[Inuyasha Đồng Nhân] Khuynh Ảnh
Chương 28: Sát Sinh Hoàn bị thương
Khuynh Ảnh đi trên con đường tìm kiếm Khuyển Dạ Xoa, vốn ngay từ đầu đi còn tốt lắm, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là không lâu sẽ đuổi kịp đám người Khuyển Dạ Xoa, nhưng sau đó Khuynh Ảnh lại thấy đồ ăn ngon trong thôn liền đi nếm thử, còn có thuận tiện giáo huấn một chút đám người dám ăn hiếp y, cho nên bây giờ, Khuynh Ảnh hoàn toàn lạc đường. Y rốt cuộc phân không rõ đâu là con đường mà đám người Khuyển Dạ Xoa đã đi qua, ngay từ đầu tính đi qua thôn này để có thể nghe được chút chuyện về Khuyển Dạ Xoa bọn họ, khả năng hiện tại nếu đi hỏi những người đó thì căn bản họ không biết Khuyển Dạ Xoa, hơn nữa bây giờ xung quanh Khuynh Ảnh toàn là cây cổ thụ to lớn, cái này là hoàn toàn lạc đường mất rồi, Khuynh Ảnh có chút buồn bực nghĩ.
“ Tác tác…” Một âm thanh vang lên làm cho Khuynh Ảnh từ trong buồn bực tỉnh lại, chẳng lẽ nơi này còn có người, chính mình thế mà lại mất cảnh giác, thật lơi lỏng. Khuynh Ảnh cảnh giác nhìn nơi phát ra âm thanh đi đến, nơi này có cỏ dại cao bằng nửa người, liền nhìn thấy Sát Sinh Hoàn, nơi cánh tay của hắn một mảnh đỏ tươi, hơn nữa cánh tay đã không còn thấy, vừa nhìn là biết bị cường ngạnh chặt xuống, nguyên lai nội dung vở kịch đã chuyển biến đến mức này sao, hơn nữa Khuyển Dạ Xoa đã muốn đối với cô gái kia sinh ra tâm bảo hộ rồi sao, nhanh như vậy a, lắc lắc đầu, Khuynh Ảnh đem suy nghĩ này nọ đá ra khỏi đầu, vẫn là trước cấp Sát Sinh Hoàn điều trị tốt, dù sao đi nữa, mẹ hắn không phải là ân nhân cứu mạng mình sao.
«Là ai »Giọng nói của Sát Sinh Hoàn vang lên.
« Là ta », Khuynh Ảnh” Khuynh Ảnh đáp.
« Nga. » Vẫn là âm thanh lạnh lùng, bất quá không còn sự cảnh giác nữa.
Khuynh Ảnh nhìn Sát Sinh Hoàn thu hồi phòng bị với mình, cười cười, trong lòng xẹt qua tia ấm áp khó hiểu, đây là ngươi đối với ta tín nhiệm sao, chẳng qua chỉ mới gặp nhau hai lần, nga, lần này là thứ ba, vạn nhất ta không phải là người tốt thì làm sao, a, không đúng, ta vốn sẽ không là người tốt, a a, không đúng,…
“ Ta giúp ngươi trị thương” Khuynh Ảnh hỏi, y có thể sử dụng cỗ lực lượng thần bí kia để trị tốt vết thương cho hắn, thậm chí làm cho cánh tay hắn phục hồi như cũ, chính là như vậy sẽ phá vỡ nội dung vở kịch, hơn nữa, nếu cánh tay hắn khôi phục trở lại, kia sẽ làm nguy hiểm đến tính mạng của Khuyển Dạ Xoa, Khuyển Dạ Xoa cùng Sát Sinh Hoàn, tâm Khuynh Ảnh chung quy vẫn hướng về Khuyển Dạ Xoa.
“Ân.” Vẫn là như trước lạnh lùng, Khuynh Ảnh lại có thể nghe được sự tín nhiệm trong đó, rất kỳ quái làm cho tâm Khuynh Ảnh sinh ra chút áy náy.
Khuynh Ảnh thấy Sát Sinh Hoàn đáp ứng rồi, cũng không nói nhảm gì nhiều, ngồi xếp bằng xuống, khởi động cỗ lực lượng kia, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay, thấy được sắc thái màu cam, ấm áp, nhưng lại mang theo một cỗ trong trẻo lạnh lùng, nhưng lại mẫu thuẫn xen vào một cỗ khác hài hòa hơn, tựa như Khuynh Ảnh vậy, lạnh lùng nhưng ấm áp. Đem cỗ lực lượng ấm áp kia chậm rãi chữa lành vết thương, tuy Khuynh Ảnh không tính đem thương thế của Sát Sinh Hoàn trị liệu tốt, nhưng có thể giúp Sát Sinh Hoàn khôi phục mau hơn.
