Khi Những Tiểu Thư Là Hotboy
Chương 23
Đứng nhìn theo Lan bước đi xa Lam lúc này mới nên tiếng :
-Phương cậu đoán thử Nhật đang làm gì vậy ,tớ ko thể hiểu đc .
Phương đang định đi về phòng nghe vậy nói :
-Ừm ,Nhật có đôi khi khó hiểu thật ,nhưng chắc là Nhật đang nghĩ gì đó thôi .
Lam nhìn ra xa đoán và nói :
-Lạ thật nếu là bình thường thì Nhật đã né cú đấm đó rồi ,với lại nếu người nào đụng vào chậu hoa thì người đó ”chết ko bằng sống ” chứ ko đơn giản Nhật bỏ chuyện một cách đơn giản đâu .
Phương gật đầu và vừa nói vừa suy nghĩ :
-Theo tớ thì Nhật chắc đang miêu tính gì đó .
Lam nghe vậy nói :
-Hay là Nhật sợ đánh nhau ,nhưng cũng ko đúng Nhật tuy đánh nhau thua chúng ta nhưng xét về mưu chí thì Nhật là người đáng sợ nhất mà .(thường thì Lan ko sử dụng võ thuật nên 2 người ko biết Lan rất giỏi võ nhiều nguyên nhân sau này mình sẽ giới thiệu sau :Lan là người nhiều bí mật mà )
Phương nói :
-Chắc là Nhật ko thú với vấn đề đó thôi .
Sau đó họ bỏ đi .
Tối hôm đó cả bọn nó tập hợp ở vườn nơi buổi chiều tụi nó ko vui vẻ ,nhưng ban đêm nơi đây trở thành cấm địa ko 1 học sinh nào giám đến ,nơi đc đồn đại là có ma .
Đúng 12h đến khi mặt trăng chiếu sáng bên khung cửa sổ của ba căn phòng xuất hiện những cái bóng đen ,nhìn lại trong phòng thấy ko động tỉnh của người cùng phòng ,3 cái bóng đó bắt đầu hành động ,họ nhảy xuống đất tiến đến khu vườn .
Ở trong khu vườn dưới ánh trăng dịu một màu vàng lan tỏa khắp khu vườn Lan ngước nên nhìn bầu trời nói :
-Đúng là trăng thanh gió mát ,giúp ta thư giãn hơn ,các cậu thấy sao .
Ở câu cuối Lan nhìn 2 con bạn đang ngắm trăng sao như mình mỉm cười nói .
Riêng Lam nghe vậy quay lại nói :
-Ừm đẹp thật .
Phương thì nói :
-Bóng đêm thật đẹp ,nó che dấu những điều bí ẩn mà .
Nghe vậy Lam thở dài nói :
-Cậu thật là làm tớ mất cảm giác vui vẻ rồi .
Ngồi trên tản đá Lan nói :
-Các cậu nói về bọn hắn đi ,thời gian ko thể để chúng ta xem cảnh băng đêm đâu .
Nghe vậy Lam và Phương cũng tiến lại và ngồi xuống và Phương bắt đầu nói một cách như trình bày :
-Nguyễn Nhật Quân:mệnh danh Hoàng Tử Lạnh Lùng,sinh ở Việt Nam nhưng mẹ là ng Nhật ,ba ng VN.IQ:175/178
-Gia đình:Kinh doanh ở Anh gia đình giàu có bậc nhất Anh Quốc ,sống ở Anh ,Quân thấy cô đơn bởi ba mẹ ko lo cho con cái lên về VN sống .
-Chiều cao:1.85m
-Tính cách:đúng như mệnh danh thì Quân là 1 con ng lạnh lùng ,ngang ngược,và rất ghét con gái.
-Võ thuật;là con trai thì đương nhiên phải biết võ chứ nghĩ và Quân thì biết rất nhiều võ nhưng hay sử dụng là karate ,Jodo,…….
-Sở thích:đua xe,đánh nhau,….
-Nhóm:đại ca nhóm bóng đêm thuộc về ác quỷ.
Trịnh Nam Huy:mệnh danh hoàng tử ấm áp .Sinh ở Hàn .IQ:165/178
-Gia đình:Giàu có thua mỗi nhà Lam thôi.
-Chiều cao:1.83m
-Tính cách;luôn nở nụ cười ,luôn quan tâm đến bạn bè ,ng thân.
-Võ thuật:Sử dụng thành thạo kiếm,karate,…..
-Sở thích:cua gái,đánh nhau.
