Khí Phi Hồ Sủng
Chương 92: Ma linh
Editor: Puck - Diễn đàn
Hiên Viên Mị giao lại sự tình, một nhóm bốn người liền đi tới Yêu giới, không đúng, phải nói là năm người, còn có Ảnh.
Trong xe ngựa, Thủy nhi được Hiên Viên Mị ôm vào trong ngực, Diệp Tử Phong và Vưu Diệc ngồi ở bên kia, xe ngựa rất rộng rãi, cũng không e ngại chật chội, Diệp Tử Phong hoàn toàn bị Vưu Diệc lôi kéo đảm đương kỳ đà cản mũi, Hiên Viên Mị thật sự rất khôi hài, cho nên Vưu Diệc liền mạo hiểm nguy hiểm đến tính mạng cũng không bằng lòng cưỡi ngựa.
Thủy nhi bất đắc dĩ nhìn bàn tay mân mê tới mân mê lui trên bụng nàng, “Mị, cẩn thận cục cưng bị chàng mân mê đến không có!”
Hiên Viên Mị hừ nói, “Mân mê tới không có là tốt nhất!”
Tất cả trong mắt Thủy nhi đều là nụ cười, nam nhân thật không được tự nhiên, rõ ràng thích, nhưng cố tình lại muốn ghen! Vén rèm lên nhìn một chút, tò mò hỏi nói, “Đây không phải là đường đi Huyền quốc sao?”
“Kết giới đi tới Yêu giới ở trong một rừng cây giữa Huyền quốc và Diệp quốc, như thế nào? Có mệt không? Có muốn nghỉ ngơi một chút không?”
Thủy nhi lắc đầu một cái, nàng thật sự không có cảm giác gì, nàng thật sự rất hoài nghi nàng vốn không mang thai, nhưng Diệp Tử Phong cũng đã kiểm tra rồi, xác định nàng thật sự mang thai hơn năm tháng rồi! Suy nghĩ một chút nàng thay đổi thân thể chẳng qua mới hơn năm tháng mà thôi, ban đầu dùng thân thể Thủy Nguyệt Linh lâu như vậy cũng không mang thai, kết quả vừa thay đổi một cái ngược lại liền mang thai.
Mà theo cách nói của Diệp Tử Phong, ban đầu bởi vì còn có linh hồn của Thủy Nguyệt Linh ở đây, nàng chưa hoàn toàn lấy được thân thể kia, hơn nữa linh hồn của Thủy Nguyệt Linh hơi tà ác, cho nên không cách nào mang thai hài tử của Hiên Viên Mị!
Thủy nhi rất không thể nói gì, đứa nhỏ này có phải quá kén chọn không, hơn nữa nàng cũng không cảm thấy mình là người tốt!
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Hiên Viên Mị, Thủy nhi nhíu mày làm trò nói, “Không biết là ai nói đánh hắn hai chưởng cũng không có việc gì?”
“Phụt…” Vưu Diệc phun toàn bộ nước trà trong miệng ra ngoài, ánh mắt nhìn về phía bụng của Thủy nhi, Hiên Viên Mị vội vàng dùng ống tay áo che kín, mắt lạnh bắn về phía hắn
“Khụ khụ…” Vưu Diệc ho khan hai tiếng, tầm mắt chuyển sang bên, lời này ngược lại không sai… Đánh hai chưởng thật không có việc gì!
Hiên Viên Mị hôn lên trên mặt nàng, “Ta sợ nàng mệt mỏi, nhãi con đó mới sẽ không dễ dàng mệt mỏi như vậy!” di3n~d@n`l3q21y"d0n
Thủy nhi liếc mắt, nàng biết nàng có thể mang thai là con hồ ly nhỏ, nhưng hắn có thể đừng luôn nhắc nhở nàng như vậy không, “Diệp Tử Phong, nữ nhân Yêu tộc mang thai đều như vậy sao?” Như vậy đến lúc thật sự có thể sinh ra một thằng nhãi con, không đúng, thật sự có thể sinh ra đứa bé sao? Nàng rất hoài nghi!
