Khiết Phích Thiếu Gia
Chương 56
Ngày hôm sau, Vân Tả Ý tin tưởng tràn đầy xuất môn. Hắn quyết định chọn biện pháp “Dời đi chú ý” làm cho Mạt Phi một lần nữa đứng lên. Dù sao phương pháp này đối với hắn có lợi nhất. Bất quá hắn có vẻ đã quên, tuy rằng phương pháp này ưu điểm nhiều nhất nhưng là phương pháp khó thành công nhất.
Đi vào trước cửa phòng Mạt Phi, Vân Tả Ý thần sắc bình tĩnh, ánh mắt tự tin đẩy cửa……
……
Hai giờ sau.
Vân Tả Ý đi ra, thần sắc vẫn như cũ bình tĩnh, nhưng là trong mắt lại toát ra nhiều tia lửa, dọa đưa tiễn Vân Tả Ý xuất môn-Tây Lâm- răng đánh run lên.
Tây Lâm nhìn thân ảnh đang dần đi khuất, nhớ tới một phen thuyết giáo hôm nay của Vân Tả Ý, thật là…… Phấn khích. Hắn chưa bao giờ biết Vân hội trưởng lạnh lùng như vậy, tài ăn nói cư nhiên hay quá. Hắn ở một bên lắng nghe cảm thấy người ta nếu không chăm chỉ học tập chính là thiên đại lỗi. Nhưng hắn không nghĩ tới Vân hội trưởng tài ăn nói hảo, Mạt Phi lắng nghe rất tốt, Hội trưởng nói như vậy nửa ngày, hắn một chút phản ứng cũng không có, chỉ có mình hôm nay mới một phen biết rõ cái gì gọi là xem người không thể xem tướng mạo.
Bởi vì Tây Lâm đứng ở phòng ngủ nhìn bóng dáng Vân Tả Ý, vừa suy nghĩ sự tình, cho nên không lưu ý đến một mình Mạt Phi ở phòng ngủ cúi đầu, khóe miệng tươi cười chợt lóe rồi biến mất. Tại ánh mắt tựa hồ cũng khôi phục sinh khí trong chốc lát, con ngươi nâu xạ ra ánh sáng ngọc sáng rọi, hấp dẫn người……
Thật sự tức chết người mà, tiểu tử chết tiệt kia cư nhiên lần chần không tiến, hắn đã tỉ mỉ chuẩn bị một đêm lời văn khuyên bảo mà chỉ giống như cùng nói chuyện với tảng đá, một chút tác dụng đều không có. Vân Tả Ý càng nghĩ càng giận, bước chân bất tri bất giác đã tăng thêm lực rất nhiều. Không được, không thể buông tha như vậy, Vân Tả Ý dừng lại cước bộ. Nếu ta cộng tuổi của hai kiếp sống với nhau, qua sinh nhật này liền 40 tuổi, còn đấu không lại một thằng nhóc sao? Vân Tả Ý vừa cất bước liền chuyển hướng đến phòng hiệu trưởng.
” Cốc cốc cốc”
Ai Đấu nghe thấy tiếng gõ cửa, buông trong tay báo cáo vừa nhìn một nửa, vuốt xiêm y, ngồi thẳng thân mình dùng thanh âm uy nghiêm nói:” Tiến vào.”
Ai Đấu thấy mặt người tới, tư thế vừa mới uy nghiêm đã bật người tan thành mây khói, trên mặt đưa ra tươi cười tối nhiệt tình tối thân thiết, thanh âm mềm nhẹ mở miệng, giống như sợ dọa đến Vân Tả Ý :
” Là Vân học viên a, ngươi có chuyện gì sao? Cứ việc nói, có thể giải quyết ta nhất định giúp ngươi giải quyết.” Nhớ tới buổi sáng hôm nay nhìn thấy người nọ, Ai Đấu tươi cười càng thân thiết hơn.