-Nhóm:nhị ca nhóm bóng đêm thuộc về ác quỷ.
Trần Mình Lâm:hoàng tử ăn chơi.ba mẹ đều là ng VN.IQ:160/178
-Gia đình :Con trai trùm mafia khét tiếng trong thế giới ngầm ở VN.
-Chiều cao:1.84m
-Tính cách:coi con gái là trò chơi ,anh chàng này là ng hơi đểu.
-Võ thuật :Giỏi vì con trai trùm mafia mà nhưng thua Quân.
-Sở thích:đánh nhau, sát gái ( 2ngày 1 cô ).
-Nhóm:tam ca nhóm bóng đêm thuộc về ác quỷ.
(hì chép lại phần giới thiệu nha )
Nghe xong Lam là người nên tiếng đầu tiên :
-Xem ra bọn hắn cũng là người giàu đó chứ.
Phương nghe vậy nói :
-Ừm ,họ là những thiếu gia của 3 tập đoàn lớn ,họ cùng nhau tạo lập nên sự liên kết từ Việt Nam -Hàn Quốc -Anh Quốc .
Lan thì ngước nhìn bầu trời trong lòng suy nghĩ :Đúng như những gì mình đã nghĩ ,xem ra sẽ khó đối phó đây ,theo mình nghĩ thì bọn hắn sẽ điều tra về thân phận của cả bọn rồi .
Nghĩ điều đó làm Lan giật mình và nói ngay :
-Phương cậu mau tạo mật khẩu để ko bị xâm nhập đi .
Phương nghe vậy hỏi :
-Sao vậy .
Lan nói :
-Vì theo tớ thì có thể bọn hắn đang tìm dữ liệu của chúng ta đó ,nếu như ko biết họ là nhưng người giàu có thì mình ko để ý nhưng họ là những thiếu gia thìu họ sẽ điều tra có thể đc đó .
Lam nghe vậy lo lắng nói :
-Vậy hả xem ra phải tạo mật khẩu rồi ,nhưng Lan thì khỏi lo rồi/.
Phương gật đầu nói :
-Ừm dù sao Lan ,cậu cũng là người bình thường nhất trong ba chúng ta mà (thân phận thật của Lan đến nay là điều bí ẩn mà Lam và Phương cũng ko biết ,nhưng vì sao họ là bạn thì tg sẽ nói sau )
Lan cười khẽ khi nghe vậy và nói như ko có chuyện gì :
-Ừm ,nên các cậu hãy cẩn thận ,họ cũng là người ko bình thường thì càng phải cẩn thận hơn .Thôi chúng ta về đi .
Chờ 2 con bạn gật đầu và họ bỏ đi .
Sau những ngày chuẩn bị cho lễ hội ,thì cuối cùng lễ hội cũng đến ,học sinh trong trường ai cũng háo hứng vui vẻ khi đến ngày này .
Riêng bọn nó sáng ngày lễ hội ,bọn nó mệt mỏi rời khỏi giường ,nhìn căn phòng ko có ai tụi nó ngáp dài và cùng nói (tuy khác phòng )
-Buồn ngủ quá đi .
Nói xong bọn nó bước vào phòng VSCN vì hôm nay ko có bọn hắn nên bọn nó tha hồ thay đồ lâu hơn mọi hôm ,đây cũng là miền vui sướng đối với mỗi người ,vì thường thì tụi nó có bọn hắn ở đây thì bọn nó phải nhanh .
Bước ra khỏi phòng sau khi đã thay xong quần áo ,thấy nhau bọn nó nói :
-Chào buổi sáng tốt lành .
Nói xong ai cũng mệt mỏi nhìn xuống sân thấy ko khí khác hẳn ngày thường khi những học sinh đang vui vẻ với lễ hội ,riêng bọn nó đặc biệt là Lan thì nói :
-Có gì mà vui vẻ vậy trời ,chán quá đi .
Lam nghe vậy phản bác nói :
-Đây là cuộc sống học sinh đó ,chỉ là ngày hôm nay đến thì chúng ta sẽ có nhiều công việc hơn cho chúng ta thôi mà .
Phương nghe vậy nói giọng ấy láy :
-Nếu ko phải tại tớ thì các cậu có thể chơi vui vẻ hơn rồi .
Lan nghe vậy nói :
-Cho dù ko có việc này thì tớ cũng chẳng vui vẻ đâu .
Nghe vậy Lam và Phương nhìn nhau và đồng thanh nói :
-Tại sao vậy cậu ?
