Khế Ước Nhân Duyên
Chương 24
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bản tin Thời sự thông tấn quốc tế đưa tin, số người trên máy bay XYZ..... đã được tìm thấy, một số ít bị thương, còn lại an toàn. Chỉ là, lực lượng vẫn đang tiếp tục tìm kiếm một cô gái, được xác định danh tính là Minh Thần Duệ..............
"Cô gia, cô gia, tỉnh"
Tiểu xiên que hôm nay vẫn dậy như mọi ngày. Chỉ là không thấy cô gia dậy sớm, đánh liều gõ cửa, vẫn không có động tĩnh. Đẩy cửa bước vào thì thấy cô gia miệng lẫm bẩm, mồ hôi ướt trán.
Lúc này Minh Thần Duệ bên tai cứ nghe tiếng Biên Tập viên đọc tin tức, một bên là tiếng gọi chói tai của Tiểu Xiên que.
Minh Thần Duệ cố tình ngồi bật dậy, một tay kéo chăn, mang giày, động tác thật sự lưu loát làm Tiểu Xiên que không nói nên lời.
"Cô gia người ổn chứ?"
"Ngươi nghĩ sao a?"
Tiểu Xiên que biểu môi, vẫn là thái độ trẻ con đi theo sau. Minh Thần Duệ theo thói quen, đến bên chậu nước ấm được Cúc chuẩn bị từ sớm. Rửa mặt, súc miệng xong. Làm vài động tác giãn gân, giãn cốt đã.
- -----
Sáng nay Tiểu Xiên que trổ tài nấu cháo, ba người đạm bạc dùng qua để còn tranh thủ làm việc.
"Cúc, chúng ta cần thuê người ở lại gác đêm, phòng trường hợp kẻ xấu có giả tâm phá hoại"
"Cô gia nói phải! Ta sẽ sắp xếp việc này"
Nói đoạn, lại nhìn Tiểu xiên que, nhờ nàng liên hệ các hộ dân gần đây, thu mua vỏ chuối, vỏ trứng, bã trà, tro bếp.
"Cô gia người định làm gì?"
"Cứ theo lời ta, Tạm thời ta rời khỏi nơi đây hai ngày, khi trở lại ngươi sẽ biết"
- ------
Đúng vậy, Sáng đó, Minh Thần Duệ thuê một chiếc xe ngựa, vào thành. Nói điểm đến cho phu xe, còn bản thân thì tìm vị trí thoải mái nhất trên xe yên giấc.
Qua không biết bao lâu, bên ngoài, phu xe lên tiếng:
"Đã đến Ngưng lâu tưởu! Thưa công tử"
Minh Thần Duệ vuốt vuốt tóc, bước xuống xe, giao cho phu xe một túi nhỏ ngân lượng, hài lòng nói:
"Tiền của hôm nay, hai ngày sau ngươi quay lại đúng giờ như lúc chúng ta xuất phát"
"Vâng". Phu xe nhận tiền, rồi đi mất.
Minh Thần Duệ nhìn trước mắt bảng hiệu "Ngưng lâu tửu". Mỉm cười, chỉnh lý y phục, hiên ngang bước vào.
- ----------
Mà phía kia, Lan sớm nhận được tin từ Cúc, hai người ngầm trao đổi thông tin để biết hành động của đối phương.
Hoa viên Nguyệt phủ, Nguyệt Cung Sương vừa ăn xong muỗng cháo cuối cùng. Lan đã cầm sẵn khăn, Nguyệt Cung Sương tay trắng nhẹ nhàng nâng khăn lau miệng, thao tác rất thoát tục. Nếu là Minh Thần Duệ nhìn thấy, có lẽ một phen ngẫng ngơ.
