Khí Phi Không Dễ Làm
Chương 103
Trong đó có một che vàng nhạt có một cô gái che lụa mỏng màu vàng nhạt chú ý đến nàng. Nàng một thân màu xanh dương nhạt nhu bầy, áo khoác là nửa tay áo, bên trong một cái màu trắng lam đáy ống tay áo, ống tay áo mơ hồ có thể thấy được cánh tay tráng mềm mại tinh khiết, ngón tay nhỏ dài, móng tay màu đỏ tươi, cùng với ngón tay trắng nõn của nàng tạo thành sự chênh lệch rõ ràng, bên hông mảnh mai buộc một cái đai lam nơ hình con bướm, vóc người xinh xắn lanh lợi, rất là dễ coi. Tầm mắt chuyển đến trên mặt của nàng, mặc dù có lụa mỏng che lại, nhưng mắt hạnh xinh đẹp của nàng lại tiết lộ gương mặt hoàn mỹ của nàng, nữ nhân như vậy ngay cả nàng nhìn cũng có chút động lòng, huống chi là nam nhân?
Trong đại sảnh ánh mắt nam nhânđều gián lại trên người nàng, xem ra là mỹ nữ thế nào cũng không che giấu được a. Hạ Phù Dung đang cảm thán, cảm thấy ánh mắt của nàng ta hướng tới nàng, chỉ là thoáng trong phút chốc, liền cúi đầu đi ra ngoài. Đại thẩm ở bên đỡ nàng ta nhìn nàng ta một chút, sau đó nhìn Hạ Phù Dung ánh mắt mập mờ không rõ.
Hạ Phù Dung trong nháy mắt cả người nổi hết da gà, nàng chỉ là đứng ở góc độ người thưởng thức nhìn nàng một chút mà thôi, cũng không có ý tưởng không tốt gì, vị đại thẩm kia lại quăng cho nàng ánh mắt như vậy làm nàng cảm thấy có chút lạnh
Tiệc rượu làm cho người ta rất thoải mái, có mỹ nhân nhảy múa, còn có âm nhạc hợp tấu, mặc dù này khúc điệu cũng không phải loại nàng thích, chỉ là lại có thể khiến tâm linh người ta an tĩnh lại, vô cùng thích hợp trong trường hợp như vậy.
Tu Hồng Miễn giơ lên cao ly rượu, người phía dưới cùng nhau đứng lên, Hạ Phù Dung cũng đứng dậy, bưng ly rượu lên, giơ cao khỏi đầu, "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế ~"
Tu Hồng Miễn gật đầu ra hiệu, ngón áp út thoáng chút rượu, nhẹ vẩy ra trong không trung, một bên tiểu quyền tử phụ họa nói, "Một chút tế thiên ~"
Người phía dưới cũng rối rít noi theo.
Tu Hồng Miễn lại điểm một giọt, nhẹ vẩy xuống đất, "Hai điểm tế đất ~"
Mọi người sau khi làm xong, Tu Hồng Miễn đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch.
Hạ Phù Dung thừa dịp trong lúc mọi người ngửa đầu uống rượu, cũng ngửa đầu đem rượu trong chén đổ về phía sau. Cũng không phải nàng sợ mình uống say, chút rượu này nàng còn có thể chịu được , chỉ là không nghĩ tới hắn sẽ dùng loại phương thức này uống rượu, cho nên trước yến tiệc sau khi đi nhà cầu không có rửa tay. . . . . .
Dưới chỉ thị của Tu Hồng Miễn, tất cả mọi người ngồi xuống.
Chỉ nghe tiểu quyền tử hô to một tiếng, "Bân lễ bắt đầu ~~"
Hạ Phù Dung có chút mờ mịt nhìn về Thiện Xá, bân lễ là cái gì?
Thiện Xá nét mặt hiện ra biểu tình ngươi xem cũng biết đáp lại nàng.
Lúc này, chỉ thấy Tần phi nãy giờ vẫn yên lặng đứng ở phía sau"Mỹ nữ che mặt" ngoài cửa đều đi ra ngoài. Các nàng đứng ở phía trước, có chút ngượng ngùng chung quanhcó chút chờ đợi, điệu bộ thế này. . . . . . Trong lòng Hạ Phù Dung có chút khẩn trương, chẳng lẽ là đang chọn phò mã?
"Các nàng đang chọn phò mã?" Hạ Phù Dung nhỏ giọng hỏi Thiện Xá bên cạnh.
"Đệ rốt cuộc thấy rõ rồi hả ?"
Nhịp tim của Hạ Phù Dung đột nhiên tăng nhanh, nếu nàng được chọn trúng nhất định phải chết. Nơi này công chúa tìm bạn trăm năm thật đúng là hào phóng đi, cứ như vậy công khai chọn.
Thiện Xá khẽ cười một tiếng, "Yên tâm, chỉ với thân thể này của đệ, sẽ không có người nhìn trúng."
Hạ Phù Dung nghe Thiện Xá nói không biết nên cảm thấy may mắn hay là cảm thấy tức giận.
