Kế Phụ
Chương 20
Nghiêm Ký Hạo kiềm chế xúc cảm, hình ảnh *** mỹ đánh sâu vào thị giác, cố gắng nặn ra nụ cười an ủi con riêng: “Tiểu Mặc, em nhẫn nại một chút! Ba ba đã nghĩ ra cách cứu em rồi! Ba ba muốn đem chocolate bên trong cơ thể em lấy ra!” Hiện tại chỉ có thể hy vọng lấy chocolate chứa xuân dược bên trong cơ thể Tiểu Mặc ra, may ra cải thiện tình trạng hiện tại của Tiểu Mặc. Nghiêm Ký Hạo lạc quan nghĩ, mặc dù hắn biết rõ hy vọng này rất mong manh nhưng trừ cách này ra thì không còn cách nào khác cả. Y cũng không thể ân ái với Tiểu Mặc, giúp hắn giải trừ dược tính.
Nghiêm Ký Hạo vốn muốn ôm Tiểu Mặc đến phòng tắm tắm nước lạnh, vừa lấy chocolate trong cơ thể Tiểu Mặc ra vừa có thể giúp hắn giảm bớt dục hỏa. Nhưng nghĩ tới hắn vẫn còn đang nóng sốt, nếu như tắm nước lạnh có thể sẽ làm bệnh tình của hắn nghiêm trọng hơn. Y cuối cùng cũng loại bỏ ý tưởng này, quyết định vào phòng tắm lấy một thau nước, giúp Tiểu Mặc tẩy rửa từng chút một. Như vậy tương đối an toàn.
“Tiểu Mặc, buông ba ba ra. Ba ba đi bưng nước tới giúp em tẩy rửa, lập tức sẽ trở lại ngay!” Nghiêm Ký Hạo nói xong liền đứng dậy đến phòng tắm múc nước, để Điền Vũ Mặc một mình trên giường.
Điền Vũ Mặc vừa nóng lại vừa ngứa, hai lỗ nhỏ bị nhét chocolate giống như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cắn, ngứa vô cùng. Hắn muốn kéo y lại, không để cho y đi nhưng hắn còn chưa mở miệng thì y đã bỏ hắn lại một mình.
Điền Vũ Mặc trần truồng, hạ thể dục hỏa khó chịu. Nằm giãy dụa trên giường, hai chân vặn vẹo nhưng không cách nào ngăn cản cơn ngứa đáng sợ kia lại.
“A… Ô… Ngô… Ừ ô…” Điền Vũ Mặc đáng thương, rên rỉ khóc lóc. Đầu óc của hắn đã sớm cháy sạch rồi. Cái gì là lý trí, cảm giác hổ thẹn đều đã bị đốt sạch. Hiện tại hắn chỉ muốn giải thoát khỏi cơn ngứa đáng sợ này thôi. Đúng rồi, hắn muốn giải thoát, hắn không thể chịu nỗi nữa…
Trong đầu Điền Vũ Mặc chỉ còn là mảnh lửa đỏ và một cái phân thân to lớn, tráng kiện di chuyển qua lại trong đầu hắn. Hắn muốn phân thân nam nhân, hắn muốn đại nhục bổng của nam nhân!
“Ô… Ô ngô… Ô… A a…” Nhẫn đến cực hạn, Điền Vũ Mặc cũng không thể chịu được nữa. Hắn mò tay xuống hạ thể, vuốt ve hậu huyệt ngứa rát. Ngón tay mảnh khảnh ra sức mò mẫm hai lỗ nhỏ, tìm cách giảm bớt loại ngứa ngáy khiến người ta phát điên này.
Nghiêm Ký Hạo bưng nước đi vào thì thấy ngay một màn trước mắt. Con riêng khả ái của mình, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo trắng mong manh, hạ thể trần như nhộng đang dang ra hết cỡ. Hạ thể hoàn toàn trần trụi trước mắt y. Hai bàn tay nhỏ bé, xinh đẹp của con riêng điên cuồng mơn trớn, vuốt ve hai lỗ nhỏ dính đầy chocolate.