"Thưa tiểu thư, Cúc cho hay, Cô gia vừa trở lại kinh thành sáng nay, đoán chừng đã đến. Nhưng nơi nào thì Cúc không rõ"
Nguyệt Cung Sương từ tốn đứng dậy, gương mặt vẫn hoàn mỹ. Môi hé mở: "Ân"
Mai - Lan nhìn nhau, Nguyệt Cung Sương theo thói quen vẫn dạo hoa viên. Trong lòng Nguyệt Cung Sương không bình tĩnh như vẻ ngoài của nàng. Chính nàng cũng không nhìn ra tư vị gì.
Chỉ biết đã rất lâu không nhìn thấy người kia, cũng không nói nhiều qua thư tín. Nếu là trở lại, vậy có phải hay không sẽ về đây thăm nàng?
Mai - Lan vẫn đi theo Nguyệt Cung Sương, nhưng là đứng cách xa, lại thì thầm to nhỏ:
"Tỉ nói xem, cô gia trở lại là có việc, vậy tối nay có về thăm tiểu thư không?"
Lan suy nghĩ một chút:
"Không nên nhiều lời, việc đó Cô gia tự có tính toán"
Mà Nguyệt Cung Sương vẫn như ngày thường, cứ dạo hoa viên xong lại cho đám cá ăn. Nhưng chỉ có nàng mới biết, hôm nay tâm trạng cực kì tốt, dường như có sự chờ mong nào đó.
Từ ngày nghe Minh Thần Duệ nói về cuộc sống và phương thức làm việc ở quê hương mình, Nguyệt Cung Sương thử áp dụng, nàng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, mọi việc được chia sẻ rất nhiều. Tâm tình từ đó được thả lỏng, có nhiều thời gian thư giản hơn.
- --------
Nói về Minh Thần Duệ, từ khi bước vào cửa đã được tiểu nhị tươi cười chào đón. Minh Thần Duệ cười đáp trả, vì thế, rất nhanh được sắp xếp cho một vị trí khá tốt, nằm bên trái sảnh, gần cửa sổ, có thể vừa thưởng rượu, ngắm cảnh bên trong và bên ngoài.
Gọi một vài món ngon đặc trưng tại Ngưng Lâu tưởu, cùng với sự giới thiệu nhiệt tình của tiểu nhị, Minh Thần Duệ được dọn ra thêm vài bình rượu ngon, mà theo như tiểu nhị nói - đây là loại rượu thượng hạng.
Sẵn sàng nhét vào tay tên tiểu nhị kia 1 thỏi ngân lượng, hắn vui vẻ không thôi, miệng ríu rít đa tạ. Minh Thần Duệ giờ phút này cảm nhận được việc có thiệt cũng thật thích.
- ------
Phải nói tay mắt của Nguyệt Cung Sương ở khắp kinh thành, thông tin nàng nắm được tuy nhanh như báo chí thế kỷ 21, nhưng cũng rất đáng nể.
Rất nhanh, tin tức Minh Thần Duệ đang thưởng rượu tại Ngưng lâu tưởu nàng đã biết. Vốn dĩ nàng không rời đi Nguyệt gia sáng nay, là sợ rằng người kia trở về lại không thấy mình.
Mặt không biến sắc, nhẹ nhàng gọi Mai - Lan chuẩn bị y phục, nàng cần rời phủ một chuyến. Không kinh động ai cả, vẫn nhàn nhạt như vậy, cho đến khi xe ngựa dừng lại trước biển hiệu lớn "Nguyệt tưởu lâu".
Mai - Lan vẫn còn đang tưởng tượng cảnh tiểu thư nhà các nàng sẽ làm thế nào để trừng trị cô gia, nhưng các nàng đã sai. Sai cả dặm. Tiểu thư các nàng là không cần quan tâm a. Tiểu Thư các nàng đến Nguyệt tưởu lâu là để xem báo cáo kinh doanh đi.
- ------
Bên kia Ngưng tưởu lâu,
Minh Thần Duệ lần lượt gắp từng đũa thức ăn cho vào miệng, chậm rãi nhai, nuốt. Món ăn quả thật không tệ. Nào, thử rượu xem ra sao?