Rất nhanh, vết thương của Sát Sinh Hoàn được chữa khỏi, tuy cánh tay không tái sinh lại được, nhưng nơi miệng vết thương đã muốn khép lại, bất quá, chỗ máu đầm đìa kia vẫn có chút dọa người. “Ngươi đi rửa sạch đi” Khuynh Ảnh đưa ra đề nghị.
“Hảo.” Sát Sinh Hoàn trả lời, nhìn ra được, hắn đối với mảng vết thương máu chảy đầm đìa kia rất bất mãn.
Khuynh Ảnh cao hứng nhìn Sát Sinh Hoàn hướng hồ nước đi đến, cuối cùng cũng gặp một người coi trọng chuyện vệ sinh cá nhân, có điều so sánh, Khuyển Dạ Xoa lại không tự lo vệ sinh cá nhân của mình, dù sao mình có xem 《Khuyển Dạ Xoa》 vào thời điểm tắm rửa, xem như là có vài lần đi, thật sự là tên này không coi trọng vệ sinh này nọ lắm. Nghĩ nghĩ, Khuynh Ảnh liền đứng lên, có chút lảo đảo, quả nhiên, Khuynh Ảnh ở trong lòng cười khổ, trị liệu tiêu hao rất nhiều năng lượng, cỗ năng lượng này mặc dù hữu dụng, nhưng thực phí thể lực.
“A…” Khuynh Ảnh kêu lên một tiếng sợ hãi, suýt nữa cùng mặt đất thân mật tiếp xúc, hoàn hảo hoàn hảo, đột nhiên bị Sát Sinh Hoàn tiếp được, bất quá, y sao lại bị Sát Sinh Hoàn ôm trong lòng ngực, cái tư thế này… Sát Sinh Hoàn sao lại ôm y như kiểu ôm công chúa đến bên hồ, này không phải là… A a a a. Hốt hoảng, khuôn mặt Khuynh Ảnh đỏ bừng một mảnh, cả người giống như bị nấu chín lên, toàn thân đều hồng hồng, trên mặt lại càng đậm hơn.
“ A, cái kia, đem ta bỏ xuống được rồi.” Khuynh Ảnh nhỏ giọng mở miệng, bởi vì thẹn thùng mà để lộ ra hai cái tai mèo tuyết trắng, có chút bất an rung động, thoạt nhìn phá lệ đáng yêu, khuôn mặt nhiễm hồng kia giống như trái táo đỏ, thật làm cho người ta muốn cắn một cái, mà Sát Sinh Hoàn cũng làm như vậy, hắn nhẹ nhàng cắn lên cái má hồng hồng của Khuynh Ảnh, ngay trên khuôn mặt bị in lại dấu vết không sâu. “A…” Khuynh Ảnh kêu sợ hãi, thoạt nhìn giống một con mèo nhỏ bị kinh hách, phòng bị, nguy hiểm rồi lại lộ ra một loại hấp dẫn khác.
Hơn nửa ngày, khuôn mặt Sát Sinh Hoàn không có biến hóa gì, Khuynh Ảnh cảm thấy mình vừa bị ảo giác, chính là mình nên nói rõ ràng đi, mình không thể gả cho hắn được, y cảm thấy chính mình vẫn nên tìm một nữ hài tử tốt, y cũng là một nam nhân được không, sao lại có thể kết hôn với hắn được, thật sự là kỳ quái. “Cái kia, ta là nam nhân.” Khuynh Ảnh nói, hy vọng có thể nhìn ra chút biến hóa trên khuôn mặt của Sát Sinh Hoàn.
“Ta biết.” Sát Sinh Hoàn thản nhiên đáp, không có… một chút biểu hiện kinh ngạc hoặc cái gì đó khác.
“Ngươi đã biết vậy thì không nên lấy ta, ta cũng không phải nữ nhân.” Khuynh Ảnh nổi điên, không biết vì sao mình lại mất bình tĩnh khi đối diện người này.
“Vì sao nam nhân lại không được gả.” Rõ là câu hỏi nhưng lại nghe như câu nói bình thường.
Cái này Khuynh Ảnh thực rối rắm, chẳng lẽ thế giới yêu quái này thịnh hành nam phong sao Vì cái gì điều đó được coi như là đương nhiên a a a a!!!
“Ta đây đến đó chờ ngươi, ngươi hẳn nên đi tắm trước đi, ta có thể cử động được.” Khuynh Ảnh nói.
Sát Sinh Hoàn cũng đồng ý, mà Khuynh Ảnh nhìn thân ảnh Sát Sinh Hoàn chậm rãi đi xa, y liền hướng phía bên kia phóng đi, nếu đợi thêm chút nữa là trong sạch của y khó giữ được a.