Diệp Tử Phong ôn hòa mà cười nói, “Không phải, Vương Hậu tương đối đặc biệt
Thủy nhi nhíu mày, “Là ta đặc biệt, hay là nó đặc biệt?” Ngón tay chỉ chỉ vào bụng của mình.
Hiên Viên Mị bất mãn túm lấy tay của nàng, ôm nàng thật chặt vào trong ngực, “Thủy nhi có thể hỏi ta!”
Vưu Diệc cúi đầu, bả vai càng không ngừng rung động, không biết mấy lão đầu tử kia ở Yêu tộc khi nhìn thấy Yêu Vương Đế Tôn như vậy sẽ có cảm tưởng thế nào?
Thủy nhi xoay người nhìn về phía hắn, bất đắc dĩ thở dài, vốn thích ăn dấm rồi, kể từ sau khi biết nàng mang thai, càng thêm trầm trọng hóa thêm, nàng rất hoài nghi hắn có phải bị cục cưng nhập vào thân rồi không, quả thật giống như tiểu hài tử!
“Thủy nhi…” Hiên Viên Mị uất ức nhìn nàng, nàng lại nhìn hắn mà than thở, mới có cục cưng liền bắt đầu ghét bỏ hắn, cặp mắt không nhịn được trừng về phía bụng của nàng.
“Phì…” Lần này Vưu Diệc thật sự không nhịn được, “Ha ha…” Vừa cười vừa vỗ chân của mình, thật sự quá buồn cười rồi!
Hiên Viên Mị híp mắt nhìn về phía hắn, Vưu Diệc vội vàng che miệng mình, nhưng cơ mặt nhất định không nghe lời, hắn sao lại quên? Hiên Viên Mị chính là Hiên Viên Mị, Yêu Vương lạnh lùng vô tình đó, chỉ đối xử khác với Vương Hậu mà thôi.
“Được rồi…” Thủy nhi sờ mặt của hắn, đột nhiên nghiêm túc hỏi, “Mị, chàng thật sự không thích đứa bé này?” Nàng cảm thấy hắn thích, hơn nữa nàng cũng thích, nhưng nếu như hắn thật sự để ý như vậy…
Đưa tay vuốt ve bụng, có lẽ bởi vì không có triệu chứng gì, nàng vốn không cảm thấy có một sinh mạng tồn tại, tự nhiên chưa nói ra được tình cảm gì, nàng chỉ biết nàng thích hắn và hài tử của nàng, nhưng lại không cách nào thắng được hắn.
Nhìn trầm tư trong mắt của nàng, Hiên Viên Mị nhếch miệng lên, đột nhiên cúi đầu hôn nàng.
Thủy nhi ngước mắt đối diện với cặp mắt của hắn, trong mắt dần hiện ra một nụ cười, đưa tay ôm cổ của hắn, mặc cho lưỡi của hắn lướt qua môi nàng, luồn vào trong miệng nàng.
“Haizzz… Phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nhìn!” Vưu Diệc gật gù đắc ý nói, cặp mắt lại không chớp nhìn hai người. dieendaanleequuydonn
Hiên Viên Mị buông Thủy nhi ra, híp mắt nhìn hắn, cười lạnh nói, “Vưu Diệc, xem ra thời gian gần đây ngươi sống quá thoải mái!”
“Khụ… Tuyệt đối không có!” Vưu Diệc giang hai tay… Trên mặt là một vẻ “Ta sai lầm rồi”.
Hiên Viên Mị không nhìn hắn, chỉ lạnh lùng mà nói, “Không phải nói Tiên Đế lại muốn kết thân sao?”
Vưu Diệc kêu thảm một tiếng, “Đừng mà! Mị, ta sai lầm rồi, tha cho ta có được không? Nếu không ngươi phạt ta đi làm cu li là được!”
Thủy nhi chép chép miệng, “Tình nguyện làm cu li cũng không bằng lòng cưới mỹ nhân?” Cặp mắt hoài nghi quan sát hắn, “Ngươi không phải sẽ thích nam nhân chứ?”