Trước tiên thử Hoàng tưởu: Haiz da. Loại này tiểu nhị giới thiệu là tốt cho sức khỏe, vừa uống vào đã cay xé đầu lưỡi, sau đó là nóng rát ở cổ, chảy dài xuống dạ dày. Ước lượng cũng trên 10 độ, còn cao hơn cả bia.
Tiếp đến là Mai Khôi lộ: loại rượu này được làm từ hoa hồng dại, trộn chung với cao lương sau đó cất thành rượu, Hoa này phải được hái lúc sáng sớm, lúc những hạt sương còn đọng lại. Do vậy, được xưng là danh tưởu. Giá thành khá cao.
Thêm một bình Trúc diệp thanh: loại này được nấu bằng cao lương, tiểu mạch đậu xanh cùng một số dược thảo, mùi vị thật không tệ.
- --
"Nhị tiểu thư, đó không phải là hiền tế của Nguyệt lão gia sao?"
Tiểu Hảo - tì nữ bên cạnh chốc lát nhìn tiểu thư của mình, sau đó đưa mắt quan sát phía dưới, không chắc chắn hỏi.
"Ân. Không biết người đó sao lại có nhã hứng như vậy?"
Nữ nhân vừa nói là nhị tiểu thư của Ngưng lâu tưởu - Ngưng Tịnh Hương. Tài sắc vẹn toàn, tuy không so được cùng Nguyệt Cung Sương và Vân Hy công chúa, nhưng nếu đứng thứ tư thì không ai có thể đứng vị trí thứ 3.
Minh Thần Duệ nào biết, hành động nghiền ngẫm rượu của mình đều bị thu vào tầm mắt của Ngưng Tịnh Hương, người đang điều hành hoạt động kinh doanh của Ngưng lâu tưởu này.
- --------
Thử nghĩ xem Nhan sắc Ngưng Tịnh Hương thế nào?
Chương sau Minh Thần Duệ sẽ thực tả ạ.
Bản tin Thời sự thông tấn quốc tế đưa tin, số người trên máy bay XYZ..... đã được tìm thấy, một số ít bị thương, còn lại an toàn. Chỉ là, lực lượng vẫn đang tiếp tục tìm kiếm một cô gái, được xác định danh tính là Minh Thần Duệ..............
"Cô gia, cô gia, tỉnh"
Tiểu xiên que hôm nay vẫn dậy như mọi ngày. Chỉ là không thấy cô gia dậy sớm, đánh liều gõ cửa, vẫn không có động tĩnh. Đẩy cửa bước vào thì thấy cô gia miệng lẫm bẩm, mồ hôi ướt trán.
Lúc này Minh Thần Duệ bên tai cứ nghe tiếng Biên Tập viên đọc tin tức, một bên là tiếng gọi chói tai của Tiểu Xiên que.
Minh Thần Duệ cố tình ngồi bật dậy, một tay kéo chăn, mang giày, động tác thật sự lưu loát làm Tiểu Xiên que không nói nên lời.
"Cô gia người ổn chứ?"
"Ngươi nghĩ sao a?"
Tiểu Xiên que biểu môi, vẫn là thái độ trẻ con đi theo sau. Minh Thần Duệ theo thói quen, đến bên chậu nước ấm được Cúc chuẩn bị từ sớm. Rửa mặt, súc miệng xong. Làm vài động tác giãn gân, giãn cốt đã.
- -----
Sáng nay Tiểu Xiên que trổ tài nấu cháo, ba người đạm bạc dùng qua để còn tranh thủ làm việc.
"Cúc, chúng ta cần thuê người ở lại gác đêm, phòng trường hợp kẻ xấu có giả tâm phá hoại"
"Cô gia nói phải! Ta sẽ sắp xếp việc này"
Nói đoạn, lại nhìn Tiểu xiên que, nhờ nàng liên hệ các hộ dân gần đây, thu mua vỏ chuối, vỏ trứng, bã trà, tro bếp.