Mà bên kia, Sát Sinh Hoàn cảm giác được hơi thở của Khuynh Ảnh biến mất, trong mắt hiện lên quang mang kiềm chế, đúng vậy, kiềm chế, là Khuynh Ảnh, hiện giờ, trước cứ thả tiểu miêu đó đi, sau đó phải tìm tên bán yêu ti tiện kia, đoạt lại Thiết Toái Nha, thật không rõ vì sao tên kia lại phát động được năng lực của thanh đao đó, bất quá, điều này không chứng mình được gì, chung quy hắn sẽ đoạt lại Thiết Toái Nha.
“ Tác tác…” Một âm thanh vang lên làm cho Khuynh Ảnh từ trong buồn bực tỉnh lại, chẳng lẽ nơi này còn có người, chính mình thế mà lại mất cảnh giác, thật lơi lỏng. Khuynh Ảnh cảnh giác nhìn nơi phát ra âm thanh đi đến, nơi này có cỏ dại cao bằng nửa người, liền nhìn thấy Sát Sinh Hoàn, nơi cánh tay của hắn một mảnh đỏ tươi, hơn nữa cánh tay đã không còn thấy, vừa nhìn là biết bị cường ngạnh chặt xuống, nguyên lai nội dung vở kịch đã chuyển biến đến mức này sao, hơn nữa Khuyển Dạ Xoa đã muốn đối với cô gái kia sinh ra tâm bảo hộ rồi sao, nhanh như vậy a, lắc lắc đầu, Khuynh Ảnh đem suy nghĩ này nọ đá ra khỏi đầu, vẫn là trước cấp Sát Sinh Hoàn điều trị tốt, dù sao đi nữa, mẹ hắn không phải là ân nhân cứu mạng mình sao.
«Là ai »Giọng nói của Sát Sinh Hoàn vang lên.
« Là ta », Khuynh Ảnh” Khuynh Ảnh đáp.
« Nga. » Vẫn là âm thanh lạnh lùng, bất quá không còn sự cảnh giác nữa.
Khuynh Ảnh nhìn Sát Sinh Hoàn thu hồi phòng bị với mình, cười cười, trong lòng xẹt qua tia ấm áp khó hiểu, đây là ngươi đối với ta tín nhiệm sao, chẳng qua chỉ mới gặp nhau hai lần, nga, lần này là thứ ba, vạn nhất ta không phải là người tốt thì làm sao, a, không đúng, ta vốn sẽ không là người tốt, a a, không đúng,…
“ Ta giúp ngươi trị thương” Khuynh Ảnh hỏi, y có thể sử dụng cỗ lực lượng thần bí kia để trị tốt vết thương cho hắn, thậm chí làm cho cánh tay hắn phục hồi như cũ, chính là như vậy sẽ phá vỡ nội dung vở kịch, hơn nữa, nếu cánh tay hắn khôi phục trở lại, kia sẽ làm nguy hiểm đến tính mạng của Khuyển Dạ Xoa, Khuyển Dạ Xoa cùng Sát Sinh Hoàn, tâm Khuynh Ảnh chung quy vẫn hướng về Khuyển Dạ Xoa.
“Ân.” Vẫn là như trước lạnh lùng, Khuynh Ảnh lại có thể nghe được sự tín nhiệm trong đó, rất kỳ quái làm cho tâm Khuynh Ảnh sinh ra chút áy náy.
Khuynh Ảnh thấy Sát Sinh Hoàn đáp ứng rồi, cũng không nói nhảm gì nhiều, ngồi xếp bằng xuống, khởi động cỗ lực lượng kia, chậm rãi ngưng tụ trong lòng bàn tay, thấy được sắc thái màu cam, ấm áp, nhưng lại mang theo một cỗ trong trẻo lạnh lùng, nhưng lại mẫu thuẫn xen vào một cỗ khác hài hòa hơn, tựa như Khuynh Ảnh vậy, lạnh lùng nhưng ấm áp. Đem cỗ lực lượng ấm áp kia chậm rãi chữa lành vết thương, tuy Khuynh Ảnh không tính đem thương thế của Sát Sinh Hoàn trị liệu tốt, nhưng có thể giúp Sát Sinh Hoàn khôi phục mau hơn.
Rất nhanh, vết thương của Sát Sinh Hoàn được chữa khỏi, tuy cánh tay không tái sinh lại được, nhưng nơi miệng vết thương đã muốn khép lại, bất quá, chỗ máu đầm đìa kia vẫn có chút dọa người. “Ngươi đi rửa sạch đi” Khuynh Ảnh đưa ra đề nghị.
“Hảo.” Sát Sinh Hoàn trả lời, nhìn ra được, hắn đối với mảng vết thương máu chảy đầm đìa kia rất bất mãn.