Phanh ──Chậu nước trong tay Nghiêm Ký Hạo rơi xuống đất. Nước trong chậu đổ ào trên người y nhưng y hoàn toàn không biết. Trong đầu y bây giờ chỉ còn hình ảnh con riêng *** loạn tự an ủi. ‘Phanh’, một tiếng nổ, giật đứt các dây thần kinh tự chủ trong đầu y…..tất cả chỉ còn hình ảnh con riêng tự an ủi. Máu mũi chảy ra từ hai lỗ mũi của y…
Trong khi đó, tiểu khả ái đang nằm trên giường hoàn toàn không biết bộ dáng *** đãng của mình đã bị cha kế nhìn thấy. Không những vậy, còn như đổ thêm dầu vào lửa, há miệng kêu to: “A a… Hmm ừ… Côn thịt… A…cho tôi đại nhục bổng….có ai không…cho tôi đại nhục bổng….ô ô….ngứa quá a….”
Không thể trách Điền Vũ Mặc không biết xấu hổ, mà chỉ có thể trách xuân dược trong chocolate của Long Cửu. Hiện tại, đó là loại xuân dược lợi hại nhất trên thị trường. Hơn nữa, lượng thuốc bỏ vô đặc biệt nhiều. Đừng nói Điền Vũ Mặc vẫn còn là thiếu niên chưa trưởng thành, cho dù là kỹ nữ chuyên nghiệp e là cũng chịu không nổi. Một khi ăn phải nó, chỉ có thể trở thành tiện nhân đâm đãng, hạ lưu nhất trên đời, chỉ muốn được nam nhân thao.
Nghe xong, Nghiêm Ký Hạo điên rồi, lý trí gì cũng mất hết. Y giống như một con thú phát điên, nhào lên giường, ôm lấy Điền Vũ Mặc, điên cuồng mút lấy làn môi ngọt ngào của con riêng. Y cái gì cũng không biết, dù con riêng đang nóng sốt, vì con riêng trúng xuân dược nên mới có thể như vậy. Y chỉ biết hiện tại con riêng có bao nhiêu mê người, làm cho người ta phải phát cuồng.
Nam nhân thật sự là loại động vật đơn giản, chỉ biết dùng nửa thân dưới để suy nghĩ. Vì dục vọng cái gì cũng liều mạng. Sau này bình tĩnh lại thì hối hận đã muộn….
Nghiêm Ký Hạo bị Điền Vũ Mặc châm ngòi làm dục vọng hoàn toàn bộc phát. Hắn nhiệt tình vuốt ve đầu y, còn chủ động hôn đáp trả lại y. Hành vi của hắn làm cho y càng thêm điên cuồng, hung hăng cắn lấy cánh môi hồng diễm, mút hai phiếm môi sưng đỏ đến sắp rách da chảy máu.
Ngô… A… Ngô… nóng qua… Ngứa chết…cho tôi đại nhục bổng….mau cho tôi côn thịt…van xin ông cứu tôi…ngô ngô…” Điền Vũ Mặc dùng toàn thân ma sát lên cơ thể tráng kiệt của y, hạ thể cọ sát bụng dưới của y, đung đưa qua lại nghĩ muốn giảm bớt lửa nóng và cơn ngứa trên người.
“Được, ba ba cho em. Em muốn cái gì ba ba cũng cho em!” Trên đời không gì có thể sánh với lời mời dụ hoặc, mê người này. Chỉ cần là nam nhân thì không thể cự tuyệt. Nghiêm Ký Hạo dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Mặc dù rất muốn lập tức cho con riêng đại nhục bổng của mình, lập tức đâm vào thân thể mê người của con riêng. Nhưng mình phải gắng nhẫn nhịn, cho dù là con riêng bị chuốc xuân dược nhưng nếu không có bất kì bước chuẩn bị nào vào đâm vào. Hắn nhất định sẽ bị thương.
Nghiêm Ký Hạo ba hai một liền cởi hết toàn bộ quần áo trên người xuống. Sau đó kéo áo con riêng lên tới tận nách, cúi đầu liếm lên ngực hắn. Thân thể hắn bởi vì sốt cao và tác động của xuân dược nên sớm đã đỏ ửng một mảnh, toàn thân nhiễm một màu hồng đào vô cùng động lòng người.
“Ừ… A… Côn thịt… Tôi muốn côn thịt… A a…” Hai tay Điền Vũ Mặc nắm chặt tấm ra trải giường, lắc đầu kêu lên. Cảm giác kích thích trước ngực nhanh làm cho khao khát đại nhục bổng trong đầu càng thêm mãnh liệt. Hạ thể càng thêm đói khát.