Hạ Phù Dung cảm thấy có một ánh mắt dừng lại trên người nàng, theo hướng nhìn sang, là nàng ta. Đó chính là cô gái ngay cả nàng cũng suýt nữa bị mê hoặc, ánh mắt nàng ta nhìn nàng có chút nóng bỏng khiến Hạ Phù Dung có chút chột dạ, nàng ta không phải để ý nàng rồi chứ?
Thấy kia cô gái kia lặng lẽ nói cái gì đó với đại thẩm, đại thẩm cười nhìn nàng một cái, liền quay đầu nói cho tiểu quyền tử, tiểu quyền tử rồi đến bên cạnh Tu Hồng Miễn rỉ tai mấy câu.
Nhận được ánh mắt kỳ quái của Tu Hồng Miễn, lòng của Hạ Phù Dung nhất thời giống như chìm đến đáy biển, không có gì đáng hoài nghi rồi, vị công chúa này tuyệt đối là để ý nàng rồi. . . . . .
Hạ Phù Dung vẫn cẩn thận để ý đến thái độ của Tu Hồng Miễn, nếu là hắn đã đồng ý, nàng chính là có mười đầu cũng không thường nổi. A Hu gần đây đi nơi nào? Náng còn trông cậy vào nó ở thời điểm bỏ trốn trước khi nàng bị hành hình giúp nàng một tay đấy.
Hồi lâu, Tu Hồng Miễn chậm rãi nói ba chữ, mặc dù không nghe được, Tạ cự tuyệt Hạ Phù Dung có thể nhìn khẩu hình của hắn thấy rất rõ ràng.
Lòng của nàng giống như bị cái gì hung hăng đánh, không có dừng lại.
Sau khi các nàng công chúa chọn xong ý trung nhân trong lòng, duy chỉ có nàng ta là không có chọn, lặng lẽ đứng ở đó bên không lên tiếng, rất rõ ràng là không vui.
Hạ Phù Dung giống như khúc gỗ ngồi ở nơi đó, cho đến khi bữa tiệc kết thúc.
"Ta lúc trước đã nói với đệ là không cần ăn nhiều như vậy nha, bây giờ nhìn cao lương mỹ vị không ăn được đi ~"
Hạ Phù Dung không trả lời lời của hắn, lặng lẽ đứng lên, theo người truyền đi ra ngoài.
Thiện Xá nhìn thấy nàng có cái gì không đúng, quan tâm nhưng cũng không hỏi cái gì, chỉ lặng lẽ ở bên cạnh nàng.
Hạ Phù Dung không biết tại sao trong lòng lại khó chụi như vậy, vị công chúa đó không thể chọn nàng...nàng không phải nên vui mừng sao? Tại sao hiện tại nàng có cảm giác muốn khóc? Chỉ vì ba chữ kia của Tu Hồng Miễn sao?
Đúng, vị công chúa cuối cùng đó không có chọn nàng chỉ bởi vì câu nói kia của Tu Hồng Miễn, "Hắn không xứng."
Trong đại sảnh ánh mắt nam nhânđều gián lại trên người nàng, xem ra là mỹ nữ thế nào cũng không che giấu được a. Hạ Phù Dung đang cảm thán, cảm thấy ánh mắt của nàng ta hướng tới nàng, chỉ là thoáng trong phút chốc, liền cúi đầu đi ra ngoài. Đại thẩm ở bên đỡ nàng ta nhìn nàng ta một chút, sau đó nhìn Hạ Phù Dung ánh mắt mập mờ không rõ.
Hạ Phù Dung trong nháy mắt cả người nổi hết da gà, nàng chỉ là đứng ở góc độ người thưởng thức nhìn nàng một chút mà thôi, cũng không có ý tưởng không tốt gì, vị đại thẩm kia lại quăng cho nàng ánh mắt như vậy làm nàng cảm thấy có chút lạnh
Tiệc rượu làm cho người ta rất thoải mái, có mỹ nhân nhảy múa, còn có âm nhạc hợp tấu, mặc dù này khúc điệu cũng không phải loại nàng thích, chỉ là lại có thể khiến tâm linh người ta an tĩnh lại, vô cùng thích hợp trong trường hợp như vậy.
Tu Hồng Miễn giơ lên cao ly rượu, người phía dưới cùng nhau đứng lên, Hạ Phù Dung cũng đứng dậy, bưng ly rượu lên, giơ cao khỏi đầu, "Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế ~"
Tu Hồng Miễn gật đầu ra hiệu, ngón áp út thoáng chút rượu, nhẹ vẩy ra trong không trung, một bên tiểu quyền tử phụ họa nói, "Một chút tế thiên ~"
Người phía dưới cũng rối rít noi theo.
Tu Hồng Miễn lại điểm một giọt, nhẹ vẩy xuống đất, "Hai điểm tế đất ~"
Mọi người sau khi làm xong, Tu Hồng Miễn đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch.