Khuynh Ảnh cao hứng nhìn Sát Sinh Hoàn hướng hồ nước đi đến, cuối cùng cũng gặp một người coi trọng chuyện vệ sinh cá nhân, có điều so sánh, Khuyển Dạ Xoa lại không tự lo vệ sinh cá nhân của mình, dù sao mình có xem 《Khuyển Dạ Xoa》 vào thời điểm tắm rửa, xem như là có vài lần đi, thật sự là tên này không coi trọng vệ sinh này nọ lắm. Nghĩ nghĩ, Khuynh Ảnh liền đứng lên, có chút lảo đảo, quả nhiên, Khuynh Ảnh ở trong lòng cười khổ, trị liệu tiêu hao rất nhiều năng lượng, cỗ năng lượng này mặc dù hữu dụng, nhưng thực phí thể lực.
“A…” Khuynh Ảnh kêu lên một tiếng sợ hãi, suýt nữa cùng mặt đất thân mật tiếp xúc, hoàn hảo hoàn hảo, đột nhiên bị Sát Sinh Hoàn tiếp được, bất quá, y sao lại bị Sát Sinh Hoàn ôm trong lòng ngực, cái tư thế này… Sát Sinh Hoàn sao lại ôm y như kiểu ôm công chúa đến bên hồ, này không phải là… A a a a. Hốt hoảng, khuôn mặt Khuynh Ảnh đỏ bừng một mảnh, cả người giống như bị nấu chín lên, toàn thân đều hồng hồng, trên mặt lại càng đậm hơn.
“ A, cái kia, đem ta bỏ xuống được rồi.” Khuynh Ảnh nhỏ giọng mở miệng, bởi vì thẹn thùng mà để lộ ra hai cái tai mèo tuyết trắng, có chút bất an rung động, thoạt nhìn phá lệ đáng yêu, khuôn mặt nhiễm hồng kia giống như trái táo đỏ, thật làm cho người ta muốn cắn một cái, mà Sát Sinh Hoàn cũng làm như vậy, hắn nhẹ nhàng cắn lên cái má hồng hồng của Khuynh Ảnh, ngay trên khuôn mặt bị in lại dấu vết không sâu. “A…” Khuynh Ảnh kêu sợ hãi, thoạt nhìn giống một con mèo nhỏ bị kinh hách, phòng bị, nguy hiểm rồi lại lộ ra một loại hấp dẫn khác.
Hơn nửa ngày, khuôn mặt Sát Sinh Hoàn không có biến hóa gì, Khuynh Ảnh cảm thấy mình vừa bị ảo giác, chính là mình nên nói rõ ràng đi, mình không thể gả cho hắn được, y cảm thấy chính mình vẫn nên tìm một nữ hài tử tốt, y cũng là một nam nhân được không, sao lại có thể kết hôn với hắn được, thật sự là kỳ quái. “Cái kia, ta là nam nhân.” Khuynh Ảnh nói, hy vọng có thể nhìn ra chút biến hóa trên khuôn mặt của Sát Sinh Hoàn.
“Ta biết.” Sát Sinh Hoàn thản nhiên đáp, không có… một chút biểu hiện kinh ngạc hoặc cái gì đó khác.
“Ngươi đã biết vậy thì không nên lấy ta, ta cũng không phải nữ nhân.” Khuynh Ảnh nổi điên, không biết vì sao mình lại mất bình tĩnh khi đối diện người này.
“Vì sao nam nhân lại không được gả.” Rõ là câu hỏi nhưng lại nghe như câu nói bình thường.
Cái này Khuynh Ảnh thực rối rắm, chẳng lẽ thế giới yêu quái này thịnh hành nam phong sao Vì cái gì điều đó được coi như là đương nhiên a a a a!!!
“Ta đây đến đó chờ ngươi, ngươi hẳn nên đi tắm trước đi, ta có thể cử động được.” Khuynh Ảnh nói.
Sát Sinh Hoàn cũng đồng ý, mà Khuynh Ảnh nhìn thân ảnh Sát Sinh Hoàn chậm rãi đi xa, y liền hướng phía bên kia phóng đi, nếu đợi thêm chút nữa là trong sạch của y khó giữ được a.
Mà bên kia, Sát Sinh Hoàn cảm giác được hơi thở của Khuynh Ảnh biến mất, trong mắt hiện lên quang mang kiềm chế, đúng vậy, kiềm chế, là Khuynh Ảnh, hiện giờ, trước cứ thả tiểu miêu đó đi, sau đó phải tìm tên bán yêu ti tiện kia, đoạt lại Thiết Toái Nha, thật không rõ vì sao tên kia lại phát động được năng lực của thanh đao đó, bất quá, điều này không chứng mình được gì, chung quy hắn sẽ đoạt lại Thiết Toái Nha.
Tác giả :
Thiển Thiển Đạm Mạc Ngân