“Tiểu Mặc, ngoan! Ba ba sẽ lập tức cho em. Bây giờ nếu trực tiếp đi vào thì sẽ làm em đau. Em ráng nhẫn nhịn một chút!” Nghiêm Ký Hạo đau lòng ngẩng đầu trấn an, hôn một cái lên gò má ửng hồng của con riêng, tiếp tục mút lấy đầu nhũ nhỏ sớm đã trở nên vô cùng yêu diễm. Vì giảm bớt dục hỏa trên người con riêng, y vươn tay xuống vuốt ve hạ thể của con riêng, muốn tạm thời giảm bớt thống khổ cho con riêng.
“Aha… Dùng sức một chút… A a…lại dùng sức…aaa…đi vào…mau vào, dùng ngón tay chơi tôi….ừ hừ…nhanh lên một chút chơi tôi…ừ….aa…aa” Y càng vỗ về, càng chơi đùa cũng không giảm bớt dục hỏa mà ngược lại càng làm cho hạ thể ngứa hơn. Hắn khó chịu kẹp hai chân lại, thúc giục y.
“Tốt! Tốt, ba ba chơi em…đừng nóng vội!” Con riêng *** đãng lớn tiếng yêu cầu làm hạ thể y sưng lên, nhất trụ kình thiên. Y không thể rời được hai khỏa anh đào diễm lệ, vừa ra sức gặm cắn đầu nhũ, ngón tay thô to vừa thỏa mãn yêu cầu của con riêng. Chà sát cúc huyệt phía sau, nhấn nhấn hai cái sau đó liền thuận theo dòng chocolate trơn trượt đâm vào. Ngón tay vừa đâm vào, hậu huyệt bên trong bị chocolate xuân dược làm tê liệt hoàn toàn, cúc huyệt lập tức điên cuồng hút thật chặt ngón tay y.
“A ──” Điền Vũ Mặc lập tức thấp giọng kêu lên. Mặc dù đã có chocolate bôi trơn nhưng cúc huyệt hôm qua mới vừa bị phá nên liền cảm thấy đau nhức. Nhưng cơn nhức nhối rất nhanh liền biến thành một cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng đến đáng sợ làm cho hắn vô cùng khó chịu, kêu lên, “Aha… Dùng sức…sáp mông tôi….nha aa…ư…”
“Tiểu lẳng lơ! Em yên tâm, cho dù em không nói thì tôi cũng sẽ làm vậy!” Ngón tay y ra sức thọc thật sâu vào hậu huyệt nhỏ hẹp của con riêng. Bên trong hậu huyệt nóng như hỏa lò, làm ngón tay y sắp bị thiêu rụi. So với hôm qua còn làm người ta mất hồn hơn. Chocolate xuân dược của Long Cửu thật lợi hại thế nhưng lại làm cho Tiểu Mặc ngày thường nghiêm túc, lãnh đạm trở nên vô cùng phong tao, *** đãng đến như vậy. Tiểu Mặc thế này thật quá khả ái, quá mê người rồi!
“A a… Đúng, dùng sức… A… Ừ ngô… A a…” Điền Vũ Mặc ngửa cổ ra phía sau, đung đưa cái eo nhỏ nhắn, lỗ nhỏ ra sức hút lấy ngón tay y. Bị ngón tay ma sát, khoái cảm từ cúc huyệt không ngừng đánh úp lý trí, làm hắn ý loạn tình mê, hoàn toàn biến thành một người *** tiện, khát cầu dục vọng. Giống như một tiểu mẫu thú *** đãng chỉ muốn bị giống đực đùa bỡn. Hắn vốn dĩ đã bị y thường xuyên điều giáo nên cơ thể dị thường mẫn cảm. Thân thể đã rất *** đãng lại thêm chocolate xuân dược châm ngòi, làm một lần nữa kích phát bản chất *** đãng của hắn.
“Con yêu, tiểu tao huyệt của con thật giỏi! Giống như cái miệng nhỏ phía trên, cắn ngón tay ba ba thật chặt không buông, sợ ba ba chạy mất!” Y cười *** đãng, đột nhiên ngậm lấy đầu nhũ tiên diễm, ướt át của con riêng, dùng sức khẽ cắn. Đầu vú nhỏ đáng thương bị cắn đến chảy máu, ngón tay trong tiểu cúc huyệt ra sức thọc sâu vào, ma sát thành vách bên trong. Móng tay hung hăng cào cào nhục bích, lôi chocolate bên trong ra ngoài.