“Khụ khụ…” Vưu Diệc thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, “Ta thích nữ nhân… Nữ nhân!” Nhưng là không thích nữ nhân Tiên tộc, nữ nhân Tiên tộc đều có dáng vẻ cao ngạo, giống như không có nàng ta, thế giới này cũng sẽ bị phá hủy, người nào chịu được!
Ban đầu Hiên Viên Mị chính là nhìn không quen Lam Phiêu Vũ luôn dây dưa hắn, rồi lại tỏ vẻ cao cao tại thượng, giống như bố thí cho hắn, cho nên mới ở trước mặt mọi người từ chối kết thân, còn không nể mặt nói gì mà kiểu nữ nhân như vậy không hợp khẩu vị của hắn.
Thủy nhi tỏ vẻ hoài nghi, tất cả trong mắt đều là đùa giỡn, “Ngươi xác định?”
Vưu Diệc nhìn Hiên Viên Mị một cái, cắn răng, hắn nhịn! Ai bảo người ta có núi dựa lớn như vậy!
Hiên Viên Mị nghiêng đầu, gò má dán lên trán của Thủy nhi, bàn tay khẽ vuốt ve bụng của nàng, nhẹ giọng nói, “Thủy nhi đừng suy nghĩ nhiều như vậy, tiểu tử này mạng rất lớn, đến đây rồi cũng sẽ không đi, chỉ có điều Thủy nhi chỉ có thể thích hắn, không thể yêu hắn, chỉ có thể yêu ta, biết không?”
Diệp Tử Phong tao nhã uống trà, trong mắt mang theo nụ cười thản nhiên, trong lòng là chúc phúc tràn đầy.
Thủy nhi nhẹ nhàng cọ mặt của hắn, hơi không hiểu, “Tại sao?”
Hiên Viên Mị tự nhiên biết nàng hỏi chính là cái gì, bất đắc dĩ nói nói, “Tiểu tử này là ma linh, sẽ là tồn tại cường đại nhất trong tứ giới, mặc dù bây giờ còn chưa ra đời, nhưng cũng không ai có thể dễ dàng làm nó bị thương!
Trời! Nàng rốt cuộc mang thai thứ gì? Tồn tại cường đại nhất trong tứ giới?!
Trải qua mấy ngày nay bổ sung, nàng đã biết, tứ giới này chỉ Nhân giới, Yêu giới, Ma giới và Tiên giới, Ma tộc vốn là chủng tộc mạnh nhất, nhưng kể từ khi vị Ma Đế Ma Tà vĩ đại nhất trong lịch sử kia bị bắt, Yêu tộc và Tiên tộc liên hiệp chèn ép Ma tộc, cứ thế Ma tộc dần dần xuống dốc, bây giờ người trong Ma tộc đã không nhiều lắm, chỉ có thể co đầu rút cổ một góc, chỉ cầu bình an sống qua ngày, trong lòng mong mỏi Ma Đế bệ hạ của bọn họ có thể sớm ngày trở về, nhưng mà hiện giờ ở dưới thống trị của Hiên Viên Mị, Yêu tộc đã là chủng tộc cường đại nhất, Tiên tộc hơi yếu, mà Nhân giới từ trước tới nay chính là thoát ly với ba chủng tộc khác, chẳng biết tại sao, thân thể loài người yếu ớt nhu nhược hơn ba tộc khác, tu luyện cũng sẽ tương đối khó khăn, nhưng giống như từ xưa tới nay liền có hiệp nghị, ba tộc khác không được xâm phạm Nhân giới, nhưng ba tộc khác cũng là lúc có xung đột. die~nd a4nle^q u21ydo^n
“Cái gì là ma linh?”
Hiên Viên Mị kiên nhẫn giải thích nói, “Yêu tộc từ xưa tới nay liền có lời tiên đoán, nếu xuất hiện một vị Yêu Vương có được trái tim bất tử, vậy con trai của người đó chính là ma linh, phải có huyết mạch của Ma tộc và Yêu tộc, kèm theo tình yêu chân thành tha thiết nhất mà sinh, đều trở thành tồn tại mạnh nhất trong tứ giới.”
Thủy nhi nuốt một ngụm nước bọt, “Mị, chàng không phải định nạp thiếp đấy chứ?!”