Lan chỉ buông 1 câu :
-Tớ ko thích lễ hội thế thôi .
Còn trong đầu Lan thì nói :mình ghét lễ hội thì đúng hơn .
Nói xong ko để 2 con bạn nói gì nữa Lan nói :
-Thôi chúng ta xuống dưới đi .
Đang định đi tiếp thì Lan thấy mẹ Phương đang bước vào sân ,đi theo là bà hiệu trưởng .
Thấy vậy ,Lan nhìn 2 con bạn lúc này chắc tụi nó cũng đã chông thấy rồi .
Và theo kế hoạch mà cả đêm qua tụi nó nghĩ cách thì Lan nói :
-Chúng ta theo thử xem sao .
Ko nói gì tiếp ,mặc kệ ai vui mừng với lễ hội ,còn bọn nó thì nhanh chóng chạy xuống cầu thang .
Bước xuống dưới sân nơi tập trung các học sinh theo lớp đang phân công công việc cho buổi lễ ,thấy tụi nó chạy qua thì Lâm gọi lại :
-Ê các cậu kia định bỏ công việc để đi chơi hả _nói giọng chế giễu .
Nhưng rất tiếc giờ này có ai hét to đến mấy ,thì bọn nó có nghe cũng như ko nghe ,vì đơn giản tụi nó đang lo lắng cho mẹ Phương .
Riêng bọn hắn đặc biệt là Lâm thì tức giận khi ko nghe thấy tiếng đáp trả của nó ,rũa thầm:bọn này khinh thường người quá đáng thật .
Trong khi đó bọn nó lo lắng cho an toàn của mẹ mình ,dù tụi nó biết dành chuyện đó khó xảy ra khi bây giờ là buổi sáng ,nhưng tụi nó cũng ko thể khiến trái tim thôi lo lắng vì bọn nó biết khi một con người mong ước điều gì đó thì họ sẳn sàng làm bất cứ việc gì ,mà đối với 1 người độc ác như bà hiệu trưởng đó thì có thể ….ko nói bọn nó cũng biết .
Đứng trước cửa phòng đang khóa kín ,thấy cửa đã khóa Lam lúc này mới nói :
-Làm sao giờ 2 cậu ,cửa đã bị khóa chốt rồi ,mà chúng ta lại ko có chìa khóa .Lần này chúng ta chịu thua rồi.
Phương nghe vậy thì giọng nói mang vẻ lo lắng :
-Vậy thì chết chắc rồi .
Lan nghe vậy nhếch môi nói :
-Ko có việc gì là ko giải quyết dc .
Và trước vẻ mặt ngạc nhiên của 2 con bạn ,Lan cuối xuống từ trong chiếc giày Lan rút ra một chiếc kim ,sau đó đứng thẳng dậy nhìn 2 con bạn nói .
-Có rồi ,xem tài năng của mình nè .
Nói xong ko đợi 2 con bạn nói gì Lan tỷ mỉ cầm cây kim cho vào ổ khóa và một tiếng :
-Cạch …Vang lên .
Thấy vậy Lam và Phương vui vẻ nhưng chưa kịp nói gì thì Lan đã đưa ngón tay nên môi :
-Suỵt ….
Thấy thấy độ đó 2 người im lặng và chờ Lan mở hé nhẹ cánh cửa .Sau đó từ từ lấy từ trong túi ra 1 chiếc camera hình con ruồi thả vào trong phòng .
(Nói về chiếc camera biết bay hình con ruồi này có chức năng quay những cảnh như chiếc camera thông thường nhưng tiện lợi hơn là nó ko cần phải gắn bất cứ ở đâu mà đơn giản nó đã đc thiết kế hình con ruồi có thể bay và phóng hình ảnh nên chiếc máy tính (chỉ có Lan là người sở hữu thôi ),nó còn có hệ thống tự phân hủy nếu người nào đó phát hiện ra _thiết minh do Lan làm năm 8t cùng 1 người sau này sẽ biết )
Sau đó là Lan đóng cửa lại ,ngồi xuống mở chiếc máy tính cá nhân nhỏ nhắn sử dụng bằng cảm ứng ra và nhập mật khẩu chỉ có mình mới nhập đc ,cùng với xem mật mã dấu vân tay của mình .
Và trong sự ngạc nhiên của Lam và Phương khi thấy hành động khác lạ của Lan bạn mình ,họ cùng ngồi xuống đương nhiên là không phải trước cửa mà họ trọng góc khuất ít người để ý .