Mặc dù y sớm đã hạ quyết tâm, tuyệt không ân ái với con riêng. Nhưng hiện tại, y điên cuồng, khao khát thân thể mê người của con riêng, muốn chơi nát hai tiểu hoa nhi, để cho hắn hoàn toàn trở thành người của mình.
Nghiêm Ký Hạo vốn muốn ôm Tiểu Mặc đến phòng tắm tắm nước lạnh, vừa lấy chocolate trong cơ thể Tiểu Mặc ra vừa có thể giúp hắn giảm bớt dục hỏa. Nhưng nghĩ tới hắn vẫn còn đang nóng sốt, nếu như tắm nước lạnh có thể sẽ làm bệnh tình của hắn nghiêm trọng hơn. Y cuối cùng cũng loại bỏ ý tưởng này, quyết định vào phòng tắm lấy một thau nước, giúp Tiểu Mặc tẩy rửa từng chút một. Như vậy tương đối an toàn.
“Tiểu Mặc, buông ba ba ra. Ba ba đi bưng nước tới giúp em tẩy rửa, lập tức sẽ trở lại ngay!” Nghiêm Ký Hạo nói xong liền đứng dậy đến phòng tắm múc nước, để Điền Vũ Mặc một mình trên giường.
Điền Vũ Mặc vừa nóng lại vừa ngứa, hai lỗ nhỏ bị nhét chocolate giống như bị hàng ngàn hàng vạn con kiến cắn, ngứa vô cùng. Hắn muốn kéo y lại, không để cho y đi nhưng hắn còn chưa mở miệng thì y đã bỏ hắn lại một mình.
Điền Vũ Mặc trần truồng, hạ thể dục hỏa khó chịu. Nằm giãy dụa trên giường, hai chân vặn vẹo nhưng không cách nào ngăn cản cơn ngứa đáng sợ kia lại.
“A… Ô… Ngô… Ừ ô…” Điền Vũ Mặc đáng thương, rên rỉ khóc lóc. Đầu óc của hắn đã sớm cháy sạch rồi. Cái gì là lý trí, cảm giác hổ thẹn đều đã bị đốt sạch. Hiện tại hắn chỉ muốn giải thoát khỏi cơn ngứa đáng sợ này thôi. Đúng rồi, hắn muốn giải thoát, hắn không thể chịu nỗi nữa…
Trong đầu Điền Vũ Mặc chỉ còn là mảnh lửa đỏ và một cái phân thân to lớn, tráng kiện di chuyển qua lại trong đầu hắn. Hắn muốn phân thân nam nhân, hắn muốn đại nhục bổng của nam nhân!
“Ô… Ô ngô… Ô… A a…” Nhẫn đến cực hạn, Điền Vũ Mặc cũng không thể chịu được nữa. Hắn mò tay xuống hạ thể, vuốt ve hậu huyệt ngứa rát. Ngón tay mảnh khảnh ra sức mò mẫm hai lỗ nhỏ, tìm cách giảm bớt loại ngứa ngáy khiến người ta phát điên này.
Nghiêm Ký Hạo bưng nước đi vào thì thấy ngay một màn trước mắt. Con riêng khả ái của mình, trên người chỉ mặc mỗi chiếc áo trắng mong manh, hạ thể trần như nhộng đang dang ra hết cỡ. Hạ thể hoàn toàn trần trụi trước mắt y. Hai bàn tay nhỏ bé, xinh đẹp của con riêng điên cuồng mơn trớn, vuốt ve hai lỗ nhỏ dính đầy chocolate.
Phanh ──Chậu nước trong tay Nghiêm Ký Hạo rơi xuống đất. Nước trong chậu đổ ào trên người y nhưng y hoàn toàn không biết. Trong đầu y bây giờ chỉ còn hình ảnh con riêng *** loạn tự an ủi. ‘Phanh’, một tiếng nổ, giật đứt các dây thần kinh tự chủ trong đầu y…..tất cả chỉ còn hình ảnh con riêng tự an ủi. Máu mũi chảy ra từ hai lỗ mũi của y…
Trong khi đó, tiểu khả ái đang nằm trên giường hoàn toàn không biết bộ dáng *** đãng của mình đã bị cha kế nhìn thấy. Không những vậy, còn như đổ thêm dầu vào lửa, há miệng kêu to: “A a… Hmm ừ… Côn thịt… A…cho tôi đại nhục bổng….có ai không…cho tôi đại nhục bổng….ô ô….ngứa quá a….”