Vưu Diệc nhịn không được chen miệng mà nói, “Vương Hậu của ta! Trái tim bất tử của Mị cũng đưa cho người, người cảm thấy ngài ấy còn có thể có thể nạp thiếp như thế nào nữa?”
Thủy nhi không vui liếc hắn một cái, “Không hỏi ngươi!”
Vưu Diệc tự tìm mất mặt sờ sờ lỗ mũi, hai người kia sao lại đều không cho hắn mặt mũi?
Hiên Viên Mị khẽ cười hôn lên trán của nàng, “Mặc dù nói không biết này huyết mạch Ma tộc tới từ đâu, nhưng theo tình huống bây giờ xem ra, tiểu tử này đúng là ma linh!”
Thủy nhi không nhịn được cau mày, “Xem ra không thể để cho người khác biết ta mang thai!” Tồn tại mạnh nhất tứ giới, Yêu tộc còn may, Ma tộc chỉ sợ tự lo không xong, nhưng mà Tiên tộc, chắc chắn sẽ không muốn để cho ma linh ra đời.
Mặc dù nói không ai có thể dễ dàng làm tổn thương hắn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không gây tổn thương được hắn! Hơn nữa nếu như nàng ngoẻo rồi, cục cưng còn có thể nhảy nhót như thế nào?
“Yên tâm, chuyện nàng mang thai, chỉ có năm người chúng ta biết mà thôi.” Bao gồm Ảnh, người của Nhân giới cũng không tính, “Hơn nữa lời tiên đoán của Yêu tộc, người biết cũng không nhiều, người của Tiên tộc tự nhiên không thể nào biết, hơn nữa mặc dù bây giờ nàng hơi đặc biệt, nhưng cũng coi là yêu… Mặc dù biết lời tiên đoán này, cũng sẽ không hoài nghi đến trên đầu nàng.”
Thủy nhi gật đầu một cái, thở dài, nàng mang thai rất nhẹ nhõm, không ói, không choáng váng, không mệt mỏi, nhưng không nghĩ tới mang trong bụng cũng là một phiền toái lớn
Mặc dù Hiên Viên Mị trở về Yêu tộc là vì có chính sự, nhưng hắn lại giống như một chút cũng không nóng nảy, dọc theo đường đi đi một chút lại dừng, đi gần bốn tháng, mới tới cánh rừng kia.
Thủy nhi đột nhiên hỏi, “Cục cưng sẽ ở trong bụng ta bao lâu?” Tính toán thời gian, cũng chín tháng rồi.
Diệp Tử Phong cau mày nói, “Giống như người bình thường, chừng mười tháng, nhưng thời gian dù ít dù nhiều cũng sẽ có chút sai lệch, thời gian tiếp theo, Vương vẫn ở bên Vương Hậu nhiều hơn tương đối tốt.”
Mặt Thủy nhi đầy vạch đen, nàng đây là sắp sinh con rồi hả? Sờ sờ bụng của mình, còn là bằng phẳng, “Ngươi xác định ta có thể sinh ra thứ gì?”
Diệp Tử Phong nghẹn lời, bởi vì đã sớm biết ma linh đặc biệt, cho nên hắn không có phản ứng gì, mọi người cũng không thấy kỳ quái, nhưng mà đến lúc đó muốn sinh ra đứa bé như thế nào, hắn cũng không biết!
Hiên Viên Mị ôm nàng tiếp tục đi vào trong cánh rừng, lạnh nhạt nói, “Nếu đến lúc đó không sinh được thì không sinh, vừa đúng!”
Thủy nhi rất không thể nói gì vuốt bụng thầm nói, “Không phải nói là tồn tại mạnh nhất trong tứ giới sao? Vậy hẳn rất thông minh mới đúng, sao động cũng không động một cái? Ta hoài nghi bên trong vốn không có gì!”
Vừa dứt lời, Thủy nhi đột nhiên che bụng dừng bước, Hiên Viên Mị khẩn trương hỏi, “Sao vậy?”