Trên màn hình vi tính tụi nó thấy và nghe hình ảnh rất rõ nét .
-Phương cậu đoán thử Nhật đang làm gì vậy ,tớ ko thể hiểu đc .
Phương đang định đi về phòng nghe vậy nói :
-Ừm ,Nhật có đôi khi khó hiểu thật ,nhưng chắc là Nhật đang nghĩ gì đó thôi .
Lam nhìn ra xa đoán và nói :
-Lạ thật nếu là bình thường thì Nhật đã né cú đấm đó rồi ,với lại nếu người nào đụng vào chậu hoa thì người đó ”chết ko bằng sống ” chứ ko đơn giản Nhật bỏ chuyện một cách đơn giản đâu .
Phương gật đầu và vừa nói vừa suy nghĩ :
-Theo tớ thì Nhật chắc đang miêu tính gì đó .
Lam nghe vậy nói :
-Hay là Nhật sợ đánh nhau ,nhưng cũng ko đúng Nhật tuy đánh nhau thua chúng ta nhưng xét về mưu chí thì Nhật là người đáng sợ nhất mà .(thường thì Lan ko sử dụng võ thuật nên 2 người ko biết Lan rất giỏi võ nhiều nguyên nhân sau này mình sẽ giới thiệu sau :Lan là người nhiều bí mật mà )
Phương nói :
-Chắc là Nhật ko thú với vấn đề đó thôi .
Sau đó họ bỏ đi .
Tối hôm đó cả bọn nó tập hợp ở vườn nơi buổi chiều tụi nó ko vui vẻ ,nhưng ban đêm nơi đây trở thành cấm địa ko 1 học sinh nào giám đến ,nơi đc đồn đại là có ma .
Đúng 12h đến khi mặt trăng chiếu sáng bên khung cửa sổ của ba căn phòng xuất hiện những cái bóng đen ,nhìn lại trong phòng thấy ko động tỉnh của người cùng phòng ,3 cái bóng đó bắt đầu hành động ,họ nhảy xuống đất tiến đến khu vườn .
Ở trong khu vườn dưới ánh trăng dịu một màu vàng lan tỏa khắp khu vườn Lan ngước nên nhìn bầu trời nói :
-Đúng là trăng thanh gió mát ,giúp ta thư giãn hơn ,các cậu thấy sao .
Ở câu cuối Lan nhìn 2 con bạn đang ngắm trăng sao như mình mỉm cười nói .
Riêng Lam nghe vậy quay lại nói :
-Ừm đẹp thật .
Phương thì nói :
-Bóng đêm thật đẹp ,nó che dấu những điều bí ẩn mà .
Nghe vậy Lam thở dài nói :
-Cậu thật là làm tớ mất cảm giác vui vẻ rồi .
Ngồi trên tản đá Lan nói :
-Các cậu nói về bọn hắn đi ,thời gian ko thể để chúng ta xem cảnh băng đêm đâu .
Nghe vậy Lam và Phương cũng tiến lại và ngồi xuống và Phương bắt đầu nói một cách như trình bày :
-Nguyễn Nhật Quân:mệnh danh Hoàng Tử Lạnh Lùng,sinh ở Việt Nam nhưng mẹ là ng Nhật ,ba ng VN.IQ:175/178
-Gia đình:Kinh doanh ở Anh gia đình giàu có bậc nhất Anh Quốc ,sống ở Anh ,Quân thấy cô đơn bởi ba mẹ ko lo cho con cái lên về VN sống .
-Chiều cao:1.85m
-Tính cách:đúng như mệnh danh thì Quân là 1 con ng lạnh lùng ,ngang ngược,và rất ghét con gái.
-Võ thuật;là con trai thì đương nhiên phải biết võ chứ nghĩ và Quân thì biết rất nhiều võ nhưng hay sử dụng là karate ,Jodo,…….
-Sở thích:đua xe,đánh nhau,….
-Nhóm:đại ca nhóm bóng đêm thuộc về ác quỷ.
Trịnh Nam Huy:mệnh danh hoàng tử ấm áp .Sinh ở Hàn .IQ:165/178
-Gia đình:Giàu có thua mỗi nhà Lam thôi.
-Chiều cao:1.83m
-Tính cách;luôn nở nụ cười ,luôn quan tâm đến bạn bè ,ng thân.
-Võ thuật:Sử dụng thành thạo kiếm,karate,…..
-Sở thích:cua gái,đánh nhau.
-Nhóm:nhị ca nhóm bóng đêm thuộc về ác quỷ.
