhưng nếu không phải vậy thì bạn trai nào lại mua nổi cho nàng căn nhà này?” những ý nghĩ kỳ quái hiện lên trong đầu Mai Lan.
Sau một hồi sắp xếp lại một chút suy nghĩ hỗn tạp trong đầu, Mai Lan cuối cùng đi tới một kết luận mà nàng cho rằng có tính hợp lý nhất: “Trương Ngọc đã âm thầm có một bạn trai mới và hiển nhiên người này rất giàu có. Theo đó căn nhà này là một phần quà tặng cho Trương Ngọc để bày tỏ lòng thành”
Suy nghĩ là vậy và mặc dù có chút không quá đồng ý với việc làm này của Trương Ngọc nhưng là bạn thân, Mai Lan xác định mình phải có nghĩa vụ phải ủng hộ vô điều kiện đối với Trương Ngọc. Do vậy, khẽ nheo mắt nhìn Trương Ngọc, Mai Lan có chút quan tâm lên tiếng:
- Chuyện này, Lý Đông có biết không? Hai người đã dứt khoát với nhau chưa?
Trương Ngọc khó hiểu mà nhìn Mai Lan:
- Cái gì mà biết với không? Còn nữa, sao lại phải dứt khoát với nhau?
Nghe Trương Ngọc trả lời, Mai Lan lại nâng mức độ kinh ngạc lên thêm một cấp:
- Trời ạ! Bạn còn định giấu chuyện này? Định bắt cá hai tay, chân đạp hai thuyền à? Cẩn thận xôi hỏng bỏng không đó!
Trương Ngọc tròn mắt:
- Bạn nói linh tinh cái gì nãy giờ thế? Mình có mỗi Lý Đông chứ bắt cá với đạp thuyền cái gì?
- A… mỗi mình Lý Đông? Nói vậy thì căn nhà này là Lý Đông mua cho bạn à?
Trương Ngọc gật gật đầu thừa nhận, nét mặt không giấu được vẻ hạnh phúc và tự hào.
Mai Lan khó tin nói:
- Nhưng Lý Đông là lấy đâu ra tiền vậy? Ngày trước, bạn nói gia cảnh nhà hắn cũng khá là bình thường mà.
Nghe tới đây, Trương Ngọc nghĩ tới việc Lý Đông gần đây cũng đã bắt đầu công khai thân phận nên sau một lúc đắn đo cân nhắc, Trương Ngọc nhìn Mai Lan nói:
- Xin lỗi lâu nay vẫn không nói rõ với bạn, Lý Đông thực tế điều kiện cá nhân rất tốt.
- Uhm… Bạn xinh đẹp như vậy thành đôi với thiếu gia cũng là bình thường. Nhưng sao lại phải giấu mình chuyện đó!
- Uhm… chuyện này có chút phức tạp. Điều này thực ra thì mình cũng mới được Lý Đông cho biết gần đây thôi. Còn nữa, ý mình nói không phải gia đình Lý Đông có điều kiện mà là bản thân anh ấy làm kinh tế rất tốt.
- Lý Đông làm kinh tế? Thật? Cậu ấy làm gì mà giàu nhanh dữ vậy?
- Ừ… chuyện này… bạn nghe tới tập đoàn Kỷ nguyên mới chứ?
- Kỷ nguyên mới à? Cái này ai mà không biết, khu Sun Peninsula Resort cũng là của bọn họ đó. Nhưng bạn nhắc tới tập đoàn này làm gì vậy? Chẳng lẽ Lý Đông có liên quan?
- Ừ… Lý Đông… anh ấy… là Chủ tịch Hội đồng quản trị của tập đoàn!
Nghe tới đây, Mai Lan giật mình ngơ ngác sau đó dùng ánh mắt khó tin mà nhìn Trương Ngọc. Nàng đang có cảm giác Trương Ngọc nằm mơ nói lẫn vậy. Nàng lên tiếng dồn dập hỏi lại:
- Hả…? Cái gì? Bạn nói cái gì?
Trương Ngọc thấy phản ứng của Mai Lan thì khẽ mỉm cười. Ai biết điều này cũng sẽ hành động như vậy mà thôi. Chính bản thân nàng, ngày trước khi nghe Lý Đông thừa nhận nàng cũng có tâm lý như thế đấy thôi. Điều này gây nghi hoặc tới mức thậm chí đến tận bây giờ, Trương Ngọc vẫn còn cảm giác hư hư thực thực, không đáng tin lắm đấy.