Hiên Viên Mị giao lại sự tình, một nhóm bốn người liền đi tới Yêu giới, không đúng, phải nói là năm người, còn có Ảnh.
Trong xe ngựa, Thủy nhi được Hiên Viên Mị ôm vào trong ngực, Diệp Tử Phong và Vưu Diệc ngồi ở bên kia, xe ngựa rất rộng rãi, cũng không e ngại chật chội, Diệp Tử Phong hoàn toàn bị Vưu Diệc lôi kéo đảm đương kỳ đà cản mũi, Hiên Viên Mị thật sự rất khôi hài, cho nên Vưu Diệc liền mạo hiểm nguy hiểm đến tính mạng cũng không bằng lòng cưỡi ngựa.
Thủy nhi bất đắc dĩ nhìn bàn tay mân mê tới mân mê lui trên bụng nàng, “Mị, cẩn thận cục cưng bị chàng mân mê đến không có!”
Hiên Viên Mị hừ nói, “Mân mê tới không có là tốt nhất!”
Tất cả trong mắt Thủy nhi đều là nụ cười, nam nhân thật không được tự nhiên, rõ ràng thích, nhưng cố tình lại muốn ghen! Vén rèm lên nhìn một chút, tò mò hỏi nói, “Đây không phải là đường đi Huyền quốc sao?”
“Kết giới đi tới Yêu giới ở trong một rừng cây giữa Huyền quốc và Diệp quốc, như thế nào? Có mệt không? Có muốn nghỉ ngơi một chút không?”
Thủy nhi lắc đầu một cái, nàng thật sự không có cảm giác gì, nàng thật sự rất hoài nghi nàng vốn không mang thai, nhưng Diệp Tử Phong cũng đã kiểm tra rồi, xác định nàng thật sự mang thai hơn năm tháng rồi! Suy nghĩ một chút nàng thay đổi thân thể chẳng qua mới hơn năm tháng mà thôi, ban đầu dùng thân thể Thủy Nguyệt Linh lâu như vậy cũng không mang thai, kết quả vừa thay đổi một cái ngược lại liền mang thai.
Mà theo cách nói của Diệp Tử Phong, ban đầu bởi vì còn có linh hồn của Thủy Nguyệt Linh ở đây, nàng chưa hoàn toàn lấy được thân thể kia, hơn nữa linh hồn của Thủy Nguyệt Linh hơi tà ác, cho nên không cách nào mang thai hài tử của Hiên Viên Mị!
Thủy nhi rất không thể nói gì, đứa nhỏ này có phải quá kén chọn không, hơn nữa nàng cũng không cảm thấy mình là người tốt!
Nhìn dáng vẻ lo lắng của Hiên Viên Mị, Thủy nhi nhíu mày làm trò nói, “Không biết là ai nói đánh hắn hai chưởng cũng không có việc gì?”
“Phụt…” Vưu Diệc phun toàn bộ nước trà trong miệng ra ngoài, ánh mắt nhìn về phía bụng của Thủy nhi, Hiên Viên Mị vội vàng dùng ống tay áo che kín, mắt lạnh bắn về phía hắn
“Khụ khụ…” Vưu Diệc ho khan hai tiếng, tầm mắt chuyển sang bên, lời này ngược lại không sai… Đánh hai chưởng thật không có việc gì!
Hiên Viên Mị hôn lên trên mặt nàng, “Ta sợ nàng mệt mỏi, nhãi con đó mới sẽ không dễ dàng mệt mỏi như vậy!” di3n~d@n`l3q21y"d0n
Thủy nhi liếc mắt, nàng biết nàng có thể mang thai là con hồ ly nhỏ, nhưng hắn có thể đừng luôn nhắc nhở nàng như vậy không, “Diệp Tử Phong, nữ nhân Yêu tộc mang thai đều như vậy sao?” Như vậy đến lúc thật sự có thể sinh ra một thằng nhãi con, không đúng, thật sự có thể sinh ra đứa bé sao? Nàng rất hoài nghi!
Diệp Tử Phong ôn hòa mà cười nói, “Không phải, Vương Hậu tương đối đặc biệt
Thủy nhi nhíu mày, “Là ta đặc biệt, hay là nó đặc biệt?” Ngón tay chỉ chỉ vào bụng của mình.