Không thể trách Điền Vũ Mặc không biết xấu hổ, mà chỉ có thể trách xuân dược trong chocolate của Long Cửu. Hiện tại, đó là loại xuân dược lợi hại nhất trên thị trường. Hơn nữa, lượng thuốc bỏ vô đặc biệt nhiều. Đừng nói Điền Vũ Mặc vẫn còn là thiếu niên chưa trưởng thành, cho dù là kỹ nữ chuyên nghiệp e là cũng chịu không nổi. Một khi ăn phải nó, chỉ có thể trở thành tiện nhân đâm đãng, hạ lưu nhất trên đời, chỉ muốn được nam nhân thao.
Nghe xong, Nghiêm Ký Hạo điên rồi, lý trí gì cũng mất hết. Y giống như một con thú phát điên, nhào lên giường, ôm lấy Điền Vũ Mặc, điên cuồng mút lấy làn môi ngọt ngào của con riêng. Y cái gì cũng không biết, dù con riêng đang nóng sốt, vì con riêng trúng xuân dược nên mới có thể như vậy. Y chỉ biết hiện tại con riêng có bao nhiêu mê người, làm cho người ta phải phát cuồng.
Nam nhân thật sự là loại động vật đơn giản, chỉ biết dùng nửa thân dưới để suy nghĩ. Vì dục vọng cái gì cũng liều mạng. Sau này bình tĩnh lại thì hối hận đã muộn….
Nghiêm Ký Hạo bị Điền Vũ Mặc châm ngòi làm dục vọng hoàn toàn bộc phát. Hắn nhiệt tình vuốt ve đầu y, còn chủ động hôn đáp trả lại y. Hành vi của hắn làm cho y càng thêm điên cuồng, hung hăng cắn lấy cánh môi hồng diễm, mút hai phiếm môi sưng đỏ đến sắp rách da chảy máu.
Ngô… A… Ngô… nóng qua… Ngứa chết…cho tôi đại nhục bổng….mau cho tôi côn thịt…van xin ông cứu tôi…ngô ngô…” Điền Vũ Mặc dùng toàn thân ma sát lên cơ thể tráng kiệt của y, hạ thể cọ sát bụng dưới của y, đung đưa qua lại nghĩ muốn giảm bớt lửa nóng và cơn ngứa trên người.
“Được, ba ba cho em. Em muốn cái gì ba ba cũng cho em!” Trên đời không gì có thể sánh với lời mời dụ hoặc, mê người này. Chỉ cần là nam nhân thì không thể cự tuyệt. Nghiêm Ký Hạo dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Mặc dù rất muốn lập tức cho con riêng đại nhục bổng của mình, lập tức đâm vào thân thể mê người của con riêng. Nhưng mình phải gắng nhẫn nhịn, cho dù là con riêng bị chuốc xuân dược nhưng nếu không có bất kì bước chuẩn bị nào vào đâm vào. Hắn nhất định sẽ bị thương.
Nghiêm Ký Hạo ba hai một liền cởi hết toàn bộ quần áo trên người xuống. Sau đó kéo áo con riêng lên tới tận nách, cúi đầu liếm lên ngực hắn. Thân thể hắn bởi vì sốt cao và tác động của xuân dược nên sớm đã đỏ ửng một mảnh, toàn thân nhiễm một màu hồng đào vô cùng động lòng người.
“Ừ… A… Côn thịt… Tôi muốn côn thịt… A a…” Hai tay Điền Vũ Mặc nắm chặt tấm ra trải giường, lắc đầu kêu lên. Cảm giác kích thích trước ngực nhanh làm cho khao khát đại nhục bổng trong đầu càng thêm mãnh liệt. Hạ thể càng thêm đói khát.
“Tiểu Mặc, ngoan! Ba ba sẽ lập tức cho em. Bây giờ nếu trực tiếp đi vào thì sẽ làm em đau. Em ráng nhẫn nhịn một chút!” Nghiêm Ký Hạo đau lòng ngẩng đầu trấn an, hôn một cái lên gò má ửng hồng của con riêng, tiếp tục mút lấy đầu nhũ nhỏ sớm đã trở nên vô cùng yêu diễm. Vì giảm bớt dục hỏa trên người con riêng, y vươn tay xuống vuốt ve hạ thể của con riêng, muốn tạm thời giảm bớt thống khổ cho con riêng.