Trần Mình Lâm:hoàng tử ăn chơi.ba mẹ đều là ng VN.IQ:160/178
-Gia đình :Con trai trùm mafia khét tiếng trong thế giới ngầm ở VN.
-Chiều cao:1.84m
-Tính cách:coi con gái là trò chơi ,anh chàng này là ng hơi đểu.
-Võ thuật :Giỏi vì con trai trùm mafia mà nhưng thua Quân.
-Sở thích:đánh nhau, sát gái ( 2ngày 1 cô ).
-Nhóm:tam ca nhóm bóng đêm thuộc về ác quỷ.
(hì chép lại phần giới thiệu nha )
Nghe xong Lam là người nên tiếng đầu tiên :
-Xem ra bọn hắn cũng là người giàu đó chứ.
Phương nghe vậy nói :
-Ừm ,họ là những thiếu gia của 3 tập đoàn lớn ,họ cùng nhau tạo lập nên sự liên kết từ Việt Nam -Hàn Quốc -Anh Quốc .
Lan thì ngước nhìn bầu trời trong lòng suy nghĩ :Đúng như những gì mình đã nghĩ ,xem ra sẽ khó đối phó đây ,theo mình nghĩ thì bọn hắn sẽ điều tra về thân phận của cả bọn rồi .
Nghĩ điều đó làm Lan giật mình và nói ngay :
-Phương cậu mau tạo mật khẩu để ko bị xâm nhập đi .
Phương nghe vậy hỏi :
-Sao vậy .
Lan nói :
-Vì theo tớ thì có thể bọn hắn đang tìm dữ liệu của chúng ta đó ,nếu như ko biết họ là nhưng người giàu có thì mình ko để ý nhưng họ là những thiếu gia thìu họ sẽ điều tra có thể đc đó .
Lam nghe vậy lo lắng nói :
-Vậy hả xem ra phải tạo mật khẩu rồi ,nhưng Lan thì khỏi lo rồi/.
Phương gật đầu nói :
-Ừm dù sao Lan ,cậu cũng là người bình thường nhất trong ba chúng ta mà (thân phận thật của Lan đến nay là điều bí ẩn mà Lam và Phương cũng ko biết ,nhưng vì sao họ là bạn thì tg sẽ nói sau )
Lan cười khẽ khi nghe vậy và nói như ko có chuyện gì :
-Ừm ,nên các cậu hãy cẩn thận ,họ cũng là người ko bình thường thì càng phải cẩn thận hơn .Thôi chúng ta về đi .
Chờ 2 con bạn gật đầu và họ bỏ đi .
Sau những ngày chuẩn bị cho lễ hội ,thì cuối cùng lễ hội cũng đến ,học sinh trong trường ai cũng háo hứng vui vẻ khi đến ngày này .
Riêng bọn nó sáng ngày lễ hội ,bọn nó mệt mỏi rời khỏi giường ,nhìn căn phòng ko có ai tụi nó ngáp dài và cùng nói (tuy khác phòng )
-Buồn ngủ quá đi .
Nói xong bọn nó bước vào phòng VSCN vì hôm nay ko có bọn hắn nên bọn nó tha hồ thay đồ lâu hơn mọi hôm ,đây cũng là miền vui sướng đối với mỗi người ,vì thường thì tụi nó có bọn hắn ở đây thì bọn nó phải nhanh .
Bước ra khỏi phòng sau khi đã thay xong quần áo ,thấy nhau bọn nó nói :
-Chào buổi sáng tốt lành .
Nói xong ai cũng mệt mỏi nhìn xuống sân thấy ko khí khác hẳn ngày thường khi những học sinh đang vui vẻ với lễ hội ,riêng bọn nó đặc biệt là Lan thì nói :
-Có gì mà vui vẻ vậy trời ,chán quá đi .
Lam nghe vậy phản bác nói :
-Đây là cuộc sống học sinh đó ,chỉ là ngày hôm nay đến thì chúng ta sẽ có nhiều công việc hơn cho chúng ta thôi mà .
Phương nghe vậy nói giọng ấy láy :
-Nếu ko phải tại tớ thì các cậu có thể chơi vui vẻ hơn rồi .
Lan nghe vậy nói :
-Cho dù ko có việc này thì tớ cũng chẳng vui vẻ đâu .
Nghe vậy Lam và Phương nhìn nhau và đồng thanh nói :
-Tại sao vậy cậu ?
Lan chỉ buông 1 câu :
-Tớ ko thích lễ hội thế thôi .