- Mai Lan, điều mình nói với bạn vừa rồi là thật. Lý Đông anh ấy đúng là người sáng lập và chủ tịch của tập đoàn này.
- Trương Ngọc, Bạn đang đùa giỡn mình đúng không? Cái tập đoàn đó khai sinh từ hồi bọn mình vả cả Lý Đông còn đang học cấp hai. Lý Đông sao lại có năng lực làm ra chuyện đó được chứ?
- Chuyện này… xin lỗi vì mình không thể nói rõ hơn quá trình hình thành và phát triển của Kỷ nguyên mới với bạn được. Có điều, mình nói vừa rồi hoàn toàn là sự thật. Bạn nghĩ xem nếu không Lý Đông lấy đâu ra tiền mua nhà cho mình chứ? Căn nhà này giá trị cũng phải lên tới cả triệu USD, cha mẹ mình thì chắc chắn không có khả năng rồi, bạn có thể đoán biết mà!
- Uhm… nhưng mà… thật là quá khó tin đi!
- Hi hi… mình cũng thấy khó tin khi Lý Đông lại lợi hại như vậy!
Mai Lan trố mắt hâm mộ mà nhìn nét mặt như đang tỏa ra ánh sáng vì tràn ngập hạnh phúc, của Trương Ngọc. Theo nàng, nếu chuyện này là thật thì Trương Ngọc chẳng phải đã một chân bước lên giai tầng mới rồi hay sao? Nàng ta quả thật quá may mắn! Còn Lý Đông kia nữa, sao ông trời lại sinh ra một người xuất sắc đến như vậy kia chứ! Nhìn bề ngoài của hắn thì không ai nghĩ hắn lại là một ông trùm kinh tế đâu! Thật không thể tưởng tượng được!
Khi Mai Lan đang mải mê với những dòng suy nghĩ thì tiếng Trương Ngọc lại vang lên:
- Thế nào? Khi nào thì bạn chuyển qua đây vậy?
Mai Lan tỉnh lại sau đó lệch đầu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Uhm… vậy thì cuối tuần này đi. Để mình thu xếp lại đồ đạc và báo lại chú thím. Cũng may là chờ bạn lên mới đi tìm phòng trọ, nếu không lại mất tiền cọc rồi.
- Hi hi… giờ thì không phải lo tìm chỗ ở nữa rồi!
- Uhm, nhờ phước của bạn đấy!
- Ha ha… à, hai đứa mình sau đợt này đi đăng ký học bằng lái ô tô đi!
- Ủa, học làm gì?
- Lý Đông nói đi lại ngoài đường nắng nôi, bụi bặm, không khí ở Hà Đô lại khá ô nhiễm ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe nên muốn mình học lái…
Trương Ngọc không nói hết ý nhưng Mai Lan đương nhiên hiểu là Lý Đông muốn mua xe cho Trương Ngọc.
Mua nhà, phối xe… mức độ yêu chiều như vậy quả là phúc phận khó mà có được. Nghĩ tơi đây, Mai Lan bỗng có chút ước ao sau này mình cũng tìm được một người đối xử tốt với mình như vậy, hiển nhiên không cần phải được như Lý Đông nhưng chỉ cần một phần tâm ý như vậy là đủ rồi.
Thấy Mai Lan lại trầm tư không trả lời mình, Trương Ngọc lên tiếng:
- Này, cậu nghĩ sao?
- À… học lái hả? Nhưng chỉ cần cậu đi thôi chứ, mình đi làm gì?
- Đằng nào sau này chẳng phải học, rất có ích đấy. Với lại sau này cậu cần việc gì có thể lấy xe mình để đi cho tiện mà, phải không?
- Nhưng…
- Nhưng nhị gì! Đi nhé, đi với mình cho vui!
- Uhm… vậy thì… được rồi! Mình đi với bạn vậy!
Nhận được cái gật đầu của Mai Lan, Trương Ngọc lao tới ôm lấy cánh tay của nàng cười nói:
Ha ha, cậu đúng là bạn tốt nhất của mình!
Tác giả :
DongHo