Hiên Viên Mị bất mãn túm lấy tay của nàng, ôm nàng thật chặt vào trong ngực, “Thủy nhi có thể hỏi ta!”
Vưu Diệc cúi đầu, bả vai càng không ngừng rung động, không biết mấy lão đầu tử kia ở Yêu tộc khi nhìn thấy Yêu Vương Đế Tôn như vậy sẽ có cảm tưởng thế nào?
Thủy nhi xoay người nhìn về phía hắn, bất đắc dĩ thở dài, vốn thích ăn dấm rồi, kể từ sau khi biết nàng mang thai, càng thêm trầm trọng hóa thêm, nàng rất hoài nghi hắn có phải bị cục cưng nhập vào thân rồi không, quả thật giống như tiểu hài tử!
“Thủy nhi…” Hiên Viên Mị uất ức nhìn nàng, nàng lại nhìn hắn mà than thở, mới có cục cưng liền bắt đầu ghét bỏ hắn, cặp mắt không nhịn được trừng về phía bụng của nàng.
“Phì…” Lần này Vưu Diệc thật sự không nhịn được, “Ha ha…” Vừa cười vừa vỗ chân của mình, thật sự quá buồn cười rồi!
Hiên Viên Mị híp mắt nhìn về phía hắn, Vưu Diệc vội vàng che miệng mình, nhưng cơ mặt nhất định không nghe lời, hắn sao lại quên? Hiên Viên Mị chính là Hiên Viên Mị, Yêu Vương lạnh lùng vô tình đó, chỉ đối xử khác với Vương Hậu mà thôi.
“Được rồi…” Thủy nhi sờ mặt của hắn, đột nhiên nghiêm túc hỏi, “Mị, chàng thật sự không thích đứa bé này?” Nàng cảm thấy hắn thích, hơn nữa nàng cũng thích, nhưng nếu như hắn thật sự để ý như vậy…
Đưa tay vuốt ve bụng, có lẽ bởi vì không có triệu chứng gì, nàng vốn không cảm thấy có một sinh mạng tồn tại, tự nhiên chưa nói ra được tình cảm gì, nàng chỉ biết nàng thích hắn và hài tử của nàng, nhưng lại không cách nào thắng được hắn.
Nhìn trầm tư trong mắt của nàng, Hiên Viên Mị nhếch miệng lên, đột nhiên cúi đầu hôn nàng.
Thủy nhi ngước mắt đối diện với cặp mắt của hắn, trong mắt dần hiện ra một nụ cười, đưa tay ôm cổ của hắn, mặc cho lưỡi của hắn lướt qua môi nàng, luồn vào trong miệng nàng.
“Haizzz… Phi lễ chớ nhìn phi lễ chớ nhìn!” Vưu Diệc gật gù đắc ý nói, cặp mắt lại không chớp nhìn hai người. dieendaanleequuydonn
Hiên Viên Mị buông Thủy nhi ra, híp mắt nhìn hắn, cười lạnh nói, “Vưu Diệc, xem ra thời gian gần đây ngươi sống quá thoải mái!”
“Khụ… Tuyệt đối không có!” Vưu Diệc giang hai tay… Trên mặt là một vẻ “Ta sai lầm rồi”.
Hiên Viên Mị không nhìn hắn, chỉ lạnh lùng mà nói, “Không phải nói Tiên Đế lại muốn kết thân sao?”
Vưu Diệc kêu thảm một tiếng, “Đừng mà! Mị, ta sai lầm rồi, tha cho ta có được không? Nếu không ngươi phạt ta đi làm cu li là được!”
Thủy nhi chép chép miệng, “Tình nguyện làm cu li cũng không bằng lòng cưới mỹ nhân?” Cặp mắt hoài nghi quan sát hắn, “Ngươi không phải sẽ thích nam nhân chứ?”