"Cô gia người định làm gì?"
"Cứ theo lời ta, Tạm thời ta rời khỏi nơi đây hai ngày, khi trở lại ngươi sẽ biết"
- ------
Đúng vậy, Sáng đó, Minh Thần Duệ thuê một chiếc xe ngựa, vào thành. Nói điểm đến cho phu xe, còn bản thân thì tìm vị trí thoải mái nhất trên xe yên giấc.
Qua không biết bao lâu, bên ngoài, phu xe lên tiếng:
"Đã đến Ngưng lâu tưởu! Thưa công tử"
Minh Thần Duệ vuốt vuốt tóc, bước xuống xe, giao cho phu xe một túi nhỏ ngân lượng, hài lòng nói:
"Tiền của hôm nay, hai ngày sau ngươi quay lại đúng giờ như lúc chúng ta xuất phát"
"Vâng". Phu xe nhận tiền, rồi đi mất.
Minh Thần Duệ nhìn trước mắt bảng hiệu "Ngưng lâu tửu". Mỉm cười, chỉnh lý y phục, hiên ngang bước vào.
- ----------
Mà phía kia, Lan sớm nhận được tin từ Cúc, hai người ngầm trao đổi thông tin để biết hành động của đối phương.
Hoa viên Nguyệt phủ, Nguyệt Cung Sương vừa ăn xong muỗng cháo cuối cùng. Lan đã cầm sẵn khăn, Nguyệt Cung Sương tay trắng nhẹ nhàng nâng khăn lau miệng, thao tác rất thoát tục. Nếu là Minh Thần Duệ nhìn thấy, có lẽ một phen ngẫng ngơ.
"Thưa tiểu thư, Cúc cho hay, Cô gia vừa trở lại kinh thành sáng nay, đoán chừng đã đến. Nhưng nơi nào thì Cúc không rõ"
Nguyệt Cung Sương từ tốn đứng dậy, gương mặt vẫn hoàn mỹ. Môi hé mở: "Ân"
Mai - Lan nhìn nhau, Nguyệt Cung Sương theo thói quen vẫn dạo hoa viên. Trong lòng Nguyệt Cung Sương không bình tĩnh như vẻ ngoài của nàng. Chính nàng cũng không nhìn ra tư vị gì.
Chỉ biết đã rất lâu không nhìn thấy người kia, cũng không nói nhiều qua thư tín. Nếu là trở lại, vậy có phải hay không sẽ về đây thăm nàng?
Mai - Lan vẫn đi theo Nguyệt Cung Sương, nhưng là đứng cách xa, lại thì thầm to nhỏ:
"Tỉ nói xem, cô gia trở lại là có việc, vậy tối nay có về thăm tiểu thư không?"
Lan suy nghĩ một chút:
"Không nên nhiều lời, việc đó Cô gia tự có tính toán"
Mà Nguyệt Cung Sương vẫn như ngày thường, cứ dạo hoa viên xong lại cho đám cá ăn. Nhưng chỉ có nàng mới biết, hôm nay tâm trạng cực kì tốt, dường như có sự chờ mong nào đó.
Từ ngày nghe Minh Thần Duệ nói về cuộc sống và phương thức làm việc ở quê hương mình, Nguyệt Cung Sương thử áp dụng, nàng cảm thấy nhẹ nhàng hơn, mọi việc được chia sẻ rất nhiều. Tâm tình từ đó được thả lỏng, có nhiều thời gian thư giản hơn.
- --------
Nói về Minh Thần Duệ, từ khi bước vào cửa đã được tiểu nhị tươi cười chào đón. Minh Thần Duệ cười đáp trả, vì thế, rất nhanh được sắp xếp cho một vị trí khá tốt, nằm bên trái sảnh, gần cửa sổ, có thể vừa thưởng rượu, ngắm cảnh bên trong và bên ngoài.