Còn trong đầu Lan thì nói :mình ghét lễ hội thì đúng hơn .
Nói xong ko để 2 con bạn nói gì nữa Lan nói :
-Thôi chúng ta xuống dưới đi .
Đang định đi tiếp thì Lan thấy mẹ Phương đang bước vào sân ,đi theo là bà hiệu trưởng .
Thấy vậy ,Lan nhìn 2 con bạn lúc này chắc tụi nó cũng đã chông thấy rồi .
Và theo kế hoạch mà cả đêm qua tụi nó nghĩ cách thì Lan nói :
-Chúng ta theo thử xem sao .
Ko nói gì tiếp ,mặc kệ ai vui mừng với lễ hội ,còn bọn nó thì nhanh chóng chạy xuống cầu thang .
Bước xuống dưới sân nơi tập trung các học sinh theo lớp đang phân công công việc cho buổi lễ ,thấy tụi nó chạy qua thì Lâm gọi lại :
-Ê các cậu kia định bỏ công việc để đi chơi hả _nói giọng chế giễu .
Nhưng rất tiếc giờ này có ai hét to đến mấy ,thì bọn nó có nghe cũng như ko nghe ,vì đơn giản tụi nó đang lo lắng cho mẹ Phương .
Riêng bọn hắn đặc biệt là Lâm thì tức giận khi ko nghe thấy tiếng đáp trả của nó ,rũa thầm:bọn này khinh thường người quá đáng thật .
Trong khi đó bọn nó lo lắng cho an toàn của mẹ mình ,dù tụi nó biết dành chuyện đó khó xảy ra khi bây giờ là buổi sáng ,nhưng tụi nó cũng ko thể khiến trái tim thôi lo lắng vì bọn nó biết khi một con người mong ước điều gì đó thì họ sẳn sàng làm bất cứ việc gì ,mà đối với 1 người độc ác như bà hiệu trưởng đó thì có thể ….ko nói bọn nó cũng biết .
Đứng trước cửa phòng đang khóa kín ,thấy cửa đã khóa Lam lúc này mới nói :
-Làm sao giờ 2 cậu ,cửa đã bị khóa chốt rồi ,mà chúng ta lại ko có chìa khóa .Lần này chúng ta chịu thua rồi.
Phương nghe vậy thì giọng nói mang vẻ lo lắng :
-Vậy thì chết chắc rồi .
Lan nghe vậy nhếch môi nói :
-Ko có việc gì là ko giải quyết dc .
Và trước vẻ mặt ngạc nhiên của 2 con bạn ,Lan cuối xuống từ trong chiếc giày Lan rút ra một chiếc kim ,sau đó đứng thẳng dậy nhìn 2 con bạn nói .
-Có rồi ,xem tài năng của mình nè .
Nói xong ko đợi 2 con bạn nói gì Lan tỷ mỉ cầm cây kim cho vào ổ khóa và một tiếng :
-Cạch …Vang lên .
Thấy vậy Lam và Phương vui vẻ nhưng chưa kịp nói gì thì Lan đã đưa ngón tay nên môi :
-Suỵt ….
Thấy thấy độ đó 2 người im lặng và chờ Lan mở hé nhẹ cánh cửa .Sau đó từ từ lấy từ trong túi ra 1 chiếc camera hình con ruồi thả vào trong phòng .
(Nói về chiếc camera biết bay hình con ruồi này có chức năng quay những cảnh như chiếc camera thông thường nhưng tiện lợi hơn là nó ko cần phải gắn bất cứ ở đâu mà đơn giản nó đã đc thiết kế hình con ruồi có thể bay và phóng hình ảnh nên chiếc máy tính (chỉ có Lan là người sở hữu thôi ),nó còn có hệ thống tự phân hủy nếu người nào đó phát hiện ra _thiết minh do Lan làm năm 8t cùng 1 người sau này sẽ biết )
Sau đó là Lan đóng cửa lại ,ngồi xuống mở chiếc máy tính cá nhân nhỏ nhắn sử dụng bằng cảm ứng ra và nhập mật khẩu chỉ có mình mới nhập đc ,cùng với xem mật mã dấu vân tay của mình .
Và trong sự ngạc nhiên của Lam và Phương khi thấy hành động khác lạ của Lan bạn mình ,họ cùng ngồi xuống đương nhiên là không phải trước cửa mà họ trọng góc khuất ít người để ý .
Trên màn hình vi tính tụi nó thấy và nghe hình ảnh rất rõ nét .
Tác giả :
Rose - Lee na