“Khụ khụ…” Vưu Diệc thiếu chút nữa bị sặc nước miếng, “Ta thích nữ nhân… Nữ nhân!” Nhưng là không thích nữ nhân Tiên tộc, nữ nhân Tiên tộc đều có dáng vẻ cao ngạo, giống như không có nàng ta, thế giới này cũng sẽ bị phá hủy, người nào chịu được!
Ban đầu Hiên Viên Mị chính là nhìn không quen Lam Phiêu Vũ luôn dây dưa hắn, rồi lại tỏ vẻ cao cao tại thượng, giống như bố thí cho hắn, cho nên mới ở trước mặt mọi người từ chối kết thân, còn không nể mặt nói gì mà kiểu nữ nhân như vậy không hợp khẩu vị của hắn.
Thủy nhi tỏ vẻ hoài nghi, tất cả trong mắt đều là đùa giỡn, “Ngươi xác định?”
Vưu Diệc nhìn Hiên Viên Mị một cái, cắn răng, hắn nhịn! Ai bảo người ta có núi dựa lớn như vậy!
Hiên Viên Mị nghiêng đầu, gò má dán lên trán của Thủy nhi, bàn tay khẽ vuốt ve bụng của nàng, nhẹ giọng nói, “Thủy nhi đừng suy nghĩ nhiều như vậy, tiểu tử này mạng rất lớn, đến đây rồi cũng sẽ không đi, chỉ có điều Thủy nhi chỉ có thể thích hắn, không thể yêu hắn, chỉ có thể yêu ta, biết không?”
Diệp Tử Phong tao nhã uống trà, trong mắt mang theo nụ cười thản nhiên, trong lòng là chúc phúc tràn đầy.
Thủy nhi nhẹ nhàng cọ mặt của hắn, hơi không hiểu, “Tại sao?”
Hiên Viên Mị tự nhiên biết nàng hỏi chính là cái gì, bất đắc dĩ nói nói, “Tiểu tử này là ma linh, sẽ là tồn tại cường đại nhất trong tứ giới, mặc dù bây giờ còn chưa ra đời, nhưng cũng không ai có thể dễ dàng làm nó bị thương!
Trời! Nàng rốt cuộc mang thai thứ gì? Tồn tại cường đại nhất trong tứ giới?!
Trải qua mấy ngày nay bổ sung, nàng đã biết, tứ giới này chỉ Nhân giới, Yêu giới, Ma giới và Tiên giới, Ma tộc vốn là chủng tộc mạnh nhất, nhưng kể từ khi vị Ma Đế Ma Tà vĩ đại nhất trong lịch sử kia bị bắt, Yêu tộc và Tiên tộc liên hiệp chèn ép Ma tộc, cứ thế Ma tộc dần dần xuống dốc, bây giờ người trong Ma tộc đã không nhiều lắm, chỉ có thể co đầu rút cổ một góc, chỉ cầu bình an sống qua ngày, trong lòng mong mỏi Ma Đế bệ hạ của bọn họ có thể sớm ngày trở về, nhưng mà hiện giờ ở dưới thống trị của Hiên Viên Mị, Yêu tộc đã là chủng tộc cường đại nhất, Tiên tộc hơi yếu, mà Nhân giới từ trước tới nay chính là thoát ly với ba chủng tộc khác, chẳng biết tại sao, thân thể loài người yếu ớt nhu nhược hơn ba tộc khác, tu luyện cũng sẽ tương đối khó khăn, nhưng giống như từ xưa tới nay liền có hiệp nghị, ba tộc khác không được xâm phạm Nhân giới, nhưng ba tộc khác cũng là lúc có xung đột. die~nd a4nle^q u21ydo^n
“Cái gì là ma linh?”
Hiên Viên Mị kiên nhẫn giải thích nói, “Yêu tộc từ xưa tới nay liền có lời tiên đoán, nếu xuất hiện một vị Yêu Vương có được trái tim bất tử, vậy con trai của người đó chính là ma linh, phải có huyết mạch của Ma tộc và Yêu tộc, kèm theo tình yêu chân thành tha thiết nhất mà sinh, đều trở thành tồn tại mạnh nhất trong tứ giới.”
Thủy nhi nuốt một ngụm nước bọt, “Mị, chàng không phải định nạp thiếp đấy chứ?!”