Gọi một vài món ngon đặc trưng tại Ngưng Lâu tưởu, cùng với sự giới thiệu nhiệt tình của tiểu nhị, Minh Thần Duệ được dọn ra thêm vài bình rượu ngon, mà theo như tiểu nhị nói - đây là loại rượu thượng hạng.
Sẵn sàng nhét vào tay tên tiểu nhị kia 1 thỏi ngân lượng, hắn vui vẻ không thôi, miệng ríu rít đa tạ. Minh Thần Duệ giờ phút này cảm nhận được việc có thiệt cũng thật thích.
- ------
Phải nói tay mắt của Nguyệt Cung Sương ở khắp kinh thành, thông tin nàng nắm được tuy nhanh như báo chí thế kỷ 21, nhưng cũng rất đáng nể.
Rất nhanh, tin tức Minh Thần Duệ đang thưởng rượu tại Ngưng lâu tưởu nàng đã biết. Vốn dĩ nàng không rời đi Nguyệt gia sáng nay, là sợ rằng người kia trở về lại không thấy mình.
Mặt không biến sắc, nhẹ nhàng gọi Mai - Lan chuẩn bị y phục, nàng cần rời phủ một chuyến. Không kinh động ai cả, vẫn nhàn nhạt như vậy, cho đến khi xe ngựa dừng lại trước biển hiệu lớn "Nguyệt tưởu lâu".
Mai - Lan vẫn còn đang tưởng tượng cảnh tiểu thư nhà các nàng sẽ làm thế nào để trừng trị cô gia, nhưng các nàng đã sai. Sai cả dặm. Tiểu thư các nàng là không cần quan tâm a. Tiểu Thư các nàng đến Nguyệt tưởu lâu là để xem báo cáo kinh doanh đi.
- ------
Bên kia Ngưng tưởu lâu,
Minh Thần Duệ lần lượt gắp từng đũa thức ăn cho vào miệng, chậm rãi nhai, nuốt. Món ăn quả thật không tệ. Nào, thử rượu xem ra sao?
Trước tiên thử Hoàng tưởu: Haiz da. Loại này tiểu nhị giới thiệu là tốt cho sức khỏe, vừa uống vào đã cay xé đầu lưỡi, sau đó là nóng rát ở cổ, chảy dài xuống dạ dày. Ước lượng cũng trên 10 độ, còn cao hơn cả bia.
Tiếp đến là Mai Khôi lộ: loại rượu này được làm từ hoa hồng dại, trộn chung với cao lương sau đó cất thành rượu, Hoa này phải được hái lúc sáng sớm, lúc những hạt sương còn đọng lại. Do vậy, được xưng là danh tưởu. Giá thành khá cao.
Thêm một bình Trúc diệp thanh: loại này được nấu bằng cao lương, tiểu mạch đậu xanh cùng một số dược thảo, mùi vị thật không tệ.
- --
"Nhị tiểu thư, đó không phải là hiền tế của Nguyệt lão gia sao?"
Tiểu Hảo - tì nữ bên cạnh chốc lát nhìn tiểu thư của mình, sau đó đưa mắt quan sát phía dưới, không chắc chắn hỏi.
"Ân. Không biết người đó sao lại có nhã hứng như vậy?"
Nữ nhân vừa nói là nhị tiểu thư của Ngưng lâu tưởu - Ngưng Tịnh Hương. Tài sắc vẹn toàn, tuy không so được cùng Nguyệt Cung Sương và Vân Hy công chúa, nhưng nếu đứng thứ tư thì không ai có thể đứng vị trí thứ 3.
Minh Thần Duệ nào biết, hành động nghiền ngẫm rượu của mình đều bị thu vào tầm mắt của Ngưng Tịnh Hương, người đang điều hành hoạt động kinh doanh của Ngưng lâu tưởu này.
- --------
Thử nghĩ xem Nhan sắc Ngưng Tịnh Hương thế nào?
Chương sau Minh Thần Duệ sẽ thực tả ạ.
Tác giả :
A. Jan