Vân Tả Ý thấy Ai Đấu biểu hiện như thế cũng ngạc nhiên kỳ quái. Tuy rằng lần trước hắn cũng rất nhiệt tình, nhưng dường như không quá ân cần giống hôm nay :” Viện trưởng, ta muốn xem tư liệu cô gái Mạt Phi thích.”
” A, Mạt Phi sao, là Mạt Phi trong lớp của ngươi?” chuyện tình của Mạt Phi hắn cũng biết. Dù sao đệ tử ở trong này giống như trường kỳ dừng chân, học viện không chỉ sẽ bảo vệ đệ tử an toàn, phụ trách việc học,sức khỏe tâm lý cũng rất chú ý quan tâm. Thân ở Ai Lý học viện, chuyện tình cảm của 354 đệ tử liên minh hắn đều có hiểu biết đại khái .
” Đúng vậy.”
” Vân học viên, ngươi chờ một lát ta tìm cho ngươi.” Ai Đấu không hỏi một tiếng liền đi ra khỏi bàn làm việc, lục tìm trong tủ hồ sơ kế bên…… Một lúc sau “Tìm được rồi, chính là cái này.” Ai Đấu cầm một phần hồ sơ giao cho Vân Tả Ý.
” Vân học viên, ngươi còn cần trợ giúp gì không?” Ai Đấu tiếp tục tươi cười đầy mặt hỏi, có cơ hội lấy lòng người thừa kế Vân thị hắn sẽ không bỏ qua.
Vân Tả Ý cúi đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên lộ ra một ý cười kỳ quái:” Thế cho ta mặt nạ ngụy trang đi.”
Mặt nạ ngụy trang có điểm giống mặt nạ trong tiểu thuyết võ hiệp. Mặt nạ da người cùng khuôn mặt hoàn toàn thiếp hợp, có co dãn, có thể hoàn toàn thay đổi diện mạo, xúc cảm cùng làn da thật không khác biệt, cho dù tiến đến gần để quan sát cũng nhìn không ra. Hơn nữa nó có thể sử dụng nhiều lần, có tính không thấm nước, nhưng lại có thể trang điểm, là vật phẩm chuẩn bị ưa thích của các lữ khách vũ trụ khi muốn ra ngoài du lịch yêu đương vụng trộm . Ở trong này, đệ tử liên minh có chút người không chỉ có thân phận là giả, ngay cả tướng mạo cũng ẩn tàng nốt. Vân Tả Ý bởi vì cảm thấy được không cần thiết cộng thêm chán ghét trên mặt dán đồ vật này nọ cho nên rất ít dùng.
Ai Đấu là lão già thành tinh, vừa nghe Vân Tả Ý liền hiểu được ý tứ của hắn, cười nói:” Tốt, ngươi chờ chút.” Ai Đấu lại lục tìm một trận, sau đó cầm một cái hộp đưa cho Vân Tả Ý :” Ngươi xem cái này thế nào?”
Vân Tả Ý nhìn cái hòm bình thường như những vật phẩm thông dụng khác không có gì đặc sắc, vừa lòng gật đầu, mở hòm lấy ra tấm mặt nạ đùa nghịch trên mặt mình. Sau một lúc, khuôn mặt tuyệt mỹ của Vân Tả Ý đã biến thành khuôn mặt không có gì đặc sắc.
Ai Đấu gặp Vân Tả Ý thực vừa lòng không khỏi mừng rỡ như điên, không ngừng cố gắng xuất ra một hộp nhỏ cùng một bình nhỏ được phong kín cẩn thận:” Đây là hóa chất biến đổi mắt cùng tóc, ngươi có thể dùng thêm.”
Vân Tả Ý thấy vật phẩm trên tay Ai Đấu không khỏi cảm thán hắn thức thời trong khi mình chưa kịp lo lắng đến màu tóc và màu mắt đặc biệt đâu.