Vưu Diệc nhịn không được chen miệng mà nói, “Vương Hậu của ta! Trái tim bất tử của Mị cũng đưa cho người, người cảm thấy ngài ấy còn có thể có thể nạp thiếp như thế nào nữa?”
Thủy nhi không vui liếc hắn một cái, “Không hỏi ngươi!”
Vưu Diệc tự tìm mất mặt sờ sờ lỗ mũi, hai người kia sao lại đều không cho hắn mặt mũi?
Hiên Viên Mị khẽ cười hôn lên trán của nàng, “Mặc dù nói không biết này huyết mạch Ma tộc tới từ đâu, nhưng theo tình huống bây giờ xem ra, tiểu tử này đúng là ma linh!”
Thủy nhi không nhịn được cau mày, “Xem ra không thể để cho người khác biết ta mang thai!” Tồn tại mạnh nhất tứ giới, Yêu tộc còn may, Ma tộc chỉ sợ tự lo không xong, nhưng mà Tiên tộc, chắc chắn sẽ không muốn để cho ma linh ra đời.
Mặc dù nói không ai có thể dễ dàng làm tổn thương hắn, nhưng cũng không phải hoàn toàn không gây tổn thương được hắn! Hơn nữa nếu như nàng ngoẻo rồi, cục cưng còn có thể nhảy nhót như thế nào?
“Yên tâm, chuyện nàng mang thai, chỉ có năm người chúng ta biết mà thôi.” Bao gồm Ảnh, người của Nhân giới cũng không tính, “Hơn nữa lời tiên đoán của Yêu tộc, người biết cũng không nhiều, người của Tiên tộc tự nhiên không thể nào biết, hơn nữa mặc dù bây giờ nàng hơi đặc biệt, nhưng cũng coi là yêu… Mặc dù biết lời tiên đoán này, cũng sẽ không hoài nghi đến trên đầu nàng.”
Thủy nhi gật đầu một cái, thở dài, nàng mang thai rất nhẹ nhõm, không ói, không choáng váng, không mệt mỏi, nhưng không nghĩ tới mang trong bụng cũng là một phiền toái lớn
Mặc dù Hiên Viên Mị trở về Yêu tộc là vì có chính sự, nhưng hắn lại giống như một chút cũng không nóng nảy, dọc theo đường đi đi một chút lại dừng, đi gần bốn tháng, mới tới cánh rừng kia.
Thủy nhi đột nhiên hỏi, “Cục cưng sẽ ở trong bụng ta bao lâu?” Tính toán thời gian, cũng chín tháng rồi.
Diệp Tử Phong cau mày nói, “Giống như người bình thường, chừng mười tháng, nhưng thời gian dù ít dù nhiều cũng sẽ có chút sai lệch, thời gian tiếp theo, Vương vẫn ở bên Vương Hậu nhiều hơn tương đối tốt.”
Mặt Thủy nhi đầy vạch đen, nàng đây là sắp sinh con rồi hả? Sờ sờ bụng của mình, còn là bằng phẳng, “Ngươi xác định ta có thể sinh ra thứ gì?”
Diệp Tử Phong nghẹn lời, bởi vì đã sớm biết ma linh đặc biệt, cho nên hắn không có phản ứng gì, mọi người cũng không thấy kỳ quái, nhưng mà đến lúc đó muốn sinh ra đứa bé như thế nào, hắn cũng không biết!
Hiên Viên Mị ôm nàng tiếp tục đi vào trong cánh rừng, lạnh nhạt nói, “Nếu đến lúc đó không sinh được thì không sinh, vừa đúng!”
Thủy nhi rất không thể nói gì vuốt bụng thầm nói, “Không phải nói là tồn tại mạnh nhất trong tứ giới sao? Vậy hẳn rất thông minh mới đúng, sao động cũng không động một cái? Ta hoài nghi bên trong vốn không có gì!”
Vừa dứt lời, Thủy nhi đột nhiên che bụng dừng bước, Hiên Viên Mị khẩn trương hỏi, “Sao vậy?”
Tác giả :
Nhược Thủy Lưu Ly