Hạ Phù Dung thừa dịp trong lúc mọi người ngửa đầu uống rượu, cũng ngửa đầu đem rượu trong chén đổ về phía sau. Cũng không phải nàng sợ mình uống say, chút rượu này nàng còn có thể chịu được , chỉ là không nghĩ tới hắn sẽ dùng loại phương thức này uống rượu, cho nên trước yến tiệc sau khi đi nhà cầu không có rửa tay. . . . . .
Dưới chỉ thị của Tu Hồng Miễn, tất cả mọi người ngồi xuống.
Chỉ nghe tiểu quyền tử hô to một tiếng, "Bân lễ bắt đầu ~~"
Hạ Phù Dung có chút mờ mịt nhìn về Thiện Xá, bân lễ là cái gì?
Thiện Xá nét mặt hiện ra biểu tình ngươi xem cũng biết đáp lại nàng.
Lúc này, chỉ thấy Tần phi nãy giờ vẫn yên lặng đứng ở phía sau"Mỹ nữ che mặt" ngoài cửa đều đi ra ngoài. Các nàng đứng ở phía trước, có chút ngượng ngùng chung quanhcó chút chờ đợi, điệu bộ thế này. . . . . . Trong lòng Hạ Phù Dung có chút khẩn trương, chẳng lẽ là đang chọn phò mã?
"Các nàng đang chọn phò mã?" Hạ Phù Dung nhỏ giọng hỏi Thiện Xá bên cạnh.
"Đệ rốt cuộc thấy rõ rồi hả ?"
Nhịp tim của Hạ Phù Dung đột nhiên tăng nhanh, nếu nàng được chọn trúng nhất định phải chết. Nơi này công chúa tìm bạn trăm năm thật đúng là hào phóng đi, cứ như vậy công khai chọn.
Thiện Xá khẽ cười một tiếng, "Yên tâm, chỉ với thân thể này của đệ, sẽ không có người nhìn trúng."
Hạ Phù Dung nghe Thiện Xá nói không biết nên cảm thấy may mắn hay là cảm thấy tức giận.
Hạ Phù Dung cảm thấy có một ánh mắt dừng lại trên người nàng, theo hướng nhìn sang, là nàng ta. Đó chính là cô gái ngay cả nàng cũng suýt nữa bị mê hoặc, ánh mắt nàng ta nhìn nàng có chút nóng bỏng khiến Hạ Phù Dung có chút chột dạ, nàng ta không phải để ý nàng rồi chứ?
Thấy kia cô gái kia lặng lẽ nói cái gì đó với đại thẩm, đại thẩm cười nhìn nàng một cái, liền quay đầu nói cho tiểu quyền tử, tiểu quyền tử rồi đến bên cạnh Tu Hồng Miễn rỉ tai mấy câu.
Nhận được ánh mắt kỳ quái của Tu Hồng Miễn, lòng của Hạ Phù Dung nhất thời giống như chìm đến đáy biển, không có gì đáng hoài nghi rồi, vị công chúa này tuyệt đối là để ý nàng rồi. . . . . .
Hạ Phù Dung vẫn cẩn thận để ý đến thái độ của Tu Hồng Miễn, nếu là hắn đã đồng ý, nàng chính là có mười đầu cũng không thường nổi. A Hu gần đây đi nơi nào? Náng còn trông cậy vào nó ở thời điểm bỏ trốn trước khi nàng bị hành hình giúp nàng một tay đấy.
Hồi lâu, Tu Hồng Miễn chậm rãi nói ba chữ, mặc dù không nghe được, Tạ cự tuyệt Hạ Phù Dung có thể nhìn khẩu hình của hắn thấy rất rõ ràng.
Lòng của nàng giống như bị cái gì hung hăng đánh, không có dừng lại.
Sau khi các nàng công chúa chọn xong ý trung nhân trong lòng, duy chỉ có nàng ta là không có chọn, lặng lẽ đứng ở đó bên không lên tiếng, rất rõ ràng là không vui.
Hạ Phù Dung giống như khúc gỗ ngồi ở nơi đó, cho đến khi bữa tiệc kết thúc.
"Ta lúc trước đã nói với đệ là không cần ăn nhiều như vậy nha, bây giờ nhìn cao lương mỹ vị không ăn được đi ~"
Hạ Phù Dung không trả lời lời của hắn, lặng lẽ đứng lên, theo người truyền đi ra ngoài.
Thiện Xá nhìn thấy nàng có cái gì không đúng, quan tâm nhưng cũng không hỏi cái gì, chỉ lặng lẽ ở bên cạnh nàng.
Hạ Phù Dung không biết tại sao trong lòng lại khó chụi như vậy, vị công chúa đó không thể chọn nàng...nàng không phải nên vui mừng sao? Tại sao hiện tại nàng có cảm giác muốn khóc? Chỉ vì ba chữ kia của Tu Hồng Miễn sao?
Đúng, vị công chúa cuối cùng đó không có chọn nàng chỉ bởi vì câu nói kia của Tu Hồng Miễn, "Hắn không xứng."
Tác giả :
Tương Tương Ngọc Nhân