……
Một lát sau, thiếu niên diện mạo bình thường, thân thể gầy yếu, thần sắc lãnh đạm, tóc nâu mắt nâu từ phòng hiệu trưởng đi ra.
Đi vào trước cửa phòng Mạt Phi, Vân Tả Ý thần sắc bình tĩnh, ánh mắt tự tin đẩy cửa……
……
Hai giờ sau.
Vân Tả Ý đi ra, thần sắc vẫn như cũ bình tĩnh, nhưng là trong mắt lại toát ra nhiều tia lửa, dọa đưa tiễn Vân Tả Ý xuất môn-Tây Lâm- răng đánh run lên.
Tây Lâm nhìn thân ảnh đang dần đi khuất, nhớ tới một phen thuyết giáo hôm nay của Vân Tả Ý, thật là…… Phấn khích. Hắn chưa bao giờ biết Vân hội trưởng lạnh lùng như vậy, tài ăn nói cư nhiên hay quá. Hắn ở một bên lắng nghe cảm thấy người ta nếu không chăm chỉ học tập chính là thiên đại lỗi. Nhưng hắn không nghĩ tới Vân hội trưởng tài ăn nói hảo, Mạt Phi lắng nghe rất tốt, Hội trưởng nói như vậy nửa ngày, hắn một chút phản ứng cũng không có, chỉ có mình hôm nay mới một phen biết rõ cái gì gọi là xem người không thể xem tướng mạo.
Bởi vì Tây Lâm đứng ở phòng ngủ nhìn bóng dáng Vân Tả Ý, vừa suy nghĩ sự tình, cho nên không lưu ý đến một mình Mạt Phi ở phòng ngủ cúi đầu, khóe miệng tươi cười chợt lóe rồi biến mất. Tại ánh mắt tựa hồ cũng khôi phục sinh khí trong chốc lát, con ngươi nâu xạ ra ánh sáng ngọc sáng rọi, hấp dẫn người……
Thật sự tức chết người mà, tiểu tử chết tiệt kia cư nhiên lần chần không tiến, hắn đã tỉ mỉ chuẩn bị một đêm lời văn khuyên bảo mà chỉ giống như cùng nói chuyện với tảng đá, một chút tác dụng đều không có. Vân Tả Ý càng nghĩ càng giận, bước chân bất tri bất giác đã tăng thêm lực rất nhiều. Không được, không thể buông tha như vậy, Vân Tả Ý dừng lại cước bộ. Nếu ta cộng tuổi của hai kiếp sống với nhau, qua sinh nhật này liền 40 tuổi, còn đấu không lại một thằng nhóc sao? Vân Tả Ý vừa cất bước liền chuyển hướng đến phòng hiệu trưởng.
” Cốc cốc cốc”
Ai Đấu nghe thấy tiếng gõ cửa, buông trong tay báo cáo vừa nhìn một nửa, vuốt xiêm y, ngồi thẳng thân mình dùng thanh âm uy nghiêm nói:” Tiến vào.”
Ai Đấu thấy mặt người tới, tư thế vừa mới uy nghiêm đã bật người tan thành mây khói, trên mặt đưa ra tươi cười tối nhiệt tình tối thân thiết, thanh âm mềm nhẹ mở miệng, giống như sợ dọa đến Vân Tả Ý :
” Là Vân học viên a, ngươi có chuyện gì sao? Cứ việc nói, có thể giải quyết ta nhất định giúp ngươi giải quyết.” Nhớ tới buổi sáng hôm nay nhìn thấy người nọ, Ai Đấu tươi cười càng thân thiết hơn.
Vân Tả Ý thấy Ai Đấu biểu hiện như thế cũng ngạc nhiên kỳ quái. Tuy rằng lần trước hắn cũng rất nhiệt tình, nhưng dường như không quá ân cần giống hôm nay :” Viện trưởng, ta muốn xem tư liệu cô gái Mạt Phi thích.”