“Aha… Dùng sức một chút… A a…lại dùng sức…aaa…đi vào…mau vào, dùng ngón tay chơi tôi….ừ hừ…nhanh lên một chút chơi tôi…ừ….aa…aa” Y càng vỗ về, càng chơi đùa cũng không giảm bớt dục hỏa mà ngược lại càng làm cho hạ thể ngứa hơn. Hắn khó chịu kẹp hai chân lại, thúc giục y.
“Tốt! Tốt, ba ba chơi em…đừng nóng vội!” Con riêng *** đãng lớn tiếng yêu cầu làm hạ thể y sưng lên, nhất trụ kình thiên. Y không thể rời được hai khỏa anh đào diễm lệ, vừa ra sức gặm cắn đầu nhũ, ngón tay thô to vừa thỏa mãn yêu cầu của con riêng. Chà sát cúc huyệt phía sau, nhấn nhấn hai cái sau đó liền thuận theo dòng chocolate trơn trượt đâm vào. Ngón tay vừa đâm vào, hậu huyệt bên trong bị chocolate xuân dược làm tê liệt hoàn toàn, cúc huyệt lập tức điên cuồng hút thật chặt ngón tay y.
“A ──” Điền Vũ Mặc lập tức thấp giọng kêu lên. Mặc dù đã có chocolate bôi trơn nhưng cúc huyệt hôm qua mới vừa bị phá nên liền cảm thấy đau nhức. Nhưng cơn nhức nhối rất nhanh liền biến thành một cảm giác ngứa ngáy, trống rỗng đến đáng sợ làm cho hắn vô cùng khó chịu, kêu lên, “Aha… Dùng sức…sáp mông tôi….nha aa…ư…”
“Tiểu lẳng lơ! Em yên tâm, cho dù em không nói thì tôi cũng sẽ làm vậy!” Ngón tay y ra sức thọc thật sâu vào hậu huyệt nhỏ hẹp của con riêng. Bên trong hậu huyệt nóng như hỏa lò, làm ngón tay y sắp bị thiêu rụi. So với hôm qua còn làm người ta mất hồn hơn. Chocolate xuân dược của Long Cửu thật lợi hại thế nhưng lại làm cho Tiểu Mặc ngày thường nghiêm túc, lãnh đạm trở nên vô cùng phong tao, *** đãng đến như vậy. Tiểu Mặc thế này thật quá khả ái, quá mê người rồi!
“A a… Đúng, dùng sức… A… Ừ ngô… A a…” Điền Vũ Mặc ngửa cổ ra phía sau, đung đưa cái eo nhỏ nhắn, lỗ nhỏ ra sức hút lấy ngón tay y. Bị ngón tay ma sát, khoái cảm từ cúc huyệt không ngừng đánh úp lý trí, làm hắn ý loạn tình mê, hoàn toàn biến thành một người *** tiện, khát cầu dục vọng. Giống như một tiểu mẫu thú *** đãng chỉ muốn bị giống đực đùa bỡn. Hắn vốn dĩ đã bị y thường xuyên điều giáo nên cơ thể dị thường mẫn cảm. Thân thể đã rất *** đãng lại thêm chocolate xuân dược châm ngòi, làm một lần nữa kích phát bản chất *** đãng của hắn.
“Con yêu, tiểu tao huyệt của con thật giỏi! Giống như cái miệng nhỏ phía trên, cắn ngón tay ba ba thật chặt không buông, sợ ba ba chạy mất!” Y cười *** đãng, đột nhiên ngậm lấy đầu nhũ tiên diễm, ướt át của con riêng, dùng sức khẽ cắn. Đầu vú nhỏ đáng thương bị cắn đến chảy máu, ngón tay trong tiểu cúc huyệt ra sức thọc sâu vào, ma sát thành vách bên trong. Móng tay hung hăng cào cào nhục bích, lôi chocolate bên trong ra ngoài.
Mặc dù y sớm đã hạ quyết tâm, tuyệt không ân ái với con riêng. Nhưng hiện tại, y điên cuồng, khao khát thân thể mê người của con riêng, muốn chơi nát hai tiểu hoa nhi, để cho hắn hoàn toàn trở thành người của mình.
Tác giả :
Ô Mông Tiểu Yến