” A, Mạt Phi sao, là Mạt Phi trong lớp của ngươi?” chuyện tình của Mạt Phi hắn cũng biết. Dù sao đệ tử ở trong này giống như trường kỳ dừng chân, học viện không chỉ sẽ bảo vệ đệ tử an toàn, phụ trách việc học,sức khỏe tâm lý cũng rất chú ý quan tâm. Thân ở Ai Lý học viện, chuyện tình cảm của 354 đệ tử liên minh hắn đều có hiểu biết đại khái .
” Đúng vậy.”
” Vân học viên, ngươi chờ một lát ta tìm cho ngươi.” Ai Đấu không hỏi một tiếng liền đi ra khỏi bàn làm việc, lục tìm trong tủ hồ sơ kế bên…… Một lúc sau “Tìm được rồi, chính là cái này.” Ai Đấu cầm một phần hồ sơ giao cho Vân Tả Ý.
” Vân học viên, ngươi còn cần trợ giúp gì không?” Ai Đấu tiếp tục tươi cười đầy mặt hỏi, có cơ hội lấy lòng người thừa kế Vân thị hắn sẽ không bỏ qua.
Vân Tả Ý cúi đầu suy nghĩ một chút, đột nhiên lộ ra một ý cười kỳ quái:” Thế cho ta mặt nạ ngụy trang đi.”
Mặt nạ ngụy trang có điểm giống mặt nạ trong tiểu thuyết võ hiệp. Mặt nạ da người cùng khuôn mặt hoàn toàn thiếp hợp, có co dãn, có thể hoàn toàn thay đổi diện mạo, xúc cảm cùng làn da thật không khác biệt, cho dù tiến đến gần để quan sát cũng nhìn không ra. Hơn nữa nó có thể sử dụng nhiều lần, có tính không thấm nước, nhưng lại có thể trang điểm, là vật phẩm chuẩn bị ưa thích của các lữ khách vũ trụ khi muốn ra ngoài du lịch yêu đương vụng trộm . Ở trong này, đệ tử liên minh có chút người không chỉ có thân phận là giả, ngay cả tướng mạo cũng ẩn tàng nốt. Vân Tả Ý bởi vì cảm thấy được không cần thiết cộng thêm chán ghét trên mặt dán đồ vật này nọ cho nên rất ít dùng.
Ai Đấu là lão già thành tinh, vừa nghe Vân Tả Ý liền hiểu được ý tứ của hắn, cười nói:” Tốt, ngươi chờ chút.” Ai Đấu lại lục tìm một trận, sau đó cầm một cái hộp đưa cho Vân Tả Ý :” Ngươi xem cái này thế nào?”
Vân Tả Ý nhìn cái hòm bình thường như những vật phẩm thông dụng khác không có gì đặc sắc, vừa lòng gật đầu, mở hòm lấy ra tấm mặt nạ đùa nghịch trên mặt mình. Sau một lúc, khuôn mặt tuyệt mỹ của Vân Tả Ý đã biến thành khuôn mặt không có gì đặc sắc.
Ai Đấu gặp Vân Tả Ý thực vừa lòng không khỏi mừng rỡ như điên, không ngừng cố gắng xuất ra một hộp nhỏ cùng một bình nhỏ được phong kín cẩn thận:” Đây là hóa chất biến đổi mắt cùng tóc, ngươi có thể dùng thêm.”
Vân Tả Ý thấy vật phẩm trên tay Ai Đấu không khỏi cảm thán hắn thức thời trong khi mình chưa kịp lo lắng đến màu tóc và màu mắt đặc biệt đâu.
……
Một lát sau, thiếu niên diện mạo bình thường, thân thể gầy yếu, thần sắc lãnh đạm, tóc nâu mắt nâu từ phòng hiệu trưởng đi ra.
Tác giả :
Biển Đam